Kyoukai Senjou no Horizon
Kawakami Minoru Satoyasu (TENKY)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 7C

Chương 77 Kẻ ngắt hồi ức

0 Bình luận - Độ dài: 7,204 từ - Cập nhật:

thumb

Đó là một người từ quá khứ

Người không thể vượt qua thời đại của chính mình

Họ chỉ đơn giản là ngoảnh lại

Nhìn về phía ánh dương ban mai

Phân Bổ Điểm (Genji Tỏa Sáng Đích Thực)[^1]

Onitakemaru khôi phục chức năng bằng cách tự khởi động lại sau cú va chạm.

...Chết tiệt, cái cơ thể này khó điều khiển thật!

Cơ thể hiện tại của hắn là một bộ giáp cơ động. Hắn có thể cảm nhận nó như cơ thể của mình, nhưng lại không thể tự mình cử động.

Cảm giác có thân thể mà không thể điều khiển thật kỳ quặc, thế nên hắn đã không số hóa các giác quan của mình.

Nhưng cũng chính vì vậy mà đòn tấn công vừa rồi đã khiến họ không kịp trở tay.

Khi giác quan bị giới hạn trong các chức năng cơ học, hắn đã không thể cảm nhận được sự hiện diện và khoảng cách của kẻ địch trên chiến trường. Ngay cả khi xung quanh không có nhiều biến động, toàn bộ chiến trường vẫn luôn vận động không ngừng. Đáng lẽ hắn đã có thể phát hiện ra sự di chuyển của các phi thuyền thông qua cảm nhận về luồng không khí.

Tầm nhìn của hắn lúc này chỉ một màu đen kịt. Và...

Onitakemaru: "Này, nhóc con!"

Hắn không biết cô gái tên Shima Sakon có ổn không.

Cả hai đều không hiểu rõ về nhau, thần huệ cũng chưa đồng bộ, nên hắn không thể biết được tình trạng của cô.

Bản thân hắn thì không sao. Cú va chạm có lẽ không trúng trực diện nên hắn không bị hư hại gì.

Họ dường như đã bị sóng xung kích thổi bay đi, nhưng những mảnh vỡ của đạn pháo và chính cú va chạm hẳn đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến cơ thể con người.

Hắn đoán rằng Shima Sakon đã bị thương nặng.

Nhất là khi tay chân cô lại dài như vậy.

Lực tác động sẽ truyền dọc theo tứ chi, nhưng các đầu chi chắc chắn sẽ bị nứt toác.

Onitakemaru: "Này!"

"Ưm, v-vâng."

Tầm nhìn của hắn chao đảo. Lớp vật chất che khuất thiết bị quang học rơi xuống, và hắn nhận ra đó là đất. Rồi hắn thấy mình đang ngước nhìn lên bầu trời từ một bãi cỏ.

"Ui, ui, ui, ui, ui."

Cô gái khẽ rít lên một hơi rồi ngồi dậy.

Onitakemaru: "Nhóc sao rồi?"

"Ể? À, testament. Tôi không sao."

"Thật không?" hắn thở phào.

Onitakemaru: "Vậy thì nhóc may mắn lắm đấy. Đứng dậy được không? Nếu được thì phải quay lại chiến đấu thôi."

"––––"

Cô nín thở trong giây lát. Hoặc ít nhất là hắn cảm thấy vậy. Rồi một bàn tay đột ngột xuất hiện trong tầm nhìn của hắn. Đó là một bàn tay trắng trẻo, thậm chí có thể nói là xinh đẹp, nhưng đáng lẽ nơi đó phải là cơ thể của chính hắn.

Onitakemaru: "Này, găng tay của nhóc đâu rồi?"

"À, ừm... chắc nó bị thổi bay mất rồi."

Onitakemaru: "Thật không thể tin nổi. Hy vọng là nhóc vẫn còn giữ kiếm. Nếu không, ta sẽ kích hoạt một thuật thức để nhóc chiến đấu. Được chứ?"

"À, vâng."

Bàn tay nắm lại vài lần, rồi họ đứng dậy.

Ngay sau đó, hắn nghe thấy tiếng gầm của đại pháo từ trên trời và tiếng súng từ mặt đất.

"Oa."

Những tia lửa lóe lên ở phía xa trước mặt họ.

Onitakemaru: "Là Yoshinaka sao?"

"Là Tomoe Gozen."

"Là cả hai," hắn lẩm bẩm trong khi cảm nhận người mặc giáp đang di chuyển về phía trước.

"Ừm, chúng ta cần phải..."

Onitakemaru: "Yoshinaka đang xử lý Tomoe Gozen, nên tốt nhất chúng ta nên tấn công đơn vị mặt đất của bà ta. Chúng ta sẽ đi về phía bắc và hợp quân với đơn vị giáp cơ động đang truy đuổi họ. Đi!"

Tomoe Gozen nhìn thấy một bộ giáp cơ động cao lớn rời khỏi khu rừng phía tây.

...Yoritomo đã xuất hiện!

Tuy nhiên, điều này chủ yếu khiến bà bối rối. Bà thắc mắc về người mặc bộ giáp cơ động cao lớn đó, Shima Sakon.

Tomoe Gozen vẫn để mắt đến cô gái trong một góc tầm nhìn của mình trong khi chiến đấu.

"Con bé không bị thương sao?"

Tay áo và phần bụng của bộ đồ lót bên trong đã bị xé rách, để lộ da thịt bên dưới, nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy cô bị thương.

Dù cho cô vừa mới ăn trọn một phát đạn pháo.

Một khẩu pháo giả-chống-hạm của khinh hạm chiến đáng lẽ phải gây sát thương rất lớn cho một con người.

Nhưng điều đó có thể thay đổi nếu giáp cơ động của cô là loại tự hành. Lớp giáp sẽ di chuyển ngay tại thời điểm va chạm để chuyển hướng lực tác động. Bằng cách ngắt kết nối các thuật thức dẫn đường, người mặc có thể được bảo vệ bằng cái giá là bộ giáp.

Vì vậy, Tomoe Gozen đã cho rằng bộ giáp cơ động có thể bị phá hủy hoàn toàn tùy thuộc vào cách quả đạn pháo va chạm.

Nhưng theo những gì bà có thể thấy...

...Bộ giáp cơ động cũng không bị hư hại?

Bà chỉ có thể hình dung rằng bộ giáp cơ động đã di chuyển để tránh va chạm. Quả đạn pháo chắc hẳn đã bị giáp cơ động làm chệch hướng nhưng nó đã phát nổ ở gần đó và sóng xung kích đã làm hỏng bộ đồ của Shima Sakon.

Đó dường như là lời giải thích hợp lý nhất cho chuyện này. Và...

"Ồ!"

Đối thủ của bà đang di chuyển ngay trước mặt.

...Mình không có thời gian để tập trung vào việc khác.

Ánh sáng lướt qua.

Bà không bỏ qua luồng sáng đó. Bà dùng cây búa phải đập mạnh xuống đất.

Với một tiếng gầm, những tảng đất bay vọt lên trời và một sức mạnh hiện ra trước mặt bà.

Đó là một bản sao Testament. Hàng rào ether đó đã chặn đứng chùm ánh sáng, và một nhịp thở sau...

"Nó sẽ không trụ được lâu."

Nó vỡ tan, ánh sáng ether loé lên khắp cánh đồng ban mai.

"Nào."

Bà nhấc cây búa lên khỏi mặt đất và dùng chuyển động đó để né thanh kiếm của Yoshinaka. Sau đó, bà giơ búa lên.

"Chúng ta có 10 phút nữa là đến 7 giờ sáng. Không đủ thời gian để than vãn cho 500 năm đâu!"

Tomoe Gozen đang sử dụng một thuật thức cường hóa thể chất.

Các thuật thức của phe Thệ Ước là thuật thức thánh, nên thành thật mà nói chúng là một gánh nặng đối với cơ thể linh hồn của bà. Đó là lý do tại sao bà phải thi triển một thuật thức bảo tồn linh thể dành cho các hiện thân tinh thần trước.

Điều đó cho phép bà tự cường hóa bản thân giống như bất kỳ ai có cơ thể vật lý bình thường, nhưng có một vấn đề.

Nó khiến cơ thể bà nặng nề hơn.

Linh hồn là thực thể dữ liệu, nên việc gánh thêm dữ liệu của một thuật thức sẽ làm tăng trọng lượng của bà.

Chỉ có các thuật thức cường hóa và thần huệ mới có thể loại bỏ trọng lượng đó.

Nhưng sử dụng chúng cũng chỉ làm tăng thêm gánh nặng.

...Thế là lại quay về vạch xuất phát!

Điều quan trọng là phải giữ mọi thứ cân bằng. Hơn thế nữa, không thể sử dụng bất kỳ phép cường hóa không cần thiết nào.

Bà chỉ cần vượt qua tốc độ của đối thủ và có đủ sức mạnh để phá vỡ lớp giáp của họ. Sau đó, bà có thể chiến đấu bằng kinh nghiệm của mình.

"Quả đúng vậy."

Bà biết rất rõ đối thủ này.

Suy cho cùng, bà đã học cách chiến đấu trong giai đoạn đầu đời bằng cách luyện tập với hắn.

"Và ngươi có nhớ rằng tỷ lệ thắng của ta cao hơn không, Yoshinaka!?"

Hắn không trả lời, nhưng lại có phản ứng.

Hắn đáp lại bằng hành động của mình. Chuyển động của cánh tay và bộ pháp của hắn không hoàn toàn giống với Yoshinaka trong ký ức của bà.

Linh hồn trong bộ giáp có lẽ không còn nhiều ký ức hối tiếc của hắn.

Nhưng đó là bộ xương của hắn, và hắn có cơ bắp và gân nhân tạo ở những vị trí thích hợp.

Phạm vi chuyển động của một động vật có xương sống được quyết định bởi sự linh hoạt của xương và cơ.

Và với mỗi chuyển động, hệ thống quản lý chuyển động của giáp cơ động lại hiểu rõ hơn về phạm vi đó, cho phép hắn thực hiện những chuyển động ngắn nhất có thể và giữ thăng bằng.

Bí quyết của chiến đấu là hiểu được phạm vi chuyển động và sức mạnh của cơ thể mình, và di chuyển sao cho phù hợp.

Yoshinaka đã luôn làm như vậy.

Và bộ giáp cơ động này cũng thế. Trong suốt trận chiến, nó đang dần thấu hiểu bộ khung làm từ xương của hắn và tối ưu hóa các chuyển động của mình.

Nó đang tái tạo lại những chuyển động mà Minamoto no Yoshinaka đã có thể thực hiện.

Nhưng có một vài điểm đã được tối ưu hóa theo cách khác so với những gì hắn đã từng sử dụng.

...Giống như khi ta thực hiện đòn tấn công này.

Khi bà vung vũ khí theo một đường ngang, Yoshinaka ngày xưa luôn xoay người và lùi lại.

Nhưng đối thủ này lại lùi thẳng về phía sau.

Ngày đó, Yoshinaka đã tận dụng rất tốt thói quen đó. Hắn đã né được các đòn tấn công của bà.

Nhưng bà lại đánh trúng bộ giáp cơ động này.

Ta hiểu rồi, bà nghĩ về bộ xương của hắn. Dĩ nhiên bà chưa từng thấy nó trước đây, nhưng bây giờ toàn bộ bộ xương của hắn đã lộ ra trước mắt bà.

Một phần của khung xương bị biến dạng hoặc không hoàn chỉnh.

Hắn từng là một con quỷ. Những con quỷ khác nhau có kích thước khác nhau và ngay cả họ hàng cũng có thể trông hoàn toàn khác biệt do dị tật. Bộ xương của Yoshinaka phần lớn có hình dạng tốt, nhưng một phần của hắn lại bất đối xứng một cách đáng ngạc nhiên.

"Giá như ta có thể nhìn thấy điều này vào lúc đó."

Bà đã có thể đánh cho hắn bầm dập dễ dàng hơn nữa.

Nhưng một phần trong bà lại không biết phải phản ứng thế nào với điều này.

Suy cho cùng, phong cách chiến đấu của bà rất hợp với đối thủ này.

Nhưng không hoàn toàn. Vẫn còn thiếu sót khá nhiều, nhưng điều đó lại giúp bà quen với nó một cách kỳ lạ.

...Thật không thể tin được.

Thời gian bà ở bên Yoshinaka, Ishi và nhóm đó ngắn hơn rất nhiều so với khoảng thời gian sau này.

Ta chỉ ở bên họ 30... không, cứ cho là khoảng 20 năm đi. Phải, con số đó nghe hợp lý hơn nhiều.

Tuy nhiên, những người bà gặp gỡ sau này đã tô điểm cho phần còn lại của cuộc đời bà.

Nhưng, bà nghĩ.

Phong cách chiến đấu của bà đã được hình thành trong quá trình luyện tập với Yoshinaka.

Sự giao thiệp với mọi người sau đó đã cho bà thêm nhiều chiến thuật, vũ khí và phong cách chiến đấu phù hợp với thời đại, nhưng nền tảng của tất cả những ý tưởng và hành động đó đều xuất phát từ điểm khởi đầu ấy.

Thứ đầu tiên bà học được luôn đặc biệt và được khắc sâu trong ký ức.

...Cũng giống như một cuốn sách.

Thật hoài niệm làm sao.

Rồi một ý nghĩ nảy ra trong đầu bà. Hệ thống sáng tạo lịch sử dựa trên Testament có lẽ cũng tương tự.

Tất cả mọi thứ chỉ có thể có một điểm khởi đầu duy nhất.

Bà vừa mới tiếp xúc lại với điểm khởi đầu của mình với con người hiện tại và được trang bị công nghệ hiện đại.

Thế giới có như vậy không?

Nhưng, bà nghĩ trong khi vung búa, tiếng kim loại va vào nhau vang lên.

"Có gì đó thiếu thiếu."

...Phải.

Bà lướt đi trên cánh đồng cỏ ban mai bằng bộ pháp không chân và xoay người.

"Tại sao sau bao lâu ngươi lại ở đây? Ishi không có ở đây."

Tomoe Gozen tiến lên.

Bà đẩy tới. Bà trượt nhẹ cán búa trong tay để điều chỉnh tốc độ và điểm va chạm.

...Thật tình.

Ngày xưa bà không dùng loại vũ khí này.

Bà đã dùng một cây chùy. Bà đã cố gắng làm một thanh kiếm gỗ, nhưng nó được đẽo gọt thô kệch và quá dài, nên Yoshinaka đã cười nhạo bà vì điều đó. Nhưng khi bà đánh hắn vì chuyện đó, nó lại có hiệu quả rất tốt, nên bà đã tiếp tục dùng nó để luyện tập.

Có lẽ điều đó cũng không khác bây giờ là mấy. Nhưng vẫn...

"Ngươi là một di vật lỗi thời, Yoshinaka. Ngươi không sống ở đây, trong thời đại này."

Bà biết rõ điều đó.

Hắn đã ngủ yên suốt thời gian qua, rồi bị đánh thức và sử dụng như một bộ phận của bộ giáp cơ động này.

Bà không có quyền lên tiếng về việc sử dụng linh hồn con người cho các công cụ chiến tranh. Thuật thức được liên kết với các vị thánh và thần linh, và bà sẽ phải suy nghĩ lại về việc sử dụng các phép cường hóa tinh thần và thần huệ của họ.

Các linh hồn cũng có một số quyền lợi nhất định.

...Trong hầu hết các trường hợp, người ta ký hợp đồng với họ hoặc trả tiền cho họ.

Họ sẽ được ban cho một giấc ngủ yên bình hơn hoặc được phép siêu thoát lên một cõi cao hơn.

Nếu Yoshinaka thực sự không còn ký ức nào, thì hắn cũng chẳng khác gì một linh hồn ngẫu nhiên nào đó. Bằng cách định nghĩa lại hắn là Yoshinaka ở đây, bà có thể cho hắn một giấc ngủ chính thức với tư cách là Yoshinaka.

Suy cho cùng, đầu của hắn đã bị đánh cắp sau khi bị giết.

Đã có một gò mộ chôn đầu của hắn.

Ngôi mộ đó hẳn đã bị đào lên để phục hồi bộ xương này.

P.A. Oda đã sắp đặt cho sự hồi sinh của hắn và Yoritomo. Việc này hẳn đã được thực hiện bởi Niwa, người quản lý nhà Houjou, Akechi, người nắm giữ Kyoto, và Maeda, người đã thành thạo một thuật thức để hồi sinh người chết.

Yoshinaka đã được hồi sinh như thế này, nhưng sự tồn tại của một gò mộ chôn đầu hắn có nghĩa là thế giới hiện đại coi hắn là một kẻ phản bội.

Không ai nhìn nhận hắn vì con người thật của hắn.

Khi một linh hồn không được đối xử đúng cách, họ thường sẽ ám ảnh người khác.

Nhưng, Tomoe Gozen nói trong lòng.

...Ngươi chưa bao giờ ám ảnh ai cả.

Ta cá là ngươi quá đoan chính để làm điều đó.

Ta sẽ không nói đó là những gì ta đã làm, nhưng ngươi đã có thể ích kỷ hơn một chút.

Ngươi đã có thể oán hận các vị cố vấn hoàng gia và Hoàng Cung.

Và không chỉ mình ngươi. Ishi cũng vậy.

Ishi, ngươi đã chết vì bệnh tật, nhưng ngươi đã bị thay thế vì việc tái tạo lịch sử của ngươi chưa hoàn tất.

Không ai còn nhớ đến ngươi. Dĩ nhiên là không, khi mà bây giờ việc xem ngươi là "ngươi" dường như là sai trái.

Vậy mà ngươi đã rời bỏ chúng ta và yên nghỉ trong một ngôi mộ không tên tuổi nào đó.

Có phải Yoshinaka không xuất hiện nơi Ishi ở là vì nàng đã ra đi mà không còn gì hối tiếc?

Vậy tại sao ngươi chưa bao giờ xuất hiện nơi ta ở?

Có phải điều đó có nghĩa là những lời của ta thực sự đã chạm đến ngươi khi chúng ta chia tay?

"Hửm?"

Bà không biết. Không có câu trả lời. Nhưng lại có phản ứng.

Khi bà tấn công, vũ khí kim loại của hắn vang lên. Đó là kết quả thường thấy. Nhưng...

"Trả lời ta đi."

Bà hỏi hắn một câu.

"Tại sao?"

Bà phải hỏi.

"Tại sao ngươi không oán hận ta?"

Những người lẽ ra phải ở lại trong sự oán hận thì đã ra đi và yên nghỉ.

Và người lẽ ra phải ra đi không hối tiếc thì lại ở lại vì những nuối tiếc của mình.

Bà có thể chấp nhận điều đó và bà đã tự làm mới mình để phù hợp với thời đại hiện tại. Tuy nhiên...

"Tại sao bây giờ ngươi lại ở đây!?"

Tomoe Gozen bước tới.

Bà ôm cây búa phải vào người và nâng nó lên như thể ép nó vào vai. Bà phóng cây búa trái ra như một ngọn giáo.

"..."

Cây búa trái đó đã chặn được cánh tay phải của Yoshinaka khi hắn vung thanh đại kiếm.

Trong khi hắn vung vũ khí xuống, bà đã kẹt cây búa Testament bên dưới cánh tay hắn và đánh chính xác vào khuỷu tay.

Bà cảm nhận được lực tác động.

Nhưng đó chỉ là một phần của sự sắp đặt. Điều thực sự quan trọng là cánh tay phải và cây búa phải mà nó đang ôm chặt.

"Cánh tay còn lại!"

Ngay khi nhận ra thanh kiếm của mình đã bị chặn lại, hắn liền vung cánh tay kia.

Hắn đang cố gắng ngăn cản bà hành động hoặc cố gắng bắt giữ bà.

Bà tung ra một đòn tấn công bằng tay phải để đáp trả.

Bà đã đánh trúng.

Cây búa của bà đã đánh chính xác vào lòng bàn tay hắn, bên trong găng tay.

Với một âm thanh va chạm chắc nịch, cây búa bị đẩy lùi, nhưng cánh tay của hắn cũng vậy.

Cả hai đều bị đẩy lùi về phía sau.

"...!"

Khuôn mặt hắn quay về phía bà trên cơ thể đang cúi gập.

Miệng hắn mở ra và hắn gầm lên một tiếng.

Có ánh sáng. Một chùm sáng đang nhắm vào bà. Tuy nhiên...

"Lỗi thời rồi, Yoshinaka."

Tomoe Gozen không chống lại lực đẩy lùi của cơ thể. Bà vung cây búa phải ra sau qua vai.

"Ta bây giờ là thủ lĩnh của phe Thệ Ước."

Ngay khi cây búa đập xuống đất, một hàng rào bản sao Testament đã dựng lên trước mặt Yoshinaka ngay trước khi hắn phóng ra luồng sáng.

Đây không chỉ là cự ly gần; nó là cự ly cực gần.

"Trước hết, ngươi có thể tự cho nổ tung mình đi, Yoshinaka."

Một vụ nổ ánh sáng ether ngay sau đó.

"Chà," Sakon nói khi cô nhìn thấy vụ nổ ở phía nam.

Cô hiện đang lao về phía kẻ thù với thanh kiếm trong tay.

Cô không thể biết mình đang di chuyển nhanh hay chậm, nhưng cô có thể nghe thấy đơn vị tấn công của M.H.R.R. qua đường truyền thần huệ.

"Giúp chúng tôi với!"

"Chúng ta có thể nhắm vào họ từ bên hông, nên các người chỉ cần phá vỡ góc đội hình của họ là được!"

"Testament," cô đáp lại trong khi cúi thấp người để tăng tốc.

Cô làm theo những gì đã được huấn luyện, và bộ giáp cơ động hỗ trợ cô giống như bộ giáp trong lúc luyện tập.

Vì vậy, khi cô tiếp cận kẻ thù đang bắn vào họ trong khi lùi về phía bắc...

Onitakemaru: "Ta sẽ bảo vệ nhóc, cứ xông lên đi!"

"Ừm, được! Tôi sẽ làm vậy!"

Nhưng ngay cả khi cô lao vào và tăng tốc, cô vẫn lo lắng về những chuyện phía sau.

Có người trong một bộ giáp cơ động đang chiến đấu với Tomoe Gozen.

Cùng loại sách to kỳ quặc mà bà đã xé lên từ mặt đất đã mọc lên từ mặt đất như một cái bẫy trong một trò chơi cổ điển và đâm vào người trong bộ giáp cơ động lớn. Hoặc ít nhất là nó trông như vậy.

Thực tế, nó chỉ đơn giản là mọc lên ngay trước mặt họ.

Nó không đâm trúng họ, nhưng tiếng gầm của họ đã đập vào cuốn sách và tiếng gầm đó đã phát nổ một nhịp thở sau đó.

"Chà."

Ngày càng nhiều vụ nổ được kích hoạt trong một phản ứng dây chuyền. Cuốn sách đã khiến tất cả sức mạnh của tiếng gầm xuất hiện ngay tại đó và phát nổ.

Toàn bộ năng lượng của nó đã dồn vào người trong bộ giáp cơ động lớn.

"Ui, ui, ui. Chắc là đau lắm."

Chỉ sau khi nói xong, cô mới nhận ra tầm nhìn của mình có thể thấy một lernen figur cảnh báo trên bầu trời phía sau.

...Cái gì đây?

"Pháo binh?"

Onitakemaru: "Nhìn đường của nhóc đi!"

"Nhưng, ừm, ư."

Quả đạn pháo chắc chắn nhắm vào đơn vị đồng minh của họ. Vì vậy...

"Họ chưa nhận ra!"

Onitakemaru: "Ta biết điều đó rồi!"

Onitakemaru hét lại.

Onitakemaru: "Chúng ta đã biết trước một số người khác sẽ bị thiệt hại! Nhóc phải tập trung vào những gì nhóc có thể làm với tư cách là một người kế thừa danh phận!"

Cảnh báo phía sau cô ngày càng lớn hơn.

Khi nghe thấy cảnh báo đạn pháo đang bay tới, cô nhìn vào tay mình.

Chúng không quá lớn. Dù cô cao, tay, chân và mặt cô đều có kích thước bình thường. Nhưng cô đã quyết định trong khi nhìn vào làn da trắng đó.

"Onitakemaru-san. Tôi xin lỗi."

Onitakemaru: "Chết tiệt!"

Cô không nghe hắn nói hết. Cô ngay lập tức xoay người, vặn mình trên không.

...Sẽ đau lắm đây!

Quả đạn pháo đã trúng đích.

Đơn vị tấn công của M.H.R.R. nghe thấy một tiếng va chạm lớn.

Sakon đã chạy song song với họ và lao về phía đơn vị địch, nhưng bây giờ cô đã bị đập xuống đất phía sau họ.

"Sakon-sama!?"

Họ biết chuyện gì đã xảy ra.

Cô đã nhận ra quả đạn pháo đang bay tới và đã liều mình để bảo vệ họ.

Tất cả họ đều sững sờ trước cường độ của cú va chạm.

Cô đã bị trúng đạn pháo một lần rồi, nên cô đã phải cố gắng đuổi kịp họ một mình. Đó có lẽ là lý do tại sao cô nhận ra quả đạn pháo trước họ. Họ đã bị phân tâm bởi đơn vị chống hoàng gia mà họ đang truy đuổi, nên những người ở phía sau đội hình chỉ bây giờ mới phản ứng lại với quả đạn pháo.

Nếu cô không làm gì, những người ở phía sau sẽ bị trúng đạn.

Tất cả họ đều an toàn, nhưng điều đó có nghĩa là Sakon thì không.

Vô số âm thanh của va chạm và kim loại bị uốn cong vang vọng sâu trong lòng mỗi người.

"Chết tiệt!"

Một vài người bắt đầu dựng lên các hàng rào phòng thủ về phía bầu trời ở phía sau đội hình, cố nặn ra từng lời.

"Cô ấy không cần phải làm thế vì chúng tôi!"

Sakon nằm gục trên mặt đất đã bị xới tung bởi vụ nổ.

"Sakon-sama!"

Cô không cử động. Từ khoảng cách này, họ thậm chí không thể biết cô còn nguyên vẹn hay không. Tuy nhiên...

"...!"

Họ cúi đầu về phía cô một lần trước khi quay mặt về phía trước.

"Đi thôi!"

"Testament," họ đáp lại trong khi lao về phía trước.

"Chúng ta phải làm đủ để xứng đáng với sự bảo vệ của cô ấy, các anh chị em!"

Như thể đáp lại tiếng hét của họ, ánh sáng ether lóe lên khắp cánh đồng phía nam sau lưng.

Bản sao Testament bị trúng chùm tia nổ của Komaoumaru đã bị phá hủy hoàn toàn.

Tomoe Gozen đã chứng kiến điều đó.

Tiếng gầm đã phát nổ sau khi va vào hàng rào bản sao Testament.

Đòn tấn công đó hẳn đã đến vào thời điểm tốt nhất có thể.

Bà ước mình có thể tấn công trực tiếp hắn từ bên dưới, nhưng điều đó sẽ cho phép chùm tia gầm gừ đến được với bà. Vì vậy, bà đã thay vào đó gây ra vụ nổ. Tuy nhiên...

"Yoshinaka!"

Bà có thể nhìn thấy bộ giáp cơ động khổng lồ đó qua làn khói ánh sáng ether.

Hắn đã bị thương. Một số lớp giáp đã vỡ vụn và một vài cơ nhân tạo trên bề mặt đã bị đứt.

Nhưng hắn vẫn đang di chuyển.

...Bản năng của hắn thật tuyệt vời.

Đó là do chương trình của bộ giáp cơ động hay là ký ức của linh hồn?

Trong một quyết định chỉ trong tích tắc, hắn đã sử dụng cánh tay phải của mình.

Đó là cánh tay mà bà đã tấn công để ngăn hắn sử dụng nó. Hắn đã đẩy nó vào cây búa.

...Không tệ.

Điều đó đã buộc cây búa phải hạ xuống.

Cây búa đã hỗ trợ cánh tay phải của hắn từ bên dưới như một cây gậy và hắn đã dùng cánh tay đó để đẩy cơ thể mình.

Hắn chỉ kịp di chuyển được một bước.

Nhưng điều đó đã biến vụ nổ ở cự ly cực gần thành một vụ nổ ở cự ly gần.

Vụ nổ đã trúng hắn, nhưng không trực diện. Thêm vào đó...

"...!"

Hắn tung ra một tiếng gầm thứ hai.

Bà vừa mới đập cây búa phải xuống đất phía sau, nên bà không thể đứng dậy ngay lập tức. Tuy nhiên...

"Ngươi ngốc à?" bà nói. "Ta đã nói ngươi có thể tự cho nổ tung mình ‘trước hết’, Yoshinaka."

Bà hành động. Bà thu người về phía cây búa phía sau bên phải và trượt chân phải ra sau. Bà cúi xuống trên chân phải để lấy thêm đà khi di chuyển về phía trước.

"Ốôô!"

Và bà kéo mạnh cánh tay trái về phía mình.

Bà cầm một thứ gì đó trong tay trái đó.

"Ngươi có biết tại sao ta lại buông cánh tay phải của ngươi không!?"

Đó là cây búa trái của bà.

Hắn đã dùng nó như một cây gậy, nên nó đang đứng thẳng khi bà kéo nó về. Đầu búa được nâng lên giữa hai người.

"–––––"

Chùm tia gầm gừ đã trúng thẳng vào đầu búa đó.

Khu vực bị trúng đòn ngay lập tức phát nổ. Và trong khoảnh khắc đó...

"Ngươi cũng có thể tự cho nổ tung mình lần thứ hai nữa, Yoshinaka."

Bà sử dụng sức mạnh dồn nén trong chân phải để lao về phía trước.

Bà vung người về phía trước và đập cây búa trái vào hắn.

Vụ nổ của cây búa được dồn vào đối thủ của bà như một cú đánh búa được tăng cường.

Nó đã có tác dụng.

Bà dường như đã đẩy vụ nổ vào hắn.

Nó sắp trúng rồi.

Nhưng trong khoảnh khắc đó, hắn đã thực hiện một động tác nhất định.

"A."

Bà đã thấy điều này vài lần trong quá khứ. Hắn xoay người để né trong khi lùi lại.

Bà tập trung vào thói quen và tật cũ đó.

...Ồ, không.

Bà đã bị phân tâm trong khoảnh khắc quan trọng đó.

Tomoe Gozen nhận ra quá muộn.

Bà đã tấn công với toàn bộ sức mạnh và nó đáng lẽ phải trúng. Vụ nổ cũng sẽ làm bà bị thương, nhưng bà đã sẵn sàng chấp nhận điều đó nếu nó có thể đánh bại hắn.

Nhưng nỗi hoài niệm đã tạo ra một sơ hở.

Bà chưa từng thấy động tác đó trước đây và đó là một trong những lý do bà cho rằng bộ giáp cơ động này không thực sự là Yoshinaka, nhưng bây giờ hắn đã làm được.

Hắn có ký ức của mình, hay chương trình chỉ đơn giản là tìm ra đó là một chuyển động được tối ưu hóa cho bộ xương của hắn?

Bà không biết.

Nhưng bà đã chần chừ trong đòn tấn công khi nhìn thấy chuyển động quen thuộc đó.

Nó đã làm bà ngạc nhiên vì nó xảy ra quá đột ngột.

...Và bởi vì...

Bởi vì bà đã muốn tin rằng sự vắng mặt của nó có nghĩa là kẻ thù này chỉ đơn thuần là một bộ giáp cơ động được điều khiển bằng chương trình chứ không phải là chính Yoshinaka.

Nhưng sau khi nhìn thấy chuyển động đó, bà đã do dự.

Và vì vậy đã đánh trúng bà.

Trong khi hắn lùi lại, hắn đã sử dụng phản lực của chuyển động lùi của mình để tung ra cánh tay trái.

Hắn vung thanh đại kiếm đó.

Hắn đã tạo khoảng cách với vụ nổ ngay trước mặt bà.

Và thay vào đó, hắn chém kiếm theo một đường chéo từ bên trái.

Hắn không hoàn toàn né được vụ nổ. Hắn đã chuẩn bị để hứng chịu vụ nổ ở cự ly gần để thực hiện đòn tấn công này.

"Kh."

Bà đẩy cây búa của tay trái về phía thanh kiếm của hắn.

Bà sẽ bị đẩy lùi về phía sau bởi lực tác động, nhưng về mặt kỹ thuật, bà sẽ né được vụ nổ.

Ai sẽ bị thương nặng hơn sau đó? Và quan trọng hơn...

...Làm ơn hãy kịp lúc.

Nhưng đã quá muộn.

Bà đã tạo ra một sơ hở và hắn đã tiếp tục chống cự. Điều đó cho phép lưỡi kiếm của hắn đến được với bà.

"Ồ?"

Nhưng ngay trước khi nó đến, một cú đá từ bên trái đã đập vào mặt bà và khiến bà bay đi.

...Ngươi đang làm gì vậy!?

Sau khi vượt qua tường thành và lao đi trên bãi cỏ, Mitotsudaira nhìn thấy Bách Túc Bất Đảo đá Tomoe Gozen bay đi.

Narumi chắc hẳn đang cố gắng hỗ trợ bà ấy.

Đó là lý do tại sao cô đã vượt qua tường thành và lướt qua, nhưng...

Bất Đảo: "Ta không ngờ bà ấy lại đột nhiên giơ búa lên và kéo mình về phía nó."

Uqui: "Tò mò một chút, kế hoạch của ngươi là gì nếu bà ấy không làm thế?"

Bất Đảo: "Chặn chùm tia kỳ lạ đó bằng chân của ta. Dù sao thì ta cũng có thể dễ dàng thay chân."

Mar-Ga: "Tôi nhớ là có ai đó đã đá Tomoe Gozen bay đi ở Magdeburg."

Tonbokiri: "Ta không đá bà ấy. Ta đang cố gắng dừng lại và mặt bà ấy tình cờ ở ngay đó. Nên không tính."

Hầu hết mọi người: "Có tính!"

Chẳng lẽ chúng ta đã vô tình gây sự với phe Thệ Ước sao? Nhưng...

"Ồ."

Một phản ứng dây chuyền của các vụ nổ bắt đầu.

Narumi đã di chuyển quá xa về phía tây, nên cây búa ở phía sau cô khi nó phát nổ trước mặt Yoshinaka.

Những mảnh vỡ của khung kim loại của hắn bị bắn lên trời, nhưng hắn đã phản ứng.

Lực nổ đã đẩy lùi thanh kiếm đang vung của hắn.

"...!"

Và hắn phóng ra một chùm tia quét ngang về phía Narumi.

Ngay khi Narumi né ra khỏi đường đi, Mitotsudaira nhìn thấy các vụ nổ lan ra dọc theo đường đi của chùm tia.

...Chuyện đó chắc có thể để cho Narumi lo liệu.

Cô phải tiếp tục đi về phía bắc để đến dinh thự Nagaoka trong khi đuổi kịp đơn vị của Tomoe Gozen, đang lùi lại trong đội hình phòng thủ, và đơn vị tấn công của địch, đang truy đuổi họ theo một góc chéo.

Kẻ địch bắn vào đơn vị của Tomoe Gozen trong khi thỉnh thoảng lao vào tấn công họ.

Với mỗi âm thanh va chạm, đơn vị của Tomoe Gozen lại tan rã thêm. Và dựa trên mức độ đó...

"Họ sẽ gặp rắc rối nếu cứ tiếp tục thế này."

Với tốc độ này, đơn vị tấn công của địch sẽ làm hao mòn đáng kể đơn vị của Tomoe Gozen vào thời điểm họ đến dinh thự Nagaoka.

Cô phải ngăn chặn điều đó nếu cô muốn hỗ trợ vua của mình. Bởi vì...

"Bảo vệ Tomoe Gozen là nhiệm vụ của ta ở đây!"

Cô lao về phía trước để tấn công phía sau hàng ngũ của địch.

"Ta đến đây!"

Cô cầm hai sợi Xích Bạc trong mỗi tay, tất cả đều giữ một thanh kiếm. Đó là những thanh kiếm hàm dưới mà Narumi đã đưa cho cô.

Với bốn chiếc nanh và những chiếc dự phòng treo ở hông, con sói đuổi theo kẻ thù.

Cô lo lắng cho đồng minh của mình đang đối mặt với Minamoto no Yoshinaka phía sau, nhưng đó là Phó Hiệu Trưởng của Date. Cô ấy cũng cứng như xi măng như bất kỳ bạn học nào mà Mitotsudaira đã biết từ rất lâu. Vì vậy...

"Chuyện này giao cho ngươi đó, Narumi!"

Narumi đã bắt đầu trận chiến của mình.

Đối thủ của cô là Minamoto no Yoshinaka.

Cô đã bắt đầu cuộc đấu tay đôi này sau khi để Tomoe Gozen mệt mỏi lùi về phía tường thành, nhưng...

...Hắn có những chuyển động thật chính xác.

Hắn rất to lớn, nhưng khả năng kiểm soát thăng bằng và bộ pháp của hắn lại chính xác đến đáng ngạc nhiên.

Hắn đã phát triển được kỹ thuật cần thiết để chiến đấu với những đối thủ nhỏ hơn mình sao?

Trận chiến này chắc chắn sẽ không nhàm chán, cô kết luận. Cô quay người đặt chân phải ra trước và kìm hãm hành động của hắn trong khi bước tới để tấn công.

Quý bà AM: "Này! Ngươi có chắc là mình xử lý được sau khi xông vào bất thình lình như vậy không!?"

Bất Đảo: "Bà có thể giải thích cho ta cách bà định sống sót và cách bà định chiến thắng sau khi mất một trong những vũ khí của mình không?"

Quý bà AM: "Ngươi sẽ làm gì nếu ta có thể giải thích được?"

Bất Đảo: "Ta sẽ nói 'Ta hiểu rồi'."

Người phụ nữ đó không thể đối phó với đối thủ này ngay bây giờ.

Điều đó đã rõ ràng khi quan sát Tomoe Gozen trước đó và Narumi có thể cảm nhận được điều đó nhiều hơn nữa khi cô đang đối mặt với kẻ thù.

...Mình chỉ có thể theo kịp hắn với hai thanh kiếm.

Hắn tấn công rất thường xuyên.

Bạn sẽ nghĩ rằng hắn sẽ vung kiếm rộng với kích thước của nó, nhưng hắn di chuyển cùng với các đòn tấn công của mình để không bao giờ ở yên một chỗ quá lâu. Hắn cũng đổi tay cầm vũ khí để chém qua lại rất nhanh.

"Và cả tiếng gầm đó nữa!"

Một luồng sáng quét ngang về phía cô.

Cô lùi chân trái và quay người về phía sau trước khi né.

Cô đã tránh được.

Vấn đề là vụ nổ mà ánh sáng đó tạo ra sau một khoảng thời gian ngắn. Điều đó có nghĩa là cô phải né đòn tấn công ban đầu và sau đó lo lắng về đòn tấn công thứ hai sẽ sớm đến.

Thật khó chịu khi có đòn tấn công kép đó trong một kẻ thù duy nhất.

Chiến đấu với hắn khiến hắn cảm thấy như không có sơ hở.

...Vậy thì mình sẽ phải tự tạo ra sơ hở.

Có hai cách để làm điều đó.

Thứ nhất là tăng tính cơ động của mình, tiếp tục vòng quanh các đòn tấn công của hắn, và ra tay khi hắn tấn công hụt.

Thứ hai là tấn công thường xuyên hơn, chặn các đòn tấn công của hắn, và ra tay sau đó.

Cô chọn cách thứ hai. Cô giơ thanh kiếm phải lên trước mặt để kìm hãm chuyển động của hắn trong khi cô di chuyển vào. Tuy nhiên...

...Hắn nhanh thật.

Việc đổi tay và di chuyển liên tục cho phép hắn phản ứng với cả hai thanh kiếm hàm dưới của cô.

Nhưng khi hắn sử dụng khẩu pháo gầm gừ đó, cô có cơ hội tấn công.

Kẻ thù có ba hình thức tấn công.

Tomoe Gozen đã có lợi thế khi biết rất rõ về hắn.

Cũng hợp lý, Narumi quyết định. Vì vậy...

Bất Đảo: "Tomoe Gozen. Tôi có thể nhờ bà một việc được không?"

Quý bà AM: "Chuyện gì vậy? Ngươi muốn biết cách tấn công Yoshinaka à?"

"Không," cô trả lời trước khi đưa ra yêu cầu thực sự của mình.

Bất Đảo: "Nếu ta đưa cho bà một thanh kiếm hàm dưới, bà sẽ thay thế ta ở đây chứ?"

Mar Vàng: "Đã đổi ý rồi sao?"

Uqui: "Thật không thể tin được, Narumi. Tôi không nghĩ cô sẽ bỏ cả trận chiến nếu nó quá phiền phức."

Vassal Phẳng: "Ừm, đây không phải là dọn dẹp phòng của cô đâu."

"Ta không phải là một kiếm sĩ," Tomoe Gozen đáp lại với một tiếng thở dài. "Chúng ta có thể nghĩ ra một ý tưởng khác nếu ngươi không thể đánh bại hắn."

Bà thực sự đã kiệt sức. Là một linh hồn, bà không trải qua nhiều sự mệt mỏi về thể chất, nhưng cảm xúc và tâm trí hỗ trợ cơ thể linh hồn của bà, một thực thể dữ liệu, đã mệt mỏi. Bà có thể cảm nhận được điều đó bây giờ khi bà có cơ hội thư giãn, nhưng...

...Mình không thể di chuyển trong một thời gian nữa.

Mình đã trở nên quá mềm yếu, bà nghĩ trong khi xem trận chiến của Narumi và Yoshinaka.

Đó là Date Narumi. Bà chưa bao giờ thấy Phó Hiệu Trưởng Date chiến đấu trực tiếp. Sviet Rus và P.A. Oda nằm giữa lãnh thổ Thệ Ước của M.H.R.R. và lãnh thổ Date, nên bà không biết nhiều về gia tộc đó.

Nhưng cách cô ấy sử dụng một bộ giáp cơ động để chiến đấu thật hấp dẫn.

Đây là một trận chiến giữa hai đối thủ nhanh nhẹn với tầm với dài. Rất nhiều thứ đã thay đổi so với khi bà chiến đấu.

Khi Narumi lao vào với thanh kiếm phải ở phía trước...

...Yoshinaka phản ứng khác đi.

Đó là do chương trình của bộ giáp cơ động thích ứng sao? Hắn sử dụng những chuyển động quét rộng hơn so với khi đối đầu với bà, nhưng những đòn tấn công và chuyển động đó có lẽ là phù hợp với một đối thủ là giáp cơ động.

Tomoe Gozen tò mò về những thay đổi nhanh chóng trong phong cách chiến đấu của hắn.

Sự tò mò của bà tập trung vào việc có bao nhiêu phần của Yoshinaka ở trong đó.

Một số linh hồn có ký ức và một số thì không.

Những linh hồn mà Maeda Toshiie của M.H.R.R. triệu hồi bằng tiền là những linh hồn yếu ớt, những linh hồn đã có thể siêu thoát nếu không có tiền, nên chúng gần như không có ký ức.

Tương tự, những linh hồn yếu ớt có thể trú ngụ trong các vật thể và bắt đầu hành động giống như vật thể đó dựa trên 'khuôn' ký ức của vật thể đó. Hầu hết các linh hồn tự hành đều như vậy, cũng như hầu hết các Tsukumogami.

Vì mục đích sản xuất hàng loạt và kiểm soát chất lượng, các automaton trước tiên sẽ có một khuôn linh hồn được chuẩn bị sẵn, rất phù hợp với cơ thể. Khuôn đó sẽ được tiếp xúc với các đường ley và ether sẽ được tập trung thành một linh hồn, hoặc một linh hồn hiện có sẽ được đặt vào bên trong.

Linh hồn của ai đó có thể trú ngụ trong tài sản hoặc hài cốt của chính họ sau khi chết và đó cũng có thể được sử dụng làm "lõi", nhưng...

"Còn ngươi thì sao?"

Với Yoshinaka, đó là trường hợp nào, và tâm trí và ký ức của hắn còn lại bao nhiêu?

Những hành động và chuyển động trước đây của hắn khó có thể đánh giá được vì sự tối ưu hóa đang được thực hiện từ bộ xương của hắn, nhưng cũng...

...Ta có quá nhiều cảm xúc ràng buộc trong câu hỏi này đến nỗi ta không thể tin vào ý kiến của chính mình.

Quý bà AM: "Phó Hiệu Trưởng Date, ta có một câu hỏi."

Bất Đảo: "Chuyện gì vậy? Ta đang hơi bận."

Quý bà AM: "Ngươi có nghĩ rằng đối thủ đó có tâm trí và cảm xúc của riêng mình không?"

Bà nhận được một phản ứng ngay lập tức.

Bất Đảo: "Bà đã xem xét những gì bà muốn làm sau khi nhận được câu trả lời của ta chưa?"

Tomoe Gozen cứng người lại. Một lúc sau, bà gãi bên đầu.

...Ta đã quên mất điều đó.

Đúng vậy.

Đây không phải là một bài kiểm tra mà bà đang được chấm điểm.

Bà phải tự quyết định mình sẽ làm gì khi biết câu trả lời.

Trong trường hợp đó, bà nghĩ trong khi giơ cây búa còn lại lên trước mặt.

Quý bà AM: "Làm đi."

Bất Đảo: "Không cần phải hỏi. Đó đã là kế hoạch rồi."

Quý bà AM: "Và nếu ta vẫn hỏi thì sao?"

"Chà," cô gái nói.

Bất Đảo: "Ta sẽ nói 'Ta hiểu rồi'."

"Nhưng," cô tiếp tục.

Bất Đảo: "Ta chắc chắn sẽ đánh bại hắn."

Vì thế...

Bất Đảo: "Bà hãy suy nghĩ về những gì bà muốn làm khi thấy kết quả."

[^1]: Genji Tỏa Sáng là một tham chiếu đến Hikaru Genji trong Truyện kể Genji.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận