Thái dương rực chói không...
Tín đồ kẻ khờ
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 01

Chương 09

0 Bình luận - Độ dài: 2,147 từ - Cập nhật:

Kane White, đội trưởng của nhóm ba người siêu phàm, chịu trách nhiệm cho nhiệm vụ bắt giữ và khống chế kẻ săn ký ức cẩn thận tiến tới chỗ Arnold. 

Là một người đàn ông trung niên, mái tóc vuốt ngược gọn gàng, hình thể cao lớn và đầy mạnh mẽ. Vốn tưởng rằng nhiệm vụ đã hoàn thành sau khi khống chế thành công kẻ săn ký ức. 

Nhưng ngàn vạn lần Kane không thể ngờ, biến số lại phát sinh. Mà lại còn là biến số cực lớn. Cảm giác áp bức bí bách chàng trai trẻ kia toát ra. Và cái cảnh tượng phi lý ấy khiến anh ta khắc sâu.

Nhìn vào một Arnold đang bọc trong một khối tinh thể vàng lợt, đoán chừng không thể xuyên thủng, tạo lập nên một không gian cực kỳ an toàn như đang bảo vệ cậu vậy.

Hai đội viên kia lúc này cũng lấy lại minh mẫn. Cả ba cặp mắt nhìn nhau. Có vẻ vẫn chưa hoàn hồn, lại thêm một Arnold thu mình nằm trong khối tinh thể vàng, khiến họ dù có là những người siêu phàm lão luyện cũng khó tránh khỏi hoang mang.

Kane lúc này bèn liên lạc với cấp trên, định báo cáo lại sự việc qua bộ đàm gắn ở tai thì đã nghe thấy tiếng từ liên lạc viên như hét lên từ đầu dây bên kia.

[Đội Delta-09. Có nghe rõ không. Vừa rồi từ trụ sở có phát hiện sự dao động linh lực cực kỳ mạnh mẽ ở khu vực các anh phụ trách. Các anh có ở đó không?]

“Tôi đây.” Kane đáp.

[A. May quá, anh cuối cùng cũng trả lời. Tôi gọi khản cả cổ từ nãy mà anh không hề đáp lại làm tôi lo muốn chết. Bên đó có chuyện gì vậy, mau báo cáo tình hình đi.]

“Có biến số không ngờ tới.” Kane khẽ hít vào, sắp xếp lại từ ngữ trong đầu. Mọi chuyện từ lúc mới diễn ra mới chỉ có mười phút khiến Kane cần định thần lại. 

“Kẻ săn ký ức đã thành công bắt giữ, nhưng có một thường dân bị nó sát hại, Hawk đang thanh tịnh cho anh ta thì người đó chợt sống lại. Sau đó… sau đó có vẻ như anh ta đã giết chết kẻ săn ký ức, hơn nữa chúng tôi cũng không thấy xác của nó đâu cả, ngay cả một vết máu cũng không có.” Kane nói, sau đó bổ sung thêm quá trình Arnold kéo kẻ săn ký ức kia vào trong cơ thể mình.

Kane hoàn tất báo cáo. Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu. Sau đó một giọng nói già nua thay thế cho giọng nói vừa rồi vang lên, cắt đứt sự yên lặng tĩnh mịch.

[Nếu có thể, mang người này ra một khu vực vắng vẻ. Chúng tôi sẽ điều động thêm nhân lực đến để hộ tống, sau đó điều tra thật kỹ lưỡng về anh ta. Chú ý, nếu có bất thường hãy lập tức báo cáo.]

“Đã rõ.”

Kane sau đó khẽ ra hiệu, hai vị người siêu phàm kia gật đầu, họ nhanh chóng dọn dẹp một chút, rồi cả ba người nâng khối tinh thể chứa đựng thân thể Arnold bên trong, lỉnh kỉnh bê xuống. Nó khá nặng, áng chừng gần một trăm cân. Bề mặt trơn nhẵn, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Arnold nằm yên vị ở đó, bó gối thu mình, mắt nhắm nghiền. Ánh mắt đồng tử màu đen khẽ động, he hé mở nhìn về phía căn hộ nơi mà Serina còn đang ở, nơi đó cửa phòng vẫn mở toang. Vẻ mặt hắn tràn ngập bồi hồi xen lẫn đờ đẫn, rồi lại nhắm mắt. 

Cánh cửa phòng từ đằng xa khẽ đóng lại.

Căn hộ của Arnold và Serina từ đầu đến cuối, biểu lộ ra một loạt bất thường nhưng vì một lý do mà cả ba người siêu phàm đều ngó lơ chỉ dọn dẹp sạch vết máu ở phụ cận, không để ý đến như thể một việc gì đó không quan trọng.

Một lát sau.

“Đội Delta-12 đã đến viện trợ.”

Một người đàn ông dẫn theo nhóm bốn người tới, nói với Kane. Đằng sau anh ta là một chiếc xe tải cỡ lớn, dùng để vận chuyển Arnold về trụ sở nghiên cứu.

Lúc này, Arnold vẫn đang nằm ngủ trong tinh thể. Ý thức mơ màng còn đang trôi nổi ở linh giới. Không hề hay biết về những gì đã xảy ra ở thế giới bên ngoài.

Sáng hôm sau, Kane đánh một bản báo cáo chi tiết những gì đã diễn ra, và một vài lưu ý nhỏ gửi lên cấp trên, tóm lược nhanh gọn thì Kane nhấn mạnh trọng điểm có hai việc.

Arnold Florence xảy ra dị thường bất ngờ, trực tiếp khiến cho kẻ săn ký ức kia lưu vong, điều này cần được xem xét. 

Bọn họ đã quên mất việc kiểm tra nhà ở cửa anh ta dù rằng họ đã thấy thoáng qua những cái bàn ghế kệ sách kê ở một cửa phòng và những vết máu, vết va chạm. Nhưng bằng một cách nào đó họ lại vô thức bỏ qua mà không thèm kiểm tra. Kane nghi ngờ Arnold còn có khả năng thao túng nhận thức. 

Điều tra sơ bộ cho thấy Arnold còn một người chị tên Serina, có lẽ việc anh ta khiến ba người họ bỏ qua kiểm tra có liên quan mật thiết đến cô gái ấy. Nếu cần thiết, đề nghị kiểm tra toàn diện Serina.

.

.

.

“A.”

Serina bửng tỉnh, cảm giác mình đang bị nhốt ở một không gian kín. Đầu cô bị vướng vướng những bộ quần áo trên giá treo. Ký ức về đêm qua ùa về, Serina hoảng hốt. Bất an phủ đầy trong tâm trí. Cô cố đẩy cửa tủ, nó đang bị chặn lại bởi thanh sào.

“Hự.. ha…”

Serina dùng lực thật mạnh, đạp cửa tủ liên tục. Cánh cửa tủ cũ ký yếu ớt bị đá tung ra. Cô chạy đến bên cửa, xoay tay nắm cửa. Nhưng cánh cửa vẫn bất động nằm đó vì bị chặn bởi vô số chướng ngại vật. Serina huých mạnh người khiến những cái bàn ghế liên tục rung chuyển.

Rầm rầm rầm.

Đống bàn ghế cuối cùng cũng bị xô đổ. Serina mở ra được một khe hở nhỏ để lách người qua. Thân thể bé nhỏ giúp cô dễ dàng chui ra ngoài một cách dễ dàng. Lúc này, Serina mới nhìn được toàn cảnh căn nhà. Đập vào mặt cô là một cảnh tượng khiến cô chết lặng, không thể tin nổi vào mắt mình.

Những vết máu tươi văng tung tóe khắp nhà, nhiều nơi lộn xộn những vết tích từ cuộc truy sát đêm qua. Cứ như cả nhà của cô bị lật lên, không khác gì một cái bãi chiến trường.

Tích tắc tích tắc.

Đồng hồ lúc điểm hơn bảy giờ sáng. 

Serina định thần lại, cô vội vã chạy sang phòng bên Arnold. Cầu mong sẽ nhìn thấy bóng dáng thân thuộc ấy. Nhưng như một lẽ hiển nhiên, chẳng có ai cả.

Cảm giác bất ổn cùng với sự lo lắng cho Arnold dâng lên tràn đầy tâm trí Serina. Đốc thúc cô vội vàng lục tung căn phòng để tìm kiếm chút manh mối về sự biến mất của đứa em.

Mà cuốn sách màu đỏ kia đã biến mất từ lúc nào.

Serina nhớ lại về những ngày gần đây, Arnold lại như thể giữ khoảng cách với cô. Cứ như thể sẵn sàng rời khỏi cô bất cứ lúc nào. Điều này khiến Serina lúc nào cũng thấp thỏm bất an. 

Nhưng giờ đây, nhìn vào vết máu vương lại. Nhìn vào những vết chém và va đập. Serina thực sự chẳng thể nào nghĩ tích cực được. Viễn cảnh Arnold rời xa cô cứ ám ảnh khiến Serina không thể nào nghĩ một cách tích cực.

Lại thêm những tin tức về một con quái vật kì dị, sự ra đi của bà Danna, cô bé Lynx khiến cô càng chìm vào hố đen thăm thẳm.

“Không được.”

Serina cắn chặt môi, cô vội vã mặc cái áo khoác mỏng. Cô không muốn từ bỏ hy vọng. Với một tia sáng mong manh về cơ hội sống sống của Arnold, Serina một đường chạy thẳng ra ngoài. 

Sống phải thấy người, chết phải thấy xác. 

Serina quyết định sẽ đi tìm Arnold. Từ việc chạy tới những khu vực mà hắn có thể lui tới đến chỗ hắn làm việc. Hỏi han hàng xóm xung quanh.

“Làm phiền anh chút, anh có thấy Arnold không? Không sao, cảm ơn.”

“Chị Anis, chị có thấy Arnold không. Ồ vâng, làm phiền rồi.”

“Chào nhóc Manu, hôm nay Arnold có đến ghé qua đây không. Chị hiểu rồi. Cảm ơn nhé.”

Lúc này, tin tức về Arnold đã lan khắp khu tập thể. Dấy lên một sự bất an tột độ. Sau đó có người lên kiểm tra thiết trụ loạn thức. Hoảng hồn khi phát hiện nó đã bị trục trặc nặng, như thể bị can thiệp từ một cái gì đó khiến nó mất đi khả năng hoạt động. Cả khu tập thể đang cực kỳ hỗn loạn.

Nhưng điều đó lúc này chẳng còn ảnh hưởng đến một Serina đang tối tăm mặt mũi. Cô ngồi bệt xuống đường. Đầu óc mụ mị, trong đầu toàn là những cảm xúc tiêu cực. Tìm kiếm nửa ngày trời mà một chút manh mối cũng chẳng có khiến Serina suy sụp.

“Radio.”

Serina bèn bật mở radio lên, nghe ngóng tin tức xem có gì đề cập đến em trai mình không, nhưng căng cả tai ra cũng không có tin tức gì.

Mà cùng lúc đó, Arnold đang nằm trong khối tinh thể vẫn đang nằm yên ở khu vực nghiên cứu thủ đô nội thành.

Hắn được đặt trong một căn phòng kín, xung quanh là tường trắng bọc một loại vật liệu đặc biệt. Xung quanh là những nhà nghiên cứu đang cẩn thận dò xét.

Xung quanh lợp kính một chiều, đứng sau đó là những người có thẩm quyền âm thầm quan sát và đánh giá.

“Từ tối qua cậu ta chưa có phản ứng gì?”

“Từ các cuộc kiểm tra và giám định, có thể thấy Arnold Florence không có dấu hiệu bị đọa lạc, ô uế hoặc phát cuồng.”

“Đây là một dạng năng lực được thức tỉnh đặc thù?”

Chỉ trong một đêm, báo cáo đã được chuyển khắp trụ sở tại thành Darya, sau đó đánh lên trụ sở chính của tổ chức Anzaria đặt tại thành Elpida. Phía cấp trên không chậm trễ đã tổ chức một cuộc họp để bàn về hướng xử lý.

Họ lập tử cử một đội thanh tra gồm hai người có năng lực siêu phàm đến tra xét Serina và phụ cận xung quanh, thu thập lời khai và có được vài manh mối. Họ tiếp đo tiến hành khám xét nhà ở.

Đồng dạng, họ cũng sửa chữa luôn trụ loạn thức đặt ở khu tập thể, điều tra nguyên nhân gây sự cố hỏng hóc nghiêm trọng này.

Đối chiếu với lời khai của Serina Florence, Arnold Florence biểu hiện ra bất thường và thay đổi vào 13 ngày trước, anh ta đã đi về vào một buổi đêm muộn. Có thể suy đoán sự thức tỉnh bắt đầu từ đây.

Giả thiết cho rằng Arnold đã đụng độ kẻ săn ký ức và sống sót trở về, lấy điểm xuất hiện đầu tiên của nó ở khu tập thể D5 khu đông, có khả năng rất cao chứng thực giả thiết vừa rồi.

Suy đoán rằng Arnold Florence đã thức tỉnh, dẫn đến thay đổi một chút về tính cách hoặc do sang chấn tâm lý nhẹ. Việc này đã từng xảy ra khá phổ biến khi những người bình thường có được năng lực đặc biệt. Nhưng vẫn cần các chuyên gia tâm lý kiểm tra và giám định cẩn thận.

Đề xuất : theo dõi, nếu Arnold Florence không mang địch ý, cố gắng chiêu mộ vào chính phủ. Nếu anh ta trở nên không thể kiểm soát hay gây nguy hại. Đề xuất tiến hành tiêu diệt.

Một giọng nói máy móc vang lên từ bóng tối, phát ra từ một cơ sở dữ liệu chứa một chiếc siêu máy tính tân tiến. Một hồi lâu, chiếc máy tính phát ra một dòng chữ.

Chấp thuận, yêu cầu đã được thông qua.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận