Isekai Tensei Soudouki
Takami Ryousen (高見梁川) Ririnra (りりんら)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1 (Đã hoàn thành)

Chương 3: Một hành trình mới, phần 7

0 Bình luận - Độ dài: 2,587 từ - Cập nhật:

Cặp vợ chồng Ignis và Maggot nổi tiếng là cặp đôi vô cùng thương yêu nhau.

Cả hai có một cuộc hôn nhân mà quá trình đầy kịch tính đi đến đó còn được biết đến rộng rãi với cái tên Cuộc đi săn của cặp đôi nhà Cornelius. Người ta còn đồn rằng trông cuộc sống hôn nhân của hai người, người chồng Ignis bị áp đảo hoàn toàn trước người vợ Maggot.

Nhưng dù thế việc cả hai yêu nhau say đắm là việc không ai không biết. Những người hầu cận dưới quyền của gia tộc Cornelius cảm thấy yên tâm hơn khi Ignis, một người nổi tiếng với thói trăng hoa cùa mình, đã yên bề gia thất.

Nhưng Ignis được nuôi dạy với tư cách là con trai trưởng của nhà bá tước và nhận được sự giáo dục ở thủ đô, trong khi Maggot lại là một cựu lính đánh thuê. Lẽ di nhiên sẽ có những lúc ý kiến của cả hai người không đồng nhất với nhau.

Hầu hết trường hợp, Maggot sẽ cân nhắc đến thể diện của Ignis mà kiềm chế bản thân (và trong những lúc như thế, Baldr bất đắc dĩ trở thành công cụ xả tress cho cô), nhưng cũng có những vấn đề mà cô nhất quyết không nhượng bộ.

Đặc biệt là vấn đề liên quan đến chuyện xảy ra ngày hôm đó, ý kiến của hai người hoàn toàn trái ngược nhau, và điều đó đã để lại một vết rạn sâu trong mối quan hệ vợ chồng của gia đình Cornelius.

"Em nghe nói rằng anh đã đánh Baldr phải không?"

Ánh nhìn của Maggot lúc này sắc như lươi gươm.

Ignis nhận ra rằng cô ấy đang vô cùng phẫn nộ vì chuyện này, nhưng cho dù như vậy, với tư cách là tộc trưởng, anh không thể lùi bước. Anh đáp lại một cách dứt khoát.

"Lỗi mà Baldr vừa gây ra không thể bỏ qua mà không có sự trừng phạt. Chính bản thân nó cũng hiểu rõ điều đó."

"Hah."

Maggot chế giễu lời đáp trả của Ignis.

"Rốt cuộc thì nó đã phạm phải sai lầm gì chứ? Nó đã bảo vệ phụ nữ, giữ vững nông trại, và đánh bại toàn bộ kẻ thù mà không để tên nào sống sót. Đó phải là một chiến công hiển hách xứng đáng được khen thưởng mới đúng!"

"…Điều đó chỉ đúng nếu như em chỉ nhìn vào kết quả."

"Kết quả mới là thứ quan trọng hơn bất cứ điều gì. Một lý tưởng không đi kèm với kết quả thì cũng chẳng khác gì đồ ăn cho chó. Hành động tự ý mà thất bại thì sẽ bị xử trảm, nhưng nếu thành công thì lại trở thành công lao hiển hách. Đừng nói với em là anh chưa từng hành động tùy tiện trên chiến trường, Ignis."

Với tư cách là một cựu lính đánh thuê, Maggot luôn ưu tiên vào kết quả đạt được.

Tất nhiên, Maggot luôn đảm bảo rằng người cầm đầu sẽ phải chịu toàn bộ trách nhiệm đối với việc mình đã làm, nhưng kết quả mà Baldr đạt được là kết quả tốt nhất có thể có trong tình huống đó.

Dù cực kì tức giận khi đứa con trai mà mình cưng chiều lại suýt chút nữa mất mạng, nhưng Maggot không nghĩ rằng có điều gì đáng chỉ trích ở đây cả.

Baldr đã liều mình bảo vệ Seyruun và thành công hạ gục đối thủ mạnh hơn cậu rất nhiều. Thậm chí cô còn muốn vỗ vai Baldr và khen rằng "quả không hổ danh là con trai của ta".

"Nó vẫn chưa đủ trưởng thành để gánh vác những gì mà nó đã làm, rõ ràng những chuyện đã xảy ra quá nghiêm trọng để Baldr tự mình gánh vác."

Dù đã đoán được rằng sẽ có người đột nhập từ phía kẻ địch, Baldr lại tự ý lên kế hoạch phản công và khiến cho thường dân bị cuốn vào cuộc giao tranh, Ignis ko có ý định để cho con trai của mình có quyền làm điều đó dù là hiện tại hay trong tương lai.

Với tư cách là một lãnh chúa, Ignis hoàn toàn không nhân nhượng.

Nhưng Maggot cũng không có ý định làm như thế.

"Chúng ta không thể điều quân đến vào thời điểm đó. Để bảo vệ tính bí mật của trang trại, tự vũ trang là cách tốt nhất. Nếu không cẩn thận mà nhúng tay vào, chúng ta có thể bị nghi ngờ là có liên quan đến việc sản xuất đường. Chính bản thân anh cũng thắc mắc về số đường đang được lưu thông trong giới quý tộc mà, không phải sao?"

"Đúng, nhưng ai sản xuất thì có quan trọng đến thế đâu. Chỉ là đườ…."

Keng

d71eebad-13fb-4693-98c8-cf4ca4450750.jpg

Có thể thấy rõ gân nổi lên trên trán của Maggot, cô vừa phóng một con dao sượt qua má của Ignis. Nó đâm sâu vào bức tường đến tận chuôi và phát ra một âm thanh nặng nề.

Ignnis chỉ có thể xanh mặt mà nhìn về con dao.

"Bộ não anh cũng bị cơ bắp chèn hết rồi à? Đường chỉ được sản xuất ở nơi trồng được mía. Ngay từ đầu cái nơi này không thể trồng mía được thì làm sao mà sản xuất đường được."

"T-thế, số đường đó là từ đâu ra?"

"Thì đấy, cả quốc gia đều đang ráo riết điều tra chuyện đó đấy. Người của Selvi cũng vì lí do đó mà không màng tính mạng thâm nhập vào lãnh địa Cornelius."

"Thế thì việc điều quân đến đó nên làm càng sớm càng tốt…"

"Thằng chồng ngu này! Nói thế mà vẫn không hiểu! Chuyện này là nhắm về phía đám quý tộc ở Mauricia nhiều hơn là mấy tên như Selvi."

Nếu nhà Cornelius thật sự đưa quân đến bảo vệ nơi sản xuất đường, họ sẽ không thể nói với người khác rằng họ hoàn toàn không biết gì về việc đó cà.

Cho tới hiện giờ, họ vẫn có thể phủ nhận rằng "Đúng là thương hội này hoạt động trong lãnh thổ của chúng tôi nhưng bọn tôi hoàn toàn không biết gì hết" với những quý tộc khác, nhưng khi nó không còn linh nghiệm nữa, Maggot không nghĩ rằng Ignis có thể tiếp tục bảo vệ bí mật này.

Nói đúng hơn, người chồng của cô có xu hướng hạ thấp cảnh giới đối với đồng mình của mình.

Ignis là người rất đáng tin cậy khi chiến đấu trên chiến trường, nhưng anh ta không hiểu rằng trong thời bình, kẻ thù nguy hiểm nhất lại chính là đồng minh cùng chiến tuyến.

Nếu bí mật này bị lộ ra ngoài, lợi thế kinh tế mà họ có được sẽ nhanh chóng biến mất.

Với những vấn đề như thế này, ngay cả những quý tộc thân thiện với họ cũng có thể là kẻ thù. Một sự hiểu biết sâu sắc về chính trị và kinh tế là cần thiết nếu ai đó muốn duy trì mối quan hệ hợp tác trong những tình huống như thế này.

Ignis nhìn có vẻ vẫn chưa hoàn toàn thuyết phục, Maggot đành thở dài và tiếp tục giải thích.

"Tưởng tượng có một thợ rèn có khả năng rèn một thanh kiếm ở đẳng cấp bảo vật quốc gia đi. Lẽ dĩ nhiên tay thợ rèn đó sẽ không truyền kĩ năng của mình cho bất kì ai mà không có lí do, ai mà biết được chúng có được sủ dụng cho mục đích xấu xa nào đó không, nên chúng sẽ chỉ được truyền trong cho con cháu của họ thôi, và kĩ thuật sản xuất đường cũng vậy. Với công sức và khoản đầu tư mà họ đã bỏ ra để nghiên cứu chúng, còn lâu họ mới để lọt thông tin đó ra ngoài một cách dễ dàng, đến cả việc mở miệng ra nói về nó cũng là chuyện không nên, anh có hiểu điều đó không?"

"Nếu là như thế thì anh hiểu rồi."

"Vì tất cả những lí do trên, anh nên giao việc bảo vệ trang trại đó cho em. May mắn là em cũng có vài mối liên hệ, chuyện đó sẽ không tái diễn lại lần nữa."

Mối liên hệ mà cô ấy nhắc đến dĩ nhiên là Zirco cùng đồng bọn.

Quản lí trang trại đó một cách công khai là điều không thể, sẽ tốt hơn nếu dùng lính đánh thuê. Tất nhiên sẽ tốt hơn nữa nếu tăng thêm quân số, Selina đã đề nghị hỗ trợ về mặt tiền nong trong chuyện này.

"Vậy nên…"

Thật ra thì những gì mà Maggot nói nãy giờ cũng chỉ là phần râu ria thôi, cái mà cô muốn bàn giờ mới bắt đầu.

Thường thì Maggot sẽ không phản đối quyết định của Igins một cách thẳng mặt, nhưng thỉnh thoảng vẫn có những thứ cô sẽ không nhường nhịn.

"Baldr không làm gì sai cả, nên chúng ta phải hoãn việc cho nó nhập học ở học viên kị sĩ hoàng gia."

"Hả??"

Ignis chớp mắt nhìn Magott như tự hỏi "Cái cô này vừa nói gì thế?"

Anh sững sờ trước lời đế nghị chả biết từ đâu mà ra của Maggot.

"Không đúng à? Anh gửi nó đến đó để giáo dục nó lại, không phải vậy sao? Nhưng nếu Baldr không làm sai, vậy cũng đâu cần thiết phải làm điều đó."

Túm lại, Maggot không muốn, cực kì không muốn phải xa món đồ chơi yêu thích…hay đúng hơn là con trai của cô.

"Anh không thể làm thế được."

"Tại sao!?"

Lần này thì vị trí của cả hai đã thay đổi, Ignis lại đang chỉ ra thiếu sót trong cách nghĩ của Maggot.

Suy cho cùng, dù cả hai đều có những điểm mạnh và điểm yếu khác nhau, họ vẫn là vợ chồng với những điểm tương đồng dễ nhận hấy.

"Vấn đề này đã được tướng Ramillies, hiệu trưởng của trường chấp thuận, và bản thân điện hạ cũng đã đồng ý. Quyết định này không phải là thứ mà chúng ta có thể tự ý thay đổi. Hơn nữa ở đó Baldr không chỉ được học về những thứ cần thiết để trở thành một hiệp sĩ chính thống, nó có thể kết bạn và tạo mối quan hệ ở đó nữa. Những chuyện đó có thể giúp ích cho Baldr trong tương lai."

Ignis nhớ về những ngày tháng mà anh còn ở thủ đô khi còn là một thiếu niên.

Cuộc sống hằng ngày chăm chỉ học tập và rèn luyện cùng những người bạn thân đồng trang lứa ở đủ mọi địa vị xã hội. Những khoảng thời gian vui vẻ khi họ cùng nhau xuống phố vào dịp lễ và tận hưởng niềm vui. Tất cả những ký ức đó đều là những kho báu quý giá đối với Ignis.

Và cuối cùng, lần đầu của anh với phụ nữ…

"Vừa mới nãy, anh nghĩ về con đàn bà khác đúng không?"

"Ueh?"

Ignis nhận ra rằng anh vừa mới vô thức nhớ về lần đâu tiên anh gần gũi với một người phụ nữ, điều đó thật sự cực kì tệ.

Maggot cảm nhận được một người phụ nữ khác trong suy nghĩ của Ignis và nhanh chóng chuyển sang trạng thái Ngân Quang, một chiến thần hùng mạnh từng ngang dọc trên chiến trường.

"Hiểu rồi… tôi không thể tin được, anh dám gửi Baldr bé bỏng của tôi đến cái nay mà anh đã vứt trinh tiết của mình đi."

"K-k-k-k-không, làm sao mà anh dám làm chuyện đó chứ! A-anh xin em đấy, bình tĩnh lại đã. Maggot…"

"Fufufufufufufu…Đã lâu lắm rồi tôi mới cảm thấy bực bội trong người như thế. Vậy thế này thì sao, ra ngoài làm một trận cùng nhau như những ngày xưa cũ, nhỉ?"

"Khoan! Đó chỉ là sai lầm trong quá khứ thôi! Bây giờ phải không được tính chứ!"

Maggot đã tha thứ cho cái thói trăng hoa của Ignis quá nhiều lân, nhưng lần này thì không giống như những lần trước.

"Một tên ngốc dám cả gan vấy bẩn con trai cưng của tôi cần phải bị trừng phạt."

Một thời gian sau, mặc dù người ta nhìn thấy một Ignis tả tơi nằm trên sàn, anh vẫn không làm hổ thẹn danh hiệu Tường Sắt với việc thành công bảo vệ tính mạng của mình.

Thêm nữa, anh ta cũng đã không nhân nhượng quyết định của mình trước những lởi thuyết phục chân thành (đúng hơn là đe dọa) từ Maggot và việc nhập học của Baldr vẫn cứ thế tiếp diễn.

Dù rằng cái giá mà anh phải trả có vẻ khá đắt, khoảng một thời gian sau, người ta nhìn thấy hình ảnh Ignis đáng thương quấn mình trong chăn và ngủ trong văn phòng sau khi bị đuổi ra khỏi phòng ngủ của mình.

Vào ngày hôm sau, Maggot đã gọi Seyruun, người hầu gái đã phục vụ Baldr kể từ khi cả hai vẫn là đứa trẻ và giao cho cô nhiệm vụ bảo vệ Baldr.

"Vâng ạ! Con sẽ bảo vệ cậu chủ bằng bất cứ giá nào!"

"Ta trông cậy vào con, Seyruun. Ta cũng sẽ nói chuyện với Ramillies về chuyện này, nhất quyết không được để bất kì con côn trùng nào lảng vảng bên Baldr."

"Để đó cho con, thưa phu nhân!"

Cả hai bắt tay nhau thật chặt, Ignis có thể tưởng tượng được khó khăn mà cậu sẽ trải qua trong tương lai.

Dù sao thì trong mắt của Ignis, cảnh này nhìn cứ như mẹ chồng và nàng dâu đang lo lắng cho con (chồng) của mình. Cơ mà anh ta cũng không có ý kiến gì nếu Seyruun trở thành vợ của Baldr, thậm chí có thể nói là nó nằm trong dự tính của anh.

"Gọi ngay cho ta nếu có việc gì đó con không thể xử lí. Đừng ngại, thà giết lầm còn hơn bỏ sót, đàn ông ở tuổi này thường rất dễ dãi với trinh tiết của mình, như thằng chồng ngu ngốc của ta ấy."

"Vâng, con sẽ không để bất kì người phụ nữ nào chạm vào *** của cậu chủ.

"Hả?"

"À không phải, Con sẽ bảo vệ sự trong trắng của cậu chủ dù cho có phải trả giá bằng mạng sống của mình."

(Đứa con đáng tội nghiệp. Nếu đã như vậy, tốt nhất là con nên biến Seyruun thành đồng minh của con, như vậy con mới có thể tận hưởng trọn vẹn cuộc sống học đường của mình, một mối quan hệ với phụ nữ là một thứ gì đó vô cùng quý giá trong thời thanh xuân.)

Maggot liếc nhìn về phía Ignis với ánh mắt sắc bén.

"Anh có muốn nhảy nữa không?"

"Seyruun à, chăm sóc cho con trai ta thật tốt."

(Ta xin lỗi Baldr, ta vẫn còn muốn sống nữa.)

Một kẻ lăng nhăng có tiếng trong quá khứ như Ignis tất nhiên muốn dạy cho Baldr cách chơi với lửa, nhưng không đến mức phải mạo hiểm cả tính mạng của mình như thế.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận