Từ ngày học được cách chế tạo vách chắn linh lực, Arnold càng ngày càng có xu hướng vào thăm dò không gian kim quang kia.
Vận dụng kiến thức thần bí huyền học ở chỗ Ethan, Arnold thử hết nghi lễ ma pháp này đến ma pháp khác. Mỗi tội là thất bại khá nhiều.
“Thông qua nghi lễ ma pháp, có thể câu thông với cõi tâm linh. Từ đó thu được thông tin, tri thức. Tiến hành định vị bói toán và chiêm bặc. Mà mảng không gian thần bí này thông qua sự phân giải của các tia sáng vàng mà cũng hiện ra các tri thức và thông tin gì đó, nhưng mỗi tội mình không giải đọc được. Liệu không gian này là một phần của cõi tâm linh, hay có liên hệ nhất định.”
“Nếu ta thử cầu nghi lễ cầu tri thức với nó thay vì cõi tâm linh, liệu có hiệu quả không.”
Suy nghĩ phân tán, Arnold cảm thấy khá hợp lý. Bèn thử nghiệm, đầu tiên là mang theo quyển trục da dê hút vào con mắt trái.
Tiếp đó, kiểm soát sự phân tán. Không cho đám ánh sáng kim quang kia làm tan biến mất ba cuộn quyển trục.
Arnold lúc này đã có thể khống chế hữu hiệu việc muốn và không muốn sự phân giải một cách khá thành thục.
Tiếp đó, Arnold tâm tình khẽ động. Ở trên tay hiện hoá ra một cây bút. Qua nhiều ngày thử nghiệm, Arnold có thể tạo ra được một số sự vật đơn giản ở không gian này.
Hắn từng định chế ra cả mực Nathan, dao Athame nhưng có vẻ vẫn hơi quá sức.
Arnold thường lựa chọn lúc Serina ở dưới bếp nấu đống đồ ăn cho hắn để thực hiện thử nghiệm.
Mà nói, nhờ việc liên tục nấu nướng số lượng lớn. Tay nghề của Serina ngày càng cao. Hơn nữa cô ấy cũng rất thích làm việc này.
Thế nên phân chia là Serina nấu bữa ăn, còn Arnold đi rửa chén.
Với cả, dạo này cơ thể Arnold đã chuyển biến tốt, lên cân nhiều nên khẩu phần cũng được giảm đi gần một nửa so với trước kia.
Quay lại vấn đề chính. Arnold nhanh chóng bố trí tế tàn bằng cách tưởng tượng ra. Sau đó vẽ lên phù hiệu, vòng tròn và các hình khối huyền học. Và biểu tượng mà hắn khắc hoạ là biểu tượng đại diện cho vận may mà Arnold từng xem ở chỗ Ethan.
Sau đó đặt quyển trục ở giữa, đem một con dao thép nhỏ cắm ở giữa. Đây là sự vật có thể dùng để thay thế dao Athame.
Nghĩ nghĩ một hồi, Arnold thay vì khẩn cầu lực lượng từ cõi tâm linh, thay vào đó hắn khẩn cầu với không gian thần bí này để thử xem có rút ra được sức mạnh hay tri thức gì hay không. Biết đâu đó lại tìm được manh mối về việc xuyên không thì sao.
Bố trí xong xuôi, Arnold vào điều chỉnh bản thân. Tiến vào trạng thái nhập định để tập trung cao độ.
Mà cỏ Caden để thanh tẩy không gian có vẻ là không cần thiết, vì bản chất không gian thần bí này đã đủ trong sạch.
“Ta, Arnold Florence. Khẩn cầu lực lượng thần bí từ cõi trên.”
“Lấy danh nghĩa của ta. Ta cầu xin sự ban phước vào quyển trục này.”
“Hỡi quyển trục da dê, hãy tiếp nhận siêu phàm và phù phép.”
Câu chú tụng lên bằng tiếng Elmer. Nhưng lại chưa có gì xảy ra cả.
Chẳng lẽ sai ở đâu đó.
Arnold cảm thấy hơi thắc mắc.
Hồi tưởng lại, hắn tinh tường nhận ra.
Bình thường là khẩn cầu tới cõi tâm tinh. Thì sẽ dùng từ cõi trên, cõi tâm linh, cõi thông tin trong câu chú.
Nhưng mảng không gian này thất bại có lẽ là do nó không phải cõi tâm linh nên chỉ hướng bị sai dẫn đến không có hồi đáp.
Vậy thì phải sửa lại một chút. Nghĩ là làm, Arnold suy nghĩ một lúc, rồi tụng lại câu chú.
“Ta, Arnold Florence. Khẩn cầu lực lượng thần bí từ không gian thần bí này.”
“Lấy danh nghĩa của ta. Ta cầu xin sự ban phước vào quyển trục này.”
“Hỡi quyển trục da dê, hãy tiếp nhận siêu phàm và phù phép.”
Vẫn thất bại.
Arnold không vộ từ bỏ, bèn thử nghĩ sâu hơn.
Mảng không gian này có liên hệ tới sự xuyên không của ta.
Nó ở trong chính cơ thể hoặc thể linh của mình.
Ý tưởng chợt lóe. Arnold sửa lại câu chú, một lần nữa, tụng lại.
“Ta, Arnold Florence. Khẩn cầu lực lượng thần bí từ mảng không gian thần bí chỉ thuộc về ta.”
“Lấy danh nghĩa của ta. Ta cầu xin sự ban phước vào quyển trục này.”
“Hỡi quyển trục da dê, hãy tiếp nhận siêu phàm và phù phép.”
Ù ù ù.
Được rồi, thành công.
Arnold vừa vui vẻ lẫn ngạc nhiên.
Chỉ thấy quyển trục da dê kia ánh lên những đốm lửa nho nhỏ, sau đó ngưng tụ thành các phù hiệu hoa văn khắc trên quyển trục.
Mà đồng dạng, Arnold cảm thấy tinh thần co rút. Một lượng lớn linh lực bị mạnh mẽ rút ra. Tiêu hao cực lớn khiến Arnold nháy mắt trở nên kiệt quệ và mệt mỏi.
Arnold bỏ qua nó, mà nhìn chăm chú vào quyển trục ma pháp mới thành hình. Ở đó chập chùng những biểu tượng màu màu vàng kim kỳ ảo. Kết thành những chú văn như tuần hoàn của vận mệnh.
Cái này chính là quyển trục có năng lực về vận may. Có năng lực là tạo ra sự may mắn ngắn ngủi cho người dùng.
“Linh lực gần ba tuần sau sẽ bị xói mòn hết.”
Arnold cầm lên, hơi hơi cảm thán nói.
Còn hai quyển trục khác, để khi nào hồi phục rồi thử tiếp.
Arnold nghĩ vậy, vì chế tác một cái quyển trục ma pháp như này đã khiến ý chí hắn khó mà chịu được tiêu hao. Nếu cứ bạt mạng mà thử sẽ dẫn tới linh lực khô kiệt. Gây ra ảo giác, rồi vì thế gây thương tổn cho tâm trí bản thân. Cuối cùng sẽ phát điên và mất kiểm soát. Chết đi hoặc trở thành quái vật điên cuồng.
“Ừm, nên đợi hai ngày sau lại thử tiếp.”
Arnold tự nhủ, mang quyển trục ma pháp kia ra. Cất nó vào một cái hộp nhỏ, cất dưới hộc bàn.
.
.
.
Mấy ngày sau, ở một tối nọ. Kane bất ngờ gọi cho Arnold. Yêu cầu hắn tới chỗ văn phòng thám tử kia một chuyến.
Chẳng mấy chốc, Arnold đã có mặt. Hắn đi ngang qua Emma, chào cô một câu rồi vào phòng chính ở tầng hai.
Rowan, một người đàn ông tầm hơn ba mươi một chút. Là đồng nghiệp khác, Arnold mấy hôm trước từng gặp qua người này và chào hỏi qua lúc làm công chứng nốt giấy tờ.
Anh ta có mái tóc hơi thưa mỏng, vuốt ngược. Cơ thể to cao, vai rộng, lông mày khá dày. Nét mặt có phần thân thiện và thích pha trò. Anh ta có tri thức vô cùng sâu về các nghi lễ ma pháp, vu thuật, bói toán vân vân. Arnold có cảm hứng cũng là qua cuộc nói chuyện ngắn với Rowan.
Người còn lại tên là Venn, biệt danh Venn già do Zahary đặt cho. Chủ yếu do ông ta là người lớn tuổi nhất trong đội. Ông không có sức chiến đấu, bù lại năng lực của ông ta thiên về hỗ trợ hơn.
Lúc này đã là hơn bảy giờ tối.
Arnold rảo bước, đóng nhẹ cánh cửa, chào hỏi mấy đồng nghiệp.
Ở phòng hiện tại có Rowan, Venn già, Kane, Hawk, Ramona và Arnold.
Zahary với Jethos hôm nay là ngày nghỉ của họ nên vắng.
Kane nhìn quanh, thấy đã đông đủ, hắng hắng giọng nói.
“Có một con thuỷ quỷ ở bên khu bắc Orion, phía bên trên đã đánh tiếng xuống. Chúng ta phải đi ngay bây giờ.”
Thuỷ quỷ ở đây ám chỉ những sinh vật sinh ra từ xác chết chưa được tịnh hoá, thế nên oán khí trước khi chết đã khiến nó “sống” dậy, thêm vào đặc điểm của bóng tối nguy hiểm làm cho nó dị biến, có thêm những năng lực đáng sợ.
Đây là lý do toàn thể các thành trì nghiêm cấm tự sát bởi vì người tự sát thường mang oán khí cực kỳ nặng nề, xác suất cao biến dị thành ma quỷ. Nếu không tuân thủ sẽ bị phạt.
Cơ mà, người muốn chết còn sợ gì pháp luật nữa.
Không chỉ người tự tử, ở các hộ gia đình mà có người qua đời cũng phải tuân thủ nghiêm ngặt các quy trình để đem xác người đã khuất đi an hồn, tránh thi biến.
Kane nhìn sang Arnold, nói.
“Lần này, cậu hãy đi theo. Đây coi như là nhiệm vụ đầu tiên của cậu.”
Đội ngũ lần này đi ba người. Kane, Hawk và Arnold. Mấy người còn lại sẽ trực ở văn phòng.
Kane sau đó dẫn Arnold vào một căn phòng ở dưới tầng hầm. Arnold vừa bước vào đã phải ồ lên một tiếng.
Bên trong chứa đầy các loại vũ khí và dụng cụ khác nhau. Kane nhanh chân mở một tủ đồ, đưa cho Arnold một bộ giáp bảo hộ làm từ nhựa đặc chế.
Cái này Arnold đã từng mặc nhiều lần ở lớp huấn luyện chỗ Davin. Nó có tác dụng che chắn một phần cho người mặc. Vật liệu thiết kế ra cũng không quá nặng, không tạo thành ảnh hưởng đến việc di chuyển.
Arnold thuần thục đeo lên giáp ngực, gắn miếng bảo hộ vào cầu vai, đeo găng tay đặc chế và đi bốt cao.
Sau đó Arnold gắt súng ở bên hông, thao tác gập lại cây vũ khí thuận tay nhất là thương vào một cái vali nhỏ màu xám.
Những vũ khí này có thể ghép lại để tiện lợi cho việc mang đi.
Tương tự, Kane cũng dùng thương, nhanh chóng trang bị cho bản thân. Mà Hawk lại dùng kiếm, nên chỉ đơn giản là gấp gọn lại trông như một cây thước hơn 30 phân, gắt bên hông.
“Đạn săn ma, cực kỳ hữu hiệu với ma quỷ vong hồn.”
Hawk nói với Arnold, từ trong tủ lấy một hộp đạn mạ bạc khắc các biểu tượng tịnh hoá khá to, đổ ra nhét vào băng đạn 6 viên. Đưa súng đã có đạn cho Arnold.
Ừm, một viên là hơn 800 phou, nếu mua ở bên quán rượu Đắm say còn lên tới 1000 phou.
Cái này là gói giảm giá thành viên. Bất quá Arnold cũng không lo lắng, vì đây là vật phẩm làm nhiệm vụ, sẽ không tính vào lương Arnold.
Đây là vấn đề mà Kane phải phiền não chứ không phải mình. Arnold tự nhủ, nhận lấy cây súng.
Hawk và Kane nhanh chóng mở tủ sắt ở cạnh, mà Arnold ngẩn ra hai giây sau đó mới tiến đến. Ở đó chứa sáu cái mặt nạ màu đen, mặt kính trong suốt, che kín mặt và một cái mặt nạ nhỏ chỉ che đi phần mũi miệng.
Chúng có khả năng cung cấp tầm nhìn đêm. Đồng thời giúp những người như họ không có con mắt tâm linh có thể nhìn thấy các sự vật không thể thấy bằng mắt thường. Cái này không khác gì tâm nhãn bản điện tử.
Bất quá với Arnold mà nói, chức năng ở mặt nạ không cần lắm. Nhìn đêm thì có sức mạnh từ kẻ săn ký ức, cái còn lại có tâm nhãn lo.
Thế nên thay vì dùng mặt nạ che kín cả mặt như hai người kia, Arnold dùng một cái mặt nạ khác chỉ che nửa dưới khuôn mặt tính từ mũi đổ xuống. Cái này là do mặt nạ che kín kia có phần cồng kềnh, ảnh hưởng khá khá tới bản thân Arnold.
Sau khi trình bày với Kane thì anh ta đã đệ đơn lên bên trên, rất nhanh họ đã cung cấp cho văn phòng một cái như mong muốn. Cái phúc lợi này làm Arnold cảm thấy hiệu suất bên đó thực sự ấn tượng.
Cả ba người khoác lên mình một cái áo măng tô che đi bộ giáp. Rồi một đường đi ra gara bằng của sau. Nơi đó có một chiếc xe bán tải đặt ở giữa. Ở bên cạnh là ba chiếc mô tô.
Trông đẹp phết. Arnold liếc nhìn, cảm thán.
Họ cùng nhau ngồi lên ghế xe ô tô, Hawk là người cầm lái.
Cửa gara ở ra. Chiếc xe bán tải mở đèn sáng chói, tiếng động cơ rít lên một hồi.
“Căng thẳng à.”
Ở ghế sau, Kane nhìn biểu tình căng cứng của Arnold, hỏi.
“Không… Thực ra là có.”
Arnold cuối cùng thành thực đáp.
“Yên tâm đi, thuỷ quỷ mới thi biến không quá mạnh đâu. Mà cho dù có sao thì cậu cũng đâu có sợ chết hẳn.”
Hawk ở ghế trên chỉnh chỉnh lại gương chiếu, bông đùa trấn an Arnold.
Năng lực chết đi sống lại của Arnold đã được mọi người ở đội 9 biết tới hết. Điều này làm họ vô cùng ngưỡng mộ, dù sao cái công việc này ai biết sẽ chết bất đắc kỳ tử. Việc có 4 cái mạng là một điều khiến người ta vô cùng ấn tượng dù cho cái giá là khá đắt.
Cả ba sau đó vừa đi vừa nói chuyện. Hawk kể về những ngày mới gia nhập Delta 09. Anh ta nói nhiệm vụ đầu tiên của anh ta thế mà lại là thanh trừ một người siêu phàm mất kiểm soát. Kỷ niệm đó làm cho anh ta bị sợ hãi chính năng lực của bản thân một thời gian.
Dưới tốc độ của xe, Hawk vô cùng thông thạo con đường ở cái thành phố này.
Đi mất mười phút, họ đã từ quận Asher đến khu Orion.
“Nhớ lấy, trước tiên đánh tầm xa, sau đó mới tiếp cận đánh bằng vũ khí lạnh.”
Vì cả ba người đều trang bị súng 6 viên có chứa đạn săn ma, tổng là 21 viên. Tức là hơn 18900 phou.
Cái này có phải là lấy tiền đè ma quỷ không.
“Ở cạnh đây.”
Kane đưa tay lên ấn vào bộ đàm thu nhỏ gắn trên tai. Ở trên tấm mặt nạ của anh ta, hiển thị một cái bản đồ, trên đó đánh dấu đỏ tức vị trí con thuỷ quỷ.
“Đi thôi.”
Kane nói, giọng nói trở nên thấp xuống một chút.


0 Bình luận