Quyển 11 - Trò hề của kẻ ngốc và khúc tang lễ cuối cùng
Chương 92 - Synaptic
0 Bình luận - Độ dài: 3,304 từ - Cập nhật:
“Này! Kilou!”
Không đầy lát, Fitzine sau khi khỏi hẳn vết thương liền lại sinh long hoạt hổ, thậm chí không gõ cửa mà xông thẳng vào.
“Tôi không nhịn được nữa, nhất định phải giết đến cho bọn khốn nạn kia một bài học, nhanh chóng tập hợp, tôi muốn vạch ra một chút kế sách.”
“Suỵt! Ruri còn đang ngủ đấy!” Kilou làm một động tác tay ra hiệu Fitzine yên tĩnh.
“Cậu dám ra lệnh cho tôi sao!?”
“Tôi xin lỗi được không, chúng ta ra ngoài nói chuyện.”
Gã này, sao vẫn lỗ mãng như thế chứ?
Hai người cuối cùng tìm một góc yên tĩnh để nói chuyện.
“Cậu nói cái gì? Không muốn đi? Lại còn đề nghị bản hoàng tử cũng không muốn đi!?”
Fitzine nghe xong lời của Kilou liền lập tức bốc hỏa.
“Đám hỗn đản kia chính là một lũ lừa đảo không có nhân nghĩa đạo đức, lũ rắn bội bạc, từ khi chúng ta đến đây vẫn lừa gạt chúng ta, ẩn nấp trong bóng tối chờ thời cơ hành động, bây giờ tôi bị nanh vuốt của bọn chúng cắn bị thương may mắn sống sót, cậu thế mà không muốn tôi đốt trụi ổ côn trùng có hại này sao!?”
Đối mặt với lời trách cứ của Fitzine, Kilou tự hiểu thân là nhân loại, cậu không có quyền can thiệp bất kỳ quyết định nào của Fitzine - Đại hoàng tử Ma Tộc...... Có lẽ đã từng có, nhưng bây giờ, đây không phải là một vấn đề về bản chất.
Giống như lần ở Quỷ Tộc, bây giờ nghĩ lại hành động của bản thân, Kilou chỉ có thể cảm thấy đó là hành động bộc phát hữu dũng vô mưu.
Như một tên ngốc, sau khi máu nóng dồn lên chỉ dựa vào dũng khí và sự giúp đỡ của người khác mà xông vào, nhưng bây giờ nghĩ lại...... Nếu như khi đó Tsugaki cho cậu nhìn thấy không phải huyễn tượng, vậy thì Hilde cô ấy, có thể thật sự đã chết rồi.
Cậu không muốn loại hy sinh này lại xuất hiện.
Người quen chết đi, trái tim cậu đều chịu một lần chấn động, thậm chí là cảm giác tội lỗi, lần của Yaiba cô ấy là vậy, lần của Nyny cô ấy là vậy, Yaya và Tsugaki cũng thế......
“Bởi vì cái Thế Giới này, tất cả những gì xảy ra trong Thế Giới này, tất cả, tất cả, tất cả mọi thứ sinh ra, đều là vì mình sao.”
“Bởi vì Hibiscus muốn chơi trò chơi này với mình, cho nên mình mới xuất hiện ở đây, xuất hiện trên 「Vũ Đài」 đã được xây dựng sẵn này, mọi người mới có thể cùng mình chơi trận trò chơi hoang đường này.”
“Cậu có thể đảm bảo, mình sẽ không chết trong cuộc chiến tiếp theo không?” Kilou chậm rãi hỏi.
“Hả?”
Nhưng Fitzine lại không hề suy nghĩ, liền trực tiếp trả lời.
“Loại chuyện đó, chờ xảy ra rồi suy xét cũng không muộn mà.”
“Ha ha?”
“Hả cái đầu của cậu hả? Tôi đi báo thù, không phải đi cân nhắc tại sao không đi chịu chết, báo thù chính là phải trực tiếp, dứt khoát mà đi báo thù, khi báo thù nếu như trong lòng suy nghĩ sống thế nào, làm sao để không bị đối thủ làm bị thương, làm sao tranh thủ lợi ích tối đa hóa, trong đầu nghĩ nhiều thứ như vậy, làm sao mà vui vẻ báo thù được chứ?”
Đúng là rất phù hợp với tính cách của Ma Tộc mà.
“...... Phải không?”
“Có thể sống trên Thế Giới này, có phải là không nên đa sầu đa cảm như thế, đi cân nhắc nhiều thứ phức tạp như vậy không?”
“Nhưng...... Xin lỗi, lần này, tôi vẫn hy vọng cậu có thể suy nghĩ thật kỹ một chút.” Kilou nói với giọng áy náy.
“...... Cậu cái tên này?”
Nói đến, tên nhóc này dường như cũng mất đi cái vẻ trẻ tuổi bốc đồng, kiêu ngạo như khi mới vào trường học ngày xưa rồi, thế mà lại còn xin lỗi tôi sao?
Rốt cuộc là sao đây, gã này.
“Cắt, tôi không chết được đâu.” Fitzine thấy Kilou không có chút nào đấu chí, cũng không có hứng thú cãi nhau với cậu, “Không chết được......”
Kilou thì nhìn ra ngoài cửa sổ, hoàng hôn đã buông xuống, một ngày này sắp kết thúc.
Nhưng Hilde và mọi người vẫn chưa về, mặc dù để lại ký hiệu, nhưng họ ở bên trong đợi có phải là quá lâu rồi không?
Dựa trên phỏng đoán của Fitzine, tình hình nội bộ của Thú Nhân Tộc bây giờ vô cùng phức tạp, Vera một phe, Rachel một phe, cùng với Nina Kayle một phe, ba bên đang tranh đấu trong cục quản lý, bên ngoài còn thỉnh thoảng có dân thường bạo động, toàn bộ hoàng đô của Thú Nhân Tộc đều loạn thành một bầy.
Có thể gọi là loạn thế.
Hilde và mọi người bên cạnh có những người bảo hộ như Kenny, hẳn là...... Sẽ không có vấn đề gì chứ?
Nhưng, không như mong muốn.
“Hoàng tử điện hạ, Kilou các hạ, mời đi theo bên này.” Đứng ở cửa khách đến thăm, chính là người bảo hộ của Ma Tộc, Tik.
Lúc này trên mặt cậu ta, cũng mất đi vẻ ung dung không vội vã như những ngày qua, mày nhíu lại như thể đang gánh chịu một áp lực cực lớn nào đó trên vai.
“Thế nào? Không thấy tôi đang nói chuyện sao?” Fitzine tức giận nói, bị ngắt lời khiến cậu ta vô cùng bất mãn.
“Xảy ra chuyện rồi.”
Kilou nghe vậy, trong lòng lập tức căng thẳng.
......
“Ha ha, xin lỗi nhé, Tik, chúng tôi bị bắt rồi.”
Ở giữa bàn trong phòng khách, bày một quả thủy tinh, dưới ánh sáng chiếu rọi về phía bức tường khác một hình ảnh.
Đây là một loại ma đạo khí, sản phẩm ma lực đặc dị được chế tạo từ thuật luyện kim, Kilou trước đây dùng thẻ pháp thuật của Long Tộc cũng là một loại trong đó, mỗi một đơn thể đều đáng giá ngàn vàng, vô cùng quý giá, nhưng Hilde lại để lại rất nhiều loại đồ vật này cho Kilou.
Hoàng thất Tinh Linh Tộc những thứ khác có thể không có, nhưng tuyệt đối không thiếu tiền.
Mà viên thủy tinh này, chính là đạo cụ dùng để duy trì liên lạc giữa các người bảo hộ của Thần Tộc, đã lâu không được sử dụng, nhưng khi nó có thể phát ra hình ảnh, lại mang đến tin tức xấu nhất.
Kenny đang bị trói chặt vào cột, nói về phía thủy tinh truyền tin.
“Cậu ta còn cười được sao?” Tik nhíu mày.
Baba đi theo bên cạnh, thế mà lại còn thua sao?
Cái chiến sĩ Thú Nhân Tộc kia, Goetia, thật sự mạnh đến vậy sao?
“Chính là như vậy, người bảo hộ Ma Tộc, Tik, cùng với người bảo hộ Quỷ Tộc không rõ tên.”
Một nơi khác của Mizumi, lại truyền ra giọng nói vô cùng quen thuộc của đám người.
Goetia!
“Tôi không có ý định làm tổn thương các vị, tôi rất xin lỗi vì tất cả những gì đã xảy ra với Thú Nhân Tộc.”
Thân ảnh của Goetia chậm rãi xuất hiện trong hình ảnh thủy tinh, vẫn như cũ mặc bộ âu phục sạch sẽ gọn gàng, bộ quần áo bó sát bị những cơ bắp trên người cậu ta làm phồng lên.
Goetia giống như tự mình đóng gói thành một quý ông dã thú, nhìn qua vô cùng đột ngột.
“Nghe có vẻ như một câu đùa, không có ý định làm tổn thương chúng tôi mà lại trói Kenny?” Tik châm chọc nói.
“Xin tha thứ hành vi của tôi, tôi cũng không muốn như vậy.” Goetia thành khẩn nói xin lỗi.
“Vì thế, tôi đã xử phạt kẻ đứng sau tất cả chuyện này, con gái tôi Vera.”
Hình ảnh trong thủy tinh chuyển cảnh.
Tik lúc này mới thấy rõ vị trí của Kenny và Goetia.
Giống như một tòa cung điện, bốn phía không có vách tường, ánh chiều tà trực tiếp chiếu vào trong cung điện, thậm chí có thể nhìn thấy những đám mây đỏ rực ở chân trời xa xa.
Những điêu khắc phù khắc tuyệt đẹp chống đỡ mái vòm trên cột, đó là những bức miêu tả Ukiyo-e nhân gian.
Điện đường trang nghiêm và thánh khiết.
Nhưng mà, tại trung tâm cung điện này, lại sừng sững bốn trụ hình trụ màu đen hoàn toàn không hợp với không khí nơi đây.
Xiềng xích đóng đinh trên trụ buộc chặt tứ chi của một người, treo lơ lửng trên không.
Đầu người đó tóc rối bời, quần áo rách nát không thể tả, sự nhàn nhã những ngày qua đã không còn tồn tại, chỉ còn lại những vết thương chồng chất thê thảm trên cơ thể này.
Chỉ có mái tóc dài màu lam như tơ lụa kia, có thể chứng minh thân phận của cô ta.
Đây là......
Vera?!
“Tôi không có ý ngược đãi các vị, tôi chỉ muốn...... Mời các vị đến, đến quan sát......”
“Con gái tôi bị tử hình.”!!!
Lời vừa nói ra, đến cả Tik cũng không khỏi hơi nhíu mày.
Hổ dữ không ăn thịt con, ngay cả Ma Chủ người như vậy cũng không thực sự muốn giết Merlin, thế nhưng Goetia này, thế mà tuyên bố muốn giết con gái của mình!?
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Cậu ta không phải cùng Vera cùng nhau phản bội sao? Không phải muốn bị Rachel trừng phạt sao?
Bây giờ, lại là tình huống gì?
Mà trốn trong góc tối, trong mắt Blwet lúc này đã tràn đầy tức giận, toàn thân lông lá đều dựng đứng lên.
“Nhưng, các cậu có thể đến, tôi có một điều kiện.” Goetia đột nhiên nói.
“Đó là các vị phải cùng tôi tiến hành một trận chiến đấu vui vẻ, đánh luân phiên cũng được, một người chiến đấu cũng được, tôi đều sẽ phụng bồi.”
“Bất kể thắng thua, tôi đều sẽ cuối cùng xin lỗi các vị, hơn nữa phóng thích những con tin này, đảm bảo an toàn cho các cậu, tôi chỉ có yêu cầu này.”
“......”
Im lặng.
Chiến đấu?
Chỉ như thế thôi sao?
Vị chiến sĩ Thú Nhân Tộc này, rốt cuộc muốn làm gì? Tại sao lại phản bội Vera vào phút cuối?
Những nghi vấn này đều không được biết, nếu như muốn biết những điều này, chỉ sợ......
Sẽ thật sự phải đồng ý điều kiện này, leo lên cục quản lý Helheim.
Thế nhưng là, ai có thể đảm bảo, đây sẽ không phải là một bữa tiệc Zemary (ý nghĩa như Hồng Môn Yến, một bữa tiệc đầy cạm bẫy trong lịch sử Thế Giới này), đang chờ họ tự chui đầu vào lưới đâu?
“Thế nào, tôi chỉ muốn cùng các vị chiến đấu một trận, chỉ thế thôi.”
Bộp!
Đúng lúc này.
Một chân đột nhiên giẫm lên viên bảo thạch truyền tin.
“Đừng nói đùa, chú à, là đầu chú có bệnh hay não tôi có bệnh hả?”
Fitzine ngang ngược càn rỡ nói.
“Bảo vệ chúng tôi an toàn? Tôi suýt chút nữa bị con gái chú làm cho sống không bằng chết! Chú loại chuyện ma quỷ đó nói cho ai nghe đâu?”
“...... Chuyện này tôi cũng có thể giảng giải, chuyện này tôi sau cũng sẽ cho con gái nhỏ tương ứng trừng phạt, cho nên......”
“Xì! Cái rắm!” Fitzine giận dữ mắng.
“Giảng giải? Ai muốn nghe lời giảng giải của chú chứ? Chú là cái thá gì mà dám giảng giải cho tôi, hoàng tử Ma Tộc? Nếu không phải cái 「Thiên Mạc」 rách nát này vướng víu, tôi trực tiếp dẫn người san bằng Thú Nhân Tộc của chú tin không!?”
“...... Cậu muốn nói cái gì?” Goetia một trận trầm mặc sau, chậm rãi nói.
“Nói đúng là, tôi không đồng ý điều kiện của chú, cút đi! Chờ cái 「Thiên Mạc」 này biến mất, tôi nhất định giết chết chú!”
Nói xong, Fitzine liền đạp vỡ thủy tinh truyền tin.
“À, cái đồ vật này bồi thường thế nhưng là phải trừ vào tiền lương của tôi đấy......” Tik có chút đau lòng nói.
Đến cả Kilou cũng có chút không hiểu, sao Fitzine lại nổi giận lớn đến vậy?
Coi như đang bực bội, nhưng loại phản ứng này cũng quá......
Nhưng mà, Fitzine lại khi đi tới trước mặt mọi người, thay đổi bộ dạng lửa giận ngút trời vừa rồi, ngược lại là trầm tĩnh nói.
“Nhanh chóng thu thập đồ đạc, chúng ta phải đổi chỗ.”!?
Có ý gì?
“Nói đùa gì vậy, tiểu thư vẫn chưa khỏi vết thương mà!” Matera nói.
“Đồ đần.” Fitzine lại nói.
“Hả? Cậu nói cái gì?” Trán Matera nổi gân xanh.
“Goetia đang kéo dài thời gian, cậu ta hẳn là đang thông qua thủy tinh truyền tin, phỏng đoán vị trí chỗ ở của chúng ta dựa vào bối cảnh phòng khách trong hình ảnh, chuyện này với tình báo của cậu ta cũng không khó.”
“Thật không hổ là hoàng tử điện hạ, quả nhiên cơ trí.” Tik tán dương.
“Đừng ngắt lời, cậu là tên khốn kiếp quản gia, biết rõ mục đích của cậu ta vẫn còn đến dò xét tôi, tôi sẽ cắt lương của cậu tin không?”
Tik nhún vai.
“Nhưng Hilde và mọi người làm sao bây giờ?” Kilou hỏi.
Giọng của Kenny không sai, họ thật sự bị bắt rồi.
Hilde, Merlin, và Galuye và mọi người, có nguy hiểm!
“Hừ, trước tiên mặc kệ người kia có phải là giả dạng không, dù sao với khoa học kỹ thuật quỷ dị của Thú Nhân Tộc thì thật sự có thể thực hiện.” Fitzine hừ lạnh nói, “Cho nên, tôi nói cho bọn chúng một tin tức giả.”
Tin tức giả?
“Tôi cố ý nói cho bọn chúng tôi sẽ thanh toán sổ sách sau khi 「Thiên Mạc」 biến mất, bọn chúng có thể cho rằng tôi sẽ không hành động trước đó, nhưng mà...... Hừ, tôi không chiều tật xấu của bọn chúng đâu.”
Fitzine nhìn ra ngoài cửa sổ, cục quản lý cao vút trong mây, khóe miệng hơi nhếch lên.
“Thời gian không đợi tôi, tối nay tôi liền muốn giết tới, đánh một trận bất ngờ, cho bọn chúng chút màu sắc xem!”
Rốt cuộc vẫn là Fitzine mà......
Dù sao đây chính là hoàng tử Ma Tộc trước đây từng âm mưu lừa giết Kilou và Merlin trong mê cung ma vật, kẻ đã thiết kế những gian kế như vậy.
Cậu ta, làm sao thật sự lại không có chút mưu lược nào chứ?
“Tôi muốn đi!” Matera xung phong nhận việc nói, “Tôi muốn thay tiểu thư báo thù!”
“Matera ~ Đừng cướp lời tôi chứ ~” Kōtekusu dùng cùi chỏ đánh vào bụng Matera, “Tôi muốn đi.”
“Tôi cũng đi.” Yaya vẫn luôn trầm mặc cũng đột nhiên nói.
Từ vừa mới bắt đầu, cô ấy cũng không biết đã chạy đi đâu.
“Hắc, mọi người đều rất nhiệt tình đấy, yên tâm đi, tôi đã thiết kế xong...... Ai? Cái nhân loại kia đâu rồi?”
Trong hiện trường, chỉ có Kilou, biến mất.
......
......
......
Trong quá trình mọi người tìm kiếm Kilou.
“Mình nhất định phải trở về! Nhất định phải trở về......”
Trong góc, Yaya vẫn luôn cắn móng tay của mình, miệng lẩm bẩm.
“Đồ vật trong phòng kia, là bảo vật của Yaya, bí mật của Yaya, nhất định phải, nhất định phải bảo vệ thật tốt.”
“Không thể để bất cứ ai biết.”
“Nhất định phải trở về, nhất định phải trở về......”
“Đồ của Yaya, không ai được đụng!”
Giọng nói của cô ấy dần dần bắt đầu run rẩy.
Yaya rất sợ hãi.
“Sợ bí mật của mình bị phát hiện, bị người khác biết.”
“Không ai được biết.”
“Đó là chỉ thuộc về Yaya một mình!”
“Một mình!”
“Là mình, là mình, là mình, là mình!”
“Yaya mới là người có tư cách nhất, được hưởng những thứ đó.”
“Người duy nhất trên đời!”
......
......
......
Trong phòng của Kilou.
Ruri chậm rãi ngồi dậy từ trên giường, hơi cử động ngón tay của mình.
Lập tức, cô ấy liền xuống giường, rời khỏi phòng......
Lại vừa vặn gặp Fitzine đang tìm kiếm Kilou.
“Ai? Kilou, cậu tỉnh rồi?” Fitzine chú ý tới sau liền hỏi, “Bản hoàng tử có việc hỏi cậu, cậu có nhìn thấy......”
Nhưng mà, Ruri lại căn bản không hề nghe lời Fitzine nói, trực tiếp rời đi.
“Này! Tôi đang nói chuyện với cậu đấy!” Fitzine nghĩ thầm “Gã này sao mà không lễ phép vậy chứ.”
Nhưng lại khi tay Fitzine chạm vào vai Ruri......
Ruri đột nhiên quay đầu lại trừng mắt nhìn Fitzine.
“Đừng đụng Ruri!”
Ánh mắt trừng một cái này, vậy mà khiến Fitzine đứng ngẩn ngơ rất lâu tại chỗ.
Cho đến khi Ruri rời đi, cậu ta mới hồi phục lại.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Vừa rồi cảm giác, phảng phất bị vô số lưỡi đao chỉ vào, toàn thân đều không thể động đậy!?”
“Hơn nữa, ánh mắt kia......”
“Giống như cái lạnh cực độ trong mùa đông, băng giá không thay đổi ở sâu trong cánh đồng tuyết.”
“Lạnh lẽo, vô tình.”
“Giống như đã từng, gặp qua ở đâu đó......”
......
......
......
“Blwet, có lẽ, tôi cũng không thể chăm sóc cậu được nữa.”
Tại một ban công, Kilou ôm Blwet nói.
“Bên cạnh tôi có rất nhiều nguy hiểm, ngay cả bảo vệ bản thân cũng là một vấn đề, tôi không muốn để cậu cũng bị thương.”
“Cậu là một con mèo rất đáng ghét, tôi rất chán ghét cậu, nhưng mà...... Vừa rồi cậu để tôi vuốt ve, món nợ này chúng ta hòa nhau.”
“Tìm chủ nhân mới đi, tôi...... Không phải một chủ nhân tốt, Thú Nhân Tộc dường như đều rất thích động vật nhỏ, đi tìm gã nào đó sẵn lòng nuôi cậu đi.”
Kilou đặt Blwet vào trong một cái giỏ, bên trong còn đầy đủ đồ ăn cho mèo và nước, còn có đồ chơi, cũng là thứ Blwet thích nhất.
Cuối cùng, Kilou đặt nó xuống đất.
“Cậu rất thông minh, chắc chắn có thể tự chăm sóc tốt bản thân.”
“Đi làm một con mèo vui vẻ đi, đừng mỗi ngày bày ra vẻ mặt khó chịu...... Tiểu gia hỏa, mong cậu tìm được hạnh phúc.”
Lúc này, Fitzine cũng từ phía sau đi ra.
“Kilou, cậu sao lại ở đây?”
“...... Không, không sao cả.”
Kilou đeo thanh kiếm của Ma Tộc, 「Tinh Lạc」, ra sau lưng, ánh mắt cũng bởi vậy trở nên vô cùng kiên định.
Cậu, giống như một chiến sĩ lao ra chiến trường, chậm rãi nói.
“Tôi cũng đi!”


0 Bình luận