Kyoukai Senjou no Horizon
Kawakami Minoru Satoyasu (TENKY)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 4A

Chương 9 Cô gái hoang mang trên sân thượng

0 Bình luận - Độ dài: 6,328 từ - Cập nhật:

thumb

Điều gì gây nên...

...những dị biệt đột ngột và khó lường?

Phân Định Lập Trường (Giữa đôi bên)

Masazumi lặng lẽ nhẩm lại những lời đầu tiên của Date Narumi.

...Nhà Date mong muốn đoạn tuyệt mọi quan hệ với nhà Matsudaira. Người thấy thế nào?

Điều đó có nghĩa là họ sẽ chấm dứt mọi mối bang giao, nhưng không chỉ có vậy. Đó mới chỉ là khởi đầu, theo sau là lời giải thích.

“Nói cách khác... nhà Matsudaira sẽ là mối họa cho nhà Date, nên chúng tôi muốn đoạn tuyệt mọi quan hệ.”

Ý niệm cắt đứt mọi mối liên hệ giữa hai gia tộc khiến tim Masazumi se lại.

Không ổn rồi, cô nghĩ.

Cô chưa từng ngờ rằng họ sẽ mở đầu bằng một lời đoạn tuyệt dứt khoát đến thế, nhưng giờ nghĩ lại, việc họ chỉ cử mỗi Phó Tổng Trưởng tới đây có lẽ đã ngầm báo trước điều này.

Mình phải làm gì bây giờ?

Marube-ya: “Á! Masazumi! Cô là tay mơ, đừng có dại dột mà làm mấy cái lễ nghi cúi rạp của dân chuyên! Nguy hiểm lắm đấy!”

Mấy kẻ lập dị này đúng là có lối suy nghĩ khác người, cô thầm nghĩ giữa lúc một diễn biến khác xảy ra.

“Tôi cho rằng cuộc nói chuyện của chúng ta đến đây là kết thúc,” Narumi nói trong khi nhẹ nhàng dang tay. “Unturning Centipede!”

Sau tiếng hô dứt khoát, một bóng hình khổng lồ xuất hiện sau lưng cô. Nó cao hơn ba mét và bung ra như một đóa hoa.

...Thần cơ vũ cá nhân của cô ta sao!?

Thần cơ vũ đang bung nở cũng vào thế dang tay giống hệt cô, nên cô chỉ cần lùi một bước và chờ nó khép lại.

Bell: “Ể? Ch-chuyện gì đang xảy ra vậy?”

10ZO: “Đàm phán thất bại rồi! Họ đã sắp đặt cuộc gặp và giờ họ kết thúc nó. Và điều đó có nghĩa là họ đã cắt đứt quan hệ với nhà Matsudaira!”

Một phương pháp đơn giản nhưng hiệu quả. Vì đây là một cuộc gặp không chính thức, họ có thể lảng tránh vấn đề nếu có quốc gia nào khác hỏi về chuyện đã thực sự xảy ra.

Righteousness: “Và điều này có nghĩa là Musashi sẽ phải đàm phán để khôi phục lại mối quan hệ với nhà Date!”

...Phải rồi!

Họ xử lý tốt thật, Masazumi nghĩ trong khi đưa tay che cơn gió lốc do việc triệu hồi thần cơ vũ gây ra.

Nếu Narumi trốn thoát khỏi đây, thì bất cứ khi nào đối mặt với nhà Date sau này, họ cũng sẽ bị buộc phải đàm phán để khôi phục lại mối quan hệ đó trước tiên. Dù cho bên kia là người chủ động cắt đứt, sự thật vẫn là hai bên không còn hòa hảo. Cho nên...

Smoking Girl: “Hỏi để chắc thôi, có cần tôi dùng Jizuri Suzaku chặn cô ta lại không?”

Vice President: “Không, không được làm thế. Một cuộc va chạm như vậy sẽ tạo ra một xung đột thực sự để chứng minh rằng mọi mối quan hệ đã bị cắt đứt.”

Ngay khi Asama truyền thần ý “trong trường hợp đó” thì Narumi đã lùi một bước vào trong Unturning Centipede. Đôi chân giả của cô phát ra tiếng máy móc chuyển động, và mái tóc đen dài của cô tung bay tự do.

Cô ta sắp rời đi.

Vừa hành động, cô vừa mỉm cười với Masazumi, đuôi mày hơi hạ xuống.

Cô ta chắc chắn đang mỉm cười, và rồi cô mở miệng.

“Vĩnh biệt, Musashi. ...Các người sẽ phải đối phó với Oushuu theo luật của Oushuu.”

Dứt lời, Unturning Centipede bắt đầu bao bọc lấy cô, nhưng...

“Đứng lại!!”

Một giọng nói gần như tiếng gầm vang lên từ thang máy phía sau nhóm Musashi.

Masazumi nhận ra đó là ai mà không cần quay lại, nên cô gọi tên anh ta.

“Đặc Vụ Chuyên Trách số 2, Kiyonari Urquiaga! Giao cho anh xử lý!”

Narumi chần chừ.

Một bán long nhân xuất hiện cách cô ba mươi mét.

Cô phán đoán anh ta cao hai mét năm mươi ba và đã bay ra từ khe hở giữa thang máy và sàn nhà. Là một bán long nhân hệ không trung hiếm có, anh ta có khả năng bay tốc độ cao và không chiến nếu cần thiết. Ngay cả trong một trận chiến trên bộ, một cú lao tới tốc độ cao và va chạm từ cơ thể đồ sộ của anh ta chắc chắn sẽ rất nguy hiểm.

Anh ta đã nhanh chóng hạ cánh sau khi bay ra, nhưng chắc chắn có thể cất cánh trở lại bất cứ lúc nào. Và khi so sánh tốc độ khởi đầu của hai bên...

...Anh ta sẽ nhanh hơn.

Unturning Centipede cao hơn một cái đầu, nên anh ta sẽ không có cửa thắng nếu đối đầu trực diện, nhưng...

...Đặc Vụ Chuyên Trách số 2!

Nguy rồi, cô nghĩ.

Rốt cuộc, Đặc Vụ Chuyên Trách số 2 của Phủ Tổng Trưởng thường phụ trách việc thực thi công lý. Bán long nhân đó có thể xác định xem lời tuyên bố cắt đứt quan hệ của cô có phù hợp với luật pháp quốc tế hay không.

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ đụng độ và cô nghiền nát anh ta?

“…”

Mình có nên đi không? cô do dự.

Nên đi, cô quyết định. Nhưng chắc chắn có thể gây ra rắc rối sau này.

Dĩ nhiên, cô có kỹ thuật để đối phó với điều đó. Cô có những kỹ thuật không làm đối thủ hay chính mình bị thương.

...Nhưng...

Vừa nghĩ, cô vừa đặt một chân giả vào phần chân của thần cơ vũ. Nếu cô nhấn gót chân xuống, cô sẽ ra lệnh cho cỗ máy khép lại.

Cô quyết định làm vậy và hoàn toàn dựa vào Unturning Centipede.

Hệ thống niêm phong của Unturning Centipede có thể đọc được ý chí của cô, nên nếu nó đóng lại hoàn toàn, điều đó có nghĩa là cô thực sự muốn rời đi và đối thủ không nói điều gì khiến cô muốn ở lại. Và nếu không, điều đó có nghĩa là cô muốn ở lại.

Cứ làm vậy đi, cô quyết định khi giao phó quyết định và cơ thể mình cho cỗ máy.

Chân, tay và thân của Unturning Centipede đều đang khép lại. Cô nghĩ nó giống như một cuốn sách đang gấp lại khi bán long nhân cất cao giọng nói trong thế giới đang thu hẹp trước mắt cô.

“Ta có một câu hỏi.”

Chuyện gì thế nhỉ? cô nghĩ.

Nếu một câu hỏi đơn giản có thể ngăn ta lại, ta đã không phải là Phó Tổng Trưởng, cô cũng nghĩ vậy.

Mà đúng ra, chẳng phải hắn nên tấn công để buộc nhà Date phải ngồi lại bàn đàm phán sao? Hay là hắn định hỏi ta có tuân thủ quy trình an toàn khi vận hành thần cơ vũ không?

Nhưng...

...Phải.

Ngay cả khi nghĩ rằng mình nên rời đi, có lẽ cô cũng đã mong muốn được ở lại.

Có một lý do. Nhà Date hiện đang phải đối mặt với một vấn đề phức tạp đòi hỏi sức mạnh. Nhưng chính vì thế...

“Vô ích thôi.”

Cô lên tiếng để cắt đứt cảm giác mong manh đang trỗi dậy trong lòng.

Rồi cô hình dung ra việc bay lượn. Một khi Unturning Centipede đóng lại hoàn toàn, hệ thống bay sẽ kích hoạt và mọi chuyện sẽ kết thúc.

Tuy nhiên...

“Ta có một câu hỏi!” anh ta nói lại lần nữa.

...Cái gì?

Anh ta định hỏi cô điều gì? Ngay khi cô đứng giữa lằn ranh giữa mong muốn rời đi và ở lại, tâm trí cô tập trung vào bán long nhân.

“Cô có em trai hay em gái không!?”

Masazumi thấy thần cơ vũ của Narumi ngã khuỵu xuống như thể nó vừa bị trẹo chân.

...Ồ, phản ứng hay đấy. Câu hỏi khó hiểu đến mức thần cơ vũ cũng ngã luôn sao?

Khi Masazumi bình tĩnh tự hỏi điều đó, vài khung ký hiệu xuất hiện xung quanh thần cơ vũ khi nó bắt đầu khởi động lại. Để thực hiện một số điều chỉnh, các chi và thân của cỗ máy lại một lần nữa bung ra, nên Narumi ngồi thẳng dậy bên trong nó với đôi lông mày hơi nhướn lên.

Cô nhanh chóng nhìn sang trái rồi sang phải trước khi trừng mắt nhìn Urquiaga đang đứng trước mặt cô.

“Ể? Khoan! Cái gì vậy!?”

Vice President: “Này, Urquiaga, cố đừng nói gì quá kỳ quặc đấy.”

Uqui: “Hê. Đừng lo, Masazumi. Đó chỉ là một đòn nghi binh thôi. Giờ ta sẽ hỏi câu hỏi thật của mình.”

Urquiaga dang rộng hai tay và nói với Narumi.

“Ta đang hỏi cô có phải là chị của ai đó không.”

“Thì cũng thế cả thôi!!” Masazumi hét lên.

“Ha ha ha. Sao lại giống nhau được? Hoàn toàn không giống, Masazumi!”

“Anh không thể cứ kịch liệt phủ nhận như thế...”

“Cô có nghe không đấy?”

“Không may là có.”

Cô đang lườm anh ta, nhưng anh ta không thấy vì đã quay lưng lại. Anh ta dồn sức vào vai và bước một bước về phía Narumi.

“Nghe đây. ...Trước đó ta hỏi cô ta có em trai hay em gái không. Nhưng... lúc đó cô ta có thể là một người anh. Và chúng ta không thể để chuyện đó xảy ra được, đúng không? Hửm?”

Vì Masazumi bị buộc phải nghe những điều này, Mitotsudaira ném cho cô một cái nhìn có lẽ là thương hại.

...Ừm, không phải cô cũng đang bị buộc phải nghe sao?

Nhưng bán long nhân lại tiến thêm một bước nữa trong khi tiếp tục lập luận của riêng mình.

“Nghe đây,” anh ta lại bắt đầu. “Sẽ là một sai lầm lớn nếu ta cho rằng cô ta là một người chị trong khi cô ta thực sự là một người anh. Để đảm bảo điều đó không xảy ra, ta đã quyết định làm rõ câu hỏi của mình và hỏi lại! Phải không, Mitotsudaira?”

“Ừm, tôi chỉ đang thương hại Masazumi thôi, nên anh có thể đừng lôi tôi vào chuyện này được không?”

Masazumi không thể đồng ý hơn, nhưng Urquiaga vẫn chưa quên người anh ta thực sự đang nói chuyện. Anh ta một lần nữa hỏi câu hỏi của mình với Narumi, người đã ngừng di chuyển.

“Nào, trả lời đi. ...Cô có phải là chị của ai đó không?”

Anh ta nhận được câu hỏi của mình ngay lập tức.”

“Hửm?” cô bắt đầu. “Không, tôi không có em gái hay em trai.”

Narumi thầm ôm đầu.

...Đây là những gì người ta nói trong các cuộc thảo luận ngoại giao sao!?

Điều này hoàn toàn không giống những gì cô đã tưởng tượng. Cô đã cho rằng đó sẽ là một cuộc trò chuyện trưởng thành hơn, so sánh địa vị và vị thế của các quốc gia trong khi đặt nền móng cho các mục tiêu tương ứng của họ.

Nhưng lúc này cô không thể rời đi được vì Unturning Centipede phải khởi động lại sau khi cái câu hỏi vô nghĩa về việc làm chị bị thêm vào quyết định đi hay ở của cô.

Mình phải làm gì bây giờ? cô tự hỏi.

Cô không biết việc có em có liên quan gì đến ngoại giao, nhưng cô nghi rằng nó chẳng có gì quan trọng. Nó cũng đang gây rắc rối cho Unmoving Centipede. Cho nên...

“Tôi không có ý định tham gia vào bất kỳ cuộc trò chuyện vô nghĩa nào.”

Nếu nó không quan trọng về mặt ngoại giao, thì đúng là như vậy. Nhưng để đề phòng trường hợp anh ta có mục đích gì đó đằng sau, cô quyết định lắng nghe.

“Thật không may, tôi là con một.”

“Judge. Ta hiểu rồi.”

Masazumi thấy Urquiaga buông thõng đôi tay đang dang rộng, hạ vai, cúi đầu và thở ra những luồng khí ether trắng sáng từ tất cả các cổng xả của mình. Sau đó, anh ta quay lưng lại với Narumi, đối mặt với Masazumi và cho cô thấy cái đầu cúi gằm với vẻ mặt u ám.

“Ta đến đây chẳng để làm gì. Ta chỉ đang nuôi hy vọng hão huyền. Dĩ nhiên, chuyện đó cũng không hiếm khi xảy ra.”

“Tôi không hoàn toàn chắc mình hiểu anh đang nói gì.” Masazumi nói với Urquiaga trong khi tự hỏi chuyện gì đang xảy ra. “Nhưng vì anh đã bay đến đây, nên tôi đoán đó thực sự là một chuyến ‘bay’ hão huyền nhỉ.”’

Câu đùa của cô thất bại thảm hại.

Gold Mar: “A, Uqui, cậu ổn không? Cậu vừa dính một đòn trực diện đấy, còn sống không vậy?”

Sticky King: “Phải, có lẽ cậu ta đã không qua khỏi ngay cả khi kịp che chắn những chỗ hiểm.”

Vice President: “Nó không giết được anh ta đâu! Thấy chưa, anh ta vẫn sống! Xin lỗi vì anh không thích nó nhé!!”

Khi Urquiaga đứng bất động với đôi vai buông thõng, Masazumi nhìn về phía Narumi.

Vai của Narumi cũng hơi chùng xuống và miệng cô hé mở khi nhìn lại Masazumi. Cô có vẻ hoàn toàn bối rối, nhưng...

“Thôi, nếu chỉ có thế.”

Cô thúc đẩy quá trình khởi động lại của Unturning Centipede và chuẩn bị rời đi.

Khi thần cơ vũ bắt đầu đóng lại, Masazumi suýt nữa đã nói “vâng”.

...Khoan đã, mình không thể để cô ta đi!!

Cô phải làm gì đó, nhưng mọi chuyện quá đột ngột khiến cô không biết phải nói gì. Thay vào đó, cô bắt đầu gõ trên khung ký hiệu của mình.

Vice President: “Mitotsudaira! Cứu!”

Silver Wolf: “Ý! Cô! Là! Gì! Hả!?”

Me: “Ể!? Thôi nào, Nate, ứng biến đi! Cô phải ứng biến thôi! Đừng lo. Seijun vừa hạ tiêu chuẩn xuống thấp đến mức cô nói gì cũng được hết!!”

Silver Wolf: “Ể? N-nhưng tôi vẫn không biết phải nói gì...”

Hori-ko: “Đừng lo, Mitotsudaira-sama. Giờ thì, hạ thấp hông và dồn sức vào.”

Masazumi không muốn nghĩ về những gì đang bắt đầu ở bên kia, nhưng việc Horizon tham gia vào các cuộc trò chuyện trên mạng thần ý là một điều tốt. Có lẽ vậy. Còn về phần Mitotsudaira...

“Đ-được thôi. Tôi sẽ xử lý việc này.”

Cô gái tóc bạc đứng dậy với một động tác trang nghiêm.

Narumi thấy người cai trị của Mito đứng lên đối mặt với mình.

Cô ta định làm gì? Unturning Centipede có thể rời đi bất cứ lúc nào, nhưng...

...Nếu mình rời đi bây giờ, họ có thể nói rằng mình đã phớt lờ cơ hội lên tiếng của cô ta.

Cô không thể tiếp tục với kế hoạch ban đầu là nói những gì cần nói và rời đi ngay lập tức.

Thêm vào đó, đây là người cai trị của Mito. Narumi đã cho rằng cô ta sẽ đóng vai trò vệ sĩ, chứ không phải nhà đàm phán. Sau khi trao đổi vài lời, họ hẳn đã chuyển từ giai đoạn chào hỏi sang giai đoạn thảo luận.

Thật phiền phức, cô nghĩ khi cô gái tóc bạc vỗ vai bán long nhân vẫn đang cúi gằm mặt. Rồi cô ta đối mặt với Narumi.

“Cô có nghe không đấy? Nhìn Đặc Vụ Chuyên Trách số 2 của chúng tôi buồn bã thế nào kìa.”

Sau đó, cô ta chỉ vào Narumi.

“Đây là lỗi của cô! Tôi sẽ không để cô rời đi mà không trả giá cho những gì mình đã làm đâu, nên hãy chuẩn bị tinh thần đi!”

...Ểể!?

Vì một lý do nào đó, các thuật ngữ “mới” và “nguyên bản” hiện lên trong đầu và Unturning Centipede suýt ngã lần nữa, nhưng cô không thể chấp nhận những gì cô gái này đang nói. Rốt cuộc, Đặc Vụ Chuyên Trách số 2 phụ trách việc thực thi công lý.

...Đổ lỗi cho mình vì sự chán nản của anh ta là vô lý.

Vì vậy, cô nhún vai và nói với một tiếng thở dài.

“Ừm? Đó không thể nào là lỗi của tôi được.”

“Ồ, nhưng đúng là vậy!! ...Phải không, Masazumi!? Sự chán nản của Đặc Vụ Chuyên Trách số 2 là lỗi của Phó Tổng Trưởng nhà Date, đúng không!?

Vice President: “Sao cô lại chuyền lại cho tôi?!”

Silver Wolf: “Ăn miếng trả miếng.”

Khi Masazumi nhìn thấy nụ cười dễ chịu trên khuôn mặt Mitotsudaira, cô tự nhủ: Bình tĩnh nào, mình ơi. Mày đã phải đối mặt với những vấn đề dường như không thể vô số lần trước đây rồi.

Phải, bình tĩnh nào, Honda Masazumi. Tình huống này thực sự đáng tiếc, nhưng mày là một cô gái có năng lực. Phải, mày khá có năng lực khi cần thiết. Mặc dù phần thực sự quan trọng là đảm bảo nó không bao giờ “cần thiết”.

Mal-Ga: “Hết hy vọng rồi... Giờ nhà Date sẽ trở thành kẻ thù của chúng ta và mình sẽ không thể tham gia sự kiện Oushuu nữa...”

Asama: “S-sao cậu lại bi quan thế!? Có lẽ còn có một số phận tồi tệ hơn đang chờ chúng ta, nên hãy cố gắng lạc quan khi còn có thể!”

Almost Everyone: “Tôi nghĩ chúng ta đã tìm thấy người bi quan thật sự rồi đấy!!”

Dù sao đi nữa, Masazumi cố gắng tìm một cách sử dụng chính trị cho những gì Urquiaga đã nói.

...Nhà Date được tổ chức như thế nào?

Nếu Neshinbara ở đây, mình có thể hỏi cậu ta, nhưng thôi kệ.

Cô nắm lấy mối liên hệ lóe lên trong đầu và nói với Narumi, người đang do dự giữa việc rời đi hay không.

“Nghe đây, Phó Tổng Trưởng nhà Date.”

“Testament. Chuyện gì?”

“Judge.” Masazumi hít vào. “Cô dường như đã hiểu lầm lời của Đặc Vụ Chuyên Trách số 2 của chúng tôi.”

“Ồ, vậy sao? Nhưng trong trường hợp đó, anh ta có ý gì?”

“Judge,” Masazumi lặp lại khi tự chuẩn bị tinh thần. Đây là phần quan trọng, cô tự nhủ. “Nghe đây. Theo mô tả của Testament, Date Shigezane, người mà cô đã kế thừa danh phận, giống như một người em trai kế của Date Masamune, người đứng đầu nhà Date. Date Shigezane dường như nhỏ tuổi hơn một chút, nhưng từ những gì chúng tôi thấy ở đây, cô là một cô gái và cô cũng là Phó Tổng Trưởng. Vì vậy, Đặc Vụ Chuyên Trách số 2 của chúng tôi đã hỏi liệu cô trên thực tế có phải là một ‘người chị’ trong thực tế thay vì trong việc tái hiện lịch sử hay không.”

Masazumi vỗ vào cánh tay của Urquiaga.

“Tôi thừa nhận anh ta đã xâm phạm vào sự riêng tư của cô xung quanh vấn đề kế thừa danh phận, nhưng đó là ý của anh ta và nó xuất phát từ mong muốn của anh ta rằng chúng ta vẫn duy trì mối quan hệ thân thiện. Xin đừng hiểu lầm anh ta.”

Một người nào đó bên trong Main Blue Thunder gật đầu trước những lời của Masazumi.

Đó là Gin, người đã di chuyển đến bàn trung tâm với Muneshige sau khi Masazumi và Mitotsudaira rời đi. Cô dùng đôi tay giả khổng lồ của mình để ăn một ít anmitsu trong một hộp thủy tinh.

...Ra là vậy.

Cô đặt hộp xuống.

“Judge. Điều đó khá khiên cưỡng, nhưng đúng là Date Narumi có thể đã biết Date Masamune từ khi còn nhỏ. Cách giải thích đó hoàn toàn có thể xảy ra.”

...Nhưng có vẻ như Phó Hội trưởng của Musashi đang có thái độ hơi phòng thủ.

Trong câu cuối cùng của mình, cô đã đề cập đến “mong muốn duy trì mối quan hệ thân thiện” để chặn đường lui của đối thủ, nhưng cô đã thêm “đừng hiểu lầm điều này” để nhấn mạnh điểm đó.

...Đây có phải là ảnh hưởng của Mikatagahara không?

Cô một phần chỉ đang cố gắng cẩn thận hơn, nhưng nó có thể dễ dàng bị coi là ép buộc. Là một người ăn nhờ ở đậu trên Musashi, Gin không hoàn toàn chắc chắn phải làm gì về điều đó, nhưng...

“Đây là về nhà Date.”

Gin mở một khung ký hiệu chứa thông tin mà cô đã tự mình nghiên cứu.

“Date Masamune lãnh đạo với tư cách vừa là Tổng Trưởng vừa là Hội trưởng Hội Học sinh, nhưng cô được hỗ trợ ở cả hai phía bởi Phó Tổng Trưởng Date Narumi và Phó Hội trưởng Katakura Kagetsuna.”

“Nếu cô ấy được ‘hỗ trợ’ ở cả hai phía...”

“Judge.” Gin gật đầu trước lời gợi ý của Muneshige và chậm rãi tiếp tục. “Masamune là học sinh năm hai.”

“Đúng vậy. Cô ấy cùng năm với tôi. ...Mặc dù tôi không tiếp xúc nhiều với cô ấy ngay cả khi là một học sinh Kantou.”

Hai người đứng trước Main Blue Thunder và người trang bị nhẹ hơn lên tiếng.

Đó là Satomi Yoshiyasu. Cô có hai thanh kiếm ở thắt lưng và cô đặt tay lên thiết kế mặt chó của chuôi kiếm Murasamemaru.

Cô nắm chặt chuôi kiếm mà người khác đã từng sử dụng.

“Học viện sẽ cai trị Oushuu, hử?”

Cô đột nhiên hơi nhướng mày và nhìn sang bên phải. Ánh sáng tràn ra từ cửa sổ của Blue Thunder và gia thần của Musashi đang đứng ở phía đối diện của cánh cửa. Người gia thần đang đối phó với một trong những con chó hoang thỉnh thoảng xuất hiện, nhưng Yoshiyasu vẫn giữ ánh mắt phẳng lặng.

“Bất cứ khi nào Học viện Date hành động, nó đều ảnh hưởng đến các học viện khác ở phía nam Oushuu và họ thường xâm lược Satomi từ phía bắc.”

“Ồ, về phía Liên Minh Testament, học viện phía bắc của Satomi không phải tương ứng với các bộ lạc cưỡi ngựa phương bắc sao?”

“ Phu nhân Yoshitsune đôi khi đến quấy rối họ, nên có thể gặp rắc rối. Kantou được cho là do Uesugi nắm giữ, nhưng họ dường như đã quá bận rộn với P.A. Oda gần đây.”

Yoshiyasu thêm một tiếng “nhưng”.

“Uesugi của Sviet Rus nắm giữ Hokuriku và Kantou, Mogami nắm giữ phía tây Oushuu, và Date nắm giữ phía đông Oushuu. ...Người có lãnh thổ lớn nhất là Date. Họ không phải là một quốc gia nhỏ như chúng ta.”

Yoshiyasu mở một khung ký hiệu cho người gia thần đeo kính xem. Nó hiển thị thông tin từ ngân hàng dữ liệu cá nhân của cô.

“Đây là đội hình của nhà Date.”

\

Tổng Trưởng: Date Masamune – Đồng thời là Hội trưởng Hội Học sinh. Năm hai. Sinh ra giữa Long Thần và con người. Chi tiết không rõ.

Phó Hội trưởng: Katakura Kagetsuna – Đồng thời là Thủ quỹ và Thư ký. Năm ba.

Phó Tổng Trưởng: Date Narumi – Sử dụng thần cơ vũ Unturning Centipede. Năm ba.

Đặc Vụ Chuyên Trách số 1: Rusu Masakage – Nhân cách nhân tạo của hệ thống quản lý và kiểm soát Thành Sendai.

Đặc Vụ Chuyên Trách số 2: Oniniwa Tsunamoto – Sử dụng võ thần Sagetsu. Quỷ tộc trường thọ.

“Không có Thủ quỹ hay Thư ký, đó là một danh sách khá ngắn gọn. Họ có lẽ không gặp nhiều rắc rối.”

“Họ được cơ cấu theo kiểu tập trung quyền lực. Không phải họ thiếu nhân sự; Kagetsuna chỉ đơn giản là xử lý các thủ tục pháp lý cho tất cả các công việc của chính phủ để các quyết định của Masamune có thể được thực hiện nhanh nhất có thể. Nói cách khác, tất cả nhân sự thường làm việc dưới quyền Thủ quỹ và Thư ký đều được đặt dưới quyền Phó Hội trưởng. Họ hành động theo các mệnh lệnh từ trên xuống mà không có chỗ cho sự phản kháng. Đó thực sự là một kiểu độc tài. ...Dĩ nhiên, có vẻ như Oniniwa và Rusu cũng đóng vai trò là phụ tá.”

“Vậy không phải là họ chỉ có một vài người tài giỏi. Họ có rất nhiều người tài giỏi, nhưng họ được kiểm soát chặt chẽ.”

“Testament...ý tôi là, judge. Đúng vậy. Nhưng thưa cô Gia thần, cô có biết tại sao nhà Date lại được thiết lập theo cách này không?”

Người gia thần đặt một tay lên môi và nhìn lên không trung.

“Ưmm,” cô tự hỏi. “Không phải quyền lực tập trung được sử dụng để phản ứng ngay lập tức với những thay đổi liên tục trong tình hình chính trị hoặc trong các cuộc xung đột với các quốc gia khác sao?”

Cô bé này thông minh thật, Yoshiyasu nghĩ với một nụ cười gượng.

“Xin lỗi. Cô thực ra là tiền bối ở đây. Tôi dường như có thói quen coi thường người khác.”

“Không, không. Một gia thần sẽ không quan tâm đến những chuyện như vậy.”

Yoshiyasu thở dài trước nụ cười chân thành trên khuôn mặt cô gái.

Rồi cô nhìn lại khung ký hiệu của mình.

“Uesugi cũng vậy. Và Mogami thậm chí còn tập trung hơn. Có hai lý do cho điều đó. Một là thời gian phản ứng nhanh hơn với những thay đổi trong xung đột và chính trị như cô đã đề cập. Và lý do còn lại...”

Yoshiyasu hít một hơi.

“Không ít người cai trị mong muốn có nhiều xung đột hoặc sự thịnh vượng hơn mức cần thiết. Vì vậy, để cho thế giới thấy rằng họ không mong muốn nhiều hơn mức cần thiết, họ ngừng phô trương sức mạnh quốc gia được gọi là ‘nhân sự’. Về lý do tại sao...”

Yoshiyasu chỉ vào cánh cửa Main Blue Thunder phía sau họ.

“Họ không muốn tỏ ra thù địch trong thời đại sắp tới khi Matsudaira đã chinh phục Viễn Đông.”

“Ý cô là...?”

Đôi mắt của người gia thần mở to và Yoshiyasu tiếp tục mà không nhìn đi chỗ khác.

“Judge. ...Các thế lực của Oushuu đã tin tưởng vào sự cai trị của Matsudaira và những phúc lành mà nó sẽ mang lại. Nhưng dựa trên hành động hiện tại của họ, niềm tin và tất cả những thứ khác đã mất đi.”

Cho nên...

“Trong khi Oushuu đã từ bỏ niềm tin vào Matsudaira, họ về cơ bản đang mò mẫm trong bóng tối. Tuy nhiên, điều đó lại đặt họ vào một vị thế phù hợp với thời kỳ Chiến Quốc. Tức là, một thời đại của hỗn loạn, nghi ngờ và thoán đoạt.”

“Nói cách khác, Musashi mong muốn giữ mối quan hệ thân thiện với Date trong thời đại hỗn loạn này?”

Ngay cả khi nói, Narumi vẫn tự nhủ rằng họ không thể liên minh với Matsudaira trong tình hình hiện tại.

Rốt cuộc, họ không thể coi Musashi là một lực lượng chiến đấu và họ đang bị nhắm đến bởi Hashiba, kẻ đã xâm lược Satomi và Edo. Hơn nữa...

...Việc tái hiện lịch sử của nhà Date cũng có vai trò ở đây.

Sau khi nhận ra sức mạnh của Hashiba, nhiều gia tộc và học viện từ Oushuu, Kantou và Hokuriku đã tập trung vào việc tái hiện lịch sử của họ.

Đây không phải là lúc để mơ mộng về sự cai trị cuối cùng của Matsudaira và lãnh thổ được đảm bảo mà họ sẽ nhận được lúc đó. Họ phải suy nghĩ về ảnh hưởng của Hashiba đã có mặt ở đây.

...Hashiba đã dùng cuộc xâm lược Satomi để chứng tỏ rằng họ sẽ sử dụng việc tái hiện lịch sử của mình một cách triệt để.

Hai cuộc xâm lược Triều Tiên của Hashiba xảy ra sau cái chết của Nobunaga và trong những năm cuối cùng của Hashiba, nhưng họ đã thực hiện điều đó trong một thời gian trước khi danh tính của Nobunaga được tiết lộ.

“Hashiba đang nói rằng họ có thể bỏ qua trật tự lịch sử của chính mình. Họ đã phá hủy các mối liên hệ lịch sử nhưng đã sử dụng các mảnh vỡ để thâu tóm K.P.A. Italia, người đứng đầu Liên Minh Testament.”

Khi nói, Narumi nhìn lại Phó Hội trưởng của Musashi. Tư thế tuyệt vời, cô nghĩ khi thấy cô gái đang nhìn thẳng lại mình.

“Ít nhất, Matsudaira và Musashi không có cách nào chống lại Hashiba vào thời điểm hiện tại. Hơn nữa, Musashi vẫn chưa thống nhất được suy nghĩ của chính mình, phải không? Vậy các người hy vọng đàm phán với chúng tôi như thế nào và mong muốn đạt được điều gì?” Narumi hỏi. “Nghe đây. Các người không là gì ngoài một thảm họa cho tất cả các lịch sử và dân tộc từ Oushuu, Kantou và Hokuriku. Các người cũng là một mối phiền toái kéo các học viện khác vào sự hỗn loạn khi các người cố gắng sử dụng các quyền và tương lai của mình.”

“Chỉ đơn giản là nói chuyện với chúng tôi như thế này cũng nguy hiểm sao?”

“Testament. Nếu các người thực sự vô nghĩa, chúng tôi có thể nghĩ ra vô số lý do, nhưng các người thực sự nắm giữ những quyền và một tương lai nhất định. Vì vậy, nếu các học viện khác biết rằng chúng tôi đã nói chuyện với các người, tin đồn sẽ lan truyền rằng Date đã xiêu lòng trước những lời ngọt ngào của Matsudaira về tương lai.”

Narumi tự nhủ rằng cô không thể tỏ ra bất kỳ dấu hiệu thân thiện nào ở đây. Cô cần đảm bảo ý định của Date từ chối bất cứ điều gì Musashi mang đến bàn đàm phán sẽ rõ ràng ngay cả khi hồ sơ bị rò rỉ.

...Dĩ nhiên, Katakura không cho mình quyền làm gì khác ngoài việc đó.

“Đó là ý định của tôi ở đây. Date có trách nhiệm với tư cách là những người cai trị tương lai của Oushuu, vì vậy tôi đến đây để đưa ra một lời cảnh báo trong khi các người đang lảng vảng ở lối vào Oushuu.”

Cô chỉ ngón trỏ nhân tạo của cánh tay giả bên phải về phía Phó Hội trưởng của Musashi.

“Xin đừng dính líu đến nhà Date.”

Khi Masazumi nghe những gì Narumi nói, cô thở dài trong lòng.

...Đó là một sự từ chối tuyệt đối. Cô ta hoàn toàn không thể tiếp cận.

Silver Wolf: “Chúng ta nên làm gì? Tôi có thể ép cô ta vào bàn đàm phán nếu cần.”

Vice President: “Không, không cần thiết. ...Có một vài điều ở đây khiến tôi thấy kỳ lạ.”

Me: “Ể? T-tôi đã làm hỏng chuyện đến mức cô nhận ra những gì tôi đang làm sao?”

Vice President: “Bình tĩnh đi, đồ ngốc. Bình tĩnh và đi đến trạm gác. Bình tĩnh giơ tay ra cho họ.”

Hori-ko: “Ồ, Toori-sama. Trên đường đến trạm gác, xin hãy lấy một lịch thu gom rác cho Tama. Chủ cửa hàng muốn biết họ sẽ làm gì vào ngày lễ tháng Bảy.”

Khi cô thấy tên ngốc đăng “Được thôi. Tôi sẽ quay lại sớm.”, Masazumi tự nghĩ.

...Một thảm họa, hử?

Đúng vậy. Chúng ta không là gì ngoài rắc rối cho các quốc gia bại trận bây giờ khi lực lượng chính của P.A. Oda đã xuất hiện. Và chúng ta còn là một thảm họa lớn hơn với tên tạp dề trần truồng giả gái đó đi cùng. Chúng ta cần phải làm gì đó về điều đó. Ồ, nhưng không phải về tên tạp dề trần truồng giả gái. Về tình hình hiện tại. Thực ra, chúng ta cũng cần phải làm gì đó với tên ngốc đó. Vậy là cả hai.

Và tôi nghĩ mình đang suy nghĩ quá nhiều rồi.

Cho nên...

“———————”

Masazumi hít vào không khí đêm, lạnh hơn là mát trên sân thượng. Rồi cô nói với Narumi.

“Tôi muốn chấp nhận lời cảnh báo của nhà Date, nhưng với một điều kiện.”

10ZO: “Cô định đồng ý không tương tác với họ sao? Điều đó sẽ khiến Musashi bị cô lập trên toàn bộ các khu vực Oushuu, Kantou và Hokuriku.”

Vice President: “Tiến lên bây giờ sẽ chỉ củng cố sự từ chối của họ. Họ không thể tin vào tương lai mà chúng ta mang lại và tập trung nhiều hơn vào hiện tại. Hiện tại, tương lai mà chúng ta mang lại là vô dụng. Và...”

Masazumi mấp máy môi và Tsukinowa viết ra.

Vice President: “Date Narumi sẽ muốn tránh để chúng ta làm gì thêm. Cô ta là một thành viên hàng đầu của Date, nhưng cô ta không thuộc hội học sinh chính trị. Cô ta là một thành viên chiến đấu.”

Mal-Ga: “Đúng vậy. Cậu không thường tìm thấy những người như Asama, người về mặt kỹ thuật phụ trách truyền tin thần ý và điều chỉnh tàu nhưng cũng có thể hoạt động như một pháo thủ.”

Asama: “C-cậu hiểu sai hết rồi. Và tớ không phải là pháo thủ. Đó là một kỹ năng hoàn toàn bình thường của một vu nữ!”

Một người bình thường với những tiêu chuẩn khác biệt thì cũng chẳng khác gì một người bất thường, Masazumi nghĩ. Nhưng...

Vice President: “Nhưng có điều gì đó làm tôi bận tâm về chuyện này.”

Cô cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ trong lòng.

Tóm lại trong một từ: tại sao? Có gì đó không ổn và cô không thể hiểu rõ đó là gì. Cô cảm thấy điều gì đó trong thái độ của Narumi có vẻ như sẽ dẫn đến một câu hỏi chắc chắn nếu cô theo đuổi nó.

...Tại sao?

Cô tiếp tục suy nghĩ để làm rõ câu hỏi không rõ ràng trong lòng mình.

...Tại sao nhà Date lại đến đây?

Ngoại giao dựa trên sự hiểu biết lẫn nhau, vì vậy để từ chối họ, họ chỉ cần phớt lờ họ. Thay vào đó, họ đã đến đây, liên lạc và trao đổi lời nói.

Tại sao họ lại làm vậy?

Cô cảm thấy như có nhiều lớp cho câu trả lời. Nhiều lớp “lý do” đang che giấu danh tính của cái “tại sao”. Dĩ nhiên đó có thể là một cái bẫy, nhưng...

Vice President: “Crossunite, tôi muốn nghe ý kiến của cậu. Cậu có nghĩ cuộc gặp này là một cái bẫy không?”

10ZO: “Judge. Có khả năng cao là có ‘điều gì đó’ đằng sau chuyện này.”

Marube-ya: “Hửm? Trong tình huống được tạo ra bởi việc ngăn chặn Phó Tổng Trưởng của Date bỏ chạy sao?”

10ZO: “Tôi nói vậy dựa trên thực tế là họ đã liên lạc với chúng ta. Cuộc gặp này và ý định của họ chỉ cho thấy sự từ chối. Điều đó có nghĩa là ý định của họ chỉ đơn giản là liên lạc với Matsudaira, nói cho chúng ta biết về sự từ chối của họ, và rời đi. Vậy tại sao họ lại liên lạc? Chúng ta không biết, nhưng liệu đó có phải là vì đây là một cái bẫy, vì ý định thực sự của họ nằm ở nơi khác, hay vì họ muốn chúng ta nghĩ một trong hai điều đó?”

Crossunite dừng lại một nhịp trước khi tiếp tục.

10ZO: “Để tìm ra, chúng ta đã nói rằng chúng ta sẽ chấp nhận lời cảnh báo của họ ‘với một điều kiện’, nhưng chúng ta chỉ có thể làm điều đó nhờ vào những gì Uqui-dono và Mitotsudaira-dono đã làm được.”

Uqui: “Tenzou... Đừng nghĩ rằng điều đó sẽ bù đắp cho sự phản bội khi tìm được vợ trước ta.”

Silver Wolf: “Ừm, cá nhân tôi, tôi muốn phần ứng biến đó được xóa khỏi hồ sơ...”

10ZO: “Không ai trong số các vị muốn làm cho nó giống như chúng ta biết mình đang làm gì, phải không!?”

Khi những người khác bắt đầu phàn nàn, Masazumi nhìn về phía Narumi.

“Chúng tôi đánh giá cao lời cảnh báo của nhà Date.”

“Những lời khách sáo đó không cần thiết. ...Nhưng ‘điều kiện’ này là gì?”

“Judge. Rất đơn giản. Trong thời đại này, đó là điều được thực hiện ngay cả giữa các quốc gia thù địch.”

Masazumi chỉnh lại ánh mắt để đối chọi lại với ánh mắt của Narumi.

“Musashi sẽ cử một đại sứ tạm thời để làm nhà ngoại giao.”

“...!? Ý cô là...?”

“Đừng nhầm lẫn. Chúng tôi không cố gắng làm bất cứ điều gì với nhà Date.”

Và...

“Điều này cũng không giới hạn ở nhà Date. Musashi Ariadust sẽ cử các đại sứ tạm thời đến nhà Date, nhà Mogami, và nhà Uesugi của Sviet Rus.”

Đây là một canh bạc nhỏ, cô nghĩ trong khi hoàn thành lời tuyên bố của mình.

“Đó là điều kiện của chúng tôi để đồng ý không dính líu đến công việc của nhà Date.”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận