Kaya rất biết ơn các chính trị gia của Yamato.
Chính nhờ con đường mà họ đã dày công xây dựng với Chūkadou trong suốt nhiều tháng, nhiều năm trời, mà cô mới có thể dễ dàng tiếp cận được nhân vật quan trọng này đến vậy.
Cuộc gặp gỡ này mang ý nghĩa cực kỳ then chốt đối với kế hoạch của Loki.
Chùm đèn vàng ròng lấp lánh soi sáng cả không gian được sơn màu đỏ son. Đây là Cung điện Thần Xí của Chūkadou. Cung điện ấy ngập tràn sắc đỏ và vàng—hoàng cung của thiên tử, bậc đế vương cai trị Trung Hoa.
Hoàng đô tự hào tuyên bố Chūkadou là trung tâm của thế giới, và hiện giờ, Kaya đang ở Bắc Kinh.
Trong căn phòng này, ngoài Kaya ra thì không có ai khác ngoài người kia. Đây không phải một buổi yết kiến công khai, mà là một cuộc đàm phán cơ mật được tiến hành trong mật thất riêng của nhân vật ấy. Ngồi đối diện nhau bên chiếc bàn gỗ lim và những chiếc ghế được khảm xà cừ tinh xảo, Kaya và người kia trò chuyện thân mật như những cố tri tri kỷ.
“Fufufu… Hỡi sứ giả của Yamato. Không, hỡi bằng hữu của chúng ta. Ngươi hỏi [liệu ta có thể cho ngươi mượn sức hay không], quả là một cách nói chuyện kỳ lạ.”
Đôi môi được tô son đỏ thắm của người kia cong lên thành hình trăng lưỡi liềm trong tiếng cười khẽ.
Nàng vẫn là một thiếu nữ mới ở tuổi thiếu niên, nhưng gương mặt lại trang điểm đậm quá mức. Ở Trung Hoa, việc sử dụng mỹ phẩm không được chấp thuận trừ giới quý tộc. Tuy nhiên, vì các pháp sư ở thời đại này dùng ma lực để trau chuốt vẻ đẹp hình thể từ Vật Chất Nguyên Sơ của làn da, nên những người phải dựa vào mỹ phẩm gần như không tồn tại.
Khi thiếu nữ cất tiếng cười, một âm thanh "xoảng xoảng" vang lên. Mỗi khi nàng cử động dù chỉ một chút, vô số trang sức được gắn chi chít khắp cơ thể nàng lại phát ra tiếng động.
Chiếc áo choàng mà thiếu nữ đang mặc là Cẩm bào Long Pháo màu tím. Một "quy định màu sắc" chỉ dành riêng cho hoàng đế, một loại vải màu tím sẫm được đính vô số đá quý, tựa như cả cơ thể nàng được phủ kín hoàn toàn bởi bầu trời đầy sao.
Trọng lượng của tất cả trang sức trên người thiếu nữ dễ dàng vượt quá mười lần trọng lượng cơ thể nàng. Để chịu đựng sức nặng ấy, thiếu nữ liên tục sử dụng Ma Quang Khải Giáp, luồng ánh sáng xanh lam không ngừng toát ra từ toàn thân nàng. Ánh sáng ấy phản chiếu qua vô số đá quý, khiến nàng lấp lánh đến chói mắt.
Thiếu nữ ấy tỏa sáng đến mức không thể tin được.
Có lẽ ngay cả khi để mặt mộc, hay chỉ đơn giản là khỏa thân, nàng chắc chắn vẫn sở hữu một dung mạo tuyệt mỹ, hoàn hảo đến mức giới hạn của loài người cho phép.
Nhưng với thân phận của nàng, "vẻ đẹp đơn thuần trong giới hạn con người là không đủ."
Thiếu nữ đã dùng mọi cách, nàng phải là một sự tồn tại tựa như vì sao sáng chói rạng ngời giữa trung tâm thiên địa.
Bởi vì thiếu nữ là một biểu tượng.
Một thiếu nữ cao quý tựa đỉnh cao của vì sao — tên của nàng là <Tái Sinh Đế Vương> Phù Tử.
Sự hiện thân cho lý tưởng của Trung Hoa. Nàng chính là Hoàng Đế của Chūkadou.
Trong số hàng vạn dân chúng Chūkadou, nàng là một sự tồn tại được chọn làm người sở hữu ma lực mạnh nhất.
“Ý ngài là cách nói chuyện kỳ lạ sao…?” Kaya nghiêng đầu với vẻ thân mật.
Nếu nhân vật trước mặt cô là một vị Quốc vương, thì Kaya chính là một vị Thần. Chẳng có lý do gì để không tự tin cả.
“Dù cho Trung Quốc có là một cường quốc vĩ đại đến mấy đi chăng nữa, thì xét cho cùng, vẫn luôn có những quốc gia thù địch bủa vây tứ phía. Khi đối phó với chúng, người còn phải kiềm chế các Quốc gia Ma Thuật Tiên Tiến khác nữa. Dù vậy, chúng ta vẫn có thể xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với nhau. Thế nhưng, chính vì điều đó mà thần không dám làm phiền người... đó là suy nghĩ của thần.”
“Lời người nói có hai điểm sai lầm.”
Hoàng đế Trung Quốc, Fu Zi, lạnh lùng phán quyết với giọng điệu đầy kiêu ngạo.
“Một. Những kẻ thù địch với quốc gia của Trẫm, chúng không xứng được coi là một quốc gia. Chúng chỉ là những man di mọi rợ.”
Giờ thì Fu Zi đã nói vậy, Kaya mới chợt nhận ra điều đó thật đúng là như vậy.
Các Quốc gia Ma Thuật Tiên Tiến khác ngoài Nhật Bản đều không coi các quốc gia lạc hậu khác ngang hàng với một quốc gia. Những quốc gia lạc hậu ở châu Âu được xem là đối tượng bảo hộ và là thuộc địa, còn Trung Quốc này… thì coi chúng là man di mọi rợ.
Trung Quốc nhìn nhận chúng như những đối tượng để xâm lược và kiểm soát. Chúng thậm chí còn không được gọi là [quốc gia] thù địch.
“Hai. Trái tim của chúng ta, Chūkadou, không thể nào hẹp hòi đến mức nhìn thấy một đại nghĩa mà lại từ bỏ. Trái tim của Trẫm chính là trái tim của Trung Quốc. Quả thật, chúng ta có rất nhiều việc phải giải quyết, và Trẫm có hơi bận rộn. Tuy nhiên, dù vậy, đối với người, bằng hữu của Trẫm, Trẫm không muốn nghe những lời khách sáo như thế. Hãy tin tưởng vào trái tim của Trẫm một cách chân thật hơn, dù người có hoàn toàn dựa dẫm vào chúng ta cũng không thành vấn đề đâu?”
Phát ra một âm thanh *sharin*, Fu Zi ưỡn ngực. Trái ngược với phong thái của Fu Zi, nếu nàng ta khoác lên mình những món trang sức khác, cô bé với vóc dáng nhỏ nhắn ấy hẳn sẽ trông rất đáng yêu.
Người này đúng là nói những điều không thể tin nổi… Kaya thầm kinh ngạc. Vị hoàng đế nhỏ bé này lại nói [tôi muốn người dựa dẫm vào chúng tôi] với Loki, một vị thần dù chưa hoàn hảo.
“Còn về chúng thần, nếu có người làm bảo hiểm phòng khi chúng thần gặp khó khăn thì tốt hơn biết mấy.”
Kaya khẽ mỉm cười khiêm tốn.
“Hừm, vậy sao. Nhưng những lời khách sáo đó, không thành vấn đề. Sự cân nhắc của người dành cho chúng ta, thực sự không thành vấn đề. Vậy thì, cho đến khi người mở lòng và tìm kiếm sự giúp đỡ từ chúng ta, Trẫm sẽ rất mong đợi điều đó.”
Ngay lúc đó, Fu Zi nở một nụ cười rộng phù hợp với lứa tuổi của nàng ta về phía Kaya.
Đó là một nụ cười hồn nhiên, nhưng… dĩ nhiên, với tư cách là hoàng đế, không đời nào nàng ta sẽ hứa giúp đỡ Kaya mà không đòi hỏi bất kỳ sự đền bù nào. Cả Kaya và Loki đều nhận ra ý đồ thật sự ẩn sau nụ cười đó.
Đó là Trung Quốc đang khao khát một danh chính ngôn thuận.
Trái ngược với Vua Solomon, người tăng cường sức mạnh bằng mức độ tích cực, tức là <sức mạnh của sự gắn kết>, Vua của Trung Quốc lại sở hữu <sức mạnh của Thiên Mệnh>, thứ [tăng cường sức mạnh của nàng ta khi lãnh thổ được kiểm soát ngày càng mở rộng].
Tuy nhiên, nếu Trung Quốc công khai xâm lược các nước láng giềng, thì các Quốc gia Ma Thuật Tiên Tiến khác sẽ không thể nào ngồi yên.
Đó là lý do tại sao họ thường đưa ra những cáo buộc sai trái với lý do chính đáng chống lại các quốc gia khác, hoặc can thiệp vào các vấn đề nội bộ của các quốc gia khác rồi đòi bồi thường. Sử dụng những phương pháp đó, họ lợi dụng đối phương.
Nếu Trung Quốc nhận được lời kêu gọi từ Yamato như [chúng thần mong muốn được hợp tác để giành lại Nhật Bản chân chính từ lũ quỷ Solomon] hoặc đại loại thế, thì đó chính là điều ước thành hiện thực để có được danh chính ngôn thuận cho sự can thiệp quân sự của họ.
Nếu Yamato nhận được sự hợp tác của Trung Quốc và thống nhất quần đảo Nhật Bản, Trung Quốc sẽ biến Yamato thành một quốc gia bù nhìn của mình trong chốc lát và dần dần nuốt chửng họ cho đến khi Yamato không còn gì. Đó chính là mục tiêu của Fu Zi.
Thế nhưng, các chính khách cấp cao của Yamato lại cho rằng đất nước có trở nên như vậy cũng chẳng hề gì. Bởi lẽ, đa phần bọn họ vốn dĩ đều là gián điệp của Trung Quốc.
Loki cũng vậy, chẳng hề bận tâm nếu mọi chuyện phát triển theo chiều hướng ấy. Miễn sao điều đó tạo ra thêm Hỗn Loạn. Trong số các thủ lĩnh Yamato, không một ai thực sự coi trọng quần đảo Nhật Bản. Hội nghị này chính là một thỏa thuận bí mật nhằm giao nộp tương lai của quần đảo cho Trung Quốc trong tương lai.
“Fufufu, không sao cả, tuyệt nhiên không sao hết. Chúng ta muốn nhanh chóng giúp đỡ Yamato của các người.”
Hoàng đế cười vang, thân mình run lên. Nụ cười ấy càng làm lộ rõ ý đồ thật sự của cô ta, nhưng ngược lại lại càng nhấn mạnh vẻ ngây thơ.
“Có thể trở thành bạn bè như thế này thật khiến ta yên tâm. Hiroko-chan.”
“Cái gì vậy, sao lại gọi chúng ta là Hiroko-chan?”
Nụ cười tắt hẳn trên gương mặt Phù Tử, thay vào đó là vẻ ngờ vực.
Kaya lấy lại thái độ trêu chọc đặc trưng của mình và đáp lời:
“Đó là cách gọi tên cô theo tiếng Nhật. Gọi cô bằng cái tên thân mật đó chính là bằng chứng cho tình bạn giữa chúng ta.”
“Hmm. Thôi được. Cũng chẳng có gì đáng ngại. Dù cô đến từ một Thần Thoại khác, nhưng vẫn là một vị thần. [Tạm thời], như một minh chứng cho tình bạn, ta sẽ chấp nhận biệt danh đó.”
Phù Tử cười sảng khoái. Kaya cũng đáp lại bằng một nụ cười.
Ngay cả khi đang trao đổi chuyện thâm mật, ánh mắt Kaya vẫn nhìn về một hướng khác với Phù Tử. Mục tiêu của Thần Thoại Chūkadou là Trật Tự thông qua kiểm soát. Thế nhưng, mục tiêu của Kaya và Loki lại là phá vỡ sự cân bằng của thế giới và tạo ra Hỗn Loạn. Vì mục đích ấy, cuộc chiến giữa Nhật Bản và Yamato chỉ là một trong các bước đi. Đối với Kaya, thắng thua chẳng hề quan trọng.


0 Bình luận