Tập 11 : Nhai thuốc lá và móng ngựa
Chương 07 : Phối Hợp Một Lần Thôi
1 Bình luận - Độ dài: 1,262 từ - Cập nhật:
Từ lúc Thỏ chạm trán và giao chiến với Sphinx, cho đến khi nó thoát được khỏi lưới, tất cả mới chỉ trôi qua chưa đầy một phút rưỡi. Trong khoảng thời gian đó, các thành viên còn lại của đội hành động cũng lần lượt đến hiện trường.
Nhiệm vụ lần này của Trương Hằng vốn khá nhàn, theo kế hoạch thì chỉ khi Sphinx chuẩn bị bỏ trốn mới cần cậu ra tay. Nhưng kế hoạch dù hoàn hảo đến đâu cũng phải thay đổi theo tình hình thực tế. Khi thấy súng gây mê vô hiệu, Thiên Nga Đen lập tức xin hỗ trợ qua bộ đàm, Trương Hằng liền chuyển cần số từ P sang D, sau đó đạp ga.
Chiếc X3 gầm rú lao thẳng về phía Thỏ đang bị truy sát.
Đến khi Thẩm Hi Hi thay đổi kế hoạch, yêu cầu Trương Hằng đưa Thỏ rút lui trước, thì cậu đã nhìn thấy cảnh Lý Bạch, 1810 và những người khác đang kịch chiến với Sphinx dưới ánh đèn đường.
Trong vòng giao tranh đầu tiên, mọi người phát hiện Sphinx sức mạnh cực kỳ kinh khủng, thuốc mê không ăn thua, dao mổ cũng chẳng cắm nổi, khiến tình thế trở nên vô cùng khó khăn. Tuy vậy, ngay sau đó họ cũng nhận ra năng lực chiến đấu của nó không hề "thần thoại" như trong truyền thuyết. Đòn tấn công của nó rất đơn giản, vũ khí chỉ có đôi vuốt, hành động lại tuân theo một kiểu quy luật nào đó.
Nếu là lần đầu giao đấu, không đề phòng, rất dễ bị trúng chiêu. Nhưng một khi đã đoán được trước, bạn có thể tránh được hầu hết các đòn tấn công. Tuy nhiên, điều đau đầu là sự nhanh nhẹn của nó. Hầu hết mọi người không thể bắt kịp tốc độ di chuyển của nó trong đám đông.
Thực ra, nếu nó khôn ngoan hơn một chút, bỏ qua Thỏ để chuyển sang chiến thuật từng người một theo tình thế, thì giờ này chắc chắn đã có người bị thương. Nhưng quái vật này lại vô cùng cố chấp, cứ nhắm lấy Thỏ mà truy cùng đuổi tận, nhất quyết phải cào trúng cô mới chịu.
Thỏ bị Sphinx rượt đến mức trợn trắng mắt. Cô vừa lách ra khỏi sau lưng Lý Bạch thì lại lẩn vào sau lưng 1810. Cả hai đã đỡ giúp cô một đòn. Nhưng sau đó cánh tay họ đều đau nhức, không thể chiến đấu ngay.
Thỏ không có thời gian để nghỉ, lại phải chạy. Cô định chạy về phía Thiên Nga Đen, nhưng cô ấy vội nói: "Đừng chọn tôi, tôi yếu sức, chẳng chặn nổi nó đâu!"
Thỏ đành đổi hướng.
Người kia quả thật đã chuẩn bị sẵn, giương nỏ tay chắn trước mặt. Thế nhưng lần này, Sphinx lại giở trò. Nó giả bộ lao tới, đến sát thì thụt đầu né qua, vượt hẳn người chắn trước mà bổ thẳng về phía Thỏ.
Trong giây phút nguy hiểm, Thỏ đành dùng chiêu cuối của mình: thổi một quả bong bóng từ bã kẹo cao su. Quả bong bóng từ miệng cô bay ra, to dần, che khuất tầm nhìn của Sphinx. Khi nó dùng móng vuốt cào vỡ, giống như một túi bột mì, một đám bụi trắng bay ra, che kín xung quanh.
Thỏ nhân cơ hội đó, chạy thục mạng. Nhưng cô biết, hai chân của mình khó mà chạy nhanh hơn bốn chân của đối phương.
May mắn thay, một chiếc X3 đã dừng lại trước mặt cô.
"Lên xe." Hai từ đơn giản đó, đối với Thỏ, như tiếng nhạc thiên đàng.
Cô không cần Trương Hằng phải nói thêm, lập tức kéo cửa xe và nhảy vào. "Đi mau, đi mau, đi mau! Nó còn bị kẹt trong đám khói!"
Nhưng lời cô vừa dứt, một bóng đen đã lao tới. Bụi trắng không có tác dụng gì với nó cả.
Thỏ mở to mắt, nhìn con quái vật lao đến kính chắn gió. Nhưng ngay sau đó, khoảng cách giữa họ lại được kéo ra. Trương Hằng đã rất bình tĩnh. Vì không có thời gian quay đầu, cậu đã lùi xe bằng cách về số R và đạp ga. Chiếc X3 lao đi, bỏ lại Sphinx phía sau.
Nhưng đó chỉ là tạm thời. Sphinx tiếp đất và bắt đầu chạy đuổi theo. Trương Hằng ước tính tốc độ của nó khoảng 80km/h. Quả không hổ danh là một con quái vật có thân sư tử.
"Giờ làm sao đây?" Thỏ căng thẳng nhìn quái vật đang bám sát phía sau, hỏi Trương Hằng.
"Không sao, ngồi vững." Trương Hằng nói. Cậu vừa nói vừa nhìn qua gương chiếu hậu. Thấy một ngã tư gần đó, cậu đạp phanh và đánh tay lái, thực hiện một cú drift đã học được ở phó bản Tokyo Drift.
Đã lâu lắm rồi Trương Hằng không chơi trò này. Vừa vì mới lấy bằng, vừa vì cậu luôn lái xe đúng luật. Trừ khi gặp trường hợp đặc biệt, cậu thường lái xe rất chậm, để không gây rắc rối cho bản thân và người khác. Dù sao thì mỗi người cũng chỉ có 12 điểm.
Chiếc X3 vẽ một đường cung hoàn mỹ, trượt mượt mà vào con phố khác, không phí một giây nào. Pha xử lý chuẩn xác khiến Thỏ không kìm được mà thốt lên: "Wow, thì ra anh là cao thủ thật!"
Trương Hằng chưa kịp nói gì, Thẩm Hi Hi đã hỏi qua radio: "Thỏ, em có sao không?"
"Em không sao! Simon ca ca vừa đón tôi lên xe rồi. Chị không tận mắt thấy chứ, kỹ thuật của Simon ca ca còn lợi hại hơn nhiều so với cái tên Hoàng Vũ chỉ biết khoác lác kia." Nói đoạn, cô tò mò quay sang Trương Hằng: "Vừa rồi anh drift đúng không? Tôi có thấy trên manga đó!"
Trương Hằng chỉ khẽ gật đầu.
Lúc này, ga đã đạp sát sàn, X3 và Sphinx càng lúc càng giãn khoảng cách. Trương Hằng xoay xe về đúng hướng, chạy chính diện, khiến quái vật càng khó lòng bám kịp.
Nhưng sau đó, Trương Hằng không vội bỏ chạy. Cậu mở radio, nói với Thẩm Hi Hi:
"Trong đội của cô có súng điện không?"
"Có, cậu có kế hoạch gì à?"
"Chúng ta phối hợp một lần nhé. Năm phút nữa, tôi sẽ dụ nó quay lại chỗ cũ. Bên cậu có thể bắn trúng nó không?"
"Có người trong đội giỏi sử dụng súng. Mặc dù nó rất nhanh, nhưng nếu phục kích trước, khả năng bắn trúng rất cao," Thẩm Hi Hi nói. "Nhưng súng gây mê và nỏ đều không có tác dụng. Cậu nghĩ súng điện sẽ hiệu quả sao? Có phải đã phát hiện ra điều gì không?"
"Chỉ là một suy đoán chưa chắc chắn," Trương Hằng không trả lời thẳng. "Đến lúc đó sẽ biết thôi. Các cô còn chuẩn bị xăng đúng không? Tiện thể thử luôn hỏa công xem hiệu quả thế nào."
"Được. Cho chúng tôi bảy phút để chuẩn bị," Thẩm Hi Hi nói.
Kế hoạch mới nhanh chóng được chốt. Sau đó, Trương Hằng hạ tốc, giữ khoảng cách vừa đủ để Sphinx tiếp tục đuổi theo, rồi bắt đầu lái vòng vòng khắp thành phố, kéo dài thời gian, chờ phía Thẩm Hi Hi hoàn tất chuẩn bị.


1 Bình luận