Cục Cưng Chính Phái Giật...
Xúc Tu san - 触手桑
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 3 - Ca cơ tuyệt thế

Chương 25: Sự can thiệp của tồn tại/hiện hữu

0 Bình luận - Độ dài: 1,581 từ - Cập nhật:

"Có chuyện gì vậy? Sao đột nhiên lại thành ra thế này?"

Cô gái tên Thanh đứng cạnh Mặc Đồ lộ rõ vẻ mặt sợ hãi, có vẻ như đã bị mọi chuyện vừa xảy ra dọa cho hết hồn.

Ai mà biết được tiếng nổ vừa rồi là sao, lại còn có một đám người kỳ lạ từ bốn phương tám hướng xông ra, trông cứ như đang tấn công những người biểu diễn trên sân khấu vậy.

Lẽ nào họ là khủng bố sao!?

Nếu đúng là vậy thật thì chuyến đi chơi hôm nay đúng là xui xẻo hết sức!

"Cái quái gì thế này...?"

Thanh liếc sang Mặc Đồ bên cạnh, thấy anh vẫn bình thản lạ thường, trong lòng không khỏi thắc mắc.

"Này, anh không sợ à?"

"Có gì mà phải sợ? Cứ yên lặng hóng chuyện vui là được rồi."

Nghe câu trả lời này, Thanh hơi mở to mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

"Anh lại thấy cảnh này là chuyện vui á? Con người anh kỳ quặc thật đấy! Phải mau báo cảnh sát để họ đến xử lý chứ."

Ngay khi Thanh vội vàng định lấy điện thoại ra báo cảnh sát, Mặc Đồ đột nhiên nắm lấy tay cô.

"Bình tĩnh đi, cô có báo cảnh sát thì cũng chẳng ai đến đây đâu."

"Hả? Tại sao?"

Mặc Đồ không trả lời, chỉ buông tay ra rồi đưa mắt nhìn lại chiến trường.

Vị trí hiện tại của anh là nơi được chọn dựa theo thuật bói toán, rất an toàn, sẽ không bị trận chiến ảnh hưởng đến.

Nếu đã vậy, cứ ở đây hóng chuyện xem cô nhóc loli Dạ Tinh kia xử lý tình huống này thế nào.

Nhưng xem ra tình hình này có vẻ hơi vượt quá dự liệu rồi.

Quay lại hiện trường.

Vương Triều đang điên cuồng đối đầu với Anh Hùng, và dưới sức mạnh vượt trội, hắn đang áp đảo Anh Hùng đến mức gần như tan nát.

Anh Hùng bây giờ quá yếu so với trước kia.

Sức mạnh Tinh Thực của Liên Hoa không hoàn chỉnh, phần lớn đều nằm ở chỗ Tiểu Liên, nên sức mạnh truyền cho Anh Hùng cũng cực kỳ có hạn.

Trong tình huống này, việc Anh Hùng đối đầu với Vương Triều, chiến binh mạnh nhất của Người Gác Đêm, quả thực là không biết tự lượng sức mình!

"Chém!"

Vương Triều vung kiếm chém đôi Anh Hùng, sau khi bổ ngang lưng nó thì tiếp tục lao tới, chỉ trong vòng mười giây ngắn ngủi!

Quý Ông tức giận trừng mắt nhìn Vương Triều đang xông tới.

"Thật là thất lễ! Lại dám làm phiền khi người khác đang tập trung xem biểu diễn, vô cớ làm hại người khác, sự thất lễ của ngươi đã chạm đến giới hạn của ta rồi! Một kẻ man rợ như vậy nên biến mất khỏi thế gian này!"

Vương Triều không dừng lại mà nhếch mép cười lớn.

"Ha ha ha! Tinh Thực của ngươi vô dụng với ta!"

Hắn là Người Gác Đêm cấp Diệu Nhật, có kháng Tinh Thực cực cao, bây giờ lại được cộng thêm kháng tính từ những Người Gác Đêm khác, đã đủ để miễn nhiễm hoàn toàn với hiệu ứng Tinh Thực của Quý Ông.

Không chỉ Tinh Thực của Quý Ông, ngay cả năng lực can thiệp khái niệm của Kẻ Lừa Gạt cũng không có tác dụng, chỉ có thể trơ mắt nhìn vị chiến binh đầy uy thế kia không ngừng lao tới, cho đến khi xông đến trước mặt Quý Ông và những người khác.

Đây chính là một trong những trụ cột của Người Gác Đêm ở thành phố Vân Trường – "Chiến Thần" Vương Triều.

Mặc Đồ đứng ở phía xa thấy cảnh này cũng không có gì bất ngờ.

Đoàn kịch Bi Ảnh đúng là phiền phức ngang ngửa cấp Siêu Tân Tinh, nhưng ở một mức độ nào đó, cũng có thể coi là không chịu nổi một đòn.

Trong các sự kiện lịch sử, Đoàn kịch Bi Ảnh chưa từng đối đầu trực diện với Người Gác Đêm, dù có thì cũng là trong trường hợp có mặt Quý Ông, hạn chế được hành động của rất nhiều Người Gác Đêm.

Đó là còn dựa trên tiền đề Người Gác Đêm cấp Diệu Nhật chưa kịp đến.

Nhưng một khi Người Gác Đêm cấp Diệu Nhật có kháng Tinh Thực siêu cao và sức chiến đấu trực diện cực mạnh tới nơi, thì Đoàn kịch Bi Ảnh chỉ có một lựa chọn duy nhất là rút lui.

Một khi xảy ra xung đột trực diện, Đoàn kịch Bi Ảnh chỉ có thể đối mặt với kết cục bị tiêu diệt.

Nói cho cùng, Tinh Thực của các thành viên trong đoàn kịch đều không phù hợp để chiến đấu.

Đoàn trưởng, Quý Ông, Kẻ Lừa Gạt chỉ có thể dựa vào ô nhiễm Tinh Thực để trình diễn, dựa vào sự phối hợp Tinh Thực để toàn mạng rút lui khỏi vòng vây của đám Người Gác Đêm.

Thế nhưng bây giờ, hai Người Gác Đêm cấp Diệu Nhật đã kịp thời tham gia hành động, dù chỉ có một mình Vương Triều ra tay cũng đủ để áp đảo, lại còn một Tiêu Tiến đang quan sát trong bóng tối, tìm kiếm thời cơ ra tay.

Trong tình huống này, Đoàn kịch Bi Ảnh sẽ đối mặt ra sao?

Mặc Đồ bình tĩnh suy đoán.

Nếu chỉ có Đoàn trưởng, Quý Ông, Kẻ Lừa Gạt ba người ở đây, ván cờ này sẽ do Người Gác Đêm chiếu tướng.

Bên thua đương nhiên là Đoàn kịch Bi Ảnh.

Nhưng vấn đề là, hiện tại ngoài ba người họ ra, còn có ba thành viên khác.

Vậy ba thành viên còn lại có thể tạo ra thay đổi gì cho cục diện này?

"Hề~"

Mặc Đồ hơi cúi đầu, ngước mắt lên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ thích thú.

"Chuyện bắt đầu thú vị rồi đây."

Nghe vậy, Thanh đứng bên cạnh càng thêm khó hiểu.

"Anh cười cái gì vậy?"

"Ồ? Cô vẫn chưa đi à?" Mặc Đồ liếc nhìn cô một cái.

"Khốn kiếp! Anh bơ tôi đấy à?!"

Ngay cả Thanh cũng cảm thấy hơi tức tối, cô là một nữ danh ca thế giới cơ mà!

Nữ danh ca thế giới là khái niệm gì chứ?

Ở vị trí này, cô có thể nhận được sự yêu mến của cả thế giới, được vô số người ngưỡng mộ.

Rất nhiều người chỉ mong được nghe cô hát mãi, mong được xem lại buổi hòa nhạc của cô mọi lúc mọi nơi.

Thế mà?

Bây giờ lại có kẻ dám bơ cô như vậy.

Thanh nghĩ thế nào cũng thấy ấm ức, có một cảm giác hụt hẫng rất lớn.

Đối với điều này, Mặc Đồ chỉ mỉm cười.

"Xin lỗi, cảnh tượng vừa rồi thú vị quá, lỡ quên mất cô đang ở đây."

"Hả? Anh cố ý đúng không?"

"Suỵt, nói nhỏ thôi, kịch hay chỉ vừa mới bắt đầu."

"Ư..."

Thanh bị anh chặn họng, tính cách kiêu ngạo thường ngày của cô hoàn toàn biến mất trước mặt Mặc Đồ.

Trên sân khấu.

Một thiếu nữ tóc dài màu trắng gạo bước ra, khẽ mở đôi môi anh đào, cất lên tiếng ca thanh thoát làm say đắm lòng người.

"A~~~~~"

Một sức mạnh kỳ lạ lan tỏa ra xung quanh, ảnh hưởng đến tất cả Người Gác Đêm trong khu vực.

Vương Triều ở gần nhất lập tức trợn tròn mắt, khí thế trên người dần dần suy yếu.

"Tiếng hát này..."

Sự tồn tại của Tinh Tú [Chúng Tinh Phủng Nguyệt]... bắt đầu biến mất!

Cùng lúc đó, tiếng còi báo động của hệ thống [Tri Tinh] tại căn cứ Người Gác Đêm lập tức vang lên, thông báo về sự ra đời của một thảm họa mới.

"Cảnh báo! Cảnh báo! Tinh Thực Siêu Tân Tinh — [Can Thiệp Tồn Tại] bùng phát, hiệu quả không rõ, vị trí tồn tại không rõ, cực kỳ nguy hiểm, yêu cầu toàn thể Người Gác Đêm chuẩn bị sẵn sàng thảo phạt!"

Tiếng báo động của [Tri Tinh] đồng thời truyền đến tai tất cả Người Gác Đêm, những người đang ở chiến trường càng kinh hoàng hơn khi nhìn chằm chằm vào bóng hình hư ảo đang ca hát trên sân khấu, một suy đoán không thể tin nổi nảy lên trong lòng.

Lúc này, Vương Triều đã cầm quang kiếm xông đến trước mặt Quý Ông, giữ nguyên tư thế chém xuống.

Tuy nhiên, Quý Ông chỉ giơ cây gậy của mình lên đỡ một cách nhẹ nhàng, không hề tốn chút sức lực nào.

Keng!

"Chuyện này..."

Giờ phút này, Vương Triều đã không thể cảm nhận được sự tồn tại của Tinh Tú trong cơ thể mình nữa.

Vương Triều nhanh chóng lùi lại, dùng thể chất thông thường lùi về phạm vi an toàn trong vài bước, toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào bóng hình hư ảo đang ca hát trên sân khấu, cả người chết lặng.

"Tinh Thực Siêu Tân Tinh?"

Hiện trường lặng ngắt như tờ, toàn bộ Người Gác Đêm đều dừng tay, âm thanh duy nhất tồn tại chỉ có tiếng hát thanh thoát của Ca Giả.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận