• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần 1

Chương 42: Lấy lời khai - Thượng

0 Bình luận - Độ dài: 1,091 từ - Cập nhật:

Chương 42: Lấy lời khai - Thượng

「Tức là――dù là bên gây chuyện, nhưng đám Hội trưởng Hội học sinh lại đột nhiên đến gây sự, đúng không? Hơn nữa, còn khinh miệt cậu là『con nuôi của Lang tộc』,『Vô họ』...」

Vừa nghe câu chuyện của tôi, mỹ nữ đang cẩn thận rót hồng trà phương Nam vào tách đã dừng tay, và mỉm cười. Vì chỗ ngồi ở quán cà phê hôm nay là ở ngoài trời, nên mái tóc vàng dài của cậu ấy tỏa sáng dưới ánh nắng.

「Này, Allen★」「Làm to chuyện là không được đâu, Cheryl. Cảm ơn cậu vì hồng trà」

Tôi chặn đầu trước. Dù sao thì, sâu trong đôi mắt của cậu ấy, ngọn lửa phẫn nộ đang bùng cháy.

Tôi liếc mắt ra hiệu với Zel, người đang ngồi trên chiếc ghế phía trước bên trái, tháo mũ đồng phục và thư giãn,『Cậu cũng ngăn lại đi!』, nhưng Zel lại giơ tách lên. Có vẻ như cậu ta không có ý định tham gia một cách tích cực.

...Grừ.

Cheryl cầm chiếc nĩa nhỏ, và đôi mắt cậu ấy trở nên giống như của một người thợ săn đang chơi đùa với con mồi.

「Ơ kìa? Tớ chỉ đưa ra một lời khẳng định vô cùng chính đáng thôi mà?『Tại Học viện Hoàng gia, xuất thân không quan trọng. Chỉ có tài năng』――đó là một nguyên tắc lớn kể từ khi thành lập. Cậu không nghĩ rằng một Hội học sinh mà ngay cả điều đó cũng không hiểu chỉ là một thứ độc hại sao?? Dù cho đó có là những người thuộc Bát Hầu tước đi nữa」

――Xoẹt.

Chiếc nĩa cắm vào miếng bánh tart. Hơi đáng sợ một chút.

Tôi đưa chiếc tách cho cô gái tóc đỏ đang im lặng ngồi bên cạnh, và trả lời.

「Tớ khó có thể trả lời một cách thẳng thắn được, Công chúa Điện hạ Cheryl Wainwright」「Công chúa Điện hạ, là, c-ấ-m! ...Thôi đi, tớ thật sự đang lo lắng đó」

Cậu ấy phồng má như một đứa trẻ, và ngoảnh mặt đi. Dải ruy băng màu xanh lam bay trong gió.

――Người này và cả Zel, và cả cô gái bên cạnh đang lặng lẽ uống hồng trà, đều là đồng minh của mình.

Tôi thêm sữa và đường vào tách hồng trà của mình, và nói lời cảm ơn.

「Không sao đâu. Có cậu và Lydia, cả Zel nữa mà」「Cái đó, thì đúng là vậy nhưng...」「Đương nhiên rồi! Cứ mong chờ vào phần hồng trà và bánh tart mà cậu đã bao đi」

Cheryl để lộ sự phức tạp trong niềm vui, còn chàng trai đeo kính mỏng thì ăn bánh tart bằng tay một cách bất lịch sự.

「............」

Cô gái tóc đỏ ngồi bên trái tôi cũng im lặng huých vai, và thể hiện ý kiến của mình.

...Hơi ngượng một chút.

Thôi thì, cứ chỉ ra cho chàng trai đang cười nham nhở trước đã.

「Zel... nói trước nhé, tiền cho phần hôm nay tất nhiên là riêng đó?」「! C-Cái, gì?」

Nam tước Régnier kinh ngạc một cách rõ ràng, rồi mở quyển thực đơn có bìa da ra và tái mặt.

Người bạn cùng khóa mà tôi mới chỉ quen biết vài ngày trước này, dù là quý tộc nhưng lại không có nhiều tiền hơn cả tôi, một học sinh nghèo. Nghe nói phần lớn tiền bạc đều đã được chi cho việc sưu tập sách cổ rồi.

「Khụ khụ... với lại nhé, Allen」

Mỹ nữ tóc vàng ho khan.

Cậu ấy hướng ánh mắt hờn dỗi khác với lúc nãy về phía tôi và cô gái tóc đỏ.

「Tại sao, cậu lại ngồi trên cùng một chiếc ghế sô pha với Lydia vậy?」

...Cuối cùng cũng bị chỉ ra rồi sao.

Thật lòng mà nói, tôi cũng không có câu trả lời.

「――...Ừm, chắc là do tình thế đưa đẩy?」「Hừm~~~~」

Không được rồi. Cậu ấy hoàn toàn không chấp nhận.

Đúng như dự đoán――Cheryl chạm vào chiếc ghế bên cạnh mình, và đề nghị.

「Công nương Lydia Leinster. Cũng có người khác nhìn đó. Nào, hãy đến chỗ ngồi trống đi」「――...Tôi không muốn」「! Cô này」「C-Cheryl, vì có người khác nhìn đó, nhé?」

Tôi cố gắng hết sức để dỗ dành Công chúa Điện hạ, người có mái tóc vàng sắp dựng đứng lên vì ma lực.

Dù hiện tại chỉ có chúng tôi ngồi ở khu vực ngoài trời... nhưng nếu làm ồn sẽ bị chú ý.

Cheryl và Lydia là những mỹ nữ xinh đẹp đến không thể tin nổi, và cả hai đều là những vị Công nương và Công chúa thực sự được gọi với kính xưng『Điện hạ』.

Hít thở sâu một cách mạnh mẽ, và cố gắng kìm nén ma lực,

「...Régnier-san, lại đây. Xin hãy giải thích đi」「C-Chỗ này mà lại lôi tôi vào sao!?」

Cheryl dùng ngón tay gõ lên bàn, và yêu cầu Zel lại gần.

Nhận ra rằng không thể chống lại được, chàng trai đeo kính mỏng đứng dậy khỏi ghế và nói thầm.

「(À~ tôi cũng không nghe rõ hết được đâu nhưng... có lẽ, đám người của Hội học sinh đã nói những lời lẽ cay độc với Công nương tóc đỏ, và Allen đã thật sự nổi giận vì chuyện đó)」「(Ra là vậy. Kết quả là, thay vì tức giận hay lo lắng về danh dự, thì rất nhiều cảm xúc khác đã trào dâng, à... Hơn nữa, bản thân Allen lại không nghĩ rằng mình đã làm điều gì đặc biệt)」「(Ừm...)」

Sao mà không yên lòng chút nào.

「Cheryl? Zel? Hồng trà ngon sẽ nguội mất đó~?」「「............Hầy」」

Cả hai người đồng thời thở dài một hơi thật sâu, và lắc đầu lia lịa.

Cheryl giơ ngón trỏ tay trái lên.

「Mà, chỉ hôm nay thôi tớ sẽ cho qua. ...Chỉ hôm nay thôi đó nhé?」「Ừ-ừm. Cảm ơn cậu?」「...Tại sao, tôi lại phải bị cô ra lệnh chứ?」「...Lydia, tôi cũng có thể tiếp tục truy cứu đó?」「「!!」」

Ma lực sắc như dao va chạm vào nhau.

Họ thân nhau, hay là ghét nhau đây...

Tôi toát mồ hôi lạnh, và cầu cứu vị Nam tước đeo kính mỏng.

「Z-Zel, chúng ta nói chuyện về vụ án đi」「Ồ-ồ! Đúng vậy đó, bạn hiền!!」「「――...Bạn hiền?」」

Hai cô gái, những người đang tiến hành một cuộc chiến tranh lạnh qua bàn, đã có phản ứng.

Không, chỗ đó sao!?

Trước sự bối rối của tôi, Zel không hề nao núng mà cố tình dang rộng hai tay.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận