Nghịch Càn Khôn
Bạch Dạaa
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 8: Ngươi Là Thể Tu?!

0 Bình luận - Độ dài: 1,509 từ - Cập nhật:

Trở về tiểu viện.

Bên trong chỉ có Tiêu Triệt đang nằm dài trên giường, vẻ mặt lười biếng. Còn Tiểu Cường đã không thấy bóng dáng đâu.

La Tửu Quỷ lên tiếng. "Tiêu Triệt, Tiểu Cường đi đâu rồi?"

Tiêu Triệt uể oải đưa tay phẩy phẩy. "À, hắn ra ngoài tự hành hạ bản thân rồi."

La Tửu Quỷ vỗ vai Bạch Dạ một cái, cười nói. "Ngươi cứ xem công pháp đi, ta đi xem hắn một chút."

Bạch Dạ gật đầu, ánh mắt khẽ lướt qua Tiêu Triệt.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của hắn, Tiêu Triệt khẽ rên lên một tiếng, giọng nói vẫn đầy vẻ lười biếng. "Có làm gì thì nhẹ nhàng thôi, ta cần nghỉ ngơi."

Bạch Dạ khẽ ừm, sau đó bước đến chiếc giường nhỏ của mình, xếp bằng ngồi xuống. Từ trong áo, hắn lấy ra quyển Thanh Tâm Dẫn Khí Quyết lật xem.

Đại loại trong đây ngồi xếp bằng, điều tức hô hấp, khiến tâm như mặt hồ tĩnh lặng, không gợn sóng. Khi tâm yên, ý niệm sẽ cảm ứng được thiên địa linh khí.

Bạch Dạ đặt quyển bí tịch xuống, xếp bằng điều tức. Hắn nhắm mắt lại, cố gắng làm cho tâm hồn tĩnh lặng như mặt hồ không một gợn sóng, hy vọng sẽ cảm ứng được thiên địa linh khí.

Một giây... Hai giây... Một khắc.

Chẳng có gì xảy ra cả.

Hai mày hắn nhíu lại, tiếp tục cầm bí tịch lên xem.

"Haha, không cảm ứng được linh khí đúng không?" Tiêu Triệt ngồi bên giường, lưng tựa vách, gối co lên, tay dựa vào.

"Không biết huynh có cách nào không?" Bạch Dạ ôn hòa nói.

"Quả thật với một phế vật tạp linh căn như ngươi thì rất khó. Ta chỉ cho ngươi một cách, dù không giúp nhiều nhưng chắc chắn sẽ tăng thêm cơ hội cảm ứng."

Tiêu Triệt ngón tay chỉ ra sau tiểu viện. "Cách đây khoảng ba dặm, có một cái thác nước. Linh khí ở đó dồi dào hơn, sẽ dễ cảm ứng hơn một chút."

Bạch Dạ dù bị châm chọc, tâm trí vẫn kiên định không bị xao nhãn, hắn khẽ chấp tay. "Đa tạ, Triệt huynh."

Hắn cất bí tịch vào áo trong, theo hướng dẫn của Tiêu Triệt mà đi ra phía sau viện.

Tiêu Triệt nhìn theo bóng lưng Bạch Dạ, miệng khẽ nhếch lên, ánh mắt tò mò. "Bị nói như vậy mà vẫn không hề có cảm xúc gì sao?"

Róc Rách! Róc Rách!

Bạch Dạ gạt bụi cây ra, âm thanh thác nước hoàn toàn vang vọng, chỉ thấy từ trên cao thác nước đổ xuống làm nước bắn tung tóe như hạt sương.

Âm thanh thác nước, tiếng chim trong trẻo, khung cảnh nên thơ.

Bạch Dạ nheo mắt lại, nhìn thác nước.

Hình như có một bóng người đang ngồi thiền dưới áp lực thác nước đổ xuống.

Bộp!

Bỗng nhiên một cái chạm khiến hắn quay phắt lại. Ngay sau đó, tầm mắt hắn bình thường, cơ thể cũng giản ra. "La Tửu Quỷ? Sao ngươi ở đây?"

La Tửu Quỷ miệng không ngừng tuông vò rượu. "Ta hỏi ngươi mới đúng, sao ngươi lại ở đây?"

Bạch Dạ không giấu diếm đem việc Tiêu Triệt nói ra cho La Tửu Quỷ.

"Ồ, ra là vậy... quả thật đúng như hắn nói nơi đây linh khí dồi dào rất thích hợp cho ngươi." Sau đó tầm mắt hắn nhìn thác nước.

"Ngươi thấy tên đang chịu áp lực từ thác đổ xuống không? Tiểu Cường là hắn đó." La Tửu Quỷ, tay chỉ vào thác nước, nhỏe miệng cười.

"Hắn đang làm gì?" Bạch Dạ thắc mắc, ngồi dưới thác nước có tác dụng gì nha.

La Tửu Quỷ nhún vai. "Không biết, cách tu luyện của hắn ta cũng không rõ."

Graaa!

Tiểu Cường mở mắt, cơ bắp trần trụi hiện ra như được điêu khắc, hắn gầm lên thân người chỉ cần nhún nhẹ, liền bật tới chỗ La Tửu Quỷ đang đứng.

Hắn liếc nhìn Bạch Dạ. "Tiểu tử? Không lo tu luyện ra đây làm gì?"

La Tửu Quỷ vội lên tiếng. "Trong viện, linh khí loãng, ra đây linh khí dồi dào dễ cảm ứng."

Tiểu Cường nhắm mắt suy nghĩ, tay đặt lên vai Bạch Dạ. "Haiz! Được rồi ngươi... Khoan, khoan đã!"

Sau đó như phát hiện được điều gì đó. Ánh mắt nhìn Bạch Dạ càng chăm chú.

Bạch Dạ nhíu mày, tò mò không biết hắn định làm gì.

"Ngươi cởi áo ra, ta xem thử."

La Tửu Quỷ vừa tuông vò rượu liền phun ra vì bất ngờ, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Tiểu Cường.

Bạch Dạ thì khuôn mặt ngơ ra, sau đó hai tay hắn che ngực, khuôn mặt lộ vẻ e thẹn. "Kỳ thực... ta không ngờ ngươi lại có sỡ thích như vậy..."

Tiểu Cường cảm thấy không đúng, liền điều chỉnh giọng điệu. "Khụ! Khụ! Ý ta là ngươi cởi áo ra, ta giúp ngươi tu luyện. Với tạp linh căn của ngươi, dù ở đây cũng rất khó cảm ứng được linh khí. Tu luyện theo cách này, trưởng lão có thể miễn cưỡng cho ở lại mà không bị đuổi đi."

La Tửu Quỷ lấy tay chọc chọc vào hông Tiểu Cường, giọng điệu trêu chọc. "Nè... hắn tuy là rất soái... nhưng ngươi cũng không thể lừa hắn nha."

Tiểu Cường trán nổi gân xanh. "Ngươi! Cmn im lặng!" Hắn vả một cái vào đầu La Tửu Quỷ.

"Ui! Da." La Tửu Quỷ hai tay ôm đầu.

Bạch Dạ ánh mắt Bạch Dạ trở nên nghiêm túc. Một cách tu luyện để không bị đuổi? Điều đó có nghĩa là thời gian để hắn đột phá sẽ được lùi lại. Hắn có thể tập trung vào phương pháp của Tiểu Cường để được ở lại tông môn.

Vậy nên, tay hắn liền cởi ra áo.

Tiểu Cường lập tức ánh mắt sáng ngời. Tay liên tục đưa lên kiểm tra thân thể Bạch Dạ. "Tốt! Rất tốt, Bạch Dạ không ngờ xương cốt, cơ bắp của ngươi rất cứng, khí huyết mãnh liệt, cảm giác như sắp tấn giai nhất chuyển vậy."

La Tửu Quỷ ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm thân thể Bạch Dạ. "Không ngờ... Mặt thì như Tiểu Bạch Kiểm, chậc chậc cơ thể cũng không tồi, rất đẹp!"

Tiểu Cường lùi lại một khoảng. "Ngươi thử đánh một quyền hết sức vào ta xem!"

"Hả? Phải như vậy sao?" Bạch Dạ ngỡ ngàng, nhưng vẫn làm theo.

Bạch Dạ lùi lại một bước, hắn khẽ hít thở đều.

Trong chốc lát, ánh mắt hắn trở nên ngưng trọng. Khí huyết toàn thân sôi sùng sục, nắm đấm siết chặt. Hắn phát lực từ chân, truyền lên hông, dồn qua vai và cuối cùng dồn toàn bộ sức mạnh vào cánh tay đầy gân xanh.

Hắn nín thở, hai má phùng lên.

Ầm!!!

Một quyền đánh ra, Tiểu Cường dùng hai tay chắn lại cũng bị đánh lùi ra hai mét, tay hắn ửng đỏ, tê rần.

La Tửu Quỷ bên cạnh, miệng không kìm được rớt xuống. Phải nói tên Tiểu Cường này là một thể tu, mà thể tu thì xương cốt cứng cáp, nhục thân cực hạn, vậy mà Bạch Dạ một quyền liền có thể đánh lùi Tiểu Cường.

Tiểu Cường lắc lắc hai cánh tay, miệng nhếch lên nhìn Bạch Dạ. "Haha! Ngươi rất có tố chất, một quyền này của ngươi đã gần đến một ngàn cân lực!"

La Tửu Quỷ suy nghĩ rồi chỉ về Bạch Dạ. "Bạch Dạ... ngươi là thể tu?"

Bạch Dạ nhíu mày, không hiểu. "Thể tu? Là như nào?"

Tiểu Cường bước tới. "Toàn thể tu chân giới, 3000 đại đạo, vô số tiểu đạo, tuy nhiên để nhập đạo, tu sĩ cần tu luyện ít nhất một trong ba hình thức."

La Tửu Quỷ tiếp lời. "Linh tu lấy linh khí thiên địa làm căn cơ, hấp thu luyện hóa thành pháp lực. Càng lên cao càng thiên về đạo pháp, phù chú, thần thông."

"Thể tu lấy huyết nhục xương cốt làm lò luyện, chịu cực hình thiên địa rèn dũa. Mỗi bước tiến đều đau đớn tận xương tủy, nhưng đổi lại thân thể như thần kim cương, sức mạnh tuyệt luân."

"Hồn tu lấy thần hồn, thức hải làm căn bản, rèn tâm trí, mài ý niệm. Tinh thần đủ mạnh có thể hủy tâm trí địch, dựng ảo cảnh, khống chế vạn vật."

Tiểu Cường thở dài, giọng đầy chán nản. "Chỉ là tu chân giới đa số đều chọn con đường Linh tu. Thể tu và Hồn tu cực kỳ hiếm, chỉ đếm trên đầu ngón tay. Vì hai con đường này quá khó khăn, nhiều người không chịu nổi liền bỏ cuộc."

Bạch Dạ nhìn nắm tay mình, vô thức siết chặt. "Thì ra là vậy!"

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận