Magika no Kenshi to Shouk...
Mihara Mitsuki Chun
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 6

Chương 4.4: Hậu Duệ Thần Giáng Thế

0 Bình luận - Độ dài: 2,450 từ - Cập nhật:

Chạy xuống tới cuối con dốc Yomotsu Hirasaka, Kamimura-san khẽ vươn tay, luồng ánh sáng của Amaterasu tức thì bùng lên, xé toạc màn đêm u tối. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, ba người đã mở mắt ở chân cột Chân Bát Trụ, ngay dưới sàn điện thờ chính.

Không gian nơi đó ẩm thấp, bụi bặm. Ba người lập tức nâng tấm ván sàn lên, leo vào trong điện thờ chính.

Kazuki và Tiền bối Kazuha nhẹ nhàng đặt thi thể hai anh em nhà Takasugi xuống sàn.

Bên cạnh, Kamimura-san cúi nhìn vệt máu đen sạm in trên nền đất.

“Máu của ta… Nhưng giờ thì ta đã có cơ thể riêng rồi.”

Kamimura-san thì thầm, giọng điệu hờ hững như thể trong lòng chẳng chút gợn sóng.

Dù nàng vừa được hồi sinh, nhưng lại như đang vô cảm lẩm bẩm về một sự thật không liên quan đến mình.

Kazuki luồn tay dưới cánh tay Kamimura-san, khẽ nâng nàng lên.

“Ơ, gì vậy?” Kamimura-san giật mình mở to mắt, hướng mặt về phía cậu.

“Đúng như ta nghĩ. Lúc ở Yomotsu Hirasaka ta đã linh cảm rồi, nhưng cô nhẹ một cách lạ thường. Không phải là nhẹ theo kiểu vật lý bình thường… Sự tồn tại của Kamimura-san vẫn còn rất mong manh.”

Cảm giác từ bàn tay khi nâng nàng lên nhẹ bẫng như chỉ đang ôm lấy một bộ xương không.

Cậu từng được biết, nếu cô gái này được gắn kết với Kazuki và được cung cấp sức mạnh từ Solomon’s Divas, nàng sẽ có thể duy trì hình hài bằng xương bằng thịt một cách hoàn chỉnh hơn…

Nếu Kazuki không thể “thu phục” được cô gái này, nàng sẽ cứ mãi mơ hồ như hiện tại. Như một đốm nến nhỏ bé, chỉ cần một làn gió thổi qua là có thể tan biến.

“Nếu chúng ta không ép cô ăn những món ngon, làm cho cô béo lên…”

“Kazuki, anh nói gì lạ vậy? Dù sao thì cô ấy cũng đâu phải heo con.”

Tiền bối Kazuha ngạc nhiên lên tiếng.

“Tôi không đặc biệt… cũng không cần phải làm quá lên như thế. Tôi không muốn được thương hại. Cũng không phải là tôi đặc biệt muốn sống thật lâu làm gì.”

Giọng điệu của nàng u ám, như thể sự phấn khích tột độ khi ở <Itsuki☆Channel> đã hoàn toàn biến mất đâu đó.

“Kamimura-san! Sau chuyện này, chúng ta cùng đi công viên giải trí chơi đi!”

Tiền bối Kazuha đột nhiên lớn tiếng, nắm chặt cả hai tay Kamimura-san.

“Dù tôi có đi đến nơi đó vì lòng thương hại đi nữa, chắc chắn chúng ta cũng không thể vui vẻ cùng nhau được.”

“Phải đi rồi mới biết có vui hay không chứ! Lòng tốt và lòng thương hại không dễ phân biệt như vậy đâu. Để xác nhận điều đó, chúng ta cứ đi chơi đi!”

Tiền bối Kazuha lắc lắc tay Kamimura-san lên xuống. Kamimura-san không thể tìm được lý do để gỡ tay ra, chỉ đành “Ưm…” khẽ rên một tiếng rồi cúi gằm mặt. Đôi má nàng ửng hồng nhàn nhạt.

“…Bên ngoài, có tiếng động gì đó phải không?”

Đúng lúc đó, Kazuki nhận ra có âm thanh bên ngoài và nhẹ nhàng đặt Kamimura-san xuống sàn.

“Với việc anh em nhà Takasugi bị đánh bại, hẳn Thần cung Ise đã được giải thoát khỏi Vùng đất Quỷ ám và trở lại bình thường rồi. Dù tôi nghĩ vẫn còn quá sớm để mọi người đổ về đây vì chuyện đó.”

Tiền bối Kazuha nói. Kazuki và hai người kia bước ra khỏi điện thờ chính.

Đi qua mấy lớp hàng rào bao quanh điện thờ chính, họ tiến về phía cổng ngoài cùng của khu vực điện thờ.

Vừa đến nơi, bóng lưng Aisu Ikousai đang tranh cãi với ai đó lọt vào mắt họ.

“Tại sao bọn khốn các ngươi lại ở đây!? Khác với những gì các ngươi đã hứa!”

Phía trước cánh cổng giờ là những bậc thang đá. Từ đây họ không nhìn rõ, nhưng phía dưới bậc đá có người. Khi Kazuki và những người khác lại gần, Ikousai liếc nhìn họ, mặt đỏ bừng vì giận, nhưng rồi lại phớt lờ, quay đầu về phía trước.

“Chúng ta đã liên minh với nhau, với điều kiện các ngươi phải dốc toàn lực để ta có thể trở thành Chân Vương Thần Thoại Nhật Bản!! Kể cả khi các ngươi đánh bại Hayashizaki Kazuki thì cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa!!” Nàng ta tức giận quát lớn xuống phía dưới bậc thang.

“Dĩ nhiên, nếu cô có thể lên ngôi Vua thì đó là điều tuyệt nhất rồi. Nhưng ngay từ đầu ta đã biết, thể nào Onii-chan cũng sẽ là người thắng cuộc.”

“…Ngươi, cái tên khốn kiếp này… Ngươi đang nói là ngay từ đầu ngươi đã không tin vào chiến thắng của ta sao!”

“Kẻ mạnh nhất ư, phu phu phu… thật đáng xấu hổ. Ta đã nghĩ Onii-chan mạnh hơn cô nhiều. Hơn nữa, cái <Sức mạnh Bội phản> mà <Vua Izumo> sở hữu ấy… Rõ ràng là cô sẽ thay đổi thái độ ngay lập tức và nhằm vào cái cổ của chúng ta ngay khi cô đoạt được sức mạnh của <Wakoku King> và các vị Vua khác. Đối với một kẻ sở hữu thứ sức mạnh tệ hại như vậy, ngay từ đầu làm sao mà tin tưởng được cô chứ!”

Kazuki đứng ngang hàng với Ikousai từ phía sau và nhìn xuống những bậc thang đá.

Ở đó là mười người phụ nữ trong bộ đồ đen. Khoác áo choàng đen tuyền, họ còn đội mũ trùm đầu thấp đến mức không thể nhìn rõ mặt.

Chỉ có một cô gái không đội mũ trùm đầu – không nghi ngờ gì nữa, đó chính là Kaya.

Kaya quay sang Kazuki và vẫy tay, hoàn toàn phớt lờ Ikousai.

“Cuộc quyết đấu giữa ta và Hayashizaki Kazuki vẫn chưa ngã ngũ! Ta sẽ không cho phép ngươi can thiệp cho đến khi chúng ta có kết luận cuối cùng!”

“A ha ha, cô đang nói gì vậy? Kết luận đã có sẵn rồi còn gì? Dù sao thì Onii-chan cũng chưa ra đòn kết liễu cô hay gì cả. Nhưng vì thế mà chúng ta cứ phải chờ đợi cho đến khi trái tim cô tan nát sao? Điều đó thật khó để đùa cợt đấy nhé, tự xưng là kẻ mạnh nhất-kun. A ha ha, đúng không ạ – ☆”

“Ngươi, ngươi đang nhạo báng ta… Ta sẽ giết ngươi!!”

Ikousai run rẩy vì tức giận, khiến Kazuki rợn tóc gáy.

“Phẫn nộ trong ta, Susanoo!! Nuốt chửng mọi thứ của ta cho đến khi ngươi thỏa mãn… Ta sẽ tàn sát lũ này ở đây!!”

Thân thể Ikousai biến dạng mềm dẻo với luồng ma lực dày đặc. Nhìn thấy trạng thái đó, ngay cả Kaya cũng lộ vẻ sốt ruột. Chắc chắn nàng không có đủ quyết tâm để chiến đấu với một Susanoo đã hiển linh.

Trạng thái hiện tại của Ikousai… chính là lúc nàng đang cố gắng dâng hiến thân xác mình cho Diva đã ký khế ước!!

“Dừng lại Ikousai, đừng vứt bỏ bản thân!! Cô định vứt bỏ tất cả những gì đã xây dựng trong đời cho đến nay, tất cả các kỹ năng của mình sao!?”

“Ư… Ực! Ngươi định ngăn ta sao!?”

“Ai chứ không phải ta thì còn ai nữa. Ta sẽ gặp rắc rối không biết phải xử lý cái [chức vị kiếm sĩ mạnh nhất] mà cô đã giao phó cho ta như thế nào nếu cứ như vậy. …Sẽ ổn thôi nếu từ giờ chúng ta dọn dẹp đám người này đúng không? Kết luận có thể để sau đó.”

Kazuki giữ lấy Ikousai bằng tay mình và bước một bước qua cánh cổng.

Có vẻ như trong khi Kazuki đang ở bên trong Cổng Hang Đá Thiên Thạch, Ikousai đã liên lạc với chính phủ Yamato.

Chính phủ Yamato đang nhắm vào mạng sống của Kazuki, nhưng Ikousai đã buộc họ hứa sẽ không can thiệp vô cớ cho đến khi nàng kết thúc cuộc đấu tay đôi về Chân Vương với Kazuki, người đã trở thành đại diện của Wakoku King.

Nhưng Kaya đã phớt lờ điều đó và dẫn đồng đội của mình đến nơi này.

Sau cùng, họ bị kẻ địch bao vây tứ phía, coi như chiến dịch thâm nhập đã đổ bể. Song…

“Ngươi tỏ ra bình tĩnh như vậy nhưng, Kaya này, chẳng phải ngươi chỉ đến đây với một số ít người thôi sao?”

Khi Kazuki khiêu khích nói vậy, nét mặt Kaya khẽ động.

“Ngươi đâu thể điều động quân đội Yamato tùy tiện được, đúng chứ? Đoàn Kỵ sĩ Nhật Bản đang giữ quyền hành ở tiền tuyến, và ngươi cũng không thể để chuyện các Nữ thần Nhật Bản được đưa vào phe Yamato bằng thủ đoạn bị lộ ra cho quân lính thường biết được, dù chỉ là một phần vạn cơ hội… Đó là lý do ngươi không dẫn họ đến đây. Người duy nhất ngươi có thể mang theo đến nơi này theo phán đoán của riêng mình chỉ là một phần nhỏ những người đã là đồng đội của ngươi ngay từ đầu. Chính ngươi cũng không thể tự cho mình là một kẻ độc tài để ra lệnh, phải không?”

Nếu lỡ nơi này bị quân đội Yamato bao vây hoàn toàn, Kazuki thậm chí sẽ không có lấy một chút cơ hội thoát thân nào.

Nhưng những người đang đợi họ ở đây chỉ có mười người phụ nữ mặc đồ đen.

“…Đúng vậy. Hoàn toàn như những gì ngươi nói. Nhưng với ta – kẻ có thể kiểm soát hoàn toàn sức mạnh của Loki, và chín Pháp sư dị giáo… Ta tự hỏi, liệu sức mạnh chiến đấu này có đủ để đối phó với chỉ bốn người ở đây không?”

…Ít nhất, Kazuki vẫn tự tin mình có thể thoát được.

Nhưng đó là sau khi câu kéo được càng nhiều thời gian càng tốt.

Ngay lúc này, sức mạnh chiến đấu của Yamato hẳn đang chao đảo khi các Nữ thần của Thần thoại Nhật Bản đột ngột rút lui khỏi tiền tuyến, và hơn nữa, Kaya cùng nhóm của cô ta cũng không có mặt! Nếu ngay tại đây, họ có thể liên lạc với Đoàn Kỵ sĩ rằng chiến dịch đã thành công và yêu cầu họ tấn công Yamato, lực lượng của Yamato sẽ tan tác!

Anh không biết Kaya và nhóm của cô ta sẽ phản ứng thế nào ngay khi anh phát tín hiệu khói, nhưng…

Kazuki nuốt khan một tiếng. Đây là thời khắc quyết định. Vì mục tiêu làm cho chiến dịch này đáng tin cậy hơn, anh phải thu hút sự chú ý của Kaya và nhóm của cô ta càng nhiều càng tốt vào nơi này…!

“Mọi người hãy cầm chân Amaterasu, Susanoo và Futsunushi no Kami.”

Kaya ra lệnh cho chín Pháp sư dị giáo xung quanh mình.

“…Tuyệt đối đừng lơ là. Họ chỉ có ba người nhưng lại là ba người mạnh nhất trong Thần thoại Nhật Bản. Ta sẽ tự mình đối phó với Vua Basilleus.”

“…Mọi người, đừng quá sức. Đến lúc đó, tôi nhất định sẽ đưa tất cả thoát ra.”

“Dù cậu nói [tất cả] nhưng tôi đâu có nằm trong số đó, phải không?”

Ikousai trừng mắt nhìn anh.

“Tôi sẽ để cô tự giải thích điều đó.” Kazuki gạt đi.

Tiền bối Kazuha và Kamimura cũng gật đầu.

{…Kazuki. Ngay bây giờ Leme có một sự thật quan trọng cần báo cho cậu.}

Giọng nói thần giao cách cảm của Leme vang vọng trong đầu Kazuki.

…Có chuyện gì vào lúc này chứ? Cô ấy nói có chuyện quan trọng trong tình huống như thế này sao?

{Với sợi dây liên kết mà cậu đã xây dựng với Thần thoại Nhật Bản, sức mạnh của Leme cũng đã trở lại. Giờ đây, ta đã có thể ban cho cậu một quyền năng mới của Vua.}

Liệu cô ấy lại trưởng thành hơn một chút với sự trở lại của sức mạnh không? Giọng cô ấy nghe có vẻ người lớn hơn một chút.

Quyền năng của Vua—Ban đầu, Kazuki đã có được khả năng cảm nhận sự dao động mức độ tích cực của cô gái mà anh đã gắn kết. Sau đó, anh có được khả năng cảm nhận tọa độ nơi ở của cô gái đó.

Sau đó, một sức mạnh mới được ban tặng…?

{Ta có thể trao cho con một quyền năng thích đáng. Khiến sợi dây liên kết giữa hai người trở thành một mạch dẫn, con có thể giao tiếp thần giao cách cảm từ xa. Con sẽ có thể trò chuyện bằng thần giao cách cảm với bất kỳ cô gái nào có mức độ tích cực vượt quá 150, dù ở bất cứ đâu.}

Điều kiện mức độ tích cực 150 quả thực khó khăn, nhưng Mio hẳn đã đạt đủ yêu cầu đó rồi.

Vậy thì... ngay cả khi không cần dùng đến ám hiệu kiểu đốt khói, cậu cũng có thể phát tín hiệu tấn công mà không để Kaya ở ngay trước mặt nhận ra bất cứ điều gì. Kazuki cảm thấy một áp lực nặng nề trong lồng ngực. Cứ ngỡ mọi chuyện có thể suôn sẻ, thì sự lo lắng ấy lại ập đến.

{Và thêm một điều nữa... một Ma khí mới, tiếp nối sau Chiếc Nhẫn Solomon.}

Cho đến giờ, Ma khí của Kazuki chỉ là một chiếc nhẫn nhỏ xíu. Bởi vì chiếc nhẫn này không có sức mạnh để hỗ trợ việc niệm chú, nên khả năng niệm chú của Kazuki tụt lại khá xa so với những người khác trong Dinh thự Phù thủy.

Một luồng sáng lấp lánh trên ngực Kazuki. Ánh sáng tựa như một vì sao nhỏ ấy ngưng đọng lại, hóa thành một mặt dây chuyền hình ngũ giác tinh phức tạp, treo lủng lẳng trên cổ cậu.

“Đây là…”

Kaya cũng nhận ra hiện tượng ấy và đang ngước nhìn đầy kinh ngạc.

{Con đường con đang đi không hề sai lầm. Hãy chứng minh điều đó trước đối thủ định mệnh của con. Tên của chiếc mặt dây chuyền đó là <Dấu Ấn SolomonZekorbeni>… nó là một Ma khí sẽ bù đắp cho điểm yếu của con.}

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận