Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 2

Chương 54: Tôi Tin Tưởng Các Cô Mà, Phải Không?

2 Bình luận - Độ dài: 1,549 từ - Cập nhật:

Chúng tôi mỗi người mỗi việc, đến trưa thì quyết định nghỉ tay ăn cơm.

Leonora đề nghị ăn ngoài trời vì chiều cũng sẽ ướt tiếp, thế là chúng tôi kê bàn ghế, bốn người một thú cùng ăn cơm hộp do Erika chuẩn bị.

"Mọi người không cần thay đồ thật à?"

Ba cô nàng chỉ lau người qua loa bằng khăn nên vẫn còn ẩm ướt.

"Giặt giũ chỉ thêm phiền phức, không sao đâu ạ."

"Cứ coi như mình đi biển là được mà."

"Nói vậy chứ không giống lắm, nhưng cũng quen rồi."

Tôi nghĩ bụng họ cứ mặc đồ bơi cho rồi, nhưng dù vắng người qua lại, giữa phố xá thế này chắc họ cũng ngại làm vậy...

"Trong lúc làm việc tôi có để ý, trông có vẻ ổn rồi đó."

"Em cảm giác như mình nắm được bí quyết cường hóa rồi ạ, nhưng mà nó cứ bị vỡ hoài."

"Ừ, đúng đó. Ma thạch mỏng manh quá."

"Giảm ma lực xuống thì ma lực lại không thấm vào được, điều chỉnh liều lượng khó thật."

Đây cũng là một trong những khác biệt mang tính quyết định giữa nhà ma thuật và nhà giả kim.

Nhà giả kim thường không giỏi việc điều khiển ma lực.

Có lẽ là do việc chiết xuất thành phần từ nguyên liệu hay tổng hợp các nguyên liệu lại với nhau không đòi hỏi việc kiểm soát ma lực đến mức độ tinh vi như vậy.

“Bí quyết nằm ở việc duy trì dòng chảy ma lực ổn định. Không cần quá lớn, chỉ cần các cô kiểm soát được là đủ. Cách này có lẽ chỉ tạo ra thủy diệu thạch chất lượng thấp, nhưng ban đầu không cần nhắm đến đồ cao cấp. Hạng F hoặc thậm chí thứ phẩm cũng được, mục tiêu trước mắt là tạo ra được một viên hoàn chỉnh đã.”

Đúng là tôi đã học được cách nói chuyện.

Tôi đã nuốt được câu 'Đến cái này mà cũng không làm được à?' vào bụng.

"Ra là vậy. Em sẽ thử xem ạ."

"Hay là mình làm tiếp đi, trước khi quần áo khô cong, khó chịu lắm."

"May mà thời tiết cũng dễ chịu. Chứ trời nóng hay lạnh mà làm cái này, chắc khổ lắm đó."

Ba cô nàng đã nói như vậy, nên sau bữa trưa hôm nay, chúng tôi liền bắt đầu lại công việc.

Buổi chiều cũng giống như buổi sáng, tôi tiếp tục làm hỏa diệu thạch, còn ba người kia thì vừa chịu ướt vừa làm thủy diệu thạch.

Tuy nhiên, khoảng vài chục phút sau, nước đã không còn phun ra từ những viên ma thạch trên tay ba người họ nữa.

Thậm chí, màu của viên ma thạch còn dần chuyển sang màu xanh lam đậm hơn.

"A~i! Khó chịu quá!"

“Ôi!”

"Không được nữa rồi..."

Adele hét lớn một tiếng, viên ma thạch vỡ tan, nước lại phun ra.

Cùng lúc đó, ma thạch của Erika và Leonora cũng vỡ, nước bắn tung tóe, cả ba lại một lần nữa ướt sũng.

"Tiếc thật. Còn chút nữa là được rồi mà."

Từ bên này nhìn sang, tôi cảm giác họ đã điều khiển ma lực rất tốt rồi.

"Ừ, tại quần áo chưa khô hẳn nên người cứ khó chịu, chẳng tập trung được gì cả."

"Đúng vậy đó ạ..."

"Bề mặt thì khô rồi mà bên trong quần áo vẫn ướt sũng. Lại còn ẩm ẩm, ấm ấm nữa chứ."

Cái đó thì khó chịu thật.

"Xin thất lễ."

Trong lúc tôi đang nghĩ có lẽ nên để họ đi thay đồ thì đột nhiên có tiếng nói vang lên, tôi liền quay lại.

Thì ra, ở chỗ con đường nhỏ dẫn từ chi nhánh vào, có một phụ nữ trẻ, tóc nâu, mặc quân phục đang đứng đó.

"Có chuyện gì vậy ạ?"

"Xin hỏi các vị thuộc Hiệp hội Nhà giả kim Chi nhánh Reet, đúng không ạ?"

"A, chị Yuliana."

Erika đi về phía chúng tôi.

"Hửm? Erika phải không... Sao em lại ướt sũng thế này?"

Xem ra là người quen của Erika.

"Bên em nhận được yêu cầu làm thủy diệu thạch từ tòa thị chính, nhưng vì chưa làm bao giờ nên đang được chỉ dạy đó ạ. Thành ra mới bị ướt thế này."

"V-vậy sao. Chị không rành về giả kim thuật lắm nên không biết, có vẻ vất vả nhỉ."

Đúng là người ngoài nhìn vào thì khó hiểu thật.

"Cái này là học hỏi thôi ạ. A, anh Zieg, đây là chị Yuliana bên quân đội ạ."

Erika giới thiệu nên tôi đứng dậy.

"Tôi là Ziegwald Alexander thuộc Chi nhánh Reet."

"Vâng. Tôi đã nghe Lutz kể qua. Tôi là Yuliana Vogel. Rất mong được giúp đỡ."

Yuliana vừa tự giới thiệu vừa đưa tay ra nên tôi cũng bắt lấy.

"Rất vui được gặp. Vậy cô đến đây có việc gì?"

"Vâng. Tôi mang ma lực thảo đến, nguyên liệu cho thuốc mỡ hồi phục mà bên này đã yêu cầu. Tôi thấy ở cửa chính có ghi là mọi người ở phía sau nên..."

A, mang đến rồi à.

"Cảm ơn cô. Để ở đâu vậy?"

"Tôi đậu xe ở phía trước."

"Vậy chúng ta ra lấy thôi... À, các cô vào tắm rửa thay đồ đi. Xong rồi mình làm tiếp."

Chắc họ cũng không muốn lại thất bại vì cảm giác khó chịu nữa đâu.

"Lỡ thất bại thì lại ướt nữa đó!"

"Đến mức đó rồi, tôi nghĩ không sao đâu. Với lại cứ giữ sự căng thẳng đó mà làm là được rồi."

"Dạ. Vậy bọn em đi tắm đây ạ. Ma lực thảo nhờ anh nhé."

“Ừ.”

Ba cô nàng đi vào phòng của mình, tôi cùng Yuliana đi ra phía trước.

“Lutz đâu?”

"Lutz đang làm việc khác rồi."

Cậu ta cũng bận rộn nhỉ.

“Đây ạ.”

Ra đến phía trước, có một chiếc xe đang đậu trước cửa, trên thùng xe là những thùng gỗ chứa đầy ma lực thảo.

Có vẻ như mới thu hoạch chưa được bao lâu, nhưng đúng như tôi nghĩ, chúng chưa được sấy khô.

"Chỉ có từng này thôi sao?"

"À không, hàng trên thị trường đã bắt đầu xuất hiện nhưng số lượng còn hạn chế. Vì vậy, cứ có hàng nhập về, chúng tôi sẽ giao ngay. Tất nhiên, đôi khi bên này sẽ giao trễ, nên về thời gian giao hàng, chúng tôi cũng không quá đặt nặng đâu."

Không có nguyên liệu cũng chẳng làm được gì.

Giả kim thuật dù có huyền bí đến đâu cũng không thể tạo ra vật chất từ hư vô được.

"Tôi hiểu rồi. Vậy cứ có hàng thì cô mang đến nhé."

"Vâng. Mà về ma lực thảo, chúng tôi không xử lý được..."

Quân nhân thì làm sao mà sấy khô ma lực thảo được.

Chỉ có những dược sư chuyên nghiệp hoặc nhà giả kim mới làm được thôi.

"Tôi biết rồi. Phần đó cứ để bên này lo."

Tôi nói rồi dùng không gian ma pháp cất mấy thùng gỗ trên xe đi.

"Xin lỗi đã làm phiền, rất mong được các vị giúp đỡ. Vậy tôi xin phép..."

Yuliana nói rồi lên xe rời đi, tôi quay lại phía sau chi nhánh, bắt đầu sấy khô số ma lực thảo vừa nhận được.

Cứ thế làm việc một lúc thì ba cô nàng quay lại.

"Quần áo khô ráo đúng là thích thật!"

"Đúng vậy đó."

"Tắm rửa thật là tuyệt. A, trả cho tôi cái đó."

Leonora lấy chiếc mũ chóp từ trên đầu tôi xuống rồi đội lên.

"Tôi nhận ma lực thảo rồi đó."

"Cảm ơn anh ạ."

"Cô Yuliana lúc nãy tôi chưa thấy ở đồn bao giờ, là đồng nghiệp của Lutz đúng không?"

"Chị ấy phụ trách an ninh ở khu vực cảng đó ạ."

Ồ…

"Em rành nhỉ. Bạn bè à?"

"Không, là bạn gái của Lutz đó ạ."

Bạn gái à…

"Hừm... Mà, Lutz trông cũng sáng sủa. Chắc cũng đào hoa lắm."

"Zieg đã có tôi rồi còn gì."

Đúng thế.

Nhưng không phải Leonora, mà là Helen.

"Rồi rồi... Làm thủy diệu thạch tiếp chứ?"

"Em sẽ thử ạ."

"Không thể để cái mũ quý giá của mình bị ướt được, phải cố gắng thôi!"

"Với cảm giác lúc nãy, tôi nghĩ sẽ làm được đó."

Chắc là được thôi.

Người làm được thì sẽ làm được ngay, còn người không làm được thì có làm cả đời cũng không xong, đó chính là cường hóa.

"Cố gắng lên. Tôi sấy ma lực thảo đây."

Tôi tiếp tục công việc, ba cô nàng cũng cầm ma thạch lên bắt đầu làm thủy diệu thạch.

Mà lại còn làm ngay trước mặt tôi nữa chứ...

"Đừng có làm cả tôi cũng thấy căng thẳng theo chứ..."

"Thôi nào. Ngài là sư phụ của họ mà, phải không?"

Helen đang trốn dưới gầm ghế nói một câu rất chí phải.

"Mà, cũng phải... Tin tưởng là điều quan trọng."

Dù nói vậy, nhưng đề phòng vẫn hơn, tôi liền niệm một câu thần chú phòng ngự.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Đề phòng vẫn hơn :))
TFNC
Xem thêm
Vô cùng tin tưởng đồ đệ
Xem thêm