Magika no Kenshi to Shouk...
Mihara Mitsuki Chun
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 6

Chương 1.2: Đến Biển Đất Đai Trù Phú

0 Bình luận - Độ dài: 1,915 từ - Cập nhật:

Bản dịch tiếng Việt:

“Úi trời…kinh thật đấy…căng phồng cả quần rồi, trông như núi Phú Sĩ vậy…”

Giọng nói ngây ngô như đứa trẻ đứng trước chiếc bánh kem trang trí lộng lẫy, mê mẩn không rời mắt.

Trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, Kazuki nghe thấy tiếng thì thào ấy. Ngay sau đó, một luồng kích thích ngọt ngào mơ hồ lan khắp cơ thể cậu.

“Á, cứng quá! Kéo ra mà cứ giật giật đập lên đập xuống! Ahaha, đúng là đồ nghịch ngợm! Nhưng mà sao đáng yêu thế không biết. Đỡ này, rồi này!”

Những cơn rung động dồn dập truyền lên vùng hạ thể.

“Không biết nếu làm thế này thì sẽ thành hình gì nhỉ? Xoa xoa…”

Bản năng Kazuki giật mình cảnh tỉnh. ...Cậu vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng sâu trong tiếng gọi của giấc ngủ, linh tính mách bảo có điều gì đó rất bất ổn đang xảy ra!

Từng chút một, ý thức chàng trai dần hồi phục.

“Hay là cởi quần nó ra cho tỉnh ngủ? Nhưng mà em muốn ngắm nghía kỹ hơn cơ ~”

*soạt* Cảm giác lạnh buốt luồn qua vùng eo. Cú kích thích mạnh ấy khiến Kazuki bật mở mắt.

Tầm nhìn mờ ảo dần hiện rõ. Thứ nằm ngay trước mắt Kazuki là… phần thân dưới của một cô gái. Bộ đồ thể thao màu pastel bó sát phô diễn trọn vẹn đường cong mông, đùi và vùng nhạy cảm.

Ai đó đang quay phần dưới cơ thể về phía mặt cậu, tư thế ngồi vắt ngược người lên người Kazuki. Dù không nhìn rõ mặt nhưng qua bộ đồ bó, không nghi ngờ gì đây chính là Hikaru-senpai.

Bộ đồ mỏng manh hơn cả quần legging ôm sát lấy làn da, phô bày trọn vẹn đường cong mềm mại của vòng ba căng tròn, đôi đùi thon và vùng tam giác nóng bỏng đang bị kẹp chặt. Chúng hiện lên sống động như thể người mặc đang khoả thân, chỉ khác ở chỗ màu pastel thay vì màu da tự nhiên.

Vùng [hiểm địa] gần như [khỏa thân] của Hikaru-senpai giờ đặt ngay trước mắt Kazuki.

Đầu óc còn đang mơ màng của chàng trai bỗng sôi sục, cậu hét lên:

“Se…senpai! Chị đang làm gì thế!?”

Hikaru-senpai đã kéo tuột chiếc quần ngủ của Kazuki, tay vẫn đang đặt trên quần đùi của cậu. Và rồi hiện tượng sinh lý buổi sáng không thể kiểm soát của chàng trai đã dựng đứng lên như núi Phú Sĩ dưới lớp vải mỏng.

Tình huống cực kỳ nguy hiểm. Kazuki vội vàng kéo quần lên.

“Kazuki tỉnh rồi à? Đừng hét to thế chứ!”

Hikaru-senpai liếc sang bên cạnh. Cạnh hai người, Kaguya-senpai vẫn đang thở đều đều trong giấc ngủ.

Đây không phải phòng ngủ thường ngày của Kazuki ở Dinh thự Phù thủy.

Họ đang ở tiền tuyến chiến tranh Đông-Tây Nhật Bản - doanh trại Hiệp sĩ đoàn tại Nagoya, vốn là trụ sở cảnh sát tỉnh Aichi cũ được cải tạo lại.

Magika_No_Kenshi_To_Shoukan_Maou_Vol.06_015.jpg

Các học viên Học viện Hiệp sĩ được điều động tham chiến chống Yamato đang tạm trú trong doanh trại. Kazuki lại chung phòng với Kaguya-senpai, còn Hikaru-senpai thì lén nhập đoàn khiến ba người phải ngủ chung qua đêm.

…Thật bất cẩn. Dù thường là người dậy sớm nhất, có lẽ hôm qua cậu đã kiệt sức thật rồi.

“Á ha ha, thấy Kazuki ngủ say dễ thương quá, tôi không kìm được lòng mình nữa rồi. Tôi muốn buông thả bản thân theo bản năng của một thiếu nữ thôi!”

Tiền bối Hikaru cười tươi rói, sau đó chẳng chút ngần ngại lần nữa định kéo quần đùi của Kazuki xuống. Kazuki hoảng hốt vội giữ chặt quần, suýt soát bám víu vào lớp vải.

“Xin tiền bối đợi đã, tiền bối thành thật với bản thân quá rồi! Đừng có nhân lúc người ta ngủ mà làm cái chuyện kéo quần kiểu đó chứ!!”

Khi Kazuki hét toáng lên, tiền bối Hikaru lo lắng liếc nhìn về phía tiền bối Kaguya đang say ngủ.

“Đó là lý do tôi đã bảo cậu rồi, không nên la lớn như thế chứ! Kaguya sẽ tỉnh giấc mất!!… Êi!”

Hướng thẳng vào gương mặt Kazuki đang la hét — vùng kín của tiền bối Hikaru đã hạ xuống.

Một khối lồi lên mềm mại, đầy đặn đang áp sát miệng Kazuki. Cùng lúc đó, hai bên đùi của tiền bối siết chặt lấy mặt Kazuki. Nửa dưới gương mặt Kazuki chìm ngập trong một cảm giác ngọt ngào.

“Muguu!? Tiền bối, tiền bối đang làm cái quái gì vậy—!”

Kazuki la lên nhưng giọng nói của cậu hoàn toàn bị “thịt” của một cô gái chặn lại.

Khi Kazuki mấp máy môi thở dốc, tiền bối Hikaru “hianh!?” lên một tiếng the thé, hông cô giật nảy mình.

“Ka, Kazuki!? Cậu mà cử động miệng ở chỗ đó… sao mà có cảm giác lạ lùng thế này—!”

Trước cảm giác môi Kazuki đang cựa quậy, tiền bối Hikaru bắt đầu rướn người xuống một cách gợi tình, đồng thời lắc lư hông tới lui.

Kazuki một lần nữa nhận ra có thứ gì đó chạm vào miệng mình, rồi cậu ngậm chặt miệng lại.

“Cái, cái gì thế này… Mình chưa từng biết đến cảm giác này… nhưng sao lại thấy hơi… sướng thế nhỉ…”

Tiền bối Hikaru thở dốc đầy quyến rũ. Ngay cả khi Kazuki cuối cùng đã ngậm miệng lại và ngừng kích thích cơ thể đang đè lên, tiền bối Hikaru vẫn chủ động đè mạnh vùng kín xuống và bắt đầu cọ xát.

Sau đó, mũi Kazuki bị lọt vào phần lõm sâu ở giữa khối thịt đầy đặn ở hạ bộ của cô.

“Hianh! …Vừa, vừa rồi tuyệt thật!”

Xương sống của tiền bối Hikaru rõ ràng đang run lên bần bật.

Không ổn rồi. Tiền bối Hikaru, người ngây thơ về chuyện giới tính, đang học được một điều hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

Hơn nữa, lại ngay trên mặt một người.

Chuyển động hông của tiền bối càng lúc càng mạnh mẽ hơn. Không rõ đó là do hơi thở của Kazuki hay do mồ hôi của tiền bối, nhưng bộ đồ bó sát bắt đầu trơn trượt vì ẩm ướt và lấp lánh một cách gợi tình.

Nhờ ma thuật mà cơ thể tiền bối Hikaru luôn giữ được vệ sinh, khiến mồ hôi cô tiết ra mang mùi hương trong trẻo của một thiếu nữ. Mùi hương ấy xuyên qua lý trí Kazuki không chút ngần ngại, làm lay động bản năng của cậu. Vị trí không thể tưởng tượng nổi kia đã áp lên mặt cậu một lúc lâu rồi. Nếu cậu bị phơi nhiễm với cám dỗ dâm dục đến mức này, thì dù cậu có thế nào đi nữa…

Thay vào đó, nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng mấy chốc cậu sẽ…

…Không đợi đã, bình tĩnh nào. Cậu không được để sự ngây thơ của tiền bối cám dỗ mà lạc lối!

Kazuki tập trung tinh thần cao độ như một kiếm sĩ, xua tan mọi ý nghĩ đen tối.

Vì tiền bối Hikaru đang dồn hết sức đè hông xuống mặt Kazuki, sự chú ý của cô đã bị phân tán khỏi chiếc quần đùi của cậu. Ngay lúc đó, Kazuki buông tay khỏi quần mình, đôi tay được giải phóng lập tức giữ chặt hông tiền bối Hikaru, vốn vẫn đang tiếp tục ma sát.

“Kazuki!? ……nữa đi…”

Tiền bối Hikaru, người đang bị khoái cảm lạ lẫm chiếm lấy, nhìn cậu với vẻ mặt chưa thỏa mãn.

“Không ổn rồi. Tiền bối, thế này không được. Là con gái mà, tiền bối phải kiềm chế chút chứ.”

“Hừm. Kazuki… vậy thì, cho tôi xem 'cái đó' của cậu đi.”

“Không được đâu. ‘Vậy thì’ là cái gì chứ, tôi hoàn toàn không hiểu.”

“Hừm. Có lẽ nào mình suýt làm điều gì đó nguy hiểm hơn mình nghĩ chăng?”

Trên nét mặt của Hikaru-senpai, một thoáng lo lắng vụt qua. Đúng như cậu nghĩ, có vẻ như bản thân cô ấy không hề ý thức được điều đó.

Vì Hikaru-senpai đã sống với vỏ bọc [cô ấy là một hoàng tử] trong một thời gian dài, nên bên trong cô, ý thức về việc mình là một cô gái vẫn còn non nớt. Trái lại, bản năng và cơ thể cô đã bắt đầu trưởng thành như một thiếu nữ. Sự mất cân bằng đó tồn tại bên trong tiền bối.

“Thật sự rất nguy hiểm, nhưng không sao đâu. Tôi sẽ không ghét tiền bối vì những chuyện như thế này. Mà chính vì tôi thích tiền bối nên nó mới nguy hiểm đấy. …Haaaa—!”

Kazuki dùng sức cả hai tay, lộn người một cái rồi đẩy Hikaru-senpai ra khỏi mình.

Hikaru-senpai bị đẩy lăn đi, “chậc” một tiếng, mím môi lại, trong khi hai chân cứ ngọ nguậy cọ vào nhau.

“Mặc dù đây là cơ hội hiếm hoi khi tôi đã cố gắng thức dậy sớm hơn cả Kazuki, nhưng không hiểu sao lòng tôi cứ bứt rứt thế này.”

“…Kazuki-kun.”

Có lẽ giấc ngủ trở nên nông hơn vì tiếng động, Kaguya-senpai ôm chặt cậu từ bên cạnh. Cậu được bao bọc trong cảm giác mềm mại và ấm áp. Gương mặt cô vẫn còn ngái ngủ. Tương tự như Hikaru-senpai trong trang phục tập luyện, ma lực của Chiếc Váy Phép Thuật của Kaguya-senpai đã tan biến trong giấc ngủ, và cô ấy trở lại dáng vẻ trong chiếc váy ngủ.

“Kazuki-kun, thơm cái nào~”

Trong khi Kaguya-senpai còn mơ màng, cô ấy chu môi ra về phía Kazuki.

Trong số những người sống ở Dinh Thự Phù Thủy, Kaguya-senpai là người duy nhất vẫn chưa trải qua nụ hôn [môi chạm môi].

Bản thân cô ấy thực sự rất bận tâm về điều đó trong lòng.

Tuy nhiên, khi Kazuki hôn môi một cô gái, cậu có thể sử dụng một lá bài tẩy chỉ dùng được một lần, đó là Triệu Hồi Hóa Hiện Thân của Diva đã ký kết. Kaguya-senpai quyết định rằng cô ấy sẽ không [lãng phí vô ích] lá bài tẩy đó, và tự mình kiên quyết giữ vững tâm trí, kiên nhẫn chờ đợi nụ hôn cho đến giờ phút cần thiết.

Kazuki tôn trọng mong muốn đó của cô, nên đưa má chứ không phải môi.

“Nn~” Kaguya-senpai mút má cậu, nũng nịu. Không hiểu sao trông cô ấy dễ thương như một đứa trẻ.

Đây là Kaguya-senpai, người thường hành động như một người chị lớn, nhưng trong thâm tâm, chắc chắn cô ấy cũng muốn dựa dẫm vào ai đó.

“Kazuki~, tôi nữa!”

Hikaru-senpai ôm cậu từ phía bên kia và hôn *chụt* một cái lên má còn lại của cậu với vẻ thích thú.

“Hai người, chúng ta ra khỏi giường sớm đi. Dù sao hôm nay chúng ta cũng sẽ ra biển mà.”

“Tôi thực sự rất mong chờ, biển cả!”

Trán của Hikaru-senpai, người đang hào hứng nói, đụng nhẹ vào Kazuki.

“Chúng ta không phải ra đó để chơi đâu nhé, Hikaru-senpai.”

Cuộc chiến giữa Nhật Bản và Yamato.

Vì chiến lược phản công quan trọng trong cuộc chiến này, Kazuki sẽ vượt biển và lẻn vào Thần Cung Ise.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận