• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Sự Hợp Tác Và Rung Động Dưới Bầu Trời Mùa Thu

Chương 13 Mưa giông, lời mời và nụ cười bí ẩn

0 Bình luận - Độ dài: 3,106 từ - Cập nhật:

Những ngày sau buổi chụp kỷ yếu và cuộc trò chuyện với mẹ và Akari, mối quan hệ giữa Shinji và Hiyori tiếp tục phát triển một cách tự nhiên. Họ nhắn tin cho nhau nhiều hơn, không chỉ về công việc mà còn về những chuyện vu vơ trong cuộc sống thường ngày. Shinji vẫn kiệm lời, nhưng những tin nhắn của cậu ấy giờ đây có thêm chút gì đó ấm áp, và Hiyori luôn có thể cảm nhận được sự quan tâm của cậu qua từng dòng chữ.

Hôm đó, Hiyori có lịch phát sóng trực tiếp tại studio của Shinji. Studio của cậu nằm ở một con phố yên tĩnh, cách xa trung tâm náo nhiệt. Hiyori thích không gian này, nó mang lại cho cô cảm giác yên bình và tập trung.

Trên màn hình, Hiyori tươi tắn, rạng rỡ. Cô nở nụ cười duyên dáng, trò chuyện vui vẻ với người hâm mộ. "Chào mọi người, Hiyori đã trở lại rồi đây! Hôm nay Hiyori sẽ cùng các bạn trò chuyện về những kỷ niệm đáng nhớ của tuổi học trò nhé!" Khuôn mặt cô bừng sáng dưới ánh đèn, đôi mắt long lanh thể hiện sự nhiệt huyết. Cô liên tục tương tác, trả lời các bình luận một cách nhanh chóng và thân thiện. "Kỷ niệm đáng nhớ nhất của em hả? Hmm... chắc là buổi chụp kỷ yếu của Akari, em gái em đó! Em đã có một ngày thật vui vẻ bên gia đình và các bạn nhỏ. Mọi người biết không, nhiếp ảnh gia của buổi đó cực kỳ chuyên nghiệp và tận tâm luôn đó!"

Shinji, sau một ngày làm việc với dự án thiết kế ở ngoại ô thành phố, đang trên đường trở về. Bầu trời thành phố về chiều xám xịt, những đám mây đen vần vũ báo hiệu một cơn mưa giông lớn sắp ập đến. Shinji quyết định ghé qua studio một chút trước khi về hẳn nhà. Cậu đã mua hai suất mì gói về, một cho cậu và một cho Hikaru, người bạn cùng phòng. Nhưng rồi cậu lại rẽ hướng, quyết định ghé qua studio.

Khi Shinji về đến con phố nơi studio tọa lạc, những hạt mưa đầu tiên đã bắt đầu rơi xuống, ngày càng nặng hạt. Cậu vội vã mở cửa studio, rũ vội những giọt mưa bám trên chiếc áo khoác đen quen thuộc. Vừa bước vào trong, cậu khẽ khựng lại. Ánh đèn từ phòng livestream vẫn còn sáng. Hiyori vẫn còn ở đó.

Đúng lúc đó, trời bỗng đổ mưa như trút nước, kèm theo những tiếng sấm sét liên hồi vang vọng. Cả khu phố chìm vào bóng tối khi điện đột ngột bị cắt.

"Trời ơi!" Hiyori giật mình, theo phản xạ hét lên một tiếng nhỏ. Toàn bộ studio chìm trong bóng tối. Màn hình máy tính tắt ngúm, chiếc đèn livestream cũng vụt tắt. Cô cảm thấy tim đập thình thịch, một cơn run rẩy chạy dọc sống lưng. Cô cuộn tròn người trong góc phòng, hai tay ôm chặt đầu gối, cố gắng xua tan cảm giác sợ hãi. "Phải làm sao đây? Sợ quá..."

Bên ngoài, Shinji cũng giật mình khi thấy cả khu vực mất điện. Ánh sáng duy nhất còn le lói là từ những tia chớp xé toạc bầu trời đêm. Hiyori đang ở trong đó một mình. Suy nghĩ đó lập tức chiếm lấy tâm trí Shinji. Cậu biết Hiyori sợ bóng tối và sấm sét. Cậu không thể để cô ở một mình trong tình trạng này. Không chút do dự, Shinji lấy điện thoại ra, bật đèn pin, rồi nhanh chóng chạy về phía phòng livestream.

Shinji gõ cửa. "Hiyori? Em có ở trong đó không?" Giọng cậu trầm và có chút lo lắng.

Hiyori đang co ro trong góc phòng. Nghe thấy giọng Shinji, cô như vớ được cọng rơm cứu mạng. "Shinji-kun! Em ở đây!" Cô vội vàng chạy ra mở cửa.

Ánh sáng yếu ớt từ đèn pin điện thoại của Shinji rọi vào khuôn mặt trắng bệch của Hiyori. Đôi mắt hổ phách của cô mở to, ánh lên sự sợ hãi và nhẹ nhõm đan xen. Shinji thấy rõ sự run rẩy trong người cô.

"Sấm chớp và mất điện... anh đoán em sợ," Shinji nói, giọng cậu dịu hẳn. Cậu bước vào trong, khẽ đóng cửa lại, mang theo vài giọt mưa còn vương trên tóc.

Hiyori không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. Cô cảm thấy ấm áp hơn khi có Shinji ở bên. Tiếng sấm vẫn rền vang, khiến cô rụt rè hơn. Shinji thấy vậy, không nói nhiều, cậu đặt chiếc đèn pin xuống bàn để ánh sáng rọi khắp phòng, rồi khẽ ngồi xuống cạnh Hiyori. Cậu không chạm vào cô, nhưng sự hiện diện của cậu đã đủ để trấn an Hiyori.

"Anh ở đây," Shinji khẽ nói, như một lời cam kết.

Hiyori nhìn Shinji, đôi mắt cô ngấn nước. Trong khoảnh khắc đó, giữa bóng tối và tiếng sấm, Hiyori cảm thấy một sự bình yên lạ kỳ khi có Shinji ở bên. Cô đã quen với việc luôn phải mạnh mẽ và rạng rỡ, nhưng trước Shinji, cô có thể yếu đuối.

"Anh... anh sẽ ở lại với em chứ?" Hiyori hỏi, giọng cô run rẩy.

Shinji không trả lời bằng lời nói. Cậu khẽ đưa tay ra, đặt nhẹ lên vai Hiyori, như một lời trấn an. Sự chạm nhẹ nhàng nhưng đầy vững chãi của cậu khiến Hiyori cảm thấy an toàn tuyệt đối. Cô tựa nhẹ vào vai Shinji, hít hà mùi hương thoang thoảng quen thuộc từ cậu.

Thời gian trôi qua, cơn mưa và sấm chớp dần dịu lại. Tiếng sấm ngớt dần, và tiếng mưa cũng nhỏ hơn. Ánh đèn đường le lói bật sáng trở lại, báo hiệu điện đã có. Ánh sáng dần tràn vào căn phòng, xua tan bóng tối.

Hiyori khẽ ngẩng đầu lên, nhìn Shinji. Gương mặt cậu, dưới ánh đèn mờ, hiện lên vẻ điềm tĩnh và ấm áp.

"Cảm ơn anh, Shinji-kun," Hiyori nói, giọng cô chân thành. "Anh đã cứu em."

Trong khoảnh khắc đó, Shinji bất ngờ ôm Hiyori vào lòng. Cậu vỗ nhẹ lên lưng cô, như một lời động viên. "Không sao rồi, có anh ở đây."

Shinji cảm thấy trái tim mình đập mạnh. Khi ôm Hiyori, cậu cảm nhận được sự run rẩy của cô dần biến mất. Cô tựa vào lòng cậu, nhỏ bé và yếu đuối. Cậu cảm thấy một sự thôi thúc mạnh mẽ muốn bảo vệ cô. Mùi hương dịu nhẹ từ tóc cô, sự ấm áp từ cơ thể cô, tất cả khiến Shinji cảm thấy một sự bình yên lạ kỳ. Cậu không muốn buông cô ra, chỉ muốn ôm cô thật chặt để xua tan mọi nỗi sợ hãi trong cô.

Hiyori cũng bất ngờ, nhưng cô cũng vòng tay ôm chặt lấy Shinji. Một cảm giác bình yên và hạnh phúc lan tỏa khắp cơ thể cô. Đây là lần đầu tiên cô được Shinji ôm. Lồng ngực cậu rộng lớn và vững chãi, mang đến cho cô một cảm giác an toàn tuyệt đối. Cô có thể nghe thấy nhịp tim của cậu, một nhịp đập mạnh mẽ và đều đặn. Cô cảm thấy mình đã tìm thấy nơi thuộc về, nơi mà cô có thể là chính mình, yếu đuối, mong manh và được che chở.

Cả hai cứ thế ôm nhau một lúc, cho đến khi điện thoại của Hiyori vang lên, báo hiệu có tin nhắn mới. Hiyori khẽ đẩy Shinji ra, gương mặt đỏ bừng. Shinji cũng có chút ngượng ngùng, cậu lấy điện thoại ra, thấy tin nhắn từ Hikaru: "Mưa to quá, cậu có về được không? Mì tớ mua cậu ăn hộ nhé!"

Shinji cười nhạt. "Anh có mua mì về. Chúng ta cùng ăn nhé?"

Hiyori gật đầu, vui vẻ. Cô đi lấy nước nóng, còn Shinji thì lấy hai gói mì ra, bóc ra và đổ vào tô. Cả hai cùng nhau ngồi trên sàn studio, ăn mì dưới ánh đèn flash của điện thoại. Ánh sáng chập chờn tạo nên một không gian lãng mạn và ấm cúng.

Hiyori vừa húp một miếng mì nóng hổi, vừa nói: "Thật không ngờ, có một ngày em lại được ăn mì gói trong studio của anh như thế này."

Shinji mỉm cười. "Cuộc sống luôn có những điều bất ngờ mà."

Hiyori gật đầu, ánh mắt cô lấp lánh niềm vui. "Đúng vậy. Bất ngờ như việc anh xuất hiện để cứu em vậy."

Shinji chỉ khẽ lắc đầu, rồi đưa một miếng thịt bò trong tô mì của mình sang tô của Hiyori. "Ăn nhiều vào, em gầy đi rồi đấy."

Hiyori cảm thấy tim mình như tan chảy. Cô mỉm cười thật tươi, rồi nói: "Cảm ơn anh, Shinji-kun."

Cả hai tiếp tục ăn mì. Cơn đói và sự ấm áp từ tô mì nóng hổi xua tan đi sự sợ hãi ban nãy. Hiyori cảm thấy mình thật may mắn khi có Shinji ở bên. Mặc dù anh không nói nhiều, nhưng mỗi hành động của anh đều thể hiện sự quan tâm sâu sắc. Tình cảm giữa họ đã không còn là những rung động thầm lặng nữa, mà là một sợi dây gắn kết vững chắc, được thử thách và minh chứng trong đêm mưa sấm

Sau đêm mưa sấm tại studio, Hiyori và Shinji tuy không nói lời nào về cảm xúc của mình, nhưng sợi dây gắn kết giữa họ đã bền chặt hơn. Hiyori cảm thấy tự tin hơn khi ở bên Shinji, và cậu cũng dường như thoải mái hơn khi thể hiện sự quan tâm của mình

Tại lớp học, Hiyori đang chăm chú lắng nghe thầy giáo giảng bài, nhưng tâm trí cô lại đang ở một nơi khác. Cô khẽ lướt điện thoại, thấy một bình luận của fan trên Instagram: "Hiyori-chan, cậu có thể làm một video 'Một ngày làm coser' không? Mình rất muốn xem quá trình cosplay của cậu từ A đến Z!" Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Hiyori. Đây là một ý tưởng hay! Cô mỉm cười. Đây không chỉ là một dự án hay để tương tác với người hâm mộ, mà còn là cơ hội để cô thể hiện sự chuyên nghiệp của mình. Hiyori nhanh chóng quyết định sẽ thực hiện dự án này.

Vô tình, cô lướt qua một quảng cáo về skin nữ sinh của nhân vật Firefly trong một tựa game nổi tiếng. Hình ảnh cô bé với mái tóc vàng óng, đôi mắt lấp lánh và bộ đồng phục nữ sinh xinh xắn ngay lập tức thu hút Hiyori. Chốt! Mình sẽ cosplay nhân vật này.

Sau khi tan học, Hiyori trở về ký túc xá. Cô ngồi vào bàn, mở máy tính và bắt đầu viết kịch bản chi tiết cho video "Một ngày làm coser". Cô phác thảo từng cảnh quay, từ việc chuẩn bị trang phục, hóa trang, đến quá trình chụp ảnh và tương tác với người hâm mộ. Khi nghĩ đến phần chụp ảnh, hình ảnh Shinji Takamiya hiện lên rõ nét trong tâm trí cô. Với tài năng và sự chuyên nghiệp của cậu, Shinji chắc chắn sẽ là người phù hợp nhất để giúp cô.

Hiyori soạn tin nhắn, xóa rồi lại gõ, mất cả tiếng đồng hồ. Cô không muốn tin nhắn quá đường đột, cũng không muốn nó quá xã giao. Cô muốn nó thể hiện sự tôn trọng với công việc của Shinji, nhưng cũng phải đủ gần gũi để cậu cảm nhận được tình cảm của cô. Cuối cùng, cô hít một hơi thật sâu và nhấn gửi.

Tin nhắn gửi Shinji-kun: "Shinji-kun, em có một dự án mới rất quan trọng và em muốn quay một vlog 'Một ngày làm coser'. Em rất muốn mời anh làm photographer và hỗ trợ em với vai trò staff cho buổi quay hôm đó. Anh có rảnh không?"

Hiyori đặt điện thoại xuống, tim đập thình thịch. Cô cảm thấy hồi hộp như một cô bé vừa tỏ tình. Lời mời này không chỉ là công việc, mà còn là cách cô muốn kéo Shinji vào thế giới của mình sâu hơn nữa. Cô hy vọng cậu sẽ đồng ý.

Cùng lúc đó, tại căn hộ của Shinji, cậu đang ngồi trên ghế sofa, tay cầm một cuốn sách dày cộp. Điện thoại của cậu đặt trên bàn, im lìm. Hikaru, người bạn cùng phòng, đang ngồi chơi game, chợt thấy điện thoại của Shinji sáng lên. Anh liếc nhìn, thấy tên người gửi là "Hiyori."

"Này, bạn thân của cậu nhắn tin này," Hikaru nói, giọng điệu trêu chọc. Anh cầm điện thoại lên, định đưa cho Shinji.

Shinji ngước lên, nhíu mày. "Ai?"

"Hiyori đó!" Hikaru nói, rồi đọc to tin nhắn. "Ô! 'Shinji-kun, em có một dự án mới rất quan trọng và em muốn quay một vlog...' Gì đây? Rõ ràng là muốn hẹn hò chứ gì!"

Shinji giật lấy điện thoại từ tay Hikaru, vẻ mặt không biểu lộ cảm xúc. "Cậu đừng có đọc tin nhắn của tôi."

Hikaru cười phá lên. "Rồi rồi, không đọc nữa! Tớ chỉ thấy có 'tình ý' gì ở đây thôi. Hiyori mà mời cậu đi làm staff á? Cái bà hoàng tử tóc trắng kia có bao giờ làm mấy cái chuyện ngoài luồng thế này đâu. Chắc chắn là có 'tình ý' gì rồi!"

Shinji phớt lờ Hikaru, đọc kỹ tin nhắn của Hiyori. Một dự án cosplay? Vlog? Đó không phải là lĩnh vực chuyên môn của cậu. Cậu là một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, không phải là một vlogger hay staff. Nhưng khi đọc đến dòng "Em rất muốn mời anh làm photographer và hỗ trợ em với vai trò staff," một nụ cười khẽ nở trên môi cậu. Cô ấy muốn mình tham gia vào thế giới của cô ấy. Cậu nhanh chóng kiểm tra lịch trình. May mắn thay, ngày đó cậu không có dự án nào quan trọng. Được thôi. Mình sẽ giúp cô ấy. Tin nhắn "Được thôi. Tôi sẽ có mặt." được gửi đi. Cậu không muốn giải thích dài dòng, chỉ cần một lời đồng ý là đủ. Cậu biết rằng, Hiyori sẽ hiểu.

Hiyori nhận được tin nhắn, lòng cô rộn ràng. Anh ấy đã trả lời! Cô vội vàng nhắn lại chi tiết về ngày, giờ và địa điểm: "Ngày 1 tháng 10, địa điểm là studio cũ của anh nha. Em cảm ơn anh nhiều lắm!"

Sau khi nhận được tin nhắn đồng ý của Shinji, Hiyori vui sướng không kìm được. Cô nở một nụ cười rạng rỡ, không biết từ lúc nào đã cong híp cả mắt. Anh ấy đã đồng ý! Một cảm giác hạnh phúc dâng trào trong lòng cô. Điều đó có nghĩa là họ sẽ có thêm thời gian bên nhau, làm việc cùng nhau một cách thân thiết hơn nữa. Mình đã thành công rồi!

Đúng lúc đó, giọng nói của Chitose vang lên từ phía sau. "Nụ cười này là sao đây Hiyori-chan? Lại là tin nhắn của 'hoàng tử tóc trắng' đúng không?" Chitose bước vào phòng, thấy Hiyori đang ôm điện thoại cười tủm tỉm.

Hiyori giật mình, vội vàng giấu điện thoại dưới gối. "Bà làm gì mà cứ rình mò hoài vậy!"

Chitose nhào đến, cố gắng kéo chiếc điện thoại ra. "Mau đưa đây! Tui biết mà! Bà đang nhắn tin với anh Shinji đúng không?"

"Đâu có đâu!" Hiyori đỏ mặt.

"Lý do lý trấu!" Chitose nhếch mép, không ngừng trêu chọc. "Tui thấy hết rồi nha! Bà mời ảnh làm staff cho vlog của bà hả? Trời đất ơi! Shinji Takamiya mà làm staff cho bà á? Cái gì đây? Tình tứ quá rồi nha!"

Hiyori xấu hổ, lấy tay che mặt. "Ảnh là nhiếp ảnh gia giỏi nhất mà tui biết. Mà tui cũng cần người hỗ trợ quay phim nữa."

"Tui ủng hộ đó!" Chitose vỗ vai Hiyori bôm bốp. "Dù sao thì đó cũng là một bước tiến lớn đó nha! Hồi trước ảnh có bao giờ làm mấy cái chuyện ngoài luồng thế này đâu. Chắc chắn là có 'tình ý' gì rồi!" Chitose vừa nói, vừa lấy điện thoại của mình ra, nhắn tin cho Hikaru.

Cùng lúc đó, tại căn hộ của Shinji, Hikaru thấy điện thoại sáng lên, là tin nhắn từ Chitose.

Tin nhắn từ Chitose: "Thấy chưa? Tớ đoán không sai mà! Hiyori vừa mời Shinji làm staff cho vlog của bà ấy đó! Hahahahaha!"

Tin nhắn từ Hikaru: "Thật sao? Hiyori-chan cũng chủ động ghê ha! Nhưng mà Shinji có đồng ý không?"

Tin nhắn từ Chitose: "Tất nhiên rồi! Hiyori nhắn tin mời, Shinji-kun lại đồng ý ngay! Rõ ràng là có 'tình ý' rồi!"

Hikaru đọc tin nhắn, quay sang nhìn Shinji, người đang ngồi đọc sách. "Này, bạn thân của cậu nhắn tin này," anh nói, giọng điệu trêu chọc. "Hình như có 'tình ý' gì ở đây."

Shinji giật lấy điện thoại từ tay Hikaru, vẻ mặt không biểu lộ cảm xúc. "Cậu im đi."

Hikaru cười phá lên. "Rồi rồi, không đọc nữa! Tớ chỉ thấy có 'tình ý' gì ở đây thôi." Đúng lúc đó, điện thoại của Hikaru rung lên, là tin nhắn từ Chitose. "Thấy chưa? Tớ đoán không sai mà! Chitose vừa nhắn tin cho tớ, bảo là Hiyori mời cậu làm staff cho vlog đó! Hahahahaha!"

Shinji nhìn tin nhắn của Hikaru, môi khẽ nhếch lên. Cậu không thể phủ nhận rằng lời mời này mang theo một ý nghĩa đặc biệt. Cậu ấy, người ít khi tham gia vào các hoạt động "ngoài luồng" công việc, lại chấp nhận lời đề nghị làm staff cho vlog của cô. Điều đó có ý nghĩa rất lớn với Hiyori. Shinji có lẽ đã biết được ý đồ của Hiyori. Nhưng cậu vẫn đồng ý. Nụ cười bí ẩn của cậu khi nhắn tin "Được thôi. Tôi sẽ có mặt" cứ vương vấn trong tâm trí Hiyori. Cô tự hỏi, liệu Shinji có đang cảm thấy điều tương tự như cô không? Cô tin rằng, cậu ấy đã hiểu được ý định của cô. Và cô cũng tin, đây sẽ là một ngày làm việc tuyệt vời nhất từ trước đến nay của họ.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận