Sống thật với lòng mình
Mới là điều quan trọng nhất, phải không!?
Phân bổ điểm (Ai lại đi nói thế với mấy người này chứ!)
●
Asama quyết định bắt đầu bằng việc trò chuyện.
“Ừm,” nàng cất lời. “Horizon? Cậu đã cài đặt xong Logismoi Oplo chưa?”
Khung tín hiệu của nàng đã nhận được báo cáo về việc đó. Có vẻ như hệ điều hành của Horizon lại vừa tự ghi đè, khiến một vài thiết lập thay đổi, nhưng Asama có thể chỉnh lại từ phía mình.
Tuy nhiên, theo những gì nàng thấy, việc cài đặt bên ngoài tám món Logismoi Oplo đã khiến cho Phtonos trung tâm được kích hoạt. Thế nhưng…
“Có gì khác biệt không, Horizon?”
Horizon nhíu mày, nghiêng đầu.
“Khác biệt… là sao ạ?”
…Thật tình mình cũng không rõ nữa.
Asama nhìn quanh và những người khác chỉ làm những cử chỉ chẳng rõ ràng. Nàng hiểu ý Naomasa khi cô chỉ vào cánh tay giả rồi lại chỉ vào đầu mình, nhưng nàng chịu không hiểu Kimi đang có ý gì khi kẹp Uzy vào giữa ngực.
Asama: “Adele, Logismoi Oplo không giúp ngực em to lên đâu.”
Gia Thần Ngực Lép: “Sao chị lại suy ra được điều đó khi em chỉ đang chỉ vào khung tín hiệu của mình chứ!?”
Tôi: “Này, nếu chỉ vào khung tín hiệu mà ngực to lên được thì cậu cũng làm, đúng không?”
Gia Thần Ngực Lép: “Đ-đúng thế, em sẽ làm! Chắc chắn sẽ làm! Có vấn đề gì sao!?”
Chẳng có vấn đề gì cả, nhưng nghe cứ sai sai.
Dù sao thì, cũng không ai biết phải nói gì. Vậy nên Asama lại nghiêng đầu…
“Vậy, ừm, Horizon? Mọi chuyện thế nào rồi? Cậu có cảm nhận được chức năng mới nào không, hay thế giới trong mắt cậu có gì khác lạ chăng?”
“Không, không có ạ. Tôi không trải qua cảm giác như một cậu trai tân lần đầu nếm mùi đời đâu. Mà nếu chị muốn nghe mấy lời nhảm nhí phiền phức kiểu đó, tôi đề nghị chị cứ hỏi Toori-sama trong vài giờ tới.”
Phó Tổng Trưởng Tres España phụt cả ngụm nước đang uống ra, nhưng Asama quyết định lơ đi.
Dù sao đi nữa, sau khi nói chuyện với Horizon và xem dữ liệu trên khung tín hiệu, Asama đi đến một kết luận.
“Tôi có cảm giác chúng ta đang thiếu một điều kiện nào đó.”
“Liệu có phải vì Phtonos chưa đạt trạng thái quá tải không?” Mitotsudaira gợi ý.
“Ừm, làm sao để kích hoạt nó bây giờ?”
Kimi vừa chu môi vào không khí vừa đáp lời.
“Hôn sụt sùi, chụt chụt, chụt! Cậu có thể hôn thằng em ngốc của tớ trước mặt Horizon để đẩy cậu ấy vào chế độ bùng nổ ghen tuông! Nào, thử ngay tại đây đi! Đây là nhiệm vụ của cậu đó!”
“Ừm, Horizon, cậu có ghen nếu tớ làm vậy không?”
“Thật lòng mà nói, tôi sẽ chỉ nghĩ, ‘hai người họ quấn quýt thật đấy nhỉ?’” Horizon cau mày rồi nghiêng đầu. “Vả lại, khi hai người chìm đắm trong thế giới riêng, hai người còn chẳng nghĩ đến mối quan hệ của cậu ấy với tôi, nên việc đòi hỏi một vị trí trong đó cũng thật vô nghĩa.”
“Cậu chưa từng nghe câu ‘muốn chiếm một người làm của riêng’ sao?” Toori hỏi.
“Ồ, ngài muốn món cà ri này ư?”
10ZO: “Vậy trong tâm trí cô ấy, Toori-dono chỉ ngang hàng với cà ri thôi sao?”
Tôi: “Hả!? Ghen à!? Đừng có làm như ngươi sánh được với cà ri nhé!”
Ngân Lang: “Ừm, đức vua của tôi? Bọn thần đều biết ngài nhỏ mọn đến mức nào, nên xin ngài hãy bình tĩnh lại.”
Horizon tiếp tục nói như thể “dù sao thì”.
“Dù có được một mối quan-hệ là điều hạnh phúc, tôi vẫn còn một nhiệm vụ khác phải hoàn thành: đó là thu thập và đảm bảo những nhu yếu phẩm để tiếp tục sống. Điều đó đòi hỏi phải làm việc và tiếp thu kiến thức cần thiết để hòa nhập xã hội. …Với suy nghĩ đó, thời gian còn lại cho một mối quan-hệ của tôi rất ít. Việc đòi hỏi có được toàn bộ ngài ấy đối với tôi chẳng khác nào trút giận vì tôi không thể ở bên ngài ấy mọi lúc.”
Cuối cùng, mọi người nhìn nhau.
“…”
Họ vỗ tay. Horizon giơ tay đón nhận tràng pháo tay của họ, nhưng rồi Naruze giơ tay lên.
“Cậu không bao giờ thấy cô đơn khi ngủ một mình vào ban đêm à?”
“Không, vì tôi có thói quen đọc sách trên giường.”
“Tôi hiểu cảm giác đó,” Masazumi nói. Cô khoanh tay và gật đầu thật sâu. “Đọc sách rồi ngủ quên lúc nào không hay, đúng không?”
Uqui: “Vậy có nghĩa là Toori còn xếp dưới cả một cuốn sách à?”
Tôi: “Đúng vậy! Ta ngang hàng với cà ri và thua một cuốn sách! Mục tiêu mới của ta bắt đầu từ hôm nay là trở thành một cuốn sách về cà ri! Khi đó ta sẽ ngang hàng với cả hai!”
Asama: “Ừm, Toori-kun? Bọn tớ đều biết cậu phi lý đến mức nào, nên xin cậu hãy bình tĩnh lại.”
“Nói vậy thôi,” Horizon nói tiếp. “Những lúc tôi cảm thấy cô đơn thực sự sẽ dẫn đến nỗi buồn vô hạn. Vì vậy, nếu Toori-sama ưu tiên tôi vào những lúc đó, điều đó có nghĩa là tôi xếp hạng #1 trong tâm trí ngài và tôi sẽ không còn cảm thấy buồn nữa. Nhưng vào những lúc khác, khi tôi ổn với việc ở một mình, Toori-sama có thể tự do ở bên những người khác. Nhưng nếu tôi đã có vị trí #1 đó mà vẫn cảm thấy cần phải hạn chế ngài ấy nhiều hơn ngoài phạm vi quan-hệ của chúng tôi, đó sẽ là dấu hiệu của một nỗi ám ảnh sinh ra từ lòng ghen tuông.”
Horizon tinh nghịch gõ vào đầu mình.
“Lối sống của tôi không cho phép sự ghen tuông tồn tại! Đây là một phát hiện mới đấy, Asama-sama!”
Naito giơ tay.
“Này, nói ra hơi khó xử, nhưng có phải cha cậu đã chọn sai người rồi không?”
“Một điểm rất hay, Naito-sama! Điều đó có nghĩa là sự hủy diệt của thế giới là do con người gây ra! Đây quả là một trường hợp hiếm có! Ngài thấy sao, Neshinbara-sama!? Trong cuốn tiểu thuyết siêu tưởng tượng của ngài, liệu thế giới có thể bị hủy diệt vì một sai lầm bất cẩn hay do thiếu nghiên cứu không?”
“Tôi nhớ có một nhóm gần đây đã khiến trùm giữa phải ‘ể?’ vì họ không làm bài tập về nhà đấy,” Tenzou nói.
“Xin lỗi nhé! Được rồi, cứ đổ lỗi cho tôi nếu các người muốn! Nhưng tôi sẽ trỗi dậy từ đống tro tàn của những lời công kích và bay cao như một con phượng hoàng tái sinh!” Neshinbara nói.
“Nếu anh chỉ tái sinh mà không trưởng thành, chẳng phải anh sẽ lại lặp lại sai lầm tương tự và rơi xuống đất thôi sao?”
“Naruze, cậu có cần phải gay gắt với tôi thế không?”
“Thế có nghĩa là anh không cãi lại được luận điểm của cô ấy à!?”
Nhưng điều này cho Asama biết một điều.
“Horizon vốn dĩ – và luôn luôn – là một người cực kỳ độc lập.”
●
Có lẽ vì thân phận hay địa vị của Horizon mà Asama đã nghĩ cô gái này là một người cực kỳ điềm tĩnh. Nàng không biết bao nhiêu phần trong đó được thừa hưởng từ linh hồn của Horizon, nhưng tính cách của cô dường như vẫn y hệt.
Nhưng lúc này…
“Chúng ta chỉ không biết Logismoi Oplo được cho là sẽ ảnh hưởng đến Ngày Tận Thế như thế nào.”
Chúa công Motonobu đã nói chúng có thể, vậy chắc chắn phải có gì đó.
…Nhiều khả năng, nó sẽ kích hoạt khi một số điều kiện nhất định được đáp ứng.
“Hay là chúng ta cần kích hoạt tất cả Logismoi Oplo cùng một lúc?” Naomasa hỏi. “Nhưng…”
Horizon giơ tay phải lên.
“Naomasa-sama, tôi không có đủ tay để mang khẩu Muneshige Cannon và tất cả những thứ khác cùng một lúc đâu.”
“Tôi biết ngay cô sẽ nói vậy mà. Asama-chi, trạng thái kích hoạt của Phtonos thế nào rồi?”
Asama kiểm tra khung tín hiệu và thấy tất cả các liên kết của Logismoi Oplo đã được thiết lập.
“Nhìn vào các đường truyền ether, một trong số chúng đang ở trung tâm hoặc ở tầng cao hơn, còn tám cái kia thì ở dưới.”
Nàng đã cho mọi người xem một sơ đồ trừu tượng về các đường truyền này trước đó. Bằng cách mở tùy chọn hệ điều hành trên khung tín hiệu của Horizon, nàng có thể kiểm tra các trường bổ sung cho chức năng vật lý.
“Chúng được kích hoạt bởi cảm xúc, nên nói thẳng ra, tôi nghĩ chúng sẽ hoạt động khi Horizon bị căng thẳng cực độ.”
“Nhưng Horizon hiện giờ có vẻ khá vui vẻ và không gặp vấn đề gì.”
“Phải không?” Asama đồng ý trước khi quay sang Horizon. “Horizon? Cậu không cần phải nghĩ về những điều buồn bã để ép mình cảm thấy đau khổ hay bất cứ điều gì tương tự đâu, được chứ?”
“Nhưng…”
“Cậu không muốn buồn và chúng tớ cũng không muốn làm cậu buồn. Đó là cốt lõi trong chính sách của chúng ta kể từ Mikawa.”
“Cậu nói đúng rồi đấy,” anh ta nói. “Và chúng ta đã thảo luận điều này ở Anh Quốc, nhớ không? Rằng không buồn có nghĩa là hạnh phúc.”
Bình luận của anh ta khiến Horizon đặt tay lên cằm và cúi đầu với vẻ mặt nghiêm túc.
“…?”
“Đ-đừng nói là cậu quên rồi nhé!? Cậu sẽ giết tớ bằng nỗi buồn mất!”
“Chẳng phải sau chuyện ở Anh Quốc chúng ta đã thống nhất rằng nếu điều đó xảy ra thì cứ tìm cách giải quyết, và cảm thấy như vậy cũng không sao mà?”
Vậy nên…
“Liệu một sinh vật hoàn hảo như tôi có thể cảm thấy căng thẳng được không?”
Tất cả mọi người – bao gồm cả nhóm Tres España – đều im lặng. Cuối cùng, Horizon giơ tay.
“Bỏ qua chuyện đó, nếu căng thẳng là chìa khóa, tôi nghĩ mình có thể kích hoạt nó trong tình huống nguy cấp, điều này theo một cách nào đó có nghĩa là sự an toàn của tôi đã được đảm bảo.”
“Futayo, điều này giả định rằng chúng ta có thể giữ Horizon đủ an toàn để kích hoạt sức mạnh của Logismoi Oplo trong một tình huống nguy hiểm. Cô có thể đảm bảo điều đó không?”
“Judge. Nhiệm vụ của tôi là chiến đấu ở tiền tuyến và loại bỏ mọi mối đe dọa, vì vậy tôi sẽ làm bất cứ điều gì có thể dựa trên chiến lược do cậu trai đeo kính đề xuất.”
Điều đó có nghĩa là sự an toàn của Horizon được đảm bảo trong tình huống như vậy.
…Liệu còn có điều kiện nào khác không?
“Để quay lại một chủ đề hợp thời, liệu nó có được kích hoạt bằng cách hợp-thể không?”
Gợi ý đột ngột của Horizon khiến Phó Tổng Trưởng Tres España lại một lần nữa phụt nước ra ngoài.
●
Người Mới: “Ồ, có thể lắm! Giải phóng sức mạnh thực sự thông qua các hành vi dâm tục là một tình tiết phổ biến mà!”
Art-Ga: “Những thứ cậu viết chưa bao giờ vượt qua nụ hôn. Nếu họ đi đến cùng, liệu họ có thức tỉnh thêm mỗi lần, giống như một tên lửa nhiều tầng không?”
Gold Mar: “Nếu nó hoạt động như vậy, thì người ta sẽ thức tỉnh sức mạnh mới nhan nhản trong các nhà thổ và khu đèn đỏ. Rồi có lẽ chính phủ sẽ hỗ trợ những nơi đó như là ‘điểm thức tỉnh’ chính thức.”
Gia Thần Ngực Lép: “Ừm, không phải Mary-san đã bùng nổ sức mạnh sau khi Đặc Vụ Trưởng #1 tóm lấy ngực chị ấy sao?”
Người Bị Sẹo: “Ể? À, tôi đã quyết định sẽ sống thật với lòng mình hơn. …Ồ. Ôi, trời. Cảm ơn vì những tràng pháo tay! Cảm ơn rất nhiều! Tôi dự định sẽ tiếp tục hỗ trợ Tenzou-sama hết sức mình!”
Người Lao Động: “Ha ha ha. Phải, trung thực là chính sách tốt nhất! Cảm giác được là chính mình thật tuyệt!”
Người Không Quay Lại: “Nhưng chẳng phải Tổng Trưởng đã hôn cô ấy sau khi có được Logismoi Oplo sao? Lúc đó cô ấy có thức tỉnh không?”
Horizey: “Tôi không. Thì sao nào?”
Art-Ga: “Nếu là vì anh ta hôn dở tệ, thì tớ sẽ phải viết lại kịch bản phân cảnh này…”
Chị Gái Thông Thái: “Không, không thể thế được, Naruze. Nếu em trai ngốc của chị hôn dở, nó đã không làm Asama nổ tung và thức tỉnh, và hành động liếm láp ngửi ngửi của Mitotsudaira cũng không leo thang đến mức đó.”
Asama: “Sao tự dưng tôi lại trúng đạn lạc ở đây thế này!?”
Horizey: “À thì, có lẽ tôi đã đề cập đến nó, nhưng nghe có vẻ đó không phải là lời giải thích.”
Ngân Lang: “Chẳng phải cô nên nhận ra điều đó sớm hơn sao, Horizon?”
●
Juana thấy Phó Tổng Trưởng Musashi giơ tay phải về phía mình. Chuyện gì thế này? bà tự hỏi.
“Bà có suy nghĩ gì về điều kiện để kích hoạt sức mạnh thực sự – hay bất cứ thứ gì tương tự – của Logismoi Oplo của Horizon không?”
Chẳng hiểu sao cô lại nghĩ tôi sẽ biết, Juana nghĩ, nhưng Flores đã ngẩng lên.
“Tres España và các quốc gia còn lại trong Liên Minh Giao Ước thực sự mong rằng sức mạnh thực sự đó không tồn tại, nhưng có lẽ đề xuất điều đó hơi ác ý.”
“Ý bà là sao?”
“Có thể đó chỉ là một cú lừa, giống như quả cầu ma thuật của chúng tôi.” Flores lôi ra một quả cầu kim loại dường như từ hư không và tung nó lên bằng một cú búng cổ tay để chơi đùa. “Cô thấy đấy, khả năng thực sự của quả cầu ma thuật đã đủ để đe dọa đối thủ của chúng tôi, nhưng điều quan trọng nhất là công bố nó là một ‘quả cầu ma thuật’ để gieo rắc sự cẩn trọng và sợ hãi vào họ.”
“Ý bà là… Logismoi Oplo chỉ là vũ khí và chúng không thể ảnh hưởng trực tiếp đến Ngày Tận Thế?”
“Ý bà là người cha tồi tệ của tôi đã để con gái mình đi tìm một sản phẩm lừa đảo!? Asama-sama, tôi còn có thể trả lại chúng để được hoàn tiền đầy đủ theo quy tắc chương trình mua sắm đêm khuya của chị không!?”
“Rất tiếc, cô chỉ có thể trả lại sản phẩm trong vòng 2 tuần sau khi mua, vì vậy điều đó chỉ áp dụng cho Stithos Porneia và Akedia Katathlipse.”
“Đừng có trả lại Porneiaaaaa! Tớ cần nóóóóó!” vị Tổng Trưởng của họ van nài.
Anh không cần phải tỏ ra tuyệt vọng đến thế đâu, Juana nghĩ. Nhưng…
…Điều này có nghĩa là cựu Giáo Hoàng đã về phe Musashi?
Nếu ông ta là người ném Stithos Porneia vào chiến trường, Juana có một vài suy nghĩ về vấn đề này.
Liệu ông ta có lý do gì để không xác nhận sự sống sót của mình mà thay vào đó để cho những lời đồn đoán thống trị không? Một lần xuất hiện thực sự sẽ gây chấn động, nhưng nó cũng sẽ đóng vai trò như một công cụ chính trị. Sự xác nhận sẽ có ý nghĩa hơn nhiều so với những lời đồn đoán trong cơn biến động của Sự kiện Honnouji.
Xét cho cùng, Olimpia hiện đang là người đứng đầu Tsirhc giáo, nhưng bà ta lại có liên hệ với M.H.R.R. và Hashiba.
Trong khi đó, có khá nhiều quốc gia Tsirhc chống lại Hashiba. Đối với những quốc gia đó, việc xác nhận cựu Giáo Hoàng còn sống sẽ là một sự trấn an nhưng cũng là một sự phiền toái vì nó đòi hỏi họ phải gặp gỡ và hỗ trợ ông ta. Và họ sẽ phải quyết định xem có nên thành lập một “Phái Cựu Giáo Hoàng” hay không.
Nhưng nếu chỉ là đồn đoán, sự hiện diện của ông ta có nhiều công dụng trong các cuộc đàm phán.
…Đó là thông tin rất hữu ích cho chúng tôi, do mối quan hệ thân thiết của chúng tôi với K.P.A. Italia.
Chính vị Giáo Hoàng đó đã trao Logismoi Oplo của mình cho Musashi. Juana thực ra không “trao” của mình cho họ, nhưng về cơ bản, tất cả các Logismoi Oplo đều đã tập trung ở đây.
Nhưng nếu suy đoán của Flores là đúng…
“Liệu khả năng của Logismoi Oplo ảnh hưởng đến Ngày Tận Thế chỉ có nghĩa là bất kỳ quốc gia nào sở hữu chúng đều có thể cạnh tranh quân sự với các quốc gia khác và tập hợp tất cả họ hướng tới một giải pháp duy nhất cho Ngày Tận Thế?”
“Nhưng chúng có thực sự hữu ích đến thế không?”
●
“Muneshige-dono! Muneshige-dono! Ngài không cần phải bắt đầu làm việc trên trang web của mình chỉ vì ngài ‘chưa cập nhật gì cả trong suốt kỳ nghỉ hè’ đâu! Ngài thực sự không cần phải tải lên một video nó bắn trúng Nördlingen, cũng không cần phải thêm bình luận giải thích những gì đã xảy ra!”
●
“Dù sao đi nữa, nếu đúng là như vậy, thì Logismoi Oplo chẳng khác nào những vũ khí mang tính răn đe, điều đó khiến chúng kém thú vị đi nhiều.”
Mitotsudaira gần như đồng ý với Horizon ở điểm đó. Nhưng…
…Khoan đã.
Có điều gì đó làm cô bận tâm.
“Tôi nghĩ Logismoi Oplo có thể được dùng để giải quyết Ngày Tận Thế bằng cách nào đó.”
“Tại sao vậy, Mitotsudaira?”
“Bởi vì.” Cô lướt mắt qua những người khác. Phải, hầu hết những người Musashi ở đây đều nên biết về chuyện này. “Khi Horizon bốc đồng bắn Maska Orge, Hashiba đã làm chệch hướng phát bắn bằng một thứ gì đó rất giống Aspida Phylargia.”
Đó không phải là tất cả. Điều tương tự đã xảy ra trong Trận chiến Mikatagahara.
“Khi chúng ta đi về phía bắc đến Kantou và Horizon bốc đồng bắn khẩu Muneshige Cannon vào Azuchi, Hashiba đã vô hiệu hóa phát bắn bằng cách nào đó. Mọi người còn nhớ chứ?”
●
Horizey: “Tôi có vẻ có thói quen bốc đồng khai hỏa chúng.”
Tôi: “Cậu đúng là cứ bắn mà không báo trước. Và cậu bắn ngay cả khi không có nhiên liệu. Nhớ kỹ điều đó, được chứ?”
Asama: “Gần đây, tớ bắt đầu nghĩ đó là một phần tạo nên con người của Horizon.”
Ngân Lang: “Nó mang lại cho cô ấy một lợi thế nhất định.”
Gia Thần Ngực Lép: “Nhưng nếu Hashiba có thể đối phó với những đòn tấn công đó, có nghĩa là họ cũng có vũ khí tương tự sao?”
●
Masazumi kết luận rằng có lẽ họ có. Suy cho cùng, Dự án Sáng Thế là ý tưởng của Chúa công Motonobu.
“Logismoi Oplo của chúng ta đã được phát hành cho các quốc gia để họ tùy ý sử dụng, nhưng liệu điều này có nghĩa là họ có một bộ khác mà họ giữ lại để sử dụng cho Dự án Sáng Thế không?”
“Nghe có lý đấy.”
“Nhưng Logismoi Oplo được cho là cảm xúc của Horizon, vậy bộ của Hashiba được làm từ nguyên liệu gì?”
Có ai đó lẩm bẩm “nguyên liệu?”, nhưng có vẻ đó là một thuật ngữ khá phù hợp.
“Họ đã biến một người khác thành automaton à?” Naito hỏi.
“Điều đó có nghĩa là người cha tồi tệ của tôi còn tồi tệ hơn chúng ta nghĩ, và đó sẽ là một vấn đề.”
“Ngoài ra,” Futayo nói, nghiêng đầu. Cô giữ nguyên tư thế đó khi tiếp tục. “Hashiba không thể tham gia Sự kiện Honnouji vì họ không có trong danh sách những người tham gia của Giao Ước.”
“Theo logic đó, chúng ta cũng không thể có mặt ở đó,” Mary chỉ ra.
Sau một thoáng im lặng, Crossunite gật đầu.
“Có khả năng ai đó có thể xâm nhập vì ý thức trách nhiệm, giống như tôi đã làm ở Anh Quốc.”
“Công bằng mà nói, những gì ngài làm ở Anh Quốc giống như một trận tái đấu cho các cuộc quyết đấu trước đó,” Masazumi nói.
“Dù sao đi nữa,” Horizon nói. “Bất kể thế nào, chúng ta sẽ biết họ định thực hiện Dự án Sáng Thế ra sao vào tối nay. Nếu họ có bộ Logismoi Oplo của riêng mình, chúng ta nên xem cách họ sử dụng chúng. Điều đó sẽ cho phép chúng ta gian lậ- ý tôi là, cho chúng ta thêm dữ liệu tham khảo để tìm ra cách sử dụng Logismoi Oplo của tôi.”
“Nhưng chúng ta sẽ làm gì đây?” Urquiaga hỏi. “Giả sử chúng ta thấy Dự án Sáng Thế của họ tại Honnouji. Giả sử nó vi phạm chính sách hàng đầu của chúng ta, nhưng nó có thể cứu thế giới khỏi Ngày Tận Thế. …Khi đó chúng ta sẽ làm gì? Chúng ta sẽ làm gì nếu có thể cứu thế giới bằng cách phủ nhận sự tối cao của các chị gái? Sẽ rất hấp dẫn nếu cứ để họ làm điều đó.”
“Tôi sẽ bỏ qua phần về các chị gái, nhưng chúng ta sẽ phải bắt đầu bằng việc lắng nghe họ,” Masazumi nói.
Điều đó rất quan trọng.
“Bác bỏ kế hoạch của họ là vô nghĩa trước khi chúng ta biết kế hoạch đó là gì và nó thực sự có ý nghĩa gì. Này, đồ ngốc, đừng có cựa quậy nữa. Ngồi yên đi.”
“N-nhưng cậu đang tự mâu thuẫn đấy!”
“Toori-kun, cậu không cần phải cố gắng pha trò chỉ vì cậu đang chán đâu.”
“Nhưng mà,” Neshinbara nói. “Có gì đó không ổn.”
“Trong đầu cậu à?”
“Thế còn chuyện lắng nghe người khác thì sao!?”
“Đó gọi là ngoại suy dựa trên dữ liệu quá khứ.”
“Judge. Cô ấy nói đúng, Neshinbara-sama,” Horizon nói. “Mọi người xây dựng danh tiếng khi họ sống và họ thường bị đánh giá dựa trên nó. Giờ đây, tôi đã sống một cuộc sống khiêm tốn và lịch sự, vì vậy tôi có một danh tiếng tích cực và thậm chí còn được biết đến với các hoạt động thân thiện với môi trường. Hừm, lần này tôi nói vấp. Chắc tôi đã quen với việc này rồi.”
“Ý cậu là trước đây cậu không cố tình làm thế à?”
“Judge. Và bởi vì tôi thân thiện với môi trường, tôi rất quan tâm đến việc tôn trọng môi trường. Vì vậy, khi tôi ở trong một môi trường đánh giá các trò đùa một cách gay gắt, tôi sẽ tôn trọng điều đó bằng cách tàn nhẫn với những trò đùa dở tệ.”
Chẳng phải cô ấy luôn làm thế sao? Nhưng…
“Vậy điều gì không ổn, nếu không phải là đầu của cậu, Neshinbara?”
“Judge. Hãy nghĩ xem. Dự án Sáng Thế được cho là một nỗ lực lớn để cứu thế giới khỏi Ngày Tận Thế, đúng không? Vậy tại sao họ không tiết lộ chi tiết kế hoạch của mình ngay cả vào ngày họ sẽ thực hiện nó? Tôi thấy điều này đáng ngờ. Tôi cá là họ đang che giấu một hành động xấu xa nào đó sẽ hoàn toàn lật đổ thế giới hiện tại. Nếu không thì tại sao họ lại tránh nói về nó chứ!?”
“Ví dụ như?”
“À thì,” Naruze nói. “Nếu họ giống như một tác giả doujin nào đó mà tớ có thể kể tên, có lẽ họ đang trì hoãn việc nghĩ ra ý tưởng cho đến giây phút cuối cùng trước khi nộp bản thảo để xuất bản.”
“Đúng vậy, đó là một thói xấu của Bara-yan. Cậu ta luôn rất kín tiếng về nội dung câu chuyện của mình cho đến khi hoàn thành bản thảo ngay trước hạn chót.”
“N-nhưng tôi đã hoàn thành đúng hạn và đó mới là điều quan trọng!”
“Thật sao?” Masazumi hỏi và Ohiroshiki vẫy tay qua lại.
“Có lần, cậu ta khoe khoang về một câu chuyện tuyệt vời mà cậu ta đang viết, nhưng nó thất bại thảm hại và cậu ta mất hết động lực và không bao giờ tiếp tục bộ truyện đó nữa.”
“Tất nhiên là không! Ngọn lửa đam mê trong tôi đã tắt rồi!”
“Tại sao cậu lại nghĩ mình có thể tham gia chính trị với tư cách là Thư Ký? Lập kế hoạch tốt hơn sẽ giải quyết hầu hết các vấn đề của cậu.”
“Takarazuka Honda-kun, không phải cậu cũng không tính toán ngân sách mua sách của mình và cuối cùng ngất xỉu vì đói sao!?”
“Từ báo cáo ban đầu đến việc thu gom, những lần ngất xỉu vì đói của Masazumi-sama có thể được xem như một công trình công cộng mà Thanh Lôi hỗ trợ, vì vậy cô ấy có thể ngất xỉu mà không cần lo lắng về những gì sẽ xảy ra với mình.”
“Ừm, vậy chúng ta có nên coi việc Asama-san đến đồn gác để đón Tổng Trưởng là một công trình công cộng khác không?” Adele hỏi.
“Nhưng, biết sao được, tôi còn có thể làm gì khác chứ?” Asama nói.
“ ‘Á! Ồ, Toori-kun, anh thật là không thể chịu nổi. Giờ hãy xem em ngượng ngùng vặn vẹo này!’ …Cái nụ cười đó là sao hả, Asama? Đáng sợ quá!” Kimi nói.
Asama thậm chí còn không buồn phủ nhận những lời trêu chọc ở mức độ này nữa, cảm giác như nàng đã quen với nó rồi.
Nhưng dù sao thì…
“Tôi thực sự không muốn tin rằng P.A. Oda đang hành động mà không có kế hoạch. Và nếu không phải là thế…”
Neshinbara tiếp lời cho Masazumi.
“Tôi biết rồi! Chắc chắn họ đang hiến tế người sống! Hoặc mang lại bất hạnh cho một số lượng lớn người! Phương pháp của họ quá vô nhân đạo đến mức họ không thể cho ai biết trước! Phải, giống như thay thế một nửa nhân loại!”
Masazumi nhìn quanh, tìm kiếm ý kiến của những người quan sát.
“Mọi người có nghĩ vậy không?”
“Nếu họ thực sự có một thứ gì đó được thiết lập để xóa sổ một nửa nhân loại, chẳng phải họ cần phải phân phát nó sao?” Naito nói. “Và công việc đó sẽ ngốn rất nhiều tiền thuế.”
“Không, Naito-kun! Họ có thể sử dụng các đường ley hoặc phép thuật bằng cách nào đó!” Neshinbara khăng khăng.
“Nếu họ làm vậy, chúng ta sẽ nhận thấy điều gì đó,” Asama nói. “Và có những hệ thống phòng thủ được thiết lập trên cơ sở hạ tầng giữa các quốc gia, vì vậy sẽ không dễ dàng để phân phối bất cứ thứ gì trên toàn Viễn Đông.”
“Asama-kun! Cậu đang nhìn nhận vấn đề này quá thực tế!”
“Vì nó đang xảy ra trong thực tế!!”
Sau lời đáp trả đồng thanh của mọi người, Masazumi đưa tay ra để ngăn họ lại. Và sau một lúc suy nghĩ…
“Giả sử nó ở quy mô nhỏ hơn, có phép thuật nào dùng để hiến tế người sống không?”
“Hừm.” Asama nghiêng đầu. “Không phải Tsirhc giáo có cái vụ ai đó phải dâng chính con mình để chứng minh đức tin là thật sao?”
“Đúng vậy,” Phó Tổng Trưởng Tres España xác nhận. “Trong Cựu Ước. Nhưng Chúa đã nhát gan giữa chừng và cố gắng thoát khỏi nó bằng cách nói, ‘Khoan đã, ngươi nghĩ ta nghiêm túc à!? Đó chỉ là một thử thách thôi! Ta chỉ đùa thôi!’ Phản ứng nội tâm của Abraham khi đó đã được xếp vào loại lần đầu tiên nhân loại nổi điên với Chúa. Một số phiên bản của văn bản thậm chí còn nói rằng ông đã lườm Chúa và siết chặt nắm đấm đến nỗi nó run lên.”
“Các vị thần độc thần đôi khi trông thật thảm hại trong những lúc như vậy vì không có vị thần nào khác xung quanh để ngăn họ lại,” Naito nói.
“Ồ.” Asama giơ tay. “Toàn bộ chuyện thần độc thần thực sự chỉ là một thỏa thuận ngầm mà các vị thần đã cho phép tồn tại trong một số tôn giáo nhất định. Đó là lý do tại sao cả Tsirhc và Mlasi đều có thể nói rằng vị thần của họ là vị thần duy nhất. Khi họ phải tương tác, họ lách luật bằng cách nói rằng vị thần của nhau là một sinh vật từ một chiều không gian khác.”
“Từ một chiều không gian khác?”
“Từ một chiều không gian khác?”
“Đúng vậy,” Asama tiếp tục. “Và Shinto giáo có một thái độ ‘sao cũng được’ đến mức khi những rắc rối như vậy nảy sinh trên Musashi, chúng tôi về cơ bản nói, ‘có hai hoặc ba vị thần độc thần cùng một lúc thì có gì sai? Nếu không thích, các vị luôn có thể rời đi.’ ”
Phó Tổng Trưởng Tres España ôm lấy cái đầu đang gục xuống của mình, nhưng Shinto giáo thực sự rất thoải mái về tất cả những điều đó.
Asama: “À thì, Shinto tồn tại như một tôn giáo để loại bỏ xung đột bằng cách xoa dịu các linh hồn oán hận và cung cấp cho mọi người một vị thần địa phương.”
Nhưng dựa trên tất cả những điều này, họ có thể đi đến một kết luận nhất định.
“Hiến tế người có vẻ không khả thi, mọi người nghĩ sao?”
“À, chỉ có một số ít phép thuật có thể biến một người thành vật hiến tế. Nhưng thông qua các phương tiện khác, có những cách để làm điều đó. Chẳng hạn như thay đổi hình dạng của họ trước,” Naruze nói trong khi vẽ một kịch bản phân cảnh. “Xét cho cùng,” cô nói thêm. “Mary ở kia về cơ bản cũng đang bị hiến tế, đúng không?”
Đó là một điểm hay.
…Họ đang trả lại một người họ hàng của Nữ hoàng Tiên tộc về các đường ley để củng cố vùng đất quê hương của cô: Anh Quốc.
Bạn có thể nghĩ đó là việc biến Mary thành một vị thần địa phương.
“Nhưng nếu là vậy, họ sẽ hiến tế ai?”
“Nobunaga?” Naito gợi ý.
Mọi người nghiêng đầu và Mary giơ tay.
“Chúa công Nobunaga bị xử tử? Hay là tự sát?”
“Điều đó thực sự không được biết rõ, nhưng tôi đoán là tự sát,” Naito nói.
“Điều đó sẽ hơi phiền phức, nhưng nó cho Musashi một lý do để can thiệp,” Phó Tổng Trưởng Tres España nói. “Trong một cuộc tái hiện lịch sử được tổ chức giữa hai bên, nếu ai đó bị ép buộc phải tự sát vì một bên hoặc bên kia, cô có thể gửi yêu cầu đến Liên Minh Giao Ước để ngăn chặn. Chưa kể rằng chính các cô đã luôn ngăn chặn những việc như vậy.”
Mọi người gật đầu với những bình luận như “phải, tôi đoán vậy”. Nhưng…
“Nếu họ bị ép buộc thì sao?”
“Đó không phải chính xác là những gì cô đã khẳng định sẽ không cho phép xảy ra sao? Tôi sẽ yêu cầu cô hãy hành động mạnh mẽ như đã làm trong trận chiến Armada.”
Bà ta nói có lý. Nhưng…
“Ồ, tớ vừa có một ý tưởng,” tên ngốc nói, mở món ăn tiếp theo được mang đến và xác nhận nó cũng là cà ri. “Giả sử Sự kiện Honnouji là một phần của Dự án Sáng Thế. Và giả sử Nobunaga bị hiến tế như một phần của nó.”
Anh ta đặt câu hỏi.
“Chẳng phải họ sẽ bị kẹt nếu chúng ta không đến Honnouji và ‘sự kiện’ đó không bao giờ xảy ra sao?”
●
“Này, Kime-chan,” Wakisaka nói trên bầu trời đêm, hồ Biwa phản chiếu đôi trăng tròn bên dưới họ.
Hai người họ đang dẫn đường để hướng dẫn các đồng đội trở về Azuchi bên hồ Biwa. Cơn gió thổi qua mặt hồ cuối hè khi họ bay.
“Musashi hiện đang ở phía trên Kyou, nhưng nếu họ không đến đây thì sao?”
“Vậy thì chúng ta sẽ bị kẹt. Nhưng tớ chắc chắn họ có đủ ý thức hơn thế.”
“Tớ không nhận ra chúng ta đã để lại quá nhiều khả năng cho mọi thứ đi chệch hướng…”
Trong khi đó, cảm biến Magie Figur của Wakisaka phát hiện một vật thể lớn.
…Ồ, họ đến rồi.
Nhóm đã đến Aki đang đến từ phía nam. Khi con tàu vận tải lớn tiếp cận, cô nhìn lên boong tàu để thấy Kasuya, Hirano, và… người cao lêu nghêu kia chắc hẳn là Sakon.
“Họ đều to lớn quá.”
Nhưng không phải ai cô cũng đang nói về chiều cao của họ.
●
“Nói vậy thôi, nếu chúng ta không đi, họ có lẽ sẽ chọn người khác thay thế chúng ta.”
Mitotsudaira đồng ý với Masazumi ở điểm đó.
“Đức vua của tôi đã được trao tên Akechi Mitsuhide, nhưng với một quyết định tại chỗ như vậy, P.A. Oda có lẽ muốn phản đối nó. Vì vậy, tôi thực sự sẽ không trách họ nếu họ chọn một người thừa kế tên khác trong hàng ngũ của mình.”
“Nếu đến mức đó, Tres España có khả năng sẽ ủng hộ vị trí của Tổng Trưởng của cô, cùng với Hexagone Française, Anh Quốc, và các nước theo đạo Tin Lành,” Phó Tổng Trưởng Tres España nói.
Mitotsudaira cảm kích điều đó.
…Nhưng điều đó cũng có nghĩa là mình cần phải có mặt ở đó để bảo vệ đức vua của mình.
Với tư cách là hiệp sĩ của đức vua…
“Có khả năng đức vua của mình sẽ phải quyết đấu với Nobunaga, phải không?” cô lẩm bẩm một mình.
Narumi giơ tay lúc đó.
“Sao vậy?”
“Để quay lại chủ đề, cô đã đề cập đến khả năng Nobunaga bị hiến tế, đúng không? Nhưng tôi nghĩ họ có lẽ có một lý do khác để giữ kín thông tin về đêm nay.”
“Ồ.”
Giờ cô ấy nhắc mới để ý.
“Mọi người có hiểu ý tôi không? Chúng ta không biết cái chết của Nobunaga sẽ xảy ra như thế nào, nhưng nó hoàn toàn dựa trên Giao Ước. Bất kỳ học sinh hiện tại nào cũng nên biết điều đó. Mọi người đều hiểu điều này, nhưng mọi người cũng nói rằng họ không có thông tin gì về Dự án Sáng Thế.”
Mitotsudaira hiểu ra vấn đề.
“Ý cô là hãy nhìn ngược lại vấn đề? Rằng chính Sự kiện Honnouji là Dự án Sáng Thế và do đó chúng ta đã biết nó bao gồm những gì?”
●
Điều đó có vẻ hơi mâu thuẫn, Mitotsudaira nghĩ.
…Đó là một tình huống con gà hay quả trứng.
Cô thích cả hai và cả hai đều có vẻ là một lựa chọn ngon miệng, nhưng đó không phải là vấn đề.
Masazumi nghiêng đầu và nói.
“Sự kiện Honnouji là một phần của Dự án Sáng Thế hay Dự án Sáng Thế là một phần của Sự kiện Honnouji?”
“Đến thời điểm này, có vẻ khó để tách biệt hai thứ.” Narumi hít một hơi. “Nhưng tôi có thể sai về điều này. Ngay cả điều này cũng không giải thích tại sao họ không tiết lộ chi tiết dự án của mình. Sẽ không khó để nói Dự án Sáng Thế chính là Sự kiện Honnouji.”
“Phải, câu hỏi không phải là họ sẽ làm gì tại Honnouji. Điều họ chưa nói với chúng ta là hai thứ đó liên quan với nhau như thế nào.”
“Có thể là vì… chúng ta? Ý em là… chúng ta không thích… hiến tế.”
Mitotsudaira hiểu ý của Suzu.
Nếu P.A. Oda tiết lộ rằng họ đang hiến tế ai đó, Musashi sẽ hành động để ngăn chặn họ. Đó là chính sách quốc gia và là một trong những nguyên tắc chỉ đạo của Musashi. Nhưng…
“Musashi chỉ quyết định chính sách đó sau Mikawa và chỉ chính thức hóa nó tại Anh Quốc.”
“Nếu Mukai nói đúng, điều đó có nghĩa là P.A. Oda đã gần như sẵn sàng tiết lộ kế hoạch của họ nhưng chính sách của chúng ta đã khiến họ suy nghĩ lại vì họ sợ chúng ta sẽ xen vào hoặc thậm chí phản đối họ.”
“Ồ, phải rồi. Sẽ thực sự có tác động nếu họ công bố nó sau khi Chúa công Motonobu khiến mọi người sôi sục tại Mikawa.”
“Vậy ý cô là họ đã quyết định không làm vì con gái của Chúa công Motonobu đã chọn chính sách ngược lại?”
Nghe có vẻ hợp lý, nhưng đó có thực sự là những gì đã xảy ra?
…Chúng ta đã tiết lộ chính sách đó tại Mikawa, nhưng nó chưa được chấp nhận cho đến khi ở Anh Quốc.
“Hmm… điều đó có vẻ… không hoàn toàn đúng,” chính Suzu nói, nghe như thể cô đã mắc lỗi.
Mitotsudaira trao đổi ánh mắt với Asama, Adele, và những người khác phía trên đầu Suzu.
Ngân Lang: “Đừng có lôi Suzu vào chuyện ăn thịt người của chúng ta chỉ vì em ấy nói sai nhé.”
Gia Thần Ngực Lép: “Dù sao thì ý tưởng của em ấy cũng khá hợp lý.”
Đó là lúc ai đó bắt đầu bằng một tiếng “nhưng”. Đó là Neshinbara.
“Nhưng nếu mọi việc diễn ra như Mukai-kun gợi ý, điều đó có nghĩa là P.A. Oda đã cảnh giác với chúng ta từ lúc đó. Nếu vậy…”
“Judge,” Urquiaga nói. “Vậy chẳng phải họ đã công bố sau khi đánh bại chúng ta trong Trận chiến Mikatagahara sao? Khi đó họ đã chứng minh được sự vượt trội của mình so với chúng ta trong trận chiến.”
Anh ta nói đúng. Nhưng điều đó có nghĩa là gì?
“Họ có lý do nào khác để giữ bí mật thông tin không?” Mitotsudaira hỏi.
“Hừm.” Adele nghiêng đầu và khoanh tay. “Liệu việc nói về nó có nguy hiểm vì lý do nào đó không?”
Nghe có vẻ quen thuộc với Mitotsudaira.
…Khoan đã.
Cô ngẩng lên và thấy Asama và Mary đang nhìn về phía mình. Masazumi cũng đã chết lặng.
“Lẽ nào?” Masazumi nói với giọng “đùa phải không?” “Họ sẽ bị Song Trùng Cảnh Giới Ấn bắt đi nếu họ nói về nó sao?”
●
“Masazumi.”
Giọng nói nhỏ của Urquiaga là âm thanh duy nhất giữa họ. Narumi lắng nghe khi anh tiếp tục.
“Chúc mừng cô cuối cùng cũng kể được một câu chuyện cười.”
“Judge. Chúc mừng,” Narumi nói. “Song Trùng Cảnh Giới Ấn cần một điều kiện nhất định để xuất hiện, phải không? Nó chỉ xuất hiện với những người đã theo học học viện bí ẩn đó 30 năm trước.”
“Nó cũng đã xuất hiện sau lưng chúng tôi, vì vậy có vẻ như là người thân cũng được tính,” Đại diện Thần điện Asama nói. “Nhưng chúng ta đang đề xuất một mối liên hệ có thể có giữa Song Trùng Cảnh Giới Ấn và Chúa công Nobunaga sao?”
“Không phải Akechi Mitsuhide đã nói ông ta là học sinh cuối cùng ở đó sao?”
“Nobunaga vẫn có thể có một mối liên hệ gián tiếp, Narumi.”
“Nhưng,” Narumi nói. “Nếu đó là chìa khóa, thì tôi không hiểu tại sao Nobunaga phải là nhân vật chính tối nay. Chúng ta có một vài người có mối liên hệ gián tiếp ngay tại đây. Tại sao họ phải mất công sử dụng Sự kiện Honnouji cho Dự án Sáng Thế và sử dụng Nobunaga trong vai trò đó?”
“Neshinbara.” Phó Tổng Trưởng nói với Thư Ký. “Cậu đã có tiến triển gì với mật mã chưa?”
“Chúng tôi có thể đọc được hầu hết, vì vậy tôi đang cố gắng đoán hoặc dò tìm phần còn lại.”
“Mật mã gì?” Phó Tổng Trưởng Tres España hỏi.
Phó Tổng Trưởng của Musashi gật đầu, nhìn sang những người khác, rồi lại gật đầu.
“Chúng tôi đã nhận được một bản ghi nhớ được mã hóa ở Hexagone Française, mà chúng tôi đã để lại cho Tổng Trưởng Thụy Điển Christina chăm sóc. Bây giờ chúng tôi có thể đọc được hầu hết, nhưng vẫn còn một phần chúng tôi không thể giải được. Khúc ca Lối Về là chìa khóa của mật mã.”
Phó Tổng Trưởng gọi lên phiên bản văn bản được giải mã hiện tại của họ và chuyển nó cho phía bàn của Tres España.
Risototooukowareta
Nagayoshinozugaigatadashii
Zukiiinofukiwoiwaoniosame
Nazuowarikotamanizugaiwoosameyo
Futarinoseijiyohaizuko
Phó Tổng Trưởng Tres España nhanh chóng đọc qua nó.
“Đây có vẻ là một mật mã khác.”
“Chúng tôi đồng ý. Chúng tôi có một phỏng đoán về ý nghĩa của nó. Bà có muốn biết không?”
“Testament. Nếu cô không phiền, chúng tôi có những người chuyên phân tích văn bản.”
“Judge,” Phó Tổng Trưởng nói, gửi qua một khung tín hiệu khác. Phó Tổng Trưởng Tres España thực hiện một vài kiểm tra bằng phép thuật. Và sau đó…
“Chúng tôi sẽ thông báo cho cô nếu chúng tôi biết được điều gì.”
Art-Ga: “Điều này có nghĩa là một thành viên trong Hội Học Sinh của chúng ta hoàn toàn vô dụng rồi sao?”
Người Lao Động: “Ý cậu chắc chắn là Neshinbara!”
Người Mới: “Chưa vội đâu, Noriki-kun! Tôi thừa nhận tôi đã rất thích cách mọi người đối xử với tôi, nhưng kiểu tấn công trực tiếp như vậy vẫn sẽ làm tổn hại đến danh tiếng của tôi!”
Gold Mar: “Nhưng chỉ là danh tiếng của cậu thôi à? Nó không làm cậu bận tâm về mặt tinh thần sao?”
Ở Date chúng ta cũng có một người như vậy, phải không? Narumi nghĩ khi cô gửi một thần tín ra bên ngoài.
Người Không Quay Lại: “Không phải ở Date chúng ta có một người có tinh thần bất hoại sao?”
Katakura-kun: “Cô đã bao giờ nhìn vào gương chưa!? Dù chỉ một lần!?”
Cô nhớ ra đó là ai, vì vậy cô kết thúc đường truyền. Và để quay lại chủ đề…
“Có rất nhiều điều chúng ta sẽ không biết trừ khi chúng ta đến thăm Honnouji, phải không?”
“Judge,” Phó Tổng Trưởng nói, nhích về phía trước trên ghế. “Chúng ta có một vài điều cần kiểm tra khi ở đó: Dự án Sáng Thế là gì, liệu cái chết của Nobunaga có phải là một phần của nó hay không, và Logismoi Oplo của Hashiba là gì.”
“Cô có hiểu chúng ta đang nói về một trận chiến ở đây không?”
“Judge. Một trận chiến cục bộ để hạ một pháo đài. Đây sẽ là cuộc tấn công đầu tiên của chúng ta vào một lâu đài kể từ Novgorod.”
“Vậy thì.” Phó Tổng Trưởng Tres España gật đầu. “Cuộc họp của chúng ta kết thúc tại đây. …Hãy đi và giành chiến thắng trong trận chiến đó, Musashi. Đã đến lúc chúng ta thảo luận về tương lai của thế giới sau khi tất cả những chuyện này kết thúc.”
●
Bữa ăn và cuộc họp đã kết thúc nhanh hơn Gin dự kiến.
Cô quan sát từ mái nhà của cầu tàu Tama khi mọi người rời khỏi jinmaku. Sau đó, jinmaku được tháo dỡ. Chỉ có Juana và Flores vẫn còn bên trong.
“–––––”
Cô biết họ không thể nhìn thấy mình, nhưng cô vẫn cúi đầu về phía họ.
Takakane, Fusae, và những người khác chắc hẳn đang ở trên chiến hạm đã hạ cánh.
“Gin. Cô không định chào họ à?”
“Tôi vừa làm rồi.”
“Ta hiểu rồi,” Muneshige nói trước khi cũng cúi đầu về phía họ.
Gin thấy cuộc trò chuyện của những người khác trên mạng lưới thần tín. Họ đã tìm ra những gì họ cần làm bây giờ, những gì họ cần làm trong tương lai, và những gì được mong đợi ở họ.
Những người từng đặt nhiều kỳ vọng vào Gin và Muneshige giờ đây đặt nhiều kỳ vọng vào nhóm mà Gin và Muneshige gọi là nhà.
…Mình mừng quá.
Điều này khiến cô cảm thấy như họ chưa đánh mất phong độ, nhưng cô cũng nghĩ rằng mình có thể đang tưởng tượng. Những gì họ làm tại Honnouji và sau đó sẽ rất quan trọng, nhưng…
“Lễ hội cà ri đó là sao vậy?”
●
83: “Tôi có qua bếp phụ một tay, chẳng ngờ lại hợp cạ với mọi người, thế là chúng tôi cùng nhau trổ tài món tủ, cuối cùng thì họ cũng quyết định thử làm món cà ri của riêng mình xem sao.”
Mặt Sẹo: “Vị dashi trong món cà ri hassun quả là một nét chấm phá tuyệt diệu.”
Ma Mới: “Ủa, món đó khác với mấy món còn lại sao?”
Bốn Mắt: “Đúng là đồ vị giác trẻ con.”
Ma Mới: “C-cậu nói cứ như cậu nhận ra được ấy!”
Art-Ga: “Tôi còn tưởng có chuyện gì giật gân hơn chứ, ai ngờ lại nhạt nhẽo thế này.”
Phó Hội Trưởng: “Nhạt nhẽo mới là điều chúng ta cần khi sự kiện Honnouji sắp diễn ra! Được rồi, mọi người! Ăn xong rồi thì đi tắm rửa rồi dùng bùa ngủ nén đi! Sự biến Honnouji sẽ bắt đầu vào nửa đêm nay. Chúng ta chỉ còn chưa đầy 4 tiếng nữa thôi! Một khi đã bắt đầu thì đừng hòng được nghỉ ngơi!”
Sói Bạc: “Masazumi! Masazumi! Một cuộc đại cách mạng thế này mà chẳng lẽ không đáng được bàn bạc một cách trang trọng hơn sao!?”


0 Bình luận