Kyoukai Senjou no Horizon
Kawakami Minoru Satoyasu (TENKY)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 9B

Chương 62 Quái nhân chùa Honnouji

0 Bình luận - Độ dài: 5,271 từ - Cập nhật:

thumb

Làm thế nào

Mà chuyện này

Lại xảy ra cơ chứ?

Phân bổ điểm (Hãy suy nghĩ tích cực lên!)

Mình phải làm sao với chuyện này đây? Masazumi lo lắng khi nghe tiếng cười khẽ từ Nobunaga.

“Ta thích câu trả lời của ngươi. Quả không uổng công ta ẩn mình để tránh gây ảnh hưởng đến các ngươi. Nhưng mà…”

Nobunaga nghiêng đầu rồi đặt câu hỏi.

“Ta rất ấn tượng khi các ngươi biết Dự án Sáng Thế sẽ diễn ra tại Honnouji này. Các ngươi đã tiến hành điều tra kiểu gì để tìm ra được manh mối đó vậy? Đã cử gián điệp hay gì tương tự à?”

Khoan, làm thế nào chúng ta tìm ra được nhỉ?

Masazumi nhìn sang những người khác, họ cũng chỉ biết nghiêng đầu nhìn nhau. Nhóm trên bảng hiệu cũng tham gia vào.

Bất Quy: “Nghĩ lại thì, tôi không nhớ là chúng ta đã điều tra thực địa gì cả.”

Tín Đồ: “Judge. Giờ ngẫm lại, tôi cũng không chắc chúng ta đã đi đến quyết định đó từ khi nào.”

Asama: “À, tôi nghĩ là lúc tôi liên hệ được giữa trăng tròn và những ngày may mắn.”

Hội Phó: “Không, trước đó đã có một gợi ý liên quan đến chuyện ‘kết thúc nhưng không để nó kết thúc’ rồi.”

“Ồ,” Naomasa nói. Khung cảnh trên bảng hiệu của cô cho thấy cô đang ở trên cầu tàu Musashino.

Cô Gái Hút Thuốc: “Là ở Sanada. Trong lúc cắm trại, chúng ta đã chia sẻ suy nghĩ về Ngày Tận thế và tôi nhớ là đã thảo luận về khả năng này trong lúc trông lửa.”

Sói Bạc: “Tôi nhớ rồi! Sau đó chúng ta kéo cả mẹ tôi vào cuộc thảo luận, cuối cùng thì xem xét xu hướng tiêu thụ ether và địa mạch của P.A. Oda, rồi quyết định rằng chỉ có thể là ở Honnouji.”

Hội Phó: “Và bởi vì cuộc thảo luận đó được chuyển tiếp đến các quốc gia khác, hầu hết các nước đều bắt đầu mặc định Honnouji chính là Dự án Sáng Thế.”

“Vậy thì,” Naito giơ tay nói. “Tôi thực sự không muốn nói điều này, nhưng…”

“Ừ…” những người khác nói, sẵn sàng cho những gì cô sắp nói. Và cô đã nói ra điều đó.

“Chúng ta hoàn toàn không có cuộc điều tra chính thức nào hay thu thập được bằng chứng xác thực nào cả, đúng không?”

Nobunaga nóng lòng muốn biết những người bạn từ một thập kỷ trước của mình đã điều tra dự án bí mật này và đến được đây bằng cách nào. Nàng rất háo hức được nghe họ chia sẻ về những gian truân đã trải qua. Và…

“Xin lỗi, nhưng hãy nghe tôi nói đã. Ừm, cô muốn biết làm thế nào chúng tôi quyết định Sự biến Honnouji chính là Dự án Sáng Thế và tại sao chúng tôi lại xuất hiện ở đây ư?”

“Testament. Ta rất muốn biết.”

Nàng vô thức rướn người về phía trước trong sự phấn khích. Hội phó của Musashi giơ tay phải lên và cúi đầu.

“Tôi cho rằng có thể gọi đó là tâm lý bầy đàn, hoặc có lẽ là những suy đoán chồng chất lên nhau. Nếu phải mô tả kỹ hơn, thì chắc là chúng tôi đã thảo luận vấn đề và nghĩ rằng đó là một câu trả lời hợp lý. Vậy nên tất cả chỉ là một sự phỏng đoán lớn. Chúng tôi hoàn toàn không có bằng chứng xác thực nào cả.”

Phải mất vài giây Nobunaga mới tiêu hóa được thông tin đó. Và sau vài giây suy nghĩ nữa, nàng cuối cùng cũng có phản ứng.

“Ê?”

Mar Vàng: “Bà ấy lại ‘ê’ một tiếng nữa kìa.”

Chị Gái Thông Thái: “Hê hê hê. Chúng ta tấn công một quốc gia khác và xông vào đối mặt với lãnh đạo của họ! Và tại sao ư!? Bởi vì một phỏng đoán vô căn cứ! Vô căn cứ! Vô vị! Vô duyên! Ôi trời. Chẳng lẽ chúng ta là một lũ ngốc sao!? Thôi, chỉ còn một cách để giữ thể diện thôi: tuyên chiến!”

Hội Phó: “Không! Không chiến tranh! Điều đó chỉ khiến chúng ta thêm nhục nhã thôi!”

Ga Nghệ Thuật: “Vậy ra đây là cái vụ một quốc gia nghĩ rằng nước khác sở hữu vũ khí hủy diệt hàng loạt bất hợp pháp rồi mang quân đi xâm lược, để rồi phát hiện ra chẳng có gì hết hả?”

10ZO: “Ngoại trừ trường hợp của chúng ta là chúng thực sự có ở đây.”

Sói Bạc: “Nhưng điều đó có quan trọng không khi chúng ta chẳng có bằng chứng nào cả?”

Masazumi nghe thấy tiếng cười. Nhắm thẳng vào họ.

Cảm giác như Nobunaga đang cười nhạo họ hơn là cười cùng họ. Và sau khi nhìn lên để kiểm tra tình hình trên bầu trời, nàng lại nhìn xuống họ.

“Các ngươi thật sự không thay đổi chút nào.”

“Tôi không thể nói chắc vì tôi không ở cùng họ vào thời của cô, nhưng tôi đồng ý là họ chẳng có mấy tiến bộ.”

“Cả cậu nữa đấy, Seijun!” tên ngốc nói thêm vào.

“Được rồi.” Nobunaga mỉm cười và khoanh tay lại. “Sắp đến giờ rồi. Chúng ta bắt đầu thôi.”

“Tôi có thể hỏi thêm một điều nữa không?”

“Chuyện gì vậy?”

“Chúng ta còn cơ hội nào khác không?”

Vẻ mặt của Nobunaga thay đổi. Nụ cười từ từ biến mất khi nàng chăm chú nhìn họ.

“Thật lòng mà nói, chuyện này không thể dừng lại được nữa. Kể cả khi các ngươi ngăn cản ta, hệ thống của Honnouji cũng sẽ khởi động để hỗ trợ quá trình này. Dự án Sáng Thế được thiết kế để kích hoạt tức thời và đảm bảo hoàn thành.”

“Tôi cảm thấy có một chữ ‘nhưng’ sắp tới.”

Điều đó làm nụ cười trở lại trên môi Nobunaga.

“Các ngươi hiểu được bao nhiêu về quá trình này?”

“À.” Masazumi gật đầu và chỉnh lại tư thế. “Dựa trên những gì cô nói về vũ khí thuyết giảng, có vẻ như cô chỉ cần phá hủy Mặt Trăng thứ hai bằng Logismoi Oplo cải tiến của mình. Nhưng tôi đoán là còn nhiều hơn thế nữa.”

“Mặt Trăng thứ hai chỉ đóng vai trò là vật chứa cho nhân cách của Vận Mệnh, vốn là một tập hợp ether. Phá hủy nó sẽ khiến cô ta không còn nơi nào để trốn thoát, nhưng sẽ không thể hành quyết nhân cách đó được. Điều tra của chúng ta cho thấy điều đó chỉ khiến nó tan biến mà thôi.”

“Trong trường hợp đó,” Masazumi nói. “Cô sẽ dâng một chiếc đầu lâu tại Golgotha. Tức là, cô sẽ tổ chức một cuộc hành quyết ở đây và dâng nó lên mặt trăng. Tôi không biết nó sẽ diễn ra như thế nào…”

Nhưng cô biết một điều.

“Nhưng dự án này đòi hỏi cái chết của chính cô.”

Vậy nên…

“Để ngăn chặn cái chết của Vận Mệnh và của cả cô, Musashi sẽ ngăn chặn Dự án Sáng Thế theo chính sách thông thường của chúng tôi. Đó là quyết định cuối cùng.”

“Nếu vậy.” Nobunaga gật đầu. “Vậy thì, chỉ vì tò mò thôi, ta có một câu hỏi. …Toori-sama.”

Nobunaga ngước nhìn tên ngốc ở phía sau Masazumi. Masazumi quay lại thì thấy tên ngốc đang đút tay trong túi quần, nhưng cậu ta không chỉ có Horizon bên cạnh. Asama, Mitotsudaira, và Chị em nhà Aoi đều ở đó.

Họ đang trong đội hình chiến đấu để xử lý nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra.

Nobunaga nheo mắt cười khi hỏi tên ngốc một câu.

“Ta có phải là Horizon Ariadust không?”

“Không, cô không phải.”

Nobunaga nghe thấy câu trả lời ngay lập tức của cậu ta.

Giữa họ có một khoảng cách khá xa, nhưng cậu đang ở đó, ngay trước mặt nàng. Nàng cảm thấy có lỗi vì đã khiến cậu phải mang vẻ mặt phiền muộn đó.

“Horizon đang ở ngay đây. Cô là một automaton đã chăm sóc rất kỹ lưỡng những ký ức cũ của cô ấy – mà tôi thực sự rất biết ơn vì điều đó. Nhưng khi cô quan sát chúng tôi từ bên trong Hashiba, cô đã bị tách khỏi những ký ức đó, phải không?”

“Toori-dono, từ khi nào mà cậu có thể suy nghĩ logic như vậy!?”

“Đừng ngớ ngẩn. Tôi hoạt động dựa trên logic phức tạp hơn nhiều so với cái kiểu ‘nếu là gái tóc vàng ngực bự thì nhảy cẫng lên vì sung sướng’ của cô. Logic của tôi là chỉ cần thoáng thấy thôi đã bò rạp xuống sàn rồi!”

Horizon “thật” thúc cùi chỏ vào sườn cậu ta khiến cậu gập người lại, nhưng cậu nhanh chóng hồi phục.

“Theo nghĩa đó, cô giống như những ký ức cũ của Horizon có được sự sống của riêng mình. Nhưng điều đó có thể trở thành quá khứ và cô có thể trở thành con người của chính mình ngay lập tức. Và nếu cô gặp khó khăn, chúng tôi có thể đưa cô đi khắp nơi và cho cô thấy đủ mọi thứ. Vậy nên hãy tham gia cùng chúng tôi đi.”

Điều này khiến nàng thở dài. Nếu có gì, thì tiếng thở dài ấy chứa đầy sự thất vọng, nhưng nàng cũng nhận được một điều lớn lao hơn nhiều.

“Mình thực sự là Nobunaga, phải không?”

Đó là một sự nhẹ nhõm. Nàng rút thanh kiếm bên hông và vào thế.

“Ta không sợ chết.”

Nàng di chuyển để đâm lưỡi kiếm vào chính mình.

Nhìn lên, nàng xác nhận cột sáng đã gần chạm tới Mặt Trăng thứ hai. Và những bảng hiệu xuất hiện xung quanh nàng.

\

Ba bảng hiệu nữa xuất hiện trên đầu: một thanh kiếm, một chiếc gương và một viên ngọc.

Những thứ này đã được phát triển trong Hoàng Cung để kiểm soát các vị thần môi trường thông qua Thiên Hoàng.

Vào lúc này, nàng đã gài bẫy được mục tiêu của mình. Vậy nên…

“––––––”

Nếu nàng chết ở đây, cái chết của nàng sẽ đến được với Vận Mệnh.

Mitotsudaira cảm thấy tự hào về cách mọi người hành động ngay lập tức.

Cô chạy, Futayo theo sau, và những người còn lại dùng súng hoặc phép thuật để cố gắng ngăn chặn lưỡi kiếm hoặc bàn tay của Nobunaga.

Nhưng tất cả họ đều bị chặn lại.

“Rào chắn phòng thủ!”

Rất nhiều rào chắn chống cá nhân nhỏ được mở ra cùng một lúc. Chúng được phóng ra để gài vào chân và những nơi khác của Futayo, trong khi tập trung nhiều hơn vào Excalibur thay vì chính Mitotsudaira.

“Thế này không ngăn được chúng tôi đâu!”

Mitotsudaira giật mạnh thanh kiếm khi lao tới. Nhiều rào chắn phòng thủ hơn xuất hiện, nhưng…

Mình vẫn đang áp sát!

Tất cả họ vừa di chuyển về phía trước vừa nói chuyện. Cảm giác rất giống như lúc luyện tập, nhưng đó là để đảm bảo thời gian họ bỏ ra chuẩn bị sẽ không bị lãng phí.

Họ đã tìm ra cách tiếp cận mà không kích hoạt các hệ thống phòng thủ và an ninh. Và họ đã chuẩn bị sẵn phép thuật hoặc vũ khí. Họ đã sử dụng kinh nghiệm bị ngăn cản khi tiếp cận Hashiba để tiếp cận thành công lần này.

Họ đã dành thời gian và làm những gì cần thiết để tiến vào và ngăn chặn Nobunaga. Vậy nên…

Asama: “Cô ấy là một vật chứa! Giống như Thiên Hoàng, Nobunaga định đóng vai trò là vật chứa cho nhân cách của Vận Mệnh! Cô ấy hiểu cảm xúc, nhưng chỉ theo nghĩa thống kê của một automaton vì cô ấy được tạo ra cho Logismoi Oplo. Một vật chứa hiểu cảm xúc nhưng thực sự không có chúng là hoàn hảo để chấp nhận nhân cách của Vận Mệnh!”

Vì vậy, Mitotsudaira hiểu chuyện gì sắp xảy ra.

Sói Bạc: “Nobunaga đang sử dụng cột sáng để truy cập vào Mặt Trăng thứ hai. Và trong khi liên kết với nhân cách của Vận Mệnh, cô ấy chỉ cần tự sát!”

Việc phá hủy mặt trăng bằng Logismoi Oplo là không cần thiết.

Bản thân nàng là Olos Phtonos và là một vật chứa. Vì vậy, để hoạt động như một vũ khí phán xét, nàng chỉ cần triệu hồi nhân cách của Vận Mệnh vào mình và tự sát như một hình thức thuyết giảng.

Và nếu tất cả đã được tập hợp lại…

“Nó đến kìa!”

Một hình dạng vĩ đại hiện ra từ phía sau Nobunaga. Hình dáng có đôi cánh trắng giống như một vị chiến thần.

Nó cao 400 mét.

Đây là mục đích của sân khấu khổng lồ này sao!?

Nó được tạo thành từ một cánh tay phải, một cánh tay trái, một thân mình, đôi cánh và hai chân. Mỗi bộ phận được làm từ một xương chính, chẳng hạn như xương bả vai hoặc xương trụ, và tất cả chúng được phóng ra ở vị trí bảo vệ Nobunaga, người đang đứng ngay bên dưới chúng.

Tất cả chúng khớp lại với nhau.

Toàn bộ khối màu trắng đứng đó như thể đang vươn lên về phía ánh sáng trên cao.

Và ánh sáng ether từ trung tâm cột sáng trên bầu trời rơi xuống, như thể đang đưa một bàn tay xuống phía Nobunaga. Vậy nên…

“Lên nào!”

Mitotsudaira lách qua các rào chắn phòng thủ, chém xuyên qua chúng khi cần thiết.

Mặt đất đã bắt đầu rung chuyển. Ánh sáng phía trên chắc chắn đang sáng hơn.

Người Mang Sẹo: “Tenzou-dono! Lớp vỏ xung quanh các địa mạch đang bị bóc tách!”

Mitotsudaira đã có thể thấy những gì đang xảy ra.

Việc Nobunaga truy cập vào mặt trăng đã gây ra một phản ứng trên mặt đất. Nhưng…

“Các ngươi sẽ không đến kịp đâu.”

Khi ánh sáng từ thiên đường nhấc Nobunaga lên để mang nàng đi và nàng cố gắng tự đâm mình bằng lưỡi kiếm, tất cả mọi người đồng thanh cất tiếng.

“Ngay!”

“Ê?”

Nobunaga nhìn về phía họ ngay khi Horizon, đang được Persona-kun đỡ, hét lên.

“Horizon Memorial Attack!”

Một cánh tay phải bật ra từ làn khói vẫn còn bao trùm sân khấu và thực hiện một cú alley-oop để ném tấm bia tưởng niệm về phía Nobunaga.

Nó trúng đích.

“Ừm… không phải là tôi phàn nàn gì đâu, nhưng chúng ta vừa mới ném bia mộ vào một cô gái bị thương à?”

“Đ-đã ngăn được cô ấy rồi còn gì!?”

“Phải thừa nhận rằng cảm giác thật tuyệt vời khi dùng những người còn lại làm mồi nhử để tôi có thể ném trúng cô ta sau tất cả những lời chế nhạo ‘các ngươi sẽ không bao giờ đến kịp đâu, mwah ha ha’ đó.”

Nobunaga đứng dậy và nhận ra mình không còn cầm lưỡi kiếm nữa.

Đòn tấn công bằng bia mộ trước đó hiệu quả một cách đáng ngạc nhiên. Đó là lần đầu tiên có người làm vậy với nàng. Cũng không quá ngạc nhiên, ta đoán vậy.

Luồng sáng kéo dài từ cột sáng xuống đã biến mất. Hơn nữa…

“Ồ…”

Tất cả Logismoi Oplo cường hóa đã bảo vệ nàng đều biến mất khỏi phía sau và trên đầu.

Các hệ thống an toàn đã được kích hoạt sau khi nàng tự sát thất bại. Và…

“–––––”

Một insha kotob khổng lồ được phóng ra trên đầu, nhưng nó đã vỡ tan.

Thực thể đã cắt đứt liên kết với Mặt Trăng thứ hai và bắt đầu tiếp cận nàng thay vào đó đã vội vàng bỏ chạy.

Một lượng lớn ánh sáng ether rơi xuống xung quanh nàng như tuyết.

Nó không có nhiệt và tạo ra những âm thanh kim loại khe khẽ trong khi nàng nhìn thấy một thứ gì đó.

****

Kế hoạch dự phòng sẽ bắt đầu ngay bây giờ.

Chuyện này vẫn chưa kết thúc. Và họ chắc hẳn đã hiểu điều này. Bởi vì…

“Đứng lại!”

Họ không hề ngừng lao tới.

Asama đọc những bảng hiệu bắt đầu xuất hiện khắp nơi.

Bất kỳ dự án lớn nào như thế này cũng sẽ có một vài hệ thống an toàn để đảm bảo nó được hoàn thành dưới một hình thức nào đó ngay cả khi có sự cố!

Việc Nobunaga tự sát vốn dĩ là để trực tiếp khởi động, nhưng cánh tay phải đã ngăn chặn điều đó. Con bé giỏi lắm.

Nobunaga không thể tự sát nếu không có kiếm. Nàng vẫn còn liên kết với Mặt Trăng thứ hai, nhưng vì nàng là Logismoi Oplo, có lẽ việc tự sát của nàng phải diễn ra khi nàng còn tỉnh táo là điều quan trọng.

Bởi vì điều đó truyền tải ý định muốn chết của nàng vào nhân cách của Vận Mệnh.

Điều đó đã gần như thành công. Một luồng sáng chắc chắn đã giáng xuống từ trên cao trong khi thứ giống như chiến thần khổng lồ kia đứng bên dưới. Ánh sáng đó hẳn là liên kết của Nobunaga với Vận Mệnh.

Nhưng nàng đã tự sát thất bại.

Nhân cách của Vận Mệnh hẳn đã vội vàng bỏ chạy. Lượng ánh sáng ether khổng lồ kia sẽ là dấu vết còn sót lại của nhân cách của Vận Mệnh.

Trong khi cố gắng chết một cách chậm rãi, cô ta đã suýt bị giết bởi một bài thuyết giảng. Ngay cả khi cô ta muốn chết, cô ta cũng sẽ không muốn cái chết kiểu đó.

Vì vậy, kế hoạch dự phòng đã được kích hoạt.

“Chuyện này còn tệ hơn trước.”

Naomasa, người đang ở trên cầu tàu Musahino, đang gửi đến một bản phân tích các bảng hiệu xung quanh.

“Honnouji đang đi lên dọc theo cột sáng. Bộ phận động cơ suy đoán rằng điều này nhằm mục đích đưa Nobunaga lên Mặt Trăng thứ hai với tư cách là một vật chứa sau khi cô ấy bị buộc phải tự sát ở dưới này. Sau đó, một khi nhân cách của Vận Mệnh đã được triệu hồi vào Nobunaga, Logismoi Oplo sẽ kích hoạt và điều đó sẽ phá hủy cả Nobunaga và Mặt Trăng thứ hai.”

Ga Nghệ Thuật: “Chẳng phải nó còn mang tính hủy diệt hơn nhiều so với Kế hoạch A của họ sao?”

Mar Vàng: “Bây giờ Vận Mệnh đã nhận ra chuyện gì đang xảy ra và bỏ chạy, họ phải săn lùng cô ta.”

Cô Gái Hút Thuốc: “Chắc là vậy. Vì vậy, không giống như lần thử đầu tiên, nhân cách của Vận Mệnh sẽ được chiết xuất vào Nobunaga bằng một câu thần chú. Trong khi lần thử đầu tiên sẽ diễn ra tức thời, lần này sẽ mất thời gian, nhưng Dự án Sáng Thế cuối cùng cũng sẽ được kích hoạt.”

Người Lao Công: “Chúng ta còn bao nhiêu thời gian?”

Asama: ‘Tôi nghĩ nó liên quan đến các tuần trăng, nên tôi không nghĩ nó sẽ xảy ra ngay lập tức. Kể cả khi cô ấy được đưa lên đó ngay bây giờ, Mặt Trăng thứ hai đã đi qua rồi.”

Asama cảm thấy một gánh nặng lớn trên vai khi cô nói ra những lời đó.

Mình không biết thực sự có thể trì hoãn nó trong bao lâu, nhưng…

“Nhanh lên, mọi người! Tôi sẽ làm những gì có thể để can thiệp!”

Nobunaga cảm nhận được tình hình đang chuyển sang giai đoạn tiếp theo.

Bất kể điều gì xảy ra, Dự án Sáng Thế sẽ thích ứng và tiếp tục.

Nhưng những người khác vẫn đang lao về phía nàng.

Một số người, như Naito và Naruze, đang bắn về phía nàng và họ từ chối dừng lại ngay cả khi họ đã phá vỡ các rào cản do hệ thống phòng thủ mở ra.

Nếu bất kỳ viên đạn nào trong số đó trúng ta, chúng sẽ giết ta!

Họ có nhầm lẫn giữa phương tiện và mục đích không?

“Nhưng nó sẽ không có tác dụng đâu.”

Nàng có thể thất bại trong việc chết về mặt thể xác, nhưng hệ điều hành của nàng với tư cách là P-01m vẫn sẽ gây ra cái chết.

Nếu nàng tắt hệ thống quản lý duy trì sự sống của mình, nàng sẽ chết.

Nàng có một vài hệ thống an toàn như vậy. Nhưng…

“Đợi đã!”

Mitotsudaira chạy về phía này. Hội phó Thủ tướng Musashi mà Nobunaga không quen lắm cũng vậy.

Phải.

Nàng hiểu rồi. Trong 10 năm qua, đặc biệt là sau khi Horizon của họ gia nhập vào Trận chiến Mikawa, họ hẳn đã liên tục cứu người giống như cách họ đang cố gắng làm với nàng bây giờ.

Tốt lắm.

Cậu tacô ấy đang chạy về phía này giữa những người còn lại.

Và nàng mở một insha kotob. Nó sẽ cho phép nàng tắt hệ thống quản lý duy trì sự sống của hệ điều hành. Nhưng ngay khi nàng chuẩn bị nhấn nút…

“Tôi sẽ không để cô làm vậy!”

Cô ấy đã kích hoạt một Logismoi Oplo: Phos Kenodoxia.

Nó đã tăng cường sức mạnh phòng thủ lên mức tối đa, vì vậy…

“Asama-sama!”

Theo chỉ thị đó, Asama đã khéo léo kích hoạt một rào chắn phòng thủ nhỏ giữa tay của Nobunaga và insha kotob của nàng.

Nàng không thể nhấn nút. Và sự vững chắc tuyệt đối của rào cản đó có nghĩa là…

“Cô ấy cũng giống như chúng tôi ngày xưa! Vì vậy… tôi sẽ bảo vệ cô ấy như thể đó là chính mình!”

Những lời đó khiến nước mắt trào ra trong mắt Nobunaga. Và rồi điều đó đã xảy ra.

Cậu ta cũng lên tiếng.

“Này! Trên đó nguy hiểm lắm!”

Vậy nên…

“Lại đây!”

Như vậy là đủ với Nobunaga.

Nàng hiểu rồi. Nàng đã dành 10 năm qua để tưởng nhớ quá khứ. Với tư cách là Hashiba, nàng đã có những người bạn đồng hành của riêng mình, nhưng nàng cũng cảm thấy cần phải tuân theo Thánh Phổ.

Nàng đã tin rằng mình phải chết với tư cách là Nobunaga. Nhưng…

“Ý ngươi là… ta không cần phải chết sao?”

“Tất nhiên là không!!” cậu ta hét lên. Cậu đang bị tụt lại phía sau những người khác, nhưng nàng có thể nghe thấy cậu rất rõ. “Không ai sinh ra để chết cả, đồ ngốc!”

“Phải.”

Cậu ta nói đúng. Nàng tin vào điều đó.

Nàng đã không sống suốt thời gian qua chỉ để chết.

Vậy thì nàng đã sống vì điều gì?

Vì tất cả bọn họ.

Nàng đã nghe nói Thập Thương của Hashiba đã xong việc ở Shizugatake và đang gấp rút đến đây.

Họ có ổn cả không? Họ đã trưởng thành chưa?

Chuyện gì đã xảy ra với Shibata và Oichi? Nàng không có gì ngoài lời cảm ơn dành cho Maeda, Sassa, và những tiền bối tuyệt vời khác đã giúp đỡ nàng. Chưa kể đến Matthias, Niwa, và rất nhiều người khác nữa.

“Cảm ơn các ngươi rất nhiều.”

Một điều gì đó đã xảy ra khi nàng nói những lời đó. Các insha kotob xung quanh nàng đột nhiên bị bóp méo và biến mất.

Can thiệp từ bên ngoài!?

Có ai đó đang truy cập vào hệ điều hành của nàng ư?

“Tôi sẽ ngăn chặn điều này!”

Đó là Asama và cô ấy. Cô ấy đã mở hệ điều hành P-01s của mình và Asama đang sử dụng nó để thiết lập một liên kết thần giao cách cảm với Nobunaga mà cô có thể dùng để xâm nhập.

Thật không thể tin được. Họ quyết tâm ngăn cản mình đến mức nào vậy?

Những người này từ chối cho phép cái chết tồn tại.

“Toori-sama.”

Nobunaga nói với cậu khi cậu đến trước sân khấu.

“Ký ức cũ của ta kết thúc với việc ngươi đưa tay ra cho ta,” nàng nói với cậu. “Lúc đó ta đã rất hạnh phúc. Chắc hẳn ngươi đã rất xấu hổ, nhưng chỉ vì nghĩ rằng mình đã làm tổn thương cảm xúc của ta, ngươi đã đuổi theo ta. Ta có thể cảm nhận được ngươi quan tâm đến ta nhiều như thế nào. Vì vậy ta nói điều này bởi vì ta quan tâm đến ngươi và không muốn ngươi bị cuốn vào chuyện này.”

Nàng nói thẳng với cậu.

“Tránh xa ra.”

Cậu ngay lập tức hét lại.

“Im đi!”

Cậu cố gắng trèo lên sân khấu nhưng không thể.

“Ừm, này, Nate? Giúp một tay nào? Ừ, ừ, nhẹ nhàng thôi nhé, nhẹ nhàng thôi.”

Sau khi được nhẹ nhàng nhấc lên, cậu gầm lên với Nobunaga.

“Tôi đã vượt qua sự hối hận đó từ lâu rồi, đồ ngu! Và cô không phải là Horizon! Nếu cô không hiểu điều đó, thì cho đến khi cô nhận ra, cô nên, ừm, đợi đã, ừm… cô là Nobunaga, vậy nên cô đang tái hiện lịch sử về cái chết của mình, phải không? Chết tiệt, chúng ta phải làm gì với chuyện đó đây? …À, đúng rồi. Cô có thể từ bỏ tên kế thừa của mình.”

Ga Nghệ Thuật: “Đây hẳn là một trong những nỗ lực thuyết phục tệ nhất trong lịch sử.”

Mar Vàng: “Chắc não cậu ta hết hơi rồi.”

Tôi: “Nàyyyyy! Lúc chửi tôi thì nhẹ nhàng hơn một chút đi!”

Asama: “Ừm, Toori-kun? Chúng ta thực sự không có thời gian cho việc này đâu.”

Nobunaga đã quyết định. Những người này sẽ làm mọi thứ trong khả năng của họ để ngăn cản nàng chết.

Và nàng đồng ý rằng mình không được sinh ra để chết.

Những ký ức cũ của nàng đã đưa nàng đến đây.

Cảm ơn.

Nàng đã lo lắng rằng ký ức cuối cùng đó đã níu chân cậu.

Nhưng không phải vậy. Cậu có thể tiếp tục sống ngay cả khi nàng đã bảo cậu tránh xa.

Vậy nên bây giờ nàng không còn hối tiếc và không còn hối hận. Nàng đã mãn nguyện.

“Phải.”

Nàng đã quyết định.

Nàng không được sinh ra để chết.

Nàng cảm thấy mình được sinh ra để bảo vệ những người này.

Nàng muốn bảo vệ những người có mối liên hệ với mình và tất cả những người có khả năng trở thành như vậy.

Nàng muốn càng nhiều mối quan hệ của mình tồn tại càng tốt ngay cả khi tất cả các mối quan hệ trên thế giới cuối cùng sẽ biến mất.

Dù thế giới có ra sao, chỉ riêng nàng nắm giữ khả năng duy nhất để tất cả mọi người có thể sống sót.

\

Và khi hệ thống chính của Honnouji kích hoạt quá trình thay cho nàng…

“–––––”

Hệ điều hành của nàng đã cưỡng chế tắt hệ thống quản lý duy trì sự sống.

Nobunaga đã dừng lại. Và…

****

Mọi người xung quanh nàng đột nhiên biến mất.

Mary cảm nhận được một cơn gió. Cô cảm thấy một thứ gì đó giống như một luồng nhiệt đột ngột.

Ồ.

Cô nhìn lại ngay khi những người khác bị tống ra từ không khí trống rỗng.

“Một cuộc dịch chuyển không gian!?”

Họ đã bị cưỡng chế loại bỏ khỏi trung tâm của Honnouji.

Honnouji bây giờ sẽ sử dụng cột sáng đang dâng lên để đến Mặt Trăng thứ hai. Và vì vậy nó đã dịch chuyển họ đi để loại bỏ mọi rủi ro không cần thiết.

Đó là một cuộc dịch chuyển địa mạch. Điều đó cho thấy chúng ta ở gần các địa mạch ở đây đến mức nào.

Một số người đã có thể đáp đất bằng chân và những người khác thì không, nhưng…

“Kh!”

Tất cả họ đều cố gắng quay trở lại qua lối vào chính của Honnouji một lần nữa. Tuy nhiên…

“Coi chừng!” Mary hét lên khi cô và tất cả những người khác bị thổi bay ra ngoài.

Một thứ gì đó khổng lồ rời khỏi mặt đất ở trung tâm Honnouji. Vụ nổ đi kèm đã hất văng mọi thứ ra ngoài.

Đó là…?

Trung tâm của Honnouji đã bắt đầu bay lên. Chỉ có vậy thôi.

Sự phá hủy này đã được chuẩn bị trước.

Cấu trúc của Honnouji – có đường kính 2km – cùng với 8 lò phản ứng địa mạch và phần ngầm, đã được kéo lên bầu trời.

Honnouji không có bất kỳ loại lực đẩy nào của riêng mình. Cột sáng ether được tạo ra để liên kết với mặt trăng đã cung cấp cho cấu trúc lớn này lực nâng lên.

Sảnh trung tâm hình vòm và 8 lò phản ứng địa mạch bên dưới cùng lúc bay lên bầu trời đêm.

Đi được một nửa đường, mái vòm bề mặt bắt đầu tự hủy để giảm trọng lượng cần bay lên. Và khi nó rời khỏi các địa mạch, các lò phản ứng mất nguồn cung cấp ether và bắt đầu yếu đi. Khi chúng ngừng hoạt động hoàn toàn, chúng cũng bị loại bỏ.

Khi nguồn cung cấp và sản lượng năng lượng biến mất, cột sáng cũng biến mất.

Ngay khi điều đó xảy ra, Honnouji đã loại bỏ phần vỏ và phần thừa của mình, chỉ để lại khung và trung tâm.

Khi những mảnh vỡ của mái vòm tan tác trong những cơn gió ở độ cao lớn, một vài insha kotob hình thành thành hàng trong không gian xung quanh trung tâm.

Các hàng thần chú xoay tròn như các đường quỹ đạo và cung cấp hỗ trợ thay cho cột ether, ổn định toàn bộ.

Musashi đã bắn vào nó từ bên dưới, nhưng nó chỉ đơn giản là phòng thủ chống lại cuộc tấn công.

****

Nó nhanh chóng trở nên xa hơn khi bay lên.

Trên bề mặt, nó có thể được nhìn thấy từ tận Oushuu và Kyushu, vì vậy thực tế mọi thế lực ở Viễn Đông đều nhận ra hai điều.

Thứ nhất, Sự biến Honnouji đã hoàn tất và Nobunaga đã chết.

Thứ hai…

“Vậy là phải dùng đến Kế hoạch B! Điều này làm trì hoãn Dự án Sáng Thế, nhưng nó cũng đảm bảo thực hiện được. Nghe có vẻ như là rủi ro cao, lợi nhuận cao nhỉ!” Takenaka hét lên trên tàu Azuchi.

Cô biết rằng Dự án Sáng Thế không thể bị ngăn chặn được nữa.

“Nhưng tôi biết có một số người ngoài kia sẽ cố gắng ngăn chặn nó bằng mọi giá. Nếu chúng ta còn dư sức, chúng ta nên tấn công! Kết thúc chuyện này ngay bây giờ chỉ có thể giúp chúng ta. …Chúng ta có thể thấy Musashi ở phía trước! Toàn bộ thủy thủ đoàn, vào vị trí chiến đấu!”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận