Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1

Chương 39: Cách bố trí kỳ quặc và ma vật kỳ quái

0 Bình luận - Độ dài: 1,363 từ - Cập nhật:

Tôi lặng lẽ đi theo sau Nene.

Chúng tôi băng qua khu rừng trong nhà, đi dọc hành lang như bên trong một căn nhà gỗ, rồi xuyên qua một căn phòng tối trông như cống ngầm với những vũng nước khắp nơi.

Dọc đường, rải rác có xác ma vật đã bị tiêu diệt từ trước, chúng tôi vừa đi vừa thu gom lại. 

Có loài tôi từng thấy, cũng có loài chưa từng gặp.

Lẽ ra nên chuẩn bị cho Nene một con “GoPro-kun” nữa thì hơn.

Phải tính sẵn phương án chuẩn bị trước lần đi dungeon kế tiếp thôi.

“Dừng lại chỗ này ạ.”

Nene chặn chúng tôi lại ở một khúc hành lang—không biết từ khi nào mà tường đã chuyển thành đất.

Cô ấy lấy một chiếc gương nhỏ ra để quan sát khúc quanh phía trước.

“Đúng như em nghĩ, có ma vật đang chiếm giữ căn phòng. Tránh thì không được nên chắc phải tiêu diệt thôi.”

Tôi theo lời và nhìn vào gương. 

Ở khúc quanh phía trước, có một không gian hơi mở ra như một căn phòng, và bên trong là một con ma vật chưa từng thấy bao giờ.

Tôi cố moi lại ký ức từ nhật ký ghi chép lẫn các buổi livestream nhưng vẫn không nhớ ra được.

“Em nghĩ nó là gì?”

“Có thể là Hợp Thể Thú – Chimera, hoặc Ác Ma – Demon ạ.”

Nghe cũng hợp lý.

Phần đầu giống cá mập búa, thân thì to và lông lá, đứng thẳng và cầm một cây rìu lớn trên tay.

Trông như một con Minotaur lông dài nhưng bị thay đầu bằng cá mập búa, một sinh vật kỳ quái.

“Không biết hạng của con này là gì nữa... Nhưng nói chung là phải hạ thôi.”

Nếu giả định là Minotaur thì ma vật này thuộc hạng B. 

Tầm đó thì tương đương với Zarnag.

Dù gì đây cũng là trận chiến đầu tiên trong một dungeon lần đầu tiên xâm nhập, lại gặp ngay một sinh vật chưa xác định. 

Thật xui mà.

...Không, phải gọi là may mắn mới đúng.

Biết đâu lại thành tư liệu quý.

Tôi vừa gia cường sức mạnh vừa suy tính chiến thuật.

“…Hử?”

Tôi nhìn kỹ lại hành lang, cố gắng tìm điểm bất thường.

Hành lang chúng tôi đang đứng khá hẹp so với khu vực con ma vật kia chiếm giữ.

Cảm giác lộn xộn đặc trưng của "Vô Sắc Ám” lần này có vẻ lại trở thành lợi thế.

“Giải quyết nó ngay tại hành lang này. Dùng ma pháp và cung tên tấn công.”

“Nhưng nếu không vào phòng thì Marina đâu vung kiếm được ạ?”

“Không sao. Đúng không, Marina?”

Tôi hỏi, và Marina gật đầu.

Chúng tôi đã chuẩn bị cho tình huống chiến đấu trong không gian hẹp như thế này, nên Marina đã mang theo vũ khí phụ.

“Ngược lại, nếu để nó vung cái rìu bự kia thoải mái thì nguy hiểm hơn. Trong hành lang hẹp này thì nó đâu làm vậy được.”

“Ra vậy. Vậy em sẽ hỗ trợ bằng nhẫn thuật.”

"Nhẫn Giả” là một chức năng xuất phát từ phương Đông như “Samurai”, có thể gọi là Super Job.

Họ có năng lực do thám vượt trội, sở hữu kỹ thuật tương tự “Đạo tặc”, chiến đấu bằng kiếm, tiểu thái đao hoặc phi tiêu gọi là thủ lý kiếm, và sử dụng nhẫn thuật—một loại ma pháp hơi giống luyện kim thuật.

…Chức năng này rất hiếm khi bộc phát ở con người.

Nene nói cô ấy từ “Đạo tặc” chuyển thành "Nhẫn Giả”, nhưng tôi nghĩ có lẽ là do bị Mamal-san khơi dậy hoặc gắn ghép một cách cưỡng ép.

Dù sao sư phụ của Nene cũng là truyền thuyết “Ẩn Giả Sắc Xám”—Gray Hermit, một Nhẫn Giả huyền thoại.

“Tôi sẽ dùng ma pháp kia. Rain, lo cho tôi một ma pháp tấn công gọn nhẹ. Silk thì cứ dùng cung như mọi khi, nếu được thì nhắm đầu. Marina, tới lượt vũ khí mới đó.”

“Để em lo!”

Tôi lấy ra cây nỏ lớn từ túi ma pháp, đưa cho Marina.

Đây là một món pháp cụ khai quật từ dungeon mà tôi mua được ở chợ lều rồi tự sửa chữa lại.

Vì nó rất nặng, khó điều khiển, nên chỉ dùng được trong các đòn đánh phủ đầu, nhưng nhờ có nó, Marina cũng có thể tham gia chiến đấu tầm xa.

Chúng tôi cùng gật đầu xác nhận, rồi tôi bắt đầu niệm phép.

“──Hồng diệp lay động, hắc khuyển tru vang. Hải dương thôn phệ hoàng hôn, hắc bạch hỗn dung. Chiêu đàm bừng sáng — quang minh nơi tận thế……!”

Lần này có đủ thời gian. Tôi tỉ mỉ kết cấu ma pháp trận, rồi từ khúc cua lao ra và bắn <Loạn Quang Thải Tiễn – Prismatic Missile> về phía con ma vật.

Phát hiện ra chúng tôi, ma vật lập tức lao vào hành lang, nhưng luồng sáng phát ra thứ ánh sáng nhơ bẩn lại như hút lấy sinh vật kỳ quái đang bị dồn vào đường cùng…

Và ngay sau đó, con quái quỵ xuống gối.

Tôi đã dệt kỹ lượng ma lực vào ma pháp lần này. 

Nếu không bị kháng thì đủ sức kết thúc trận đấu.

“Bubaa… Vaaa…”

Con ma vật vừa phun khói và bọt tím ra từ bảy khiếu, vừa run lên bần bật.

Tiếp đó, mũi <Viêm Thương – Flame Javelin> của Rain, tên nỏ cỡ lớn của Marina và ba mũi tên của Silk đồng loạt bồi thêm đòn.

“…Vaa…!”

Cơ thể con ma vật giật mạnh lần cuối rồi nằm im. 

Tôi cũng cảm nhận được hiệu ứng của phép yếu hóa đã hết.

“Rồi, xử lý xong.”

Tôi niệm phép <Hồi phục Ma lực liên tục – Refresh Mana> cho mình và Rain, rồi tiến lại gần con ma vật chưa rõ chủng loại kia. 

Nhìn kỹ lại thì quả là sinh vật kỳ dị.

“Cẩn thận vẫn hơn, thu vào túi tư liệu.”

Tôi lẩm bẩm để phục vụ cho buổi phát sóng, rồi cho xác ma vật vào một túi ma pháp dự phòng.

“Không tới lượt em ra tay luôn… Mà cái ma pháo gì thế ạ?”

“À, giờ mới nhớ chưa cho em xem nhỉ. Ma pháp đó là <Loạn Quang Thải Tiễn – Prismatic Missile>… là tôi tự tạo ra đấy.”

“Hả?”

Mắt Nene hẹp lại thành một đường dọc.

Giống mèo thiệt…

“Tôi cũng làm luyện kim thuật mà, nhớ không?”

“Nhớ ạ.”

“Vậy thì tôi trộn vài thứ lại theo kiểu ứng dụng, xong rồi nó… ra thôi.”

“Hả?”

Lần thứ hai trong ngày, Nene lại buột miệng “Hả?”.

“Nene này. Nếu cứ để tâm đến việc Yuke làm… thì sẽ mệt óc đó. Cứ cảm nhận bằng tim đi?”

“Ờ… đúng là nhìn kết quả là đủ rồi. Xuất xứ thì biết hay không cũng vậy.”

“Ừ. Dù gì… cũng không hiểu nổi đâu.”

Kỳ lạ thật, tôi nhớ là đã giải thích kỹ cho Rain rồi mà?

Chắc là cách nói của tôi có vấn đề rồi.

“Cả nhóm chờ ở phòng này một chút. Em đi do thám trước.”

“Ổn chứ?”

“Em chưa tiêu hao gì nên không sao hết! Mọi người cứ nghỉ ngơi đi!”

Nói xong, Nene vẫy tay rồi biến mất vào hành lang.

Đúng là chỉ cần có một trinh sát giỏi thì cảm giác mệt mỏi khác hẳn.

Lúc còn trong “Thunder Pike”, chính tôi là người đóng giả trinh sát.

“Cả nhóm, đi theo em với!”

Nene vừa rời đi trong thời gian ngắn đã quay lại.

“Nene, có chuyện gì?”

“Có rương báu ạ! Với cả em thấy một chỗ giống khu an toàn mà từng đọc tài liệu.”

Tìm được rương báu ngay ở tầng đầu tiên thì đúng là may mắn.

Thành quả đầu tiên trong chuyến thám hiểm “Vô Sắc Ám” mà tôi hằng mơ ước. 

Bắt đầu thấy hứng rồi đây.

“Được rồi, tiến đến đó rồi nghỉ một chút đi.”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận