• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 2: Lễ hội văn hóa (phần đầu)

Chương 49: Bạn có thích Hazuki Touka không? (1)

0 Bình luận - Độ dài: 1,229 từ - Cập nhật:

“…………”

“…………”

Giờ trực nhật, Akaishi và Yatsugai làm cùng nhau, nhưng cả hai đều im lặng không nói.

Akaishi một mình lẳng lặng làm công việc dọn dẹp. Cậu vừa dọn dẹp, vừa cố gắng hết sức giảm thiểu cơ hội ở riêng với Yatsugai.

Cả Yatsugai và Akaishi đều cảm thấy một sự khó xử không nói thành lời. Hai người đã chú trọng vào việc làm sao để không dính dáng gì đến đối phương.

Sáng hôm sau——

Akaishi dụi đôi mắt hãy còn ngái ngủ, như thường lệ đủng đỉnh đến trường.

Được chọn làm biên kịch cho lễ hội trường, Akaishi đã thức khuya đọc ngấu nghiến đủ loại tiểu thuyết và truyện tranh, thành ra hơi thiếu ngủ.

May mắn là bố mẹ cậu đều mê đọc sách, nên nhà có hơn một nghìn đầu sách, một môi trường không tồi để học cách xây dựng cốt truyện.

Người mà Takanashi chọn, may mắn thay cũng không đến nỗi tệ.

Akaishi đang đi thì suýt vấp ngã ở một chỗ chẳng có gì, đúng lúc ấy một viên sỏi từ phía sau bay trúng cậu.

“Trông cậu buồn ngủ quá nhỉ, Akaishi-kun.”

“À………… Ừm.”

Takanashi từ phía sau bắt chuyện với cậu.

“Là cậu ném đá hả, Takanashi?”

“Đúng vậy. Có vấn đề gì sao?”

“Không, đừng ném đá chứ………… Nguy hiểm lắm đó.”

“Tớ không ném, tớ đá đấy. Việc vô tình trúng cậu thì tớ xin lỗi. Tớ tệ thật.”

Takanashi nói lời xin lỗi với vẻ mặt vô cảm, trong ánh mắt không hề có một chút thành ý.

Haizz, Akaishi khẽ thở dài.

“Cậu chọn tớ làm biên kịch là để tách tớ ra khỏi đám bạn cùng lớp à?”

“Đúng thế đấy.”

Takanashi khẳng định chắc nịch, không chút áy náy.

Vì cách làm của cô không sai, Akaishi không thể nổi giận với cô, nhưng vẫn lộ vẻ không cam lòng.

“Trông mặt cậu có vẻ không cam lòng nhỉ.”

“Không………… Thiện ý của cậu, tớ xin nhận.”

“Tớ làm gì có hảo ý nào với Akaishi-kun đâu?”

“Là ‘ý tốt’ với chữ ‘tốt’ trong ‘tốt bụng’ ấy. Hảo ý của cậu là dành cho Sakurai mà, đúng không.”

“Ối chà.”

Cô lấy tay che miệng, vẻ mặt như muốn hỏi “Sao cậu biết?”, rồi làm bộ kinh ngạc quá đỗi.

Giả tạo quá…………

Akaishi nhìn biểu cảm của Takanashi, nheo mắt lại.

Quá giả tạo.

Cô ấy ngày thường vốn dĩ đã công khai rêu rao mình là ‘chính thất’ của Sakurai, lẽ nào lại tưởng rằng chút tình ý đó của mình sẽ không ai hay biết?

Akaishi nghĩ thầm.

Đồng thời với việc nói ra câu đó, Akaishi lại chìm vào tự dằn vặt: tại sao mình lại nói ra những lời như vậy chứ?

Nói là rơi vào bẫy của Takanashi, hay là bị câu hỏi dẫn dắt của cô ấy gài? Có lẽ vì cách Takanashi ứng đối quá tự nhiên, nên mình mới theo phản xạ mà nói ra thiện cảm của cô ấy——Akaishi khách quan nghĩ vậy.

Không, hoặc là…………

Cậu thay đổi suy nghĩ.

Hoặc là, có lẽ cậu đã muốn dùng việc “tớ biết người cậu thích là ai đấy” để uy hiếp Takanashi, qua đó giành lấy thế thượng phong.

Hay cũng có thể, cậu đã muốn trút những suy nghĩ cay độc của bản thân lên đối phương, rằng “đằng nào thì cậu chẳng thích Sakurai”.

“…………”

Cậu tự trách sự hèn hạ của bản thân khi đã cố đổ hết trách nhiệm cho Takanashi.

“…………”

Dù sao thì cậu cũng thích Sakurai mà.

“…………”

Ai nấy mở miệng ra là Sakurai, ồn ào chết đi được.

“…………”

Có lẽ chính vì bản thân có phần kính trọng Takanashi, nên Akaishi mới không thích việc cô ấy ngưỡng mộ Sakurai.

“…………”

Cậu cảm thấy chính những cảm xúc đen tối của mình đã khiến cậu thốt ra những lời đó, nhưng cậu không muốn thừa nhận.

Akaishi nhìn Takanashi bằng ánh mắt u ám.

Tuy nhiên, cậu lại thoáng cảm thấy yên lòng, vì Takanashi dường như không có ý trách móc cậu.

Nhân vật kiệt xuất.

Akaishi nghĩ như vậy.

Dù cậu và Takanashi tiếp xúc không nhiều, nhưng ấn tượng của cậu về Takanashi, có thể gói gọn trong từ này.

Nhân vật kiệt xuất. Tài nữ. Kết tinh của sự thông thái.

Cậu cảm thấy Takanashi sở hữu một sức hút mà dù có dùng hết những lời lẽ hoa mỹ nhất cũng không thể diễn tả nổi.

Những câu trả lời đầy lý trí, và hơn thế nữa, là những lý lẽ đanh thép đủ để khiến đối phương phải câm lặng.

Không, cũng có thể có những lúc đó không phải là lý lẽ đanh thép.

Nhưng, Akaishi nghĩ rằng cô có tài hùng biện chắc chắn đến mức có thể biến trắng thành đen, và có đủ thực lực để khiến luận điểm của mình trông như lý lẽ đanh thép.

Rõ ràng tài năng kiệt xuất là thế, cớ sao lại không nhìn ra được những hành vi xấu xa của Sakurai chứ? Akaishi thầm nghĩ, hay là vì ‘yêu ai yêu cả đường đi lối về’? Hoặc cũng có thể, đó là do sự tin tưởng mù quáng hay thứ tình cảm cưng chiều quá mức đang lấn át lý trí.

Má Takanashi hơi ửng hồng, cô dùng hai tay ôm lấy má.

“Việc người mình thích bị người khác đoán trúng thật là xấu hổ làm sao.”

Cô vặn vẹo nửa người trên, nhắm mắt lại.

“…………”

Akaishi lườm Takanashi.

Chính vì tôn trọng cô, nên cậu mới ghét việc tình cảm đó lại hướng về Sakurai.

Takanashi dù đang vặn vẹo nửa người trên, vẫn liếc nhìn Akaishi – người đang nhìn cô bằng ánh mắt giá băng.

Yatsugai đi ngang qua Akaishi và Takanashi đang tranh cãi những chuyện vô bổ.

“…………”

Akaishi vốn đang nhìn Takanashi, quay đầu nhìn sang Yatsugai.

Yatsugai cũng hơi quay đầu, liếc nhìn Akaishi một cái.

“…………”

“…………”

Yatsugai khẽ hé môi, dường như muốn nói gì đó, nhưng,

“Ôi chao, đây không phải là Yatsugai-san sao? Chào buổi sáng.”

“…………”

Takanashi bắt chuyện với Yatsugai.

Yatsugai cau mày, nhìn về phía Akaishi.

“………………Chào buổi sáng.”

Yatsugai lí nhí chào một tiếng rồi chạy nhanh đến trường.

“Đúng là một cô nàng lạnh lùng nhỉ.”

“…………”

Takanashi nhìn theo bóng Yatsugai khuất xa, nói ra cảm nhận của mình.

Yatsugai và Takanashi trông có vẻ không hòa hợp cho lắm.

“Tớ với Yatsugai-san, quan hệ cũng không tệ đâu.”

Takanashi nhận ra suy nghĩ của Akaishi, liền đáp.

“Chỉ là không tệ, nhưng cũng chẳng tốt đẹp gì. Nói đúng ra, bọn tớ gần như là người dưng nước lã vậy.”

“…………”

Rõ ràng là cùng một câu lạc bộ, hơn nữa lúc nào cũng kè kè bên Sakurai, vậy mà lại thế sao?

Là mối quan hệ méo mó đến vậy ư?

Rốt cuộc các cậu là cái gì vậy? Là vì tranh giành Sakurai nên mới không hòa hợp à?

Đủ loại cảm xúc trào dâng trong lòng, rồi lại tan biến như bọt nước.

Akaishi cảm nhận bằng da bằng thịt mối quan hệ méo mó đến cùng cực, giữa những cô gái vây quanh Sakurai.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận