Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 2

Chương 42: Tiệc Chào Mừng Adele

4 Bình luận - Độ dài: 1,043 từ - Cập nhật:

Chẳng có việc gì làm nên tôi vừa nói chuyện vừa đọc sách, đến khi còn 5 phút nữa là hết giờ làm thì Adele đến.

"Này. Dọn đồ xong rồi à?"

"Vâng. Vẫn chưa xong hẳn, nhưng những việc tối thiểu đã làm xong rồi. Zieg, anh đang đọc gì trong giờ làm việc vậy?"

Adele nhìn cuốn sách với vẻ mặt ngao ngán.

"Là cuốn sách tôi mua vì nghĩ nó sẽ giúp ích cho việc hòa hợp với mọi người. Rốt cuộc cũng không giúp được gì mấy."

"Cũng vui lắm đó. Adele đọc thử xem."

Leonora nói vậy nên tôi đưa cuốn sách dạy tán gái cho Adele.

Adele liền lật nhanh xem qua cuốn sách.

"Hừm... Zieg, anh định giả vờ hỏi đường rồi rủ người ta đi ăn à?"

Đúng là tán gái mà...

"Cô nghĩ tôi lại đi làm cái trò vô bổ đó à?"

"Vô bổ? À không... có vẻ anh sẽ không làm như vậy thật. Nhưng mà, nói mới nhớ, đúng là anh có rủ tôi đi ăn."

"Thì đương nhiên phải có tiệc chào mừng rồi, bỏ qua sao được."

"Không, không phải chuyện đó... Mà đúng hơn là, anh cũng đâu có đến tiệc chào mừng ở Tổng bộ, phải không?"

Đúng là từng cùng một chỗ làm...

"Tôi không thích ồn ào. Nhưng ở chi nhánh này yên tĩnh, nên không sao."

Không bị ép uống rượu hay bắt diễn trò mua vui, chỉ là ăn uống ở quán thôi.

"...Lúc tôi rủ cậu đi tiệc chào mừng, cậu có vẻ không thích nhỉ?"

"...Ngay từ đầu tôi đã vậy rồi."

Leonora và Erika bắt đầu thì thầm với nhau.

"Này, sắp đi được chưa?"

Trưởng chi nhánh gọi từ cầu thang, tôi nhìn đồng hồ, đã quá giờ làm việc.  

"Đi thôi."

Tôi cất sách lên kệ, Erika và Leonora cũng dọn dẹp đồ đạc.

Sau khi chuẩn bị xong, tất cả mọi người rời chi nhánh, đến quán nhậu lần trước.

“Adele, uống gì?”  

Trưởng chi nhánh hỏi nhân vật chính của ngày hôm nay.

“Mọi người uống gì?”  

"Hửm? Tôi đang cai rượu nên uống trà thôi."

Trưởng chi nhánh cai rượu thật à.

Nhìn bề ngoài cứ nghĩ tửu lượng cao lắm chứ.

"Em không uống được nhiều rượu nên dùng nước trái cây ạ."

Trong buổi tiệc liên hoan lần trước, Erika chỉ uống có chút rượu vang độ cồn thấp mà hai má đã đỏ ửng cả lên.

"Tôi lấy rượu vang nhé."

Leonora cũng không phải uống khỏe gì nhưng có vẻ thích rượu vang.

“Zieg uống gì?”  

"Tôi uống whisky không đá."

"Vừa vào đã uống rượu mạnh luôn nhỉ."

"Tôi thích từ từ nhấm nháp rượu mạnh. Adele cũng đừng ngại, cứ gọi món mình thích đi. Trưởng chi nhánh bao đấy... phải không ạ?"

Không chia tiền nhé. 

"Ừ. Tôi trả nên cứ gọi thoải mái đi. Cũng không phải quán đắt đỏ gì đâu."

"Vậy ạ... Thế thì, tôi cũng dùng rượu vang."

Adele cũng uống rượu vang à.

"...Quý tộc có vẻ thích rượu vang nhỉ?"

Tôi thì thầm hỏi Erika.  

"...Em cũng có cảm giác như vậy. Chắc họ sẽ không uống bia ale đâu."

Erika cũng nghĩ vậy.  

Chúng tôi quyết định xong món rồi gọi đồ uống và thức ăn.

Khi đồ uống được mang ra, tôi vươn tay định lấy ly whisky.

"Ngài Zieg, chúng ta đợi một chút đi ạ." 

"Bi-Biết rồi mà."

Adele sẽ phát biểu phải không?

"Adele, nói ngắn gọn thôi nhé."

Tôi muốn uống lắm rồi.

"Tôi hiểu. Dù gì cũng tự giới thiệu rồi mà. Tôi là Adele, người đã chuyển đến đây theo lời mời của Zieg. Với tư cách là một nhà giả kim, kinh nghiệm của tôi còn non kém, có thể sẽ gây phiền phức cho mọi người, mong mọi người chiếu cố."

"Rồi, mời. Cạn ly."

Tôi nâng ly.  

“Cạn ly!”  

“Cạn lyy!”  

Chúng tôi cạn ly, rồi mỗi người uống phần của mình và bắt đầu dùng bữa.

"Chị Adele ở Kinh đô đúng không ạ?  Kinh đô có lớn không chị?"

Erika, người có nhân cách hạng A, bắt chuyện với Adele.

"Ừ. Đúng vậy đó. Vừa lớn mà người cũng rất đông. Tôi cũng không phải người Kinh đô nên lần đầu đến đó cũng đã rất ngạc nhiên."

"Hee, tuyệt thật! À này, chị Adele, chị bằng tuổi anh Zieg với chị Leonora phải không ạ?"

"Đúng vậy. 22 tuổi."

"Chị cứ xưng chị đi ạ. Em ít tuổi hơn mà."

Erika 20 tuổi nên nhỏ hơn chúng tôi.

Là người có nhà cửa gọn gàng, chín chắn nhất nhóm, nhưng…  

"Vậy à... Thế thì, chị sẽ nói chuyện bình thường nhé."

Ể? Còn tôi thì sao?

Mà, sao cũng được.

"Vâng! Chị với anh Zieg là bạn bè phải không ạ?"

Này…  

"Đúng vậy. Là bạn tốt."

Ừm…  

"Còn tớ thì sao? Tớ thì sao?"

Leonora, người bạn đích thực, lên tiếng khẳng định.

"Rồi rồi... Là một người bạn vô cùng tuyệt vời."

Adele, quả là bạn bè lâu năm, xử lý Leonora quen tay thật.

"Chị học cùng trường với anh Zieg đúng không? Anh ấy hồi đó thế nào ạ?"

Này này, Erika.

Đừng có cười tươi mà đào mìn như thế.

"Zieg là một người xuất sắc đó. Cậu ấy luôn đứng đầu bảng thành tích mà."

"Anh Zieg đỉnh quá!"

"Đúng là sư phụ của tôi."

Đương nhiên rồi.

Đừng có gộp chung tôi với lũ ngốc đó.

"Cũng thường thôi."

Tôi thật sự đã trưởng thành rồi.

Nếu là trước đây, chắc tôi đã nói tuột ra những gì mình nghĩ, rồi Adele lại chau mày cho xem.

Dù gì thì Adele cũng học cùng trường mà.

"Với lại, con mèo linh thú của cậu ấy cũng được nhiều người ngầm công nhận là dễ thương lắm đó."

Helen à.  

"Đúng là dễ thương thật mà."

"Còn thông minh nữa."

Erika và Leonora cùng gật gù.

"Ngươi cũng nổi tiếng đấy nhỉ."

Tôi xoa đầu Helen.

"Meo~"

Helen cố tình cọ vào tay tôi.

"A~, xảo quyệt thật. Ngoan ngoan, cho ngươi miếng thịt heo này."

"Đó là thịt bò mà?"

Ủa?

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

đào mìn tiếp đi Erika ơi
Xem thêm
Nhập vai game gia đình:))
Xem thêm