• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần 1

Chương 18: Buổi gặp gỡ - Thượng

0 Bình luận - Độ dài: 1,333 từ - Cập nhật:

Trans: Ngiện romcom

Edit: Tluc

 

Chương 18: Buổi gặp gỡ - Thượng

 

"Ra là vậy. Tức là, cậu không chỉ được vị Công nương Điện hạ đại phiền phức kia... khụ khụ. Tiểu thư Lydia Leinster, mà cả『Kiếm Nương』, Nữ Công tước Lisa Leinster, yêu quý, và kể từ kỳ thi nhập học lần trước, cậu đã ở lại dinh thự của nhà Công tước, đúng không? Tốt. Thật sự rất tốt, anh bạn Allen của Lang tộc"

Ngay khi nghe xong câu chuyện của tôi về những gì đã xảy ra trong vài ngày qua, vị Elf đẹp trai mặc áo choàng trắng tinh có mũ trùm đầu――Lãnh chúa Rodde, Hiệu trưởng Học viện Hoàng gia và cũng là người mang biệt danh『Đại Ma Đạo』, đã lia cây bút máy trên giấy tờ một cách mạnh mẽ.

Bên ngoài cửa sổ, Đại Thụ, biểu tượng của Học viện Hoàng gia, đang rung rinh những cành lá xanh tươi. Thỉnh thoảng, những tiếng cười vui vẻ cũng lọt vào tai, có lẽ là của các anh chị trong Hội học sinh đang chuẩn bị cho lễ nhập học sắp diễn ra trong một tuần nữa, hoặc là của những người đã đỗ như tôi đến để đo mũ và đồng phục.

...Thật yên bình. Rất yên bình. Ngoại trừ phòng Hiệu trưởng này ra.

Vẫn ngồi trên ghế sô pha, tôi lườm ông ấy.

"...Hiệu trưởng, cách nói của thầy nghe có vẻ có ẩn ý gì đó ạ?"

Cây bút máy trông có vẻ đắt tiền dừng lại.

Ông từ từ đặt tập giấy tờ vào chiếc hộp gỗ có ghi『Đã quyết』, rồi khoanh tay lại.

"Có ẩn ý ư, hả? Đương nhiên――là có rồi còn gì nữa! Nếu không thì, ta đã chẳng lấy cớ đo mũ và đồng phục để gọi cậu đến đây làm gì"

"............"

Xem ra ông ấy muốn trút bầu tâm sự.

『Đ-ã-b-ả-o-r-ồ-i! Đo ở dinh thự nhà tớ là được rồi còn gì!! Không thèm nghe lời ý kiến quý báu~ của Chủ nhân... xem ra vẫn chưa đủ ý thức làm thuộc hạ nhỉ~』

Trong đầu tôi, vị Công nương Điện hạ tóc đỏ ngắn, người mà giờ này chắc đang cùng Lisa-sama đến thăm cung điện, phồng má và gầm gừ.

Khác với trường học ở Đông Đô, Học viện Hoàng gia có quy định về mũ và đồng phục.

Với con cái của các Đại quý tộc hay nhà giàu, phần lớn trường hợp đều đo tại dinh thự của mình, nhưng tôi dù sao cũng chỉ là một người bình thường.

Thấy thật không tiện... nên khi tôi kiên quyết từ chối, Lydia đã không vui suốt từ sáng.

Nếu bây giờ về dinh thự và nói rằng『Tớ bị Hiệu trưởng gọi đến』, thì những buổi tập luyện sáng tối mà chúng tôi đã cùng nhau thực hiện trong vài ngày qua có lẽ sẽ trở nên khắc nghiệt hơn. Thôi, cứ im lặng là hơn.

Trong lúc tôi đang định hình kế hoạch trong tương lai, Hiệu trưởng đã nặng nề mở lời.

"Sau kỳ thi nhập học, ta đã phải chạy đôn chạy đáo để giải quyết vấn đề thứ hạng nhập học của cậu, tiểu thư Lydia, và Công chúa Điện hạ Cheryl Wainwright... và đã rất rắc rối đó. Công chúa Điện hạ cho đến cuối cùng vẫn tỏ ra không hài lòng với việc trở thành『Thủ khoa nhập học được nhường』. Bệ hạ thì đến mức còn nói『Hay là cho cả ba đứa làm Thủ khoa là được chứ gì?』nữa chứ"

Hai mươi ngày trước.

Tôi đã tham gia kỳ thi nhập học của Học viện Hoàng gia.

Kết quả――một cách kỳ diệu, là『Thủ khoa』.

Tuy nhiên, trong số các thí sinh năm nay có Đại Công chúa của Vương quốc Wainwright, Cheryl Điện hạ, người vốn dĩ là Tam khoa, và Lydia, trưởng nữ Gia tộc Công tước Leinster, người là Á khoa dù gần như không thể sử dụng ma pháp.

Việc tôi, một đứa con nuôi của Lang tộc và là một kẻ『Vô họ』, đứng ở vị trí cao hơn là một điều bất tiện, nên đã đi đến quyết định từ chối đổi lấy việc được miễn học phí, nhưng... Công chúa Điện hạ không cam chịu nhận lấy vinh dự Thủ khoa nhập học, có lẽ là một người cao quý?

Hiệu trưởng dùng ngón tay gõ lên bàn.

"Này, Allen. Ta không chỉ phải giải quyết những chuyện lặt vặt liên quan đến việc nhập học, mà còn phải đối phó với những rắc rối được mang đến Vương đô nữa. Nếu bây giờ, cả『Gia tộc Leinster』cũng trở nên tự do hơn nữa... thì dạ dày của ta chắc chắn sẽ không trụ được cho đến lễ nhập học đâu. Cậu hiểu ý ta chứ?"

"T-Thầy đã vất vả rồi ạ"

Tóm lại là ông ấy muốn nhấn mạnh rằng『Sau khi nhập học, Lydia sẽ giao cho tôi』.

Những rắc rối kia có lẽ liên quan đến những báo cáo mà Lisa-sama đã đọc hôm trước, và những chuyện mà Hầu gái trưởng của nhà Công tước Leinster, Anna-san, đã lỡ lời.

Là『Tín đồ của Rồng』của Liên minh thì phải...

Nhớ lại những từ ngữ khó hiểu, tôi vô thức nhìn lên chiếc đồng hồ treo trên tường.

Trên đường về phải ghé qua quán cà phê Mái Xanh để mua bánh tart mới được.

『Nếu trước khi tớ từ cung điện trở về mà cậu không có mặt ở dinh thự thì... tớ chém đấy』

Ngay trước khi lên xe ngựa, Lydia đã thì thầm vào tai tôi như vậy.

Vị Công nương Điện hạ ích kỷ này thực ra lại rất dễ cô đơn. Quà về chắc chắn là phải có rồi.

Tôi dừng suy nghĩ, và hỏi lại Hiệu trưởng.

"Ừm... Công nương Lydia Điện hạ thì thôi đi, nhưng Lisa-sama đâu phải là người không nói lý lẽ ạ?"

――『Huyết Cơ』.

Vị anh hùng đáng tự hào của nhà Công tước Leinster, người có võ danh đáng sợ vang dội đến tận Đông Đô, lại là một người chỉ đơn giản lo lắng cho đứa con gái yêu dấu gần như không thể sử dụng ma pháp và có xu hướng khép lòng mình lại.

Sau khi tôi ở lại dinh thự, bà ấy đã rất vui mừng khi Lydia bắt đầu ăn ở phòng ăn thay vì ở phòng riêng.

Nghe vậy, Hiệu trưởng dùng ngón tay day trán, và thở dài một hơi thật sâu.

"...Hầy. Này cậu, người dám nói những điều như vậy với『Kiếm Nương』của thiên hạ, thì ở cả phía Tây lục địa này cũng không có nhiều đâu đó?"

"Tất nhiên là tôi cũng có căng thẳng ạ. Tôi muốn sớm chuyển đến nhà trọ ở Vương đô, nhưng lại không được cho phép, nên cũng hơi phiền một chút ạ"

Việc cứ ở mãi trong dinh thự của nhà Leinster khiến tôi thấy áy náy, hơn nữa Lisa-sama và Lydia cũng có vẻ rất vui vẻ,

『Để tiện bề, hay là cho cậu ấy làm quản gia của nhà mình đi? Dù đã bãi bỏ chức vụ này mười mấy năm trước, nhưng nếu là Allen thì không sao cả. Cũng dễ giới thiệu với mọi người trong gia tộc nữa. Lydia, ý kiến của con thế nào?』

『Con không có ý kiến』

Họ đã có một cuộc nói chuyện rất đáng lo ngại... Em gái của Lydia ở Nam Đô thì thôi đi, nhưng việc được giới thiệu với Công tước Điện hạ và anh trai của cậu ấy ở Cận vệ Hoàng gia khiến tôi cảm thấy ngại ngùng.

Nếu là Anna-san thì,『Thần đã chuẩn bị rồi ạ♪』, dù có đột nhiên xuất hiện một bộ đồ quản gia cũng không có gì lạ.

Trước khi chuyện đó xảy ra, mình phải làm gì đó mới được!

Vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, Hiệu trưởng vừa hỏi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận