Mình bị sao thế này?
Sao tâm trí cứ lơ đãng
Nghĩ sang chuyện khác vậy?
Phân bổ điểm (Sân nhà)
Narumi lặng lẽ quan sát Yoshiaki đang ngồi đối diện mình.
"Này, cô người máy đằng kia. Cho ta một trà lúa mạch và tokoroten."
"Người đang gọi là tôiiiiiiiiiiiiiiiiii!?"
Mà cô là ai nhỉ? Ồ, phải rồi. Houjou Ujiteru.
"Phải, phải." Yoshiaki gật đầu rồi chỉ tay về phía cửa chính. "Mang một ít nước đá pha muối loãng ra cho cô gái đang ngủ ngoài kia. Thêm cả hương quýt nữa."
"...Nghe nói cô đã đánh bại Kani của nhà Hashiba."
"Sao lại có kiểu phụ nữ mở đầu câu chuyện bằng việc chiến đấu thế nhỉ?"
Giọng Yoshiaki có vẻ mệt mỏi, trông cô chẳng có vẻ gì là đã đổ một giọt mồ hôi.
Nhưng cô quả thật đã khẽ cười. Một tiếng "khà khà" phát ra từ cổ họng.
"Cô ra dáng phụ nữ hơn rồi đấy, Narumi."
"Ý cô là sao?"
Ngay khi Narumi vừa hỏi, chiếc quạt của cô nàng hồ ly đã chạm vào vai trái của nàng từ phía ngoài.
Khi chiếc quạt nhẹ nhàng ấn vào vai Narumi, Yoshiaki nâng nó lên và nói.
"Trông như có ai đó đang đứng cạnh cô vậy."
"Cô bắt đầu bị ảo giác rồi à?"
"Ta sẽ không bao giờ có cơ hội đó đâu. ...Dù ta có rất nhiều con."
Narumi phải mất vài giây mới hiểu ra ý nghĩa của câu nói đó. Nhưng một khi đã hiểu, nàng cảm thấy có gì đó lắng lại trong lòng.
"Liệu có phải vì tôi không phải người trong cuộc nên mới thấy đó là một chuyện vui không?"
"Ta đã đến tuổi thấy lũ trẻ cố gắng hết sức mình thật dễ thương rồi."
"Ra vậy," Narumi nói trong lúc nhấp một ngụm rượu sake. "Thế còn khi 'người khác' cố gắng hết sức thì cô thấy thế nào?"
"Ôi, đáng sợ quá."
Nghe thấy vậy, Narumi khẽ nghiêng đầu sang phải.
Có thứ gì đó vừa lướt dọc qua bên trái mặt nàng.
Đó là chiếc quạt mà Yoshiaki đột ngột hạ xuống.
Sau khi bị né tránh, Yoshiaki dõi theo chuyển động của tay mình bằng đôi mắt xếch.
"...Ôi, đáng sợ thật. Người phụ nữ thế nào mới có thể tránh được mánh khóe của hồ ly chứ?"
"Cô nghĩ mấy trò vặt vãnh đó có thể ảnh hưởng đến một con rồng sao?"
"Thế à," lần này đến lượt cô nàng hồ ly đáp. "Một con rồng đang uống rượu sake, hử?"
"Tôi không thể để lũ trẻ uống nó được."
"Đồng ý," Yoshiaki nói rồi gọi về phía quầy. "Cho ta ba chai sake."
"Thế còn trà lúa mạccccccccccch!? Tội nghiệp cho lúa mạch quáaaaaaaaaa!"
"Ta cũng lấy cả nó nữa."
"Vậy thì không sao nữaaaaaaaaaaaa!"
Quán cà phê ồn ào thật. Narumi hít một hơi rồi đặt câu hỏi.
"Cô có chuyện muốn nói với tôi, phải không?"
"Testament. Vì cô trông không giống một chính trị gia cho lắm. ...Cô có thể gọi về nhà trước khi uống xong rượu và nghỉ ngơi một chút."
"Hả?"
Narumi cau mày khi hai khung tín hiệu hiện ra trước mắt, một bên phải và một bên trái.
Khung bên phải là từ Date.
"Chàoooo! Là Kojuurou-kun bạn của cậu đây!"
Narumi cố lờ đi, nhưng khung tín hiệu đã được kích hoạt chế độ gì đó nên nó cứ lơ lửng trước mắt nàng dù nàng đã cố nhìn đi chỗ khác.
"Ngạc nhiên chưa!? Ngạc nhiên không!? Có mà, phải không? Thôi nào! Cho tớ chút phản ứng đi chứ! À, tớ hiểu rồi! Cậu ghét tớ, đúng không!? Chà, tớ cũng ghét cậu, nên chúng ta song song. Hai vệt bánh xe ngựa cứ mãi đi cùng một hướng, nhưng sức mạnh căm ghét của cậu mạnh hơn của tớ nhiều, nên tớ toi đời rồi, phải không!? Tớ có thể rời khỏi trục xe được không!? Được mà, phải không!? Wow, cái lườm đó! Đừng có nhìn tớ như con sâu cậu tìm thấy trong chậu hoa lúc đang vui vẻ chăm cây chứ! Sâu bọ tồn tại cũng có lý do của nó đấy!? Dù vậy thì chúng vẫn là sâu bọ mà!"
"Từ lúc tôi đi cậu phiền phức hẳn ra..."
"Hả!? Tức là lúc tôi còn ở đó thì tôi không phiền phức ư!? Tôi dễ thương à? Ra là vậy! Nhưng giờ nói thì muộn quá rồi! Tôi không cởi đồ cho cậu xem đâu! Hiểu chưa!? Chỉ một món thôi! Thôi được rồi! Nếu cởi một món ở trên mà không cởi một món ở dưới thì mất cân đối lắm! Nào, nói cho tôi nghe tại sao tôi lại không phiền phức đi! Là vì tôi dễ thương, đúng không!?"
"Bởi vì lúc tôi còn ở đó, tôi có thể dùng vũ lực bắt cậu im lặng."
"S-sao cậu lại đối xử với bọn tớ cứng như xi măng vậy ngay cả sau khi đã rời đi!? Không phải cậu đang nhớ nhà và tối nào cũng đắn đo không biết có nên gửi một bức thần tín không à!? Kiểu như, 'Kojuurou, nếu cậu còn làm ồn nữa, tôi sẽ cho cậu làm mồi cho sư tử biển'! Nhưng tớ thích hải cẩu hơn! Ý tớ là, nghe nó giống như bị niêm phong ấy!"
Hắn ta không chịu im miệng.
Yoshiaki đang cười ngặt nghẽo ở phía đối diện, nhưng Narumi nhìn sang khung tín hiệu bên trái.
Khung tín hiệu đang sáng lên có nhãn "Vấn đề Khẩn cấp" và nó hiển thị...
"Phó Hội trưởng?"
Đó là Phó Hội trưởng của Musashi.
Cô gái lờ đi Công chúa Musashi đang bắt đầu gọt một quả dưa lưới phía sau lưng.
"Nghe đây, Date Narumi. Với tư cách là đại diện của Musashi, tôi có chuyện muốn thảo luận với cô với tư cách là đại diện của Date."
"Chuyện gì?"
"Có cách nào để chúng ta hủy bỏ chiến thắng của cô trước Musashi không?"
Masazumi suy nghĩ về ý nghĩa của cuộc đàm phán này.
Cô đã cân nhắc xem nó sẽ diễn ra dưới hình thức nào.
Đây là một cuộc giao dịch.
Một cuộc giao dịch mà trong đó hai quốc gia cố gắng giành thế thượng phong bằng cách trao đổi các quyền lợi mà họ đã giành được.
Chiến tranh không phải là một môn thể thao. Nó là một hành động chính trị và là một cuộc đấu tranh vì lợi ích quốc gia.
Do đó, một quốc gia có thể sử dụng các quyền lợi giành được trong chiến tranh như một công cụ chính trị để đàm phán với quốc gia khác.
Masazumi đã chọn Date làm đối tác đầu tiên cho một thỏa thuận như vậy.
Thực ra, trận thua trước Date sẽ không gây tổn hại quá nhiều cho Musashi.
Musashi đứng về phía Houjou theo yêu cầu của Hashiba, nên nếu Date yêu cầu một số quyền lợi từ Musashi – giả sử đó không đơn thuần là tiền bạc hay đất đai – thì đó có thể sẽ là điều có lợi cho cả hai quốc gia.
...Kể cả khi họ yêu cầu chúng ta nới lỏng hơn về quyền thông thương, điều đó cuối cùng cũng sẽ có lợi cho chúng ta.
Nếu họ không thể hủy bỏ chiến thắng đó, Musashi có thể sẽ hướng Date đến việc yêu cầu những quyền lợi có tính chất như vậy.
"Judge." Masazumi gật đầu. "Date muốn gì để hủy bỏ nó?"
"Chà," Narumi nói. "Chẳng phải cô chỉ cần đánh bại tôi là được sao?"
Gold Mar: "Uqui... Narumin đang quá đáng hết sức..."
Uqui: "À thì, lỗi thực sự là do Shirojiro đã biến thành udon..."
Tôi: "Vậy là tên ngốc đó giờ sẽ đi làm mì hả?"
Marube-ya: "Xin đừng nói như vậy! Cậu ấy chưa phải là udon đâu! Bột vẫn đang được nhào!"
Phó Hội trưởng: "Nghĩ lại thì, mục đích cuộc đàm phán của tôi ở đây là để biến Udon Bertoni trở lại thành người..."
Asama: "Nghe chẳng vui chút nào..."
Marube-ya: "Và đó là lỗi của ai hả, cô ngực bự!"
Tín đồ: "Tại sao Bertoni-kun lại ra chiến trường ngay từ đầu vậy?"
Marube-ya: "Hả? Để kiếm tiền, dĩ nhiên rồi. Hỏi câu ngu ngốc gì vậy?"
Tín đồ: "S-sao cậu lại coi thường tôi vì không biết chuyện đó!?"
Hệ thống thần tín được thiết lập để những người ở Odawara không thể thấy được tình hình thần tín của Musashi.
Narumi quan sát Phó Hội trưởng đóng các khung tín hiệu mỗi khi chúng xuất hiện xung quanh cô.
...Trông cô ấy rất giống đang cố không bị tụt hậu thông tin trong khi tổ chức cuộc họp này...
Thực ra, đó chẳng qua chỉ là chủ phòng điều khiển đang kìm hãm những kẻ man rợ quá khích mà thôi.
Nói thế chứ, Narumi không thể trách họ được.
Kỹ năng của người Musashi là không thể phủ nhận. Theo một cách nào đó, họ không giống với mặt bằng chung của các quốc gia khác, nhưng họ có những nhân sự với các kỹ năng quan trọng. Vì vậy, từ góc nhìn của các quốc gia khác, Musashi là một đối thủ phiền phức với những đòn tấn công và phản ứng không theo quy tắc thông thường.
Chính nàng cũng đã phải đối mặt với khía cạnh phiền phức đó, nên nàng quyết định nói những gì mình phải nói.
"Cô không muốn đấu với tôi sao?"
"Hừm, đợi một chút. Tôi sẽ coi đây là trường hợp khẩn cấp và hỏi ý kiến."
Phó Hội trưởng mở một khung tín hiệu mới.
Ookubo đang ở trong một nhà tắm công cộng do người máy điều hành.
Nhưng không phải vì cô muốn thế.
Hội trưởng Hội học sinh Satomi đã cố trốn ở đó và cô đã đuổi theo.
Righteousness đã trở về Musashi bằng cơ chế tự hành của nó và Hội trưởng Hội học sinh Satomi đang mang theo một chiếc túi dụng cụ sinh tồn mà cô đã lấy từ Righteousness.
Tắm rửa ngay trên chiến trường là một ý tưởng ngớ ngẩn và Phó Hội trưởng có thể sẽ dùng nó để chơi chữ về một trận "tắm máu", nhưng đó là một nơi ẩn náu tốt vì không ai ngờ có người ở đó.
Để chắc chắn, họ đã nghỉ 10 phút trong phòng thay đồ để đảm bảo không có ai đi vào theo họ.
Sau đó, Hội trưởng Hội học sinh Satomi vẫy tay gọi Ookubo vào sâu hơn.
"Đây là đồ lót khẩn cấp. Nó được làm tại đền Asama, nên các lá bùa có tác dụng phòng thủ. Mặc nó khi tắm cho an toàn."
Điều đó có nghĩa là Ookubo phải thay đổi trang bị và bắt đầu lại từ đầu. Hội trưởng Hội học sinh Satomi nói rằng cô muốn gột rửa mồ hôi, nhưng giờ họ đã ở đây...
...Cô ấy thực ra chỉ đang giúp mình thôi, phải không?
Đây là thời gian nghỉ ngơi của cô ấy, nhưng cô ấy lại đang giúp bảo vệ Ookubo. Nhưng tính cách của Ookubo khiến cô dễ dàng hơn nếu bị người khác lôi đi.
...Ồ, đây là lý do tại sao Phó Hội trưởng luôn bắt nạt mình, phải không?
Cô thầm thở dài và hỏi một câu trong khi mở bộ đồ lót ra.
"Cách xử lý và chất liệu giống đồ bơi hơn... Cỡ nào vậy?"
"Hai bên có thể điều chỉnh nếu nó quá chật quanh hông."
Ra vậy, cô nghĩ khi bắt đầu thay đồ. Nhưng rồi một khung tín hiệu hiện lên:
"Này, Ookubo. Tôi có việc khẩn cần thảo luận."
"...Hả? Chuyện gì vậy, Phó Hội trưởng?"
"À thì," Phó Hội trưởng đáp. Nhưng rồi cô nhìn Ookubo. "Cô đang làm gì vậy?"
"Ồ," Ookubo nói, cảm thấy phiền phức khi phải giải thích chuyện này. "Tôi đang cởi đồ để đi tắm thôi."
Vết sẹo: "Có chuyện gì sao?"
Phó Hội trưởng: "Eh? À, cuối câu có chút nhiễu sóng, nhưng Ookubo vừa nói gì đó về việc cởi đồ để chiến đấu..."
Chuông: "Eh? C-cởi đồ để... chiến đấu...?"
Tùy tùng phẳng: "Suzu-san, dừng lại! Dừng ngay lại đi! Đồng hồ đo sẽ quá tải mất!"
Mar-Ga: "Vậy đây là một trong những kiểu trận chiến đó à? Phải. Đúng vậy. Chắc chắn là thế. Phải. Chắc chắn. Còn có thể là gì khác được chứ? Phải là nó. Chính là nó. Cậu không nghĩ vậy sao, Margot?"
Gold Mar: "Chắc rồi, cứ cho là vậy đi."
Ngân lang: "Sao cậu lại cổ vũ cho bà ấy chứ!?"
Ookubo thấy Phó Hội trưởng hỏi một câu với nụ cười tươi mới lạ lùng.
"Với tư cách là người chịu trách nhiệm, tôi đoán mình nên hỏi: là với ai?"
"Judge. Tôi đoán phải nói là với Hội trưởng Hội học sinh Satomi."
"Hả?"
Masazumi thấy Adele nghiêng đầu.
Adele hỏi một câu trong khi dùng tăm để xiên một miếng sashimi dưa lưới đã được làm từ lúc nào.
"Không phải Hội trưởng Hội học sinh Satomi đang trong thời gian nghỉ ngơi sao? Tại sao cô ấy lại tham gia vào một trận chiến kiểu đó?"
"Hừm, có thể họ đã có thỏa thuận gì đó tại hiện trường..."
Masazumi nghiêng đầu. Nhưng...
"Nếu Ookubo đang tham gia vào một trận chiến – có thể nói như vậy – thì tôi đoán chúng ta không thể dùng cô ấy để chống lại Phó Tổng Trưởng Date được."
Mar-Ga: "Quan trọng hơn, Masazumi, chúng ta không nên ngăn chặn 'trận chiến' giữa hai học sinh năm hai này sao?"
"Cậu hợp lý một cách kỳ lạ đấy. Có chuyện gì xảy ra à?"
Mar-Ga: "À, tôi đã vẽ xong bảng phân cảnh rồi, nên những suy nghĩ xấu xa của tôi đã tan biến, để lại một trái tim trong sáng."
"Đó chỉ là một câu hỏi tu từ thôi và giờ tôi thực sự ước mình đã không hỏi!"
Naito đáp lời Masazumi.
Gold Mar: "Nên nói thế nào nhỉ? Khi không bên nào chiếm thế chủ động, những người mới bắt đầu thường thất bại với những chuyện thế này..."
"Đúng vậy," Mary đồng tình trong khi gật đầu vài cái. "Chị tôi luôn tỏ ra cứng rắn vì chị ấy thích giữ hình ảnh là người kiểm soát."
"Mary-dono? Tôi không nghĩ Elizabeth-dono cố tình làm vậy đâu. Tôi cảm thấy đó chỉ là tính cách của chị ấy thôi..."
Mình cũng phải đồng ý, Masazumi nghĩ khi gửi một thần tín cho Ookubo.
"Này, Hội trưởng Hội Đại diện, mau vào tắm đi! Trang bị cứu viện chiến thần của tôi có bùa chú giảm mệt mỏi và thần chú chữa thương, nên tôi đã dùng chúng cho nước tắm. Cách chuyển nó vào nước như vậy vốn không đúng quy tắc, nên hiệu quả không kéo dài đâu!"
Sao cô ấy lúc nào cũng có vẻ sẵn sàng chiến đấu thế nhỉ? Ookubo tự hỏi trong khi giơ một khung tín hiệu lên.
"Đợi một chút. Nên nói thế nào đây nhỉ? Tôi vừa nhận được một thần tín kỳ lạ."
"Hửm?"
Hội trưởng Hội học sinh Satomi quay lại, nên Ookubo giơ bức thần tín lên trước cửa trượt vào phòng tắm.
Nó ghi, "Nghe này. Nếu cô và Hội trưởng Hội học sinh Satomi đều là người mới bắt đầu, thì có người bảo tôi rằng các cô không nên làm chuyện này."
"...Người mới bắt đầu ở việc gì?"
Chẳng có ý nghĩa gì cả.
Nhưng một lúc sau, Hội trưởng Hội học sinh Satomi nhìn lên trần nhà.
"Ồ. Nếu cô ấy muốn nói về quy tắc nhà tắm, thì có lẽ cô ấy đúng."
"Không, tôi biết rõ chuyện đó. ...Bởi vì Musashi có rất nhiều nhà tắm. Ví dụ..."
Ookubo vỗ tay. Âm thanh khô khốc đáng ngạc nhiên vang vọng khắp phòng tắm nóng nực.
Một người máy mặc đồ bơi và tạp dề của nhà tắm trượt mở cánh cửa kính.
"Ồ?"
Hội trưởng Hội học sinh Satomi nghiêng đầu và Ookubo gật đầu.
"Nếu cô đi tắm sau khi đổ mồ hôi vì chạy và chiến đấu, cô có thể bị mất nước. Vậy nên gọi chút đồ uống thì sao? ...Được chứ?"
Khi cô gái kia nghiêng đầu thêm, Ookubo tiếp tục.
"Đây là cách các chuyên gia làm."
"Tôi đã nói với những người mới bắt đầu những gì cậu bảo tôi nói rồi. Bản thân tôi cũng không hiểu lắm, nhưng thế là đủ rồi nhỉ?"
Trong khi Masazumi giải thích điều đó với Naruze qua thần tín, Phó Tổng Trưởng Date nghiêng đầu ở khung tín hiệu bên cạnh.
"Có chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Chết rồi. Mình để cô ấy đợi, Masazumi nghĩ và vội vàng quay lại với cô gái đó.
Nhưng bên cạnh cô, Futayo đã thay cô trả lời.
"Narumi-dono, Masazumi đang có một ý tưởng, vậy cô có thể đợi một lát được không?"
"Ý tưởng gì?"
"Judge. ...Ookubo-dono và Hội trưởng Hội học sinh Satomi hiện đang ở trong nhà tắm và có một trận chiến kiểu bạn tình. Masazumi là người phụ trách ở đây, nên cô ấy có nghĩa vụ phải giám sát."
...Cậu đang nói cái gì vậy...!?
"Vậy được rồi," Phó Tổng Trưởng Date đáp.
...Đừng có chấp nhận chuyện đó chứ...!
Nhưng Horizon vỗ vai cô.
Cô đưa ra một đĩa sashimi dưa lưới và nói.
"Cứ kệ đi. Nếu lần nào cậu cũng cố gắng giúp đỡ mỗi khi có chuyện tồi tệ xảy ra với người khác ở Musashi, cậu sẽ không bao giờ có thời gian cho việc gì khác đâu."
"Và vì lý do nào đó, sau đó họ lại oán giận tôi."
Thôi được rồi, Masazumi nghĩ. Đã đến lúc Ookubo và Hội trưởng Hội học sinh Satomi học được sự tàn khốc của thực tại. Là học sinh năm hai, họ chỉ còn một năm nữa là lên năm ba, nên không cần phải nương tay.
"Vì lý do đó, chúng tôi không biết ai có thể đánh bại cô, Phó Tổng Trưởng Date ạ."
"Còn tiên nữ cà ri thì sao?"
"Anh ta đang trong thời gian nghỉ ngơi."
Uqui: "Hỏi xem cô ấy có muốn ăn không."
Mình có nên làm thế thật không? Masazumi tự hỏi trong khi hỏi.
"Cô có muốn ăn cà ri của Furubushi không?"
Không có phản hồi. Tuy nhiên...
Uqui: "Lựa chọn tiếp theo, hãy nói 'Cô có thể ăn thỏa thích khi trở về Musashi'."
...Ý anh "lựa chọn" là sao?
Masazumi thầm đổ mồ hôi, nhưng cô vẫn nói.
"C-cô có thể ăn thỏa thích khi trở về Musashi."
"...Cô đang cố dùng thức ăn để dụ tôi sao?"
Phó Hội trưởng: "Này! Urquiaga! Giờ cô ấy cảnh giác rồi!"
Uqui: "Đồ ngốc! Phản ứng cảm xúc đó là bằng chứng cho thấy đây là lựa chọn đúng!"
Phó Hội trưởng: "Rõ ràng anh đang xem chuyện này như một game khiêu dâm."
Uqui: "Chuyện này không nông cạn như vậy đâu, Masazumi...! Tôi đã hoàn thành một game khiêu dâm về chị gái mỗi ngày kể từ khi tôi trưởng thành. Tức là khoảng 700 game. Và nếu tính cả các game chị gái mọi lứa tuổi từ trước đó, con số sẽ là ít nhất 1500!"
Phó Hội trưởng: "...Anh đã có thể tạo ra thành tựu đáng kinh ngạc nào đó nếu dùng thời gian đó vào việc khác rồi đấy?"
Uqui: "Đồ ngốc! ...Vậy để tôi hỏi cô điều này: Cô đã mô phỏng hơn 1500 cuộc trò chuyện với một nhân vật chị gái chưa!?"
Phó Hội trưởng: "Dĩ nhiên là chưa."
Uqui: "À, tôi thì rồi...! Ergo, tôi thắng...!"
Họ vừa chuyển sang một thế giới nơi luật lệ được định nghĩa bởi những kẻ thảm hại nhất sao?
Uqui: "Nào, lựa chọn tiếp theo, hãy nói 'Chúng tôi sẽ kèm theo một thùng sake.' "
Nếu có chuyện gì xảy ra, mình sẽ đổ lỗi cho anh ta, cô quyết định và nói.
"Chúng tôi sẽ kèm theo một thùng sake."
"...Nghe hay đấy."
...Cô ấy cắn câu rồi...!
Uqui: "Heh heh heh. Chà, Masazumi? Cô thấy kỹ năng trò chuyện với nhân vật chị gái của tôi thế nào...!? Giờ là lựa chọn cuối cùng: 'Thêm một ít kiệu muối ăn kèm thì sao?' "
Phó Hội trưởng: "Thêm một ít kiệu muối ăn kèm thì sao?"
"Còn tuyệt hơn nữa."
Phó Tổng Trưởng Date cười gượng. Và...
"Kiyonari đang ở đó, phải không?"
Mar-Ga: "Bị phát hiện rồi! Chuyện bắt đầu gay cấn đây!"
Asama: "Dĩ nhiên cô ấy sẽ nhận ra khi anh ấy dùng đúng sở thích và thói quen uống rượu của cô ấy..."
Tùy tùng phẳng: "Của cậu thì sao, Asama-san?"
Asama: "À-à thì, tớ đang cố gắng giảm bớt. Đúng vậy..."
Chị gái Thông thái: "He he. Đúng thế! Nếu cô ấy nói cho chúng ta biết, chúng ta có thể thắng route của cô ấy ngay lập tức! Nếu cô ấy không cố tỏ vẻ, cô ấy sẽ còn kém giá trị hơn cả con sói khoe khoang sở thích ăn thịt của mình cho mọi người thấy!"
Ngân lang: "Sao tôi lại bị bắn nhầm nữa rồi!?"
Narumi so sánh hai khung tín hiệu.
Trên khung bên phải, Katakura đang nhảy múa và tạo ra những tiếng động kỳ lạ.
Trên khung bên trái, Phó Hội trưởng đang gượng cười trong khi các khung tín hiệu liên tục xuất hiện và biến mất xung quanh cô.
Cả hai đều có vấn đề của riêng mình. Nhưng...
...Thế này không ổn.
Hiện tại nàng đang ở phe Date, nhưng nàng tò mò không biết mọi người đang nói gì trên khung tín hiệu bên trái đó. Họ có lẽ đã lấy nàng làm điểm khởi đầu rồi lạc đề sang một loạt những chuyện kỳ quặc.
Nhưng điều đó có cảm giác như một vấn đề hiện tại hơn là một thứ gì đó hoài niệm. Vậy nên theo luật của Musashi...
...Hiện tại của mình đang gặp nguy hiểm nếu mình để họ nói những điều kỳ lạ về mình.
Những gì Katakura nói và những tiếng động kỳ lạ hắn tạo ra chẳng quan trọng vì nàng đã rời khỏi đó. Nhưng thế giới đầy hung hãn của Musashi là một mối đe dọa hiện hữu.
Nàng cần phải kết thúc cuộc trò chuyện này một cách đàng hoàng.
"Tôi tạm hiểu rồi."
Narumi nghĩ về các nhân sự của Musashi.
"Lúc nãy tôi đã đánh bại Thủ quỹ. Tiên nữ cà ri hiện đang trong thời gian nghỉ ngơi, nhưng dù sao các cô cũng sẽ sớm cho anh ta rút lui, phải không? Cuối cùng, Hội trưởng Hội Đại diện hiện đang bận rộn với một 'trận chiến' chống lại Satomi Yoshiyasu."
Satomi Yoshiyasu đã thực sự thay đổi.
Trong quá khứ, cô gái đó chưa bao giờ nói về bất cứ điều gì liên quan đến tình dục hay thậm chí là lãng mạn.
...Đến Musashi thực sự làm thay đổi một con người.
Narumi cũng không ngoại lệ, nên nàng sẽ không tìm lỗi trong sự thay đổi của Yoshiyasu. Nhưng...
"Nếu không có ai từ Musashi để tôi chiến đấu, thì đã đến lúc đàm phán."
Đây sẽ là các cuộc đàm phán quốc tế, nhưng nàng là một chiến binh và không rành về tình hình hiện tại của Date.
Vì biết mình không thể đàm phán bằng chiến đấu...
"Katakura, tôi sẽ làm trung gian, cậu hãy đưa ra quyết định. ...Chúng ta sẽ chấp nhận những quyền lợi nào để hủy bỏ chiến thắng của tôi trước Musashi?"
Katakura suy ngẫm.
...Ồ, cái gì đây? Phải, chuyện này là sao?
Tình hình ở Odawara đang được gửi đến cho hắn. Houjou đã thông báo cho hắn về những hạn chế thần tín với Narumi, nên hắn có quyền truy cập vào tất cả thông tin mà một người ở hiện trường có.
Ngoài ra, cuộc trao đổi này đang được xem là một "vấn đề khẩn cấp" giữa các quốc gia, nên Date và Musashi có thể đàm phán thông qua Odawara.
Với điều đó, chủ đề đang được bàn đến là chiến thắng của họ trước Musashi và những quyền lợi họ có thể được trao.
...Musashi hẳn là không muốn có bất kỳ tổn thất nào trong hồ sơ của mình.
Sau chuyện này, họ còn có Giải phóng Kantou, một vài trận chiến lớn nữa, và cuối cùng là Westphalia.
Họ sẽ làm gì nếu phải chịu một bất lợi với tất cả những điều đó ở phía trước?
Nếu họ có thể xóa bỏ nó, họ sẽ muốn phản công ngay lập tức. Đó là mục đích của cuộc thảo luận này.
Nhưng, Katakura nghĩ. Việc trao đổi quyền lợi lấy một kết quả trận chiến thì khác gì hòa giải sau chiến tranh chứ?
Musashi hẳn là có ý đồ gì đó ở đây.
Trong trường hợp đó, Katakura nghĩ trong khi ngoáy tai để giảm mức năng lượng của mình xuống.
Mức năng lượng cao chỉ thực sự hữu ích cho chiến đấu và quấy rối.
Mức năng lượng thấp mới là lựa chọn đúng đắn cho các cuộc đàm phán.
"Vậy thì..."
Hắn hạ vai xuống trong một tâm trạng có phần chán nản.
"Cô đề nghị trao đổi gì cho chiến thắng của chúng tôi, Phó Hội trưởng Musashi?"
Masazumi nhận ra Date đã đồng ý với chuyện này.
Nhìn một cách bình thường, họ chỉ đơn giản là tiến hành hòa giải trước thời hạn. Nhưng làm điều đó ở đây cho thấy một ý định khác.
Nếu họ làm điều đó trước, liệu Date có thể giành được thứ gì đó có lợi hơn không?
Nhưng Masazumi không muốn mất nhiều hơn mức cần thiết. Và quan trọng nhất...
...Tôi muốn biết mục đích thực sự của họ trong trận chiến này và cách họ sẽ phản ứng với Musashi.
Vấn đề thứ hai đặc biệt quan trọng khi trận chiến lớn Giải phóng Kantou đang đến gần.
Vì vậy, cô mở miệng.
"Có một điều tôi muốn hỏi."
Đây là điều cô phải hỏi ở đây.
"Date thích điều gì ở Musashi?"
Đây là một cuộc thảo luận chính trị, nhưng cô tránh nói thẳng ra.
Nếu cô làm cho nó nghe quá giống một cuộc giao dịch, nó sẽ cho họ một lối thoát bằng cách cho phép họ chùn bước trước việc bị "mua chuộc". Vì vậy, mặc dù có chút phiền phức, cô đã nói một cách gián tiếp hơn.
"Trước đây các vị đã thảo luận với đại sứ của chúng tôi rồi, phải không? Vậy các vị có thể cho chúng tôi biết các vị thích điều gì không?"


0 Bình luận