Dokuzetsu Shoujo no Tame...
aterui mizuno nanakagura
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi Năm : ....

Chương 01 Tất niên với Tsuru

3 Bình luận - Độ dài: 2,357 từ - Cập nhật:

Ngày 22 tháng 12, một ngày ngay trước kỳ nghỉ đông.

Trời quang đãng nhưng không khí hanh khô và lạnh lẽo đến mức khiến người ta phải rùng mình.

Kỳ nghỉ đông được mong chờ từ lâu sẽ bắt đầu vào ngày mai. Một thời gian dài được nghỉ ngơi. Nếu không có đống bài tập vớ vẩn kia thì đúng là hoàn hảo rồi.

Chỉ cần buổi lễ tổng kết vào buổi chiều ngày mai kết thúc là tôi sẽ được giải thoát khỏi nhà tù này nhưng vì tôi mong mỏi quá mức nên tôi cảm thấy thời gian trôi qua cực kì chậm chạp. Mới chỉ tiết hai thôi. Còn lâu mới tới bữa trưa.

Cũng chỉ còn lại khoảng một tuần là kết thúc năm nay. Năm sau sẽ là năm ba trung học của tôi. Và cuộc sống ôn thi địa ngục sẽ lại bắt đầu.

Vốn là dân khối tự nhiên nên tôi chọn theo hướng tự nhiên. Trong đó còn chia thành các nhóm như kỹ thuật, sinh học, địa chất,... và tôi chọn kỹ thuật. Vì điểm số phù hợp với tôi nên tôi quyết định khá suôn sẻ.

Makoto chọn khối xã hội, Tsuru cũng thế. Shirona cũng là khối xã hội và cả Arina nữa.

Hiện tượng bùng nổ khối xã hội này không chỉ xảy ra xung quanh tôi mà toàn khối đều có xu hướng như vậy. Không hiểu sao khối tự nhiên lại ít người. Tuy nhiên, lớp học không được chia hoàn toàn theo khối nên xem ra cũng chẳng liên quan lắm. Các tiết học theo khối sẽ được tổ chức cùng khung thời gian và học sinh sẽ chuyển phòng để học. Còn các môn học chung thì vẫn học ở lớp mình.

Tôi không biết sẽ học lớp như thế nào nhưng ở ngôi trường có đông học sinh thế này thì có lẽ phần lớn bạn cùng lớp mới sẽ là người tôi chưa từng gặp. Dù hơi buồn vì học lớp khác với bạn bè nhưng tôi cũng mong chờ những cuộc gặp gỡ mới.

Trong lúc nghỉ ngắn, khi tôi đang chơi đùa với lon nước ép cà chua thì Tsuru nhảy chân sáo lại gần tôi.

"Vui vẻ ghê ha."

"Thì tớ vừa làm bài thi học kỳ rất tốt mà~!"

"Chúc mừng vì đứng nhất khối nhé. Không cần nhìn bảng xếp hạng cũng biết là Tsuru rồi."

"Giữ được thể diện là mừng rồi~"

"À mà này, tôi để ý là trong buổi họp Hội học sinh cô vẫn làm thư ký à? Tưởng là để cho mấy đứa năm nhất làm chứ."

"Vì công việc nhẹ nhàng ấy mà. Tớ không muốn làm Hội trưởng hay Hội phó đâu."

"Nhưng tôi thấy cũng hợp với cô lắm mà."

"Vì như vậy là không được mặc đồng phục phá cách còn gì? Mặc nghiêm chỉnh đâu phải style của tớ đâu~"

"Là thành viên Hội học sinh thì kể cả là thư ký cũng phải vậy thôi mà?"

"Không sao đâu! Dù sao thì so với Hội trưởng và Hội phó thì tớ ít phải xuất hiện trước mọi người cơ mà!"

"Chắc là nhờ cô quá giỏi nên người ta mới dễ dãi cho cô đấy… nếu chỉ là một gyaru bình thường thì đã khác rồi."

"Kyapi☆"

"A~a~giả nai kiểu gyaru nè. A~ a~ dễ thương quá trời luôn. Còn dễ thương hơn cả tôi một chút nữa."

"Nhục ghê luôn á! Tớ cũng khá nổi đấy nhé?"

Tsuru quả thật là một trong những nữ sinh nổi bật nhất và nổi bật đến mức được xếp hạng trong bảng xếp hạng ngầm của đám con trai.

Thoạt nhìn thì trông như kiểu con gái mù tịt mấy cái phép nhân chia nhưng thực ra lại là một thiên tài thông minh hơn bất kỳ ai trong khối – chính cái sự tương phản đó lại khiến cô ấy trở nên cuốn hút. Chắc là giống như idol chăng.

Việc cô ấy đến chỗ tôi như vậy chắc chắn là có lý do gì đó rồi.

"Rồi cô đến đây có chuyện gì không?"

"Không có lý do thì không được lại gần Sui hả?"

"Làm gì có chuyện đó. Cô có thể nhào vô lòng tôi bất cứ lúc nào mà."

"Tớ xin phép từ chối."

"Tôi xin lỗi."

"Mufuu. Nè, tụi mình làm một cái gì đó giống như tiệc tất niên đi?"

"Tiệc tất niên?"

"A, cậu không biết chữ kanji à? Là cái mà viết bằng chữ 'quên' với 'năm' đó…"

"Tôi là con người biết thở và uống nước đó nha. Tôi còn đếm được từ một tới một trăm và đọc được cả bảng chữ cái nữa đó. Cỡ đó thì tôi hiểu mà."

"Xin lỗi. Tớ không biết chuyện đó."

"Không ngờ tới giờ mà cô vẫn trò chuyện được với tôi như không thấy gì kỳ lạ luôn đó."

Cô ấy cố tình làm vẻ mặt hoảng hốt rồi đưa tay che miệng một cách quá lố. Tsuru có vẻ rất thích chọc ghẹo tôi.(theo lời Arina nói)

"Ý cô là tụ họp với mấy đứa trong lớp à?"

"Đúng rồi đó. Kế hoạch là rủ mấy đứa tụ họp rồi cùng nhau đi ăn gì đó! Nhớ rủ Makoto nữa nha! Và nhất định phải rủ Arina đó. Hiểu chưa? Không được không rủ đâu đấy!"

"Đó là lý do cô tìm đến tôi à."

"Đúng thế đó. Nếu Sui mà đến thì Arina cũng sẽ đến theo. Nên tớ mời Sui chỉ vì lý do đó thôi đó? Đừng có ảo tưởng nhé?"

"Aaaaaaa----!!!! Đau lòng quá---! Ác độc quá đi!"

"Giỡn thôi mà! Giỡn thôi! Tớ thật sự rất thích Sui đó nha~."

"Thôi khỏi cần nói mấy câu đó. Biết rồi, tôi sẽ thử rủ cô ấy."

"Mmm... sao nghe vẫn chưa thấy ổn gì hết. Dù sao thì nhờ cậu đó?"

Không biết từ khi nào Tsuru đã gọi thẳng “Arina” một cách tự nhiên mà không còn dùng kính ngữ như “Arina-san” nữa.[note74898]

Dù tôi không rủ thì chắc Arina cũng sẽ đến nếu được mời thôi. Cô ấy đã thay đổi. Tsuru và Shirona là những người hiểu rõ điều đó nhỉ? Hay là vẫn có một bức tường đặc thù của con gái nào đó giữa họ.

Dù sao thì tụ họp lại và trò chuyện chắc cũng sẽ vui lắm đây. Chắc sẽ là cảnh tượng mới mẻ khi nhìn thấy mọi người lúc nào cũng mặc đồng phục học sinh mà giờ lại tụ họp trong trang phục đời thường. Tôi cũng muốn được nhìn thấy Arina trong trang phục đời thường thêm lần nữa nên dịp này quả là cơ hội tốt.

Thôi thì rủ Makoto trước vậy.

"Này Takane Makoto."

"Tự nhiên nói năng trịnh trọng vậy?"

"Giữ bí mật nhé? Thật ra thì Tsuru đang gom quân nổi dậy đấy."

"…Hả? Trường này sắp toang à?"

"Tớ nghe thấy hết đấy nha. Tớ sẽ méc với Arina là Sui đang bắt nạt tớ đó."

Chậc, tai thính thật. Không chỉ đầu óc thông mình mà cả giác quan cũng nhạy bén thật đấy.

"Thật ra là Tsuru muốn tổ chức tiệc tất niên. Cổ đang rủ mọi người tham gia. Vậy nên tính rủ mày với Ruka, mày thấy sao?"

"Nghe được đấy! Mà đã chốt ngày chưa?"

"Chờ tí. Này, Tsuru―! Con gà Tsuru―!"[note74899]

"Là Niwatari mà! Có gì không?"

"Quyết định được ngày chưa đấy?"

"Dự định là sẽ chọn theo lịch rảnh của mọi người!"

"Vậy đấy. Chỉ cần báo lại mấy ngày rảnh là được."

"OK, tao sẽ tham gia. Tao cũng sẽ hỏi Ruka xem sao."

"Trông cậy vào mày đó."

Không biết Makoto sẽ trải qua kỳ nghỉ đông này thế nào nhỉ. Chắc là nghỉ đông liên miên hèn hò với Ruka mất thôi. Có vẻ bận rộn ghê.

Còn kế hoạch của tôi là “thối rữa trên ghế sofa”. Tôi dự định biến kỳ nghỉ đông thành quãng thời gian để nạp đầy não bằng mấy chương trình truyền hình cuối năm. Có thể ai đó sẽ bảo tôi phí thời gian hay là nên đi ra ngoài. Nhưng đáng tiếc thay, với tôi thì việc không làm gì hay không nghĩ gì mới là khoảng thời gian tuyệt vời nhất.

Khi nghĩ đến người tiếp theo cần rủ thì trong đầu tôi liền hiện ra những người ở trong câu lạc bộ đã giúp "Dự án cải tạo Arina".

Thế là tôi tìm đến Miyazaki Shinji hội trưởng câu lạc bộ mỹ thuật người từng mời Arina làm người mẫu lần trước.

"Cảm giác như chuyện xảy từ hồi rất lâu về trước."

"Vậy sao? Mới mấy tháng trước thôi mà."

"Lúc cậu dẫn Arina-san tới, tôi đã lo không biết chuyện sẽ ra sao. Nhưng mọi người ai cũng đã cực kỳ tập trung vào việc vẽ. Cả tôi cũng vẽ đến mức quên cả bản thân luôn đấy."

"Đáng nể ghê đó. Những người có năng khiếu hội họa đúng là siêu thật."

"…Không biết có thể nhờ thêm lần nữa không nhỉ? Thành viên trong CLB bảo rằng rất mong muốn lại được vẽ Arina-san. Nếu không phiền thì nhờ cậu hỏi giúp nhé."

"Chắc Arina cũng sẽ đến bữa tiệc nên cậu cứ hỏi trực tiếp thử xem. Đừng lo, giờ thì cô ấy cũng đã dịu dàng hơn rồi nên có thể trò chuyện được."

"Hiểu rồi, tôi sẽ hỏi thử. Arina-san đã thay đổi thật đấy à. Là nhờ cậu sao?"

"Ai mà biết được. Chắc là cuối cùng thì chất dinh dưỡng cũng chịu truyền lên phần tuổi tinh thần rồi ha?"

"Không biết là trước giờ chất dinh dưỡng truyền về đâu …"

Chắc là truyền vào cách ăn nói khẩu nghiệp rồi.

Tôi cũng ghé mời hội trưởng Câu lạc bộ báo chí, Câu lạc bộ trà đạo, Câu lạc bộ tennis,... Không ngờ rằng Tsuru đã mời trước rồi nên lúc tôi vừa mở lời mời đến tiệc tất niên thì đã được trả lời rằng : “Tsuru đã mời rồi.”

Khi tôi nói tên những người mình đã mời thì mặt Tsuru đột nhiên xụ xuống như thể không hài lòng.

"Mặt cô trông u rũ quá vậy? Do tỷ giá đồng yên tăng à?"

"…Cậu rủ Arina chưa?"

"Tôi tính rủ sau giờ học."

Nghe thế, cô ấy thở phào nhẹ nhõm rồi lại nở nụ cười tươi như hoa hướng dương.

"Giỏi lắm, Sui! Cứ đà đó mà tiến tới nha!"

"Cô rủ Arina cũng được mà."

"Đồ nghiện cà chua này! Biết điều thì đọc không khí đi chứ!"

"Cảm ơn vì cái danh hiệu cao quý đó."

"Có mắng nhiếc gì Sui thì cũng không ăn thua gì hết nhỉ. Cậu dở cổ văn đúng không? Tớ đọc cho nghe Genji Monogatari nha?"

"Đừng mà. Chắc tôi chết mất."

---

Buổi học sáng cuối cùng cũng kết thúc và đến đã giờ ăn trưa.

Nhờ vào lời khuyên của tôi mà Makoto giờ đã bắt đầu ăn trưa cùng Ruka. Trông hai đứa nó hạnh phúc thế là tốt rồi. Má của Ruka hơi ửng hồng vì cổ có vẻ vẫn chưa quen cho lắm. Và Makoto cũng tương tự. Xem cảnh đó như mồi nhắm thế là tôi lấy lon nước ép cà chua ra, nhấm nháp một ngụm rồi mở hộp cơm trưa của mình.

Khoảng mười phút trước khi hết giờ nghỉ trưa, mọi người bắt đầu di chuyển đến phòng thể thao nơi buổi lễ tổng kết sẽ được tổ chức.

Tôi hòa vào dòng người đông đúc rồi bị cuốn trôi về  phía phòng thể thao.

Khi thấy hàng của lớp mình tôi liền đi vào đứng ở cuối. Do sắp xếp theo chiều cao nên tôi lúc nào cũng luôn ở phía cuối. Hồi tiểu học, sơ trung cũng thế nữa.

Arina đứng chéo phía trước bên trái. Cô gái này còn mang theo khăn choàng đến buổi lễ tổng kết nữa chứ.

"Này, Hoa hồng độc miệng."

"Ồn ào quá. Ai đang phát ra tiếng muỗi kêu thế nhỉ?"

"Với cái cổ họng không còn phát nổi giọng nữ cao nữa thì quá khó khăn rồi."

"Ara. Là cậu đó à. Bất ngờ thật đấy."

"Đúng vậy. Là Sakaki Sui đây. Dịp nghỉ đông này tôi tính tổ chức tiệc tất niên. Cô có muốn tham gia không?"

"Ể, h-hai ta thôi á?"

"Tôi có nói là hai chúng ta à? Đó đâu còn gọi là tiệc tất niên nữa. Nó như kiểu tụ tập lại rồi tám chuyện thôi. Tsuru đang lên kế hoạch. Cô cũng sẽ đến chứ, Arina?"

"Ừm, tôi sẽ đến."

"Ok. Lịch cụ thể thì Tsuru sẽ sắp xếp nên cứ đợi nhé. À mà bỏ cái khăn quàng cổ ra đi. Nổi bật lắm đấy."

"Nếu tháo khăn ra thì… tôi sẽ chết đấy?"

"Cái kiểu đe dọa tự hủy hoại bản thân đó là sao vậy."

"Coi thường người có cơ địa dễ bị lạnh là sẽ chết đấy."

"Tôi đâu có bị đâu."

"…… Giá mà cậu rơi xuống địa ngục luôn cho rồi."

"Xin lỗi nhaaa! Bé đây là Poka Tarou lúc nào cũng ấm áp nên không hiểu được cái thứ gọi là dễ bị lạnh đâu! Arina-chan đáng thương quá đi à! Muốn được chia sẻ nỗi đau cùng nhau quá à~!"

"Một hồi là cậu phải đi chỉnh hình lại đấy."

Nếu là Arina thì cổ chắc sẽ dùng cái búa cỡ lớn mà mấy đội đặc nhiệm trong cảnh sát hay xài để đập nát mặt tôi. Chắc còn định vừa đập vừa cười luôn í.

Chắc Tsuru hẵn sẽ rất hài lòng khi tôi đã rủ được Arina. Còn lại là Shirona nhưng tôi hơi ngại khi phải nói chuyện với cô ấy. Dù gì thì cũng mới thổ lộ tình cảm với tôi.

Để sau lễ tổng kết rồi thử nhờ Arina giúp vậy.

Ghi chú

[Lên trên]
Sao một thời gian thì Tsuru đã thân quen hơn với Sui và Arina nên đổi xưng hô tớ-cậu lun cho hợp. Tại giọng điệu Tsuru nghe dethuong nữa.
Sao một thời gian thì Tsuru đã thân quen hơn với Sui và Arina nên đổi xưng hô tớ-cậu lun cho hợp. Tại giọng điệu Tsuru nghe dethuong nữa.
[Lên trên]
Niwatori: con gà Tsuru: con hạc
Niwatori: con gà Tsuru: con hạc
Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận