Tập 11 : Nhai thuốc lá và móng ngựa
Chương 05 : Tôi Vẫn Nên Thắt Dây An Toàn Thì Hơn
1 Bình luận - Độ dài: 1,195 từ - Cập nhật:
Thẩm Hi Hi chỉ mất chưa đầy mười phút để sắp xếp mọi việc. Gã đầu đinh không có hứng thú kết bạn với Trương Hằng, đồng đội mới của mình. Sau khi hẹn gặp buổi tối, hắn ta vội vã dẫn người rời đi, còn Thỏ thì đẩy nhẹ Lý Bạch bên cạnh, cả hai cùng nhau bước ra ngoài.
Khi trong phòng chỉ còn lại Trương Hằng và Thẩm Hi Hi, cô vừa dọn dẹp máy chiếu vừa nói:
"Cậu đến thật là kịp lúc. Vừa rồi đừng để bụng chuyện đó. 1810 là bác sĩ ngoại khoa của một bệnh viện, ngày nào cũng bận, còn mấy ca phẫu thuật nữa, nên anh ta cực kỳ coi trọng thời gian."
"Cậu không cần giải thích," Trương Hằng bình thản nói. "Yên tâm, tôi đến để giúp, không phải để gây thêm rắc rối."
"Cảm ơn. Tôi cũng không muốn hai người bất hòa vì chuyện nhỏ nhặt này," Thẩm Hi Hi nói. "1810 và đội của anh ấy khá nổi tiếng trong giới người chơi độc lập. Họ rất mạnh, và là một trong số ít những người chơi không rời liên minh khi có mâu thuẫn với Quang Hồ. À, còn đội của anh đâu, tôi chưa thấy đồng đội của anh bao giờ."
"Tôi không có đội. Tôi luôn chơi một mình," Trương Hằng không giấu giếm.
"Một mình sao?" Thẩm Hi Hi nhướng mày. Vì những tình huống bất ngờ trong phó bản, hầu hết người chơi đều muốn lập đội. Dĩ nhiên, có những người chơi tách nhóm vì lý do nào đó, nhưng đó chỉ là tạm thời. Rất ít người chơi một mình.
Thấy Trương Hằng không muốn nói thêm, Thẩm Hi Hi cũng không hỏi tiếp, chỉ nói: "Nếu có rắc rối, cậu có thể tìm tôi. Hoặc gia nhập đội của chúng tôi. Hoàng Vũ rời đi, chúng tôi cũng thiếu một người lái xe."
"Tôi sẽ cân nhắc." Trương Hằng nói.
Chỉ còn một thời gian ngắn nữa là đến lúc hành động. Vì đối thủ lần này, Trương Hằng đã đọc hai cuốn sách về câu đố ở thư viện. Đến 9 giờ tối, cậu nhận được tin nhắn của Thẩm Hi Hi, rời khỏi thư viện và đến cổng đông, nơi một chiếc BMW X3 đang bật đèn chờ sẵn.
Ngoài trời vẫn còn mưa phùn. Trương Hằng đã thay quần áo, đội mũ trùm. Cậu đến trước ghế lái chiếc BMW X3, mở cửa. Thẩm Hi Hi ngồi ghế phụ, vẫy tay với cậu.
"Wow, Takuya Fujiwara của chúng ta đến rồi," Từ ghế sau, Thỏ ló đầu ra, miệng còn đang nhai kẹo cao su. "Trước chưa kịp hỏi, anh lái xe được bao nhiêu năm rồi, tiểu ca?"
"Tháng trước tôi mới lấy bằng." Trương Hằng đáp thật.
"..."
"Vậy thì tôi vẫn nên thắt dây an toàn thì hơn," Thỏ vội vàng co đầu lại.
May mắn là sau đó Trương Hằng lái khá vững. Dù tốc độ không nhanh, nhưng suốt quãng đường không va quẹt, cũng không thắng gấp lần nào. Trái tim đang lơ lửng trong cổ họng của Thỏ cuối cùng cũng hạ xuống.
Khoảng bốn mươi phút sau, chiếc X3 đến địa điểm đã hẹn. 1810 và bốn thành viên khác của đội đã đợi sẵn.
1810 vẫn giữ phong thái cũ, không nói nhiều. Hắn ta chỉ gật đầu với Thẩm Hi Hi và nói: "Bắt đầu thôi."
Ngay sau đó, Hi Hi phát cho mỗi người một bộ đàm. Ai nấy chọn vũ khí thuận tay, tản ra theo kế hoạch, mở màn cuộc săn Sphinx hay nói đúng hơn, là chấp nhận bị Sphinx săn.
Trương Hằng một mình ngồi trong xe, sẵn sàng cơ động. Dù vị trí này khá hẻo lánh, nhưng chưa quá khuya, trên đường vẫn còn bóng dáng người qua lại.
Gần nửa tiếng sau, không khí vô cùng tẻ nhạt, chỉ có tiếng mọi người báo bình an ba phút một lần trong bộ đàm.
Trong lúc chờ, Trương Hằng nhận được hồi âm từ cô nàng bartender. Bên kia cho biết thợ rèn đã đồng ý rèn lại cây [Thanh Kiếm bình thường] của cậu, nhưng vì không có vật liệu thích hợp, nên cần thêm phụ phí. Tổng giá: bốn nghìn điểm tích lũy một con số không hề thấp.
Vì là dịch vụ bên thứ ba, cậu không được hưởng ưu đãi giảm giá 80% như thẻ thành viên vĩnh viễn.
Nhưng cũng có tin tốt. Ngoài điểm game, họ cũng chấp nhận thanh toán bằng đạo cụ. Nhưng giá trị đạo cụ sẽ thấp hơn 20% so với thị trường.
Trương Hằng do dự một chút rồi đồng ý. Ngoài việc cậu không đủ điểm, những đạo cụ cậu thu được từ Quang Hồ cũng rất khó bán. Sau trận chiến, Quang Hồ dù đã hòa giải với liên minh, nhưng vẫn không từ bỏ ý định tìm ra tay súng bí ẩn đêm đó.
Trận chiến đó, Trương Hằng đã hạ gục rất nhiều người, bao gồm ba cao thủ cấp Thất Vũ Hải. Quang Hồ sẽ không dễ dàng quên được.
Quang Hồ chắc chắn sẽ âm thầm theo dõi Thẩm Hi Hi, vì Trương Hằng đã lộ ra mối quan hệ với cô ấy. Nhưng Trương Hằng không lo. Bình thường, cậu và Thẩm Hi Hi không tiếp xúc nhiều, nên Quang Hồ sẽ không nghi ngờ cậu.
Tuy nhiên, vì trong trận chiến, cậu đã sử dụng súng, đao và cung, để cẩn thận, Trương Hằng chỉ mang [Vô Hạn Tích Mộc] để phòng thân. Nếu mọi chuyện suôn sẻ như Thẩm Hi Hi nói, cậu thậm chí không cần dùng đến kỹ năng lái xe. Đó là kết quả tốt nhất.
Trương Hằng gửi tin nhắn cho cô nàng bartender, nói rằng cậu có việc phải làm, sau đó sẽ mang đạo cụ đến sau để cô thẩm định giá.
Gửi xong, Trương Hằng mở radio trên xe, chỉnh sang kênh nhạc.
Cậu cảm thấy chờ đợi rất nhàm chán, đặc biệt trong một không gian chật hẹp, động cơ lại phải nổ liên tục. Cậu phải luôn cảnh giác, không dám rời xe.
Nhưng so với những người khác, cậu còn may mắn hơn. Thời tiết nóng bức, họ phải mặc quần áo dài, mang đầy vũ khí và phải đề phòng con quái vật không biết xuất hiện lúc nào.
"Không thấy động tĩnh gì. Tôi ra máy bán hàng tự động mua chai nước, nóng sắp chết rồi." Thỏ nói.
Nói xong, cô đến một máy bán hàng tự động, chọn một lon Coca-Cola. Khi lấy điện thoại ra để thanh toán, cô ấy ngước lên và bị một thứ làm giật mình. Dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nhìn thấy một cái đầu phụ nữ trên thân sư tử vẫn rất đáng sợ.
"Ngoài kia phủ vải đỏ, trong kia lại phủ vải trắng, mở ra xem kỹ, xếp hàng như lược con. Đố là quả gì?" Thứ đó trên máy bán hàng nói.
Thỏ giật mình hoảng hốt.


1 Bình luận