• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần 1

Chương 19: Buổi gặp gỡ - Hạ

0 Bình luận - Độ dài: 1,247 từ - Cập nhật:

Trans: Ngiện romcom

Edit: Tluc

 

Chương 19: Buổi gặp gỡ - Hạ

 

"...Thế thì nhà trọ của cậu ở đâu?"

"Ở khu phố cổ ạ. Em có người quen ở Đông Đô giúp"

Lẽ ra, tôi đã bắt đầu sống một mình từ lâu rồi. Bố mẹ và cả em gái Caren của tôi chắc cũng sẽ ngạc nhiên lắm khi đọc thư.

"Vậy thì tạm thời là không được. Sẽ mất một thời gian để dọn dẹp đám ngốc của Liên minh đang ẩn náu ở khu phố cổ. Nơi đó là khu vực phức tạp nhất ở Vương đô, và khu vực sâu bên trong lại rất hỗn loạn. Ngay cả ta cũng không thể nắm bắt được hết"

"Vâng ạ"

Hình như tôi cũng đã nghe Lisa-sama nói điều tương tự...

Thôi thì! Tôi mong rằng sự việc sẽ sớm được giải quyết. Nếu được, thì trước lễ nhập học.

Nếu không thì rất có thể tôi sẽ phải đi học tại Học viện Hoàng gia từ dinh thự của nhà Leinster một cách bất đắc dĩ.

Quay lại nhìn tôi, vị Elf đẹp trai vung mạnh tay trái.

"Ta nghĩ cậu cứ đi học từ dinh thự của nhà Leinster cũng được mà? Dù là điều đáng buồn... nhưng ở Học viện Hoàng gia của chúng ta cũng có nhiều kẻ phân biệt đối xử với Thú nhân. Tất nhiên là ta đã có biện pháp đối phó rồi"

Ngay cả ở Đông Đô, nơi có khu phố Thú nhân lớn nhất phía Tây lục địa, cũng có sự phân biệt đối xử với Thú nhân.

Đến mức mà khi cô bạn thuở nhỏ của tôi, một người Hồ tộc, bị xe ngựa của quý tộc đâm phải và qua đời, cũng không có một phán quyết công bằng nào được đưa ra.

...Ngay cả ở Vương đô cũng vậy, à. Dù đã đoán trước, nhưng cảm giác vẫn không hề dễ chịu.

Hiệu trưởng bày tỏ thêm lo ngại.

"Hơn nữa, cậu bề ngoài là đỗ ở vị trí Tam khoa. Dù không có bài phát biểu hay được trao huy hiệu bạc trong lễ nhập học thì cũng sẽ nổi bật tương xứng. Việc đứng dưới một chiếc ô lớn là『Gia tộc Leinster』không thể nói là một nước đi tồi đâu. Lisa và tiểu thư Lydia cũng sẽ vui mừng thôi"

"Không, như vậy thì thật không tiện. Sẽ làm bôi tro trát trấu vào mặt những người đã tìm nhà trọ cho em nữa"

Tôi cười khổ, rồi lắc đầu.

Đúng như lời Hiệu trưởng nói, trong vài ngày qua, trong thái độ và lời nói của Lydia,

『Cậu cứ đi học từ dinh thự nhà tớ đi~』

Đã thể hiện rõ một cảm xúc mạnh mẽ như vậy.

Tôi rất vui, và cũng rất biết ơn.

Nhưng, đồng thời――nhà trọ không chỉ có bố mẹ tôi, mà cả những người đã ủng hộ tôi thi vào Học viện Hoàng gia cũng đã chạy đôn chạy đáo mới tìm được. Tôi không thể phụ lòng họ được. Tuyệt đối không.

Chớp mắt, Hiệu trưởng khẽ cười.

"Cậu... đúng là một Lang tộc thật sự. Trọng tình nghĩa, và có một cốt cách làm người không bao giờ bị bẻ gãy. Ta lại nhớ đến những người chiến hữu đã khuất, những người đã cùng ta xông pha trên chiến trường, có lúc cười, có lúc khóc trong Ma Vương Chiến. ――Lisa và tiểu thư Lydia đang ở cung điện, đúng chứ?"

"Vâng. Hình như là không chính thức ạ"

Công tử Điện hạ, Công nương Điện hạ của Tứ Đại Công Tước từ nhỏ đã có thông lệ là phải diện kiến Bệ hạ... thì phải. Lydia nghe nói cũng đã đến cung điện một lần trước khi có ý thức, nhưng sau đó không được ban cho yết kiến nên có lẽ là『nhân dịp đỗ đạt』.

Không hề che giấu sự cảnh giác, vị Đại pháp sư-sama nheo mắt.

"...Họ có nói gì với cậu không?"

"? Dạ không. Lisa-sama chỉ nói là『Ta chỉ đến để Lydia chào hỏi và nói chuyện phiếm thôi』ạ"

"T-Thế à. Vậy thì tốt. ――Chỉ là ta có cảm giác thôi. Có lẽ ta đã hơi mệt mỏi rồi. Cứ ngỡ là bà ấy định khơi lại vấn đề thứ hạng của Allen... không, nhưng mà『Huyết Cơ』làm sao có thể dễ dàng như vậy được? Chắc là ta nghĩ nhiều quá............"

Ông lẩm bẩm, rồi chìm vào thế giới của riêng mình.

Tôi rụt rè hỏi.

"Ừm... nếu không còn gì khác thì em xin phép được về ạ?"

Nếu không đi sớm thì sẽ không còn thời gian để ghé qua quán cà phê nữa.

Hiệu trưởng đã quay trở lại thực tại, gật đầu vài lần.

"――À, ừm. Chuyện của ta xong rồi"

"Vậy thì"

"Và đây là một chuyện khác"

Tôi không được nói hết câu. Vị Elf đẹp trai lấy ra một phong bì từ trong ngăn kéo, rồi đưa cho tôi.

Tôi rụt rè nhận lấy, và nhìn vào mặt sau――một dấu niêm phong bằng sáp lộng lẫy có hình hoa hồng.

"! C-Cái huy hiệu này là..."

"Là thư riêng của Công chúa Điện hạ Cheryl gửi cho cậu. Ta được giao phó tại cung điện. Như đã nói lúc nãy, có vẻ như người vẫn chưa chấp nhận được việc mình trở thành Thủ khoa đầu vào đâu"

T-Thật là một người nghiêm túc. Lại còn cố tình viết thư cho một bạn học cùng khóa là con nuôi của Lang tộc và『Vô họ』như mình nữa.

Tôi cố tình vỗ ngực.

"Không sao đâu ạ. Em không có ý định nhường vị trí Tam khoa và quyền được miễn học phí đâu!"

"...Giúp ta rất nhiều. À, ta nghĩ cậu hiểu nhưng, làm ơn đừng để tiểu thư Lydia nhìn thấy nhé"

Tôi không biết mối quan hệ giữa Lydia và Công chúa Điện hạ là như thế nào nhưng... chẳng hiểu sao, tôi có linh cảm đây sẽ là mầm mống của rắc rối. Thôi thì đừng đọc ở dinh thự vậy.

Đứng dậy, Hiệu trưởng mở toang cửa sổ.

Một cơn gió xuân dễ chịu thổi qua.

"Thủ khoa đầu vào năm nay là『Cheryl Wainwright』. Á khoa là『Lydia Leinster』. ――Ta đã báo cáo cho các bên liên quan rồi. Về thứ hạng thực sự thì chỉ có Bệ hạ và Tứ Đại Công Tước, cùng một vài quý tộc có thế lực khác biết thôi"

Trong lòng tôi bỗng trở nên nặng trĩu.

Dù Học viện Hoàng gia là một ngôi trường danh giá hàng đầu phía Tây lục địa.

"...Quan trọng đến vậy ạ"

"Việc rắc rối đến mức này vì thứ hạng nhập học, trong vòng một trăm năm qua, ta không hề nhớ có lần nào cả"

Hiệu trưởng khẳng định một cách nghiêm nghị.

Ông quay lại, nhún vai.

"Chà, sau khi nhập học còn hỗn loạn hơn nữa. Ít nhất thì lễ nhập học ta cũng muốn nó trôi qua một cách yên bình. Chỉ cần qua được cửa ải này thì sau đó, thì"

"...Ừm, em vẫn cảm thấy có ẩn ý gì đó ạ?"

Một mình Lydia thôi là tôi đã đủ bận rộn lắm rồi!?

Vị Elf già trăm trận trăm thắng ngồi lại vào ghế, nhắm mắt.

"Cảm giác thôi, chỉ là cảm giác thôi. Vậy nhé――Allen của Lang tộc. Gặp lại ở lễ nhập học"

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận