Phần 7
“Chúng ta tới giao đầu của Ngân Quang Maggot.”
”Hô… ta đã được thông báo từ trước. Đi vào đi.”
Lính canh gác ở cổng ra hiệu cho Repulse tiến vào trong doanh trại.
Ông lo lắng rằng ông sẽ bị đuổi đi một cách kín đáo để những người khác có thể cướp mất thành quả, nhưng có vẻ như đó không cần thiết.
Repulse và Maggot tiến vào doanh trại mà không chịu bất kì sự giám sát nào.
Trong nhận thức chung của các quốc gia, việc dùng đến ám sát trong một cuộc chiến giữa các nước bị xem là nỗi ô nhục cho chính đất nước đã chọn phương thức ấy.
Vương quốc Haurelia cần một cái cớ để đổ lỗi cho nhóm lính đánh thuê về sự kiện phục kích Maggot, và đó là lí do mà kế hoạch này được đưa ra.
Nhưng vào lúc này, Repulse không có tâm trí để nghị về những thứ đó.
“Ồ, những người còn lại đâu?”
Người vừa cất tiếng gọi Repulse khi ông ta đến cổng trại chính là người đàn ông mặc đồ đen đã đưa ra lời đề nghị ám sát Maggot.
Giọng nói của hắn đã không còn sự bình tĩnh đầy sự lịch thiệp như tối qua.
Có vẻ như đến cả hắn cũng kinh hãi trước việc chỉ có hai người có thể tới doanh trại mặc dù đã chuẩn bị một kế hoạch tỉ mỉ đến như thế.
Nhưng sự kinh hãi chỉ vừa mới bắt đầu.
“Dù sao thì, cái tên đằng sau ngài là ai thế? Tôi không nhớ có chiêu mộ người nào như thế cả.”
”Lạnh lùng làm sao… kể cả khi bản thân ta tự mình tới tận đây vì có ai đó muốn gặp ta cơ mà.”
”Không thể nào…!”
Người đàn ông trong bộ quần áo đen hoàn toàn không thể thốt lên lời.
Vô lí, vô lí, vô lí, vô lí!
Thậm chí hắn ta đã thuê cả hội sát thủ tinh nhuệ của thế giới ngầm, thậm chí còn tự mình chọn ra những lính đánh thuê hạng nhất để hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Nếu đến cả một kế hoạch như thế cũng thất bại, cô ta không thể nào là con người được, cô ta phải là một con quái vật thực thụ.
Người đàn ông đó đã sợ hãi đến mức tột độ, lính gác đã phần nào đoán được tình hình và nhanh chóng hét lên.
“Nhanh! Đưa tướng quân tới nơi an toàn!”
”Quá trễ rồi.”
Maggot đã lùng sục tìm kiếm tướng Soyuz kể từ khi thành công tiến vào doanh trại này. Cô phát hiện ra vị tướng già đang cố gắng rút lui sau một chiếc lều dưới sự bảo vệ của một toán binh lính và lao tới như một vệt sáng.
Một cận vệ ngay lập tức dùng thân mình che mũi thương của Maggot. Người ta không rõ là liệu hành động đó xuất phát từ sự tận tâm trong công việc hay là nó được thực hiện bởi lòng tận tụy của người cận vệ.
Dù là như thế nào, đòn tấn công đầy chết chóc đó đã lấy mạng người lính cận vệ và chỉ vừa đủ để gây ra một vết thương nhẹ ở bụng tướng Soyuz.
“Chậc!”
Ngọn giáo đâm sâu hơn Maggot tưởng, hành động rút giáo đã mở ra một sơ hở, bóng dáng Soyus đã kịp lẫn vào đám đông. Maggot tặc lưỡi vì bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một, trong khi hàng trăm tên lính bắt đầu vây quanh cô.
Nhưng cảnh tượng diễn ra sau đó đơn thuần là một cuộc thảm sát tàn bạo.
“Oops, xin lỗi nhé. Thế mọi người ở đây cùng nhảy với tử thần một điệu nào!”
Maggot di chuyển với tốc độ không thể nhìn thấy bằng mắt thường. không ai có thể nhìn thấy cô ấy.
Một núi xác bắt đầu được hình thành bên trong doanh trại, một cuộc thảm sát hoàn toàn một chiều.
Người ta nói sức mạnh của Maggot sánh ngang với một binh đoàn, ai cũng nghĩ đó chỉ là lời đồn phóng đại, một chuyện thường gặp ở chiến trường.
Nhưng sự thật thì lại hoàn toàn khác.
Dù là Maggot cũng không thể duy trì tốc độ của mình mãi mãi.
Có thể nói, thời gian Maggot cần để tiêu diệt một binh đoàn chính là giới hạn thời gian mà cô ấy có thể thể hiện toàn bộ sức mạnh của mình.
Nói cách khác, miễn là Maggot còn có thể duy trì tốc độ thần thánh đó, cô là bất bại.
Nhưng số lượng là sức mạnh. Nếu quân đội Haurelia cứ tiếp tục vây Maggot như thế, không sớm thì muộn cô cũng sẽ kiệt sức.
Nhưng Ignis không vô dụng tới mức không nhận ra được sự hỗn loạn bên trong doanh trại đối phương và bắt lấy cơ hội đó.
Bản năng của anh ta mách bảo rằng đây là cơ hội để Ignis đặt cược tất cả những gì mình có. Anh điều động toàn bộ quân đội bắt đầu phản công.
Nếu tướng Soyuz không bị thương, ông ta sẽ cân nhắc nhân cơ hội này mà lấy đầu Ignis.
Tuy nhiên, vị tướng nói trên đã bị thương và đang được điều trị y tế. Bản thân bộ chỉ huy quân đội Haurelia cũng đang náo loạn, mặc dù họ đáng lẽ phải hành động để kiểm soát tình hình ngay lúc này.
Cuối cùng, quân đội Haurelia không có cơ hội để tập hợp lại phản công cho đến tận phút cuối. Soyuz bị thương đã bị Ignis chém chết giữa lúc hỗn loạn.
Đội quân viễn chinh của Vương quốc Haurelia tự hào với quân số áp đảo gấp sáu lần đối phương đã phải rút lui trong hổ thẹn, với tổn thất hơn một phần ba quân số.
Mặt khác, chiến thắng vang dội của Ignis, người sở hữu sự may mắn, quyết đoán và sức mạnh nổi trội, đã được lan truyền khắp Vương quốc Mauricia như một con cuồng phong. Anh được ca ngợi như một anh hùng trẻ tuổi.
Nhưng chỉ có Repulse mới biết sự thật.
Chiến thắng kỳ diệu đó thực ra được tạo nên bởi một con quái vật duy nhất.
Phần 8
“Hội trưởng, có một yêu cầu từ ngài Clan của thương hội Dowding nhờ chúng ta xử lí thương hội Savaran… chúng ta nên làm thế nào đây?”
Repulse, đang xử lí giấy tờ trong phòng làm việc của mình, bỗng nhiên có một dự cảm xấu và ngửa mặt lên.
“Thương hội Savaran? Ta nghĩ là ta có nghe qua cái tên đó ở đâu rồi.”
”Nó là một thương hội tầm trung được thành lập ở lãnh thổ nhà Cornelius. Tôi tin rằng có một vài tin đồn về nó lan truyền bên trong thế giới ngầm.”
Kí ức về cái đêm kinh hoàng đó lại lóe lên trong tâm trí của Repulse.
Khi nhận ra được mối quan hệ giữa hai thứ đó, Relpuse nhận thức được mối nguy hiểm đang rình rập đâu đó từ tận đáy lòng mình.
Tin đồn đang được lan truyền đó có nhắc đến cái tên này.
“Savaran là thương hội do Ngân Quang bảo kê. Hành động cẩn trọng.”
Không đùa đâu.
Nếu xem nhẹ nó, trụ sở của bọn họ sẽ biến thành bình địa chỉ trong nháy mắt.
Sống ở thế giới này phải biết có vài thứ không nên đụng vào, tuyệt đối không được vi phạm.
Lâu lâu cũng có vài con nghé con không biết trời trăng mây gió gì mà chơi đùa với lửa, không nhận thức được tử thần đã gõ cửa nhà chúng.
Repulse vẫy tay với người thư kí và nói thầm.
“Nói với cái tên Clan đó, nếu còn nói gì thêm về vụ này nữa, chúng ta sẽ cắt đứt hết mối quan hệ với thương hội Dowding.”
Clan là một kẻ có tham vọng cao, khá chắc hắn sẽ không bỏ qua vụ này một cách dễ dàng, Relpuse tin vậy.
Nhưng chọc vào Maggot thì có vẻ mạng của hắn cũng không còn lâu nữa.
Repulse không tốt bụng đến mức phải đi thuyết phục một kẻ sắp phải chết từ bỏ ý định của mình.
Bất kể đâu đi nữa, chỉ có kẻ ngốc hoặc mấy tên muốn tự sát mới tiếp cận một người như thế, ngay cả khi biết rằng họ là điềm xui xẻo.


0 Bình luận