Hồi Ký Những Năm Tháng Ấy
Chuyện của Đặng
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Những mẩu ký ức vụn vỡ

Chương 07: Tứ đại Mỹ Nhân trường Trần Phú

0 Bình luận - Độ dài: 2,339 từ - Cập nhật:

Khoá tuyển sinh vào khối 10 trường THPT chuyên Trần Phú có tất thảy sáu trăm chỉ tiêu, sau những kỳ thi căng thẳng được chia thành mười hai lớp dựa theo thứ tự điểm số ba môn Toán, Lý, Hóa.

Kết quả của tôi trong kỳ thi đầu vào không tệ, Toán và Lý khá ổn, ơn trời nhờ Hoá kéo điểm xuống nên tôi vừa khéo rớt khỏi A1 được xếp lớp chọn số hai như ý muốn.

Với điểm tổng cao nhất lớp chọn 2 ngày đầu tiên nhận lớp cô giáo chấm tôi làm lớp phó học tập. Tôi còn nhớ như in cái ánh mắt của cô giáo khi lần đầu nhìn thấy gã học sinh điểm cao nhất lớp:

-Đặng Gia là bạn nào lên đây ạ?

Cô giáo chủ nhiệm cầm tờ bảng điểm trên tay sau một lúc nghiên cứu nhìn xuống lớp và gọi tên. Năm giây sau ánh mắt cô có phần ngỡ ngàng ngước nhìn lên gã học sinh cao gầy trước mặt.

Khuôn mặt lạnh lùng, trên đầu còn nguyên miếng băng gạc trắng dư âm sau trận chiến. Khi nhìn xuống chiếc quần jean rách te tua và đôi giày hai màu đi dưới của tôi chân cô giáo trẻ có phần khá sốc, giọng nói lí nhí:

-Em là...Gia?

Giáo viên chủ nhiệm nhận lớp năm đó cũng vừa mới ra trường tuổi trẻ và bầu nhiệt huyết là điều dễ nhận thấy trong ánh mắt cô. Cô giáo Thảo và cô giáo Thu Phương đều là những cựu học sinh kiệt xuất của trường Trần Phú. Được truyền ngọn lửa đam mê nghề giáo từ những năm tháng học tập cả hai chọn ngành sư phạm, sau khi tốt nghiệp loại xuất sắc được nhà trường tuyển thẳng về giảng dạy. Năm nay là năm đầu tiên hai cô về trường, cũng nhận luôn trách nhiệm chủ nhiệm 2 lớp chọn khối 10.

Cô giáo Thảo, giáo viên môn Ngữ Văn có ngoại hình nhỏ nhắn, giọng nói nhẹ nhàng, thỏ thẻ như những lời thơ khiến cho người đối điện cảm giác thư thái lạ kỳ. Những giờ Ngữ Văn đã trở thành tiết học được mong chờ nhất theo cách như vậy đó.

Giọng nói ngọt ngào kết hợp với khuôn mặt còn đọng lại nét trẻ con khiến ai vừa gặp lần đầu cũng sẽ nhầm tưởng cô giáo của chúng tôi là học sinh mới.

Nhưng trong khi cô Thảo mang đến cảm giác dịu dàng và nhẹ nhàng, Bà La Sát Thu Phương giáo viên môn Toán lại hoàn toàn trái ngược. Dù còn rất trẻ nhưng Thu Phương sỡ hữu một khí chất của người phụ nữ trưởng thành. Năm nay mới ra trường, tôi nhẩm tính Thu Phương tầm 24 tuổi mà tính cách như bà cô 42 vậy, ả ta rất dữ dằn ra đề và chấm điểm cực khó. Mấy đứa A1 lớp cô chủ nhiệm bảo nhau rằng cứ hễ tới tiết trông chả khác gì đang đi lính.

Bởi vậy nên dù sở hữu một ngoại hình cực phẩm với chiều cao phải cỡ một mét bảy hai, vòng nào ra vòng nấy, bầu ngực như muốn bung ra khỏi làn áo dài mỗi lần bà cô vào lớp nhưng trong trường chẳng có mấy người dám nghĩ tới việc tán tỉnh trêu chọc bả.

Đám con trai thời nào cũng vậy ngắm gái luôn là một tài năng thiên bẩm. Mới 1 học kỳ trôi qua trong đám học sinh đã xôn xao về bảng Tứ Đại Mỹ Nhân trường Trần Phú.

Đứng đầu là Bạch Lan, dòng họ Bạch ít gặp ban đầu tôi cứ đùa chắc nghệ danh nhưng sau này biết nhiều hơn thì hóa ra Bạch là dòng lâu đời có ở Trung Quốc, Triều Tiên và cả ở Việt Nam .

"Bạch Lan dù đã chạm tới 30 tuổi nhưng nàng có khuôn mặt trẻ trung và phong vận của một phụ nữ quyến rũ . Cô chủ Bạch nổi bật lên nhan sắc diễm lệ. Với chiều cao 1m65 dáng đồng hồ cát. Số đo 3 vòng 95 – 65 – 90.

Thỉnh thoảng xuất hiện ở căn tin với bộ sườn xám trông như quý cô thời dân quốc. Vài lời đồn ả ta là chủ vài bất động sản xung quanh trường.

Cũng không rõ quan hệ sao mà cô chủ Bạch với ngoại hình yêu diễm này lại là cô chủ căn tin của trong trường học.

Thái thị Phương Thảo, 24 tuổi cao 1m60. 85 – 60 – 90. Xinh đẹp nhẹ nhàng giọng nói ngọt ngào khiến ai gặp cũng xiêu lòng ngay lần đầu. Giáo viên Ngữ Văn mới ra trường...

Gia thế: Không rõ.

Nguyễn Thị Thu Phương, 24 tuổi cao 1m72. Hàng khủng long số đo 3 vòng 90 – 60 – 95. Vô địch vovinam Hội Khoẻ Phù Đổng toàn quốc. Giáo viên dạy Toán mới ra trường.

Gia Thế: Không rõ.

Nguyễn Như Quỳnh, 16 tuổi 1m68. Số đo 3 vòng 85 – 60 – 92. Xinh đẹp ngọt ngào. Từ những năm học cấp 2 danh tiếng của nàng về nhan sắc và học giỏi đã lan khắp vùng. Là lớp trưởng A1 và bí thư trường ngay từ lớp 10.

Gia thế: Con gái một gia đình buôn bán nhỏ."

-Hehe, nghe xong đã thấy hào hứng chưa? -Cu Văn nói hết một lượt khô cả cổ họng mới chịu ngừng.

Cu cậu uống một hơi cạn ly nước rồi nhìn sang tôi với vẻ đắc ý. Suốt cả buổi sáng tôi trốn học hai tiết đầu đi xử công việc trong băng. Hai anh em vừa xong việc liền vào căn tin ngồi hóng chuyện.

Ngồi trầm ngâm nãy giờ nghe cu Văn nước bọt tung toé chém gió không ngừng về Bảng Tứ Đại Mỹ Nhân, cách nó diễn tả như thể chạm ngay trước mặt khiến tôi bật cười.

-Ờ! Nghe cũng được đấy. Số đo 3 vòng cũng moi ra luôn cơ mà. Tao sợ mày luôn đó Văn. -Tôi vỗ vai cu em rồi cười đùa. Cũng không rõ thông tin nó chém bao nhiêu phần là thật nữa.

Hai cô giáo về trường đợt này làm xôn xao cả vùng. Bởi cả hai còn ở độ tuổi quá trẻ, vừa tốt nghiệp sư phạm đã tuyển thẳng về. Đã thế lại vô cùng xinh đẹp, mỗi ngày lên giảng đường đều diện những bộ quần áo được may đo chỉn chu trên con xế hộp xịn.

Giọng hèn mọn của thằng cu Văn vang bên tai:

-Nghe đồn tay hiệu trưởng già thường tập đánh vần với cả hai trong phòng ban giám hiệu ấy anh. Cả hai bả rên to lắm nhiều người đi qua nghe thấy luôn mà.

Từ ngày gia nhập vào băng Dũng Khùng thằng cu Văn này càng lếu láo, ngồi ngay căn tin bàn chuyện bậy bạ của hiệu trường mà giọng nó cứ oang oang sợ không ai nghe thấy thì phải.

Tôi bật cười nắn chỉnh hắn ta lại:

-Khùng. Cấm nói bậy! Mày thấy hãng xe hai bả đi chưa? Bán nhà tay hiệu trưởng hói đầu kia để mua cho bả à?

-Thế anh bảo vừa ra trường hai bả kiếm đâu ra tiền mua ô tô. Với cả hai bả vừa tốt nghiệp sao đã nhận về làm giáo viên chủ nhiệm luôn?

Cu Văn cãi lại bằng được không cho là đúng.

-Chú còn non và xanh lắm. Có từng nghe về chủ tịch tập đoàn TH tài trợ cho trường mình mấy sân bóng đá, bóng rổ mini với khu nhà C đang xây dở không?

-Ai chẳng biết mà liên quan mẹ gì? -Cu Văn đáp lời nhìn tôi với ánh mắt ngớ ngẩn.

-Mẹ của cô giáo Thảo!

-Đù! Vãi c, thế bà Phương? -Cu em trợn tròn mắt trầm trồ.

-Này tao cũng không rõ, nhưng bà nhà ở tiểu khu Hoàng Sa. Dân ở đó mày biết rồi đấy, không phải là tướng tá Công An-Quân Đội thì cũng phải gia thế hiển hách mới chen chân được vào sống khu đây.

Tôi đưa tay lên vuốt cằm rồi từ tốn trả lời:

-Kết hợp với cái tính tình của Bà La Sát tao nghĩ khả năng chắc con vị nào ở trong đó.

Cu Văn nghe thế gật gù, im lặng một lúc hắn phán một câu xanh rờn:

-Anh như sherlock holmes nhỉ? Tính ra toàn con ông cháu cha!

Nghe thế tôi trợn tròn mặt nhìn nó, phải dạy dỗ lại thằng em dại này. Ai lại nói nữ thần cô giáo Thảo trong lòng tôi như thế chứ.

-Cũng không nói thế được một phần thôi. Mày còn bé không biết chứ xưa hai cô học ở trường mình nổi tiếng cả vùng đấy!

-Gì? Anh bằng tuổi em mà bảo em còn bé?

Thằng oắt này được cái ngu mà lì, lớn lên cùng nhau nên nó luôn bật tôi tanh tách.

Nói thêm với thằng cu em này cũng mỏi mồm tôi liền kết thúc cuộc trò chuyện:

-Thôi vào lớp đi tao tới tiết bả Phương rồi. Tao không có trốn học được.

Chuông báo hiệu hết giờ ra chơi. Tiết học thứ ba bắt đầu. Cửa lớp bật mở. Tôi hai tay đút túi quần, dáng đi chậm rãi, mắt vẫn còn chút mơ màng sau buổi sáng đầy bận rộn bên ngoài. Lớp học vốn đang náo nhiệt như cái chợ, bỗng im bặt khi tôi bước qua ngưỡng cửa.

-Vãi thật, không lẽ uy danh mình nay lớn tới vậy rồi?

Tôi nhíu mày, nhướng mắt nhìn xung quanh. Không ai nói một lời. Dũng Thiếu Gia -đứa bạn thân vừa kết nạp đầu năm nay ngồi bên dưới cúi đầu, bờ vai gã run run dường như đang cố nhịn cười. Chỉ có duy nhất Hoàng Linh đưa ánh mắt hướng về phía sau lưng tôi dường như cố ám chỉ điều gì đó.

Hình như có gì đó sai sai ở khúc này. Bình thường tôi chỉ ít nói hơi lạnh lùng chút chứ người gặp người yêu cơ mà. Ít nhất đánh nhau ở đâu chứ trong lớp chưa đánh đứa nào đổ máu bao giờ.

-Quái lạ… Ma nhập cả lũ này rồi chắc?

Chưa dứt lời văng tục, đột nhiên cảm nhận được một luồng sát khí lạnh toát từ sau lưng. Tiếng guốc cao gót nện đều đặn trên sàn vang lên từng nhịp. Một giọng nói sắc lạnh cất lên chậm rãi:

- Em vừa nói gì cơ?

Tôi quay phắt ra đằng sau. Và thứ đầu tiên đập thẳng vào mắt là hai trái bưởi khổng lồ. À nhầm, cô giáo Thu Phương đang khoanh tay trước ngực lạnh lùng. Ngọn núi lửa này dường như sẽ có thể phun trào bất cứ lúc nào.

-Mấy giờ rồi mà còn đứng đây? Vào chỗ. Nhanh!

Giọng nói của cô cất lên ngắn gọn, sắc lẹm khiến cả lớp bên dưới im thin thít. Ở khoảng cách gần thấy rõ từng sợi mi cong khiến tôi có chút ngẩn ngơ.

-Bả La Sát này… đẹp thật đấy! -Tôi nghĩ thầm.

Ngày còn học cấp hai, đám con gái thường dậy thì sớm hơn. Lúc đó tôi cao có mét sáu, đứng cạnh mấy cô hoa khôi chân dài nhìn như em trai. Sau gần hai năm thật may mắn tôi cao vút lên mét tám.

Thế nhưng ngay lúc này đứng cạnh cô giáo Thu Phương khiến tôi phải nghĩ lại. Với đôi giày cao gót đen bóng, tất chân mỏng và sơ mi trắng váy ôm sát. Thu Phương vẫn cao hơn nửa cái đầu.

-Cao như người mẫu, mặt thì đẹp tựa nữ thần, body thì khỏi phải bàn… mà sao tính tình...phí thật!

Nuốt khan nước bọt,mắt tôi vô thức trôi lạc vào hai ngọn núi hùng vĩ trước mặt, miệng khẽ lẩm bẩm. Ngay lập tức ánh nhìn ấy bị bắt quả tang. Thu Phương nhíu mày, cặp kính hơi trượt xuống sống mũi, để lộ ánh mắt sắc như dao cau.

Với danh tiếng hắc ám lan khắp toàn trường, chưa có bất kỳ ai dám nhìn thẳng vào ánh mắt cô ta. Ánh nhìn không nể nang của tôi khiến cho Bà La Sát tức giận quát:

-Vào chỗ ngồi ngay lập tức!

Giọng Thu Phương như hét lên khiến cả lớp run rẩy. Nói đoạn Thu Phương tiến vào bàn giáo viên. Cô nhìn xuống bên dưới lớp ánh mắt như có như không lướt qua chỗ tôi đang ngồi.

Đối diện với ánh mắt sát khí của Bà La Sát cả lớp cúi đầu, ai nấy chỉ ước mình bé nhỏ lại để không lọt vào mắt cô. Thế nhưng ngay lúc này vẫn có một kẻ không biết điều. Chẳng mấy quan tâm tôi cầm lấy tay Hoàng Linh thì thầm vào tai cô bé:

-Linh xinh yêu sáng giờ vắng tao có buồn không?

Hoàng Linh tội nghiệp trông thấy ánh mắt Bà La Sát quét tới mình liền run lên im bặt.

-Gia lên bảng làm bài cho cả lớp xem!

-Ai có gì không rõ thì hỏi bạn Gia. Bạn Gia không giải thích được thì lên tôi!

-Cho lớp 15 phút tự sắp xếp!

-Rõ chưa!!!

Một loạt mệnh lệnh của Bà La Sát ban ra cắt ngang bầu không khí tán gái đang tốt đẹp của tôi.

-Dạ rõ ạ! -Tiếng cả lớp đồng thanh vang lên bên tai.

Tôi lê thân mình đứng lên trong tiếng thở phào của học sinh bên dưới. Nãy giờ ai cũng sợ mình là người được chọn khi thấy có kẻ bị gọi lên bảng ai nấy nhẹ cả người. Khẽ nháy mắt với con bạn Hoàng Linh rồi hướng lên bục giảng.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận