Toaru Majutsu no Index
Kamachi Kazuma Haimura Kiyotaka
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

A Certain Scientific Railgun

Mở đầu: Bốn cô gái

0 Bình luận - Độ dài: 892 từ - Cập nhật:

Mở đầu: Bốn cô gái

“Chị Misaka ơi! Bên này ạ!”

Saten Ruiko, cô bạn mặc đồng phục, đứng bật dậy khỏi ghế vẫy tay lia lịa. Giữa khu mua sắm tấp nập sau giờ tan học, nếu không làm vậy thì rất dễ lạc mất nhau. Ngay cả khi đang nói chuyện qua điện thoại mà họ vẫn phải làm thế. Không biết ngày xưa, khi điện thoại chưa phổ biến, mọi người hẹn hò với nhau trong thành phố kiểu gì nhỉ?

“Phù, thành phố có tận 2.3 triệu người nên đông thật đấy.”

“Mà trong đó có đến 1.8 triệu là học sinh, nên rốt cuộc chúng ta toàn tụ tập ở mấy chỗ giống nhau thôi.”

Misaka Mikoto và Shirai Kuroko vừa trò chuyện vừa nhập hội cùng hai cô bạn còn lại.

Cả bốn đang ngồi ở một chiếc bàn bên ngoài một quán cà phê chuỗi, nơi không chỉ có ở Quận 7 mà gần như ở đâu cũng thấy.

Uiharu Kazari, cô gái với mái tóc cài đầy hoa, quyết định hỏi một điều mà cô đã thắc mắc từ lâu.

“Các chị đến từ trường Sơ trung Tokiwadai danh giá, vậy mà cũng ghé mấy quán bình dân thế này ạ?”

“Ể? Sao lại không chứ?” Misaka Mikoto vừa dùng dĩa cắt một miếng bánh phô mai nướng, vừa hỏi lại với vẻ mặt như thể vừa bị dịch chuyển đến một không thời gian khác. Set trà và bánh phô mai chỉ có giá 580 yên, nhưng hương thơm của nó lại tựa như đến từ cung điện Versailles xa xôi.

Những lá trà hảo hạng không tự nhiên tẩm ướp những hạt phân tử sang chảnh.

Thức uống ấy trở nên tỏa sáng rạng ngời là bởi nó được một người thanh lịch chọn làm món khoái khẩu của mình.

“(Đúng là Át chủ bài của Tokiwadai có khác. Chị ấy còn hiếm hơn cả mấy chiếc bánh quy hình trái tim hay ngôi sao được bí mật bỏ thêm vào trong vài gói bánh.)”

“(Chà, đúng là hàng thật giá thật. Đã vậy còn là người đứng thứ 3 trong số bảy Siêu năng lực gia Cấp 5 của Thành phố Học viện.)”

Chẳng mảy may để ý đến cuộc trò chuyện của hai cô bạn bình thường, Mikoto trìu mến gấp lại và cất đi tờ rơi quảng cáo sự kiện thú nhồi bông đặt trên khay của mình. Cô hoàn toàn tập trung vào linh vật ếch được in trên quảng cáo.

“Hm, sự kiện này tổ chức ở trung tâm triển lãm Ariake. Chắc chị không thể lẻn ra ngoài đến tận đó được rồi.”

“Onee-sama, lời chị nói đáng lo ngại lắm đấy ạ. Xin chị đừng thử.”

“Ugh, nhiều lúc thật khó tin là trên danh nghĩa chúng ta đang sống ở Tokyo.”

Đây là Thành phố Học viện, tọa lạc ở phía Tây Tokyo. Công nghệ nơi đây đi trước thế giới bên ngoài từ 20 đến 30 năm và việc phát triển sức mạnh siêu năng lực là một phần bình thường trong chương trình học. Cũng vì thế mà cả thành phố được bao bọc bởi những bức tường dày kiên cố.

“Chị đừng làm gì để bị Anti-Skill bắt là được ạ.”

“Ừ, chị thà bị Judgment do học sinh điều hành bắt còn hơn là Anti-Skill do giáo viên quản lý.”

“Onee-sama.” Giọng Shirai trầm xuống.

Vẻ mặt của cô nàng thuộc phe công lý cho thấy rõ rằng cô sẽ tận dụng tối đa năng lực Dịch chuyển Cấp 4 của mình để ngăn cản Mikoto nếu tình hình bắt buộc.

Sự độc đáo của Thành phố Học viện còn thể hiện ở cả hệ thống thực thi pháp luật. Đây là một nơi kỳ lạ, hoàn toàn không có bóng dáng của cảnh sát Nhật Bản thông thường hay Lực lượng Phòng vệ. Vô số trường học tọa lạc trong một khu vực chiếm tới 1/3 diện tích Tokyo, và tất cả học sinh ở đó đều được phân loại theo sáu Cấp độ, từ 0 đến 5.

Năng lực điện mạnh nhất là Railgun, có thể bắn một đồng xu với tốc độ gấp ba lần vận tốc âm thanh.

Năng lực tâm lý mạnh nhất là Mental Out, được cho là có thể làm bất cứ điều gì trong lĩnh vực tâm trí con người.

Hai người họ được mệnh danh là Át chủ bài và Nữ hoàng.

Người mang danh hiệu đầu tiên chính là Misaka Mikoto.

Những huyền thoại về cô được nhiều người biết đến, nhưng rất ít người thực sự hiểu con người thật của cô.

“Khôngggggg! Gekota, Gekota, Gekota!”

“Xin chị hãy bình tĩnh, Onee-sama.”

“Hự!? Phải rồi! Nếu chị không thể rời khỏi đây để đến Ariake, chỉ cần mang sự kiện đó đến Thành phố Học viện là được. Chỉ cần lên mạng và sửa đổi một vài tài liệu kỹ thuật số là xong. Đây chắc chắn là điều mà người ta gọi là thiên khải!!”

“Chị đừng có nghĩ đến chuyện đó, Onee-sama!!”

Đây là một câu chuyện về Thành phố Học viện.

Hay nói một cách cụ thể hơn, đây là câu chuyện về những cô gái đang nỗ lực hết mình để sống tại nơi đây.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận