Quyển 3 - Ca cơ tuyệt thế
Chương 7: Hết thảy đều là khoảng trống
0 Bình luận - Độ dài: 1,543 từ - Cập nhật:
"Buổi biểu diễn gì vậy ạ?"
"Là buổi hòa nhạc ở Sân khấu trung tâm thành phố Vân Trường đó, ở đó sẽ có một Ca Cơ siêu lợi hại hát."
Nghe vậy, Dạ Lan gần như đã xác nhận được.
"Ồ~ là cái này à, ban nãy trên đường tới đây em có gặp tiền bối Bạch Đồ."
"Chị ấy ạ?" Bạch Ngư nghiêng đầu, "Chuyện này thì có liên quan gì đến chị ấy ạ?"
"Có chứ, chị ấy định đi xem hòa nhạc trực tiếp với bạn, chắc là nói đến buổi này đó."
Nghe đến đây, Linh Miêu kinh ngạc.
"Thật không đó meo?! Chị ấy vậy mà cướp được vé cơ à?!"
"Hình như là do tiền bối khác giành được, sau đó mời chị ấy đi thôi."
"Thế cũng giỏi lắm rồi meo~"
Linh Miêu thở dài một hơi, ngón tay thon thả vẽ vòng tròn trên sàn nhà, trông rất thất vọng.
"Thật ra tớ cũng muốn đến xem trực tiếp lắm, nhưng mà ra tay chậm nên không giành được vé. Cậu có tưởng tượng nổi không? Gần như chỉ trong một giây, vé đã bị cướp sạch! Mấy kẻ đó chắc chắn là đã canh sẵn rồi, tức chết bổn miêu!"
Dạ Lan hơi ngạc nhiên, không ngờ lại hot đến thế, bèn tò mò hỏi: “Buổi hòa nhạc của Ca Cơ đó thật sự lợi hại đến vậy sao?”
Bạch Ngư cũng rất tò mò, dù sao thì trước đây toàn nằm trên giường, lúc lướt mạng cũng chẳng nghe được bao nhiêu bài hát, toàn cắm mặt vào game, không biết nhiều về người nổi tiếng.
Với một loli thường xuyên lướt mạng như cô mà lại không biết tên tuổi của một Ca Cơ nổi tiếng thì cũng được xem là của lạ rồi.
Linh Miêu gật đầu nói: “Đương nhiên rồi meo, chị ấy là Ca Cơ nổi tiếng thế giới đó, độ nổi tiếng còn cao hơn cả nhiều người có quyền có thế nữa, hiện đang đứng thứ hai trên Bảng xếp hạng Ca Cơ Thế giới đó nha.”
Nói rồi, Linh Miêu nhanh chóng mở màn hình lên, cho Dạ Lan và Bạch Ngư xem thông tin về vị Ca Cơ đó.
Dạ Lan nhanh chóng biết được tên của vị Ca Cơ đó.
【Thanh
Đây không giống tên thật, mà là nghệ danh.
Sau đó, Dạ Lan nhìn thấy dung mạo của vị Ca Cơ này qua một tấm ảnh.
Đó là hình ảnh một thiếu nữ trẻ trung đang đứng trên sân khấu, được ánh đèn rực rỡ chiếu rọi. Cô sở hữu một mái tóc dài màu xanh da trời, đôi mắt xanh biếc không khác gì của Dạ Lan, đẹp nao lòng tựa như đá sapphire.
Cô mặc một bộ trang phục biểu diễn vô cùng lộng lẫy, tôn lên vẻ đẹp vốn có của mình, trở thành sự tồn tại chói lóa nhất trên sân khấu.
Trong ảnh, cô dường như đang cất tiếng hát, vẻ mặt đầy kiên định. Dù không có mặt tại hiện trường, Dạ Lan vẫn có thể cảm nhận được những cảm xúc dâng trào của cô, khiến cô bất giác nổi da gà.
Thanh à?
Cảm giác thật lợi hại!
Chỉ mới nhìn thấy dung mạo thôi mà đã không kìm được muốn nghe giọng hát của cô ấy rồi.
Một Ca Cơ nổi tiếng vừa có tài năng lại vừa có nhan sắc thì còn gì tuyệt vời hơn nữa chứ?
Linh Miêu thấy vẻ mặt kinh ngạc của Dạ Lan và Bạch Ngư thì cười nói: “Thế nào? Xinh đẹp lắm phải không meo?”
Bạch Ngư ngây ngô gật đầu.
"Ừm, rất đẹp. Khác với chị, khí chất của vị Ca Cơ này có vẻ tỏa sáng hơn, giống như sinh ra là để được mọi người tung hô vậy."
“Đúng vậy.” Dạ Lan hùa theo.
"Ừm~ Hai cậu có mắt nhìn lắm đó meo. Thanh là một Ca Cơ trời sinh đó nha, dù không phải là một thiếu nữ xinh đẹp, chỉ riêng giọng hát thôi cũng đã đủ để được phần lớn người trên thế giới công nhận rồi. Có một dạo tớ toàn nghe đi nghe lại bài hát của chị ấy, không thể dừng lại được luôn~"
Linh Miêu vui vẻ ngân nga một giai điệu, có lẽ đó là của vị Ca Cơ kia.
Cô tiếp tục thao tác trên màn hình, Bảng xếp hạng Ca Cơ liền hiện ra.
“Nhìn đi, Thanh đứng thứ hai đó nha, bảng xếp hạng này uy tín cực kỳ luôn meo, không hề có chuyện gian lận đâu. Thanh có thể đạt tới thứ hạng này thật sự rất lợi hại đó!”
So với quá khứ, rất nhiều hình thức giải trí đã dần bị đào thải, chỉ có giọng hát là trường tồn bất hủ.
Âm thanh du dương mãi mãi là con đường ngắn nhất đi đến sâu thẳm tâm hồn.
Trong thời đại có nhịp sống nhanh này, thứ duy nhất có thể khiến con người chậm lại chính là giọng hát tuyệt diệu.
Và nghề Ca Cơ như một đội quân đột phá, vượt lên trên tất cả các ngành nghề giải trí khác.
Những Ca Cơ nổi tiếng nhất sở hữu lượng người hâm mộ từ khắp nơi trên thế giới, mỗi nơi họ đi qua đều có thể thúc đẩy kinh tế phát triển.
Tầm quốc gia cũng không có nhiều ý định kìm hãm, bởi vì điều này thật sự có thể mang lại lợi ích to lớn, thậm chí còn có tác dụng không nhỏ trong giao lưu giữa các nước.
Tuy nhiên, nổi tiếng là một chuyện, nhưng không phải Ca Cơ nào cũng có thể vụt sáng.
Ngành nghề càng mang lại lợi ích lớn thì môi trường cạnh tranh nội bộ càng khốc liệt.
Ở một mức độ nào đó, nghề Ca Cơ đã cạnh tranh đến mức bùng nổ rồi.
Nếu chỉ hát hay một chút mà đã muốn làm Ca Cơ kiếm tiền thì gần như là chuyện viển vông.
Muốn vươn lên, chỉ có thể hội tụ đủ thực lực, vận may và tài nguyên thì mới có khả năng đi tiếp trên con đường này.
Và Thanh chính là một huyền thoại như vậy.
Dạ Lan không hiểu rõ về Ca Cơ cho lắm. Giờ cô chỉ muốn biết, trên bảng xếp hạng này, Ca Cơ đứng trên cả Thanh rốt cuộc là ai.
Bởi vì Thanh chỉ đứng thứ hai, trên cô ấy vẫn còn một người nữa.
Kết quả là Dạ Lan nhìn kỹ lại, nhưng không hề phát hiện bất kỳ thông tin nào ở vị trí thứ nhất.
“Cái đó... Linh Miêu, Ca Cơ thứ nhất là ai vậy?”
“Ca Cơ thứ nhất à?”
Linh Miêu nhìn vào vị trí đầu bảng, không khỏi trầm ngâm.
"Không biết, hoàn toàn không có ấn tượng gì cả. Vị trí thứ nhất này đã bị bỏ trống một thời gian rất dài rồi, chắc là bug của trang web thôi, cũng không biết tại sao lập trình viên không sửa nữa.”
Ít nhất là trong ký ức của Linh Miêu, trên thế giới này không có Ca Cơ nào nổi tiếng hơn Thanh cả.
Nếu đã vậy, vị trí thứ nhất bị bỏ trống này hẳn là do bug rồi.
“Thật sự là vậy sao...?”
Dạ Lan bất giác lẩm bẩm, cô luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
Tại sao mình lại có cảm giác này nhỉ? Lạ thật đó.
Ngay lúc Dạ Lan đang trầm tư, Linh Miêu thoát khỏi giao diện bảng xếp hạng, hào hứng nói: “Đừng quan tâm mấy cái đó nữa meo, mau qua đây, buổi hòa nhạc của Thanh sắp phát trực tiếp rồi đó, cùng xem nào! Cùng xem nào!”
“Ồ ồ.”
Dạ Lan ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Linh Miêu, Bạch Ngư đáng yêu cũng vậy.
"Ừm~ Linh Miêu có phải hơi kích động quá rồi không?”
“Phản ứng của tớ thế này là còn tốt chán rồi meo, cậu có tin là có những người đến hiện trường chắc chắn sẽ kích động đến ngất xỉu không.”
"Ể... cảm giác hơi đáng sợ.”
Bạch Ngư đã tưởng tượng ra cảnh một đám đông người ngã rạp như hiệu ứng domino. Thật đúng là không dám khen mà.
Ánh mắt của ba cô bé loli đều tập trung vào màn hình, không ai nói thêm lời nào nữa.
Ngay sau đó, màn hình dần trở nên rõ nét, đi kèm với hình ảnh một biển người huyên náo. Buổi hòa nhạc bắt đầu.
.....
Cùng lúc đó.
Trên sân khấu của một nhà hát mờ tối.
Một thiếu nữ hư ảo ngồi dưới ánh sáng yếu ớt khẽ ngẩng đầu, đôi môi anh đào hơi tái nhợt khẽ mở, hai tay vươn ra như thể muốn nắm lấy thứ gì đó.
Giây tiếp theo, một giọng hát du dương vang lên.
“A~?”
Ca Giả đã bắt đầu cất tiếng hát.
Hiện tại, cô là Ca Giả của Đoàn kịch Húc Nhật.
Cho đến nay. Tất cả đều là một khoảng trống.


0 Bình luận