Web Novel - Chính Truyện (415 - 500)

442 - Ở đẳng cấp khác rồi

442 - Ở đẳng cấp khác rồi

Trans: Sereni

*****

Ham muốn quả thực là thứ cảm xúc vô cùng mãnh liệt. Cách mà mọi người tham gia buổi đấu giá này đã chứng minh rõ ràng cho điều đó.

Thậm chí tôi còn thấy được, một người đáng lẽ vừa mới thành công đấu giá món đồ lại mang trên mặt mình một vẻ tuyệt vọng.

Thắng đấu giá chưa chắc gì đã là thắng. Chiến thắng thực sự là khi người tham gia đã giành được một món đồ có giá trị vượt trên số tiền đấu thầu ban đầu của họ.

Bởi vì hầu bao là có hạn, giá cả lại leo vô hạn, nên lỡ mà hăng máu quá thì hối hận cũng không kịp.

Tuy nhiên, có một số người không thể nào áp dụng cái tiêu chuẩn ấy lên được.

“Tiếp theo, danh mục số 28, “Nhà cao cấp có thể thu nhỏ cho thú cưng” hiện tại đang có giá 10 đồng vàng trắng!”

[... H-Hmmmm.]

Nhìn món đồ có giá cao hơn kha khá so với dự đoán, tôi đưa tay lên chống cằm và nghĩ ngợi.

Quy đổi ra yên thì… nó sẽ có giá 100 triệu yên… Và hơn nữa, mình còn đang tranh đấu với người khác nữa nên giá cả chắc chắn sẽ tiếp tục leo thang.

“Số 985 đã ra giá 11 đồng vàng trắng… Số 643 đã ra giá 11 đồng vàng trắng và 5 đồng vàng! Số 7 đã ra giá 12 đồng vàng trắng!”

[Mhmmm…]

Hiện tại tôi đang đấu giá một căn nhà cho pet có nguyên lý vận hành tương tự như Hộp Ma Thuật. Nó đủ nhỏ để mang đi và đủ rộng để nhét mấy bé to to vào… Um, mình muốn có nó.

Có được món đồ ấy thì việc đi chơi cùng Bell với Lynn sẽ dễ hơn nhiều, thế nên tôi muốn mua cho bằng được. Nhưng thứ đó khá hiếm nên nhiều người cũng tham gia vào tranh giành nó giống như tôi vậy.

Đủ to để nhét vừa cả một quái vật kích thước lớn vào thì hẳn nó phải rộng ngang cả một tòa dinh thự. Không khó hiểu khi nó có giá cao đến thế.

Ờ thì, không phải là hầu bao của tôi không chơi lại mấy người kia nhưng mà… chắc giá cả sẽ đắt ra phết đấy.

Tôi giơ ngón trỏ lên hướng về phía chủ thầu.

“Số 985 đã ra giá 13 đồng vàng trắng! Số 522 đã ra giá 14 đồng vàng trắng!”

[... Vẫn tăng lên hả…]

[... Kaito… anh có muốn… lấy được nó không?]

[Ế? Có, anh nghĩ là món đồ ấy sẽ giúp anh dẫn bé Bell với Lynn đi cùng thuận tiện hơn kha khá, chắc là vậy…]

Khẽ rên rỉ vì giá thầu cứ tăng như tên lửa, tôi trả lời câu hỏi của Isis-san. Thế rồi, trông như đã hiểu, em ấy nói.

[... Cứ giao phó… cho em nhé.]

[... Ế?]

Nói xong, Isis-san giơ tay lên và làm vài cái ký hiệu gì đó.

“...Hả? Ế? K-Khoan đã, xin lỗi vì đã thất lễ ạ! Số 986… đ-đã ra giá… “100 đồng vàng trắng”!” 

[Wha!? I-Isis-san!?]

Em ấy vừa mới ra giá tận một tỷ yên sao!? H-Hả… C-Có khi nào em ấy đang muốn thắng thầu vì mong muốn của tôi không? N-Nhưng mà, ra giá hẳn 100 đồng vàng trắng thì cũng quá đột ngột rồi…

[... Quà đáp lễ… cho chiếc trâm cài anh tặng đó.]

Ê nè, chơi thế chênh lệch giá cả quá rồi đó em ơi!? T-Thôi xong, đã ra giá rồi thì không rút lại được.

Quả nhiên, không ai ra giá cao hơn cả 100 đồng vàng trắng rồi ha…

“Whoa whoa whoa, số 643 đã ra giá 100 đồng vàng trắng và 5 đồng vàng!”

Có người chơi thiệt luôn hả!? C-Cơ mà có vẻ như bên đó đã tất tay luôn rồi. Thế này thì Isis-san chỉ cần… Ế? Khoan khoan khoan em ơi!? Nếu mình nhớ không nhầm thì ký hiệu đó là…

“... Số 986… đ-đã ra giá” gấp đôi”... là 201 đồng vàng trắng…”

[.....]

Khoảnh khắc ấy, cả quảng trường chìm đắm trong im lặng. Mọi người đều cảm thấy choáng ngợp vì màn gấp đôi giá thầu không chút do dự của Isis-san.

Sau đó, không còn ai ra giá nữa.

[... Kaito… Em đã thắng… rồi đó.]

[...N-Nè, ummm, Isis-san? N-Nhận lấy tình cảm sâu đậm của em làm anh vui lắm, nhưng mà… thực sự có ổn không á?]

[... Là sao anh?]

[Y-Ý anh là, em bỏ ra nhiều tiền quá ấy…]

[... “Chỉ là” 200 đồng vàng trắng thôi mà anh?]

[.....]

Hình như Isis-san phải có nhiều tiền lắm mới thốt câu đó ra nhẹ nhàng đến vậy.

[... Ummmm, anh biết là giờ hỏi cũng đã muộn rồi… cơ mà em có bao nhiêu tiền thế Isis-san?]

[... Anh đang hỏi… về số tiền em đang có… loại trừ phần tài sản ra sao?]

[Ư-Ừ…]

[... Chắc là… khoảng “4 triệu”... đồng vàng trắng chăng?] [note83840]

[... Há? Ế!?????????]

Bốn triệu đồng vàng trắng á!? Ơ-Ờ, một đồng vàng trắng tương ứng với 10 triệu yên… vậy tức là… “40 nghìn tỷ yên”!? Tầm này là ngân sách quốc gia luôn rồi chứ hầu bao cá nhân cái nỗi gì!? Ế? Đây chỉ mới là phần tiền không kể phần tài sản thôi á!? Cô gái này đang nắm giữ bao nhiêu phần trăm đồng vàng trắng của thế giới này vậy?

[I-Isis-san g-giàu thế sao…]

[... Um?... Nhưng mà… Kuromueina… còn giàu hơn em… gấp mấy lần lận mà?]

[T-Thật luôn? Kuro rốt cuộc có bao nhiêu tiền vậy…]

[... Em nghĩ là… dùng cách diễn đạt khác… sẽ thích hợp hơn.]

[Cách diễn đạt khác?]

[... Unnn… Đối với trường hợp của Kuromueina thì… chắc là… anh nên hỏi “cô ấy đang nắm giữ bao nhiêu phần trăm nền kinh tế thế giới vậy”... hoặc đại loại thế.]

[.....]

Tôi đã từng được nghe rằng Kuro là người giàu nhất thế giới. Nhưng mà, có ai ngờ rằng ở thế giới nơi mà có tổng dân số còn nhiều hơn cả thế giới cũ của tôi, có một cá nhân nắm trong tay mình một phần kinh tế của nó đâu chứ.

K-Không hổ danh là Vua của thế giới mà… Hẳn là với hai em ấy, 2 tỷ yên… chắc chỉ như mấy đồng bạc lẻ.

Thưa Bố, Mẹ—Con tưởng con đã hình dung được mức độ giàu có của Kuro và Isis-san rồi, thế nhưng mà… cả hai đều vượt xa so với tưởng tượng của con. Isis-san thì siêu giàu, trong khi Kuro thì—ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.

*****

<Áp tơ quợt>

~~ Độ giàu của các nhân vật ~~

Kuromueina… Chủ sở hữu của tập đoàn khủng bố nhất, giữ đến 80% bằng sáng chế của các ma cụ đã và đang tồn tại. Cô ấy thậm chí còn có cả bằng sáng chế của nhiều thứ khác, ví dụ như gia công ma thạch. Cô nàng cũng nắm trong tay rất nhiều vùng đất của Quỷ Giới, và cũng thường xuyên đầu tư. Kuromueina là người giàu có nhất, giàu đến độ đủ sức hủy diệt nền kinh tế của một quốc gia nếu muốn.

Isis… Sở hữu cực nhiều mỏ đá quý cao cấp, đất đai phía Bắc của Quỷ Giới, mang lại nguồn lợi nhuận khổng lồ mỗi năm cho cô. Hiện tại, đối tác làm ăn lớn nhất của cô nàng là Kuro.

Alice… Hầu như lúc nào cũng rỗng túi, nhưng lượng tài sản sở hữu lại vô cùng khủng khiếp. Giá trị của vật phẩm cô làm lúc rảnh rỗi đều thuộc hàng nhất phẩm, đáng giá cả triệu bạc. Cô nàng cũng sở hữu cho mình vô vàn cửa tiệm và đất đai khắp thế giới dù không trực tiếp đứng tên.

Magnawell… Có danh xưng khác là Thần Thương Mại, ông nắm giữ toàn bộ quyền hạn về giao thương quái vật và hoạt động của dịch vụ Rồng Bay. Tuy nhiên, bởi vì kích thước quá cỡ của mình, ông không dùng tiền được nên giao một lượng lớn tiền của mình cho thuộc hạ.

Lillywood… Sở hữu nhiều đất đai. Một Trái của Cây Thế Giới thôi đã cả khối tiền rồi nên muốn bao nhiêu tiền là có bây nhiêu… nhưng cô ấy lại không muốn giữ quá nhiều tiền nên phần lớn số tiền cô nàng nhận được đều cộng vào lương của thuộc hạ và tín đồ hết,

Megiddo… Cũng sở hữu nhiều khu đất trong Quỷ Giới. Ông là một nhà sưu tầm rượu. Dù khó mà tưởng tượng với dáng vẻ bình thường của ông, Megiddo vô cùng thông minh và đầu tư cũng rất nhiều. Ông vô cùng ưa thích những người làm việc có chí tiến thủ, và nếu như ông ưng mắt một ai đó, ông sẽ gần như cho không họ tiền nếu có vay luôn.

Lilia… Xét theo cấp độ của Nhân loại mà nói, cô nàng thực ra giàu vê lờ. Cô là một Nữ Công tước có cho mình vô vàn những cửa hàng khác nhau nên thu nhập cũng kha khá. Nhưng để mà so với hội sống lâu như Lục Vương thì cô nàng không có tuổi.

Thần… Ở Nhân Giới, họ có cho mình rất nhiều tín đồ nên tiền về nhiều như nước lũ mùa thu, nhưng phần lớn các Thần không hay rời khỏi Thần Giới lắm, thế là họ cũng chẳng xài tiền mấy.

~~ Mấy má bị loại khỏi danh sách ~~

Shallow Vernal… Thích tạo ra bao nhiêu đồng vàng trắng thì tạo.

Eden… Y chang con mắm ở trên.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!

Ghi chú

[Lên trên]
Mị cũng muốn được phú bà bao nuôi như thế này ToT
Mị cũng muốn được phú bà bao nuôi như thế này ToT
[Lên trên]
Phú bà ơi, bao nuôi cả em nữa, em cần dahlia e6s5 :<
Phú bà ơi, bao nuôi cả em nữa, em cần dahlia e6s5 :<