Phần 7
“Khốn kiếp! Khốn kiếp! Bọn khốn nạn đó! Chúng đã quên sạch số tiền ta đã kiếm cho chúng cho đến giờ rồi sao… đám chó vong ân bội nghĩa!”
Những tội trạng chồng chất của Clan bị phơi bày, và hắn bị sa thải khỏi thương hội Dowding. Ngay cả những khách hàng thân quen trước đây cũng từ chối thuê hắn. Giờ đây, Clan chỉ biết uống rượu trong quán, như thể đang ngâm mình trong men say.
Tuy hắn có tài khai thác điểm yếu của đối phương, nhưng hoàn toàn không có năng lực điều hành kinh doanh một cách đường đường chính chính. Một kẻ đã mất đi chỗ dựa là thương hội Dowding như Clan thì tuyệt nhiên không có nơi nào nào cần đến.
Tuy vậy, Clan, một kẻ đã quen thói ỷ thế mình thuộc tầng lớp cao, chẳng thể quên đi vinh quang ngày trước, và lại một lần nữa đưa ra yêu cầu với hội ngầm.
Hắn tin rằng chỉ cần nắm được thương hội Savaran, hắn sẽ có thể vực dậy. Đó là thứ duy nhất mà Clan có thể bấu víu vào lúc này.
“Nữa! Đem thêm rượu cho ta!”
“… Trời ạ, uống quá chén thì ta không chịu trách nhiệm đâu đấy?”
“Ta đâu có hỏi ý kiến ngươi! Đem loại rượu mạnh nhất trong quán ra cho ta!”
Clan nốc ừng ực ly brandy nồng độ cồn cao như thể nó là nước lã. Rồi hắn lập tức bị sặc, ho rũ rượi.
Bụng hắn như bốc cháy, một cơn buồn nôn dâng lên tận cổ họng.
(Chết tiệt, có phải ta uống quá nhiều không?)
Clan nôn mạnh lên quầy bar. Hắn trợn mắt khi nhìn thấy điều trước mặt. Những gì hắn tưởng là thức ăn trong bụng hóa ra là máu tươi.
Cơn buồn nôn không dứt. Hắn nôn ra máu liên tục. Hắn thậm chí không thể phát ra tiếng nói.
(Gọi bác sĩ mau lên!)
Clan cố gắng gọi bằng tiếng khò khè không rõ lời. Hắn nhận ra người chủ quán lúc trước còn tỏ vẻ thân thiện đang cười với ánh mắt lạnh lùng.
“Ông già trùm hội đã cảnh báo ngươi ngay từ đầu. Hắn đã dận đừng có làm liều.”
(Thậm chí hội ngầm cũng phản bội và bỏ rơi ta!)
*Gopo gopo*
Clan phát ra tiếng ho khàn khó chịu trong khi quằn quại.
Hắn không muốn chết, chưa khi nào muốn chết, ít nhất là trước khi giành lại vinh quang.
Cục máu nghẹn trong cổ họng chặn mất hơi thở, thở cũng khó khăn, ý thức của Clan dần trôi vào hư vô mù mịt.
(... Nếu bất tỉnh, thì ta sẽ chết mất!)
Clan đập đầu mình vào quầy để níu giữ chút ý thức cuối cùng.
Nhưng hắn đã chẳng còn cảm thấy đau nữa.
(Không ổn, không ổn! Nếu ta không làm gì thì… ta vẫn chưa muốn chết!)
“… Đây là lòng thương xót nhỏ nhoi ta cho ngươi.”
Cái cuối cùng Clan nhìn thấy trong đời là người đàn ông kia vung cây đục nhọn về phía đầu hắn, vẻ mặt đầy đắn đo.
Phần 8
Loại sản phẩm dưỡng tóc được tung ra dưới cái tên kết hợp của thương hội Dowding và thương hội Savaran đã tạo nên một chấn động lớn cả trong lẫn ngoài nước.
Đơn đặt hàng ùn ùn kéo tới, nối tiếp nhau không dứt. Dù có thực lực hùng hậu của Dowding, sản lượng vẫn chẳng tài nào theo kịp.
Nguyên liệu vốn đã đắt đỏ, dĩ nhiên giá bán cũng tương xứng. Mà nhu cầu thì quá lớn, thành ra sản phẩm dần trở thành món xa xỉ mà chỉ giới quý tộc giàu sang, quyền thế mới có thể chạm tới. Nguồn cung eo hẹp, giá cả lại cao ngất ngưởng, khiến nó càng thêm quý hiếm.
Bởi vậy, những quý tộc không dư dả về tài chính bắt đầu dấy lên tiếng oán thán, kịch liệt yêu cầu hạ giá.
"Thật là… đã lâu lắm rồi công ty này mới có lời nhiều đến vậy đấy."
Khi hồi tưởng lại những thương vụ thành công từng đạt có thể đạt đến mức vượt quá con số lần này, anh chỉ có thể nhớ tới những nhu cầu khẩn cấp bùng phát trong thời chiến.
Lúc này, thương hội Dowding đang thu về lợi nhuận đủ làm mờ mắt bất kỳ ai, đồng thời kết giao những mối quan hệ chặt chẽ với nhân vật trọng yếu của nhiều quốc gia. Họ bỏ xa đối thủ cạnh tranh, bay cao vượt trội hơn hết thảy, ngay cả trong thủ đô.
Dĩ nhiên, thương hội Savaran cũng được chú mục một cách nồng nhiệt với tư cách là đối tác sánh vai cùng Dowding.
Và rồi, người ta bắt đầu biết đến việc nữ hội trưởng Selina không chỉ là một thương nhân tài ba, mà còn là một mĩ nhân đơn thân, không thân thích ràng buộc. Những kẻ khao khát tiếp cận cô liền xuất hiện dồn dập, từ các thương hôi khác cho tới tầng lớp quý tộc cấp thấp.
Trong số đó, thậm chí còn có kẻ đưa ra đề nghị muốn cô trở thành vợ lẻ của một vị quý tộc cao cấp, nhưng Selina gần như chẳng buồn lắng nghe, liền dứt khoát khước từ.
Sau biến cố vừa qua, bản thân Selina cũng đã rút kinh nghiệm, gia tăng thêm số lượng hộ vệ. Hiện tại, Cell, Glymur và Miranda thay phiên nhau canh giữ bên cạnh cô không ngơi nghỉ.
“Thực ra thì… tôi đã hiến trọn trái tim cho Baldr rồi…”
Đó là lời thì thầm trong trái tim thiếu nữ, thứ tình cảm e ấp đến mức khiến cả hoa cũng phải ngượng ngùng. Nhưng cô chẳng thể nói trực tiếp điều ấy với Baldr.
Dù thế nào đi nữa, sự hiện diện của Baldr, vốn hiển nhiên có mối liên hệ sâu sắc với Selina, lại trở thành cái gai trong mắt tầng lớp quý tộc hạ cấp.
Nếu Baldr biến mất, họ sẽ có thể mặc sức thể hiện quyền thế của mình. Ắt hẳn, ngay lúc này cũng có kẻ đang ấp ủ những ý nghĩ dại dột ấy trong đầu.
Tuy quyền lợi của thường dân đã được pháp luật vương quốc bảo chứng, nhưng sự liên kết và đồng lòng giữa giới quý tộc vẫn là một thế lực không thể khinh thường.
Trong khi ấy, phát minh áo lót mà Masaharu tha thiết theo đuổi lại đang gặp trở ngại lớn ở khâu sản xuất hàng loạt.
Loại áo lót này đòi hỏi những công đoạn thủ công tinh xảo, đường may ba chiều phải được điều chỉnh phù hợp theo từng số đo riêng biệt. Với trình độ kỹ thuật hiện tại của Mauricia, điều đó vẫn là chuyện bất khả thi.
Khác với hiệu quả hiển hiện ngay trước mắt của thuốc dưỡng tóc, lợi ích của áo lót khó nhận ra chỉ bằng một cái nhìn. Chính yếu tố này trở thành trở lực trong việc phổ biến sản phẩm.
Mà thử hỏi, ai có thể dễ dàng đến trước mặt một nữ quý tộc cao quý và thốt lên.
“Xin hãy cho phép ta đo vòng ngực của cô?”
Điều đó chẳng những khó khăn, mà còn tuyệt đối không thể.
Ước vọng tha thiết nhất của Masaharu, là bảo vệ vẻ đẹp đôi gò bồng đảo đang đung đưa, rung lắc thiếu đoan trang trước mắt mình, đành phải cúi đầu chấp nhận sự thật rằng, ước mơ ấy chưa thể thành hiện thực ở thời điểm này.
Thế nhưng, điều không thể phủ nhận, chính là cảnh tượng phồn thực ấy lại như nọc độc đang từng ngày thiêu đốt đôi mắt của cậu.
“Chỉ để quần áo đơn giản che phủ đôi bồng đào trần trụi như thế này thì thật không thể tin nổi! KHÔNG THỂ TIN NỔIIIIIIII!”
Masaharu hẳn đã gào thét như vậy.
Thế nhưng, may thay, khi Selina và Seyruun mặc thử chiếc áo lót mà cậu ép buộc, vẻ đẹp của khuôn ngực họ càng thêm rạng rỡ, góp phần làm dáng vẻ toàn thân càng thêm thướt tha. Masaharu nhìn thấy cảnh ấy liền ngất ngây như lạc vào cõi mộng.
Đáng tiếc, với Silk cùng vòng ngực AA khiêm tốn, chẳng có biến đổi rõ rệt nào để ca ngợi.
“Mẹ à… vì sao người không ban cho con một bộ ngực……”
Ước mộng về chiếc áo lót hoàn hảo, e rằng phải mất thêm thời gian dài nữa mới có thể lan truyền khắp giới thượng lưu nhờ những lời thì thầm truyền miệng.


0 Bình luận