Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1

Chương 45: Lần Tái Đột Nhập Thứ Hai và Đề Xuất của Marina

0 Bình luận - Độ dài: 1,387 từ - Cập nhật:

"Được rồi, vậy bắt đầu đợt tấn công lần hai nào."

Tôi xác nhận 『GoPro-kun』 đã khởi động, rồi cả nhóm cùng kiểm tra lại đội hình, bắt đầu bước xuống cầu thang.

Lần này cũng vậy, Benwood đi cùng tiễn bọn tôi.

Sự bảo bọc hơi quá của ông ấy khiến tôi thấy ngại, nhưng nếu bị nói "chính cậu cũng đang quá nuông chiều bọn nhỏ đấy" thì tôi cũng chẳng phản bác nổi.

"Mục tiêu lần này là tiến tới khu vực cầu thang tầng ba và điều tra các dị thường. Nếu phát hiện vấn đề, tự đánh giá tình hình và rút lui nếu cần."

Tôi nhắc lại mục tiêu hành động cho cả nhóm cùng nắm.

"Cứ cẩn thận mà vui vẻ thám hiểm."

Câu khẩu hiệu quen thuộc này vừa thốt ra, cả nhóm đều gật đầu đồng tình.

Nói nghe có vẻ nhẹ dạ khi xem cuộc thám hiểm giữa dị thường thế này như trò vui, nhưng với bọn tôi, thái độ đó mới là đúng đắn.

『Vô Sắc Ám』 — nơi này chính là sân khấu giấc mơ của bọn tôi.

Không chỉ đơn thuần là công việc, cảm giác phấn khởi tiến bước là thật sự.

Chính vì vậy, câu khẩu hiệu này đã thành nhận thức chung của cả nhóm.

Ngay cả Nene, người gia nhập tạm thời, cũng có những tâm tư đặc biệt với nhiệm vụ quốc tuyển lần này.

Tôi đã nghe được chuyện quá khứ của cô ấy khi cả hai làm cạn chai rượu táo thượng hạng, và đó không phải chuyện để cười.

Nhiệm vụ này đối với Nene cũng là bước ngoặt của cuộc đời, có lẽ còn nghiêm túc hơn cả bọn tôi.

Đôi tai mèo của Nene giờ gắn một đôi bông tai tích hợp 『GoPro-kun』, cho phép ghi hình trực tiếp và theo dõi cận cảnh hoạt động cảnh giới phía trước.

Đây là pháp cụ mới nhất mà 『Học Viện Hoàng Gia』 cấp riêng cho nhiệm vụ quốc tuyển, đồng thời cũng là thử nghiệm trước khi sản xuất hàng loạt.

"Cẩn thận nhé. Đừng cố gắng vượt qua thành tích lần trước làm gì, kết quả hiện tại đã quá đủ rồi."

"Ừm, tôi hiểu rồi. Nếu thấy nguy hiểm sẽ rút ngay."

Tôi kiểm tra cuộn 【Exit Scroll】 đeo ở hông, gật đầu đáp lời Benwood.

Dù quý giá, nhưng những món thế này đâu phải để tiết kiệm.

Một giả kim thuật sư chỉ có ý nghĩa khi biết tiêu hao tài nguyên.

...Dù vì thế mà bị gọi là "máy ngốn tiền".

"Vậy thì, tiến vào thôi."

Giống như một tuần trước, bọn tôi tiến vào 『Vô Sắc Ám』 qua những hành lang đá.

"Em sẽ đi cảnh giới trước."

"Ừ, có lẽ bên trong đã thay đổi rồi. Cẩn thận đấy."

"Để đó cho em!"

Cô mèo đáng tin cậy choàng 【Áo Choàng Ẩn Hình】 lên người rồi chạy đi mà chẳng phát ra tiếng động.

Đôi giày lần này cũng đã được gia công: đế thấm dầu đặc biệt hấp thu âm thanh, chỉ cần không vận động quá mạnh thì tuyệt đối không gây tiếng.

Thi thoảng cần thêm dầu bảo dưỡng, nhưng là món pháp cụ cực hữu hiệu để bảo vệ an toàn cho Nene.

Nhân tiện nói thêm, vì sợ bị lạm dụng gây rắc rối, nên NeNe đã ngăn việc thương mại hóa nó

"Silk, em ổn chứ?"

"Vâng. Không có vấn đề gì đâu ạ, anh Yuke."

Sau những rắc rối lần trước, tôi cứ ngỡ Silk sẽ bị ảnh hưởng, nhưng cô bé lại rất bình thản.

So với lần đầu căng thẳng, giờ trông còn tự nhiên hơn nhiều.

"Ngược lại, em còn lo cho anh cơ."

"Đúng đó! Có mấy người cứ nói xấu anh Yuke vô cớ!"

"Thì cũng đúng là tôi từng là đồng đội cũ của bọn họ..."

Có lẽ, hồi đó tôi cũng hơi nuông chiều họ quá mức.

Giờ nghĩ lại, tôi cũng hơi hối hận.

Nhưng nói gì thì nói, lúc đó vẫn là nơi thuộc về tôi, nên chẳng thể nào buông dứt ngay được.

Benwood bảo sẽ buộc bên kia làm buổi xin lỗi công khai, nhưng đến giờ vẫn chưa thấy gì.

Dù sao thì, đám A-rank của Finis cũng đã nói mấy câu quá ngu ngốc rồi.

Chắc cấp trên của họ còn đang tranh cãi xem xử lý thế nào.

Nếu xử lý tệ, Benwood có khi còn bị cách chức, mà thế thì sẽ gây phiền phức lớn cho việc giám sát 『Vô Sắc Ám』.

Nếu Benwood đi, chắc chắn Mamal cũng theo luôn, và đó sẽ là tổn thất nghiêm trọng cho an ninh nơi này.

"Ổn rồi đó!"

Giọng Nene cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi.

Không được, giờ phải tập trung vào dungeon!

"Quên mấy chuyện đó đi. Đi nào."

"Chúng em vẫn lo cho anh đấy..."

"Không sao đâu. Có mọi người bên cạnh, là đủ rồi."

Tôi đáp lời Rain, ba cô gái cười ngượng ngùng.

Nhìn vậy, tôi cũng không kìm được mà bật cười theo.

Dạo này tôi cứ thành ra mềm yếu, mất dần cái uy của 'thầy' rồi...

Nhưng cũng tốt thôi, nghĩa là chúng tôi đang thật sự trở thành một tổ đội.

Tôi quay người bước về phía tiếng gọi của Nene, nhặt lấy những viên ma thạch trên đường trong khi tiến sâu vào dungeon.

Dù đây là lần thứ hai, cái phong cảnh lộn xộn như tranh ghép này vẫn khó mà quen mắt.

Nhưng so với lần đầu thì lần này bọn tôi đã bước đi trôi chảy hơn hẳn.

Trên đường đi, dù đôi lúc gặp ma vật lớn canh giữ lối đi, nhưng toàn là mấy con quen thuộc từng thấy trong hồ sơ và bản ghi hình.

Cho tới giờ, chưa phát hiện bất thường ở ma vật.

Còn về con ma vật đầu cá mập lần trước, 『Viện Nghiên Cứu Hoàng Gia 』 còn gửi lời nhắn thản nhiên: 

"Nếu gặp lại, nhớ bắt làm mẫu nghiên cứu nhé."

Tôi thì chỉ mong đừng bao giờ phải chạm trán mấy thể loại dị hợm như vậy.

"Cầu thang đây rồi!"

Một căn phòng nhỏ phía cuối hành lang hiện ra, và ở đó là cầu thang đi xuống.

"Em đã kiểm tra khu vực cầu thang rồi. Không có dấu vết gì khả nghi, an toàn đấy."

"Còn bẫy dọc đường thì sao?"

"Gần như không có bẫy. Nếu có cũng chỉ là mấy cơ cấu đơn giản, không thấy bẫy ma pháp. Em đã tháo luôn mấy cái dọc đường rồi, có sao không ạ?"

"Không sao. Cảm ơn em."

Theo hồ sơ, lẽ ra phải có nhiều bẫy ác hiểm mới đúng.

Việc này chắc chắn cũng thuộc về dị thường.

Có thể 『Vô Sắc Ám』 đang gặp vấn đề lớn đến mức không thể duy trì bẫy và giữ quái vật tại tầng.

"Được rồi, kiểm tra tổn thất và nghỉ ngơi ở khu vực cầu thang. Hôm nay chúng ta sẽ tiến sâu hơn tầng hai. ...Trước hết, ăn cái đã. Cắt truyền hình đi."

Tôi ra hiệu ngắt sóng, bắt đầu chuẩn bị trại tạm và bữa ăn nhẹ.

Lần này bọn tôi đem theo khá nhiều đồ ăn, thực đơn phong phú hơn hẳn.

Marina trông vô cùng háo hức, như thể đây mới là mục tiêu thực sự của chuyến đi.

"À đúng rồi, Yuke! Quay 『GoPro-kun』 đi ạ!"

"Hả? Làm gì?"

"Quay cảnh anh nấu ăn trong dungeon rồi khoe cho bọn nói xấu anh xem ạ! Chứng minh cho họ thấy anh Yuke tụi em tuyệt vời thế nào!"

Thấy Marina cười hồn nhiên như thế, tôi không nhịn được bật cười.

Đúng kiểu Marina, dễ thương thật.

Nhưng mà, cũng là một ý tưởng hay.

"Được, trước tiên cứ lau rửa sạch sẽ đi. Đây là bữa ăn đầu tiên trong 『Vô Sắc Ám』 mà, phải làm cho ra trò."

"Yeah! Nene, cùng nhau lau dọn nào! Phải nhanh lên!"

"Ừm!"

Hai cô bé tíu tít cởi giáp, còn tôi thì quay lưng lại, bắt đầu lên thực đơn cho "bữa ăn dungeon" sao cho thật bắt mắt.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận