The Unexplored Summon://B...
Kamachi Kazuma Waki Ikawa
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 7

Chương 33: Giai đoạn 03: Bác sĩ S chờ thợ săn trong bóng tối huyền thoại.2

0 Bình luận - Độ dài: 1,323 từ - Cập nhật:

Hãy cùng bàn về Toy Dream 35.

Trong thành phố ấy, chẳng có nơi nào lại mang vẻ mờ ám, khuất tất như một tiệm đồ cũ kiêm luôn việc thu gom phế liệu. Dù bạn có trong tay thứ đồ vô giá trị đến mấy, người có chút lòng yêu đồ cổ cũng sẽ chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện kiếm chút tiền lẻ bằng cách bán nó cho kẻ sẽ đem nấu chảy để tái sử dụng. Nếu đã tình cờ thấy một nơi như thế, tốt nhất là nên nghĩ đến một khả năng khác:

...Liệu cái tiệm này có phải chuyên thu mua mọi thứ, bất kể là đồ trộm cắp hay không, rồi nấu chảy kim loại quý trong những món đồ đáng nghi để xóa dấu vết, sau đó bán lại?

“Ông chủ, đây là báo cáo công việc hôm nay ạ.”

“Ồ? Có việc gì nhạy cảm đến mức không thể trao đổi qua mạng ư?”

Mặt trời đã lặn, nhưng cái oi bức của đô thị khiến màn đêm vẫn nóng như lửa đốt. Đêm ấy hầm hập hơi nóng và ẩm ướt, đến nỗi người ta tự hỏi liệu một xác chết nằm ngoài trời có phân hủy nhanh hơn bây giờ so với ban ngày không.

Một người đàn ông trung niên xuất hiện tại tiệm đồ trang trí quá mức ở khu phố Tàu thuộc Khu C. Cô Lu Niang Lan, người đẹp trong bộ sườn xám đã được cách điệu, nghiêng đầu nhìn anh ta từ phía sau quầy. Cô nhận đủ loại công việc nên không thể nhớ chi tiết tất cả. (Điều đó cũng chứng tỏ nền tảng của cô vững chắc đến mức nào.)

[IMAGE: .../BloodSign_v07_231.jpg]

Trước khi trả lời, người đàn ông râu ria lởm chởm trong bộ đồ lao động rẻ tiền nhấp một ngụm trà ô long lạnh do người đẹp phục vụ.

“Ý tôi là cái thùng hàng đó. Đó là việc ưu tiên hàng đầu, đúng không?”

“À, việc của Kyousuke-chan.”

“Phần hữu cơ chúng tôi đã xử lý bằng cách trộn dầu chứa vi khuẩn hiếu khí để tạo thành mùn, dùng trồng rau cưỡng bức. Chẳng mấy chốc nó sẽ được sử dụng trong vườn nhà của một bà nội trợ trẻ giàu có, thừa thời gian. Bản thân cái thùng thì đã được nghiền thành viên nén và cho vào lò cao, vậy nên nó có thể dùng làm dầm kim loại cho một căn hộ cao cấp.”

“Hừm. Ai cũng nói về suy thoái kinh tế, nhưng tiền bạc và thời gian rảnh rỗi vẫn cứ đổ về những nơi đang làm ăn phát đạt.”

“Ông chủ nói phải. Mà có nhiều người chẳng có chút khái niệm về nguy hiểm nào thì công việc của chúng ta lại càng dễ dàng hơn nhiều.”

“Tại sao càng gom tiền thì lại càng không thấy hạnh phúc nhỉ?”

“Ông chủ, chỉ có người như ông, người luân chuyển lượng tiền khổng lồ như vậy, mới nói được câu đó. Đúng vậy, là luân chuyển chứ không phải chỉ đơn thuần là tích lũy. Hạnh phúc không phải thứ bạn phải làm việc quần quật mới tìm được; bạn phải chọn chỗ đắc địa, nơi nó sẽ tự lăn vào lòng bạn. Ngay cả tiệm này cũng từng bị nổ tan tành, nhưng mất bao nhiêu ngày để xây dựng lại nó?”

“Ôi, thôi nào. Tôi đang bị một người đàn ông mồ hôi nhễ nhại nói rằng anh ta ghen tị với tôi, vậy là tôi vẫn còn một chặng đường dài phải đi. Anh không biết sao? Người thật sự hạnh phúc chẳng cần làm gì cũng được mọi người yêu mến. Và với những người đó, họ thậm chí còn không nhận ra rằng bất cứ thứ gì họ không thích đều tự động biến mất khỏi cuộc sống thường nhật của họ.”

“Vậy thì giống như cô gái xinh xắn nhất lớp ông chủ đó? Người ta thường nói mỗi người sinh ra đã có một lượng may mắn nhất định, nhưng họ ít khi nói về việc liệu bạn có thể đẩy phần thiếu hụt may mắn của mình cho người khác hay không. ...À phải rồi. Tôi đã lấy một mẫu của sản phẩm tái tạo và sẽ phân tích nó, nhưng tôi nghi ngờ chúng ta sẽ không tìm ra được nó nguyên bản là gì. Vậy thì, coi như mọi thứ vẫn như thường lệ thôi, tôi đoán vậy.”

“Vậy anh sẽ lo liệu việc đó?”

“Chính xác. Các dụng cụ làm việc cho 'dịch vụ dọn dẹp nhà cửa' của chúng ta luôn bị vứt bỏ sau khi sử dụng, vậy nên chúng cũng sẽ được xử lý. Thật là đáng kinh ngạc. Tôi nhớ những ngày mà một người xử lý phế thải sẽ tạo ra những viên thịt và gửi chúng đến trang trại lợn rừng hoặc trang trại cá biển dưới danh nghĩa 'thức ăn cho động vật'.”

“Cái này phim ảnh hay chiếu, nhưng thật ra đâu có đáng tin cậy lắm, tóc người không tiêu hóa được sẽ nằm trong phân thôi mà.”

“Thì nếu làm ẩu tả như trên phim chứ sao. Mấy cái phim “Toy Dream” gần đây cứ ra rả là làm cho chân thực nhất có thể, nhưng đời nào lại dạy người ta cách phi tang xác chứ. Vậy cái thùng đó rốt cuộc là cái gì? Xác người à?”

“Chúng ta đang nói về Alice (with) Rabbit đó, tôi thật sự nghi ngờ điều đó.”

“Ồ, vậy thì chẳng vui tẹo nào. Tôi cứ tưởng chúng ta đang âm thầm giải quyết một ‘sự cố’ nho nhỏ để duy trì danh tiếng cho anh ta chứ.”

“Chậc. Cô là loại người khi biết tin đồn ngoại tình của thần tượng bị phanh phui thì còn phấn khích hơn cả thất vọng à?”

“Đừng có làm ra vẻ mình khác biệt, sếp. Tôi biết ông cũng thấy sự bất hạnh của người khác có hương vị ngọt ngào nhất mà. Nếu không thì ông đã chẳng hợp với ‘Illegal’ rồi.”

[IMAGE: ../Images/00001.png]

Cả hai cùng bật cười, chẳng lấy gì làm nghiêm túc.

Việc phát hiện ra mình vô tình xử lý một hay hai cái xác chẳng thể khiến họ bất ngờ, và điều đó cũng đúng với những thứ còn nguy hiểm và nhạy cảm hơn cả một cái xác. Bất kể điều gì được đặt ra trước mắt, họ đều sẽ phá vỡ định luật bảo toàn khối lượng, bởi vì càng xóa bỏ nhiều thứ khỏi thế giới, phần thưởng trong túi họ lại càng lớn. Họ chẳng cần phải vòng vo tam quốc về vấn đề này, điều đó chỉ càng cho thấy cả hai đã hoàn toàn chìm đắm trong ‘Illegal’.

“Được rồi, sếp, tôi đi đây. Việc làm ăn của chúng ta phải đến nửa đêm mới thực sự bắt đầu, nên tôi vẫn còn 3 việc phải giải quyết trước bình minh. Trà ngon lắm. Ông nên cải tạo lại chỗ này thành một quán trà đi. Hoặc là một quán cà phê sách với đầy những cuốn sách cũ.”

“Cô quên mất lời từ chối ‘đối với nghiệp dư’ rồi. Tôi không thể sánh bằng dân chuyên nghiệp được. …Mà xem ra cô làm ăn cũng phát đạt nhỉ. Ngay cả vào mùa cao điểm nghỉ hè mà cô vẫn tránh mặt trời sao?”

“Đừng ngớ ngẩn. Chính vì vậy đấy. Tôi biết ông cũng rõ là vào thời điểm này trong năm thì xảy ra nhiều vụ việc hơn bất kỳ lúc nào khác. Ai cũng muốn xả hơi trong kỳ nghỉ hè, nhưng rồi lại khó chịu dưới cái nắng nóng và trở nên mất kiểm soát. Mùa hè là mùa của tình yêu và những cái xác. Tạm biệt nhé!”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận