Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827)

Chương 723 - Truyền hình trực tiếp

9 Bình luận - Độ dài: 2,368 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Vương quốc Holm, quận Paphos, tại thị trấn Samara.

Cuối tháng Hoàng Kim, màn đêm bắt đầu lặng lẽ đến sớm. Khoảng thời gian vốn dĩ thuộc về hoàng hôn đỏ rực lúc này lại trở nên vàng vọt, ảm đạm và u tối. Tuy nhiên, quận Paphos là một trong ba nơi phồn hoa bậc nhất của Vương quốc Holm, vậy nên hai bên đường của thị trấn Samara cũng dựng đầy cột đèn, cột điện. Được đường dây điện kết nối, những ngọn đèn pha lê ma thuật bắt đầu tỏa ánh sáng rực rỡ mà trong trẻo, đẩy lùi bóng tối ra khỏi phạm vi bao phủ của mình.

Người dân thị trấn tốp năm tốp ba đi ra đường và hướng đến quảng trường duy nhất, quảng trường Nam tước Bechig, để tản bộ. Ở đó có loa phát thanh ma thuật do Tòa thị chính lắp đặt, mỗi khi màn đêm buông xuống, nó sẽ lại phát ra tiếng vang và truyền tới cho mọi người những chương trình như [Thanh âm Arcana].

Do số kênh phát thanh mỗi lúc một nhiều, người dân cũng bị lún vào nỗi phiền não mang tên lựa chọn. [Thanh âm Arcana] tuy rằng rất hay, là lựa chọn hàng đầu của họ, nhưng không chương trình nào có thể thỏa mãn khẩu vị của tất cả mọi người, cho nên mỗi người đều có chuyên mục [Thanh âm Arcana] mà mình không thích. Đáng tiếc, đài radio ma thuật không phải của riêng họ, gặp phải những chương trình như vậy thì chẳng “đổi kênh” được.

“Nhất định phải chăm chỉ làm việc, cố gắng dành dụm tiền rồi đến Quà tặng Nguyên tố mua một chiếc radio ma thuật!” Chàng trai trẻ mặc áo khoác ngắn tên Banus siết chặt nắm đấm nói.

Người bạn bên cạnh cậu vừa ghen tị vừa ao ước nói: “Nghe nói ở những thành phố lớn như Rentaro, chỉ cần ai đặt báo cả năm là sẽ được tặng một chiếc radio ma thuật đấy!”

“Thật á? Vậy là rẻ hơn rất nhiều rồi? Bán báo kiểu này họ không sợ lỗ vốn sao?” Banus khó tin thốt lên. Chuyện tốt thế này cậu chưa từng nghe qua.

Đồng bạn của cậu ta là một cậu trai mặt lấm tấm tàn nhang. Ali vuốt tóc một cái rồi nói: “Nghe nói mấy tờ báo ấy đều do các đài phát thanh tự mở, mục đích chính là để nâng cao tỷ lệ phổ cập radio ma thuật. Nữ Vương Bệ hạ còn vì vậy mà ký và ban hành ‘Điều lệ Khuyến khích Phát triển Ngành Phát thanh’ do Nghị viện Quý tộc đệ trình nữa cơ. Với mỗi một chiếc radio ma thuật được tặng đi, đài phát thanh sẽ nhận được một khoản trợ cấp tài chính và miễn giảm thuế trong phạm vi nhất định. Chưa hết đâu…”

Giọng cậu dần dần trầm xuống, cố tỏ vẻ thần bí nói: “Tôi nghe bảo đằng sau chuyện này còn có sự thúc đẩy của Ma pháp Nghị viện nữa. Họ cấp cho đài phát thanh những khoản trợ cấp khổng lồ thông qua hình thức quảng cáo, cho nên về cơ bản là đài sẽ không lỗ…”

“Pháp sư á?” Banus thoắt cái liền trở nên phấn khích, sau đó đột nhiên bừng tỉnh: “Phải rồi, radio ma thuật là do họ phát minh ra mà. Bán được càng nhiều thì tự nhiên họ cũng sẽ lời nhiều!”

“Đương nhiên, cậu tưởng các pháp sư nghiên cứu bản chất của thế giới là kẻ ngốc chắc? Họ thông minh hơn cậu nhiều!” Cậu trai mặt tàn nhang cười giễu.

Còn ý nghĩa về mặt chính trị của nó, bọn họ đều chẳng hiểu được.

Đột nhiên, Banus “ủa” một tiếng: “Ali, sao cậu biết mấy chuyện này? [Thanh âm Arcana] đâu có nói đâu!”

Giờ cậu ta mới cảm thấy kỳ quái. Thằng bạn có hiểu biết chỉ ngang bằng mình sao bỗng nhiên lại uyên bác như học giả thế?

Cậu trai mặt tàn nhang tên Ali ngoắc ngoắc ngón tay, giọng hạ xuống nhưng đầy đắc ý nói: “Có người khác kể cho tôi nghe. Là một tiểu thư quý tộc ở Rentaro đó!”

“Tiểu thư quý tộc ở Rentaro? Cậu làm sao có thể quen được một tiểu thư quý tộc ở Rentaro chứ!” Banus há hốc. Đối với những người ở thị trấn nhỏ này, dù rằng nhờ có [Thanh âm Arcana] mà đã được mở rộng tầm mắt hơn, nhưng trong họ vẫn kính sợ quý tộc từ tận đáy lòng. Họ cho rằng đó là tầng lớp cao không thể với tới, cho rằng cuộc sống của bọn họ là hưởng thụ xa hoa, cho rằng bọn họ và mình vốn dĩ ở hai thế giới khác nhau.

Không chỉ vậy, so với quý tộc ở thủ đô Rentaro, các quý tộc ở thị trấn này lại chẳng là cái gì hết. Nếu nói quý tộc ở Rentaro là thiên nga, quý tộc ở thủ phủ Paphos là ngỗng trắng, vậy thì quý tộc của thị trấn nhỏ này cùng lắm cũng chỉ là vịt con xấu xí mà thôi – Cái từ này là đến từ [Thanh âm Arcana]. Sở thích lớn nhất của những quý tộc này là chạy theo trào lưu ở Rentaro. Họ bắt chước từ cách ăn mặc, cử chỉ hàng ngày cho đến cả những thú vui tiêu khiển của các quý tộc thủ đô.

Tâm thái của quý tộc thị trấn nhỏ này đã vậy, thế thì thường dân như Banus lại càng tự ti hơn, trong lòng cậu chỉ luôn coi mình như “người nhà quê”.

Ali cười hề hề nói: “Cô ấy là bạn thư của tôi!”

“Bạn thư? Đó là cái gì?” Trên cái mặt ngựa của Banus hiện lên vẻ mờ mịt.

“Bảo cậu học chữ nhiều vào cậu lại không nghe cơ. Kể từ sau khi ngành bưu chính thành lập, một số tờ báo đã khởi xướng hoạt động kết bạn qua thư, để người ở hai thành phố khác nhau có thể trở thành bạn bè bằng cách gửi thư qua lại. Bởi vì chỉ giao lưu đơn thuần qua chữ viết nên mới gọi là bạn thư.”

Ali hào hứng giới thiệu với Banus: “Cậu thử nghĩ mà xem, cả đời chúng ta có khi sẽ chẳng bao giờ rời khỏi thị trấn này được, nhưng ở Rentaro, Paphos, ở những thành phố lớn khác lại có thể có những người bạn chân thành, những người bạn xa lạ nhưng cũng quen thuộc, những người bạn không thấy mặt nhưng nội tâm lại gắn kết thông qua con chữ. Đó chẳng phải là một chuyện đẹp đẽ biết bao nhiêu hay sao…”

Cậu dáng vẻ say sưa nói, rõ ràng là rất thích hình thức “bạn thư” này.

“Nghe hay quá vậy!” Banus há hốc miệng, dáng vẻ trông như đã bị lây theo.

Giờ cậu ta mới thật sự thấm thía được tầm quan trọng của chữ nghĩa. Khác biệt lớn nhất giữa cậu ta và Ali nằm ở chỗ, cha Ali trước đây từng làm tùy tùng cho một viên thư ký, nhờ đó mà học được chữ rồi dạy lại cho cậu, còn cậu ta thì lại chỉ có thể dựa vào những lần Ali thỉnh thoảng giảng giải mà biết được vài ba từ, căn bản không thể đọc nổi báo chí!

“Kiểu giao lưu này không bị ràng buộc lợi ích, không vướng bận dục vọng, không thấy mặt của đối phương, không phải bận tâm thân phận người khác, đó mới chính là phương thức giao tiếp chân thành nhất giữa người với người.” Ali bày ra dáng vẻ của một người dẫn chương trình tâm lý trên [Thanh âm Arcana]. “Thế cho nên, những gì tôi nói ban nãy đều là nghe từ người bạn thư ấy đấy. Cô ấy là tiểu thư quý tộc ở Rentaro, sở hữu riêng một chiếc radio ma thuật, có thể thoải mái nghe các kênh khác, lại còn biết được tin tức từ những quý tộc khác nữa, nhất định sẽ không nói dối những chuyện thế này đâu.”

“Cái thằng này giỏi, thế mà lại quen được cả một tiểu thư quý tộc!” Banus đấm cái hự lên lưng Ali.

Ali kháng nghị: “Quen cái gì mà quen? Bọn tôi chỉ là quan hệ bạn thư trong sáng thôi!”

“Cậu dám bảo là chưa từng mơ tưởng đến cổ không? Cổ là tiểu thư quý tộc thế nào?” Banus ném cho Ali một cái lườm. Tính tình cái đồ nhà cậu tôi còn lạ gì?

Thần sắc Ali trở nên dịu dàng: “Giọng điệu trong thư của cô ấy luôn rất ôn hòa. Đó nhất định là một cô gái có gia giáo. Hơn nữa, sau khi biết thân phận của tôi, cô ấy không hề coi thường, tôi có câu hỏi nào cũng trả lời, còn chia sẻ với tôi những chuyện thú vị trong cuộc sống nữa… Nét chữ của cô ấy thanh mảnh, hẳn là cũng giống hệt con người cô ấy…”

Nhìn bộ dạng Ali và nghe cậu miêu tả, vẻ hưng phấn trong lòng Banus dần dần lắng xuống. Cậu không nhịn được nói: “Ali, cậu phải nhớ, cổ là quý tộc, còn cậu chỉ là dân thường mà thôi.”

“Biết rồi. Bọn tôi chỉ là quan hệ bạn thư trong sáng thôi mà!” Ali phất phất tay tỏ ý mình hiểu rồi, sau đó đổi chủ đề và thao thao bất tuyệt kể về cảnh tượng Rentaro mà người bạn thư kia miêu tả cho mình, còn đem chuyện ở đó mỗi ngày một đổi khác phóng đại thêm lên.

“Thành phố lớn thích thật đấy, vừa có những tiểu thư quý tộc lương thiện như vậy, lại vừa có cuộc sống và những thay đổi chấn động đến thế…” Banus chấn kinh. Mặc dù [Thanh âm Arcana] đã từng đề cập đến những thay đổi này, nhưng chắc chắn không chi tiết bằng lời Ali kể vì thời lượng có hạn. “Hơn nữa, chỉ ở thành phố lớn mới có thể đặt báo một năm để được tặng đài radio ma thuật!”

“Phải đó. Tôi nhất định sẽ tới Rentaro xem thử.” Ali cũng tỏ vẻ khao khát.

Banus suy nghĩ như bay, thế rồi đột nhiên phấn khích kêu lên: “Chúng ta đến thành phố lớn đặt báo đi! Tiền vé khứ hồi tàu hơi nước ma thuật cộng với phí đặt báo một năm nhiều lắm cũng chỉ bằng nửa cái radio ma thuật, vẫn tiết kiệm hơn nhiều!”

“Không được đâu. Trước kia cũng từng có chuyện tương tự như vậy rồi, nên bây giờ phải là công dân thành phố lớn mới được hưởng ưu đãi này.” Ali cay đắng thở dài.

Thế này… Thế này là kỳ thị! Banus quên sạch những lời ca ngợi và ngưỡng mộ dành cho thành phố lớn vừa rồi mà buột miệng chửi: “Đm cái thành phố lớn nhà nó!”

Hai người vừa thảo luận vừa đi, dần dần cũng tới được quảng trường Nam tước Bechig.

“Hôm nay là lễ khai mạc nhạc hội Rentaro, không biết [Thanh âm Arcana] sẽ làm chương trình đặc biệt gì đây?” Ali mong đợi nói.

Banus gật đầu. Vừa định mở miệng, cậu ta đột nhiên trừng to mắt: “Pháp, pháp sư!”

Ở giữa không trung phía trên quảng trường có một pháp sư trẻ mặc lễ phục dài màu đen đang lơ lửng. Từ trong tay anh ta tỏa ra những tia sáng màu trắng bạc và kết nối tới một “tấm màn” kỳ lạ ở trung tâm quảng trường. Xung quanh tấm màn ấy còn có sáu, bảy người khác đang không ngừng lấy các vật phẩm ra để thiết lập. Họ hiển nhiên cũng là pháp sư!

“Thật, thật sự là pháp sư!” Ali kinh ngạc đến nỗi lắp bắp.

Sau đó, hai người hưng phấn hẳn lên. Ngoại trừ ảo thuật trên phố, việc được nhìn thấy pháp sư thi triển ma thuật ở khoảng cách gần như vậy là điều thực sự hiếm có. Thế là cả hai chen vào giữa quảng trường, cố gắng để tiến đến gần hơn. Đáng tiếc, trước mặt họ là biển người chen chúc, bước đi không nổi. Bất kỳ người dân nào đến quảng trường cũng đều ôm tâm thái giống họ cả!

“Có chuyện gì thế? Sao pháp sư lại xuất hiện ở đây?” Ali chen không lọt, bèn vội vàng hỏi người đằng trước.

Một gã dân thường giỏi hóng hớt và thích khoe khoang ở phía trước cao giọng đáp: “Nghe nói là để truyền hình trực tiếp lễ khai mạc nhạc hội Rentaro đấy!”

“Truyền… Truyền hình trực tiếp?” Cả Banus và Ali đều há hốc miệng kinh ngạc. Cái cụm “truyền hình trực tiếp” này, bọn họ đã từng nghe qua từ [Thanh âm Arcana], thế nhưng chưa từng nghĩ đến việc có thể nhìn tận mắt ở thị trấn nhỏ này!

Thấy màn hình và pháp trận xung quanh dần dần thành hình, vị pháp sư lơ lửng trên không bắt đầu kết nối với “tinh cầu nhân tạo” ở ngoài quỹ đạo, thực hiện bước điều chỉnh và kiểm tra cuối cùng.

“Thưa ngài, không có vấn đề gì chứ?” Vị pháp sư thiết lập ở phía dưới hỏi.

Vị pháp sư trung cấp kia nhẹ nhàng gật đầu: “Mọi người làm tốt lắm. Đây chính là cơ hội để pháp sư chúng ta thể hiện phong thái mới.”

“Hừ, nhạc hội Aalto chỉ ở mỗi quảng trường thị chính Aalto mới truyền hình trực tiếp, đúng là quá keo kiệt! Còn mục tiêu của Ma pháp Nghị viện chúng ta là để cho các thành phố ở bốn nước bên này eo biển và Hành lang Ven biển phía Bắc, nơi có tổ chức địa phương của nghị viện, đều có thể xem truyền hình trực tiếp thông qua tinh cầu nhân tạo!”

Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

Thanks trans
Xem thêm
Mới 2 ngày k vào thôi đã có thêm 6 chap, sướng :)))
Xem thêm
Thời đại livestream và AI cũng bắt đầu bùng nổ trong truyện rồi sao :)))
Xem thêm
Thank trans
Xem thêm
TRANS
Tks trans
Xem thêm
Livestream cơ à :)))
Xem thêm
=))) moá công nghệ quá đi mất
Xem thêm
Thank trans đã đăng một thể, mấy chap liền kề này hay này
Xem thêm