Rebuild World
Nahuse Gin; Cell; Waisshu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[LN] Quyển 8 - Hạ - Akira giả mạo [ON GOING]

Chương 249: Những Người kết nối với Cựu thế giới

12 Bình luận - Độ dài: 8,008 từ - Cập nhật:

Duck: Đăng nhầm chương 250 lên trước, cơ mà nội dung hai chương này không liên quan đến nhau nên ae cứ đọc bình thường nhé :D  

Vl lên top 2 hako chỉ với 1 chương? :D Thời đại moidaden? :D 

Lên top 1 đê cho t múa nào :3 

Nhớ tim, cmt và vote 5 sao ủng hộ trans nhé :D 

Enjoy!!

--------------------------------------------------------

Hôm nay Shizuka cũng mở cửa hàng như thường lệ. Cô tiếp tục công việc kinh doanh với sự phục vụ chu đáo không khác gì mọi ngày.

Nhờ chuyện trang bị của Akira nên Shizuka đã có được mối quan hệ với những công ty chuyên phục vụ Thợ săn hạng cao. Tuy vậy, hàng hoá trong tiệm của cô vẫn không thay đổi. Xung quanh chỉ toàn trang bị dành cho Thợ săn hạng 30 trở xuống.

Vì muốn thiết lập mối quan hệ với Akira thông qua Shizuka nên họ đã đề nghị cô thay đổi cửa hàng để phục vụ những Thợ săn hạng cao hơn, giàu có hơn. Thậm chí họ còn đề nghị hợp tác nhập hàng cho tiệm của cô. Nhưng Shizuka đã từ chối. Cô không muốn bỏ rơi những khách hàng đã gắn bó với cửa tiệm suốt bao năm qua. Hơn nữa, Shizuka cũng nghĩ rằng kinh doanh và làm việc với Thợ săn hạng cao là vượt quá khả năng của mình.

Thế nên, dù đã có mối quan hệ đủ để giúp cô mở cửa hàng ngay sát bức tường, thậm chí là bên trong nội thành nếu cần, nhưng Shizuka vẫn tiếp tục công việc kinh doanh tại địa điểm quen thuộc.

Sau khi tiễn khách, Shizuka lẩm bẩm.

“Akira. Không biết em ấy có ổn không nhỉ...?”

Shizuka đã nghe Elena và Sara kể về tình hình hiện tại của Akira. Cô biết cậu vẫn an toàn, khoẻ mạnh và không dấu hiệu bị dồn vào đường cùng. Về việc cải thiện tình hình thì cô cũng biết được rằng Inabe – một lãnh đạo Thành phố đang hành động để huỷ bỏ lệnh treo thưởng đối với Akira.

Dù vậy việc Akira phải sống chui lủi vẫn là một sự thật không thể chối cãi. Shizuka lo lắng cho cậu. Và cho dù điều duy nhất cô có thể làm là lo lắng thì Shizuka cũng không tự trách mình. Cô mỉm cười như để tự an ủi chính mình và nói.

“Thôi thì dù chỉ có thể lo lắng thì mình cũng phải lo lắng cho đàng hoàng chứ. Akira đã nhờ mình cầu nguyện cho em ấy được bình an mà.”

Nếu là Akira thường ngày thì chắc cậu sẽ chẳng bao giờ nói thẳng ra điều đó vì sự ngượng ngùng khi ấy sẽ thắng thế. Nhiều khả năng lúc đó cậu đã thực sự rất căng thẳng rồi. Shizuka nghĩ vậy. Chính vì thế nên cô muốn đáp lại lời nhờ vả đó, dù cho điều ấy có thể chẳng mang ý nghĩa gì, bằng cách thành tâm cầu nguyện cho sự bình an của Akira.

Đúng lúc ấy, cửa tiệm mở ra cùng tiếng chuông cửa leng keng vang lên. Shizuka lập tức thay đổi tâm trạng và chuẩn bị đón khách.

“Xin chào quý khách.... Ủa?”

Nhưng trước cửa chẳng có bóng người nào.

“Kỳ lạ thật....”

Ngay trước mặt Shizuka, một người đang bật chức năng nguỵ trang và mở cửa bước vào ấy liền tắt chế độ ẩn thân. Hiện ra là hình dáng của Akira. Thấy Shizuka ngạc nhiên, cậu nói với vẻ áy náy.

“Shizuka-san. Xin lỗi. Thật ra em có chuyện muốn....”

Thế nhưng Shizuka nhanh chóng lấy lại nụ cười thường ngày và cắt ngang lời cậu.

“Cậu là ai vậy?”

Biểu cảm áy náy kia lập tức biến mất, thay vào đó là sự vô cảm như thể hắn vừa ngừng điều khiển cơ mặt. Sau khi bị nhìn thấu, kẻ giả mạo Akira buông giọng lạnh lẽo.

“...Cô nhận ra được sao.”

Hắn bước thêm một bước về phía Shizuka.

Khoảnh khắc tiếp theo, một cú đấm dữ dội giáng thẳng vào mặt kẻ giả mạo. Hắn bị thổi bay đi như thể trúng phải một loạt pháo kích, phá nát kệ hàng lẫn bức tường bên trong rồi bị hất văng ra ngoài cửa tiệm.

Người tung ra cú đấm ấy chính là Kanae. Cô vốn đã ẩn mình ngay bên cạnh Shizuka bằng chức năng nguỵ trang và che giấu triệt để khí tức. Với nụ cười ngạo nghễ nhưng cũng đầy hứng thú, Kanae áp sát trong chớp mắt và tung nắm đấm.

Tất nhiên là hắn không dễ bị hạ gục đến vậy. Tuy bị hất văng đi nhưng hắn vẫn cố lấy lại thăng bằng và dồn lực vào đôi chân ngay giữa không trung. Kích hoạt chức năng bám đất của bộ đồ gia cường, hắn cưỡng ép giảm tốc, để lại vệt ma sát cháy xém trong không khí, trượt xuống và đứng vững trên mặt đất bên ngoài cửa tiệm. Ngay sau đó, Akira giả mạnh mẽ bật người đi, lao thẳng về phía Kanae và chuẩn bị phản công.

Thế nhưng ý định ấy đã bị phá sản. Hai chân làm điểm khởi động cho cú lao tốc độ cao ấy bị bắn nát. Khoảnh khắc vừa khống chế hoàn toàn lực quán tính thì cũng chính là lúc hắn bị ngắm bắn.

Người nổ súng là Reina. Giống như Kanae, cô cũng ẩn mình bằng cách nguỵ trang. Không bỏ lỡ cơ hội hiếm hoi này, cô đã xả đạn với độ chính xác tuyệt đối vào chân kẻ địch.

Tuy vậy Akira giả vẫn chưa mất khả năng chiến đấu. Hai chân bị thương kia không chỉ đơn thuần là thủng vài lỗ, mà phần xương bên trong đã bị thổi bay và chỉ còn lớp thịt và da mỏng bên ngoài giữ lại. Tuy vết thương rất nặng, nhưng với sức sống ngang với quái vật và thuốc hồi phục chất lượng tương đương di vật của Cựu thế giới thì hắn hoàn toàn có thể chữa lành nó.

Nhưng điều ấy không thể diễn ra ngay lập tức. Và chính khoảng trống ngắn ngủi đó đã bị khai thác. Vốn đang ẩn náu bên cạnh Reina trong trạng thái nguỵ trang, Shiori lập tức lao tới áp sát Akira giả, vung kiếm chém xuống kẻ địch đã mất khả năng di chuyển tốc độ cao kia.

Kẻ giả mạo cố gắng thoát khỏi tầm sát thương của Shiori bằng cách tung nắm đấm vào không khí và dùng phản lực để ép bản thân lui bật khỏi vị trí ấy nhưng đã không kịp. Trước tiên là một nhát chém dọc, tiếp đến là một nhát chém ngang đi cùng lưỡi kiếm chớp nhoáng và cắt phăng hắn thành bốn mảnh.

Chưa dừng lại ở đó, Shiori tiếp tục truy kích. Cô chém lìa hai cánh tay, chém nốt hai chân rồi vung kiếm phạt ngang phần cổ. Lưỡi kiếm tiếp tục được bồi thêm và chẻ đôi phần đầu vốn đã bị tách đôi kia ra làm bốn phần.

Đến mức này thì không còn gì có thể cứu vãn nữa. Trước khi các mảnh cơ thể rơi xuống đất thì Akira giả đã chết.

Sau khi xác nhận tình hình đã an toàn, Shiori ra hiệu bằng ánh mắt cho Reina. Reina tắt nguỵ trang và thở dài một hơi bên cạnh Shizuka. Còn Kanae, người vẫn đứng đó bảo vệ cả hai cũng hạ thấp cảnh giác.

“Haiz. Nhẹ nhàng quá nhỉ?”

Bỏ qua nội dung câu hỏi thì công việc đã hoàn thành trọn vẹn. Vì lẽ đó nên Reina không trách Kanae mà chỉ nhẹ giọng đáp.

“Thế chẳng phải tốt sao? Còn bao giờ muốn cảm nhận sức mạnh đối thủ thì căn lúc nào chỉ có mình tôi thôi ấy.”

“Vâng vâng.”

Chiến thắng dễ dàng của nhóm Reina không phải vì tên Akira giả này yếu. Mặc dù không mạnh bằng kẻ đã bị Akira đánh bại, nhưng hắn cũng có sức mạnh tương đương kẻ đã bắt cóc Sheryl. Chiến thắng này là nhờ vào thực lực của Reina và đồng đội khi họ đã thành công trong việc tấn công bất ngờ và dồn ép đối thủ một cách chính xác.

Shizuka là một người bình thường và không quen chiến đấu như nhóm Reina. Dù vậy khi cảnh chiến đấu hoành tráng diễn ra ngay trước mắt, cô không hề sợ hãi hay hoảng loạn. Sau khi hít thở sâu vài lần để ổn định tinh thần, cô điềm tĩnh nói.

“Cảm ơn. Mọi người đã cứu tôi rồi.”

Nhìn quanh cửa tiệm đã tan hoang, Shizuka khẽ cười gượng.

“Vậy là... rốt cuộc bọn chúng cũng mò đến tận chỗ tôi thật rồi.”

Lúc trước, khi Reina đến tiệm và nói rằng Shizuka có thể bị Akira giả nhắm đến nên muốn ở lại để bảo vệ thì cô nghĩ rằng lời cảnh báo ấy có hơi lo xa. Dù có quen biết Akira đi chăng nữa thì cô cũng chỉ là chủ một cửa tiệm nhỏ. Thế nhưng linh cảm Shizuka mách bảo rằng cô nên đồng ý lời đề nghị ấy. Và sự xuất hiện thật sự của Akira giả đã chứng minh rằng linh cảm ấy đã đúng, còn sự lạc quan trước đó mới là sai lầm.

Reina áy náy nói.

“Xin lỗi chị. Chúng tôi không có đủ thời gian để hạn chế thiệt hại cho cửa hàng.”

“Không sao đâu. Chị mới là người được giúp mà. Em đừng bận tâm.”

Shizuka trấn an Reina rồi mỉm cười có phần đùa cợt.

“Với lại chị cũng có bảo hiểm thiệt hại cho những trường hợp thế này mà. Có điều chắc hợp đồng lần sau sẽ khó được gia hạn rồi.”

Reina cũng cười theo Shizuka.

“Đúng vậy nhỉ. Chị có muốn tôi giới thiệu một tay đàm phán giỏi không?”

“Thật sao? Ừm, thôi để chị tự làm trước đã. Nếu không được thì chị sẽ nhờ em sau.”

“Dạ vâng.”

Thiệt hại của cửa hàng chỉ là chuyện nhỏ so với việc cô vẫn an toàn. Reina biết ơn sự quan tâm của Shizuka và chuyển sự chú ý của mình.

“Vậy tôi sẽ gọi cho Akira. Shizuka-san, chị có thể tham gia cùng không ạ?”

“Được thôi.”

Xung quanh cửa tiệm bắt đầu ồn ào hơn. Công ty bảo hiểm chịu trách nhiệm duy trì an ninh khu vực và cả lực lượng Phòng vệ Thành phố cũng đã xuất hiện. Reina giao việc xử lý tình hình cho Shiori và liên lạc với Akira.

_*_*_*_

Sau khi nghe Reina kể lại, Akira thở phào nhẹ nhõm. Cậu cúi đầu cảm ơn Reina và Shizuka, những người đang hiện lên trong tầm nhìn mở rộng của cậu.

“Reina. Cảm ơn cô. Cô thực sự đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Shizuka-san. Em thực sự xin lỗi vì đã làm chị liên luỵ.”

Thấy phản ứng bất ngờ của Akira, Reina không khỏi cảm thấy tội lỗi. Cô ý thức được những gì mình vừa làm và không hối hận vì việc đó là cần thiết, nhưng cô vẫn khó mà có thể chấp nhận chúng hoàn toàn.

Nhận ra suy nghĩ của Reina, Shizuka mỉm cười nói với Akira.

“Không sao đâu. Đấy không phải lỗi của em, và nhờ có cô ấy nên chị mới được cứu. Vậy là đủ rồi.”

“Vâng.... Chắc là vậy ạ....”

“Được rồi. Vậy là đủ rồi em. Chị đã nói thế rồi mà. Phải không nào?”

Shizuka nhẹ nhàng nói nhưng giọng điệu có chút trách cứ ấy làm Akira không thể phản bác được gì. Nếu Shizuka đã nói như vậy thì cậu cũng chấp nhận với nét mặt dần dịu lại.

“...Vâng ạ.”

“Tốt. Có thể em vẫn còn nhiều suy nghĩ khác, nhưng sự thật là nhờ cô ấy nên chị mới được cứu. Vì vậy em đừng bận tâm nữa nhé.”

“...? Dạ vâng.”

Akira vẫn thấy day dứt vì đã kéo Shizuka vào nguy hiểm. Nhưng sau khi được cô khuyên nhủ thì cậu quyết định sẽ không bận tâm đến nó nữa. Tuy hơi thắc mắc vì bị nhắc một ý tận hai lần, nhưng Akira cho rằng cô chỉ muốn nhấn mạnh lại nên cậu gật đầu chấp thuận.

Reina cũng nhờ thế mà thả lỏng nét mặt. Lời Shizuka nói vừa nãy không chỉ để an ủi Akira mà còn để xoa dịu cả cô. Bởi lẽ việc Reina bảo vệ Shizuka là để tạo ra một ân huệ, một món nợ lớn cho Akira.

Dù có ở bên cạnh Akira, tức là trở thành lực lượng bổ sung để hỗ trợ cậu thì điều đó cũng chẳng thể tạo ra ân huệ gì to tát. Vốn dĩ chỉ cần mình Akira là đủ mạnh rồi nên giá trị của việc thêm viện binh gần như chỉ là sai số. Tệ hơn nữa, chính họ mới là bên sẽ trở thành gánh nặng để rồi chẳng những không được ghi nhớ công lao mà ngược lại họ còn mang ơn Akira.

Từ những nhận định ấy, Reina đã lựa chọn không đi cùng Akira như Carol hay Elena. Thay vào đó, cô quyết định sẽ đảm nhận phần bảo vệ Shizuka. Bằng cách làm việc mà một người đang bị liệt vào danh sách treo thưởng như Akira không thể làm, Reina có thể biến điều đó thành một món nợ và buộc cậu phải ghi nhớ.

Reina và nhóm của cô cũng biết chuyện Sheryl từng bị Akira giả bắt cóc. Nếu sau đấy còn đối tượng nào bị nhắm đến nữa thì rất có thể đó cũng sẽ là một người thân thiết với cậu và không biết chiến đấu như Sheryl. Nếu thế thì đó chẳng thể là ai khác ngoài Shizuka. Nghĩ vậy, Reina đã ngỏ lời xin được bảo vệ cô.

Ngay cả trong trường hợp suy đoán ấy là sai lầm thì việc trông chừng Shizuka cũng đã đủ để tạo một món nợ nhất định với Akira. Còn nếu Shizuka thật sự trở thành mục tiêu và họ bảo vệ cô thành công thì giá trị của món nợ ấy sẽ vô cùng lớn. Reina đã tính toán như vậy.

Nói cách khác, Reina đã lợi dụng ân nhân của Akira để ép cậu phải mang ơn. Cô hoàn toàn ý thức được điều đó. Reina hiểu sự cần thiết phải tạo ra ân huệ với Akira bằng mọi giá, nhưng cô vẫn không cảm thấy thoải mái. Kể cả vậy, dù nội tâm có thế nào thì cô vẫn phải thực hiện nó. Suy nghĩ ấy đã giày vò Reina.

Lời nói của Shizuka cũng là dành cho Reina. Đừng bận tâm. Dù lý do có là gì thì nhờ vậy mà chị đã được cứu. Shizuka đã nói điều ấy cho cả Akira, người sau này có thể sẽ nhận ra mục đích của Reina, người đang bị dằn vặt bởi chính hành động của mình.

Hiểu được điều đó, Reina vô cùng biết ơn Shizuka.

Shizuka mỉm cười nói.

“À, lực lượng Phòng vệ Thành phố cũng muốn lấy lời khai của chị nên chị xin phép đi trước nhé. Thật tốt khi thấy em vẫn bình an Akira. Chắc là nhờ chị đã cầu nguyện cho em đấy nhỉ?”

Akira hơi đỏ mặt vì ngượng khi nghe Shizuka trêu chọc như vậy. Nhìn thấy dáng vẻ đó, Shizuka nghĩ rằng cậu vẫn ổn và mỉm cười thoát khỏi cuộc gọi.

Trong bầu không khí vẫn còn chút ngượng ngùng, Reina lấy lại bình tĩnh và tiếp tục câu chuyện.

“Ừm.... Akira. Vậy cậu có thể cho tôi biết tình hình của cậu không?”

“À ừ. Được thôi.”

Akira bắt đầu kể tình hình của mình để che giấu sự ngượng ngùng ban nãy.

Sau khi nghe Akira nói xong, Reina nghiêm mặt trước những sự việc ngoài dự đoán.

“Cậu có thể đã chọc giận Sakashita Heavy Industries ư.... Cậu liều quá rồi đấy.”

“Tôi đâu có muốn thế đâu.... Mà này, về chuyện bảo vệ thì tôi nhờ các cô bảo vệ Sheryl luôn được không? Tất nhiên là nếu có thể thôi....”

“Ừ. Không sao đâu.”

“Cảm ơn cô. Vậy sau này tôi sẽ để Sheryl đi cùng Elena và Sara.... Ừm, không, giờ họ đang hộ tống Hikaru rồi nên chắc khó có thể nhập hội với các cô nhỉ?”

Nghe vậy, Hikaru lên tiếng.

“Cái đấy cứ để tôi thu xếp cho.”

“Vậy à. Xin lỗi, nhờ cô nhé.”

Cuộc trò chuyện tạm thời lắng xuống. Trong đầu Reina lúc này vẫn còn một việc quan trọng phải nói ra nên cô khẽ ngập ngừng. Bây giờ Reina phải dùng món nợ đó làm cái giá để nhờ cậu một việc. Một việc mà chỉ cần nói ra nội dung thôi cũng đã đòi hỏi người đối diện phải mang một ân huệ lớn thì cô mới có thể nhờ được.

Vì nội dung quan trọng như vậy nên Reina đã định tìm một cơ hội thích hợp để nói. Nhưng sau khi nghe tình hình hiện tại của Akira, cô bắt đầu nghĩ rằng bây giờ chính là cơ hội hoàn hảo.

“...Akira. Cậu nhớ lần trước tôi có nói là tôi có việc muốn nhờ cậu không?’

“Ừ. Việc gì thế?”

“Đây là việc mà chỉ cần nghe thôi cũng có thể gặp rắc rối rồi....”

Reina nói vậy và nhìn những người khác. Thấy vậy, Elena quyết định rời đi.

“Chắc chúng tôi nên rời khỏi đây nhỉ.”

Sheryl cũng đồng ý.

“Có vẻ là vậy ạ.”

Đây là một rắc rối liên quan đến chuyện riêng của Reina chứ không phải Akira. Vì vậy Elena, Sara và Sheryl đoán rằng đây không phải việc mà họ nên xen vào.

“Akira. Gặp lại em sau nhé.”

Sara cười nói và ba người biến mất khỏi tầm nhìn thực tế ảo của Akira.

Tiếp đến Hikaru cũng trả lời.

“Vậy tôi cũng đi đây. Vì có vài việc cần sắp xếp như đã nói lúc nãy nên tôi....”

Hikaru, người không muốn dây thêm vào rắc rối đã lấy công việc của mình làm cái cớ để nhanh chóng rời đi. Cô biến mất khỏi không gian thực tế ảo sau nhóm Elena.

Những người còn lại là Akira và Reina – những người liên quan trực tiếp cùng với Shiro, Carol và Togami – những người ngoài cuộc nhưng đã chọn ở lại.

Reina một lần nữa xác nhận với Shiro và những người khác.

“Vậy tôi sẽ nói đây, mọi người đồng ý chứ?”

“Được thôi.”

“Được.”

“Ừ.”

Đây là cơ hội cuối cùng để quay đầu. Một khi đã nghe thì sẽ không thể thay đổi nữa. Reina đã nhấn mạnh điều đó và ba người kia đã thể hiện ý chí ở lại bằng những câu trả lời ngắn gọn.

Shiro đang đào tẩu khỏi Sakashita Heavy Industries, còn Carol cũng đang đối đầu với Sakashita giống như Akira. Vì bản thân họ đã ở trong tình thế đó nên những gì Reina sắp nói cũng chỉ là chuyện nhỏ. Bên cạnh đó, nếu đã là chuyện liên quan đến Akira thì họ cũng nên nghe xem thế nào. Shiro và Carol đã nghĩ như vậy.

Trong khi đó Togami quyết định ở lại vì đây là việc riêng của Reina. Ngay cả khi đó là một việc vượt quá khả năng thì cậu cũng không thể phán đoán được điều đó nếu như không nghe trước. Cậu sẽ không thể giúp đỡ Reina được. Vì vậy cậu quyết định sẽ lắng nghe cô.

Reina biết ơn sự quyết tâm ấy của Togami. Cô mỉm cười nói.

“Tôi hiểu rồi.”

Rồi cô lấy ra một chiếc thẻ trắng và đưa cho Akira xem.

“Akira chắc chắn biết vị trí lắp đặt thiết bị đầu cuối kết nối với Tập đoàn Lion’s Tail của Cựu thế giới. Tôi muốn cậu dẫn tôi đến địa điểm đầu tiên trong số đó.”

Những người nhạy bén đã nhận ra sự nguy hiểm trong lời nói của Reina. Nhưng với người chẳng mấy tinh ý như Akira thì cậu lại yêu cầu giải thích chi tiết hơn.

“...Sao cô lại nghĩ tôi biết chuyện đó?”

Và khi đã hỏi thì Reina phải trả lời. Cô không thể biết được thái độ của cậu lúc này là đang giả vờ không biết hay thực sự không nhận ra.

“Chuyện này cũng chẳng đáng là bao so với việc đối đầu với Sakashita Heavy Industries. Tôi sẽ nói tiếp nhé?”

Trước khi Reina nói tiếp, Alpha mỉm cười và nói với Akira.

[Akira. Dù có nghe được gì thì cậu hãy cứ bình tĩnh nhé. Chắc sẽ ổn thôi.]

[Hả? Tôi hiểu rồi.]

Không biết sẽ nghe thấy điều gì, nhưng nếu Alpha đã nói như vậy thì chắc là không sao. Nghĩ vậy, Akira định bình tĩnh nghe tiếp.

Nhưng cậu đã thất bại.

“Akira là một Người kết nối với Cựu thế giới đúng không? Hơn nữa, cậu hẳn là người có thông tin kết nối với Tập đoàn Lion’s Tail được khắc sâu trong não.”

Nghe thấy nửa sự thật xen lẫn ngộ nhận của bản thân, Akira giật mình đến mức bật cười.

[Akira. Bình tĩnh lại nào.]

[À ừ....]

Akira cố gắng giữ bình tĩnh.

[...Nhưng có ổn không vậy? Chẳng phải thân phận Người kết nối với Cựu thế giới của tôi đã bị lộ rồi sao?]

Akira hơi hoảng sợ vì trước đây Alpha đã nói rằng nếu cậu bị lộ là Người kết nối với Cựu thế giới thì cậu sẽ bị mổ xẻ để phân tích cấu trúc não.

[Không sao đâu. Nếu là Akira khi còn là Thợ săn mới vào nghề thì chắc cậu đã bị bắt cóc để làm vật thí nghiệm rồi. Nhưng giờ ai dám làm vậy với Akira thì chỉ có nước ăn phản công và bị giết ngược lại thôi. Chẳng đáng chút nào.]

Alpha mỉm cười giải thích rằng việc Akira là Người kết nối với Cựu thế giới không đáng để người khác phải mạo hiểm đối đầu với sức mạnh hiện tại của cậu. Vì vậy sẽ không có vấn đề gì.

Akira gật gù với nét mặt đã phần nào yên tâm hơn.

[...Ừ, cũng đúng. Nếu là tôi lúc trước thì không nói, nhưng với tôi bây giờ thì....]

[Đúng vậy. Chẳng có gì to tát cả. Ít nhất thì đúng như Reina đã nói, chuyện này cũng chẳng đáng là bao so với việc đối đầu với Sakashita Heavy Industries.]

[...Ừ. Đúng vậy.]

Việc đối đầu với Sakashita Heavy Industries còn tồi tệ hơn cả việc bị bắt cóc và mổ xẻ chỉ vì thân phân Người kết nối với Cựu thế giới của cậu bị lộ khi còn là Thợ săn mới vào nghề. Hiểu được điều đó, nét mặt của Akira trở nên căng thẳng hơn một chút.

Dù biểu cảm của Akira có hơi bất thường, nhưng so với việc bật cười vừa nãy thì phản ứng ấy cũng không phải điều gì to tát. Reina không để tâm lắm và tiếp tục nói.

[Tôi sẽ nói lý do vì sao tôi nghĩ vậy. Đây chỉ là lời giải thích cho suy luận của tôi thôi nên nếu có sai thì cậu cũng không cần đính chính đâu.]

Vừa nói, Reina lại giơ tấm thẻ trắng lên cho Akira xem, vừa giải thích.

Tấm thẻ này là do Olivia đã để lại cho Akira ở tàn tích Khu thương mại Iida. Về cơ bản thì nếu không phải Người kết nối với Cựu thế giới thì không thể sử dụng được. Cũng có cách dùng khác là sử dụng các thiết bị đầu cuối tương thích với Cựu thế giới. Nhưng những món đồ ấy giờ vẫn rất đắt đỏ nên Reina không tin Akira hồi đó lại sở hữu chúng. Hơn nữa, Olivia cũng chẳng có lý do gì để đưa cho Akira thứ mà cậu không thể dùng. Vì vậy nên khả năng cao Akira chính là Người kết nối với Cựu thế giới.

Thế nhưng chỉ riêng việc Akira là người như vậy thôi thì vẫn chưa đủ để giải thích vì sao Olivia lại đưa tấm thẻ đó cho cậu. Vậy nguyên nhân nằm ở đâu? Reina cho rằng lý do nằm trong chính quá trình Akira trở thành Người kết nối với Cựu thế giới.

Tồn tại những trường hợp vì một nguyên nhân nào đó mà sẽ chỉ thức tỉnh nửa chừng với tư cách Người kết nối với Cựu thế giới, và vì chức năng kết nối chưa hoàn chỉnh ấy mà họ vô tình tiếp nhận một lượng lớn dữ liệu khổng lồ từ tàn tích rồi cuối cùng dẫn đến quá tải và chết não.

Nhưng không phải tất cả đều chết. Một số người sẽ thức tỉnh hoàn toàn như một Người kết nối với Cựu thế giới thực thụ, thậm chí có người còn thức tỉnh những năng lực đặc biệt. Trong số đó, những người có thông tin kết nối với một khu vực đặc biệt của Cựu thế giới, nơi mà những người kết nối bình thường không thể vào, đã được khắc sâu vào não.

Reina nghĩ rằng Akira là một trong những trường hợp đó. Có thể ở một tàn tích nào đấy, cậu đã vô tình kết nối với một thiết bị đầu cuối của Tập đoàn Lion’s Tail Cựu thế giới, suýt chết nhưng lại sống sót và thông tin kết nối ấy đã được ghi sâu vào não cậu. Hơn nữa thiết bị đầu cuối đó không phải loại thông thường mà là thiết bị đặc biệt dành cho khách hàng VIP, và Akira có thể đã thừa hưởng quyền truy cập ấy. Đó là lý do vì sao Olivia để lại tấm thẻ này cho Akira. Reina suy luận như vậy.

“Tấm thẻ này không phải cứ muốn là có đâu. Nó quý giá đến mức Shiori sẵn sàng làm mọi cách để chiếm lấy đấy. Ngoài ra thì nhiều khả năng người đã tìm ra tàn tích Nhà ga Yonozuka là cậu phải không? Khi kết nối với Tập đoàn Lion’s Tail của Cựu thế giới thì cậu đã lấy được thông tin về vị trí các chi nhánh hoặc thiết bị đầu cuối khác rồi dựa vào đó để tìm những tàn tích chưa được phát hiện khác phải không? Tôi nói không sai chứ?”

Reina đã tiết lộ toàn bộ thông tin mà cô có. Giờ mọi chuyện phụ thuộc vào Akira. Cô nghĩ vậy và chờ đợi phản hồi.

Akira nghiêm túc lắng nghe Reina rồi trả lời.

“Xin lỗi nhưng tôi sẽ không nói suy đoán của cô là đúng hay sai. Nhưng tôi có manh mối về thiết bị đầu cuối của Tập đoàn Lion’s Tail mà cô nhắc đến, cái “đầu tiên” ấy. Tôi chỉ cần cho cô biết vị trí đó là được phải không?”

Ngay cả khi có so sánh với việc đối đầu với Sakashita Heavy Industries thì việc bị lộ là Người kết nối với Cựu thế giới cũng không phải chuyện nhỏ. Nhưng Reina vẫn cảm thấy nhẹ nhõm khi nhận được phản hồi tương đối tích cực từ Akira. Cô mỉm cười đáp lại.

“À xin lỗi. Nhưng nếu được thì tôi muốn cậu trực tiếp dẫn tôi đến đó thay vì nói mỗi vị trí không. Tất nhiên là để sau cũng được. Tôi biết tình hình của cậu và chúng tôi cũng cần chuẩn bị một số thứ nữa.”

“Tôi thì không sao.... Nhưng Reina, cô ổn với chuyện này chứ?”

Không có gì đảm bảo tình hình của Akira sẽ được giải quyết. “Để sau” chỉ có ý nghĩa nếu như cái “sau” đó tồn tại. Xét theo lẽ thường thì xác suất để một kẻ đã đối đầu với Sakashita Heavy Industries có được cái “sau” ấy là cực kỳ thấp.

Akira cũng hiểu điều đó nên cậu mới cẩn thận hỏi lại.

Reina cũng tương tự cậu. Cô hơi nhếch mép và mỉm cười có phần khiêu khích.

“Ừ. Vì vậy cậu nhớ đừng có chết cho tới khi đó đấy nhé?”

Đáp lại, Akira cũng mỉm cười đầy thách thức.

“Đương nhiên rồi.”

Hiểu rõ tình cảnh của Akira, nhưng cả cậu và Reina đều đưa ra một lời hứa, với tương lai của cậu làm tiền đề.

Câu chuyện tạm thời khép lại ở đây. Akira sực nhớ ra điều gì đó.

“À, phải rồi. Nhắc đến Lion’s Tail mới nhớ, bên ngoài cửa hàng của bọn tôi đang có mấy người của Lion’s Tail đấy. À, ý tôi là bên hiện đại ấy.”

“Ý cậu là sao...?”

“Ờ thì tôi cũng chẳng rõ nữa....”

Akira cho Reina xem cảnh tượng lúc đó thông qua tầm nhìn mở rộng. Reina cau mày suy nghĩ một lát rồi mỉm cười cảm ơn.

“Cảm ơn vì đã nói cho tôi biết. Cái này hữu ích lắm đấy.”

“Vậy à. Thế cô có biết tại sao bọn họ lại ở đấy không?”

“À xin lỗi. Cái đấy thì cậu đừng hỏi nhé. Bên tôi cũng có chuyện riêng mà. Mà này, nếu bọn họ có cản trở Akira thì cậu không cần bận tâm đến tôi đâu. Cậu muốn làm gì thì làm.”

Reina có thể đoán ra lý do vì sao Pamela và đồng bọn lại ở đó, nhưng vì một vài lý do nên cô không tiết lộ được. Tuy nhiên, nếu chúng trở thành kẻ địch của Akira thì cậu có giết cũng chẳng sao. Đó là câu trả lời của Reina.

Akira hỏi thêm.

“Vậy là bọn họ không liên quan gì đến nhóm cô đúng không?”

“Ừ, cậu nghĩ như thế cũng được.”

“Ừ. Tôi hiểu rồi.”

Chỉ cần biết rằng nếu xảy ra giao chiến thì không cần xem họ là người của Reina là đủ đối với Akira rồi.

Từ khi nghe Reina nhờ vả như vậy thì có vẻ như Carol đang suy nghĩ điều gì đó. Lúc này cô khẽ cười và lên tiếng.

“Reina. Togami. Xin lỗi, nếu đã tạm xong chuyện rồi thì chúng ta dừng lại ở đây được không? Bọn tôi cũng có chút chuyện cần bàn.”

“Hửm? Được thôi. Akira, gặp lại sau nhé.”

“Có chuyện gì thì cứ gọi tôi.”

Nói vậy xong, Reina và Togami ngắt máy với Akira. Những người ở xa đều đã rời đi và cuộc gọi thực tế ảo cũng kết thúc. Bên trong chi nhánh của Tập đoàn Lion’s Tail, Akira quay sang hỏi Carol với vẻ hơi ngạc nhiên.

“Carol. Chuyện cô muốn nói là gì vậy?”

“À, tiện đây thì tôi cũng muốn nói thêm về bản thân mình.”

Nói rồi Carol nhìn sang Shiro. Thấy Shiro vẫn đang cười cợt ở đó, cô nghĩ rằng việc bảo cậu rời khỏi đây e rằng không khả thi. Hơn nữa thì chắc cậu cũng đã nhận ra từ trước rồi. Vậy thì chi bằng bây giờ nói thẳng ra còn hơn.

Carol nhìn lại Akira và nói.

“Tôi cũng giống như Akira, là một Người kết nối với Cựu thế giới có thông tin kết nối khắc sâu trong não. Nhưng cái tôi có chỉ là thông tin về tàn tích Mihazono thôi.”

Trước câu nói bất ngờ ấy, Akira bật cười lần nữa. Trong khi Shiro hoàn toàn không tỏ ra ngạc nhiên. Thấy vậy, Carol nói.

“Quả nhiên Shiro cũng nhận ra từ trước rồi nhỉ?”

“Ừ. Đúng vậy.”

Shiro nhớ lại những căn cứ dẫn đến suy đoán của mình.

Đường hầm ngầm của tàn tích Mihazono được che giấu rất tinh vi. Nếu không phải người có kỹ thuật cực kỳ cao thì sẽ không thể phát hiện ra. Kể cả có không bằng Shiro thì người tìm ra nó chắc chắn không phải người bình thường. Togami tìm được đường hầm ngầm ấy là vì Shiro đã giải mã lớp che giấu qua thiết bị đầu cuối tương tích với Cựu thế giới mà cậu đưa Togami.

Nhưng Akira và Carol đã tự mình phát hiện ra nó. Shiro không nghĩ Akira hay Carol có kỹ thuật đủ để phá vỡ lớp che giấu này. Vì vậy khả năng cao một trong hai người, Akira hoặc Carol mang trong mình thông tin kết nối của tàn tích Mihazono.

Và Shiro nghiêng về phía Carol nhiều hơn. Hành vi của Carol có dấu hiệu cố gắng đẩy lý do phát hiện ra đường hầm này – điều mà người bình thường khó có thể làm được sang cho người khác.

Vì những lý do này nên Shiro đã đoán được phần nào mà chẳng cần Carol phải nói ra. Hơn nữa cậu cũng đã nghi ngờ Akira là Người kết nối với Cựu thế giới từ khi cả hai còn ở trên đoàn xe vận chuyển liên Thành phố. Bởi vậy nên cậu không ngạc nhiên gì mấy khi nghe Reina đề cập tới vấn đề này.

“...Cơ mà mày không biết thật hả Akira?”

“Tao không biết....”

“Cả hai đều là Người kết nối với Cựu thé giới mà lại không phải đang hợp tác với nhau sao....”

Shiro đã đoán sai điểm này. Cậu nghĩ bản thân vẫn còn khá non trong việc đọc tình huống rồi tiếp tục qua thần giao cách cảm.

[Akira.]

[Gì?]

[Ồ, trả lời hẳn hoi rồi kìa. Trước giờ tao toàn bị mày bơ thôi à.]

[...Thì giờ bị lộ rồi còn gì.]

Thực ra không phải Akira bơ Shiro, mà là bởi trước giờ cậu không hề nghe được Shiro. Alpha đã chặn các liên lạc đó và cô chỉ vừa mới gỡ chặn khi nãy. Akira hiểu điều này nên cậu chỉ trả lời cho qua chuyện.

Shiro nhìn sang Carol.

“...Carol không dùng được thần giao cách cảm à?’

Thực ra Shiro cũng đã thử thần giao cách cảm với Carol, nhưng chẳng những không trả lời mà cậu còn không thấy cô phản ứng gì. Carol cũng hiểu được điều đó nên nói.

“À, hoá ra cậu đang dùng cái gọi là thần giao cách cảm đó à? Tôi cũng là Người kết nối với Cựu thế giới, nhưng điểm kết nối của tôi chỉ là tàn tích Mihazono thôi. Chắc vì thế nên tín hiệu của cậu không tới được chỗ tôi.”

“Ra vậy. Thế thì....”

[Thử như này xem?]

Lần này Carol lập tức có phản ứng. Cô ngạc nhiên khi nghe thấy giọng nói vang lên trực tiếp trong đầu chứ không qua tai.

[Ồ, kết nối được rồi này. Có vẻ ổn đấy. Akira, mày thử nói gì đó với Carol đi. Cứ để tao làm trung gian là ngon hết.]

[...Thế này à? Carol, cô nghe thấy tôi không?]

[Ừ, tôi nghe thấy rồi.]

Giờ thì Akira cũng nghe được tiếng Carol trong đầu. Nhờ có Shiro làm trung gian nên cả ba giờ đã có thể dùng thần giao cách cảm để nói chuyện với nhau.

[Khi đã quen rồi thì kể cả có ở gần nhau đi chăng nữa thì nói thế này vẫn tiện hơn nhiều. Cho dù xung quanh có ồn ào tới đầu thì vẫn nói chuyện được, không sợ nghe nhầm, mà cũng chẳng phải lo ai nghe lén.]

Shiro nói như vậy qua thần giao cách cảm. Nhưng Carol thì lại nói bằng miệng.

“Tôi sẽ nói bằng lời. Nói qua đầu nhau thế thì chẳng phải Shiro nghe được hết rồi còn gì? Giờ tôi muốn nói chuyện riêng với Akira, phiền cậu ra ngoài giúp nhé?”

“Cô nói thế thì tôi biết đi đâu bây giờ....”

Trong lúc Shiro chưa nói hết câu thì Olivia – người vẫn đang đứng chờ bên cạnh đã vận hành căn phòng. Những bức tường lập tức dựng lên và biến nơi này thành một căn phòng kín.

“...À, cảm ơn nhé.”

Shiro mỉm cười gượng gạo, nói lời cảm ơn rồi cùng Olivia rời khỏi phòng. Nhìn cảnh tượng đó, Akira khẽ cười cùng Carol.

“Thế chuyện riêng mà cô muốn nói là gì vậy?”

“Tôi định nói lý do vì sao tôi lại thuê Akira làm vệ sĩ. Vì so với chuyện đối đầu với Sakashita Heavy Industries thì lý do đó giờ cũng chẳng còn là vấn đề lớn nữa rồi.”

Carol bắt đầu kể về lý do ấy.

------

Carol biết được rằng Sakashita Heavy Industries đang tìm kiếm những Người kết nối với Cựu thế giới có thông tin về tàn tích Kuzusuhara khắc sâu trong não để chinh phục tàn tích đó. Không chỉ riêng Kuzusuhara mà khả năng cao họ cũng đang tìm kiếm những Người kết nối với Cựu thế giới sở hữu thông tin về các tàn tích khác, chẳng hạn như tàn tích Nhà ga Yonozuka có đường hầm ngầm liên kết với nó chẳng hạn.

Bản thân Carol có thông tin về tàn tích Mihazono khắc trong não. Nếu bị phát hiện thì cô không biết điều gì sẽ xảy ra. Lý do cô thuê Akira làm vệ sĩ cũng đến từ nỗi sợ đó. Carol đã giải thích như vậy.

Không phải cứ mạnh là đủ. Đối phương là Sakashita Heavy Industries – một thế lực mà ngay cả những Thợ săn hạng cao cũng phải chùn bước. Hơn nữa, nếu biết lý do Carol bị truy đuổi thì rất có thể hắn sẽ phản bội và bán cô cho Sakashita Heavy Industries.

Người được thuê làm vệ sĩ phải là người mà một khi đã nhận yêu cầu thì sẽ không bao giờ rút lui, bất kể kẻ địch có là ai. Và kể cả có biết được bí mật của Carol bằng bất kỳ phương thức nào thì họ cũng sẽ không tiết lộ. Người làm vệ sĩ cho Carol phải đáp ứng được những điều kiện đó.

Trong số những người mà Carol biết thì đối tượng phù hợp nhất chính là Akira.

Doras cũng là một lựa chọn tốt, nhưng việc anh bán thông tin cho Carol là một điểm trừ. Carol không thể tin tưởng hoàn toàn một người sẵn sàng đổi thông tin để lấy thứ gì đó giống như cơ thể cô.

Nghe xong, Akira cũng hiểu được lý do vì sao Carol không thể nói động cơ này lúc trước khi thuê cậu. Akira nghĩ.

“Ra là vậy. Thế thì tôi đã làm chuyện tồi tệ rồi. Carol thuê tôi làm vệ sĩ để đề phòng việc bị Sakashita Heavy Industries nhắm tới, ấy vậy mà tôi lại khiến cô phải ra tay giúp đỡ, rồi cuối cùng thành kẻ thù của họ luôn. Cho tôi xin lỗi nhé.”

Thế nhưng thay vì trách cứ, Akira lại tỏ thái độ nhận lỗi về mình. Carol cảm kích đáp lại với một nụ cười.

“Đừng bận tâm. Tôi mới là người sai vì đã không nói rõ mọi chuyện.”

“Chắc là vậy, cơ mà....”

“Thế nhân tiện tôi sẽ kể thêm một chút về chuyện của mình. Lần này tôi sẽ nói rõ ràng nên cậu cứ im lặng lắng nghe nhé?”

Carol mỉm cười tinh nghịch.

“Ừ.”

Akira quyết định không bận tâm quá nhiều nữa. Thay vào đó, cậu sẽ đáp lại Carol bằng cách nghiêm túc lắng nghe và giữ bí mật về những gì cô sắp kể.

Carol bắt kể về quá khứ của mình. Trước đây cô từng là một Thợ săn khá nghiêm túc. Trong một lần khám phá tàn tích Mihazono thì cô đã bị đau đầu dữ dội và ngất đi. Khi tỉnh lại thì cảnh vật bên trong tàn tích đã hoàn toàn thay đổi. Đó là bởi thông tin cô nhận được với tư cách là Người kết nối với Cựu thế giới đã hiển thị qua tầm nhìn mở rộng. Vì sự việc ấy mà cô đã mất đi những người đồng đội lúc bấy giờ, và từ đó Carol cũng bỏ lại quá khứ để che giấu thân phận của mình.

“Carol” là cái tên giả mà cô chọn để sống với một danh tính mới. Tuy cái tên này giờ đã trở thành một phần của cô, nhưng trước kia cô còn có một cái tên khác.

Cô trở thành người tăng cường cơ thể không chỉ để thay đổi khuôn mặt mà còn cả vóc dáng. Cô làm nghề buôn bản đồ vì một nhà buôn bản đồ xuất sắc thường sẽ bị nghi là Người kết nối với Cựu thế giới. Cô đã lợi dụng điều đó để nguỵ trang và giả vờ rằng bản thân cũng bị hiểu nhầm như vậy.

Cô cũng bắt đầu bán thân như một nghề tay trái. Nhưng cô làm vậy không phải vì tiền, mà là để làm bình phong cho việc biết được những thông tin mà chỉ Người kết nối với Cựu thế giới mới có bằng cách giả vờ rằng mình nghe được chúng từ những Thợ săn khác.

Càng nhiều khách hàng tới thì sẽ càng dễ khiến người ta nghĩ rằng cô biết thông tin qua con đường đó. Carol trau dồi kỹ năng quyến rũ, đầu tư số tiền lớn vào cơ thể mình để tạo nên một thân hình gợi cảm, và nghề tay trái này thậm chí còn mang lại nhiều tiền hơn cả khi cô làm Thợ săn.

Việc giao du với những kẻ tồi tệ như Viola cũng là cách để che giấu nguồn thông tin. Nếu là Viola, hoặc những kẻ có quan hệ với cô thì việc biết những thông tin ấy cũng sẽ không bị đặt dấu hỏi. Carol đã cố ý tạo cho tất cả một ấn tượng như vậy.

Và rồi chẳng biết từ lúc nào mà chiếc mặt nạ “ác nữ” cô đeo lên để che giấu quá khứ kia đã trở thành chính con người cô.

Lòng tự trọng khiến cô hối hận về điều đó đã biến mất từ lâu. Tuy vậy cô vẫn còn chút hoài niệm về con người thật thà của mình ngày xưa.

“Tôi biết nói ra thì hơi kỳ, nhưng tôi hồi trước đúng kiểu trong sáng tới nỗi người ta phải thắc mắc vì sao tôi lại đi làm Thợ săn đấy.”

“Ồ, thế à?”

“Cậu không tin đúng không?”

“Không, tôi có bảo cô nói dối đâu.”

Dù vậy thái độ của Akira như thể đang nói rằng để hoàn toàn tin thì hơi khó. Carol bật cười vui vẻ trước phản ứng ấy.

“Lúc làm nghề tay trái, tôi thỉnh thoảng cũng nhớ lại bản thân ngày xưa và ăn mặc theo kiểu trong sáng như hồi đó. Lạ là mấy cái đó lại được ưa chuộng phết đấy. Mà hình như với cậu thì không có tác dụng nhỉ.”

“...À đúng rồi.”

Carol nhớ lại lần cô từng gặp Akira trong bộ dạng “trong sáng” ấy. Nhưng phản ứng của cậu lúc đó chẳng khác gì so với lúc cậu thấy cô mặc những bộ đồ gia cường đầy táo bạo. Ít nhất là vào thời điểm đó.

Akira bỗng nghĩ tới điều ấy rồi cố đánh trống lảng bằng cách tiếp tục câu chuyện.

“Nhưng mà... liệu có ổn không nếu Carol nói cho tôi cả tên cũ của cô như thế?”

“Ổn mà. Miễn Akira không đi kể lung tung là được.”

Carol cười nói như vậy, Akira cũng mỉm cười đáp lại.

“Hiểu rồi. Tôi sẽ giữ bí mật.”

“Cậu nhớ đấy nhé?”

Sau khi trút bỏ những điều mà bản thân đã giữ kín suốt bao năm, Carol mang nét mặt đầy nhẹ nhõm như vừa được giải phóng. Vì tâm trạng có phần hưng phấn nên cô buột miệng nói ra điều mà sau này khi bình tĩnh lại thì chắc cô sẽ thấy bản thân đã khá bất cẩn.

“...À, nhân tiện thì Akira này. Từ lần đầu gặp cậu là tôi đã thấy cậu mạnh khủng khiếp rồi. Sức mạnh ấy có phải là nhờ một sự hỗ trợ nào đó không?”

Akira cứng người trong giây lát. Nhưng vì đang hưng phấn nên Carol đã không nhận ra và tiếp tục nói.

“Thì Reina đã nói rồi mà phải không? Rằng Akira đã vô tình thừa hưởng quyền hạn của một khách hàng VIP của Tập đoàn Lion’s Tail khi cậu trở thành Người kết nối với Cựu thế giới ấy.”

Carol đã nghi ngờ Akira là Người kết nối với Cựu thế giới từ lâu. Cô nghĩ rằng sức mạnh điên rồ và khó hiểu của Akira là nhờ vào việc sử dụng khả năng của Người kết nối với Cựu thế giới để lấy thông tin địa hình từ tàn tích và tận dụng chúng trong chiến đấu.

Thông tin địa hình theo thời gian thực, bao gồm cả việc từng viên đạn bay như thế nào,.... Cô từng nghe nói rằng những Người kết nối với Cựu thế giới đã sử dụng dữ liệu từ tàn tích như một thiết bị thu thập thông tin siêu hiệu quả. Và cô nghi ngờ rằng Akira cũng giống vậy.

Nhưng sức mạnh của Akira hiện giờ đã vượt xa tới mức lý do kia đã chẳng còn là cái cớ hợp lý để giải thích nữa. Vì vậy Carol cũng từng nghi ngờ suy nghĩ của mình, kể cả việc Akira là Người kết nối với Cựu thế giới. Tuy nhiên, sau khi nghe chuyện của Reina thì cô nghĩ rằng có lẽ Akira đang nhận được một dạng hỗ trợ nào đó qua Cựu thế giới.

“Nếu là khách hàng VIP thì cũng không lạ nếu như có dịch vụ hỗ trợ kiểu đấy đúng không?”

Nghe vậy, Akira cố ý nhìn sang chỗ khác một cách lộ liễu.

“...Ai mà biết được chứ.”

“Vậy à.”

Khuôn mặt vui vẻ quá đà của Carol khiến cậu quay sang nhìn cô.

“...Tôi nói trước nhé. Dù hồi đó có thế nào thì gần đây tôi cũng tự mình chiến đấu khá nhiều rồi đấy. Như lần chạm trán với gã khổng lồ ở tàn tích Kuzusuraha, hay khi vào Khu vực sâu thứ ba và chiến đấu dưới đường hầm ngầm chẳng hạn. Tất cả đều là do tôi tự mình cố gắng hết.”

Akira nói với vẻ hơi biện minh. Carol mỉm cười khen ngợi.

“Thật sao? Tuyệt lắm.”

Akira thở dài thườn thượt rồi nói.

“Ừ. Tôi sẽ giữ mồm giữ miệng cho.”

Cảm giác đôi bên vừa chia sẻ bí mật của nhau và trở nên thân thiết hơn đó làm Carol rất vui. Akira cũng khá hài lòng. Cuối cùng cậu cũng trút bỏ được cảm xúc rằng sức mạnh mà cậu có từ trước đến nay không hoàn toàn là của bản thân.

Nhưng bí mật quan trọng nhất vẫn được giữ kín. Việc cậu là Người kết nối với Cựu thế giới, hay việc từng nhận hỗ trợ khi chiến đấu, tất cả so với điều đó đều chẳng là gì.

Sự tồn tại của Alpha. Đó là thứ mà cậu tuyệt đối không thể tiết lộ.

Theo một cách nào đó thì lần này cũng là cơ hội tốt cho Akira. Cậu đã có được một câu chuyện để che giấu sự hỗ trợ của cô.

Khi Akira nhìn sang chỗ khác, ánh mắt cậu hướng về Alpha – người vẫn đang nở nụ cười như thường lệ. 

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

Top 1 rồi . chương mới thôi nào 🤤
Xem thêm
chương này hay đét , akira pha này tí nhót :Đ
Xem thêm
Quá nhiều rom🥴
Xem thêm
Tôi nghi ngờ việc đăng lộn chương là cố tình. tình tiết căng cực như này phải để đăng cuối mới cuốn ;))
Xem thêm
Ozu
chap này hay v
Xem thêm
Ôi ôi. Sao cái chương quan trọng này lại đăng nhầm thứ tự được vậy. 😖
TFNC
Xem thêm
ko đăng giờ âm nữa à duck
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Vẫn giờ âm nhé bác, khác là thêm giờ dương thôi :D
Xem thêm
@Duckieee:
Thế hôm nay đăng thêm cái giờ âm nữa đi🤤
Xem thêm
hay quá duck oiiii 🤤
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Cảm ơn bác đã ủng hộ :D
Xem thêm