Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 2

Chương 60: Trao Tặng Giấy Khen

3 Bình luận - Độ dài: 1,915 từ - Cập nhật:

Vừa đi vừa nói chuyện với Erika, chúng tôi đến tòa thị chính rồi tiến thẳng đến chỗ chú Rubert ở quầy lễ tân.

"Chú Rubert."

Hôm nay là công chuyện của tôi nên tôi lên tiếng trước.

"Chào Zieg. Erika cũng đến à."

Chú Rubert niềm nở đón tiếp như mọi khi.

"Dạ. Cháu đi theo ạ." 

"Có Erika rạng rỡ ở đây thì tốt rồi."

Hửm?

"Chú Rubert, ý chú là sao?" 

"Thật ra có cánh phóng viên nhà báo đến đó."

Thật à…

"Cháu sẽ lên báo à?" 

"Chú nghĩ vậy. Sau khi thị trưởng trao giấy khen cho cậu, họ muốn một buổi phỏng vấn. Cậu tính sao đây?"

Tính sao à... 

Muốn từ chối lắm, nhưng mà...

"Chú Rubert, chờ cháu chút... Helen, Erika, hai người thấy sao?"

Họp khẩn cấp.

"Chắc là ổn thôi ạ? Lên báo giúp danh tiếng của chúng ta càng tăng mà."

"Em cũng nghĩ vậy. Nhưng chắc anh Zieg không thích đâu."

Đúng là không thích thật.

"Suy nghĩ của tôi mà lên báo thì phiền lắm. Tôi sẽ bảo ‘Mấy gã vô dụng ở Hiệp hội Ma thuật không làm được, nên tôi phải làm thay họ’."

Tôi nghĩ vậy thật mà.

"Hay là để chị Erika trả lời phỏng vấn? Cứ nói ngài Zieg không giỏi ăn nói là được ạ."

Ra vậy. Để Erika, người có tài giao tiếp hạng A, làm phát ngôn viên.

"Ý hay đó. Erika, nhờ em nhé." 

"Em nói ạ? Người dập lửa là anh Zieg mà?" 

"Anh muốn coi đây là thành tích của cả chi nhánh chúng ta, không phải của riêng anh. Như vậy sẽ tốt hơn. Erika với Leonora cũng có mặt ở hiện trường, mấy chuyện đó đám đông hiếu kỳ làm sao biết được."

Bọn họ có biết dùng ma thuật đâu.

"Vậy có được không ạ?" 

"Như vậy tốt hơn. Nhờ em đó, đệ tử." 

"Cảm giác giống thư ký hơn là đệ tử, nhưng em hiểu rồi ạ."

Tốt, tốt.

"Chú Rubert, tụi cháu sẽ nhận phỏng vấn." 

"Vậy thì tốt quá. Bên chú cũng đỡ được nhiều việc. Vậy chú báo trước một tiếng qua đường dây nội bộ, các cháu cứ lên phòng thị trưởng ở cuối dãy tầng ba nhé. Phòng họp hôm qua cứ dùng tự nhiên."

Căn phòng họp với Adolph hôm qua đây mà.

"Hiểu rồi."

Chúng tôi rời quầy lễ tân, đi về phía cầu thang gần đó. 

Lên đến tầng ba, chúng tôi tiến đến căn phòng cuối hành lang, gõ cửa.

"Thưa Thị trưởng, tôi là Ziegwald của Hiệp hội Nhà giả kim." 

『Mời vào.』

Được sự cho phép từ sau cánh cửa, tôi mở cửa bước vào. 

Căn phòng bài trí đơn giản, chỉ có vài cái giá sách. Một bộ sô pha kiểu đối diện dùng để tiếp khách được đặt ở đó, một bên có một người đàn ông trạc bốn mươi tuổi, bên kia là một phụ nữ trẻ cùng một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi cầm máy ảnh đang ngồi.

"A, mời ngồi." 

"Mời các vị, mời các vị."

Hai người có lẽ là phóng viên và thợ chụp ảnh đứng dậy, mời chúng tôi ngồi, tôi cùng Erika tiến đến chỗ sô pha. Lúc đó, người đàn ông có vẻ là thị trưởng cũng đứng lên.

"Tôi là Oscar von Reizenheimer, thị trưởng thị trấn này."

Quả nhiên là quý tộc... và đương nhiên, cũng là lãnh chúa.

Tùy từng thị trấn mà thị trưởng không nhất thiết phải là lãnh chúa, nhưng xem ra thị trấn này do lãnh chúa đảm nhiệm luôn chức thị trưởng.

"Tôi là Ziegwald Alexander, thuộc Chi nhánh Reet, Hiệp hội Nhà giả kim." 

"Tôi là Erika Lindtner, cùng chi nhánh ạ."

Tôi và Erika lần lượt tự giới thiệu rồi bắt tay thị trưởng.

"Tốt, mời ngồi."

Được thị trưởng mời, tôi và Erika ngồi xuống cạnh nhau. Thị trưởng cũng ngồi xuống, nhóm phóng viên bắt đầu chuẩn bị máy ảnh và sổ ghi chép.

"Cậu Ziegwald, ta có nghe quân đội kể lại, nghe nói cậu đã dập tắt vụ hỏa hoạn hôm trước phải không? Bên quân đội nói họ rất cảm kích. Với tư cách người quản lý thị trấn này, ta cũng vô cùng biết ơn. Xin cảm ơn cậu."

Ừm... mình là người tốt chính nghĩa đây...

"Là một người dân sống trong thị trấn, tôi chỉ làm điều nên làm thôi ạ." 

"Ừm, tuyệt vời. Quả đúng là người trẻ tuổi đã lấy được bằng Ma thuật quốc gia cấp 5 và Nhà giả kim quốc gia cấp 3."

Thị trưởng vừa nói, cô phóng viên vừa ghi chép lia lịa.

"Đó là nhờ ơn sư phụ của tôi ạ." 

"Sư phụ à... Hình như là Trưởng ban Tổng bộ Claudia Zettel của Hiệp hội Nhà giả kim thì phải?"

Ông ta cũng biết sao. Mà, đã là lãnh chúa chắc cũng phải thu thập thông tin. 

Trưởng ban Tổng bộ cũng tai tiếng lắm.

"Vâng. Đó là một người thầy đáng kính."

Đáng kính (nực cười).

Tay nghề giả kim thuật của tôi hơn bà ấy là cái chắc.

"Một nhân vật như vậy đến thị trấn này đã là điều đáng mừng, lại còn tham gia cả hoạt động chữa cháy nữa... Ta cũng có con cái, thật mong chúng nó được như cậu."

Đừng có mong. Phàm nhân dù có cố gắng đến mấy cũng không thể thành thiên tài được. Tôi nghĩ như vậy đấy, nên bị người ghét cũng phải.

"Ngài quá khen rồi. Nhưng không chỉ riêng tôi, đó là nhờ sự hợp tác của các thành viên trong chi nhánh nữa." 

"Ồ... Hiệp hội Nhà giả kim thật tuyệt vời."

Đúng đúng. Ngoài tôi ra thì ai cũng tuyệt vời.

"Cảm ơn ngài. Sau này chúng tôi cũng sẽ tiếp tục hợp tác cùng mọi người, cố gắng hết sức vì thị trấn, vì quốc gia, và trên hết là vì mọi người."

Chà, mình nói dối cũng trơn tru thật. Toàn nói dối không.

"Ừm, quả là xuất sắc. Cô Erika, ta cũng nghe người phụ trách nói cô tiến bộ rất nhanh."

Chú Rubert sao?

"Cảm ơn ngài. Đó là nhờ anh Zieg đã tận tình chỉ dạy rất nhiều điều ạ." 

"Ồ! Cô là đệ tử của cậu Ziegwald à?" 

"Vâng. Chúng tôi kinh nghiệm còn non kém, thực lực cũng chưa có, nên đang được anh Zieg chỉ bảo ạ."

Thực lực thì có thừa. Mà, chắc là khiêm tốn thôi.

"Hừm... Nhà giả kim hiện đang làm việc tại Chi nhánh Reet, tính cả hai cô cậu là bốn người phải không?" 

"Vâng. Tuy ít người, nhưng chúng tôi vẫn đang cố gắng hết sức ạ."

Đúng thật.

"Hai nhà giả kim còn lại cũng là đệ tử của cậu Ziegwald à?" 

"Dạ... cái đó, chị Adele rốt cuộc có phải là đệ tử không anh?"

Erika ghé tai hỏi nhỏ.

"...Ai biết? Tình hình hơi khó nói... Anh cũng dạy dỗ như các cô, nhưng Adele là bạn học cũ nên không có cảm giác đệ tử cho lắm." 

"...Chị Leonora cũng bằng tuổi anh mà."

"...Con bé đó tính trẻ con quá."

Người cũng thấp bé, có khi còn trông trẻ hơn cả Erika.

"...Vậy không phải là đệ tử ạ?" 

"...Giải thích phiền phức, cứ coi như là đệ tử hết đi."

Có phải là đệ tử hay không cũng chẳng sao. 

Tôi đang muốn phản đối cái chế độ thầy trò phi lý hiện nay.

"Cả ba chúng tôi đều đang theo học anh Zieg ạ."

Erika, sau khi bàn bạc xong, trả lời thị trưởng.

"Vậy sao... Mà, ta nghĩ đó là điều tốt, các cô cậu cứ cố gắng trở thành những nhà giả kim giỏi. Như cậu Zieg cũng nói đó, việc đó sẽ giúp ích cho thị trấn, cho quốc gia, và cho mọi người. Ta rất kỳ vọng vào các cô cậu." 

"Cảm ơn ngài. Chúng tôi sẽ cố gắng ạ."

Erika cúi đầu.

"Ừm... Nào, sắp đến lúc trao tặng giấy khen rồi... Có chụp ảnh không nhỉ?"

Thị trưởng nhìn nhóm phóng viên.

“Vâng, nhờ ngài.”

Cô phóng viên gật đầu, thị trưởng đứng dậy nên chúng tôi cũng đứng theo. 

Sau đó, thị trưởng lấy giấy khen từ trên bàn làm việc ra, tôi liền bước đến bên cạnh.

"Erika, lại đây một chút."

Tôi nói, Erika đang đứng nép ở một góc liền bước tới.

"Sao vậy ạ?" 

"Bế Helen, đứng ở góc nào đó sao cho vào khung hình, mặt mày tươi tỉnh lên. Độ thiện cảm sẽ tăng đó." 

"A, vâng ạ."

Erika nhận lấy Helen rồi đứng lùi ra một chút, tôi đi đến chỗ thợ chụp ảnh, kiểm tra.

"Lệch sang trái chút nữa... Đúng rồi, chỗ đó. Anh thấy sao?"

Tôi hỏi người thợ chụp ảnh.

"Tôi nghĩ nên làm nổi bật bé mèo hơn một chút thì tốt hơn."

Ra vậy. Dễ thương mà.

"Helen, leo lên đầu Erika đi."

"Như vầy ạ?"

Helen leo lên đầu Erika.

"Đúng đúng. Erika, chắp tay lại kiểu như đang vỗ tay ấy." 

"Vâng ạ~"

Tốt, tốt.

"Còn Thị trưởng thì sao?"

Tôi hỏi lại người thợ chụp ảnh một lần nữa.

"Rất uy nghiêm, trông rất ổn ạ."

Quý tộc có khác.

"Rồi, còn lại tôi chỉ cần tỏ ra khiêm tốn là được."

Như vậy độ thiện cảm sẽ tăng vọt.

"Nếu được, anh Ziegwald có thể tỏ ra thật tự tin được không?"

Hửm?

"Tại sao vậy? Khiêm tốn chẳng phải độ thiện cảm sẽ cao hơn sao." 

"Vì tôi sẽ viết bài theo kiểu một người ưu tú từ Kinh đô đến... Giống như là đệ tử số một của Phù thủy Kinh đô đã đến Reet vậy đó."

Định viết theo hướng đó à... Mà, hướng đó có lẽ gần với sự thật hơn.

"Cứ làm như vậy đi."

Nói rồi, tôi đứng bên cạnh thị trưởng.

"Được chưa?"

Thị trưởng hỏi người thợ chụp ảnh, thấy anh ta gật đầu, thị trưởng liền trao giấy khen cho tôi. Tôi đường hoàng nhận lấy, người thợ chụp ảnh liên tục bấm máy các kiểu.

"Rồi, tốt rồi ạ! Cảm ơn các vị rất nhiều!"

Xong việc, tôi cất giấy khen vừa nhận được vào không gian ma pháp rồi đi đến chỗ Erika, nhận lại Helen.

"Trông anh dàn dựng công phu thật đấy..."

Erika cười gượng.

"Đó gọi là truyền thông đại chúng. Chúng ta với thị trưởng thì được tiếng tốt. Bọn họ thì bán được báo. Đây là kiểu đôi bên cùng có lợi, muốn vậy thì phải biết cách đánh lừa công chúng." 

"D-dạ..."

Erika có vẻ khá sốc.

"Phương châm của chúng tôi là truyền tải sự thật." 

"Tôi cũng lấy sự minh bạch chính trị làm đầu."

Rồi rồi. Ai cũng nói vậy hết. Phóng viên báo chí cũng là do thị trưởng gọi đến thôi.

"Mà, sao cũng được... Thưa Thị trưởng, cảm ơn ngài. Chúng tôi có buổi phỏng vấn ở dưới lầu nên xin phép đi trước." 

"Ừm. Có lẽ sẽ còn có việc nhờ đến các cậu, lúc đó mong được giúp đỡ."

Nhờ việc? Đang nhận rồi mà, còn nữa à?

"Tôi hiểu rồi. Khi đó xin ngài cứ cho biết."

Chúng tôi rời khỏi phòng, cùng nhóm phóng viên xuống tầng 1.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Đến cả sư phụ còn chê, hảo hán. Chê mẹ, khen vợ. Con cái này ko đc rồi
Xem thêm
Bên thị trưởng vs phóng viên này thì có vẻ úy tín còn a Zieg thì nói dối méo ai nhận ra luôn, thế là bt che giấu suy nghĩ thật r mn sẽ ko ai bt đc a tệ đến mức nào nữa :))
TFNC
Xem thêm