Hồi Ký Những Năm Tháng Ấy
Chuyện của Đặng
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Những mẩu ký ức vụn vỡ

Chương 18: Hoa Khôi Học Đường

0 Bình luận - Độ dài: 2,221 từ - Cập nhật:

Sau hai năm theo đuổi Như Quỳnh, tôi và em ấy bắt đầu có những tiến triển nhất định. Từ chỗ tôi nhắn cho em một trăm tin Như Quỳnh trả lời một lần, hiện tại cũng có đôi lúc em ấy đã chủ động nhắn tin trước hỏi han.

Thực tế cũng chẳng đâu vào đâu nhưng với chàng trai đang đắm chìm vào cảm giác tình si là cả một bước tiến quan trọng của văn minh loài người.

Những cuộc chuyện trò của tôi và em ấy diễn ra kiểu thế này đây:

-Chúc bạn ấy buổi tối xinh đẹp!

-Hi, cảm ơn Gia. Như Quỳnh đang học bài.

-Sắp thi Hoa Khôi Học Đường rồi ấy. Chủ nhân vương miện sắp tới tính toán thế nào rồi?

-Hihi, đâu có. Tớ đang tập trung cho kỳ thi HSG Quốc Gia vào tháng 5 tới. Không biết cô giáo chỉ định ai thi hoa khôi nữa.

-Chắc chắn là Như Quỳnh rồi. Hôm đó để tớ làm băng rôn kéo anh em cỗ vũ cho!

-Hihi! Thôi làm thế ngại lắm.

-Nếu đi thi Như Quỳnh dự tính phần thi tài năng sẽ đệm đàn cùng với bài hát tiếng Anh.

-Woa, mong chờ quá. Tiếc Gia mù tịt món đàn nếu không sẽ xung phong đệm đàn cho Như Quỳng hát. Haha!

-À mà phần trang phục dạ hội sẽ có anh trai dẫn ra ấy. Như Quỳnh chọn ai chưa?

-Cái đó không rõ. Trai lớp tớ mấy bạn mọt sách hay ngại, tới đó tính sau.

-Mà Gia ngồi chơi nhé, tớ bận rồi!

-Oki, pjpj nhé!

-Pjpj!!!

Đặt điện thoại xuống bàn một suy nghĩ xẹt ngang, làm sao mà có thể chứng kiến cô gái của tôi tay trong tay người khác đi trước toàn trường được cơ chứ.

Ít ngày sau khi A1 họp lớp để chọn ra anh trai may mắn nước nắm tay một trong tứ đại mỹ nhân Trần Phú bước lên bục. Không rõ tác động  của ai đó khiến nguyên đám trai lớp A1 ai cũng từ chối quyết liệt. Điều đó làm cho Cô giáo chủ nhiệm rất bực mình.

Tôi thề là vụ này không liên quan gì tới mình, nếu tôi nói dối nửa lời ngày mai mặt trời sẽ mọc ở đằng Đông.

Cuối cùng vì quan hệ thân thiết vị giáo viên của 11A1 đành mượn một bạn trai bên lớp tôi. Ờ thì cũng không muốn lắm đâu, do trai lớp tôi cũng giống trai A1 sống chết từ chối, chẳng ai dám nhận cuối cùng công việc nặng nề này tôi đành đảm nhận vậy. 

Còn riêng phần lớp tôi thì giữa rừng hoa thì cuối cùng Hoàng Linh bạn thân tôi là đứa đại diện cho lớp tham gia Hoa Khôi Học Đường đợt này. Tính tình Hoàng Linh hơi trầm trong lớp nó chỉ chơi với hai đứa con gái. Tôi là thằng con trai duy nhất nó chơi chung. Cũng không rõ vì sao nó chịu tham gia cuộc thì này. Dù sao cũng mừng khi thấy con bạn thân cởi mở hơn.

Và tất nhiên Hoàng Linh nhờ tôi dắt tay nó đi lên lễ đường à nhầm sân khấu này rồi. Với đứa con gái tính cách truyền thống như con bé việc nắm tay thời điểm đó là điều gì đó ghê gớm lắm.

Cuối cùng ngày sau bao ngày chờ đợi ngày tổ chức Hoa Khôi Học Đường cũng tới. Ngay từ sáng sớm dân chúng đã tụ tập xung quanh rất đông. Không chỉ mỗi học sinh trường hay người dân xung quanh mà những nơi khác cũng tụ tập về rất đông. Có lãnh đạo tới dự vậy nên để đảo bảo an ninh lực lượng CA cũng có mặt.

Tôi có vinh dự được dắt tay cả hai đoá hoa xinh đẹp này. Ngay từ sáng sớm tôi đã lên cho mình bộ cánh chỉnh chu nhất. Sơ mi trắng tinh khoác lên, nơ thắt trên cổ phối quần tây đen nhánh  dưới chân mang đôi chelsea boot, tóc tai ghé Salon quen uốn nhẹ xịt keo trông cứ như chú rể.

Buổi diễn bắt đầu bởi màn bước ra chào khán giả của bốn mươi thí sinh đúng là trăm hoa đua nở. Mỗi lần các cô gái bước ra lại làm đám đông ồ lên thích thú. Các nàng thơ quần jean xanh, áo thun trắng trông khỏe khoắn mang số báo danh lần lượt đi ra chào sân.

Đang mải nhắn tin tiếp lửa cho Như Quỳnh đám đông lại ồ lên. Mắt tôi rời màn hình điện thoại ngước lên ngay lúc này mười thí sinh đang từ từ bước ra.

Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Mỹ Linh, đôi chân dài thẳng tắp, tóc buộc trông khá năng động và nụ cười thánh thiện khiến đám trai ngẩn ngơ.

Được tuyển chọn để tham gia thi Hoa Khôi đều thuộc hàng mỹ nhân thế nhưng với chiều cao cùng ngoại hình sáng Mỹ Linh nổi bật hẳn lên. Dường như ngay lúc này quanh em ấy được bao bọc bởi thứ ánh sáng thuần khiết nào đó. Lúc em ra diễn phần thi của mình đám đông hú hét khiến Ban tổ chức phải lên tiếng giữ trật tự.

Nhất là mấy thằng trong Bang Dark Knight bắt đầu bàn tán xôn xao .

-Mỹ Linh A5 đây sao lời đồn không sai nhỉ?

-Không hổ danh em gái vừa lên lớp 10 đã sánh ngang Tứ Đại Mỹ Nhân.

-Xinh quá nhỉ, em này lớp nào sao lần đầu tiên thấy.

Đủ mọi lời tán dương dành cho cô gái vang lên quanh tôi lúc này.

Vốn dĩ tôi đang ngồi trong góc chuẩn bị hỗ trợ phần thi cho Bạch Nguyệt Quang thấy anh em bàn tán khiến không thể kìm nổi tò mò liền ra hóng chuyện. Có lẽ ở độ tuổi mười bảy cái tuổi ham thể hiện bản thân nên khi nhìn đám đông con trai dành hết sự tán dương ngưỡng vọng cho một cô gái làm bản năng chinh phục trong tôi trỗi dậy.

Một dòng suy nghĩ khác lạ xẹt ngang trong đầu tôi lúc này:

"Được rồi! Anh đây sẽ khiến các chú phải trầm trồ!"

Phần thi tài năng hôm nay của các Mỹ Nhân đa phần là hát, múa và nhảy. Hoàng Linh thể hiện phần tài năng của nó múa cổ trang. Lúc Hoàng Linh bước ra cả hội trường như vỡ oà. Tôi cũng đứng lặng mấy giây trước sự xinh đẹp quyến rũ của con bạn thân.

Bộ trang phục khéo léo lộ ra hết những nét đẹp của cô thiếu nữ tuổi mới lớn, đôi chân thon dài, eo thon, mông vểnh cao quyến rũ và gương mặt á Đông thanh tú.

Mỗi động tác di chuyển theo tiếng nhạc lại làm mọi người há hốc miệng. Đám con trai nhiều ông mải xem không khép nổi miệng.

Tới tiết mục của Mỹ Linh hoa khôi 10A5. Con bé hát một ca khúc tiếng Anh, giọng trong trẻo nghe khá ổn. Tiết mục đầu tư đơn giản nhưng quan trọng nàng xinh nên tiếng hò reo không ngớt.

Dung Nhi gây bất ngờ trổ tài diễn thuyết. Ăn mặc như một MC truyền hình giọng phổ thông truyền cảm bắt đầu nói về tình cha mẹ công ơn thầy cô. Nghe giọng nó cố luyến láy cho ra dáng chuyên nghiệp khiến tôi nổi da. Để mà nhận xét công tâm Dung Nhi nó có năng khiếu và chuyên nghiệp. Ở con bé tôi nhìn thấy sự khôn ngoan và tham vọng ẩn dấu dưới một cơ thể khiến mọi chàng trai muốn sở hữu.

Và chờ mãi cũng tới người tình trong mộng của tôi, cũng là một ca khúc tiếng anh: The day you went the way.

Sân khấu và trang phục được đầu tư tỉ mỉ hơn. Như Quỳnh ngồi bên cây piano và bắt đầu cất giọng hát:

"Well I wonder could it be,

Đôi khi em tự hỏi rằng

When I was dreaming about you

Khi em mơ đến anh

Baby, you were dreaming of me

Liệu khi đó anh cũng đang mơ tới em chứ…

Call me crazy…

Cứ cho là em điên đi…

Call me blind…

Cứ cho em mù quáng đi…

Giọng hát cao vút hòa quyện cùng tiếng đàn piano em đánh lên thánh thót khiến cả hội trường như lắng lại, tiếng ca đâm thẳng vào trái tim tôi. Thật ước gì tôi là chàng trai em hằng mơ về mỗi tối…

Và khi bài hát kết thúc, âm thanh hãy còn vang vọng trong trái tim tôi. Có lẽ nhiều thật nhiều năm sau bất chợt nghe thấy bài hát này vang lên đâu đó tim tôi sẽ lại nhớ về ngày hôm nay về em cô gái ngày đến từ hôm qua.

Màn trình diễn trang phục dạ hội mà tôi mong chờ cũng tới. Sân khấu bừng sáng trong muôn vàn ánh đèn rực rỡ, phản chiếu trên lớp vải lấp lánh của những bộ váy dạ hội kiêu sa. Hoàng Linh bước lên, đêm nay trông nó đẹp đến ngỡ ngàng. Có lẽ sau tối nay trái tim của bao chàng trai sẽ lạc nhịp vì con bạn thân của tôi.

Trong bộ váy xanh lam bồng bềnh ôm lấy vóc dáng mảnh mai, ánh bạc từ từng đường thêu tinh xảo lấp lánh dưới ánh đèn. Chiếc vương miện nhỏ khẽ nghiêng trên mái tóc búi cao. Nụ cười ngày hôm nay của Hoàng Linh tự tin làm sao.

Tôi nắm lấy bàn tay, cảm nhận hơi ấm dịu dàng qua từng ngón tay đan xen. Khoảnh khắc này, Hoàng Linh chẳng còn là cô bạn rụt rè ngày thường nữa.

Tiếng hò reo vang dội cả hội trường, những tràng pháo tay kéo dài không dứt.

Kết thúc màn trình diễn trang phục dạ hội, tôi cùng Hoàng Linh lui về sau sân khấu. Vài bậc thang khá cao lại thêm váy dạ hội khiến con bé đi lại khá khó khăn. Tôi  liền nắm tay dìu Hoàng Linh đi vào.

Từ xa dường như có ánh mắt nào đó như có như không nhìn về hai chúng tôi.

Khi cả hai chúng tôi tiến vào khu vực chuẩn bị Như Quỳnh lúc này đã chờ sẵn từ lúc nào. Khoảnh khắc hai cô gái đứng cạnh nhau khiến mọi chàng trai có mặt lúc này đều ngoái đầu lại nhìn.

-Chào cậu! -Hoàng Linh lên tiếng trước.

Như Quỳnh hôm nay cũng có điều gì đó lạ lùng:

-Hai người trông đẹp đôi quá nhỉ?

Dường như bầu không khí có điều gì đó không đúng, khác với tính cách của hằng ngày Hoàng Linh hôm nay tỏ ra sắc bén lạ thường. Cô ấy tiến lại gần Như Quỳnh rồi nở một nụ cười thật xinh đẹp:

-Cảm ơn cậu! Tớ cũng nghĩ vậy!

Trong khoảng khắc một đứa ngớ ngẩn như tôi cũng dường như nhận ra điều gì đó. Những mối quan hệ giữa con gái với nhau luôn khiến mọi chàng trai cảm thấy khó hiểu.

Sau sân khấu rực rỡ ánh đèn, nơi những tiếng hò reo dần lắng xuống. Hai đóa hoa kiêu sa đứng đối diện nhau. Chiếc váy xanh lam của Hoàng Linh nhẹ nhàng mà tinh khiết, còn chiếc váy trắng được mang lên người Như Quỳnh cũng nổi bật chẳng kém.

Hai cô gái đưa mắt nhìn nhau trong thoáng chốc. Như Quỳnh khẽ cười, một nụ cười mềm mại nhưng ẩn chứa chút gì đó sắc bén. Hoàng Linh cũng đáp lại bằng một ánh nhìn thản nhiên.

Tôi chợt có điều suy nghĩ từ trước tới nay giữa hai cô gái chưa từng có cuộc trò chuyện chính thức nào. Những gì Hoàng Linh biết về Như Quỳnh đều xuất phát từ những lần tôi thất tình tìm tới nhà than vãn nhờ cô ấy làm quân sư tư vấn tình cảm.

Nhưng ngay lúc này đây lại có một thứ gì đó ngập ngừng. Có lẽ vì là bạn thân tôi nên Hoàng Linh có chút bất mãn với thái độ phũ phàng của Như Quỳnh dành cho tôi chăng? Dù sao đêm nay, tôi sẽ nắm tay cả hai bước lên sân khấu này. Cả hai cô gái đều là những người có vị trí đặc biệt trong lòng tôi.

Suy nghĩ mãi chẳng ra lý do hợp lý. Tôi đành mặc kệ bỏ qua sự khó hiểu của hai cô gái. Khoác lên mình chiếc áo vest đã chuẩn bị sẵn. Một đóa hoa trắng tinh khôi cài lên ngực áo khiến bộ vest càng thêm phần trang trọng.

-Để tớ giúp cậu! Phải buộc thế này mới đẹp này!

Chẳng hề quan tâm tới ánh nhìn của Như Quỳnh và những người xung quanh. Hoàng Linh tiến tới dịu dàng điều chỉnh cổ áo giúp tôi. Những cử chỉ thường ngày mà con bạn thân của tôi vẫn luôn làm. Tôi chẳng nghĩ nhiều vui vẻ cười nói trong lúc Hoàng Linh chỉnh trang giúp.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận