Vol 08 (END) - Con đường bất diệt (670-827)
Chương 684 - "Thất bại" có chủ đích
15 Bình luận - Độ dài: 2,860 từ - Cập nhật:
*Trans+Edit: Lắc
“Bên đó?” Lankshear lặp lại câu hỏi của Ferragond. Hắn đứng chặn ở cửa hang, che đi ánh mặt trời hắt vào, khiến cho bên trong trở nên tối tăm, u ám, sau đó mỉm cười nói: “Đương nhiên là bên phía Bình nguyên Huyết sắc rồi.”
Ferragond vừa kinh hoàng vừa phẫn nộ gầm lên: “Chính ngươi là kẻ cấu kết với Huyết Tinh Quân Vương? Chính ngươi đã làm ô nhiễm Tinh Linh Thụ? Sao ngươi lại làm như thế?”
Gã càng lúc càng cảm thấy nguy hiểm, bèn cố gắng tranh thủ mọi cơ hội câu kéo thời gian để thoát khỏi ảnh hưởng của hình chiếu ác quỷ. Chỉ có điều, cảm xúc thù hận trong lòng gã đã tích tụ suốt mấy trăm năm, việc học Vũ điệu Phục thù cũng chẳng phải chỉ mới một thời gian ngắn, “hạt giống” từ sớm đã bén rễ, căn bản không thể tiêu trừ chỉ trong phút chốc.
Dường như không nhận ra ý đồ của Ferragond, Lankshear mỉm cười đầy phối hợp: “Huyết Tinh Quân Vương? Cái thứ mắc tâm thần phân liệt đó có tư cách gì mà hợp tác với ta? Còn về việc Tinh Linh Thụ bị ô nhiễm, kỳ thực còn phải nhờ ơn ngươi và phe Thiên nhiên Thống hận của ngươi đấy.”
“Tâm thần phân liệt” là từ được Lucien sử dụng để miêu tả một loại bệnh tâm lý. Do hợp để mô tả trạng thái của những ác ma hai đầu, ba đầu, bốn đầu, bọn chúng thường bị các mạo hiểm giả ở gần khe nứt Vực thẳm gọi như vậy. Các Elf vì thế cũng không xa lạ gì.
“Tại sao?” Ferragond hợp tác hỏi theo, nhưng gã thực sự cũng không ngờ việc Tinh Linh Thụ bị ô nhiễm lại có liên quan đến hắn thật.
Hành vi của Lankshear lúc này chẳng khác nào những tên ác nhân trong câu chuyện của các du ca, tới lúc gần thành công rồi thì lại đắc thắng đem hết kế hoạch khoe ra, kết quả là vì lải nhải quá nhiều mà để cho đối thủ có cơ hội xoay chuyển cục diện. “Thiên Nhiên Chi Tâm là một vật phẩm gần trình độ Á Thần, ngay cả khi ta có lén tách ra một ít khí tức đưa vào Vực thẳm cũng rất khó khiến cho nó bị ô nhiễm, trừ phi Ý Chí Vực Thẳm có thể tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu do trọng thương. Mặt khác, các Elf đầu tiên lại được sinh ra từ Thiên Nhiên Chi Tâm, bên trong mỗi một Elf đều có dòng máu của thiên nhiên chảy trong người, có liên hệ về huyết mạch với Tinh Linh Thụ.
Trong hoàn cảnh đó, khi đã có đủ nhiều Elf bị ác quỷ viễn cổ phóng chiếu hiện diện, bị biến chất và ma hóa, cộng thêm pháp trận đối xứng mà bọn ta thiết lập tại Bình nguyên Huyết sắc, thì tự nhiên Tinh Linh Thụ cũng sẽ bị ô nhiễm theo.”
Nói đến đây, Lankshear cười khẩy một tiếng: “Vốn dĩ muốn khiến cho các Elf tôn sùng tự nhiên bị những cảm xúc tiêu cực quấy nhiễu trong thời gian dài là việc cực kỳ khó khăn, nhưng phe Thiên nhiên Thống hận các ngươi lại giúp bọn ta giải quyết được khó khăn đó. Trong đám bọn chúng có một bộ phận cực kỳ thù địch với con người, đến nỗi mà gán lý do để căm ghét lên tất cả mọi việc bọn họ làm, kể cả sinh hoạt đời thường, để cho cảm xúc tiêu cực che mờ đi lý trí, từ đó ăn khớp một cách hoàn hảo với điều kiện triệu hồi hình chiếu của ác quỷ Thù Hận. Thế cho nên, ta phải cảm ơn ngươi đó, Ferragond!”
Một khuôn mặt giống Ferragond tới bảy, tám phần hiện lên trong Thiên nhiên chi Tâm của gã, nhưng khuôn mặt đó lại tràn ngập những cảm xúc tiêu cực như thù hận, phẫn nộ, chán ghét, v.v.. Chúng khiến cho khuôn mặt của gã trở nên méo mó, xấu xí và đáng sợ.
‘Đây là mình ư?’ Ferragond đã từng thấy khuôn mặt này trong lúc cố gắng bài trừ ảnh hưởng của ác quỷ viễn cổ. Mặc dù hiểu rằng đây là hình dạng của những cảm xúc tiêu cực trong lòng mình sau khi bị ác quỷ phóng chiếu hiện diện, nhưng gã vẫn không nhịn được mà thoáng kinh hãi. Bình thường khi nhắc đến sự căm hận của thiên nhiên, ta đều có biểu hiện như vậy ư?
Gã nén lại cảm xúc, dằn cơn phẫn nộ do lời nói của Lankshear gây ra xuống, sau đó khó hiểu hỏi: “Nhưng vì sao trong số các Elf bị biến chất lại chỉ có rất ít người thuộc phe Thiên nhiên Thống hận?”
“Các Elf thật sự bị hình chiếu của ác quỷ Thù Hận chiếm hữu, trừ phi bản thân tình nguyện và đã đạt tới cực hạn, còn không thì sẽ không biểu hiện sự ma hóa ra ngoài đâu. Chỉ có những Elf trong nội tâm tồn tại sự do dự, xung đột đối với tiếng gọi của cảm xúc căm hận mới mất kiểm soát và biểu hiện ra dấu hiệu biến chất mà thôi. Sự khác biệt giữa hai bên… giống như ngươi và Martha vậy.” Lankshear tận tình giải thích nguyên nhân cho Ferragond.
Nghe đến câu cuối cùng, lửa giận trong lòng Ferragond lại bốc cao: “Thì ra Martha từ sớm đã bị hình chiếu của ác quỷ chiếm hữu, trở thành tay chân cho ngươi! Bảo sao cô ta lại vu khống ta! Nhưng tại sao ngươi lại muốn đối phó với ta? Mục đích của ngươi rốt cuộc là gì?”
“Gì mà ta muốn đối phó với ngươi? Mục tiêu của ta từ trước tới nay vẫn luôn là ngươi! Nếu mà không cho ngươi sa ngã, trở thành thân xác đẳng cấp huyền thoại cho ác quỷ Thù Hận, thì ta làm sao mà tiến thêm bước nữa được?” Lankshear nở nụ cười rạng rỡ nói.
“Cái gì? Mục tiêu của ngươi trước giờ luôn là ta?” Ferragond gần như không tin nổi vào tai mình. Quan hệ giữa gã và Lankshear mặc dù không thể coi là tốt, nhưng cũng chưa đến mức muốn lấy mạng nhau. Kế đó gã bỗng nhiên bừng tỉnh: “Chính ngươi là kẻ yêu cầu viện trợ từ Ma pháp Nghị viện? Là ngươi khiến bọn họ điều tra đến ta? Sau đó thì lợi dụng sự căm hận của ta đối với con người và nỗi tức giận vì bị vu khống để nhen nhóm cảm xúc tiêu cực trong lòng ta, cộng thêm ảnh hưởng trong thời gian dài của Vũ điệu Phục thù, tất cả là để cho hình chiếu của ác quỷ có thể hiện diện bên trong ta…”
“Ngươi hiểu đấy, nhưng mà muộn quá rồi. Với lại, không phải là hình chiếu ác quỷ hiện diện trong ngươi, mà là do những cảm xúc tiêu cực trước đó đã biến đổi rồi chủ động hội tụ lại trên người ngươi.” Lankshear cười ha hả giải thích. “Tự chuyển hóa bản thân thành một tồn tại tương tự như ác quỷ viễn cổ là rất nguy hiểm, rất dễ mất khống chế, thế nên ta mới nhìn trúng ngươi. Ngươi có mấy trăm năm tích tụ thù hận lận, quả là ‘vật chứa’ hoàn hảo.”
“Ngươi!” Nghe vậy, cơn phẫn nộ và căm thù trong Ferragond xộc lên tận óc, khiến gã thiếu chút nữa đã bất chấp tất cả mà tấn công. “Ngươi không sợ các pháp sư sẽ điều tra ra kẻ chủ mưu thật sự sao?”
“Hê, ngoài để lợi dụng sự chồng chập mâu thuẫn sức mạnh giữa Vực thẳm và thế giới vật chất chính ra, việc bố trí pháp trận ở Bình nguyên Huyết sắc còn là để dẫn dụ đám người Lucien Evans tới đó điều tra. Mà một khi bọn chúng đã tới Vực thẳm thì Malfurion kiểu gì cũng sẽ đi cùng, không thì làm sao ăn nói với Ma pháp Nghị viện. Đến lúc đó, ta có thể hành động mà chẳng cần phải cố kỵ gì hết. Đợi đến lúc bọn chúng điều tra ra rồi trở về từ Bình nguyên Huyết sắc ấy mà, thì nào là ‘nhân chứng’, nào là ‘kẻ chủ mưu’, người chết cũng đã chết, kẻ trốn đều đã trốn. Chiêm tinh thuật của hắn có mạnh đến đâu đi chăng nữa cũng chẳng thể dự đoán ra cái gì được!” Lankshear khẽ ngẩng đầu nói.
“Ngươi không lo Lucien Evans sẽ không tới Vực thẳm sao? Còn cả Atlant nữa?” Ferragond đã bài trừ được một chút hình chiếu ác quỷ ra ngoài, tinh thần lập tức phấn chấn hẳn lên.
Lankshear giương cung ngắn lên, đầu tên chĩa thẳng vào Ferragond, sau đó mỉm cười nói: “Hắn mà không đi thì đã chẳng phải là Lucien Evans, người nghiên cứu ra trạng thái chồng chập lượng tử và đề xuất hiệu ứng người quan sát.”
Trước đây, do thực lực còn yếu, vậy nên người phải phân tích tính cách và hành vi của kẻ khác để lập kế hoạch đều là Lucien. Còn giờ, cậu cuối cùng cũng đã trở thành người được phân tích!
“Còn về Atlant, hắn hoan nghênh nữa là đằng khác. Bản thân hắn muốn đợi một con đường an toàn và đáng tin cậy hơn, nhưng như vậy không có nghĩa là hắn không muốn nhân cơ hội này để thu thập thêm tư liệu. Vì một vài nguyên nhân, ta đã biết được lập trường của hắn, thế nên đã âm thầm truyền tin cho hắn và để hắn chủ động đề nghị tham gia đội điều tra.” Lankshear cười nhạo Ferragond. “Một pháp sư nghiên cứu tâm linh như hắn làm sao có thể không phát giác ra điểm dị thường chứ?”
Ferragond căm hận nói: “Ngươi rốt cuộc muốn cái gì?”
“Tộc Elf chúng ta đã im ắng quá lâu rồi, lâu đến độ quên hết cả những huy hoàng ngày xưa. Ta không cam tâm bị giam hãm trong cái khu rừng bé xíu này mãi mãi. Ta muốn được giống như tổ tiên mình, được chinh phục đại địa, chinh phục đại dương, chinh phục cả thế giới. Ta muốn phục dựng lại vinh quang của tộc Elf!” Khuôn mặt trước giờ luôn toát lên vẻ thanh nhã của Lankshear thoáng lộ ra chút điên cuồng. “Mà để làm được tất cả những điều đó thì nền tảng là cần phải trở thành cường giả cấp bậc Á Thần! Ta hiện tại đã có cơ hội bước lên con đường ấy, cho nên ta nhất định sẽ nắm lấy. Ferragond, ta sẽ mãi mãi khắc ghi ‘cống hiến’ của ngươi đối với tộc Elf!”
Ferragond trừng mắt nhìn Lankshear: “Ngươi!”
Thật quá vô sỉ, quá đáng hận!
Lankshear nhìn ra mặt trời bên ngoài rồi bật cười ha hả: “Đừng nóng, Ferragond. Ngươi biết vì sao ta lại phải nói với ngươi nhiều như vậy không?”
Không đợi Ferragond đáp lại, hắn liền chủ động bước lên một bước rồi mỉa mai nói: “Chính là để duy trì sự căm thù, phẫn nộ và đau khổ của ngươi, đợi thời cơ đến!
Đám người bên phía Lucien Evans giờ chắc hẳn đã đến tế đàn, nguồn gốc gây ô nhiễm Thiên Nhiên Chi Tâm rồi. Huyết Tinh Quân Vương sau khi ‘thất bại’ bỏ chạy sẽ cố tình kích hoạt pháp trận, khiến cho Malfurion phải sử dụng thần thuật tự nhiên của bản thân để cứu vãn. Đáng tiếc, ông ta không hề hay biết rằng, bản thân càng cố sẽ càng có lợi cho ta. ‘Tự nhiên bên trong Vực thẳm và cảm xúc tiêu cực’, cùng với ‘một huyền thoại sa ngã bên trong tự nhiên và khu rừng’, cả hai sẽ hợp thành một nghi lễ đồ sộ và giúp ta thực hiện một cuộc chuyển hóa trạng thái hoàn mỹ!”
Còn những nguy hiểm tiềm ẩn về phương diện cảm xúc tiêu cực, đương nhiên sẽ được “vật chứa” Ferragond gánh chịu!
“Còn nữa, Huyết Tinh Quân Vương sẽ để lại một vài manh mối, giúp cho kẻ chủ mưu mà cả Malfurion lẫn Lucien Evans điều tra ra sẽ là ngươi!” Thấy thời gian sắp cạn, Lankshear trên mặt lộ ra cảm xúc hỗn tạp giữa vui sướng và nghiêm nghị: “Ferragond, đừng cố phản kháng nữa. Ngươi không có cơ hội đâu!”
Ferragond nghiến chặt răng đến nỗi môi bật máu, hai mắt đỏ ngầu trừng trừng nhìn Lankshear như muốn nứt toác ra.
……
“Tách.”
Đầu ác khuyển và đầu dê mặt người của Huyết Tinh Quân Vương chỉ có cảm giác hết thảy xung quanh đã trở nên xám trắng, màu máu phai đi, mưa đông lại giữa không trung, còn mặt đất vẫn giữ nguyên trạng thái nhấp nhô, trông như thể một bức chạm trổ hoàn mỹ.
Mọi ồn ào và giết chóc đều lắng xuống, mọi máu me và mùi xú uế đều tiêu tan, cả thế giới trở nên tĩnh lặng và trong lành.
Thấy rằng mọi chuyện có chút kỳ quái, Lucien bèn không chút chần chừ nương tay hay cho Natasha cơ hội chiến đấu mà trực tiếp sử dụng Dừng Thời gian Cao cấp của Nguyệt Thời Kế!
Sau đó, bên trong thời không đông cứng màu xám trắng, cậu cất lên tiếng tụng niệm như thể đang ngâm vịnh và cảm thán:
“Hào hoa Liệt giải!”
Tiếp theo đó, mắt trái Lucien trở nên đỏ tươi, trong trẻo, tựa như một viên đá quý xinh đẹp nhất, và rồi một tia sáng bắn ra ngay sau tiếng chú văn “Ánh nhìn Phục thù” – Đối phó với Huyết Tinh Quân Vương vẫn chưa đến mức phải dùng tới Pháo Positron, chưa kể còn phải tạo ra trạng thái chân không trước, mà Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng thì sẽ phá hủy cả tế đàn lẫn manh mối, không thích hợp dùng trong trường hợp này.
Phép này vừa tung ra, một phép khác lại ập tới. Do cả ba thần chú huyền thoại đều được yểm Bàn tay Bất định, cộng thêm trong Ánh nhìn Phục thù còn dùng cả Trì hoãn Phép, cho nên khi tung ra xong thì Dừng Thời gian Cao cấp cũng vừa vặn kết thúc. Màu đỏ quay trở lại, cơn mưa ô uế lại trút xuống, máu tươi dưới lòng đất lại phun trào.
Đúng lúc này, một luồng kiếm quang màu xám bạc lóe lên. Mưa bắn tung tóe, máu bắn tóe tung, tất cả mọi vật đáng ra không vỡ đều đồng loạt vỡ nát.
Còn trên người Huyết Tinh Quân Vương, vô số tia sáng rực rỡ tung bay, từng lớp rồi lại từng lớp phòng ngự bị lột đi, những mảng vảy màu máu cũng rạn nứt rõ rệt.
Hào hoa Liệt giải là một thần chú huyền thoại mà chỉ có những pháp sư cực kỳ tinh thông về nguyên tố và lực trường mới có thể học được. Tại nghị viện, trước Lucien, chỉ có duy nhất Hathaway là người sử dụng được nó. Ngay cả là Douglas, nếu muốn thi triển, ông cũng phải sử dụng chú văn dài dòng phối hợp với kết thủ ấn phức tạp!
“Bùm! Bùm! Bùm!” Mọi món đồ trên người Huyết Tinh Quân Vương lần lượt nổ tung. Chỉ trong chớp mắt, nó đã bị Lucien lột sạch “quần áo”, hoàn toàn không cách nào phòng bị!
Sau đó, hai tia sáng màu đỏ máu một trước một sau bắn tới, trúng vào thân thể nó.
Huyết Tinh Quân Vương, kẻ chỉ mới đạt tới huyền thoại bậc hai, ngay tức thì cảm nhận được sức hút của xác suất. Vết thương trên ngực nó vừa mới khép lại liền bị xuyên thủng hoàn toàn, tê liệt tại chỗ!
Malfurion đương nhiên không bỏ qua cơ hội này, cây gậy trong tay ông lập tức bay ra:
“Bẫy Tự nhiên!”
Trơ mắt nhìn đám “thực vật” màu xanh lan ra và sinh trưởng, đầu dê mặt người và đầu ác khuyển của Huyết Tinh Quân Vương suy nghĩ ù lì:
‘Thất bại thật à?’
‘Sao lại bị bắt cơ chứ?’
……
“Ferragond, phẫn nộ đi, căm hận đi, thế sẽ càng hoàn hảo!” Lankshear vừa bật cười ha hả vừa đi về phía Ferragond đang trừng mắt nhìn mình.
Đột nhiên, hắn nhìn thấy trên người Ferragond lóe lên một tầng ánh sáng màu lục nhạt, “khuôn mặt hư ảo khó coi” bắt đầu bốc hơi, còn dấu hiệu kích hoạt nghi lễ trong dự tính lại chẳng thấy đâu cả!
“Đây là…” Nụ cười trên mặt hắn ngay tức thì cứng đờ.


15 Bình luận
TFNC~~~