Rebuild World
Nahuse Gin; Cell; Waisshu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[LN] Quyển 8 - Hạ - Akira giả mạo [ON GOING]

Chương 236: Nỗi bất an của Sheryl

20 Bình luận - Độ dài: 5,749 từ - Cập nhật:

Duck: :'D

Nhớ tim, cmt và vote 5 sao ủng hộ trans nhé :D 

Enjoy!!

--------------------------------------------------------

Trên tầng cao nhất của một toà cao ốc xa hoa, nơi lạc lõng hoàn toàn với cảnh quan nơi ổ chuột, bên trong một căn phòng rộng rãi đến vô lý với thiết kế để phô trương quyền lực hơn là phục vụ công việc, Sheryl đang xem các tài liệu và báo cáo.

Dữ liệu hiển thị trên tầm nhìn mở rộng của cô cho thấy các hoạt động kinh doanh của băng, từ cửa hàng di vật, các cửa hàng liên quan đến công ty an ninh tư nhân do thành viên trong băng lập ra. Tất cả đều đạt kết quả vô cùng khả quan. Tuy nhiên, sắc mặt của Sheryl lại uể oải và thiếu sinh khí đến lạ.

Sheryl đứng dậy khỏi chiếc ghế đắt tiền, bước tới cạnh bức tường kính của căn phòng và phóng tầm mắt ra xa. Bức tường trước mặt cô thực chất là một màn hình trong suốt được lắp ghép tinh xảo, cho phép cô quan sát rõ ràng khung cảnh bên ngoài.

Xa xa đằng kia là hình ảnh quen thuộc của khu ổ chuột, với những toà nhà bẩn thỉu chen chúc nhau. Nhưng khi hạ tầm mắt xuống khu vực xung quanh toà nhà, khung cảnh lại giống như một khu phố sầm uất gần bức tường Thành phố.

Toà cao ốc nơi Sheryl đang đứng là căn cứ mới của Sheryl Family. Nó được xây dựng bằng số tiền khổng lồ mà họ thu về từ các hoạt động kinh doanh của băng. Diện mạo phố xá xung quanh, vốn được hưởng lợi từ toà nhà kiêm luôn cửa hàng di vật này là minh chứng cho hiệu quả kinh tế mà nó mang lại. Đây đồng thời cũng là bằng chứng cho sức mạnh của băng Sheryl.

Trước đây, khu ổ chuột từng bị chia đôi dưới sự kiểm soát của hai băng đảng lớn là gia tộc Ezont và Haurrias. Đôi bên khi ấy liên tục tranh giành khốc liệt nguồn lợi nhuận khổng lồ từ nền kinh tế ngầm của Thành phố. Nhưng giờ đây, Sheryl Family đã độc chiếm vị trí thống trị đó, cả về tiềm lực kinh tế lẫn sức mạnh quân sự.

Chỉ với lực lượng vũ trang có trang bị hệ thống hỗ trợ toàn diện, họ đã đủ sức áp đảo quân lực của bất kỳ băng đảng nào. Hơn thế nữa, Sheryl Family còn sở hữu cả vũ khí hình người. Kể cả khi Akira, chỗ dựa sức mạnh của băng không có mặt ở đây thì trong phạm vi khu ổ chuột giờ chẳng còn ai đủ sức đối đầu với họ.

Sự an toàn được đảm bảo bởi sức mạnh áp đảo ấy lại càng thúc đẩy sự phát triển kinh tế. Cửa hàng di vật của Sheryl nhập hàng thông qua Inabe từ khu vực do Tsubaki quản lý. Những di vật quý giá đó thu hút vô số khách tới tìm mua. Nhưng nếu chất lượng an ninh xung quanh lỏng lẻo thì lượng khách sẽ giảm ngay lập tức. Dù có cơ hội mua được những di vật hiếm có khó tìm đi chăng nữa thì cũng không nhiều người sẵn sàng đặt cược tính mạng để đến một nơi nguy hiểm như vậy, thậm chí là kể cả khi đã có vệ sĩ đi cùng.

Điều này đồng nghĩa rằng sự an toàn sẽ thu hút được nhiều khách hơn. Vì bản chất của món hàng mà họ đang tìm kiếm nên nhóm khách hàng này thường sẽ là những người có khả năng chi trả hàng trăm triệu Aurum không cần chớp mắt. Đối với họ thì một triệu Aurum cũng chỉ là tiền lẻ. Cơ hội kinh doanh từ những người như vậy là vô hạn. Dĩ nhiên khu vực này nằm trong lãnh địa của Sheryl Family. Với quy mô kinh tế đã vượt xa khuôn khổ nơi ổ chuột và tương đương với một Thành phố nhỏ, lợi nhuận từ những hoạt động này đều đổ về túi họ.

Thường khi đạt được mức lợi nhuận như vậy thì Thành phố Kugamayama sẽ không để yên. Bởi lẽ dù là gián tiếp, nhưng Sheryl Family đang lấy đi một phần lợi ích của Thành phố. Họ chắc chắn sẽ tìm cách can thiệp rồi triệt hạ - giống như cách mà họ đã từng làm với hai băng đảng lớn trước đây.

Nhưng lần này thì khác. Cửa hàng di vật của Sheryl có sự nhúng tay của Inabe, lãnh đạo một phe phái lớn trong giới quan chức Thành phố.

Hoạt động kinh doanh của Sheryl được xem là lợi ích của phe Inabe và mang về số tiền khổng lồ cho họ. Vì vậy, trừ khi có đủ sức mạnh để đối đầu với phe Inabe, còn không thì chẳng ai dám động đến Sheryl. Ngược lại, nhiều công ty trong Thành phố còn phải cúi đầu trước cô để được hưởng lợi từ miếng bánh béo bở ấy.

Toà nhà này, căn phòng này và cả khung cảnh nhìn từ đây đều là biểu tượng cho quyền lực của Sheryl. Từ một con nhãi quèn trong một băng vô danh giữa vô số băng đảng khác của khu ổ chuột, cô đã vươn lên và nắm giữ sức mạnh to lớn tới nhường ấy.

Sheryl thừa hiểu điều đó phi thường tới mức nào, rằng cô đã đạt được một sự thăng tiến hiếm có. Nhưng mặc cho hiểu rõ là vậy, sắc mặt của Sheryl vẫn u ám lạ thường. Cô chẳng có tâm trạng để nở nụ cười mà thay vào đấy, gương mặt cô lộ rõ vẻ bất an và lo lắng. Nhìn xuống khung cảnh của kẻ thống trị trải dài dưới chân, cô lẩm bẩm.

“Vẫn chưa đủ.... Chỉ thế này thôi thì....”

Lời nói ấy không xuất phát từ lòng tham vô độ muốn có thêm quyền lực, mà là từ nỗi sợ bị Akira ruồng bỏ.

Sheryl đang tìm cách vùi đầu vào công việc để trốn tránh thực tại. Cô biết mình là nguyên nhân gián tiếp dẫn đến cái chết của Yumina. Nếu Akira biết chuyện ấy thì cô sẽ ra sao? Sự thịnh vượng của Sheryl Family chính là bằng chứng cho việc cô đã cố gắng trốn chạy khỏi sự thật. Và cô vô thức tìm kiếm sự cứu rỗi trong đó.

Quả thật cô có liên quan đến cái chết của Yumina, nhưng xét cho cùng thì đấy cũng chỉ là nguyên nhân gián tiếp. Có lẽ, nếu biết chuyện này thì Akira sẽ không quá để tâm. Bám víu vào tia hy vọng mong manh này, Sheryl cố tình nhìn nhận vấn đề một cách lạc quan.

Thế nhưng cô cũng không thể tin vào viễn cảnh Akira sẽ hoàn toàn bỏ qua. Khả năng cậu sẽ không trả thù, nhưng chừng ấy vẫn đủ để khiến cậu cân nhắc cắt đứt quan hệ với cô vì khúc mắc trong lòng. Khi ấy, nếu Sheryl nắm trong tay sức mạnh thật lớn thì liệu, Akira có thấy tiếc mà giữ lại mối quan hệ này không? Đó chính là điều Sheryl đang nghĩ tới.

Nhưng để đạt được điều đó thì cần bao nhiêu sức mạnh? Sheryl hoàn toàn không biết. Chính vì thế nên cô cứ mãi truy cầu sức mạnh, bị cuốn trôi trong nỗi bất an vĩnh viễn không thể xua tan, một nỗi bất an khiến cô không bao giờ có thể nghĩ rằng “chừng này là an toàn rồi”.

Ngay cả khi có nỗ lực để đạt được sức mạnh ấy thì trong vô thức, Sheryl hiểu rằng đấy chỉ là một cách trốn tránh thực tại. Bởi cô biết dù bản thân có mạnh đến đâu, một khi Akira đã xem cô là kẻ thù thì mọi thứ sẽ kết thúc ngay lập tức. Lúc đó chỉ còn sự khác biệt giữa một kẻ địch “yếu” hay “mạnh” mà thôi, và Akira sẽ không bao giờ rút lui chỉ vì đối phương quá mạnh.

Sheryl cố gắng trong tuyệt vọng để ngoảnh mặt làm ngơ trước sự thật ấy.

Khi cô đang nhìn ra ngoài, một cuộc gọi từ cấp dưới chợt vang lên. Bị kéo ra khỏi dòng suy nghĩ, Sheryl lập tức che giấu cảm xúc của mình. Chỉ trong khoảnh khắc, dáng vẻ hoảng loạn ban nãy biến mất chưa từng tồn tại, thay vào đó là phong thái của một thủ lĩnh đầy quyền uy đứng đầu một tổ chức hùng mạnh.

“Chuyện gì?”

“Thưa cô chủ, Shijima-san đến rồi ạ.”

“Được rồi. Dẫn ông ta vào.”

Vài phút sau, Shijima bước vào phòng. Không có cấp dưới nào của Shijima đi cùng mà chỉ có những thành viên trong đội vũ trang của Sheryl Family. Điều ấy thể hiện rõ sự chênh lệch vị thế giữa Sheryl và Shijima.

“Lâu rồi không gặp, Sheryl.”

“Vâng, lâu rồi không gặp. Shijima-san, chuyện quan trọng mà ông muốn trực tiếp gặp tôi để nói là gì vậy?”

“Còn phải nói nữa sao, là chuyện về Akira đấy.”

Đối diện với một đối thủ không chỉ đảo ngược vị thế mà còn vượt xa mình, Shijima để lộ vẻ mệt mỏi. Hiện tại, khu ổ chuột có thể chia ra làm hai thế lực lớn là Sheryl Family và phần còn lại. Shijima lúc này đang giữ vai trò thủ lĩnh điều phối cho toàn bộ các băng nhóm thuộc “phần còn lại” ấy.

Từng là thủ lĩnh của một băng đảng tầm trung, Shijima đã xây dựng mối quan hệ thân thiện bề ngoài với Sheryl kể từ sự kiện Akira dẫn Sheryl tới tấn công căn cứ của hắn. Mối quan hệ ấy đã kéo dài cho đến tận bây giờ, khi Sheryl Family đã trở thành một thế lực khổng lồ. Nhờ lợi ích từ mối quan hệ này mà tuy không thể sánh bằng hai tổ chức lớn trước đây, nhưng băng của Shijima vẫn trở thành một trong những thế lực mạnh nhất chỉ đứng sau Sheryl Family.

Tuy là người đứng đầu liên minh các băng nhóm nhưng Shijima không thực sự nắm quyền cai trị, mà hắn chủ yếu đóng vai trò điều phối và hoà giải. Nói đơn giản là vậy, nhưng vị trí này cũng đem về cho Shijima lợi ích rất lớn, vì đây vốn dĩ là chức vụ mà rất nhiều kẻ sẽ lao vào cắn xé nhau để giành lấy.

Thế nhưng quyết định lần này lại được đưa ra khá dễ dàng. Trong cuộc họp của các thủ lĩnh để chọn ra người đứng đầu, Sheryl đã chỉ đích danh Shijima. Mà một khi Sheryl đã quyết định thì chẳng ai dám phản đối cả. Khoảng cách quyền lực giữa cô và phần còn lại là quá lớn.

Nhưng dù vậy thì đáng lẽ vẫn sẽ tồn tại những bất mãn ngầm. Tuy nhiên lần này sự bất mãn ấy cũng tan biến khi có người hỏi Sheryl lý do. Khi ấy cô đã trả lời.

“Người duy nhất tôi biết có thể đàm phán với Akira trong tình thế đôi bên đã sẵn sàng chém giết nhau, làm Akira rút lui và thậm chí còn buộc anh ấy phải trả tiền chỉ có Shijima mà thôi.”

Các thủ lĩnh khác lập tức hiểu ra vấn đề. Vai trò “người đứng đầu liên minh” thực chất chính là kẻ sẽ đàm phán với Akira nếu như giữa họ và cậu xảy ra xung đột. Chẳng ai trong số những người ngồi đây dám tự tin khẳng định có thể giải quyết mọi chuyện êm thấm như Shijima. Quan trọng hơn cả, dù có nghĩ là làm được đi chăng nữa thì họ cũng không muốn làm.

Vì vậy vị trí đứng đầu liên minh không còn là cái ghế để tranh giành nữa mà trở thành thứ trách nhiệm bị đẩy qua đẩy lại. Dưới danh nghĩa ý muốn của Sheryl, Shijima chính là kẻ bị ép ngồi vào cái ghế đó.

Tuy bị buộc phải nhận chức, nhưng điều này vẫn khiến thế lực của Shijima tăng lên đáng kể. Các thủ lĩnh khác buộc phải nể mặt hắn trong các vụ tranh chấp giữa các băng với nhau, để chứng tỏ với Sheryl rằng họ công nhân vai trò của Shijima.

Mặc dù có thêm quyền lực là vậy. nhưng Shijima lại chẳng thấy vui vẻ gì. Bởi cái giá phải trả chính là tình cảnh mà hắn đang đối mặt lúc này: ngồi trước một người có thể giết mình bất cứ lúc nào. Shijima lập tức nhận ra trạng thái tinh thần cực kỳ mong manh của Sheryl, và giờ hắn phải thương lượng với cô. Vẻ mặt mệt mỏi của Shijima chính là từ nguyên nhân ấy mà ra.

Sheryl lạnh lùng nhìn Shijima.

“Chuyện về Akira? Là gì?”

Cô thậm chí giờ còn không nhận ra bản thân đang nhìn Shijima với ánh mắt như vậy – một ánh mắt mà nếu ý thức được thì đáng lẽ cô phải che giấu thật khéo. Đối diện cái nhìn đó của Sheryl, Shijima càng cảm thấy căng thẳng hơn. Nhưng hắn vẫn cố giữ vẻ bình thường để trả lời.

“Chuyện Akira trở thành tội phạm bị treo thưởng.”

“Chuyện đó thì sao?”

Cảm nhận được chút cáu kỉnh thoáng qua trên mặt Sheryl, Shijima thận trọng lựa lời, như thể hắn đang bước đi trên một bãi mìn.

“...Tôi đến để xác nhận rằng chuyện đó không làm thay đổi vị thế giữa chúng ta... để cho cả trong lẫn ngoài băng... nhất là đám lâu la... hiểu rõ. Vì vậy tôi mới đến đây.”

Bởi lẽ nếu nói rằng “Akira đã trở thành tội phạm bị treo thưởng rồi nên chúng tôi không thể hợp tác với Sheryl Family nữa” hoặc “tạm thời đôi bên hãy giữ khoảng cách” thì chẳng khác nào hắn tự tuyên bố sẽ đối đầu với cô.

Nhưng ngược lại, ngay cả khi nói rằng “trong tình hình này, tôi không hề có ý định phá vỡ mối quan hệ với Sheryl Family” thì điều đó cũng sẽ bị đặt nghi vấn. Chỉ riêng việc lên tiếng như vậy thôi đã có thể khiến người ta nghĩ rằng hắn là kẻ đáng ngờ tới mức phải làm chuyện này để lấy lòng tin. Vì lẽ đó nên mục đích của việc này không phải để truyền đạt điều gì đó tới Sheryl. Các thủ lĩnh của liên minh hoàn toàn không có ý định đối đầu với Akira chỉ vì cậu đang bị treo thưởng. Điều đó là chuyện đương nhiên và không cần phải đích thân thông báo cho Sheryl. Tuy nhiên đám tay chân cấp thấp bên dưới vẫn sẽ có những kẻ không hiểu rõ điều này. Vì vậy đây là cách để dạy cho lũ ngu dốt ấy hiểu rõ lập trường của liên minh một cách thẳng thắn và dễ hiểu nhất. Shijima đã nói như vậy với Sheryl.

Trong tình hình hiện tại, hắn không thể nói điều gì bất cẩn với cô. Chỉ cần bị hiểu lầm thôi cũng đã đủ đau tim rồi. Không có gì đảm bảo rằng sự hiểu lầm ấy sẽ được hoá giải, hay thậm chí Shijima còn không chắc liệu hắn có cơ hội để giải thích nếu điều đó hay không. Hơn nữa, trong trạng thái tinh thần bất ổn hiện tại, xác suất Sheryl hiểu sai suy nghĩ của liên minh theo hướng tiêu cực lại càng cao. Có thể cô sẽ nghĩ rằng đó chỉ là hành vi gây hấn. Shijima khi ấy khả năng sẽ bị giết trước khi có cơ hội thanh minh. Đây là điều hoàn toàn có thể xảy ra.

Thế nhưng, nếu cân nhắc từng câu từng chữ thế này thì dù có bị hiểu theo cách nào chắc cũng sẽ ổn thôi. Shijima tự nhủ như vậy để giữ bình tĩnh.

Rồi Sheryl đáp lại.

“...Vậy sao. Thế thì chúng ta xong việc rồi nhỉ. Xin lỗi nhưng giờ tôi đang rất bận. Tôi biết nói điều này với người đã cất công tới đây thật không phải, nhưng hôm nay mời ông về cho.”

“Không, chính tôi mới phải xin lỗi vì đã làm mất thời gian của cô.”

Shijima nói vậy rồi định chuồn đi luôn. Nhưng khi vừa quay lưng lại, hắn nghe thấy Sheryl gọi.

“À, Shijima-san. Tôi có thể hỏi ông một chuyện được không?”

“...C-Chuyện gì vậy?”

Đang mừng vì có thể rời khỏi đây, giờ lại bất ngờ bị gọi lại, Shijima vô thức luống cuống và lúng túng đáp.

Sheryl điều khiển từ xa thiết bị hiển thị trên tường. Màn hình đằng đó xuất hiện hình ảnh Akira giết Udajima trên đầu một con Kaiju khổng lồ và tuyên bố gia nhập phe chủ nghĩa Kiến Quốc.

“Có vẻ như trong Thành phố đang tranh cãi liệu Akira này là thật hay giả. Shijima-san nghĩ thế nào?”

Nghe câu hỏi, Shijima thở phào nhẹ nhõm nghĩ rằng chỉ là chuyện này thôi sao. Hắn cười nhẹ và trả lời.

“Nghĩ thế nào á? Tất nhiên là giả rồi.”

Nghe câu trả lời, nét mặt Sheryl cũng dịu đi một chút.

“...Vậy à.”

“Ừ, chắc chắn là giả. Không lẽ trong bức tường toàn một lũ ngu thôi sao, đến chuyện này cũng không phân biệt nổi nữa hả....”

Tất nhiên Shijima thừa hiểu rằng hoàn toàn có khả năng Thành phố vì một lý do nào đó đã biết đây là Akira giả nhưng vẫn treo thưởng. Tuy nhiên, để tránh làm Sheryl mất hứng, hắn không định nói ra điều đó mà chỉ tiếp tục nói với giọng bông đùa.

Nhưng lúc ấy, một giọng nói của kẻ thứ ba vang lên.

“Tốt rồi. Vậy là ngươi thực sự nhận ra đó là giả.”

Shijima lập tức quay về phía giọng nói ấy. Người đó tắt lớp nguỵ trang và hiện nguyên hình. Ngay lập tức, mặt Shijima co giật dữ dội.

“...Akira? Cậu ở đây sao?”

Dù kinh ngạc là vậy, nhưng Shijima thầm thở phào trong lòng. Nếu vừa nãy hắn nói Akira trong video có thể là thật thì chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nghĩ bản thân vừa thoát hiểm trong gang tấc, hắn thở dài nhẹ nhõm.

Rồi Shijima quay sang nhìn Sheryl với vẻ không hài lòng. Hắn nghĩ rằng Sheryl đang thử mình trước mặt Akira, xem hắn nghĩ gì về chuyện cậu bị treo thưởng. Nhưng vẻ mặt đó nhanh chóng chuyển sang nghi hoặc.

“Sheryl...?”

Thấy Akira, Sheryl như hoá đá.

Hiện tại, cô hoàn toàn không đủ bình tĩnh để có thể gặp cậu. Trong trạng thái căng thẳng cùng cực ấy, Akira đột ngột xuất hiện. Sheryl hoảng loạn dữ dội, không giữ được sự bình tĩnh và khiến suy nghĩ của cô chậm đi đáng kể. Kết quả là Sheryl đã mắc một sai lầm mà bình thường cô tuyệt đối sẽ không bao giờ phạm phải. Từ miệng cô, những cảm xúc từ tận đáy lòng đã lỡ bật ra.

“...Anh là ai?”

Kẻ vừa tắt nguỵ trang và xuất hiện đằng kia là Akira giả.

Nghe tiếng lẩm bẩm của Sheryl, Shijima cũng hiểu ra rằng Akira đó là giả. Hắn lập tức nắm bắt tình hình và không kìm được mà buột miệng mắng Sheryl.

“Cô...! Đồ đần...!”

Tiếng mắng ấy khiến Sheryl giật mình tỉnh lại. Lập tức nhận ra sai lầm của bản thân, mặt cô méo mó vì tức giận.

Akira giả có ngoại hình giống hệt Akira thật. Không thể nhận ra sự khác biệt từ vẻ ngoài. Nhưng những chi tiết khác như khí chất, biểu cảm, phong thái – Sheryl đã nhận ra một chút sự bất thường. Thậm chí cô còn cảm nhận được điều gì đó vượt xa sự bất thường ấy để ngay lập tức biết hắn là giả. Điều này đã chứng tỏ năng lực xuất sắc của Sheryl.

Nhưng cô lại hối hận. Nếu đã nhận ra đó là giả thì cô nên giả vờ như không biết gì. Sheryl nên tỏ ra hợp tác, kéo dài thời gian và bí mật tìm cách thông báo cho Inabe, Akira thật hoặc đội Phòng vệ Thành phố rằng Akira giả đang ở đây.

Nếu lúc đó cô có thể bình tĩnh như vậy thì vấn đề “Akira giả” có lẽ đã được giải quyết ngay tại đây. Lực lượng Thành phố có thể đã bao vây nơi này, bắt giữ hoặc tiêu diệt Akira giả và mọi chuyện sẽ chấm dứt.

Nhưng giờ đã quá muộn. Cô đã để đối phương biết rằng bản thân nhận ra hắn là kẻ giả mạo. Cơ hội ngàn vàng có thể là duy nhất đó đã bị chính tay cô phá hỏng. Sheryl thực sự hối hận từ tận đáy lòng về sai lầm này.

Tuy vậy, chính sự hối hận ấy lại giúp cô phần nào lấy lại bình tĩnh. Nỗi lo sợ Akira sẽ biết cô là nguyên nhân gián tiếp dẫn đến cái chết của Yumina tạm thời đã bị đẩy lùi và nhường chỗ cho ý thức rằng trước hết phải đối phó với tình huống hiện tại.

Sheryl lập tức chuyển sang phương án dự phòng. Cô điều khiển từ xa hệ thống phòng thủ của căn phòng. Ngay lập tức, một bức tường trong suốt như kính cường lực siêu dày hiện ra, chia đôi căn phòng và đứng chặn giữa Sheryl và Akira giả.

Bị giam lại phía bên kia, Akira giả nhìn Sheryl với ánh mắt vô cảm. Hắn khẽ lẩm bẩm.

“Ngươi biết rồi sao....”

Sheryl cố tình cười lớn và đáp trả với giọng chua chát.

“Tiếc quá nhỉ! Ngươi nghĩ chỉ cần bắt chước vẻ ngoài là lừa được ta sao?”

Cô nở nụ cười đắc thắng đầy mạnh mẽ nhắm thẳng vào kẻ đối diện mình, cố tình thu hút toàn bộ sự chú ý của hắn.

“Ta là người yêu của Akira đấy! Ta có thể nhận ra ngay lập tức! Đừng đánh đồng ta với lũ đần độn trong Thành phố, những kẻ chỉ vì một đoạn video mà đã tin sái cổ và treo thưởng anh ấy!”

Vừa cười to vừa nói lớn, Sheryl đồng thời bí mật liên lạc cho cấp dưới trong phòng. Cô ra lệnh “Án binh bất động. Đừng rút súng. Tuyệt đối đừng làm gì kích động hắn”.

“Dù vậy ta vẫn phải công nhận vẻ ngoài của ngươi trông giống Akira thật! Những kẻ chỉ nhìn bề ngoài thôi chắc chắn sẽ bị lừa! Nhưng ta thì khác! Ngươi nghĩ ta đã ở bên Akira từ bao giờ hả?”

Sheryl tiếp tục nói không ngừng và buộc đối phương phải vào thế lắng nghe. Cô tuyệt đối không hé lộ bất cứ điều gì về tình trạng hiện tại, cô không nói rằng hắn đã bị bắt, bị nhốt hay không thể thoát. Vì chỉ cần một câu như thế thôi cũng đủ khiến hắn hành động ngay lập tức.

“Ta quen Akira từ thời anh ấy còn ở khu ổ chuột kìa! Kinh nghiệm của ta hoàn toàn khác biệt! Ta không giống đám người chỉ biết bợ đỡ khi anh ấy đã trở thành một Thợ săn nổi tiếng đâu!”

Nhìn thấy Sheryl cố gắng kéo dài thời gian, Shijima hiểu rằng đây là chiến thuật câu giờ. Nhưng hắn bắt đầu lo lắng về độ bền của bức tường ngăn cách giữa họ với Akira giả. Việc phải kéo dài thời gian khiến Shijima nghi ngờ bức tường này có thể không đủ chắc chắn. Hắn lặng lẽ lại gần một thuộc hạ của Sheryl và thì thầm.

“Này, bức tường kia chắc tới mức nào vậy?”

“Tôi không biết ạ. Tôi không được thông báo chi tiết về thiết bị trong phòng cô chủ.”

Vô dụng thật. Shijima rủa thầm trong lòng.

“Còn viện binh? Bao giờ tới? Đã gọi chưa?”

“Chắc là... rồi ạ. Nhưng vì cô chủ bảo đừng làm gì thừa thãi nên chúng tôi chưa....”

Thật vô dụng. Lần này Shijima bực tới mức tặc lưỡi thành tiếng. Hắn thậm chí đã nghĩ đến chuyện bỏ chạy một mình thì giọng Sheryl vang lên qua thiết bị đầu cuối của cấp dưới.

“Shijima-san, đừng làm gì thừa thãi. Tất cả... chuẩn bị nằm xuống theo lệnh. 3... 2... 1....”

Ngay trước khi đếm đến 0, ba vũ khí hình người màu đen phá tung tường ngoài của toà nhà. Những cánh tay khổng lồ thò vào bên trong, mỗi tay cầm một khẩu súng cực lớn và đồng loạt chĩa vào Akira giả.

“...0!”

Cùng lúc đó, Sheryl và mọi người trong phòng lập tức đổ rạp xuống sàn. Trước khi cơ thể họ kịp chạm đất, sáu nòng súng đồng loạt nhả ra những viên đạn to như pháo và trút xuống như một cơn bão.

Sức công phá khủng khiếp đến mức căn phòng nơi Sheryl vừa đứng lập tức bị nghiền nát trong nháy mắt. Ngay khi Shijima quát, Sheryl đã hoàn toàn tỉnh táo trở lại. Cô điều khiển bức tường phòng thủ để giam Akira giả, đồng thời đẩy công suất của giáp trường lực lên tối đa. Vừa nói chuyện để kéo dài thời gian, cô vừa kích hoạt lực lượng cơ giới từ xa của Sheryl Family và cho chúng tự động xuất kích.

Đó là ba con Black Wolf phiên bản nâng cấp – mẫu vũ khí hình người do Yoshioka Heavy Industries chế tạo. Các di vật lấy được từ khu vực do Tsubaki quản lý đều là hàng quý hiếm và cực kỳ đắt đỏ, vì thế nên cửa hàng của Sheryl buộc phải trang bị hoả lực đủ để bảo vệ chúng. Ba vũ khí hình người này chính là sức mạnh để đảm bảo điều đó.

Từ nhà kho của băng, ba vũ khí hình người đã phóng hết tốc lực đến vị trí của Sheryl. Chúng phá nát bức tường của toà nhà, áp hẳn nửa thân mình vào trong và lập tức nổ súng nhắm vào Akira giả.

Trước đó, Sheryl đã tinh vi che giấu sự xuất hiện của chúng khi thay thế hình ảnh trực tiếp trên màn hình bằng bản ghi hình cũ của khung cảnh bên ngoài và tận dụng đặc tính chắn tín hiệu của giáp trường lực để khiến kẻ địch không phát hiện được sự tiếp cận này.

Nhờ vậy mà ba cỗ máy thực hiện một đòn tập kích bất ngờ với độ chính xác tối đa mà hệ thống tự động cho phép. Tuy không thể thao tác giống như các chiến binh lão luyện, nhưng trong phạm vi hẹp của căn phòng, chúng hoàn toàn có thể tạo ra làn đạn dày đặc bằng băng đạn mở rộng.

Những viên đạn khổng lồ gầm rú khắp nơi và xé toạc không khí. Lớp giáp trường lực vững chắc của căn phòng cũng nhanh chóng chạm ngưỡng chịu đựng và trong chưa đầy một tích tắc sau, cả căn phòng nơi Sheryl đứng đã bị san bằng.

Tường và trần nhà gần như đã biến mất hoàn toàn. Trong khung cảnh ấy, Sheryl – người đang nằm hẳn xuống sàn, từ từ chống hai tay ngồi dậy.

Nhờ bộ đồ lót gia cường bên trong quần áo siêu bền được sản xuất từ thời Cựu thế giới mà Sheryl vẫn an toàn.

Các thuộc hạ của cô cũng thoát nạn nhờ bộ đồ gia cường tích hợp hệ thống hỗ trợ toàn diện. Họ gạt đống đổ nát đang đè lên người rồi đứng dậy. Shijima cũng may mắn sống sót. Hắn loạng choạng dựa vào một mảng tường gần đó để gắng gượng đứng lên.

Sheryl đảo mắt nhìn quanh để nắm rõ tình tình. Nhưng khói bụi mù mịt khiến tầm nhìn của cô bị che khuất. Nét mặt cô trở nên căng thẳng, với đôi mắt dán chặt về phía mà tên Akira vừa xuất hiện.

(...Đã hạ được chưa?)

Kẻ đó từng đứng trên đầu một con Kaiju khổng lồ nên không thể là kẻ yếu được. Nhưng vừa nãy cô đã phục kích hắn thành công. Với chút hy vọng mong manh, cô quan sát tình hình.

Một cơn gió mạnh đột ngột thổi qua. Vì bức tường đã bị phá huỷ nên không còn gì để che chắn gió thổi từ bên ngoài nữa. Chúng đã cuốn sạch khói bụi bay xung quanh cô.

Khuôn mặt Sheryl cứng đờ. Khi bụi tan đi, Akira giả vẫn bình thản đứng đó. Ba vũ khí hình người đã vỡ vụn thành từng mảnh và nằm vương vãi khắp nơi.

“Không thế nào...!”

Dù không giết được nhưng ít ra cũng sẽ bị thương nặng. Nếu vậy thì chỉ cần gom toàn bộ lực lượng vũ trang lại thì biết đâu sẽ hạ được hắn. Sheryl nghĩ vậy.

Thế nhưng tia hy vọng le lói ấy lập tức bị dập tắt.

Akira giả vẫn giữ nguyên vẻ mặt không chút tức giận, thậm chí có thể xem là vô cảm. Hắn bước thẳng về phía Sheryl.

Hành động đó khiến thuộc hạ của Sheryl lập tức phản ứng. Bị sự sợ hãi và hoảng loạn chi phối, tất cả xả đạn liên tục. Nhưng hắn dễ dàng né được chúng. Ngay sau đó là đòn phản kích. Khẩu súng trong tay Akira giả có sức công phá đủ để phá huỷ phiên bản nâng cấp của Black Wolf một cách dễ dàng thì lớp giáp trường lực trên bộ đồ của thuộc hạ Sheryl vốn yếu hơn rất nhiều kia càng không thể chống đỡ. Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ người của cô đã bị hắn bắn chết.

Sheryl toan bỏ chạy. Lớp đồ lót gia cường đã cho một cô gái bình thường như Sheryl sức mạnh đủ để đấm nát đá tảng và tốc độ chạy nhanh đến mức người thường không thể bắt kịp. Nhưng Akira giả lập tức vòng ra trước mặt cô. Hắn tung một cú đấm thẳng vào bụng Sheryl và dễ dàng xuyên quá lớp phòng thủ của bộ quần áo Cựu thế giới lẫn đồ gia cường bên trong và cô gục xuống. Nhưng khi chưa kịp hoàn hồn thì cả hắn lập tức đánh gãy hai chân cô. Chức năng của bộ đồ gia cường cũng bị phá huỷ theo, khiến Sheryl hoàn toàn mất khả năng chạy trốn.[note78385]

Cô nằm quằn quại trên sàn và rên lên trong đau đớn. Akira giả ép cô uống một lọ thuốc hồi phục với động tác vừa thô bạo, vừa dứt khoát.

“Thuốc hồi phục đấy. Uống đi. Ta không có ý định giết ngươi.”

Sheryl trừng mắt nhìn Akira giả, cổ họng vẫn nuốt thuốc.

“...Ngươi là ai? Mục đích của ngươi là gì?”

“Ta sẽ nói sau. Giờ thì ngoan ngoãn nghe lời đi.”

Nói xong, Akira giả bế Sheryl lên và định rời khỏi đây.

Dựa người vào đống đổ nát, Shijima chứng kiến toàn bộ sự việc. Hắn thở phào nhẹ nhõm.

(...M-May quá.... Lũ khốn khiếp! Dám kéo ta vào chuyện này sao!)

Tuy nghĩ vậy nhưng Shijima không ngu ngốc tới mức nói ra những lời chửi rủa ấy. Nhưng như thể nghe được những lời đó, Akira giả dừng bước. Hắn quay lại và tiến về phía Shijima. Khuôn mặt Shijima lập tức cứng đờ.

Đứng trước mặt hắn, Akira giả hỏi.

“Ngươi nói Akira trong video chắc chắn là giả đúng không? Tại sao?”

Hắn hỏi với giọng bình thường, nhưng Shijima cảm nhận rõ rằng bản thân không có quyền từ chối. Nói hoặc chết. Hắn chỉ có hai lựa chọn. Và Shijima không muốn chết.

“...Vì nếu là thật thì cậu ta sẽ không làm chuyện đó.”

“Tại sao? Yumina chết là vì Thành phố. Nếu biết sự thật và nổi điên thì làm vậy cũng đâu có gì lạ?”

“Ngược lại là đằng khác. Nếu Akira tức giận đến mức đấy thì cậu ta sẽ không bao giờ liên minh với bọn Kiến Quốc. Tao không biết mày bắt Udajima kiểu gì, nhưng nếu là Akira thật thì cậu ta sẽ không bắt cóc hắn đâu. Cậu ta sẽ giết Udajima ngay tại chỗ rồi tiếp tục đi giết những kẻ khác luôn.”

“...Nhưng làm vậy chẳng phải hắn sẽ bị giết sao?”

“Một kẻ đủ tính táo để lo cái mạng của mình như vậy sẽ không bao giờ kéo xác thuộc hạ của tao đến tận căn cứ của tao, và hắn cũng sẽ không xông vào trận chiến của hai băng đảng lớn để biến tất cả thành kẻ thù đâu.”

Akira giả nghe lời Shijima với vẻ hứng thú và khẽ gật gù mấy lần.

“...Ra là vậy. Hoá ra ta là kiểu người như thế....”

“Hả?”

Nghe giọng điệu cứ như thể hắn thật sự nghĩ mình là Akira thật, Shijima bất giác thốt lên đầy nghi hoặc. Nhưng khi chưa kịp hiểu gì thì mọi chuyện đã chuyển hướng.

“Được. Ngươi cũng đi với ta luôn.”

“Hả!?”

Shijima bị Akira giả túm lấy. Hắn kẹp Sheryl bên phải, Shijima bên trái rồi đưa cả hai ra mép toà nhà và ném thẳng xuống. Tiếng hét của Shijima vang vọng giữa không trung.

Nhưng Sheryl và Shijima không rơi xuống đất. Thay vào đó, cả hai bị quẳng thẳng vào buồng lái của một vũ khí hình người đang chờ sẵn trong trạng thái nguỵ trang giữa không trung.

Akira giả lại kích hoạt chức năng tàng hình rồi cùng cỗ máy chở Sheryl và Shijima rời khỏi hiện trường.

Sau khi hắn đi, viện binh của Sheryl Family dọn đống đổ nát của cầu thang bị phá huỷ để xông vào. Nhận được tin báo, lực lượng Phòng vệ cũng kéo đến hơi muộn một chút. Nhưng tất cả đã quá trễ.

Ghi chú

[Lên trên]
Xin hãy chuyển nỗi đau này vào hai hòn dái Togami :'D Hết bẻ tay rồi bẻ chân, chắc lần sau bẻ đầu luôn cho đủ bộ quá, dm tác giả nhé :D #thuongSheryl
Xin hãy chuyển nỗi đau này vào hai hòn dái Togami :'D Hết bẻ tay rồi bẻ chân, chắc lần sau bẻ đầu luôn cho đủ bộ quá, dm tác giả nhé :D #thuongSheryl
Bình luận (20)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

20 Bình luận

Khổ nhất em =)))
Xem thêm
#thuongSheryl
Tội ẻm vcl đang chầm cảm rồi chớ
Xem thêm
Quá tuyệt hú hú
Xem thêm
yên tâm là cảnh sát hay lực lượng phòng vệ luôn đến lúc sau cùng để dọn dẹp đống đổ nát
Xem thêm
Muốn làm ăn lớn phải móc nối với chính phủ.
Sheryl con ghẻ có khác.
Xem thêm
Shijima công nhận bản lĩnh thật sự.
Mạng cũng lớn. Lựa chọn những phương án nguy hiểm luôn đúng :))
Xem thêm
tks trans
Xem thêm
Thật ra thì sheryl có nói hay ko thì cx bị tóm chỉ có bị bẻ hay ko thôi
Xem thêm
Tuyệt quá thớt ơi. 😍
Tiếc cho Sheryl thật nhưng mà vì thế sẽ được hóng cảnh cứu Sheryl sắp tới của Akira rồi. Mỗi lần cứu Sheryl lại đều là màn biểu diễn hoành tráng cả.
Giờ mình bắt đầu hiểu hiểu cảm giác của Kibayashi rồi đó. Hóng quá đi mất 🥵
Xem thêm
Cảm ơn Duck
nhưng mà mình nhớ hình như chỗ này có minh họa mà ?
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Có nhé, nhưng đoạn này trong sách không chèn minh hoạ nên t không cho nhé bác :D
Xem thêm