Quyển 11 - Trò hề của kẻ ngốc và khúc tang lễ cuối cùng
Chương 73 - Dây leo mầm
0 Bình luận - Độ dài: 2,356 từ - Cập nhật:
“Woohoo! Vậy mà thật sự có loại chuyện này à!”
Trong đại sảnh nghiên cứu của cục nghiên cứu đặc biệt, bên trong bày đầy đủ loại dụng cụ tinh vi và phức tạp.
Mà cục trưởng Fitch bây giờ đang phấn khởi đứng trên mặt bàn, túm lấy mái tóc xù tán loạn, nhìn chằm chằm vào hình ảnh của Helheim trên màn hình mà reo hò điên cuồng.
“Khó có thể tin, đơn giản là khó có thể tin mà! Thế mà dựa vào phương thức triệt tiêu năng lượng để phá vỡ 「 Thiên Mạc 」 che chắn! Quỷ tài! Thiên tài! Kỳ tài!”
Những nhân viên nghiên cứu khoa học còn lại nhìn cục trưởng Fitch đang vò đầu bứt tai trên bàn, cũng không khỏi nâng trán quay đi chỗ khác, phảng phất không thừa nhận mình biết người này.
“Tôi nói này, loại chuyện này thực ra với tài trí của cục trưởng, hẳn là có thể nghĩ ra sớm nhất mà?” Một người nhỏ giọng nói với đồng sự.
“Hỏi rất hay!”
Thế nhưng dù nghiên cứu viên kia nói khẽ, nhưng vẫn bị “lỗ tai” của Fitch bắt được.
“Để tôi giải thích nhé! Loại phương thức này mặc dù là trực tiếp nhất và hữu hiệu nhất, nhưng bản thân lúc thao tác những thứ không xác định thật sự là quá nhiều, liệu có gây ra sụp đổ không gian nguồn năng lượng, liệu có sinh ra vụ nổ lớn chưa từng có, cùng với liệu có làm tổn hại đến 「 Thần Tịnh 」 và người điều khiển đang ở gần đó hay không.”
“Chúng ta là người mở đường cho nghiên cứu khoa học, là nhà thám hiểm, khám phá những điều chưa biết vĩnh viễn đều kèm theo rủi ro và tai nạn, cậu biết quốc gia đã bỏ ra bao nhiêu tiền để bồi dưỡng chúng ta không? Tính mạng của chúng ta thế nhưng là mười phần quan trọng và quý báu, loại hành vi ngu xuẩn lấy thân thí nghiệm này là tuyệt đối bị cấm.”
Thì ra là thế, có thể 「 Thần Tịnh 」 không phải là cho mượn...
“Cho nên, chúng ta liền cần một cái ‘kẻ chết thay’.” Fitch đột nhiên xóa đi nụ cười trên mặt, thay vào đó là một vẻ mặt nghiêm túc.!!!
Tất cả mọi người trong sở nghiên cứu không kìm được mà phát ra từng trận kinh hô.
“Cho nên tôi mới đem 「 Thần Tịnh 」 cho mượn đi mà.” Fitch nhìn chằm chằm vào Kilou đang lơ lửng trên màn hình, “Cậu ấy là người thông minh, và cũng chính xác đáp lại kỳ vọng của tôi, nhưng nếu như người nhân loại kia vì vậy mà chết, thì liền không có bất cứ quan hệ nào với chúng ta, là chính anh ấy tự quyết định làm như vậy.”
“Thế nhưng hoàng tử thứ nhất còn ở bên cạnh anh ấy mà.” Có người đưa ra dị nghị.
“Tôi nói này, sinh mạng của chúng ta là vì nghiên cứu khoa học, là ưu tiên nhất, những người khác cho dù là hoàng tử vì vậy mà mất mạng, đều không liên quan đến chúng ta.”
“Thế nhưng mà...” Người kia định tiếp tục đưa ra dị nghị, dù sao cũng là hoàng tử, cứ như vậy bị hy sinh có lẽ cũng có chút...
Cậu ấy là người gần đây mới gia nhập vào cục nghiên cứu đặc biệt, dựa vào một công thức lý luận tự chế mà đạt được vị trí mong muốn này, cậu ấy vốn định ở đây tỏa sáng rực rỡ, lại không ngờ rằng, nơi đây có chút sai lệch so với những gì cậu ấy nghĩ.
Có chút ích kỷ, thậm chí là bất cận nhân tình.
Mà khi cậu ấy đưa ra vấn đề này đồng thời, các đồng nghiệp xung quanh đều đột nhiên nín thở.
Bầu không khí chợt chuyển tiếp đột ngột, trong nháy mắt xuống tới điểm đóng băng.
Người kia rõ ràng ý thức được mình nói sai, thế nhưng đã chậm.
Một cái tay đột nhiên bắt lấy cổ của cậu ấy, kéo cậu ấy lại, người kia còn chưa kịp lên tiếng nói xin lỗi, liền bị nắm đấm đập trúng mặt, máu me tung tóe.
“Muốn tôi nói bao nhiêu lần, muốn tôi giảng giải bao nhiêu lần, các cậu những đồ ngốc này mới có thể nghe hiểu mà!?”
“Một lần có thể giải thích rõ chuyện tại sao còn muốn lặp đi lặp lại nhiều lần mà đưa ra dị nghị chứ?”
“Tôi thế nhưng là đối với các cậu ký thác kỳ vọng mà, đừng để tôi thất vọng mà hỗn đản!”
Ai có thể nghĩ tới, Fitch thường ngày điên không dứt, cả ngày vùi đầu vào nghiên cứu cùng báo cáo của cục trưởng cục nghiên cứu đặc biệt, lại có thân thủ như thế, tốc độ cực nhanh không nói, nắm đấm cũng mười phần hữu lực, mỗi nói xong mấy chữ liền sẽ đem nắm đấm không giữ lại chút nào nện vào mặt của đối phương.
Rất nhanh, người bị anh ấy bóp lấy liền đã ngất đi.
Fitch tùy ý vứt người kia xuống đất, trong nháy mắt lại từ tư thái bạo lực điên cuồng vừa rồi điều chỉnh thành hiền hòa, cẩn thận sửa sang lại cổ áo đang tán loạn của mình, liền hạ lệnh cho những nhân viên nghiên cứu đang im lặng không lên tiếng kia.
“Tất nhiên nữ ma đầu kia bày ra phòng ngự đã bị phá vỡ, tướng quân Rachel sợ rằng cũng phải bắt đầu hành động mà.”
“Ai nha ai nha, rõ ràng không muốn làm phần việc khổ sai này...”
“Này, các cậu, đi đem ‘thứ kia’ lấy ra đi.”
“Hô, cuối cùng cũng là bình ổn hạ cánh.”
Kilou thao túng Thần Tịnh đáp xuống đất, chung quy là hữu kinh vô hiểm hoàn thành hành động nguy hiểm này.
Mặc dù mình cũng đã chuẩn bị không ít chiêu hậu để bảo toàn tính mạng, lại không ngờ rằng thế mà lại thuận lợi như vậy.
Hilde và mấy người cũng lần lượt chạy đến, kiểm tra Kilou có bị thương hay không, Kenny cũng ở phía sau đội ngũ vỗ tay tán dương.
“Kế hoạch đẹp đấy, Kilou điện hạ.”
“Nhìn không ra cậu vẫn rất có nghề đấy, muốn không đến dưới trướng hoàng tử này làm việc?” Fitzine cũng nói, tiếp tục giúp Merlin đào góc tường.
“Trước tiên đừng nói chuyện những cái đó, tôi vừa mới ở trên trời biểu hiện có đẹp trai không mà?”
Kilou không kịp chờ đợi trưng cầu người khác nhận xét về hành vi vừa rồi của mình, ánh mắt tràn đầy mong đợi giống như một đứa trẻ nhỏ.
Đây chính là điều khiển cơ giáp tại thiên không cao tốc tiến lên diễn ra tiết mục “xiếc thú” mà chỉ có anime mới có nha, nhìn đến mức làm người ta nhiệt huyết sôi trào mà.
Thế nhưng...
“À?” Fitzine chụp chụp cái mũi, “Ai nhìn cái đó chứ, tôi chỉ chú trọng kết quả, quá trình không quan trọng.”
Kilou tiết khí một nửa, nhưng lập tức liền đem ánh mắt nhìn về phía Hilde và những người bên cạnh.
“Ngại quá, tôi vẫn luôn chú ý an nguy của cậu, còn lại cũng không có...” Galuye trả lời.
Những người còn lại cũng là lý do thoái thác gần như vậy, đều đang quan tâm an nguy của Kilou, ngay cả Merlin có chút hoa si cũng là như thế, cô ấy thích Kilou cưỡi bạch mã hơn là mở một cái hộp sắt màu bạc.
Ai sẽ đi chú ý Kilou có đẹp trai hay không đâu?
À, trang bức thất bại lớn mà...
Kilou buồn bã không thôi, nhưng cùng lúc, anh ấy lại phát hiện trong đội ngũ thiếu mất một người.
“Yaya đâu?”
Kilou liếc nhìn bốn phía, cái thân ảnh nhỏ bé kia bây giờ cũng không xuất hiện.
“À ~ Cái đó thì ~ Tôi thấy cô ấy vội vã chạy về trong tháp đó ~” Kōtekusu giơ tay trả lời.
Vậy sao?
Chẳng lẽ là không kịp chờ đợi muốn đem Vera ra trước công lý? Dù sao chỉ bàn về sức chiến đấu, có Thần Khí gia thân cô ấy đúng là người biết đánh nhau nhất trong mọi người.
“Việc này không nên chậm trễ, vậy chúng ta...”
Oanh! Oanh! Oanh!
Đột nhiên, từ đằng xa truyền đến tiếng oanh minh giống như chiến xa nghiền nát, ngay cả mặt đất chấn động cũng rõ ràng hơn.
Tất cả mọi người đều đem ánh mắt nhìn về phía sau, Kilou hơi sững sờ.
Quân đội...
Thanh thế hùng vĩ, lại chỉnh tề nghiêm túc quân đội.
Và làm đầu, nhưng lại là người mà tất cả mọi người đều rất quen thuộc, nữ tướng quân mèo, Rachel Bell.
“Tại chỗ chờ lệnh!” Rachel ra lệnh.
Lập tức, cô ấy liền đi về phía trước hướng về phía Kilou và những người khác, thực hiện nghi thức quân lễ trang trọng và hợp quy tắc nhất.
“Hết sức xin lỗi, chúng tôi vẫn luôn ở bên ngoài xử lý bạo loạn nội bộ của Thú nhân tộc, không giúp được gì.”
“... Cô đi làm cái gì?” Gabriel trong số người bảo vệ Thần tộc lên tiếng hỏi, cô ấy và Rachel quan hệ vẫn luôn không tốt lắm.
Bây giờ mang theo quân đội thanh thế lớn như vậy tới, là muốn làm cái gì?
“Tôi rất cảm tạ các cậu đã đóng góp cho Thú nhân tộc, phá vỡ 「 Thiên Mạc 」, là một công lớn, Thú nhân tộc sẽ dành cho các cậu sự đền đáp xứng đáng.” Rachel đáp lại bằng giọng trang nghiêm, “Chúng tôi lần này đến đây là để hiệp trợ các cậu, công chúa Vera... Không, cô ấy đã là tội nhân.”
“Chúng tôi là tới giúp đỡ các cậu, cùng nhau bắt được Vera, cô ấy nhất thiết phải chịu thẩm phán, phải trả giá cái giá xứng đáng cho những hành động của mình.”
“...”
Đám người một trận trầm mặc.
Về tình về lý, cách làm của Rachel đều không có vấn đề, bọn họ cũng không có quyền ngăn cản.
Chỉ là sự xuất hiện đột ngột của quân đội, đều khiến đáy lòng người ta có chút bất an mà.
“Tôi đã biết.” Kenny lên tiếng nói, “Nếu là tướng quân Rachel thỉnh cầu, chúng tôi tự nhiên sẽ phối hợp, đúng không, Hilde điện hạ?”
“... Ừm.” Hilde liếc mắt nhìn Kilou, sau đó trả lời.
Những người thừa kế Thần tộc còn lại cũng không có ý kiến.
“Thật sự mười phần cảm tạ.” Rachel cúi mình thật sâu.
Đầu cô ấy cúi rất thấp, rất nặng...
“Vậy thì việc này không nên chậm trễ, chúng ta mau...” Kilou cũng đã chuẩn bị đối đầu trực diện với Vera.
Vera, cô rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?
Nhưng anh ấy vẫn chưa nói xong, lại lần nữa bị ngắt lời.
“Không, Kilou, lần này cậu ở lại.” Galuye lại đột nhiên nói.
Kilou nhưng có chút không hiểu.
“Đại sảnh vương tọa còn có nhân vật rất nguy hiểm, chúng tôi không cách nào đảm bảo an toàn của cậu.” Merlin cũng nói.
“Đi ~ Chính là như vậy rồi ~” Kōtekusu cũng đứng về phía đó nói.
Các cô ấy, vậy mà đồng thời đã đạt thành chung nhận thức!?
“Các cô...”
“Anh Kilou, ở lại đi.” Hilde cũng thì thầm nhỏ giọng bên tai Kilou.
Trong mắt cô bé viết đầy sự vội vàng và lo lắng, lần này vô luận thế nào, cũng không thể lại để cho Kilou đứng ở tiền tuyến, đi đối mặt nguy hiểm.
Lần này, đổi Hilde đứng ở phía trước anh, để bảo vệ anh mà.
Ai cũng không thể, làm bị thương anh...
Kilou không lay chuyển được những người này và yêu cầu của họ, hơn nữa, anh ấy cũng là người nhân loại, sức chiến đấu quả thật có hạn.
“... Tốt thôi, tôi đã biết.”
Kilou đành phải thỏa hiệp, mặc dù anh ấy cũng không muốn đánh nhau, anh ấy chỉ là muốn tận khả năng ra một phần sức lực.
“Đã như vậy, tôi liền lưu lại hai phó quan bảo hộ cậu đi.” Rachel cũng nói.
Phó quan của tướng quân, thực lực tuyệt đối có bảo đảm.
“Như vậy bên chúng tôi ~ Matera, cậu liền ở lại bầu bạn Kilou nhé ~” Kōtekusu nói.
“Tik, cậu cũng ở lại.” Fitzine và Merlin hướng về phía người bảo hộ Ma tộc nói.
“Tuân mệnh.” Tik khom người trả lời.
“Không cần mà, tiểu thư, tôi không muốn rời đi cô mà!!! Matera là tấm chắn kiên cố nhất của ngài mà!!!” Matera cũng không vui lòng.
“Nghe ~ Lời nói ~” Kōtekusu hung hăng đá một cái vào bắp chân của Matera.
Trong tiếng vui vẻ và gào đau đớn của Matera, Hilde và những người khác liền đi đến đại sảnh vương tọa, bắt Vera.
Mà Kilou thì cùng hai phó quan của Rachel, còn có Tik và Matera, lưu lại ở phòng của Hilde.
Sự việc, dường như chẳng mấy chốc sẽ hạ màn kết thúc.
Thế nhưng...
Lúc này mới vẻn vẹn chỉ là, bắt đầu.


0 Bình luận