• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Sự Hợp Tác Và Rung Động Dưới Bầu Trời Mùa Thu

Chương 17 Dũng cảm vì anh

0 Bình luận - Độ dài: 2,747 từ - Cập nhật:

Sau buổi tối vui vẻ với Chitose và hộp kem dâu của Shinji, Hiyori trở về phòng, thả mình lên giường. Cô mặc một bộ đồ ngủ bằng vải nỉ màu hồng nhạt, rộng thùng thình, có in hình một chú thỏ đáng yêu. Mái tóc dài được búi hờ trên đỉnh đầu, vài lọn tóc mềm mại rủ xuống gương mặt. Cô cầm chiếc thìa nhỏ, chậm rãi thưởng thức từng muỗng kem dâu ngọt ngào và mát lạnh. Vị kem tan chảy trong miệng, mang theo một chút dư vị của hạnh phúc, khiến cô bất giác nghĩ về Shinji. Cô mỉm cười, cảm nhận được sự ấm áp mà cậu mang lại, không chỉ qua hộp kem mà còn qua những hành động thầm lặng khác.

Cùng lúc đó, Chitose cũng ngồi bên cạnh, vừa xem lướt qua các bình luận trên vlog "Một ngày làm coser" đang gây sốt, vừa ăn kem.

"Này Hiyori, vlog của cậu hot quá trời luôn!" Chitose vừa nói vừa xuýt xoa. 

"Xem này, hơn hai chục ngàn lượt thích rồi!"

Hiyori chỉ mỉm cười, ánh mắt vẫn dán chặt vào màn hình điện thoại của mình. Đa số đều là những lời khen ngợi tích cực, nhưng giữa hàng ngàn lời xuýt xoa, cô bắt gặp một vài bình luận mang tính ác ý, nhắm vào Shinji. Mặc dù chỉ là số ít, nhưng những câu từ đó lại như một lưỡi dao vô hình cứa vào lòng cô.

"Cái ông nhiếp ảnh gia tóc trắng đó nhìn chảnh chọe ghê!"

"Có tài thì cũng nên khiêm tốn chút chứ, mặt lúc nào cũng như bị bắt nợ." 

"Chắc là dựa hơi Hiyori-chan để nổi tiếng thôi chứ gì." 

"Trông lạnh lùng vậy chắc khó ở lắm."

Những bình luận tiêu cực đó, tuy ít ỏi, nhưng lại khiến Hiyori cảm thấy khó chịu dâng trào. Nụ cười trên môi cô vụt tắt, thay vào đó là vẻ mặt đầy bực bội. Một cơn giận dữ nhỏ bé cuộn lên trong lòng, khiến cô siết chặt chiếc điện thoại trong tay.

"Sao họ lại có thể nói anh Shinji như vậy chứ?" Hiyori khẽ lẩm bẩm.

Chitose, thấy Hiyori cau mày, cũng đưa mắt đọc những bình luận kia. Cô cau mày bực tức gõ mạnh thìa vào thành hộp kem.

"Mấy người này lạ thật! Không biết gì thì đừng phán xét chứ! Người ta làm việc chuyên nghiệp, tài năng, mà lại đi nói vậy!"

Hiyori cảm thấy một sự thôi thúc mạnh mẽ, một ngọn lửa bùng lên trong lồng ngực, muốn bảo vệ Shinji. Cô biết cậu ấy không phải là người như vậy. Cậu ấy chỉ sống nội tâm, không thích thể hiện ra bên ngoài, và cậu ấy thực sự rất tài năng. Shinji không bao giờ dựa dẫm vào ai, tài chính của cậu hoàn toàn độc lập nhờ những công việc ngoài. Việc cậu ấy xuất hiện trong video của cô là một sự ưu ái, chứ không phải để tìm kiếm sự nổi tiếng. Cô không thể để những lời lẽ ác ý đó làm tổn hại đến người mà cô trân trọng, đến "nghệ sĩ của tôi".

Mặc cho trái tim đập thình thịch vì lo sợ, cô hít một hơi thật sâu, rồi gõ một bình luận mới, trả lời trực tiếp một trong những bình luận tiêu cực nhất. Chitose thấy Hiyori bắt đầu gõ thì ngạc nhiên.

"Cậu định làm gì thế?"

"Tớ không thể im lặng được." Hiyori nói, ánh mắt cô đầy vẻ kiên quyết. 

"Họ không thể nói anh Shinji như vậy được, không ai được phép nói xấu anh ấy."

Từng ngón tay cô gõ những dòng chữ một cách dứt khoát, mạnh mẽ, như thể đang dồn hết sức lực và sự tức giận vào đó. Đây là lần đầu tiên cô công khai bảo vệ Shinji trên nền tảng mạng xã hội, và cô biết mình sẽ không hối hận.

"Mình hiểu mọi người có những suy nghĩ riêng, nhưng làm ơn đừng phán xét người khác chỉ qua vẻ bề ngoài hay một đoạn video ngắn. Anh Shinji là một nhiếp ảnh gia và nhà thiết kế cực kỳ tài năng, chuyên nghiệp, và rất tâm huyết với công việc. Anh ấy luôn đặt chất lượng lên hàng đầu và làm việc rất nghiêm túc. Anh ấy không 'lạnh lùng' như mọi người nghĩ đâu, chỉ là không thích nói nhiều thôi. Và mình chắc chắn anh ấy không cần dựa hơi ai để nổi tiếng cả. Mọi người có thể không biết, nhưng anh ấy nhận rất nhiều dự án lớn bên ngoài, và tài chính của anh ấy rất vững vàng. Mong mọi người có cái nhìn khách quan hơn và tôn trọng công sức của một nghệ sĩ chân chính. Cảm ơn mọi người!"

Hiyori đăng bình luận của mình, trái tim cô đập thình thịch. Cô không biết Shinji sẽ phản ứng thế nào nếu cậu thấy, nhưng cô không hối hận. Cô muốn mọi người hiểu đúng về cậu. Cô nhận ra, đây cũng chính là cách cô gián tiếp khẳng định vị trí của Shinji trong lòng mình.

"Tuyệt vời!" Chitose reo lên, ôm chầm lấy Hiyori. "Đúng là Hiyori của tớ! Tớ tự hào về cậu lắm đấy! Anh ấy mà đọc được bình luận này thì chắc chắn sẽ rất cảm động cho xem."

Hiyori khẽ rùng mình trước cái ôm bất ngờ, nhưng rồi cô cũng vòng tay ôm lại Chitose. Ánh mắt Hiyori vẫn dán chặt vào màn hình điện thoại, nơi bình luận của cô vừa được đăng tải. Ngay lập tức, bình luận nhận được sự chú ý lớn. Hàng loạt người hâm mộ khác đã lên tiếng ủng hộ cô và Shinji, bênh vực cậu trước những lời ác ý.

"Đúng đó! Đừng có nói người khác vậy chứ! Ai theo dõi Hiyori-chan lâu đều biết Shinji-kun tài năng cỡ nào mà."

"Hiyori-chan nói chuẩn luôn! Shinji-kun xứng đáng được tôn trọng!"

"Nhìn cái cách Hiyori-chan bảo vệ Shinji-kun kìa! Dễ thương quá đi mất!"

Hiyori cảm thấy một tảng đá nặng trĩu vừa được nhấc khỏi lồng ngực. Cô thở phào nhẹ nhõm, khóe môi khẽ cong lên. Dần dần, những bình luận tiêu cực đó bị lấn át bởi những lời bênh vực cậu. Cô biết, việc mình lên tiếng không chỉ là bảo vệ Shinji, mà còn là một cách để khẳng định vị trí của cậu trong lòng cô, một cách gián tiếp nhưng cũng là sự khẳng định rõ ràng nhất. Cô thầm nghĩ: "Mình muốn bảo vệ anh Shinji khỏi những lời lẽ khó nghe đó."

Shinji ngồi ở góc làm việc của mình, ánh đèn bàn chiếu sáng một góc bàn làm việc, hắt bóng lên những thiết bị nhiếp ảnh và giá vẽ đầy màu sắc. Đêm đã khuya, chỉ còn tiếng quạt tản nhiệt của máy tính kêu vo ve. Cậu, một người luôn sống trong thế giới riêng và không quan tâm đến những lời đàm tiếu bên ngoài, lại cảm thấy được an ủi và trân trọng sâu sắc khi Hiyori đứng ra bảo vệ mình.

Đôi mắt đỏ hoe vì thức khuya của cậu dán chặt vào màn hình máy tính, nơi bình luận của Hiyori nổi bật giữa vô vàn những lời khen ngợi. Shinji khẽ hít một hơi thật sâu, như để kìm nén một cảm xúc đang dâng trào trong lòng. Cậu đọc đi đọc lại từng câu, từng chữ mà cô đã viết để bảo vệ cậu, đặc biệt là những chi tiết chỉ có những người gần gũi mới biết.

"Một nghệ sĩ chân chính," "tài chính vững vàng,"... Từng lời nói như một lời khẳng định, một sự thừa nhận mà cậu chưa bao giờ dám nghĩ tới. Những lời nói đó chứng tỏ cô đã thực sự quan sát và trân trọng cậu, chứ không chỉ là một người hâm mộ thông thường. Cậu đưa tay lên, nhẹ nhàng chạm vào màn hình, như muốn chạm vào chính Hiyori. Cậu cảm thấy một sự rung động mạnh mẽ trong lồng ngực. Đó không chỉ là sự biết ơn, mà còn là sự thừa nhận rằng cảm xúc cậu dành cho cô đã được đáp lại.

Shinji khẽ nhếch môi, một nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa, ẩn chứa sự thấu hiểu và một chút bối rối. Cậu không phải là người giỏi thể hiện cảm xúc bằng lời nói, lời nói của cậu thường khô khan và thẳng thắn. Nhưng cậu biết cách đáp lại sự chân thành của Hiyori. Cậu muốn cô biết rằng cậu đã nhìn thấy, đã cảm nhận được sự quan tâm đó.

Một cảm giác ấm áp len lỏi trong lồng ngực khi cậu nghĩ đến nụ cười của Hiyori trên màn hình. Shinji đưa tay lên bàn phím, các ngón tay cậu khựng lại trên phím "Delete". Cậu muốn viết một điều gì đó dài hơn, ý nghĩa hơn, để bày tỏ hết những gì cậu cảm thấy, nhưng rồi lại xóa đi. Từng câu chữ hiện lên rồi biến mất, như chính những cảm xúc đang rối bời trong lòng cậu. Cậu nhận ra, một lời nói ngắn gọn, chân thật có lẽ sẽ có sức nặng hơn bất kỳ lời hoa mỹ nào.

Cuối cùng, cậu gõ một bình luận mới, trả lời trực tiếp bình luận của Hiyori.

"Cảm ơn em, Hiyori. Anh biết."

Bình luận của Shinji ngắn gọn, chỉ vỏn vẹn vài chữ, nhưng lại chứa đựng một ý nghĩa sâu sắc. Đó không chỉ là lời cảm ơn, mà còn là sự thừa nhận, sự thấu hiểu và một lời cam kết thầm lặng. Cậu không giải thích dài dòng, không biện minh cho bản thân, chỉ đơn giản là xác nhận rằng cậu đã nhận được sự bảo vệ của cô và trân trọng điều đó. Bình luận của Shinji nhanh chóng xuất hiện dưới bình luận của Hiyori. Cộng đồng mạng lại một lần nữa "dậy sóng".

"Trời ơi! Shinji-kun rep bình luận của Hiyori-chan kìa!" 

"Ngắn gọn nhưng chất lượng! Đúng phong cách Shinji-kun!" 

"Anh ấy nói 'Tôi biết' kìa! Có phải là anh ấy biết Hiyori-chan thích anh ấy không?" 

"Cái sự lạnh lùng nhưng lại ấm áp này của Shinji-kun đúng là làm người ta đổ gục mà!" 

"Tui ship cặp này quá đi mất! Cả hai dễ thương quá!

Đêm buông xuống, ánh trăng lấp ló sau những đám mây mỏng. Trong phòng ký túc xá ấm cúng, Hiyori nằm trên giường, chiếc điện thoại vẫn còn mở trang vlog. Bình luận của Shinji vẫn ở đó, ngắn gọn nhưng lại chứa đựng một sức nặng không thể đong đếm.

Cô đã đọc đi đọc lại nó hàng chục lần, và mỗi lần như vậy, trái tim cô lại đập rộn ràng hơn. Không phải là kiểu đập thình thịch vì sợ hãi hay lo lắng, mà là một cảm giác ấm áp, mềm mại như những cánh hoa anh đào đang nở rộ trong lồng ngực. Ánh sáng từ màn hình điện thoại hắt lên khuôn mặt cô, làm bừng lên một nụ cười ngây ngô. Cô lén đưa ngón tay chạm vào dòng chữ, cảm giác như có thể chạm vào chính anh. "Cảm ơn em, Hiyori. Anh biết." Bốn từ đơn giản ấy lại có sức mạnh hơn bất kỳ lời hoa mỹ nào, khiến mọi sự lo lắng, mọi nỗ lực của cô đều trở nên xứng đáng.

"Tớ không ngờ anh Shinji lại phản ứng như thế đấy!" Chitose ngồi bên cạnh, vừa ăn kem vừa xuýt xoa. 

"Thường ngày anh ấy chẳng bao giờ lên mạng xã hội đâu, mà hôm nay lại trả lời bình luận của cậu, còn công khai nữa chứ!" 

Hiyori khẽ đỏ mặt. "Tớ cũng bất ngờ lắm. Nhưng... 'Anh biết' là biết cái gì chứ?"

Hiyori chỉ mỉm cười, không nói gì. Cô cảm thấy mình đang trôi nổi trong một đám mây hồng, vừa hạnh phúc, vừa ngượng ngùng. Cô gập điện thoại lại, úp mặt vào chiếc gối, cố giấu đi khuôn mặt đang nóng bừng của mình, nhưng nụ cười vẫn cứ mãi nở trên môi.

Chitose đặt hộp kem xuống, nghiêm túc nhìn Hiyori. "Biết cậu thích anh ấy chứ còn gì nữa! Không phải anh ấy đã thừa nhận tình cảm của cậu rồi sao? Hơn nữa, cậu nghĩ xem, anh ấy đã mua kem cho cậu, rồi còn rep bình luận của cậu, lại còn là một câu trả lời mang ý nghĩa khẳng định như vậy. Cậu không thấy đó là một lời tỏ tình gián tiếp à?"

Má Hiyori đỏ bừng, nụ cười rạng rỡ nở trên môi. Cô cảm thấy một sự hạnh phúc dâng trào, một cảm giác ấm áp lan tỏa khắp cơ thể. Lời đáp của Shinji, dù không phải là một lời tỏ tình trực tiếp, nhưng lại có sức mạnh hơn ngàn lời nói. Nó là sự thấu hiểu, sự tin tưởng và sự gắn kết không lời giữa hai tâm hồn.

Hiyori im lặng, cô không biết phải nói gì. Cô chỉ cảm thấy một sự hạnh phúc dâng trào trong lòng. Cô biết, Chitose nói đúng. Shinji không phải là người dễ dàng bộc lộ cảm xúc, nhưng những hành động nhỏ của cậu lại chứa đựng ngàn vạn lời nói.

Sau khi đăng bình luận, Shinji đứng dậy, đi về phía bức tường được treo đầy những bức ảnh cậu tâm đắc. Cậu dừng lại trước bức ảnh Hiyori trong đêm chụp hình, với con đom đóm đậu trên tay. Đó là bức ảnh cậu yêu thích nhất, không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một khoảnh khắc của tình yêu.

Shinji đưa tay lên, ngón tay khẽ chạm vào tấm kính của khung ảnh, như để cảm nhận hơi ấm từ khoảnh khắc đó. Cậu lấy điện thoại ra, mở thư mục ảnh và đặt bức ảnh đó làm màn hình khóa. Đó là một hành động nhỏ, thầm lặng, nhưng lại mang một ý nghĩa lớn. Nó là lời cam kết của cậu.

Đêm đã khuya, Hikaru nằm trên giường, đang lướt mạng xã hội thì đột ngột ngồi bật dậy. Ánh mắt anh dán chặt vào màn hình điện thoại, miệng há hốc kinh ngạc. Anh suýt chút nữa đã làm rơi chiếc điện thoại vì sốc.

"Ê! Shinji!" Hikaru gọi, giọng đầy sự phấn khích. "Mày... mày đã làm cái gì thế hả?"

Shinji vẫn ngồi trên bàn làm việc, ánh mắt cậu vẫn dán vào màn hình máy tính.

"Ừ," Shinji đáp, giọng cậu trầm ấm.

Hikaru biết Shinji ít nói, nên anh quyết định đi thẳng vào vấn đề. Anh bước nhanh tới bên bàn làm việc của Shinji, khuôn mặt đầy vẻ tò mò. "Mày có biết là mày đã làm gì không hả?" Hikaru nói, giọng đầy sự phấn khích. "Mày đã công khai thừa nhận tình cảm của cô ấy rồi đấy! Cả cộng đồng mạng đang xôn xao kìa!"

Shinji im lặng, ánh mắt vẫn dán vào màn hình, nhưng khóe môi cậu khẽ cong lên một cách vô thức. "Tao biết mà," cậu khẽ nói.

"Thôi được rồi," Hikaru nói, giọng cậu trầm xuống. Anh đặt tay lên vai Shinji, vỗ nhẹ.

 "Tao biết mày không giỏi nói chuyện. Nhưng mày có biết là Hiyori-chan rất vui không? Mày có biết là cô ấy đã xúc động lắm khi thấy bình luận của mày không?" Shinji ngạc nhiên, cậu quay đầu lại, nhìn thẳng vào Hikaru. 

"Em ấy... xúc động lắm à?"

"Ừ," Hikaru đáp. 

"Và mày có biết không, cô ấy đã mỉm cười suốt cả đêm. Mày đã làm cô ấy hạnh phúc đấy, Shinji."

Lúc này, Shinji mới quay trở lại màn hình máy tính, nhưng không phải để xem bình luận, mà là để nhìn ảnh của Hiyori trên màn hình khóa điện thoại. Trong lòng cậu có một cảm giác ấm áp và hạnh phúc dâng trào. Cậu biết, cậu đã làm đúng.

"Vậy, mày định làm gì tiếp theo?" Hikaru hỏi, giọng nói trở nên nghiêm túc hơn.

 "Mày không thể cứ để mọi chuyện như thế này được. Mày phải hành động đi chứ!"

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận