Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 2

Chương 70: Sư Huynh

5 Bình luận - Độ dài: 1,463 từ - Cập nhật:

"Vậy anh đến đây có việc gì?" 

"Haizz... Trước hết, cậu không giới thiệu tôi một chút được à?"

Chris vừa thở dài vừa nhìn ba cô nàng.

"Đây là Chris, một nhà giả kim ở Tổng bộ. Ừm... cấp 2 thì phải?" 

"Cấp 3."

Chẳng phải đã hơn 5 năm rồi sao? Ngươi không định thi lên cấp à?

"Vậy à. Còn đây là các nhà giả kim của Chi nhánh Reet. Erika, Leonora, và Adele. Trưởng chi nhánh đi công tác Kinh đô rồi, không có ở đây." 

"Thật sự chỉ có bốn nhà giả kim thôi à... Adele, lâu rồi không gặp."

Hửm?

"Vâng. Cũng chưa đến mức gọi là lâu, nhưng thấy anh vẫn khỏe là tôi mừng rồi." 

"Hai người quen nhau à?"

Đúng là cùng ở Tổng bộ, nhưng...

"Chẳng phải Adele ở quầy lễ tân sao. Sáng nào cũng gặp mặt, cũng có nói chuyện qua loa vài lần."

A...

"Cũng phải..."

Có một kẻ chỉ nói chuyện vào ngày cuối cùng, không nhớ mặt lại còn lơ luôn cả lời chào. Trớ trêu thay, đó lại là bạn học cùng lớp.

"Ừm, anh Chris đến đây có việc gì vậy? Anh đến để gặp Zieg sao?"

Adele có vẻ hơi bối rối, hỏi Chris.

"Không, không phải. Tôi đến để thẩm định máy chiết xuất và máy phân giải."

Ể?

"Cấp 3 như anh mà cũng phải đích thân đến đây à?" 

"Đúng vậy."

Rảnh rỗi quá sao? Thẩm định máy móc, ai làm chẳng được.

"Hừm, vậy vào chi nhánh thôi. Tôi để ở tầng một đó."

Tôi cầm viên gạch đang làm dở trên tay đứng dậy.

"Cứ làm xong việc đó rồi hẵng đi cũng được." 

"Vừa đi vừa làm được, không vấn đề." 

"Cậu vẫn khéo tay như ngày nào." 

“Bình thường thôi."

Tôi và Chris vòng ra phía trước chi nhánh rồi đi vào trong.

"Kia kìa."

Tôi chỉ vào ba cái máy đang đặt ở góc sảnh vào. Đến gần đó, Chris ngồi xuống bắt đầu thẩm định.

"Hơi cũ một chút, nhưng là hàng tốt đó. Trưởng ban Tổng bộ cũng cưng chiều cậu thật." 

"Tôi đang bị giáng chức đây này." 

"Chuyện đó là do cậu thôi. Đừng có gây sự với hạng người như Augusto. Đầu óc thông minh mà mấy chuyện đó dở tệ."

Tôi biết.

"Tôi tự kiểm điểm bản thân đây, hiện đang làm việc rất hòa thuận ở chi nhánh nhỏ này."

"Trông có vẻ vậy. Thấy mọi người làm việc với nhau khá hòa thuận. Mà sao lại làm ở ngoài trời?" 

"Làm thủy diệu thạch ấy mà. Bọn họ mới tập tành cường hóa nên làm ở ngoài cho chắc."

Tôi nghĩ chắc không sao nữa đâu, nhưng tính bọn họ cẩn thận quá.

"Anh cũng làm à?" 

"Làm cùng thôi. Mà, họ là đệ tử của tôi, cũng phải để mắt một chút." 

"Ồ, người như cậu lại nhận mấy cô bé dễ thương làm đệ tử à."

Ngươi ghen tị à?

"Không một lời phàn nàn, lại ngoan ngoãn, nhân cách tốt. Nếu là một đứa đệ tử khó ưa như tôi thì tệ lắm."

Dù vậy tôi vẫn không thấy có lỗi với Trưởng ban Tổng bộ. Nhân cách đúng là quan trọng thật.

"Ý tôi không phải vậy. Trưởng ban Tổng bộ vui lắm đó."

Chuyện đó không quan trọng.

"Vậy sao. Tổng bộ thế nào rồi?" 

"Vẫn bận rộn như cũ. Tôi thẩm định xong cái này là phải đi công tác ở phía Đông. Chỉ là tiện đường ghé qua thôi."

Tiện đường à.

"Hừm, bận rộn là tốt rồi. Augusto thì sao?" 

"Ai mà biết. Gây sự với Trưởng ban Tổng bộ mà còn thăng tiến được thì cũng nể đấy. Tôi chỉ nghĩ vậy thôi."

 "Hắn gây sự cả với Trưởng ban Tổng bộ nữa à?"

Không phải bị ngu chứ?

"Không, ngay từ lúc hắn dùng quyền lực của gia đình để hạ bệ cậu, hắn đã là kẻ thù của chúng tôi rồi. Vì chúng ta là đồng môn." 

"Ồ... Ngược lại, anh có tranh chấp với ai, tôi cũng không nhúng tay vào đâu."

Chẳng có lợi lộc gì.

"Tôi biết mà. Nhưng nếu ba cô đệ tử của cậu tranh chấp với ai đó, cậu sẽ ra tay giúp phải không?"

Tôi không nghĩ họ sẽ tranh chấp với ai cả, mà cũng có những kẻ vô cớ gây sự, rồi mấy kẻ đầu óc không bình thường.

"Chắc là tôi sẽ ra tay giúp đỡ họ."

Chuyện này không cần phải suy nghĩ đến lợi hại.

"Chính là vậy đó. Tôi chưa bao giờ nghĩ cậu sẽ nhận đệ tử, vậy mà lại nhận đến ba người, đó là một điều đáng mừng, cũng có thể xem là sự trưởng thành. Quyết định của Trưởng ban Tổng bộ thật đúng đắn."

Bị tên sư huynh nói giáng chức là quyết định đúng đắn, tôi đây muốn...

"Vậy à. Thôi, cứ nói lại với Trưởng ban Tổng bộ là tạm thời tôi sẽ ở đây. Với tình hình này, tôi không thể rời đi được."

Chỉ ba người họ thì chắc không nổi, ít nhất tôi cũng định ở lại đây cho đến khi vực dậy được Chi nhánh Reet.

"...Zieg, ở Tổng bộ có người thay thế cậu." 

"Không có chuyện đó đâu."

Thử nói tên xem.

"Có đó. Dù cậu có ưu tú đến đâu, 10 nhà giả kim cấp 5 vẫn có ích hơn."

A... Ra là vậy. Mười người thì dĩ nhiên rồi.

"Gần đây sự phát triển cũng chững lại, nên nhân viên kỹ thuật cần thiết hơn nhân viên nghiên cứu." 

"Đúng vậy. Nói thẳng ra, dù cậu có rời khỏi Tổng bộ, cũng chỉ khiến người khác bận rộn hơn hoặc gặp khó khăn đôi chút, nhưng tình hình Tổng bộ nói chung vẫn sẽ ổn. Nhưng ở chỗ này lại khác. Nhất định phải là cậu."

Thực tế, lúc chỉ có Erika và Leonora, chi nhánh đã hoạt động không bình thường rồi.

"Không, là anh cũng được mà." 

"Chẳng phải cậu đã cố tình lôi kéo Adele từ Tổng bộ về làm đệ tử sao?"

Tôi đâu có lôi kéo, chỉ hỏi thử, là cô ấy tự nguyện đến đây.

"Anh làm sư phụ là được chứ gì." 

"Mối quan hệ thầy trò đâu thể phá vỡ dễ dàng như vậy. Nếu ba người họ có lúc nào đó trở thành đệ tử của tôi, thì đó là khi cậu đã chết. Khi đó, Trưởng ban Tổng bộ hoặc một người trong chúng tôi sẽ thay thế cậu."

Làm đệ tử của mấy người này đúng là đáng thương. Chắc lại toàn bị bắt làm mấy việc lặt vặt vô nghĩa dưới danh nghĩa “tu luyện”.

"Tôi không muốn chết đâu." 

"Nói thừa. Đã nhận làm đệ tử thì phải có trách nhiệm. Hãy vực dậy cái chi nhánh này đi. Tệ lắm rồi đó."

Cũng phải...

"Hỗ trợ tí được không? Dùng mối quan hệ của anh giáng chức ai đó rồi điều đến đây... à không, chuyển công tác chẳng hạn." 

"Tôi đã đề nghị với một người làm việc tại Tổng bộ, vốn xuất thân từ thị trấn này. Tuy nhiên, câu trả lời là không."

Không được à.

"Lý do là ghét vùng quê, hay là ghét tôi?" 

"Cả hai."

Vậy thì chịu rồi.

"Vô dụng thật." 

"Trưởng ban Tổng bộ đã cho cậu cái này rồi còn gì."

Chris chỉ vào mấy cái máy.

"Ừ. Rồi hai cái máy này sao? Vẫn còn đang thẩm định à? Chậm quá đó. Mắt kém đi rồi à?" 

"Thẩm định xong từ lâu rồi."

Sao không nói sớm.

"Bao nhiêu?" 

"1 triệu rưỡi, 2 triệu, và 3 triệu El."

Ủa? Rẻ hơn tôi tưởng. Tôi nghĩ phải là 2 triệu, 2 triệu rưỡi, và 3 triệu rưỡi El.

"Không phải rẻ quá sao? Phải hơn chứ." 

"Không, tình trạng là lõi ma thạch đã bị rút ra rồi. Nên giá mới rẻ."

Rút ma thạch... A, nếu mình không dập lửa thì nó đã cháy theo kế hoạch, nên hắn đã rút ma thạch đắt tiền ra trước.

"Vớ vẩn thật." 

"Hửm? Sao vậy?" 

"Đang có chút vấn đề. Có muốn tham gia không?" 

"Không, cảm ơn. Tôi không rảnh."

Chắc vậy rồi.

"Xin lỗi, anh làm giấy thẩm định dưới tên anh được không? Nhớ ký tên đầy đủ họ tên cho ra dáng quý tộc đó."

Gã này là một quý tộc tên Christoph von Precht. 

Dân quý tộc nhưng lại có tiếng là một người dễ gần, tốt tính.

"Trông có vẻ phiền phức đấy... Được rồi. Để tôi viết."

Đúng là sư huynh.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Đúng là sư huynh, nhờ là làm.
Xem thêm
NDK
Bào sư huynh quá
Xem thêm
Tính ra quan hệ ko tệ lắm. Hay là ở chung với cái nhà này nên mới tốt lên ?
Xem thêm
TRANS
có thể nói sư huynh ko chấp vặt v:
Xem thêm