Quyển 6
Chương 3.3: Cổng động đá trên trời ~Mô phỏng tình yêu~
0 Bình luận - Độ dài: 2,533 từ - Cập nhật:
“KHÀ KHÀ KHÀ! Mọi chuyện đúng như ta dự liệu, thật là vui sướng khôn xiết!”
Sau khi Kazuki và tiền bối Kazuha xuất hiện trở lại trước mặt mọi người, nhờ sức mạnh của Kamimura, Thần Futsunushi lập tức hiện ra. Kazuki trừng mắt nhìn thanh kiếm hình người cuối cùng cũng lộ diện.
“Ngươi nói mọi chuyện diễn ra đúng như dự liệu, chẳng qua cũng chỉ là một cái cớ thôi mà. Tuy ngươi không hề nói dối, nhưng lại keo kiệt thông tin đến đáng sợ, điều đó đã hạn chế hành động của bọn ta.”
“…Nhưng nếu ta nói thẳng với các ngươi rằng phải làm chuyện kiểu này mới giải thoát được Amaterasu khỏi phong ấn, thì các ngươi đã chẳng cùng Kazuha tới đây rồi đúng không? Cứ thử tưởng tượng xem.”
Kazuki hình dung trong đầu.
[Để Amaterasu khôi phục lại lý trí, cần có hai người cùng thực hiện một lễ hội dung tục trước Cổng Hang Đá Trời.]
Trong tưởng tượng của Kazuki, đầu tiên Mio và Kanae sẽ nổi trận lôi đình. Kế đến, tiền bối Kaguya sẽ lén lút bày mưu tính kế, còn Koyuki và tiền bối Hikaru sẽ bĩu môi hờn dỗi vì nghĩ đằng nào cũng không được tham gia. Đó đúng là một cảnh tượng hỗn loạn.
Tiền bối Kazuha chắc chắn sẽ không cố gắng gạt bỏ các cô gái khác để tự mình tiến cử.
Nếu vậy… cậu sẽ không có được cơ hội như thế này, một cơ hội để tiền bối Kazuha có thể thẳng thắn đến vậy.
Kazuki quay sang nhìn tiền bối Kazuha đang cúi gằm mặt, mặt đỏ bừng.
“Ta muốn đưa Kazuki và Kazuha đến đây! Ta nghĩ đây là cơ hội tốt để Kazuha, cái người lúc nào cũng cứng đầu cứng cổ dù thời gian trôi qua bao lâu, trở nên thẳng thắn hơn! Mừng cho ngươi nhé, Kazuha, KHÀ KHÀ KHÀ!!”
…Thì ra đó là mục đích của hắn!
Cậu vẫn luôn nghi ngờ Thần Futsunushi, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng hắn ta lại có thể làm đến mức độ đó!
“Ngươi, đồ ngươi―! Thế mà ngươi lại nghĩ ra cái chuyện đó! Ta không đặc biệt… ai quan tâm đến Kazuki chứ―!”
“Ơ, tiền bối không nghĩ đến một chút nào sao? Hả?”
“…Ư gừ―!” Tiền bối Kazuha nghiến răng ken két.
“Khoan đã, vừa nãy tiền bối gọi tôi là Kazuki. Không gọi là Kazu-kun nữa sao? Dù cho đến vừa nãy tiền bối còn thẳng thắn và âu yếm tôi đến thế…”
Khi Kazuki tỏ vẻ thất vọng, mặt tiền bối Kazuha lại đỏ bừng.
“Đừng có nói mấy lời trêu chọc tôi nữa―! Đồ ngốc―!”
Tiền bối Kazuha hét lên và đấm liên tiếp vào ngực Kazuki. Tsukahara Kazuha―119
“Mình… mình đã làm một chuyện kinh khủng… giờ, mình nên tỏ ra bộ mặt thế nào đây…”
Nhớ lại những điều cả hai đã làm, tiền bối Kazuha dùng hai tay che mặt và cúi gập người xuống hoàn toàn.
{Mọi chuyện đã kết thúc mà không có bất kỳ cuộc cãi vã nào trong hậu cung của ngươi, đúng là nhất cử lưỡng tiện! KHÀ KHÀ KHÀ!!}
“Thì ra ngài đã tính toán xa đến vậy… Vì ơn huệ ngăn chặn cuộc khủng hoảng cho hậu cung của Quân Vương, thần xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc.”
Bên cạnh Thần Futsunushi đang cười vang, Lemegeton cũng xuất hiện.
Amaterasu mặc bộ đồ thể thao, ánh mắt không ngừng dao động giữa Lemegeton và Kazuki.
Sau đó, Amaterasu nói với giọng điệu chậm rãi và vẻ mặt hoàn toàn không có động lực.
“Dù sao thì, tôi xin tự giới thiệu lại. Tôi là vị nữ thần đứng đầu Thần thoại Nhật Bản, Amaterasu. Sở trường của tôi là ở ẩn, sở thích là lướt mạng. Mỗi khi Đền Ise được xây dựng lại, tôi lại được tái sinh và trở thành một cô bé như thế này. Rất hân hạnh được gặp. Vua Solomon, cảm ơn ngài đã đến tận đây, nyan.”
Kazuki nhớ lại câu chuyện mà cậu đã nghe từ Thần Futsunushi và Yatagarasu.
Sau khi Thiên Chiếu Đại Thần (Amaterasu) phong vương cho Kamimura-san, khế ước giả của mình, làm Quốc Vương Wakoku, bản thân bà sẽ thề trung thành với Lemegeton. Kamimura-san, vị Quốc Vương Wakoku này, sẽ được diện kiến Vua Solomon, Kazuki, và trở thành một chư hầu vương.
Về cơ bản, vị thần đứng đầu của Thần thoại Nhật Bản, Thiên Chiếu Đại Thần cùng Quốc Vương Wakoku sẽ tuân phục Thất Thập Nhị Trụ của Solomon.
Hơn thế nữa, với chiến thắng của Kazuki trước Aisu Ikousai, vị Quốc Vương Izumo, Thiên Chiếu Đại Thần sẽ lấy lại được sức mạnh chân chính của mình. Lúc đó, Kazuki sẽ thực sự trở thành một Hoàng đế được cả hai phe Thần thoại Nhật Bản và Thần thoại Solomon ủng hộ.
Khi tất cả các Diva Nhật Bản đều phải tuân theo Kazuki, họ sẽ hoàn toàn tỉnh táo trở lại từ trạng thái Thần Hoang Dại…
“Ừm hứm, suy nghĩ ấy hoàn toàn chính xác đấy, nyan.”
Thiên Chiếu Đại Thần nói, cứ như thể bà đang đọc được suy nghĩ của Kazuki.
“Ta, sau khi nhận thấy tính cách của Itsuki-chan không phù hợp với việc chiến đấu, ta đã do dự khi trao ngôi vị Quốc Vương cho em ấy. Làm như vậy chẳng khác nào đẩy số phận phải chiến đấu với Quốc Vương Izumo của Susanoo vào em ấy, thế nên…”
“Người đã chọn Kamimura-san làm khế ước giả của mình dù cô ấy không hợp với chiến đấu sao?”
“Bởi vì, em ấy là cộng sự tốt nhất mà ta có thể hòa hợp được, thấy không này—”
“Thiên Chiếu Đại Thần…” Kamimura-san bám chặt lấy thân hình nhỏ bé của Thiên Chiếu Đại Thần.
“Ta chọn khế ước giả dựa trên sở thích cá nhân, nhưng cái tên Susanoo kia lại nghiêm túc tìm kiếm khả năng chiến đấu để chọn khế ước giả của hắn ta—. Chuyện đó thì có gì thú vị chứ, ta đã nghĩ vậy, nhưng… kiếm sĩ mạnh nhất Nhật Bản, Aisu Ikousai… Itsuki-chan không phải là đối thủ của loại người đó—”
“Tôi bị giết ngay lập tức…” Kamimura-san lầm bầm khe khẽ.
“Chính xác hơn là tôi nhanh chóng bị Aisu Ikousai dùng ma thuật đầu độc, sau đó, các kiếm sĩ của chính phủ Yamato đồng loạt chém tôi tơi bời zaku zaku—. Lúc đó tôi đã trông như một con nhím kiếm Nhật rồi ấy, ngôi đền chính của tôi cũng bị nhuộm đỏ máu. Tôi đã rơi vào trạng thái ‘Mộng Mị Vung Gậy Vô Nghĩa Cùng Cực’ [48] rồi. À, đây là tiếng lóng đã phổ biến từ rất lâu rồi. Thiên Chiếu Đại Thần rất thích những thứ như vậy.”
Anh ta chẳng hiểu gì về những gì cô vừa nói.
“Ta muốn các ngươi hãy bảo vệ Itsuki-chan và Thần thoại Nhật Bản. Thần thoại Nhật Bản thậm chí không yêu cầu đức tin, chúng ta cũng không hề có bất kỳ sự thù địch nào đối với các Thần thoại khác, [ý chí quyền lực] của chúng ta đã hoàn toàn suy tàn rồi. Chúng ta cũng tương tự như cách Thần thoại Solomon không tìm kiếm lòng sùng kính, nhưng chúng ta cũng khác với họ ở chỗ họ mang trong mình sự thù địch mạnh mẽ và tinh thần phản kháng đối với các Thần thoại khác. Các ngươi vẫn đang tiếp tục là một Thần thoại có thể chiến đấu.”
Sự thù địch và tinh thần phản kháng—Kazuki nhớ đến Baal đầu tiên, rồi đến Belial, Amon, Gremory; có rất nhiều kẻ như họ vốn là thần từ các Thần thoại khác nhưng giờ lại nằm trong Thất Thập Nhị Trụ của Solomon. Ngoài các vị thần, còn có cả các thiên thần sa ngã và ác quỷ chiếm số lượng lớn trong số các Trụ.
Một Thần thoại bị Thất sủng… đó có thể là động lực chiến đấu của họ.
Kazuki liếc nhìn Leme nhưng—Leme không nói gì.
“Tạm thời, ta là vị thần đứng đầu Thần thoại Nhật Bản tượng trưng cho phước lành của sự sống nhưng… chỉ với sức mạnh của riêng ta, ta không thể đi xa đến mức tái tạo cơ thể Itsuki-chan đã chết.”
…Ngay cả khi cô ấy có ma lực rộng lớn của một Diva, việc tạo ra một [vật chứa phức tạp] gọi là cơ thể con người từ hư không chắc chắn là một điều khó khăn.
Đó là lý do tại sao ngay cả một Diva như Loki cũng phải đánh cắp một cơ thể vật lý của con người và biến nó thành của riêng mình.
“Nếu mượn sức mạnh từ Thần thoại Solomon, cộng thêm năng lực của tôi, tôi nghĩ có thể tái tạo lại cơ thể vật lý cho Itsuki-chan bằng cách nào đó. Dù có thể đó sẽ chỉ là một cơ thể không hoàn chỉnh, chẳng kéo dài được bao lâu, nhưng… nếu giữa cậu và Itsuki-chan tạo dựng được một mối liên kết, và hút được nhiều ma lực từ mạch đó, tôi tin rằng cô bé có thể sống lâu dài.”
Vậy là điều cô ấy muốn nói là, mức độ lạc quan của cô bé càng tăng cao—cô bé càng sống được lâu.
“…Vua Solomon. Xin ngài, tôi muốn giao phó chuyện của cô bé này cho ngài. Tôi không muốn để Itsuki-chan chết đi với tình trạng hiện tại.”
Kazuki nhớ lại không khí cô độc mà đôi khi Kamimura-san thể hiện trong những cuộc trò chuyện với anh.
Vào thời điểm có người đang run rẩy vì cô đơn, nếu không có ai chìa tay ra cho họ, thì…
“Tôi hiểu rồi. Cô bé này, tôi sẽ bảo vệ cô bé.”
Đương nhiên làm như vậy thì mục tiêu của nhiệm vụ xâm nhập này cũng sẽ được hoàn thành.
“Mừng quá… Itsuki-chan chỉ bị kéo vào chuyện này vì tôi thôi, thế nên…”
Vẻ nhẹ nhõm từ tận đáy lòng hiện rõ trên khuôn mặt Amaterasu, và cô ấy nở một nụ cười rạng rỡ.
“Dù đối với tôi… chẳng có gì đáng lo cả.”
Bên cạnh, Kamimura-san thì thầm với một tiếng thở dài.
“Tôi không đặc biệt lo lắng… Chỉ cần tôi có thể chơi với Amaterasu trong <Kênh Itsuki☆> này là được rồi… Tôi không thực sự hiểu ý nghĩa khi cô nói về chinh phục hay tình yêu gì đó…”
Nghe những lời đó, Amaterasu quay sang nhìn cô bé với vẻ mặt buồn bã.
“…Không tốt đâu Itsuki-chan, nói những lời như vậy. Dù sao thì em cũng đã bị cuốn vào chuyện này và chết đi rồi, nên không được không giận dữ. Việc em có thể hoàn toàn nói rằng điều này không đáng lo lắng một cách vô cảm như vậy thực sự là một điều đáng buồn.”
“Sao cô lại nói vậy, dù Amaterasu cũng là một người sống ẩn dật?”
“Bởi vì tôi cũng là thần Mặt Trời, nên tôi cũng biết rõ về thế giới bên ngoài. Itsuki-chan… tôi có thể tự tin nói rằng trốn tránh thực tại chính là một xiềng xích của thực tại. Ngay cả <Kênh Itsuki☆> này cũng vậy, càng trở nên phong phú với thực tại, nó sẽ càng trở thành một nơi thú vị hơn. Bởi vì dù nơi này đáng lẽ phải diễn ra theo ý muốn của em, nhưng ở đây chẳng có gì ngoài mặt đất và bầu trời trải rộng phải không? Thế nên… chúng ta cùng trở lại thế giới bên ngoài nhé? Hãy dũng cảm lên nào.”
“Nếu Amaterasu nói vậy… Tôi hiểu rồi…”
“Cảm ơn em. Bởi vì, tôi nghĩ em chắc chắn sẽ không hối hận đâu. …Kazuki-kun, hãy chăm sóc đứa bé này nhé. Ngay cả việc cậu là một người tốt bụng, tôi cũng đã nhìn thấy qua đôi mắt của Yatagarasu từ Cổng Hang Đá Trời này. Susanoo đã bắt tay với Loki nhưng… tôi nghĩ không còn ai khác mà tôi có thể giao phó Thần thoại Nhật Bản ngoài cậu.”
Tiếp đó, Amaterasu xoay người về phía Leme. Bởi vì Leme cũng đã dần lớn lên, khi cả hai đứng cạnh nhau, Amaterasu trông trẻ hơn đáng kể.
“Vậy thì, tôi cũng xin thề trung thành với các Nữ thần Solomon đây ạ—su. Cùng với ba bữa ăn mỗi ngày và một giấc ngủ trưa nhé!”
“Ưm ưm. Ba bữa ăn mà người lập khế ước của Leme nấu mỗi ngày đều ngon lắm đó! Đó là một niềm vui trong cuộc sống!!”
“…Ngon, bữa ăn.” Mắt Kamimura-san sáng lên một chút.
Vào lúc đó, Dấu ấn của Kazuki phát sáng, khiến một hình đại diện tự nhiên xuất hiện.
Kamimura Itsuki—25
Giờ đây, con cùng lúc đảm nhận danh vị Vua Solomon và Vua Wakoku, mà trở thành Hoàng đế. Dù vậy, ta vẫn chưa thể ban tặng con [Quyền năng Vương giả] của Thần thoại Nhật Bản. Để có được nó, con cần đánh bại Vua Izumo và trở thành vị Vua đích thực của Thần thoại Nhật Bản, và hơn thế nữa, nếu mức độ tích cực từ Itsuki-chan không đủ cao thì ta không thể tặng quà cho con đâu nha!”
Amaterasu nói với Kazuki như vậy. Dù vẫn kèm theo những yêu cầu nhất định, nhưng nhờ đó, Kazuki không chỉ có thể có được sức mạnh mà Leme ban tặng, mà còn cả sức mạnh từ Amaterasu.
Sức mạnh khổng lồ và trách nhiệm đi kèm với nó — Kazuki nuốt khan một tiếng.
Chỉ một bước tiến nữa thôi, cậu đã đến được đây nhanh hơn rất nhiều so với những gì cậu từng hình dung.
“Vậy thì, hãy vui vẻ và tràn đầy năng lượng rồi cùng ra ngoài nào—! Biến hình, Chế độ Làm việc!!”
Amaterasu bất ngờ hét lên và tạo dáng như một người hùng biến hình. Ngay khoảnh khắc đó, một luồng ánh sáng chói lòa như mặt trời phát ra từ trán cô—toàn bộ diện mạo của cô đã thay đổi hoàn toàn.
Cô đội một chiếc vương miện vàng óng có thể nhầm là mặt trời, khoác ngoài chiếc áo choàng màu cầu vồng ống tay rộng và chiếc váy cổ xưa xòe lớn được buộc bằng thắt lưng kimono. Một bộ trang phục từ thời cổ đại toát lên vẻ uy nghi lẫm liệt.
“A, Amaterasu-sama…”
Nhìn thấy dáng vẻ trang nghiêm ấy, Kazuki theo phản xạ gọi cô bằng kính ngữ "-sama".
“Thật ra ta đã muốn xuất hiện với hình dạng này ngay từ đầu rồi…”
Amaterasu quay sang Kazuki, nở một nụ cười rạng rỡ.
“Nhưng dù sao thì ta vẫn là kiểu người muốn tạo ấn tượng ban đầu thân thiện mà—”
“Amaterasu trong bộ đồ thể thao mới là phù hợp nhất đó nha.” Kamimura-san liền phản bác lại lời Kazuki.


0 Bình luận