[WN] Tập 2
Chương 45: Phía Trước Có Người Ngồi Rồi Nhỉ...
2 Bình luận - Độ dài: 1,230 từ - Cập nhật:
Ngày hôm sau buổi tiệc chào mừng Adele, khi tôi đến chi nhánh, ba cô gái đã có mặt ở đó.
Có điều, Erika đang gọi điện bằng cái điện thoại mà trưởng chi nhánh đã lắp đặt vào ngày nghỉ trước.
"Ồ... vậy à~. Cảm ơn nhé~"
Thấy cô nàng lễ phép nói chuyện thân mật như vậy, chắc là Lutz gọi nhỉ?
"Chào buổi sáng."
Tạm bỏ qua Erika đang nghe điện thoại, tôi chào Adele và Leonora.
Mà, Leonora không đội cái mũ chóp nhọn to đùng thường ngày.
"Chào buổi sáng."
"Zieg, chào buổi sáng..."
Adele, người cũng uống kha khá, trông vẫn bình thường, nhưng Leonora thì mặt mày xanh mét.
"Leonora, cô không sao chứ?"
“Đau đầu quá…”
Vậy mới không đội mũ à?
"Đây, thuốc giải rượu."
Tôi đến chỗ Leonora, đưa cho cô ấy viên thuốc.
"Gì vậy? Anh cố tình mua cho tôi à?"
"Là tôi làm đó. Công hiệu hơn đồ bán ngoài cửa hàng nhiều."
"Cảm ơn nha~... Đúng là nên có một ông chồng dịu dàng mà..."
Leonora vừa nói với vẻ thấm thía vừa uống thuốc.
"Là một ông chồng gia trưởng thì có."
"Zieg quả là một kẻ để bụng, ngấm ngầm nhớ lâu..."
"Không có. Mà này, tửu lượng không cao mấy thì uống ít ít thôi."
"Tôi biết rồi. Rượu ở quán đó hơi nặng một chút. Đúng là 'sát thủ của các quý cô' mà."
Thiệt tình, con nhỏ này thích cái cuốn sách dạy tán gái đó thật đấy...
“Hình như rượu vang ở đó hơi nặng đô. Có lẽ để mọi người ăn nhiều hơn uống chăng?”
Hình như Adele cũng cảm thấy rượu hơi nặng.
"Hừm... Thôi, mốt uống có chừng mực thôi nhé."
"Này, Zieg ơi! Ra đây chút được không?"
Nghe tiếng gọi, tôi nhìn về phía cầu thang thì thấy trưởng chi nhánh.
"Có chuyện gì vậy ạ?"
Vừa tiến lại gần trưởng chi nhánh, tôi vừa hỏi.
"Hôm qua tôi cũng nói rồi, tôi sắp đi công tác đây. Trông nom mọi việc nhé."
Ừ nhỉ, ông ấy có nói vậy thì phải.
"Ngài đi đâu vậy ạ?"
"Đến Kinh đô khoảng hai tuần. Phải gặp gỡ nhiều người lắm."
Trưởng chi nhánh cũng có việc phải làm đàng hoàng nhỉ.
"Tiện thể ngài đến chỗ Trưởng ban Tổng bộ, bảo bà ấy gửi thêm người xuống đây đi."
"Sao cậu không tự đi mà nói? Bà ấy là sư phụ của cậu mà."
"Tôi nói rồi."
"Tôi cũng gặp Trưởng ban Tổng bộ nên sẽ nói thử... À, có muốn nhắn gửi gì không?"
Nhắn gửi?
“Không có gì.”
"Vậy à... Đúng kiểu của cậu thật. Thôi, tôi đi đây."
"A, Trưởng chi nhánh. Chờ một chút được không?"
Tôi nói rồi đi xuống cầu thang.
"Hử? Gì vậy?"
Trưởng chi nhánh cũng đi theo tôi xuống tận sảnh tầng một vắng tanh, buồn tẻ.
"Trưởng chi nhánh có rành các quán ăn ở thị trấn này không?"
"Cũng tàm tạm. Tuy tôi đang kiêng rượu nhưng thỉnh thoảng cũng đi một mình, hoặc có những bữa tiệc chiêu đãi khách khứa."
Đúng như dự đoán.
Tôi đã nghĩ một trưởng chi nhánh "bù nhìn" như ông ấy chắc chắn sẽ biết mấy quán kiểu đó.
"Ngài giới thiệu cho tôi quán nào trông ổn ổn một chút được không?"
"Ổn ổn là thế nào?"
Ể? Là sao nhỉ?
"Thật ra tôi có hẹn đi ăn với Adele. Tôi chỉ biết mỗi quán hôm qua thôi."
"Quán hôm qua được rồi còn gì. Chỗ đó vừa rẻ vừa ngon mà."
"Adele là tiểu thư quý tộc đó?"
"A~, ra là vậy... Hửm? Không phải hai đứa chưa hẹn hò mà?"
Sao lại lòi ra chuyện hẹn hò ở đây?
"Bọn tôi không có hẹn hò."
"Vậy à... Vậy là không hẹn hò à... Ừm, mấy quán kiểu đó tôi cũng không rành lắm đâu."
Mấy quán kiểu đó là kiểu gì?
"Chắc chắn là ngài biết nhiều hơn tôi rồi."
"Cũng phải... Quán số một vẫn là khách sạn Side thôi."
Hửm? Khách sạn tôi ở hôm đầu tiên à?
Chỗ mà Adele đưa cho tôi phiếu ưu đãi.
"Đó là khách sạn mà. Ngài có nghe tôi nói không vậy?"
“Không, trên tầng thượng của chỗ đó có một nhà hàng, không phải ai cũng vào được. Khi thời tiết đẹp, còn có thể ngồi ở ngoài trời, nơi này rất nổi tiếng.”
Ừ nhỉ, nhân viên khách sạn có nói là trên sân thượng có nhà hàng.
"Đắt không ạ?"
"Ừm, cũng kha khá đó."
Có cần phải làm đến mức đó vì Adele không ta?
Mà thôi, lỡ hứa rồi, tuy chỉ là xã giao nhưng cũng do mình mời người ta mà.
Với lại nghĩ đến cái phiếu ưu đãi kia, bỏ ra từng đó cũng đáng...
"Có cần đặt chỗ trước không?"
"Gọi điện đi. Nếu định đặt phòng thì nên đặt sớm. Mấy ngày trước kỳ nghỉ thường đông lắm."
"Tôi đặt phòng làm gì."
Cũng không xa đến mức đó, đi rồi về bình thường thôi.
"Vậy à... Thôi, cố gắng nhé."
"Hả? Ừm, tôi sẽ cố gắng."
Cố gắng cái gì? Tiền à? Đắt đến vậy sao?
“Tôi đi đây. Chi nhánh giao cho cậu, có gì cứ liên lạc nhé. Erika biết số điện thoại nhà tôi ở Kinh đô đấy.”
Nhà ở Kinh đô?
Người này là dân Kinh đô à...
"Tôi hiểu rồi. Ngài đi cẩn thận."
"Ừ. Sẽ mua quà về cho."
“Cảm ơn.”
"Rồi, còn lại nhờ cậu cả đấy."
Trưởng chi nhánh nói rồi rời đi, tôi quay lại tầng 2.
Lúc này Erika đã nói chuyện điện thoại xong, đang ngồi ở bàn làm việc.
"A, anh Zieg, chào buổi sáng ạ."
Tôi cũng ngồi vào bàn, Erika chào tôi, mỉm cười như mọi khi.
"Chào buổi sáng."
"Trưởng chi nhánh đi rồi ạ?"
"Ừ, ông ấy đi vắng khoảng hai tuần. Điện thoại khi nãy là gì vậy?"
"A, là chuyện đó ạ. Lúc nãy là Lutz gọi, nhưng trước đó nữa thì có điện thoại từ chú Rubert ở tòa thị chính."
Quả nhiên là Lutz.
Với lại chú Rubert nữa...
"Yêu cầu công việc à?"
"Vâng. Họ nói có yêu cầu công việc nên muốn chúng ta đến ạ."
Đến cùng lúc luôn à...
Mà, cứ coi như đây là thành quả tiếp thị của tôi vậy.
"Leonora, đầu cô có ổn không vậy?"
"Tôi hiểu ý anh, nhưng nghe cứ như chửi xéo ấy nhỉ."
Nghe cũng giống thật...
"Là sư phụ dịu dàng đang quan tâm đó."
"Cảm ơn nhiều nha... Có được sư phụ tốt đúng là vui thật. Chắc thuốc có tác dụng rồi, đầu tôi hết đau với người cũng đỡ mệt rồi."
Đúng là thuốc xịn của tôi mà.
"Phiền cô đến tòa thị chính hỏi nội dung yêu cầu nhé. Tiện thể dẫn Adele đi cùng luôn."
"Hiểu rồi. Còn bên quân đội thì sao?"
"Tôi với Erika sẽ đi."
Dẫn em họ theo sẽ tốt hơn.
"Ừ. Vậy thì, Adele, chúng mình đi thôi."
“Ừ.”
Leonora và Adele đứng dậy.
"Chúng ta cũng đi thôi."
“Vâng.”
Tôi và Erika cũng đứng dậy, xuống tầng 1 rồi rời khỏi chi nhánh.
Chỗ ngồi phía trước đã có người rồi nhỉ...


2 Bình luận
Tình hình là thuyền main vs adele có 3 thuyền viên r dù triển vọng rồ men ko cao nhưng mong đây là hint của tg
TFNC