Quyển 3 - Ca cơ tuyệt thế
Chương 37: Thấy khán giả thì xông lên luôn!
0 Bình luận - Độ dài: 1,720 từ - Cập nhật:
Cuộc họp vẫn đang tiếp diễn.
Dạ Lan đã thoát khỏi trạng thái trầm tư kỳ lạ của mình.
Giờ đây, cô bé đang tò mò quan sát nhóm Người Gác Đêm ngồi ở phía trước.
Giọng nói của Tiêu Tiến vang vọng khắp phòng họp, vô cùng nghiêm túc.
"Mức độ rắc rối của Đoàn kịch Bi Ảnh đã tăng lên một cách chưa từng có, vì vậy tôi cần sự giúp đỡ của tất cả mọi người. Hiện tại, mỗi Tinh Thực trong đoàn kịch đều rất khó đối phó, Tinh Thực cấp Siêu Tân Tinh hoàn toàn mới còn đáng sợ đến mức xóa sổ toàn bộ lực lượng chiến đấu của Người Gác Đêm tại thành phố Vân Trường. Một thảm họa như vậy, chúng ta phải xử lý nó trước khi cô ta mất kiểm soát hoàn toàn."
Lúc này, Xích Hào đến từ thành phố Thượng Hợp lên tiếng.
"Khoan hãy bàn tại sao【Thành Phố Búp Bê】, Tinh Thực từng bùng phát ở thành phố Thượng Hợp, lại gia nhập đoàn kịch. Nhưng theo thông tin trong tài liệu này, cái【Can thiệp tồn tại】đó thực sự có thể xóa bỏ Tinh Tú của Người Gác Đêm sao?"
Tiêu Tiến gật đầu với vẻ mặt nặng nề: "Đúng vậy, như cậu thấy đấy, tôi và Người Gác Đêm Vương Triều hiện đang trong trạng thái không thể sử dụng Tinh Tú, những Người Gác Đêm đang hôn mê khác cũng vậy. Lấy chúng tôi làm ví dụ, các cậu hẳn có thể tưởng tượng được tình hình tồi tệ đến mức nào rồi."
Không khí trong phòng họp bắt đầu trở nên nặng nề.
Hầu như tất cả Người Gác Đêm đều căng mặt, vẻ mặt ai cũng vô cùng nghiêm trọng, dường như cũng đã nghĩ đến tình huống tồi tệ đó.
Ngay cả Người Gác Đêm cấp Diệu Nhật cũng không tránh khỏi kết cục trở thành người thường, vậy thì những Người Gác Đêm khác phải đối mặt với loại Tinh Thực khủng khiếp đó như thế nào đây?
Chưa kể, Đoàn kịch Bi Ảnh không chỉ có một Tinh Thực, các thành viên khác cũng đều là những kẻ địch hùng mạnh. Nếu để những Người Gác Đêm không thể sử dụng Tinh Tú đi đối đầu, chẳng phải là đi nộp mạng sao.
Xích Hào cũng đang suy tư, Tinh Tú của anh ta có thể phát huy tác dụng lớn trong sự kiện【Thành Phố Búp Bê】hoàn toàn là do trùng hợp, mối quan hệ tương khắc quá rõ ràng.
Nhưng lần này,【Can thiệp tồn tại】e rằng sẽ khắc chế anh ta.
Một khi không thể sử dụng Tinh Tú, không chỉ anh ta mà sức chiến đấu của các Người Gác Đêm khác cũng xem như bỏ đi.
Lúc này, anh ta quay đầu nhìn bóng người phía sau mình, nhân vật mấu chốt đã kết thúc sự kiện Tinh Thực cấp Siêu Tân Tinh ở thành phố Thượng Hợp chỉ trong bốn ngày, Người Gác Đêm cấp Diệu Nhật――Mặc Đồ.
Vậy mà Mặc Đồ lại trưng ra vẻ mặt kiểu "đừng nhìn tôi, tôi phế rồi".
"Như cậu thấy đấy, Tinh Tú của tôi cũng bay màu rồi."
"Vậy anh phế thật rồi."
Xích Hào thất vọng quay đầu lại tiếp tục trầm tư, không để ý bên cạnh chỗ ngồi của Mặc Đồ đang lấp ló một nhúm tóc đen.
Dạ Lan kinh hồn bạt vía ngẩng đầu lên, thở hắt ra một hơi.
"Tự dưng quay lại làm người ta hết hồn à."
Mặc Đồ liếc cô bé một cái, cạn lời nói: "Có cần phải làm tới mức này không?"
"Hừ! Anh thì biết cái gì, em không muốn bị người khác chú ý đâu, trở thành mục tiêu công kích là tệ lắm đấy."
"Rồi rồi, được rồi."
Thấy Mặc Đồ phản ứng qua loa như vậy, Dạ Lan cũng không định đôi co với anh ta nữa, lại tiếp tục lén lút quan sát.
Ngay lúc này, một cô gái tóc đen đứng dậy, dường như có điều muốn nói.
Ánh mắt của tất cả mọi người, bao gồm cả Dạ Lan, đều đổ dồn về phía cô.
Chỉ nghe một giọng nói có vẻ thoải mái vang lên từ miệng cô gái, lời nói ra kinh người: "Nếu nghĩ theo một hướng khác, chúng ta có thể ra tay với Quan Diễn Giả trước."
Dạ Lan: "?"
Mặc Đồ khẽ nhếch mép, có vẻ hứng thú.
"Ồ? Thú vị đấy."
Tiêu Tiến nhìn chằm chằm cô gái trẻ, hỏi: "Tại sao cô lại nói vậy?"
Cô gái tóc đen đáp: "Nếu thông tin được hiển thị ở trên là chính xác, Quan Diễn Giả của đoàn kịch đóng vai trò như một trụ cột. Nếu Quan Diễn Giả bị thương, các thành viên khác sẽ nổi điên. Vậy có phải điều đó đồng nghĩa với việc Quan Diễn Giả chính là điểm yếu lớn nhất của đoàn kịch không?"
Nghe vậy, các Người Gác Đêm đều rơi vào trầm tư.
Họ đã rơi vào một lối mòn tư duy.
Khi thấy việc tấn công "Quan Diễn Giả" có thể khiến các thành viên khác trong đoàn kịch nổi điên, các Người Gác Đêm đã theo phản xạ nghĩ đến phương án "không được tấn công Quan Diễn Giả".
Nhưng liệu có khả năng nào khác không, rằng việc ra tay với Quan Diễn Giả không nhất thiết chỉ có tấn công, mà còn có những phương án khác?
Chỉ trong một thời gian ngắn, các Người Gác Đêm đã nhanh chóng hiểu được ý của cô gái tóc đen.
Chỉ nghe cô gái tóc đen nói tiếp: "Chắc mọi người cũng đã nghĩ ra rồi, chúng ta có thể để một Người Gác Đêm có Tinh Tú phù hợp bắt cóc Quan Diễn Giả về phía chúng ta trước khi các thành viên đoàn kịch kịp phản ứng. Nếu Đoàn kịch Bi Ảnh thực sự quan tâm đến vị Quan Diễn Giả này, chắc chắn họ sẽ bị hạn chế phần nào, như vậy lợi thế sẽ thuộc về phía chúng ta."
Tiêu Tiến gật đầu ngẫm nghĩ, dường như đang cân nhắc tính khả thi của phương án này.
"Đúng là một phương án hành động có thể thử."
Vương Triều ngồi bên cạnh giơ tay lên, dường như có điều muốn nói.
"Làm sao cô biết Tinh Thực của Quan Diễn Giả sẽ không ảnh hưởng đến Người Gác Đêm? Biết đâu các người còn chẳng có cơ hội ra tay."
Cô gái tóc đen khẽ cười.
"Về điểm này thì xin tiền bối không cần lo lắng, vì tôi có một người bạn có thể khiến hiệu ứng của Tinh Thực tạm thời mất tác dụng. Chỉ cần không phải là cấp Siêu Tân Tinh thì đều có hiệu quả."
Nghe vậy, Vương Triều nhún vai, cũng không muốn nói thêm gì nữa.
Thời gian còn lại cứ nằm yên mặc kệ đời thôi.
Anh không hợp với những cuộc họp nghiêm túc thế này, nói được vài câu đã coi như hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Còn việc đoán Quan Diễn Giả cũng là Tinh Thực cấp Siêu Tân Tinh ư?
Thế thì khác gì nói cùn.
Có phải Siêu Tân Tinh hay không thì chỉ có thử mới biết được.
Hầu hết thông tin mà Người Gác Đêm có được đều được đúc kết từ thực tiễn, trong quá trình đó mất đi vài người đồng đội cũng là chuyện đã từng xảy ra.
Tình hình hiện tại không cho phép họ có thời gian để tìm ra một phương án hành động hoàn hảo không một kẽ hở.
Ra tay với Quan Diễn Giả đầu tiên có thể sẽ có rủi ro, nhưng thì đã sao?
Dù kết quả tốt hay xấu, nó đều đáng giá.
Ngay khi mọi người đang thảo luận xem "Quan Diễn Giả" có thể trở thành đột phá khẩu hay không, Dạ Lan ở phía sau phòng họp đã bắt đầu run lên nhè nhẹ.
Sợ qué! Sợ qué đi!
Không ngờ họ lại định ra tay với mình ư?
Cứ thấy Quan Diễn Giả là xông lên, quả này thì kiểu gì cũng thành mục tiêu công kích rồi còn gì!
Hu hu hu~
Sau này chắc không dám đi diễn cùng Đoàn trưởng và mọi người nữa mất.
Nghĩ đến đây, Dạ Lan nhìn về phía cô gái tóc đen đã đề xuất ý kiến này, đột nhiên có chút tò mò về danh tính của cô ta.
"Cô ta rốt cuộc là ai vậy? Sao lại có góc nhìn oái oăm thế chứ, mình phải nhớ mặt cô ta mới được!"
"Heh~"
Mặc Đồ ngồi bên cạnh cười khoái trá.
Ai hiểu thì đều hiểu, cô nhóc loli này đang ghim thù đây mà.
Chỉ riêng cảnh này thôi cũng đủ để Mặc Đồ vui cả ngày rồi.
Vì vậy, Mặc Đồ rất sẵn lòng đổ thêm dầu vào lửa.
"Tôi biết cô ta, có muốn tôi giới thiệu một chút không?"
"Vâng vâng."
Mặc Đồ quẹt ngón tay, một màn hình phát sáng hiện ra trước mắt.
"Tên cô ta là Tích Hạ, hiện tại mười chín tuổi, là một Người Gác Đêm đặc biệt hoạt động ở các thành phố lớn. Thành tích cũng không tồi, số sự kiện Tinh Thực đã tham gia nếu không đến cả trăm thì cũng phải mấy chục rồi. Nếu ổn định ở một thành phố, cô ta chắc chắn đủ tư cách trở thành ứng cử viên cho vị trí Người Gác Đêm cấp Diệu Nhật."
Dạ Lan khẽ mở to mắt, có chút kinh ngạc.
"Giỏi vậy... Mới mười chín tuổi đã lợi hại thế rồi sao?"
Nhớ lại năm xưa lúc mười chín tuổi, Dạ Lan còn chẳng biết mình đang làm một con cá mặn ở xó xỉnh nào nữa.
Đúng là người so với người tức chết người mà.
"Nhưng mà... Người Gác Đêm đặc biệt thì đặc biệt ở chỗ nào ạ?"
"Thợ săn tiền thưởng, dùng bốn chữ này để miêu tả, em hiểu không?"
"Em hiểu rùi."
Vậy xem ra Người Gác Đêm tên Tích Hạ này quả thật rất đặc biệt.


0 Bình luận