Vol 1
Chương 29: Nhiệm vụ thất bại và mưu toan vụng về (Góc nhìn từ "Thunder Pike")
0 Bình luận - Độ dài: 1,325 từ - Cập nhật:
(Từ góc nhìn của thủ lĩnh “Thunder Pike” – Simon)
Tại một góc trong “Cống ngầm Molngen”, chỗ này khá an toàn để nghỉ ngơi và ăn uống trước khi hành động.
Nhiệm vụ lần này là tiêu diệt lũ Borgle đang ẩn náu dưới hệ thống cống ngầm.
Không phải việc gì ghê gớm, nhưng lại được phân loại hạng B.
Lũ Borgle này đáng lẽ chỉ cỡ hạng D thôi, không hiểu sao lại lên tận hạng B – chắc do người ủy thác quá ngây thơ.
Chắc họ không rành về quái vật, nên nâng hạng để kéo người nhận nhiệm vụ có tỷ lệ thành công cao.
“Ê, không có gì ăn đỡ đàng hoàng hơn à?”
“Đừng càm ràm nữa, Jamie.”
Tôi lừ mắt, quát nhẹ.
Bánh khô, thịt sấy, thêm chút rượu vang – mấy món lương khô thường thấy.
Với tư cách là tổ đội hạng A, đúng là bữa ăn này có phần rẻ tiền thật.
Nếu tên tạp vụ Yuke còn ở đây, chắc giờ đã có thêm món súp từ cái nồi quái quỷ của nó rồi.
Nghĩ đến chuyện đó chỉ khiến tôi cáu bẳn hơn thôi.
“Chuẩn bị xong cả chưa? Thuốc hồi phục đâu? Còn ma lực thì sao?”
Tôi chống nạnh, quét ánh mắt qua từng đứa.
“Hả? Tôi chả đem thuốc gì theo cả. Có Camilla rồi, phí đem theo.”
Barry gãi đầu, thản nhiên.
“Đừng trông chờ vào tôi.”
Camilla khoanh tay, lạnh lùng.
“Thuốc hồi phục ma lực đắt lắm đấy.”
“Trước cô tu hết bao nhiêu chai còn gì…”
Barry lầm bầm.
Camilla đỏ mặt, định cãi thì nghẹn lại:
“Tôi…”
“...Thôi kệ. Dù gì cũng chỉ là lũ Borgle mà.”
Tôi phẩy tay, ngán ngẩm.
“Đám tép riu như Borgle, một mình tôi cân là đủ!”
Barry vỗ ngực tự tin.
“Cứ để tôi thổi bay chúng bằng ma pháp là xong!”
Camilla hất cằm.
Tinh thần mọi người xem ra rất tốt – hay đúng hơn là quá tự mãn.
“Được rồi, xuất phát thôi!”
Tôi gằn giọng, kết thúc màn chém gió vô nghĩa.
◇
“…Lại thất bại nữa rồi. Với việc điểm tín nhiệm mạo hiểm giả bị trừ, có khả năng tổ đội quý vị sẽ bị giáng hạng.”
“Cái gì cơ!?”
Tôi gầm lên.
“Ngài Simon Berkley. Tôi xin phép đề xuất – quý vị có thể cân nhắc nhận nhiệm vụ cấp thấp hơn không? Gần đây tổ đội liên tục thất bại ở các nhiệm vụ hạng A và B. Có thể nên thử lại từ hạng C trước.”
Giọng cô nhân viên lạnh băng như máy móc.
Máu trong người tôi sôi lên.
Ngay cả nhiệm vụ lần này, chúng tôi được thông báo là diệt tổ Borgle thôi, ai ngờ trong đó lại có cả tên quái thú có danh hiệu!
Rõ ràng là sai phạm hợp đồng!
“Tôi là mạo hiểm giả hạng A đấy!?”
Tôi đập tay xuống quầy.
“Hiện tại, ngài không có thành tích đủ để duy trì hạng đó.”
“Tôi biết điều đó! Nhưng đây đâu phải lỗi của tổ đội chúng tôi!? Gần đây chẳng ai giới thiệu thành viên mới cho chúng tôi cả, lần này cũng là tình huống bất ngờ!”
“Than phiền ở đây cũng không giải quyết được gì. Tất cả đều tính vào kết quả thất bại.”
Cô ta trả lời như thể đang đọc sổ tay.
“Đủ rồi!”
Tôi gầm lên, quay người bỏ đi, mặc kệ ánh mắt soi mói xung quanh.
Tất cả lũ khốn đó đều ngáng đường tôi!
『Độ bền! Thoải mái! Bảo vệ tối ưu!... Và cả vẻ đẹp! Hãy khiến người bạn thầm thương phải ngoái nhìn!』
『Phong cách mới cho các nữ mạo hiểm giả! Ra ngoài phiêu lưu thật an toàn và thời trang!』
『Đồng hành cùng mọi chuyến phiêu lưu – “Arthes”!』
Ngẩng đầu lên, tôi thấy hình ảnh đám con gái kia rạng rỡ trên quảng cáo xưởng vũ khí nổi tiếng.
Trong từng khung hình, cái tên Yuke cứ lấp ló hiện ra.
Yuke, đứng chắn trước cô kiếm sĩ tóc đỏ.
Yuke, nhận hồi phục từ cô tu sĩ nhỏ nhắn.
Yuke, mỉm cười động viên nữ thợ săn Dark Elf.
Yuke, Yuke, Yuke...
Tại sao một kẻ đã phản bội chúng tôi lại có thể thành công như thế!?
『...Quảng cáo có nhóm “Clover” này hay thật đấy! Mấy cô gái dễ thương quá! Trang bị cũng được giới thiệu rất hấp dẫn!』
『Nghe nói họ cắt dựng từ một đợt tấn công hầm ngục thật luôn đó.』
『Vậy tức là hình ảnh chiến đấu thật à? Quý giá ghê – hiếm khi thấy cảnh Yuke dùng đoản kiếm ngoài thực chiến đấy chứ.』
『Chuẩn luôn. Xích ma đạo sĩ có kỹ năng cường hóa bản thân rất mạnh, nên Yuke còn mạnh hơn cả tiền tuyến bình thường.』
『Còn có phép yếu hóa nữa. Tăng sức mạnh đội hình rất đáng kể. Gần đây, nhiều tổ đội bắt đầu tìm người chơi xích ma đạo sĩ lắm đó.』
『“Clover” đúng là đã tạo ảnh hưởng lớn đến giới mạo hiểm giả. Chuyển sang chương trình tiếp theo──』
Tôi nghe mà phát buồn nôn, quay đầu trở lại chỗ cả đội đang ngồi.
“…Sao rồi?”
Barry hỏi, giọng dè dặt.
“Có thể sẽ bị giáng hạng.”
Tôi đáp cộc lốc.
Không khí nặng nề hẳn.
“Không thể nào! Sao lại thành ra thế này chứ!”
“Im đi Jamie. Chỉ bốn đứa mình mà đòi nhận nhiệm vụ hạng cao thì đương nhiên khó.”
Barry nhún vai, cộc lốc.
“Vậy thì kiếm thành viên mới đi! Làm thủ lĩnh thì phải có trách nhiệm chứ?”
Nghe vậy, tôi suýt nữa đập luôn cái bàn.
Có biết tôi đã vất vả thế nào để kéo cái tổ đội nát này đi không!?
“Ê, hay là… lôi thằng Yuke về thì sao?”
Barry vung tay nói.
“Ừ nhỉ. Giờ cậu ta là streamer nổi tiếng, mình nên rủ về lại ‘Thunder Pike’.”
Camilla phụ họa.
Chắc là bọn nó vừa xem đoạn quảng cáo kia.
“Muốn thì tự đi mà thuyết phục.”
Tôi lừ mắt.
“Tôi thì xin kiếu, không đời nào đi gọi lại một thằng vô ơn như nó.”
“Nhưng mà Simon, cậu từng bảo nó là bạn nối khố của cậu, như đàn em ruột ấy. Chắc cậu nói chuyện dễ hơn bọn này mà?”
Tôi nghiến răng.
Đúng là lúc đó tôi có hơi bốc đồng.
Chẳng ngờ Yuke lại dám cãi lại tôi như thế.
“Được rồi. Nhưng để thuyết phục Yuke, cần phải có mồi nhử… cần tiền và cả kịch bản nữa.”
“Tiền thì hiểu rồi, nhưng kịch bản?”
Barry nghiêng đầu.
Tôi thở dài, lười giải thích nhưng vẫn phải nói.
“Muốn khiến nó hứng thú thì phải giả vờ là bọn mình định thám hiểm 'Vô sắc ám’. Làm thế là nó lao đầu về liền.”
“'Vô sắc ám’? Đi chỗ đó làm gì? Chẳng có lời lãi gì hết.”
Camilla cau mày.
“Đó là giấc mơ của Yuke đấy. Nó từng mơ mộng kiểu ‘Tôi muốn thấy tận cùng thế giới’ – trẻ trâu thấy ớn.”
Tôi nhếch mép, bắt chước giọng điệu mơ mộng của Yuke khiến bọn kia phá lên cười.
Không khí ngột ngạt cũng vơi bớt.
“Vậy nên, trước khi thuyết phục, bọn mình sẽ livestream giả vờ thám hiểm ‘Vô sắc ám’. Nói là hợp tác với tổ đội khác gì đó… còn lại thì tuỳ cơ ứng biến. Đảm bảo nó sẽ phải cúi đầu mà quay lại. Cái đám C-rank non nớt kia, có mơ cũng không dám đụng tới chỗ đó đâu.”
“Ý hay đấy. Nó sẽ phải chạy về cầu xin thôi.”
“Ha ha ha, buồn cười quá đi!”
“Thật thú vị đấy.”
Cả bọn phá lên cười.
Đồng đội phải như thế này mới đúng.


0 Bình luận