Hồi Ký Những Năm Tháng Ấy
Chuyện của Đặng
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

QUYỂN 4: GIÀU TRƯỚC 30 CHỚ VỘI MỪNG

Chương 13 : TIN HOT NHẤT

0 Bình luận - Độ dài: 2,070 từ - Cập nhật:

Thị trường BĐS quý IV năm 2014 nóng dần lên sau quãng thời gian đóng băng. Trước đó ít lâu Nhà nước chính thức tung ra gói hỗ trợ ba mươi nghìn tỷ với lãi suất ưu đãi, kích thích nhu cầu mua nhà thực.

Sau quãng thời gian dè chừng các nhà đầu tư và người dân có nhu cầu bắt đầu rục rịch. Những tháng cuối năm người dân có nhu cầm sắm nhà mới đón Tết, công ty cũng tung ra các gói ưu đãi chiết khấu để chốt lãi cuối năm. Khi cả bên mua và bên bán đều có tâm lý như thế chốt đơn liên tục là điều dễ hiểu.

Ngồi trong văn phòng trong những ngày này nhìn dòng tiền chảy ra quay trở về cảm giác yên tâm trong lòng. CEO Phong vốn nổi danh kỹ tính những ngày này khuôn mặt cũng giãn ra, không khó để nghe tiếng tiếng cười phát ra từ phía bên ngoài.

- Sếp! Anh đọc báo sáng nay chưa?

Cô thư ký Sophia lúc này vội vàng đi vào. Ánh mắt con bé có chút lưỡng lự khó thấy.

- Có tin tức gì vui cho thị trường hả Dung xinh đẹp?

Tôi nhìn Sophia tủm tỉm cười. Những tháng ngày qua chứng kiến nghiệp vụ xuất sắc cùng tính cách của cô ta khiến tôi càng nhìn càng vừa mắt. Dung Hoàng tiến lại gần đưa máy tính bảng cho tôi xem bài đăng trên Báo Đầu Tư.

"Thí sinh tham gia chung kết Hoa Hậu bị gửi thư nặc danh tố từng phẫu thuật thẩm mỹ."

Đọc tiêu đề bài báo, khuôn mặt tôi lúc này đanh lại, những ngón tay vội vã gõ từ khoá. Một loạt tờ báo đồng loạt ra tiêu đề không mấy thiện cảm. Một giây sau nắm được thông tin sơ lược, cụ thể cuộc thi này không cho phép thí sinh can thiệp phẩu thuật thẩm mỹ, ngay từ sơ khảo đã loại hàng loạt thí sinh không đủ điều kiện.

Hoàng Linh lọt tới top 20 chung khảo phía Bắc đã trải qua vô số vòng tuyển chọn kiểm tra. Chẳng rõ vì sao sát ngày diễn ra đêm chung kết toàn quốc tin tức này mới nổi lên.

Kéo xuống một vài bài báo cho thấy đại diện Ban Giám Khảo và chuyên gia nhân trắc học đã kiểm tra và thông báo không hề có chuyện can thiệp thẩm mỹ. Trùng hợp các tin tức tiêu cực liên tục bị đẩy lên khiến dư luận ném đá thí sinh. Còn tin tức có lợi dường như bị ai đó ém xuống.

Sophia cũng nhận ra thái độ khác thường của tôi. Lần đầu tiên thấy ông sếp trẻ luôn ăn mặc chỉn chu, thái độ lịch thiệp với tất cả cấp dưới lại trưng ra khuôn mặt lạnh tanh như tay giang hồ anh chị thứ thiệt. Cô thư ký lúc này có chút bất ngờ nhưng với tác phong chuyên nghiệp nhanh chóng bình tĩnh, ngẫm nghĩ một lúc Sophia lên tiếng hỏi:

- Giờ tính sao đây anh. Có cần em...

Tôi đưa tay ra hiệu im lặng. Đôi mắt đăm chiêu lúc này nhíu lại, bầu không khí trong văn phòng đóng kín nặng nề. Nghĩ ngợi một giây tôi quyết định gọi cho Hoàng Linh trước.

Sau ba hồi chuông reo không có ai trả lời.

Tôi gọi lại lần nữa...

- Alo chồng! Vợ nghe đây.Hihi!

Giọng Hoàng Linh vang lên, vẫn vui tươi sôi nổi như mọi ngày. Chẳng nghe ra giọng của người đang gặp rắc rối, thế nhưng chơi với nhau lâu năm tôi thừa hiểu.

- Vợ yêu quay cam đi đâu thế. Khoe sàn nhà mới à? Nhớ vợ quá, cho chồng ngắm vợ xinh đẹp nào!!!

Tôi đáp lời với chất giọng trầm cố tỏ ra bình thản. Ngày thường quen miệng xưng tao mày, Hoàng Linh luôn gọi tôi bằng chồng. Hôm nay tôi gọi vợ theo cách ngọt ngào nhất khiến Sophia bên cạnh có phần mất tự nhiên.

- Ư...Mới ngủ dậy. Vợ chưa make up nhìn mặt như con chết trôi. Không muốn cho chồng thấy. Khi khác nha chồng.

Hoàng Linh lúc này giọng có chút thay đổi.

- Vợ! Em vào đây với chồng nhé. Còn nếu không giờ chồng sẽ ra ngoài đấy.

Tôi quay sang Sophia bằng chất giọng nhẹ nhàng nhất có thể lúc đó:

- Dung! Em đặt vé cho anh, chuyến sớm nhất!

Có tiếng khóc oà đầu dây bên kia, Hoàng Linh giọng mếu máo:

- Hức hức! Chồng biết hết rồi à? Huhu! Chồng ơi chồng, họ bảo vợ gian lận phẫu thuật thẩm mỹ. Huhu! Họ chửi xúc phạm vợ đủ điều. Trước giờ vợ nghe lời chồng đâu đâu có dám sửa chút gì trên mặt. Vợ sợ chồng không thích con gái sửa này nọ. Hức hức!

Lần thứ tư tôi chứng kiến con bé khóc...Trong lòng như có cả ngọn núi lửa sắp phun trào. Ngoài mặt vẫn cố tỏ ra bình tĩnh nhất:

- Ừ! Không sao. Ở yên đó chút chồng tới. Trời biết đất biết bản thân mình biết không thẹn là được. Chồng tin vợ mà!

- Huhu! Mà chồng ơi họ quá đáng lắm. Nhắn tin vào số điện thoại , facebook chửi vợ. Xong người ta nhắn cho cả bố mẹ vợ nữa. Hức! Vợ sợ lắm!

Lúc này tôi mới nhìn thấy con bé, khuôn mặt phờ phạc, nước mắt nước mũi tèm nhem trông mà xót.

Sau khi từ chối lời đề nghị sổ sàng của tên đại gia kia, đang là gương mặt mới khá hot những tháng gần đây hợp đồng quảng cáo, cho tới show lớn nhỏ đều giảm đi dần đều. Và nhanh chóng bị thay thế bởi gương mặt khác. Nhưng sự kiện về sau không ai dám mời Hoàng Linh bởi vì sợ đụng chạm tới kẻ kia.

Sophia lấy xe chở tôi hướng ra sân bay. Ngồi trên xe nhìn dòng người qua lại lòng cứ nôn nao.

- Em vừa cho người tìm hiểu, có vẻ như chị làm phật lòng bên tập đoàn T của lão việt kiều CT. Mấy tháng gần đây lão đã đánh tiếng ra bên ngoài nếu ai dám hợp tác với chị thì những sao lớn thân quen của công ty lão sẽ ngưng hợp tác hợp tác đồng loạt với bên đó.

Sophia vừa lái xe vừa phân tích vấn đề cho tôi nghe.

Cắn nhẹ lên đầu ngón tay suy nghĩ, tâm trạng lúc này có phần rối bời, giọng tôi nghiến qua kẽ răng:

- Em liên hệ bên truyền thông, book báo chạy quảng cáo viết bài theo hướng tích cực. Bao nhiêu cũng phải chi ra cho anh.

Sophia giọng điềm tĩnh vừa chăm chú lái xe vừa nói:

- Sếp! Theo em lúc này không nên làm vậy.

Tôi nhìn sang với ánh mắt có phần khó hiểu. Sophia liền tiếp tục nói cho tôi nghe:

- Hiện tại bên đó đang nhắm vào chị Linh. Lên bài tiêu cực liên tục. Tuy thế chị Linh cũng chưa phải là tên tuổi có hạng cao, tin tức tiêu cực cũng gói gọn trong nhóm nhỏ fan sắc đẹp. Nếu anh lại book báo theo chiều ngược lại, bên kia họ cũng sẽ làm vậy. Cuối cùng sẽ đẩy vấn đề trở nên nghiêm trọng hơn biến thành trận chiến truyền thông.

Ngừng một giây cho tôi dần định hình những lời mình nói, Sophia tiếp tục:

- Có tranh cãi sẽ thu hút người qua đường. Tên tuổi chị Linh có thể theo đó khiến người ta biết đến nhiều hơn. Dù là tai tiếng thế nhưng nếu anh ý định để chị hoạt động tiếp thì nên làm. Còn nếu anh không ý định để chị theo con đường này thì hãy để vấn đề lắng xuống. Những chuyện thế này ngày nào cũng xảy ra thôi. Theo thời gian đám bò lại cuốn vào drama mới và nhanh chóng quên đi thôi Sếp!

Tôi trầm ngâm, ánh mắt nhíu lại bắt đầu cân nhắc thiệt hơn. Một lúc sau tôi liên hệ với Dũng Khùng trao đổi mấy vấn đề xem như nước cờ sau cuối nếu cần dùng tới. Kết thúc cuộc gọi nhìn sang Sophia nhẹ giọng:

- Thôi được rồi, cứ làm theo ý em, cần gì cứ báo lại anh!

- Ok.Sếp!!!

Tới sân bay tôi bước vào Sophia liền gọi sau lưng:

-Sếp!!!

Có lẽ cô thư ký quên điều gì đó tôi quay lại nhìn em. Sophia vừa bước tới gần cởi áo khoác gấp gọn đưa về phía tôi:

- Anh đi vội vậy ngoài Bắc chắc hơi lạnh ấy. Sếp cầm tạm áo măng-tô của em.

Ba tiếng sau tôi có mặt ở Thủ Đô, tháng 11 cũng là lúc mùa thu khẽ khàng bước vào những ngày cuối cùng để lại bầu không khí dịu nhẹ, se lạnh đầy vấn vương.

Cái lạnh ở đây khiến một đứa nhiều năm sống ở Sài Gòn như tôi có phần chưa thích ứng kịp. Vừa xuống khỏi sân bay tôi đã run liên hồi, đành khoác tạm chiếc măng tô màu be của Sophia chuẩn bị sẵn. Con bé cao, với cả mẫu áo khoác unisex thế nên mặc vào cũng không tới nỗi bị gọi là biến thái mặc đồ con gái.

Trời trong xanh hơn, nắng vàng nhẹ trải đều trên những con phố phủ đầy lá rụng thế mà vẫn lạnh quá thể. Có lẽ do những năm qua tôi đã quen với hai mùa mưa nắng ở phía Nam ấp áp.

Những cơn gió hanh hao mang theo mùi ngai ngái của sớm mai bảng lảng hơi sương. Cúc họa mi bắt đầu nở trắng tinh khôi trên những gánh hàng rong, nơi đầu phố cuối ngõ. Đó là thời điểm Hà Nội đẹp một cách dịu dàng, bình yên nhất trong năm. Đã không ít lần Hoàng Linh rủ tôi ghé Hà Nội vào mùa cúc hoạ mi này. Thế nhưng tôi đều bỏ lỡ, cuối cùng luôn là cô ấy lặn lội vào Nam.

Đón xe tới địa chỉ Hoàng Linh đang sống, con bé khoác vội chiếc áo hoodie. Đeo khẩu trang, mang kính râm lớn, đội mũ lưỡi trai kéo sụp ra đón tôi. Đứng chờ một lúc những tiếng chửi của mấy bà hàng quán bên cạnh vang đều.

- Khiếp! Hà Nội nghìn năm văn vở. Mỗi chửi thôi cũng  văn nghệ!

Tôi cảm thán trong lòng rồi đi theo chân Hoàng Linh bước vào nhà.  Vừa đóng cửa Linh đã ôm chầm lấy tôi thút thít. Sau cặp kính to bản là đôi mắt sưng húp có lẽ vì khóc suốt đêm.

- Ngoan nào! Có tao đây rồi... Mọi chuyện rồi sẽ qua thôi! 

Tôi vuốt nhẹ lên mái tóc em, dỗ dành bằng chất giọng ấm và nhẹ nhàng. Hoàng Linh cũng đã ngừng khóc, có lẽ phần vì quá mệt. Giọng em khản đặc:

- Sao cùng là con người với nhau, mà họ nặng lời thế chồng? Vợ có làm gì họ đâu mà họ mạt sát vợ với gia đình tới vậy hả chồng?

Tôi cứ đứng yên cho Hoàng Linh dựa vào, một lúc lâu sau trên bờ vai có tiếng thở nhẹ và đều. Có lẽ nhiều ngày qua đã sống trong nỗi lo sợ và căng thẳng, lúc này em ngủ thiếp đi đôi tay vẫn ôm chặt lấy tôi như cố bấu víu cọng cỏ cuối lúc chới với giữa dòng nước. Cũng phải thôi vốn hoa khôi đang lên nhanh sau mấy cuộc thi, hiện lấn sân sang nghiệp diễn và cả mảng dẫn chương trình bỗng dưng một ngày mọi thứ đổ ập ngay trước mắt theo cái cách như thế cơ mà.

Tôi khẽ thở ra, nhẹ nhàng bế Linh vào phòng, đặt em ngay ngắn lên chiếc giường êm. Lặng lẽ ngồi ngắm em thật lâu, trong tim có cảm giác muốn chở che cho cô gái này cả một đời. Tôi hận những kẻ ngu si ngoài kia, hận những kẻ đã làm một cô gái mong manh vào tình cảnh này. 

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận