Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 2

Chương 49: Một Ngài Zieg Lăng Nhăng...Không Ổn Chút Nào...

5 Bình luận - Độ dài: 1,370 từ - Cập nhật:

Sau khi mua ma thạch và các nguyên liệu cần thiết khác ở cửa hàng khoáng thạch, chúng tôi quay lại chi nhánh.

Tiếp tục làm gạch cho đến giờ ăn trưa.

"Hôm nay chắc chắn sẽ xong hết thôi."

Đúng là bốn người làm chung thì nhanh thật.

Erika và Leonora chắc cũng đã làm quen tay với số lượng này, nên thời gian luyện kim cũng rút ngắn đi nhiều.

"Zieg, anh ăn trưa thế nào?"

Adele đứng dậy, hỏi tôi.

“Cơm hộp.”  

"Ể? Anh tự nấu ăn à? Ngạc nhiên thật..."

"Đừng có đánh giá người khác qua ấn tượng bề ngoài chứ."

Tôi từng làm thêm ở các quán ăn suốt nên nấu ăn cũng giỏi lắm.

"Chuyện đó tôi xin lỗi..."

"Đây ạ, phần của anh Zieg."

Erika đưa cơm hộp cho tôi.

"Lần nào cũng làm phiền em quá."

"Cảm ơn vợ nhé."

Leonora cũng nhận lấy hộp cơm.

"Ủa, rốt cuộc anh cũng có nấu đâu."

Adele tỏ vẻ ngao ngán.

"Là Erika làm cho đó."

"Dọn dẹp cũng làm luôn!"

Không, cái đó tự mình làm đi.

"Không, cái đó cậu tự làm đi chứ."

Adele nói thay những gì tôi nghĩ.

"Tớ cũng có làm mà, nhưng sách vở cứ bày bừa ra ngay ấy."

Chẳng phải là do đọc xong không chịu cất sách đi à?

"Chị Adele cũng ăn cùng nhé?"

Erika lấy ra thêm một hộp cơm nữa.

"Ể? Phần của chị à?"

"Vâng. Chị Adele mới chuyển đến, chắc chưa chuẩn bị gì được phải không ạ? Nếu chị không chê thì mời dùng. A, nếu không cần thì cũng không sao đâu ạ. Để tối em ăn."

"A, vậy thì, chị nhận..."

"Mời chị ạ~"

Erika đưa hộp cơm cho Adele.

"Có được không vậy?"

Adele nhìn Helen, cố vấn của tôi.

"Chắc là được nhỉ? Chúng ta cùng ăn chung đi."

“Vậy à…”  

Adele ngồi vào bàn, mở hộp cơm ra.

Còn tôi với Leonora đã bắt đầu ăn rồi.

"Trông ngon quá..."

"Em đã cố gắng lắm đó. Em được anh Zieg chỉ cho nhiều công thức lắm."

Ừ, ngon thật.

"He... Zieg đúng là hiểu biết rộng thật đấy nhỉ... A, ngon quá."

“Vui quá ạ!”  

Bốn người chúng tôi cùng nhau ăn cơm hộp, tôi ăn xong trước nên lấy cuốn sách vừa mua lúc nãy ra đọc.

"Anh đang đọc gì vậy ạ?"

Erika hỏi nên tôi đưa bìa sách cho em ấy xem.

"【Cách Nói Chuyện Với Đàn Ông Để Trở Nên Thân Thiết Hơn】... Là phiên bản nam của cuốn sách dạy tán gái kia phải không ạ."

"Nghe nói cùng một bộ."

"Ồ... Trong đó viết gì vậy ạ?"

"Sách viết, đàn ông là sinh vật có lòng tự trọng cao nên không được phủ nhận họ. Vừa khẳng định vừa sửa lỗi cho họ thì tốt... Khó quá."

Làm thế nào bây giờ...

"Anh Zieg hay nói thẳng nói thật mà. Em nghĩ đó là một điểm tốt. Chỉ cần lựa lời thêm chút nữa là hoàn hảo rồi ạ."

Ồ...

"Erika, em giỏi thật đó. Đang thực hành luôn kìa."

"Em đâu có ý đó đâu ạ..."

Bẩm sinh à?  

Quả đúng là Thánh nữ Erika.

"Với lại, nghe nói vị trí ngồi cũng quan trọng lắm."

"Vị trí ngồi ạ?"

"Sách viết là nên cố gắng ngồi cạnh nhau."

"Ồ ồ. Tại sao vậy ạ?"

Hừm…  

"Nghe nói vị trí ngồi sẽ làm thay đổi tâm lý con người. Bên cạnh là tình yêu, đối diện là đối đầu, ngồi chéo là thân ái."

Mà, tôi thì hướng nào cũng là đối đầu.

"Ể? Zieg, anh đang đối đầu với em đó à?"

"Erika... thôi xong, tệ rồi."

Adele và Leonora, đang ngồi đối diện, cũng nghe được câu chuyện, tỏ vẻ như bị sốc.

"Chỗ làm việc thì liên quan gì đâu."

"Mà đúng hơn, người sắp xếp chỗ ngồi rồi nói tốt lắm, là chị Leonora còn gì."

Erika tỏ vẻ ngao ngán.

"Ừm... Zieg, cho tôi xem, cho tôi xem."

Leonora tỏ ra hứng thú, đứng dậy vươn tay ra nên tôi đưa sách cho cô ấy đọc.

"Có gì thú vị không?"

Adele hỏi Leonora.

"Học hỏi được nhiều thứ."

"Học hỏi cái gì chứ..."

"Ừm... Trà này ngon quá~. Bình thường tớ không uống được đâu, nhưng hôm nay lại uống được nhiều ghê."

Leonora uống trà xong liền làm bộ giọng khác lạ, rồi nói ra mấy câu đó, đoạn hơi kéo nhẹ vạt áo Adele.

"Cái gì vậy? Trà đó chắc là rượu chứ gì."

"Ừm... Nói là bình thường không uống được để tỏ ra mình uống yếu, đồng thời ngầm truyền đạt rằng uống cùng cậu rất vui. Rồi, đòn kết liễu là động chạm cơ thể. Nới lỏng quần áo một chút thì càng tốt."

Vớ vẩn thật.

"Như vậy cũng được à?"

Adele nhìn tôi với vẻ mặt nghi ngờ.

"Ai biết? Leonora mà làm thì coi như là đùa đi, còn Adele hay Erika mà làm thì tôi lại thấy lo lắng."

Tôi sẽ nghĩ họ uống nhiều quá.

"Không, ý tôi không phải là bọn tôi, mà là nói chung ấy."

"Không biết. Tôi chỉ đi uống với mấy người các cô và trưởng chi nhánh thôi."

Kiếp trước cũng có mấy bữa tiệc chiêu đãi với đối tác, nhưng không có phụ nữ ở đó.

"Ừm... Zieg đúng là đặc biệt thật... Vậy, anh không có ấn tượng tốt với kiểu phụ nữ như lúc nãy à?"

"Tôi ghét lũ ngốc mà. Nhưng cũng có vẻ dễ 'mang về' đó. Mà, chắc đây là sách dành cho mấy cô nàng chờ được 'mang về' nên mới vậy."

Tôi ghét mấy con nhỏ giở trò mỹ nhân kế như thế này lắm.

“Ồ…”  

Adele tỏ vẻ đã hiểu, Leonora đứng dậy, đi về phía tôi.

"Bé Helen dễ thương thật đó."

Leonora nói ra một điều hiển nhiên.

"Nhìn là biết rồi còn gì."

"Tôi ôm một chút được không?"

"Hỏi Helen ấy."

"Helen, được không?"

Leonora nghiêng đầu hỏi, Helen đang cuộn tròn liền tỉnh giấc, vươn người ngáp một cái.

Rồi, nó nhảy phóc một cái, nằm gọn trong vòng tay Leonora.

"Ồ, dễ thương quá! Tôi thích mèo lắm~"

Vậy à…  

Mà, lại làm bộ giọng khác rồi...

"Ê mà hợp thật."

Leonora ôm Helen trông rất ra dáng.

"Vậy sao?"

"Trang phục đó của cô trông giống phù thủy nên hợp với mèo đen lắm."

"Cảm ơn. Bé Helen, có muốn về nhà với chị không?"

Này…  

"Xin lỗi, nhưng em là linh thú của Ngài Zieg ạ."

"Thích thật đó. Zieg đúng là người hạnh phúc mà."

"Cũng đúng. Sự tồn tại của Helen chính là mục đích sống của tôi, nói vậy cũng không quá lời."

“Ngài Zieg…”  

Mắt Helen long lanh.

Sao mà lại đáng yêu đến thế cơ chứ?

"Rồi? Cái này là sao?"

"Là sao ạ?"

Tôi và Helen cùng ngẩng đầu lên nhìn mặt Leonora.

"Sách viết là phải hết lòng khen những gì đàn ông thích. Sao hả?"

Hừm…  

"Cái đó có hiệu quả thật. Cảm giác thân thiết với độ tin cậy tăng vọt luôn."

Giờ nghĩ lại, ban đầu tôi thấy Erika là người tốt chắc cũng là vì em ấy nói Helen dễ thương.

"Hừm... A, Helen, xin lỗi vì làm em thức giấc nhé."

Leonora đặt Helen lên bàn.

"Không có gì đâu ạ. Được khen em vui lắm."

Leonora nói rồi xoa đầu Helen, đoạn quay về chỗ của mình.

"Đọc cuốn này với cuốn sách dạy tán gái kia, chẳng phải sẽ thành người tốt được cả đàn ông lẫn phụ nữ yêu thích sao?"

Leonora giơ hai cuốn sách lên.

"Tôi mua cũng vì nghĩ vậy."

"Zieg, tôi nói thật lòng đấy, anh bỏ đi."

Adele ngăn lại.

"Đúng vậy đó ạ. Ít ra em không nghĩ đó là người tốt đâu."

Erika cũng nghĩ vậy à...

Ừm, nếu nghĩ đến một dạng lai tạp giữa một gã chuyên đi tán gái với một cô nàng chủ động kiểu "mỡ đến miệng mèo", có lẽ đó không phải là hình tượng tốt đẹp gì...

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Toàn sách quý hiếm
Xem thêm
Ông/bà tác giả nào viết ra 2 quyển đấy v, cần đặt mua cho mấy cặp romcom gấp :))
Xem thêm
bé Helen bắt đầu phải tư vấn cho cả Adele rồi :)). Mà giờ xuất hiện quyển sách áp dụng với đàn ông thì không biết mấy chap nữa lại đến lượt trẻ em, người già ha
Xem thêm
Trí tưởng tượng của bro thật là phong phú :))
Xem thêm
điều gì tuyệt vời hơn 2 chap mới, đó là vừa đọc xong chap thứ nhất thì chap thứ 2 ra
Xem thêm