Kyoukai Senjou no Horizon
Kawakami Minoru Satoyasu (TENKY)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 6C

Chương 48 Kẻ háu ăn trên chiến trường

0 Bình luận - Độ dài: 8,301 từ - Cập nhật:

thumb

Mình muốn gì nhỉ

Cho chế độ ăn kiêng của mình?

Phân Bổ Điểm (...Tử-kiêng?)

"Hú yeee!! Mấy món hời đó là của chúng taaaa!"

Nhóm Musashi đang chuẩn bị bữa trưa trên sườn đồi trông thấy nữ thương nhân đang vênh váo tự đắc.

Heidi chống hai tay lên hông, cười lớn về phía thành Odawara.

Nàng dõi theo tia sét cùng làn khói trắng bao trùm một góc thành phố.

Làn khói bốc lên còn vương lại những tiếng sấm rền vang.

"Kể cả Thần Hài nhà Date cũng không chịu nổi một đòn như thế đâu!"

"Ừm, đúng vậy," Urquiaga nói.

Anh lấy thịt gà luộc từ hộp bento lớn mà Asama mang đến rồi chia vào những hộp đựng nhỏ hơn.

"Kể cả Bất Chuyển Bách Túc mà trúng đòn đó thì cũng phiền phức đấy. Nhưng đó chỉ là lớp vỏ ngoài thôi. Narumi vẫn ở bên trong."

Shirojiro nhìn thấy vô số hình dạng và ánh sáng trước mặt.

Ánh sáng đến từ những mảnh kim loại bay tứ tán trong không khí. Và vô số hình dạng kia là…

Cánh tay?

Chúng là những cánh tay kim loại.

Những cánh tay của Thần Hài dài hơn một mét rưỡi, vô số cánh tay giơ lên trời. Và tất cả chúng đều đang cầm những thanh hàm đao vỡ nát.

Có thứ gì đó đứng giữa mà không có cánh tay nào.

"Bất Chuyển Bách Túc…!"

Nó không hề hấn gì.

Khói bốc lên từ những mảnh kim loại bị sấm sét đốt cháy.

Mỗi khi làn khói trắng nhảy múa rồi rơi xuống như những con thiêu thân mùa hạ, thêm nhiều cánh tay nữa lại biến mất.

Sau đó, những thanh hàm đao vỡ nát rơi xuống đất kêu loảng xoảng.

Khi hàng tá vật thể lần lượt rơi xuống, những mảnh đao vạch thành một đường cong quanh Bất Chuyển Bách Túc.

"…Ngươi dùng kiếm đỉnh để phòng thủ sao?"

"Tránh sét là một kỹ thuật chống yêu ma cơ bản. …Ngươi quên ta đã dùng nó ở Novgorod rồi à?"

Nghe vậy, Shirojiro thầm nghĩ…

Thôi chết. Đâu phải mình quên. Mà là mình có thèm xem đâu…

Mình đã định bán thông tin đó, mà chuyện đó ra sao rồi nhỉ? Ồ, phải rồi. Mình đã bán thông tin đó được khối tiền. Mình còn nhớ chính xác giá cả cơ.

Đúng rồi!

"Heidi! Gom hết thông tin chúng ta đã bán về các Chức Sắc Musashi và những người liên quan lại rồi đóng gói thành hai bộ: một bộ bách khoa toàn thư tấn công và một bộ bách khoa toàn thư phòng thủ! Nhớ kèm theo vài thông tin chưa từng công bố để mấy tay mê mẩn phải mua nhé!"

"Ý hay đó, Shiro-kun! Dù không bù lại được khoản tiền biển thủ, nhưng cũng cho chúng ta chút tiền tiêu vặt!"

Ổn rồi, Shirojiro nghĩ thầm, gật gù khi thấy ví tiền của mình dày lên.

Cùng lúc đó, một lưỡi đao mới chĩa thẳng vào giữa bụng cậu.

Xuyên qua rồi!

Narumi đã dùng một đòn đâm từ dưới lên bằng một tay. Đó là một ví dụ về đòn kết liễu trong trận chiến Thần Hài cận chiến.

Loài người quả là đối thủ dễ xơi.

Với một yêu ma hay phi nhân loại khác, nàng sẽ phải lo về lớp giáp ngoài, nhưng con người thì chẳng có thứ gì như vậy. Thân mình gã thương nhân này được bao bọc bởi lớp giáp chống đạn làm từ tiền mặt, nhưng nàng nghi rằng nó không thể hấp thụ hoàn toàn lực tác động.

Nếu may mắn, hắn sẽ gãy vài cái xương. Nếu xui xẻo, hắn sẽ vỡ nội tạng.

Một đòn tấn công của Thần Hài có sức mạnh ngang với một phát đại bác, và nàng đã cảm nhận được đòn đánh trúng đích. Tay phải của nàng cảm nhận được tức thì cảm giác của một thứ gì đó cứng ở ngoài và mềm ở trong.

Và khi lực tác động được giải phóng khỏi lưỡi đao…

"…!"

Xuyên qua rồi, nàng nhận ra ngay trước khi mục tiêu nổ tung.

Hắn nổ tung!? Narumi bối rối nghĩ.

Cảm giác truyền đến tay nàng là đối thủ không chịu nổi lực tác động và vỡ tung như một quả bóng bay.

Không, đây là thứ khác…!

Nàng thấy giấy và gỗ bay tứ tung trước mắt. Cùng với một lớp vỏ màu nâu nhạt, bánh mochi trắng và đậu đỏ. Đó là…

"…Mấy hộp bánh ngọt!"

Đó là những vật phẩm tối quan trọng của một thương nhân. Một chồng năm hộp đã cản đòn tấn công của nàng trong nháy mắt. Đây là thuật thế thân phiên bản thương nhân.

Narumi xác nhận những gì đang xảy ra, những gì ở trước mặt, và những gì trong tay nàng. Nàng chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất.

Cái quái gì thế này…?

Hoàn toàn trật đường ray. Không, đây là cảm giác kỳ lạ khi hiểu rõ mọi chuyện, nhưng lại nghĩ không cần phải làm đến mức này.

Dù sao đi nữa, rõ ràng điều này có ý nghĩa gì với nàng.

Kẻ địch đã né được đòn đâm một tay tốc độ cao của nàng. Điều đó tạo ra một sơ hở.

Nàng biết kẻ địch đang ở đâu: bên dưới.

Gã thương nhân đang ở dưới cánh tay phải đang đâm tới của nàng.

Hắn đã cúi người.

Và hắn di chuyển một cách trang trọng, chậm rãi và có trật tự.

Hắn nhẹ nhàng đưa cả hai tay về phía trước như thể đang trao danh thiếp.

Trong tay hắn là một cuộn tiền xu.

Nó chứa mười đồng xu 500 yên. Ở cự ly gần, hắn đang dâng lên tổng cộng…

"5000 yên. …Xin hãy nhận lấy khoản này để đổi lấy sự thất bại của nhà Date!"

"Chịu đeeeeeeeee!!"

Heidi vung tay phải hưởng ứng tiếng nổ của làn khói trắng trong thành Odawara.

"Thế là huề nợ của chúng taaaa!"

Heidi reo hò, nhảy cẫng lên trên sườn dốc, rồi quay sang Asama với đôi lông mày nhướn lên thành một nụ cười.

"Thấy sao, Asama-chi!? Cậu có tức không khi chúng ta sẽ không có udon tuồn ra từ mông nữa!?"

"Tại sao tôi lại phải tức giận về chuyện đó chứ?"

"Đúng vậy," Horizon nói trong khi dùng dao gọt lớp vỏ bánh mì Pháp. "Chẳng phải cô mừng vì sẽ không có thứ đó chui ra giữa lớp học sao, Heidi-sama?"

"Nói thế thì đúng là chúng ta vừa thoát một kiếp nạn nhỉ? Mà này, Horizon, cậu đang làm gì thế?"

"Judge. Nếu tôi làm khô lớp vỏ này, nó sẽ khiến Adele-sama rất vui. Hơn nữa, không có vỏ, chúng ta có thể thêm bơ hoặc mứt để làm sashimi bánh mì."

"Sashimi…?"

Mọi người đều tỏ ra nghi ngờ, nhưng Horizon không quan tâm.

Nàng nhìn về phía thành Odawara và gật đầu về phía làn khói trắng đang mỏng dần.

"Judge. Một kết quả rất rõ ràng."

Bảng hiệu trên tay nàng đã cho ra kết quả đó.

\

"Vậy là Shirojiro-sama đã thua."

"Hảảảảả!?"

Heidi ôm mông, lùi lại, và quay về phía Asama.

"Cậu sắp làm chuyện đó, phải không!? Cậu sắp biến tôi thành máy làm udon, phải không!?"

"Ừm, xin đừng quá kích động, Heidi."

"Quan trọng hơn," một người khác lên tiếng.

Đó là Masazumi. Nàng thở dài và nhận một miếng sashimi bánh mì từ Horizon.

Nàng thêm chút mứt từ đĩa rồi ăn. À, nàng nghĩ và suýt nữa đã bình phẩm về hương vị.

"Không, không phải chuyện đó. …Chúng ta sẽ làm gì bây giờ? Musashi vừa thua một trận quyết đấu đấy!"

Narumi chứng kiến sự thất bại của gã thương nhân.

Giữa con đường đầy khói trắng và hơi nóng lung linh, hắn đã bất động trong tư thế đổ gục về phía trước.

Dập đầu lạy?

Tư thế gập người về phía trước của hắn trông giống như vậy. Tuy nhiên…

"Chân ngươi có hơi lệch một chút. …Nên ta không cần phải để tâm."

Nàng chuyển Bất Chuyển Bách Túc từ chế độ tăng tốc sang chế độ bình thường. Sau khi kiểm tra để chắc chắn chiến thắng của mình đã được công bố, nàng hít một hơi.

Tốt rồi.

Thần Hài cao hơn con người, nên để ai đó đến quá gần là rất nguy hiểm.

Nhưng đối với một đối thủ bình thường, điều đó chỉ có nghĩa là lùi bước hoặc phòng thủ. Lớp giáp sẽ không để vũ khí thông thường xuyên qua.

Nhưng một Chức Sắc thì khác. Đòn tấn công sấm sét Takemikazuchi mà hắn dùng cũng được sử dụng trong các bài huấn luyện của nhà Date. Vùng Mogami lân cận có rất nhiều phi nhân loại và Sviet Rus được cai trị bởi một người sử dụng sấm sét.

Biết cách đối phó với sấm sét là điều tối quan trọng.

Không bị đánh trúng là biện pháp đối phó duy nhất và hiệu quả nhất. Nếu bị trúng đòn, bạn phải dựa vào lớp giáp và các phép thuật đệm. Nếu đòn tấn công xuyên qua được những lớp phòng thủ đó, bạn có thể bị nướng chín đến tận xương tủy.

Kẻ địch tung đòn tấn công ở cự ly gần là trường hợp tồi tệ nhất.

Và đó là những gì hắn đã làm.

Nàng đã bất cẩn vì hành vi thất thường của hắn. Tuy nhiên…

"…Ngươi đã cứu ta."

Gần đây, nàng cũng có một người lao vào mình giống như vậy.

Cậu ta đã làm thế.

Cậu ta đã làm điều tương tự với nàng khi họ đối mặt nhau trong đại sảnh của Lâu đài Sendai.

Là một bán-long, cậu ta đã sử dụng một đòn tấn công áp lực bằng động cơ đẩy. Cậu ta đã sử dụng tất cả các động cơ đẩy trên cơ thể mình.

Sử dụng áp lực lớn từ các động cơ đẩy làm đòn tấn công vốn dành cho các trận chiến chống lại một nhóm hoặc trong các cuộc hỗn chiến, nhưng cậu ta đã có gan làm điều đó ở cự ly gần và trong một trận đấu một chọi một.

Nếu bị hóa giải, người dùng sẽ mất gia tốc và để lộ cơ thể đang chậm lại cho đòn tấn công.

Nhưng cậu ta đã làm điều đó. Và nàng cũng vừa làm như vậy.

Thật tình, mình đang chiến đấu với cái gì thế này?

Nàng quay lưng lại với tư thế dập đầu lạy và bước đi trong khi thu hồi Bất Chuyển Bách Túc.

Khi phần đầu biến mất, nàng cảm nhận được sức nóng tỏa ra từ bề mặt của Bất Chuyển Bách Túc.

Đây là mùa hè và đây là một chiến trường. Nhưng có một điều nàng phải nói.

"Kiyonari."

Nàng nghi ngờ cậu có thể nghe thấy mình khi nàng mỉm cười nói.

"Ngươi đã cứu ta."

Nhóm Musashi im lặng và bất động như thể đang ghim những tấm chiếu xuống sườn dốc.

Họ ngồi thành một vòng tròn với bảng hiệu của Masazumi từ Shirojiro ở giữa.

Theo chỉ dẫn của Naruze, Asama đã khuếch đại tín hiệu (trong khi khăng khăng rằng đây là một ý tưởng tồi và họ không nên làm vậy) cho đến khi họ nghe thấy giọng của Narumi.

Cuối cùng, họ chỉ còn nghe thấy tiếng rè từ bảng hiệu, vì vậy tất cả đều lùi ra xa.

Một lúc sau, Adele cúi đầu chào Urquiaga.

"Làm tốt lắm…"

"Không, đó chỉ là Narumi đang tsundere thôi."

Nhưng rồi Heidi ngã gục xuống chiếu.

"Oa oa oa! Giờ mình sắp phải làm udooooon rồi!"

"Đúng vậy." Futayo gật đầu. "Vậy nên chúng ta sẽ phải ăn nó."

Gin đứng hình ngay trước khi bắt đầu ăn món udon salad mà cô đã mua ở một quầy hàng.

"Hửm?" Futayo quay lại khi Gin lườm cô. "Có chuyện gì vậy, Gin-dono?"

Futayo nhìn thấy cái bát Gin đang cầm và há hốc mồm.

"Thật xin lỗi, Gin-dono. Tôi không nhận ra cô đang ăn udon."

Cô vội vàng trả lời, nên Gin thả lỏng vai và thở dài.

"Chà, tôi cũng không thực sự bận tâm đâu. Tôi biết cô không có ý xấu, Phó Tổng Trưởng Musashi."

"…Tôi rất vui khi nghe cô nói vậy."

Futayo thở phào và xem xét nội dung trong bát của Gin.

"Ồ hô?" Cô gật đầu. "Cô chọn udon salad vì cà chua mang lại hương vị có phần giống Tres España phải không?"

"Chỉ đơn giản là một món ăn lạnh thôi, nên nó cũng có dưa chuột và trứng nữa."

"Tôi hiểu rồi. Nhưng thế thì không thành vấn đề. …Cà chua không chui ra từ mông của ai cả."

Gin nhìn vào bát, dừng lại, rồi lặng lẽ đẩy nó về phía Futayo.

"Ồ?"

Futayo bối rối, nên Gin đẩy bát về phía cô thêm nữa rồi ôm chầm lấy Muneshige.

"Chủ nhân Muneshige! Chủ nhân Muneshige! Thiếp đã thua trí tưởng tượng của chính mình!"

"Ôi chao. Tệ thật, Gin. Nhưng nếu thứ gì đó như cà chua chui ra, tốt nhất là nên đến trung tâm y tế."

"Cái kiểu trả lời gì thế này?" mọi người lẩm bẩm trong khi Futayo đã bắt đầu ăn món udon.

"Gin-dono! Sợi mì và hương vị đều tuyệt hảo. …Liệu Heidi-dono có sản xuất ra loại udon này không?"

"Đừng có giết chết hy vọng của tôi, chết tiệt!!"

Heidi ngẩng cái đầu đang gục xuống của mình lên để hét, rồi lại gục xuống.

Thấy vậy, Tenzou đưa ra một đánh giá chung trong khi nhìn về phía thành Odawara.

"Tôi đoán Shirojiro-dono sẵn sàng chấp nhận điều này vì đây là một thất bại gặp phải khi theo đuổi tiền bạc."

"Anh ta đúng là chỉ có tiền thôi," Toori lẩm bẩm khi lấy một ít sashimi bánh mì từ Horizon. Anh sau đó quay về phía Mitotsudaira đang ngồi trước mặt. "Nate. …Hiện tại thì, ừm, Hassan thế nào rồi? Bên đó cũng đang gay cấn lắm, phải không?"

"Judge. Ngài nói hoàn toàn đúng, đức vua của tôi."

"Gay cấn à?" Toori hỏi khi đưa cho con sói một miếng sashimi kèm thịt gà từ hộp bento lớn.

Con sói bạc nhận lấy và khụt khịt mũi. Cô mỉm cười một chút khi thấy Horizon cũng làm như vậy.

"Mùi cà ri đã thoang thoảng từ nãy giờ rồi. Hassan đang ở đỉnh cao phong độ."

Mitotsudaira nhận ra mùi thơm từ chiến trường đã trở nên nồng nàn hơn.

Mùi cà ri này nồng mùi thịt quá. Là cà ri bò sao? Không…

"Đây là…cà ri keema, phải không?"

Mọi người quay về phía cô khi cô đưa ra phân tích. Horizon đang sắp xếp một chiếc bánh mì baguette kiểu ikizukuri lên một chiếc đĩa dài, nhưng nàng chợt giật mình và quay lại.

"Cà ri keema có phải là thứ tôi đang nghĩ không… Masazumi-sama?"

"Đừng hỏi tôi!"

Mitotsudaira và mọi người đều quay mặt về phía Masazumi.

Nàng lùi một bước, nhưng rồi nàng hắng giọng và siết chặt nắm tay phải.

"Cà ri keema là… cậu biết đấy? Cái loại cà ri mà không nằm trong kế hoạch cà ri chung."

Nghe vậy, Mitotsudaira và mọi người trao đổi ánh mắt.

Cuối cùng, tất cả đều gật đầu.

"Ừm, có lẽ đó là một cách nói hay."

"Phải không?"

"Judge. Rồi sao nữa?"

Cô không chắc mình có nên hỏi không, nhưng cô vẫn hỏi.

"Ừm, Masazumi? Rồi sao nữa?"

"Hả?" Masazumi và Tsukinowa nghiêng đầu. "Thế thôi mà."

Hori-ko: "Tôi-Tôi xin lỗi mọi người. Tôi là Phó Vương của Musashi, quốc gia chiến trận xét đoán những trò đùa rất nghiêm khắc, nhưng tôi đã có một phút lơ là phán đoán và cố gắng tạo ra một trò đùa một cách giả tạo."

Tảo Đen: "Sức sống tuổi trẻ? Sức sống?"

Phó Hội Trưởng: "Ai đã dạy họ những thuật ngữ kỳ lạ này vậy!?"

Mar Vàng: "Và không phải chúng ta đang nói về cà ri sao?"

Mar-Ga: "Đáng sợ thật khi chúng ta vẫn lạc đề được…"

Azuma: "Vậy, ừm, cà ri keema là gì?"

Ngân Lang: "Judge. Nói một cách đơn giản, đó là cà ri thịt băm. Nếu có cho thêm rau củ thì tôi nghĩ chỉ có hành tây và tỏi thôi."

Asama: "Mito, nếu nó gần như toàn là thịt… có phải nó có nghĩa là điều tớ đang nghĩ không?"

Ngân Lang: "Judge. …Đó là món tủ của mẹ tớ."

Hương vị thật đậm đà, Nữ Vương Người Sói nghĩ thầm trong khi đang xử lý phần ăn thứ ba của mình.

"Anh đã nêm nếm món cà ri keema này một cách đáng kinh ngạc."

Nàng có thể nếm được nhiều hơn là chỉ vị thịt. Quá trình nấu thịt băm đã mang lại cho nó một hương vị mới. Thay vì chỉ dựa vào vị ngọt của thịt, nó được nấu đến ngưỡng của vị đắng. Điều đó tạo ra một hương vị thơm ngon.

Khi nàng cắn vào, hương vị hoang dã đó ập đến qua lớp vị cà ri cùng với chất béo của thịt.

Anh ta thực sự hiểu cách sử dụng phần nạc và phần mỡ.

Theo quan điểm của Nữ Vương Người Sói, hương vị của thịt đến từ máu và mỡ. Chúng có màu đỏ và trắng tương ứng.

Phần thịt đỏ có vị gần như đắng của máu.

Phần thịt trắng có vị ngọt đậm của mỡ.

Nếu chỉ có một trong hai, hương vị của nó sẽ quá mạnh. Trừ khi thịt có chất lượng rất cao, phần nạc sẽ quá dai và phần mỡ sẽ quá ngấy.

Vì vậy, để đạt được sự cân bằng giữa chúng, việc chọn một miếng thịt có sự phân bố mỡ và nạc tốt là rất quan trọng. Đó là lý do tại sao thịt có vân mỡ đều khắp lại được đánh giá cao như vậy.

Nhưng có một cách để thưởng thức tất cả phần nạc và mỡ mà không cần phải lựa chọn như vậy: thịt băm.

Bằng cách băm thịt để tạo ra sự cân bằng tốt giữa thịt nạc và thịt mỡ, sự cân bằng tổng thể có thể được tạo ra một cách nhân tạo.

Cà ri keema cho phép điều đó trong một món cà ri.

Kết cấu của thịt băm trong miệng đến từ việc phần nạc cứng bị nghiền nát cho đến khi vỡ ra và phần mỡ trắng bị tách ra và vỡ tung. Sự cân bằng giữa chúng có thể thu hút sự chú ý đến cả hai, nhưng…

Nước sốt đã kìm hãm chúng lại.

Bí quyết là làm cho nó trở nên nhẹ nhàng.

Nước sốt ban đầu kìm hãm kết cấu của thịt băm, nhưng sự nhẹ nhàng của nó khiến nó cuối cùng tan biến trong miệng. Và đến lúc đó, thịt băm đã nằm giữa răng bạn như một miếng thịt chất lượng hàng đầu được tạo ra một cách nhân tạo.

Sau đó, nàng tìm thấy vị ngọt và kết cấu của cơm.

"Phải…"

Vào lúc nàng liếm sạch bên trong má, mùi thơm của việc vừa ăn một món thịt đang thoát ra qua mũi.

Ngoài ra…

"Tôi có thể xin một ít trà được không?"

"Judge. Tất nhiên rồi."

Việc thanh lọc vị giác cảm thấy thật dễ chịu. Lá trà là thực vật, vì vậy chúng tương phản với thịt. Thực vật không phải là món khoái khẩu của nàng với tư cách là một con sói, nhưng…

"—————"

Có một lá bạc hà trôi nổi trong trà.

Điều đó làm cho việc thanh lọc vị giác trở nên sảng khoái hơn nhiều.

"Phục vụ thật tuyệt vời."

"Ồ." Anh mỉm cười. "Thật vinh hạnh khi được nghe điều đó từ Phó Tổng Trưởng Hexagone Française và Nữ Vương Người Sói."

Anh ta cũng có tài ăn nói.

Nhưng nàng sẽ không nương tay.

Nữ Vương Người Sói yêu cầu một vũ khí chống cà ri.

"Testament. Tôi có thể yêu cầu một thứ được không?"

Đó là…

"Anh có nó, phải không? Tôi sẽ không để anh nói rằng điều đó là trái luật."

Mitotsudaira đang phải vật lộn để ngăn dạ dày của mình thu hút hết sự chú ý.

Mùi thơm tiếp tục bay đến từ thành Odawara quá nguy hiểm.

Chỉ là cà ri, nhưng mùi hương đó tác động mạnh đến cô. Vì cà ri keema chủ yếu là thịt bò…

"Ch-chuyện này không dễ dàng chút nào…"

Đức vua của cô đang mời cô những món thịt xông khói và giăm bông mà ngài đã làm cho cô, nhưng bây giờ cô không thể chạm vào chúng.

Hassan đã ngừng gửi bất cứ thứ gì qua thần giao cách cảm vì anh đang bận. Bảng hiệu thần giao cách cảm của anh dường như đang được sử dụng để quản lý việc nấu nướng vì tiếng nấu ăn không ngớt.

Đó là lý do tại sao mũi của Mitotsudaira phải cho họ biết chuyện gì đang xảy ra.

Cô có thể nắm được ý chính từ những làn sóng mùi hương khác nhau và sự khác biệt giữa các vị chua, đắng và ngọt mà cô ngửi thấy ở đó. Tuy nhiên…

"Điều này không tốt. Mẹ tôi đang tăng tốc."

Mùi hương nồng nàn nhất khi cà ri được dọn ra. Đó là bởi vì món cà ri nóng hổi, vừa mới nấu xong được mang ra.

Nhưng những làn sóng đó đang tăng tốc.

Và với tốc độ có vẻ bất thường đối với Mitotsudaira.

Bí quyết của bà là gì?

Cô có thể nhận ra mẹ mình đã tăng tốc, nhưng điều gì đã gây ra điều đó?

Nếu chỉ là vấn đề quyết tâm, bà đã làm điều đó sớm hơn.

"Điều gì đã làm tăng cơn đói của mẹ tôi…?"

Ngay khi cô vừa nói điều đó, cô nhìn thấy thứ gì đó giữa những người bạn cùng lớp đang ăn trưa.

Hộp bento mà đức vua của cô làm có chứa một ít đồ ăn thừa được chiên lại. Rau củ từ ngày hôm trước đã được chiên nhẹ thành tempura trước khi được nấu lại trong lò và nhúng vào dầu.

Suzu và Adele đang dùng đũa gắp một ít trong số đó vào đĩa của mình.

Suzu lấy một miếng tempura rau củ cắt nhỏ và thêm nước tương.

Adele lấy một miếng tempura bí đỏ và thêm một loại nước sốt phương Tây.

Màu sắc và mùi hương của chúng đã dẫn Mitotsudaira đến một nhận thức.

"Là nó sao…!?"

Nữ Vương Người Sói đã tìm ra cách để tăng tốc độ của mình.

Chìa khóa là dầu.

Nước sốt cà ri của Viễn Đông bắt đầu bằng cách trộn gia vị vào một hỗn hợp bột mì và dầu. Hòa tan hỗn hợp đó trong nước nóng sẽ tạo ra một loại nước sốt cà ri đặc có thể đặt lên cơm.

Vì nó sử dụng dầu, nên nó có dư vị đậm hơn.

Đó là lý do tại sao hương vị của cà ri Viễn Đông sẽ đọng lại trong miệng, khiến nó có vẻ đậm đà như vậy.

Cách tốt nhất để cắt đứt sự đậm đà đó là một loại đồ uống nóng có thể hòa tan dầu.

Trà đen là lý tưởng. Không chỉ nước nóng hòa tan dầu, mà độ chát mạnh hơn trà xanh sẽ khiến các màng nhầy của miệng và các cơ quan tiêu hóa co lại và thiết lập lại.

Nhưng có một lỗ hổng với phương pháp đó.

Phương pháp đó sẽ không hiệu quả với món cà ri nàng đang ăn.

Nàng không thể đổ trà lên cà ri.

Vì vậy, để thanh lọc vị giác, nàng phải uống trà hoặc thứ gì đó tương tự.

Nhưng thời gian uống và khối lượng đồ uống trong dạ dày là kẻ thù của việc ăn nhanh.

Kết quả là, mọi người cần thời gian để thưởng thức cà ri Viễn Đông.

Nữ Vương Người Sói nghĩ rằng đó là một hệ thống tốt cho một bữa ăn sang trọng.

Nó hoàn hảo để vừa từ tốn thưởng thức vừa trò chuyện.

Nó chủ yếu là dầu, vì vậy cần thời gian để nguội. Đó là một lý do nó là bữa ăn hoàn hảo cho bàn ăn gia đình.

Nhưng tình hình của nàng thì khác. Nàng muốn giảm thời gian đó và ăn nhanh hơn.

Điều đó nói lên rằng, nàng cảm thấy việc ngâm cà ri trong trà sẽ là đi quá xa.

Vậy – nên – thay – vào – đó…

Nàng tự cung cấp phần chuyển tiếp đó trong đầu.

Liệu có thể loại bỏ các đặc tính của trà như một loại đồ uống nóng và chỉ tập trung vào hiệu ứng thiết lập lại của độ chát không? Nói cách khác…

"Tôi cần một loại gia vị có thể thanh lọc vị giác của tôi khỏi vị cay và béo của cà ri."

Có một câu trả lời đơn giản.

"Và tôi biết chính xác đó là gì."

Nàng có thể cung cấp độ chát bằng một loại gia vị nhất định.

"Loại sốt này."

"…Bà ấy đang dùng nước sốt!"

Mitotsudaira chộp lấy chai nước sốt bên cạnh Adele.

Họ chắc đã hiểu ý cô vì Asama thốt lên "à", đức vua của cô kêu lên "ồ", và Horizon…

"…Tôi có thể xin một gợi ý được không? Tôi không thể chịu thua cậu bé này."

"Tôi đánh giá cao sự trung thực, nhưng nó phụ thuộc vào thành phần chính của nước sốt."

"Của nước sốt ư? Đó sẽ là táo và mật ong."

"Horizon, cậu đang nghĩ đến món cà ri Vermont đã được truyền lại từ Thời đại của các vị thần."

Tất nhiên, cà ri phù hợp với định nghĩa rộng của một loại nước sốt.

Thư Ký giơ tay phải lên. Anh ta gọi ra một tài liệu tóm tắt về văn hóa ẩm thực.

"Tôi biết ý cậu, Mitotsudaira-kun. Các loại nước sốt châu Âu được nhập khẩu vào Viễn Đông được làm bằng cách lên men một số thành phần. Thực phẩm lên men có từ thời cổ đại và có nguồn gốc từ nước mắm được làm bằng cách lên men và hòa tan cá trong muối. Bạn có thể gọi chúng là gia vị chế biến lâu đời nhất."

"Vào vấn đề chính đi…" mọi người lẩm bẩm, nhưng Thư Ký chỉ đẩy gọng kính của mình lên.

"Hê. Chắc các cậu muốn tôi vào thẳng vấn đề. Chà, đó chính xác là những gì tôi đang làm. …Nghe kỹ đây. Thành phần cần thiết để làm những loại nước sốt này là giấm. Giấm và muối giúp bảo quản nước sốt, vì vậy ngay cả người xưa cũng có thể tạo ra một loại gia vị mà họ có thể lưu trữ trong thời gian dài mà không cần lo lắng."

"Judge," Mitotsudaira nói. "Những loại ở Viễn Đông được nhập khẩu từ châu Âu, nhưng chúng có thêm giấm để bảo quản và làm tăng hương vị."

Adele ngửi chai nước sốt mà cô đã đổ lên miếng tempura của mình.

"Giờ cô nói tôi mới để ý, nó đúng là có mùi giấm nồng."

"Judge." Mitotsudaira gật đầu. "Giấm rất hợp với các món ăn nhiều dầu mỡ. Những loại nước sốt đó rất hợp với đồ chiên vì giấm hòa tan sự dính của dầu và làm sạch miệng của bạn bằng độ chát."

Và một mùi hương rõ rệt đã xộc vào mũi cô.

"Mẹ tôi đã bắt đầu sử dụng nó với cà ri."

Nữ Vương Người Sói đặt một chai nước sốt lên bàn.

Tôi nghĩ nó đáng để thử, nhưng tôi vừa hoàn thành 12 đĩa cùng một lúc.

Nhưng đó chỉ là một bài kiểm tra. Nàng vẫn chưa nghiêm túc.

Vì vậy, nàng quyết định mình phải nghiêm túc với chuyện này.

Cái đĩa có hình bầu dục khá nhẹ nhàng. Nó gần như là một hình tròn.

Nàng muốn đổ hết nước sốt lên, nhưng…

Điều đó sẽ làm thay đổi hương vị quá nhiều.

Khi cà ri và loại nước sốt này được trộn lẫn, hương vị của nước sốt sẽ mất đi sự sắc nét. Vì vậy, nàng phải giữ nó ở mức mà nước sốt sẽ không bị trộn lẫn.

Nhưng nàng sẽ làm gì?

Đối thủ của nàng chắc hẳn đã nhận thấy sự lo lắng của nàng nên anh ta đã lên tiếng.

"Điều đó sẽ hơi khó với một cái đĩa hình bầu dục."

"Với một cái đĩa hình vuông, tôi có thể chỉ cần vẽ một mẫu lưới…"

Trong trường hợp đó, nàng nghĩ.

"Vẽ một vòng tròn nghe có vẻ hay đấy."

Với ý nghĩ đó, nàng đã thử.

"Một vòng tròn nước sốt quanh mép ngoài…"

Nàng vẽ nó. Bên trong đĩa bị cong, vì vậy nước sốt sẽ kết thúc ở phần nông nếu nàng vẽ vòng tròn gần mép. Vì vậy, nàng vẽ nó vào trong một chút, nhưng…

"…Không có đủ ở giữa. Tôi cần thêm hai vòng tròn đồng tâm giữa trung tâm và bên ngoài…"

Nàng thêm các vòng tròn bổ sung, cho nàng ba vòng tròn nước sốt lồng vào nhau. Tuy nhiên…

"…Tôi cảm thấy bố cục này sẽ làm tôi chóng mặt."

"Nó trông giống như những lát cắt tròn."

Điều đó đúng. Và nó dường như chưa đủ tốt đối với nàng.

Vì thế…

"Vậy thì tôi sẽ thêm một đường từ trái sang phải. …Bây giờ tôi có thể di chuyển thìa từ bên này sang bên kia chứ không chỉ theo vòng tròn."

Nhưng nàng nhận ra một điều khi đã vẽ xong.

Ôi, trời.

"Cái này trông rất giống Song Cảnh Huy mà lớp của Nate đang tìm kiếm."

Vương huy đó được cho là sẽ làm người ta biến mất.

"Vẽ cái này trong một cuộc quyết đấu cảm giác như một điềm gở."

Vì vậy, Nữ Vương Người Sói quyết định thêm một đường chéo để phủ định mô hình. Nhưng…

"Tôi cần ngừng thêm các đường ở giữa nếu muốn ăn cái này. Tôi có thể phủ định vòng tròn bên ngoài bằng các đường hướng vào trong và những đường đó có thể dẫn đường cho thìa của tôi vào trong cùng với chúng."

Nàng ngân nga khi vẽ những đường nhỏ. Và…

"Thế này là được rồi."

Nàng đặt chai nước sốt xuống và nhìn vào sơ đồ mà mình đã vẽ.

"Khoan đã…"

Nàng chưa bao giờ vẽ cái này trước đây, nhưng nó lại quen thuộc một cách kỳ lạ.

Mitotsudaira lặp lại giọng nói của mẹ mình vọng đến từ thần giao cách cảm của Hassan.

"Khoan đã…"

Cô đã làm theo hướng dẫn bằng lời của mẹ mình.

Đức vua của cô đã cho cô một chiếc xúc xích, vì vậy cô đã đặt nó lên một miếng sashimi bánh mì và sau đó vẽ sơ đồ lên trên bằng nước sốt cà chua.

Mọi người khác cũng thử bằng cách thêm nước tương, sốt mayonnaise và các loại nước sốt khác vào bữa trưa của mình.

Nhưng tất cả họ đều đứng hình.

Kimi nghiêng đầu về phía món chirashizushi phủ nước tương của mình.

"Ừm, Mitotsudaira?"

"…Xin đừng nói ra."

Mitotsudaira cố gắng giữ nụ cười.

"Được thôi." Kimi khoe hoa văn nước tương trên món chirashizushi của mình. "Một dấu hiệu dâm đãng."

"Tôi đã bảo cậu không được nói ra mà!"

Asama nhanh chóng đặt rong biển đã nấu lên thức ăn của Adele và Suzu.

"Đây! Dùng cục tẩy rong biển này đi! Là cục tẩy rong biển đấy! Ăn thế này ngon hơn nhiều!"

"Asama-sama, việc Mitotsudaira-sama vẽ nó bằng nước sốt cà chua và thêm một chiếc xúc xích có phần phạm tội đấy ạ."

"Đó là một tai nạn! Một tai nạn hoàn toàn, Horizon! Và, Tomo, thay vì cầm rong biển trong cả hai tay và mỉm cười, sao chúng ta không nói chuyện cho ra nhẽ nhỉ!"

"Ừm, Tenzou-sama, thiết kế này trông giống như mặt trời là gì vậy…?"

"C-cái này, ừm, là hình dạng hoàn chỉnh của Song Cảnh Huy! Đúng vậy, là hình dạng hoàn chỉnh! Nhưng nó là một điềm gở, vì vậy cô nên quên rằng mình đã từng nhìn thấy nó đi, Mary-dono!"

"Masazumi," Futayo nói. "Cô có nghĩ rằng tôi đã vẽ nó bằng nước sốt dưa lưới rất đẹp không? Tôi thích màu xanh lá cây."

"Cô không cần phải cho tôi xem đâu!"

Sau khi nghe thấy sự náo động, Mitotsudaira nhìn vào tác phẩm của mình.

Sau một hồi suy nghĩ, cô quyết định mình chỉ cần bẻ miếng bánh mì. Cô cắn vào nó để nhanh chóng xóa đi bằng chứng, nhưng…

"A."

Naruze đột nhiên ngừng phác họa cô. Và khi cô nhận ra Mitotsudaira đang nhìn mình…

"Cứ tiếp tục đi. …Vâng, hoàn toàn ổn."

"Cậu đang nói về cái gì vậy…!?"

Chẳng có gì tốt đẹp xảy ra khi mẹ mình dính vào, Mitotsudaira tự thở dài.

Cô tập trung vào khứu giác của mình.

Hương vị xúc xích và cà chua trong miệng cô là sự cân bằng giữa thịt heo, cà chua và vị chua. Cô cũng phát hiện ra một làn sóng mùi cà ri.

Nhanh quá!

Những làn sóng đang đến nhanh hơn trước.

"Tốc độ ăn cà ri của mẹ tôi đã tăng gấp đôi!"

Horizon cho cô xem một phiên bản của hoa văn được làm bằng sashimi cá hồi trên một hộp bento lớn cơm sushi, nhưng nó có vẻ hơi quá thật. Ở phía bên kia, Kimi đang hát Alaska Girl, nhưng cô đã lờ đi.

Cô muốn biết cuộc quyết đấu sẽ diễn ra như thế nào. Hiện tại còn chưa đến 9 phút, nhưng mẹ cô đang ăn như điên.

Hassan có qua được không?

Ngay khi cô tự hỏi điều đó…

"Chà, tôi chắc là sẽ ổn thôi. Nate Maman thực sự có thể ăn, nhưng Hassan chắc hẳn đang rất thích thú."

Giọng nói của đức vua cô vang vọng trong không khí chiều hè.

"Đây là một trận chiến giữa tinh thần phục vụ khách hàng của anh ta và sự thèm ăn vô độ của bà ấy. …Chúng ta hãy chờ xem ai sẽ thắng."

Nữ Vương Người Sói ăn cà ri với chai nước sốt trong tay trái và thìa trong tay phải.

Nàng xúc nước sốt và cơm bằng thìa trong khi thêm nước sốt vào phía trước.

Cách này nhanh hơn là thêm tất cả nước sốt vào trước.

Nhưng cách ăn đó trông như thế nào?

Nó có phạm luật không?

Nàng lo lắng, nhưng đối thủ của nàng đang mỉm cười khi anh ta tiếp tục nấu ăn.

"Tôi không phiền đâu. Đó là một món ăn sang trọng, nhưng thỉnh thoảng cô cũng muốn thay đổi."

Anh vẫy tay phải trên bàn.

Như có phép thuật, anh ta đặt xuống những bát nhỏ đựng các món ăn kèm.

Có củ kiệu ngâm, rau củ ngâm nước tương, rau củ ngâm bã rượu sake, nghệ tây, và nhiều hơn nữa.

"Ăn cà ri với một chút hương vị thêm là một cách để thưởng thức nó."

"Nó không phạm luật à?"

"Không." Anh ta nhún vai. "Cà ri là một món ăn gia đình. Và điều đó có nghĩa là nó cho phép các sở thích cá nhân. Cà ri là vị thần của bàn ăn, nhưng Thần đạo chấp nhận tất cả."

"Tôi hiểu rồi. Vậy đó là điểm của mối liên hệ với Thần đạo," Nữ Vương Người Sói nói. "Thần đạo thật tuyệt vời mơ hồ…!"

Asama: "Tôi cảm thấy như mình vừa nghe thấy một sự thật quan trọng bị bóp méo bởi một số tiếng ồn."

Ngân Lang: "Vậy cậu sẵn sàng gọi đó là một sự thật à?"

Phu Nhân Tachibana: "Kể từ khi chuyển sang Thần đạo, tôi nhận thấy rằng hầu như tất cả các điều cấm kỵ đều hoạt động theo cơ sở 'ờ, miễn là bạn cúng thần trước'... Tôi cảm thấy điều đó có cách làm cho mọi người lười biếng..."

Phu Quân Tachibana: "Đừng lo, Gin. Nó đã làm tăng vốn nấu ăn của em, phải không?"

10ZO: "Mary-dono, việc chuyển sang Thần đạo đối với cô như thế nào?"

Người Bị Sẹo: "Judge. Tôi có thể ăn những thứ giống như ngài, vì vậy mỗi ngày là một trải nghiệm học hỏi. Tôi chủ yếu ăn cá và lúa mì ở Anh."

Hầu Hết Mọi Người: "…"

Người Bị Sẹo: "Tôi có nên học cách làm cà ri không, Tenzou-sama?"

Hầu Hết Mọi Người: "Ồh…?"

Ngân Lang: "Cuộc quyết đấu vẫn đang diễn ra, mọi người biết không!?"

Nữ Vương Người Sói lắc nhẹ chai nước sốt trong khi kiểm tra tình hình của cuộc quyết đấu.

Hiện tại, đĩa tiếp theo đã sẵn sàng ngay khi nàng hoàn thành đĩa trước đó.

Tốc độ của anh ta đang tăng lên. Anh ta rõ ràng đang tăng tốc độ mang các nồi nước sốt và các thùng cơm cách nhiệt từ nhà ra.

Anh ta có thể theo kịp nàng, nhưng có lẽ chỉ vừa đủ.

Nàng cần một cú hích nữa để giành chiến thắng. Điều đó sẽ đưa nàng vượt qua ngưỡng thời gian tiêu thụ.

Nó sẽ đảm bảo chiến thắng của nàng. Vì vậy, nàng không hề nương tay.

Nữ Vương đã đưa ra một yêu cầu cho đối thủ của mình.

"Tôi có thể xin một cái bát… và một quả trứng cho mỗi đĩa không?"

"Hả? Trứng với cà ri?"

Adele đáp lại những gì cô nghe được từ thần giao cách cảm.

"Cô có thể làm vậy thật sao? Ý tôi là, nó sẽ không làm loãng hương vị cà ri chứ?"

"Nó có… trung hòa hương vị… để dễ… ăn hơn không…?"

Câu hỏi của Suzu hướng về Chức Sắc Đặc Nhiệm thứ 5.

Con sói bạc đang nhìn về phía thành Odawara với đôi lông mày hơi nhướn lên.

"Trứng sống với cà ri… Nghe có vẻ sai sai. Tôi có thể nói nó nhằm mục đích làm dịu vị cay," cô nói. "Nhưng hãy nghĩ xem. Nếu bạn đặt một quả trứng sống lên cà ri, bạn cần mất thời gian để khuấy nó vào. Lòng trắng sẽ không hòa quyện tốt với nước sốt cà ri."

"Vậy bạn sẽ chỉ cho lòng đỏ vào thôi à?"

Kimi đứng bật dậy ở phía bên kia.

"Cái gì!? Adele, cậu muốn tôi vào trong cậu à!? Và chỉ có mình tôi thôi sao!? Cà ri của tôi có đủ không? Được thôi! Vào mông cậu, phải không!? Vậy thì chổng mông ra đây, Adele!!"

Adele quá sợ hãi để phớt lờ cô lần này, vì vậy cô đã lịch sự từ chối.

Sau đó, Chức Sắc Đặc Nhiệm thứ 5 thở dài.

"Ở Viễn Đông, có một cách tiêu chuẩn để thêm trứng sống vào cà ri. Bạn trộn nó với cơm để làm cà ri tamago kake gohan."

Vậy ra là làm thế!

Đó là một điểm mù đối với Adele. Và có một lợi thế khác của phương pháp đó.

"Thêm trứng vào cơm, và cà ri sẽ không mất đi hương vị của nó. Nó cũng sẽ không làm dịu vị cay. Nhưng nó sẽ làm tăng vị ngọt của cơm, làm cho hương vị cà ri trở nên rõ ràng hơn trước. Điều đó có hiệu quả trong phần sau của cuộc quyết đấu khi bà ấy bắt đầu chai lì với hương vị cà ri," con sói bạc giải thích. "Thêm vào đó, người sói có chút khó khăn với những thứ nóng, vì vậy điều này sẽ làm nguội cơm. Và điều này cũng sẽ cho phép cơm dễ dàng tan ra trong miệng hơn, giúp dễ nuốt hơn."

Cô di chuyển mũi và run rẩy.

"Mẹ tôi đang tấn công."

Nữ Vương Người Sói tăng tốc.

Quả trứng sống trong chiếc bát nhỏ không phải là một trở ngại đối với nàng.

Nàng kẹp thìa giữa lòng đỏ và lòng trắng và dùng ngón tay xoay nó. Nàng ngay lập tức trộn nó hơn 40 lần để dễ dàng tạo ra một hỗn hợp trứng mềm và màu vàng. Việc còn lại chỉ là đổ nó lên cơm.

"Hm, hm, hm, hmm…"

Nàng không còn phải đặt cơm lên thìa nữa. Nàng chỉ cần nhẹ nhàng xúc lên những hạt cơm màu vàng óng như thể nó là bùn.

Miễn là nàng có thể thực hiện được chuyển động tốc độ cao và gia tốc tức thời đó, phần còn lại rất đơn giản. Nàng chỉ cần ăn bằng cách sử dụng cùng một khả năng kiểm soát chuyển động đã cho phép nàng nhảy vào một con suối mà không tạo ra một gợn sóng nào.

Sau đó, nàng có thể đơn giản tuân theo cơn đói của mình.

Món cà ri keema bò thật tuyệt vời. Với tư cách là một con sói, nàng thấy nó đáng để tăng tốc độ tiêu thụ.

Nàng dùng nước sốt để điều chỉnh độ đậm của hương vị và thiết lập lại những thay đổi trong miệng và nàng dùng trứng để điều chỉnh nhiệt độ và độ đặc của cơm. Trứng đã thấm không đều vào cơm, vì vậy có một hoa văn vân cẩm thạch tuyệt vời cho vị ngọt. Nàng sẽ tìm thấy sự ấm áp dịu dàng của cơm trắng và một lúc sau sẽ tìm thấy sự mềm mại ẩm ướt của trứng với cà ri và thịt bò ở trên đó.

Nó giống như sử dụng nhiều lớp chăn để sưởi ấm.

Tất cả chúng đều có các mức độ bao phủ khác nhau, vì vậy nàng chỉ có thể mô tả nó là hạnh phúc.

Tuyệt vời làm sao.

Và ngay khi Nữ Vương Người Sói nghĩ vậy, một điều tốt hơn đã đến. Nàng đã tìm thấy một niềm hạnh phúc lớn hơn nữa.

Trong khi đắm mình trong niềm hạnh phúc, một điều bất ngờ đã xảy ra và cảm xúc của nàng rung động. Nó đến từ một thứ gì đó xuất hiện trên lưỡi của nàng.

Đây là…?

Nàng đã tạo ra một món ăn hoàn chỉnh với một vũ điệu hương vị luôn thay đổi, nhưng hương vị vừa được nâng lên một tầm cao hơn nữa.

Bí quyết của nó rất đơn giản.

"Thịt bò…!?"

Có nhiều thịt hơn trong cà ri keema, Nữ Vương Người Sói nghĩ.

Đúng, là nó!

Nhưng nó không chỉ đơn giản là thịt.

Nếu những lát mỏng hoặc những miếng dày đã được thêm vào, nàng sẽ nhận ra khi xúc nó vào thìa. Bên cạnh đó, loại thịt đó sẽ chỉ cản trở thịt băm. Nó sẽ phá hỏng sự cân bằng lý tưởng được tạo ra một cách tinh tế trong món cà ri.

Vậy thì cảm giác đậm đặc của thịt trong miệng nàng là gì?

Nữ Vương Người Sói thử xúc nước sốt. Đó là một chuyển động cắt nhanh nhằm mục đích cho nàng thấy mặt cắt ngang.

Khi nàng nhấc thìa lên, nàng nhìn thấy một thứ gì đó trong đường nứt màu nâu sẫm tỏa ra hơi nước trắng.

"Những mảnh thịt vụn…?"

Không, không phải thế.

Đối thủ của nàng mỉm cười và nói trong khi di chuyển con dao của mình.

"Tôi đã lấy những lát thịt mỏng và cắt chúng theo hình mắt cáo."

Đây không phải là thịt băm. Cũng không phải là những lát thịt mỏng. Nhưng nó vẫn là những hình vuông nhỏ, mỏng.

"Ta lấy những lát thịt thái vuông có cả nạc lẫn mỡ, áp chảo vừa tới để không bị cháy, rồi xếp xung quanh phần thịt bằm."

Vậy thì sao chứ? Reine des Garous đã biết câu trả lời.

...Cảm giác khi nhai miếng thịt đã thay đổi hoàn toàn!

Trước đó, món ăn chỉ có sốt và thịt bằm. Vậy nên, sau cảm giác sánh mịn của nước sốt, thực khách sẽ cảm nhận được độ sần sật của những viên thịt bằm.

Nhưng khi những lát thịt vuông mỏng được thêm vào, mọi thứ đã khác.

Suy cho cùng, dù những lát thịt ấy rất nhỏ, chúng vẫn tạo thành một "bề mặt".

Nếu như trước đây, thịt bằm chỉ cho cảm giác lợn cợn dưới chân răng, thì giờ đây chúng đã được bao bọc bởi những lát thịt vuông ấy.

Những lát thịt này có diện tích tiếp xúc với răng lớn hơn, vì thế thực khách sẽ cảm nhận được "bề mặt" mỏng ấy trước khi chạm đến những viên thịt chắc nịch bên trong.

Rồi khi răng nghiền nát phần thịt bằm, những lát thịt kia sẽ đóng vai trò như một lớp vỏ che chắn.

Đó cũng là lúc thực khách cảm nhận được độ dai chắc hơn và vị béo ngậy bung tỏa.

Dù chỉ là một ảo giác, nhưng nó mang lại cảm giác hệt như đang cắn một tảng thịt dày thực thụ.

"Thần không hề tăng lượng thịt. Nhưng thần đã áp chảo những lát thịt vuông và phủ chúng trong nước sốt để chúng có thể quyện lấy phần thịt bằm nhiều nhất có thể."

"Đây là một món thịt ư...?"

"Không, đây là cà ri. ...Bởi vì cả thịt bằm và thịt thái vuông chỉ tồn tại nhờ sự kết nối của chúng với cà ri."

"Testament. Quả đúng là vậy..."

Vượt lên trên cả niềm vui và sự phấn khích, bà thực sự cảm thấy thán phục món ăn này.

...Ta chưa từng nghĩ chỉ một thay đổi nhỏ mà có thể tạo ra tầng tầng lớp lớp hương vị và sự bất ngờ đến thế...

Phải nghiên cứu món này cùng phu quân sau khi về mới được, bà quyết định. Và rồi...

"...Chúng ta tiếp tục trận quyết đấu nào."

Reine des Garous mỉm cười nói rồi tăng tốc.

Mitotsudaira nhận ra không khí đã thay đổi.

...Họ chỉ còn hơn 5 phút nữa thôi.

Đợt tấn công mãnh liệt từ cà ri và thịt đã đến hồi kết.

Điều đó có nghĩa là món cà ri Keema của Hassan sắp được dọn lên hết.

Mẹ cô đang định kết liễu trận đấu trước khi hết giờ.

"À, thưa đức vua. Cứ đà này, Hassan sẽ gặp nguy mất."

Cô quay sang đức vua của mình, và ngài cũng nhìn lại cô.

Bên cạnh ngài, Horizon, Asama, Kimi và những người khác cũng tập trung ánh mắt về phía cô.

"Chuyện gì thế?" Đức vua hỏi. "Maman của cô lại vẽ thêm dấu hiệu tục tĩu nào nữa à?"

"Không phải ạ! Chỉ là món cà ri Keema của Hassan sắp hết rồi..."

"Ừm, cậu ta đã làm rất tốt khi cầm cự được đến đây. Nhưng như vậy có nghĩa là mọi chuyện sẽ được quyết định bởi món tiếp theo."

"Món tiếp theo?"

...Còn hiệp hai nữa sao...!?

Nhưng khí thế của mẹ cô đang lên rất cao. Một món cà ri bình thường sẽ không thể ngăn được bà. Nếu không có đủ lượng và hương vị thực sự đặc sắc, có lẽ bà sẽ cứ thế lướt qua và tuyên bố nó không đạt yêu cầu.

...Mẹ là người rất khó tính trong chuyện hương vị...

Bà có thể ăn bất cứ thứ gì và có khẩu vị rất rộng, ngoại trừ những món mà cả chủng tộc của bà không thể chịu nổi. Nhưng trong phạm vi khẩu vị đó, bà là một "nữ vương" thực thụ, người biết đâu là hương vị tuyệt đỉnh nhất có thể.

Dĩ nhiên, với tư cách là một Loup-Garou, cách nấu nướng của bà có xu hướng tập trung vào nguyên liệu, nên bà có ít kinh nghiệm hơn trong việc chế biến một cách khéo léo để điều chỉnh hương vị. Đức vua của Mitotsudaira đã giải thích những gì Hassan đang làm với món cà ri của mình, nhưng đó là một đòn tấn công vào sự thiếu kinh nghiệm của mẹ cô về cà ri.

Tuy nhiên, món cà ri Keema tập trung vào thịt – thứ mà mẹ cô vô cùng yêu thích – sắp hết rồi. Vậy thì...

"Giờ anh ta sẽ phục vụ món gì đây?"

"Judge." Đức vua của cô gật đầu, đưa hai tay lên trước ngực, làm động tác rung lắc bộ ngực và nói bằng một giọng nữ tính hết cỡ.

"Hi hi. Đó sẽ là món cà ri hải sản của Reine des Garous."

Horizon vung một cái tát về phía ngài mà chẳng thèm quay đầu lại.

Ghi chú

[^1]: Chữ "kimi" (黄身) trong tiếng Nhật có nghĩa là "lòng đỏ trứng".

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận