The Unexplored Summon://B...
Kamachi Kazuma Waki Ikawa
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 2

Giai đoạn 03: Thế giới không có cái chết, nhưng không có hạnh phúc (3)

0 Bình luận - Độ dài: 1,074 từ - Cập nhật:

Đợi đến tận nửa đêm, Kyousuke và Librarian-chan mới lên đường, tiến về khu công nghiệp ở ngoại ô Toy Dream 35.

Họ rõ ràng muốn đến đúng lúc Nhà máy Đồ chơi số 3 của Tập đoàn Toshima đang thử nghiệm dây chuyền sản xuất mới. Nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra, việc có mặt ngay tại thời điểm đó sẽ giúp họ thu thập được nhiều thông tin nhất. Dĩ nhiên, điều này cũng đồng nghĩa với việc họ sẽ đến vào lúc nhà máy được canh phòng cẩn mật nhất.

Cả hai bắt chuyến tàu điện một ray từ bên ngoài Toy Dream 35.

Bên ngoài cửa sổ, cơn mưa cứ dứt rồi lại đổ, may mắn thay họ lại bắt gặp một khoảng lặng khi trời ngừng mưa.

“Vì nhà máy đang hoạt động, liệu chị gái của em có đi lang thang đâu đó hôm nay không?”

Librarian-chan buồn bã hỏi, mắt dán chặt vào khung cửa sổ.

Ánh sáng nhanh chóng biến mất khi họ rời khỏi Toy Dream 35, nhường chỗ cho bóng đêm thuần túy. Trong khi thành phố giải trí luôn rực rỡ đèn trang trí suốt 24/7, thì ở đây chỉ lác đác vài ngọn đèn huỳnh quang. Chúng đủ để xuyên qua bóng tối mịt mờ của màn đêm, nhưng màu đen vẫn cứ dính chặt vào mọi thứ.

Khi bước chân xuống sân ga, nhiệt độ dường như đã giảm đi một hoặc hai độ.

Ngay cả khi không có bản đồ, vị trí của Toy Dream 35 cũng không thể rõ ràng hơn. Một vệt sáng mờ ảo vẫn hiển hiện giữa bóng tối.

Họ đang ở vùng ngoại ô.

Để có thể tồn tại song song với Toy Dream 35, vô số nhà máy đã được xây dựng rải rác khắp nơi, đôi khi còn ảnh hưởng đến chất lượng sống của khu vực.

Những linh vật hoạt hình in trên thành xe tải đậu dọc đường cũng đủ cho thấy mức độ phụ thuộc kinh tế ở đây lớn đến thế nào.

“Cảm giác thật lạ khi nhìn thấy mặt đất bẩn thỉu như thế này,” Librarian-chan vừa nói vừa nhìn xuống vũng nước dưới chân. “À không, em nghĩ là chính chúng ta mới lạ. Con người giỏi thích nghi với hoàn cảnh đến kinh ngạc.”

Khu vực quanh nhà ga tàu điện một ray không có gì ngoài đất đen và vài vạt rừng. Chỉ có một con đường nhựa và đèn đường, nên gần như chưa được phát triển gì nhiều. Khi họ nhìn xuống một con dốc thoai thoải dài năm trăm mét, một hàng rào dường như kéo dài vô tận hiện ra trước mắt.

Đó chính là Nhà máy Đồ chơi số 3 của Tập đoàn Toshima.

Từ “nhà máy” có thể ám chỉ nhiều thứ, nhưng cái nằm phía sau hàng rào cao ba mét kia trông giống hệt một nhà máy sản xuất ô tô. Nó trông như một khối hộp vuông vức, mỗi cạnh dài hơn một cây số. Nhà máy hình vuông cao hơn năm tầng, và những điểm khác biệt duy nhất so với hình dạng chuẩn của nó là những ống khói nhô lên từ mái bằng theo từng khoảng đều đặn.

Kyousuke một tay cầm một chiếc ống nhòm nhỏ để quan sát các khu vực khác nhau trong khuôn viên nhà máy.

Anh chỉ mất chưa đầy một phút để hoàn thành.

Librarian-chan ngạc nhiên khi anh đưa nó cho cô.

“Hả? Ơ? Anh xong rồi sao?”

“Ừ. Sao lại không chứ?”

“Bởi vì đó là một nhà máy kiên cố như một pháo đài khổng lồ. Chắc chắn có vô số lính canh ngay cả vào ban đêm… Anh xem, em chỉ cần nhìn thoáng qua là đã thấy một đống rồi! Có vẻ như camera an ninh ở khắp mọi nơi, nên việc lẻn vào sẽ không dễ dàng đâu…”

“Đó là chỗ em sai rồi.”

Kyousuke vươn tay tới chiếc ống nhòm mà Librarian-chan đang nhìn.

Nhưng không phải để lấy nó đi.

Anh đẩy nhẹ từ bên cạnh để hướng tầm nhìn của cô.

“Điều đầu tiên chúng ta cần nghĩ đến là đột nhập từ đâu. Nhà máy này không có lấy một cửa sổ. Tất cả lối vào và lối ra đều bị khóa, chúng là những cánh cửa cuốn thép dày dành cho xe cộ hoặc cửa thép không gỉ gia cố dành cho người đi bộ. Có những bảng điều khiển gần cửa, nên có lẽ cần phải có thẻ từ.”

“Vậy là chúng ta hết hy vọng rồi…”

“Chúng ta chỉ cần thay đổi góc nhìn. Nhìn đằng kia kìa.”

Kyousuke di chuyển ống nhòm đến điểm tiếp theo.

Bên trong hàng rào, cách khu nhà máy vuông vức không xa lắm, là một khoảng đất trống. Trên đó có mấy chiếc bồn kim loại nằm nghiêng xếp thành một hàng, trông như những chiếc lon khổng lồ cỡ xe tải. Những đường ống nối với chúng thì chạy ngầm dưới đất.

Kế bên đó là vài chiếc container lớn cũng được xếp ngay ngắn.

Librarian-chan lơ mơ đọc dòng chữ viết trên thân mấy chiếc bồn.

“Cảnh báo: Dễ cháy?”

“Dựa vào hình dáng của mấy chiếc bồn, chúng chứa LNG (khí tự nhiên hóa lỏng) dùng cho tuabin khí. Chừng này không thấm vào đâu so với quy mô của nhà máy, nên tôi đoán đây là nhiên liệu cho máy phát điện dự phòng.”

“Vậy thì được ích gì chứ? Nếu chúng ta châm lửa đốt, sẽ gây ra náo động lớn và chúng ta không thể lẻn vào được. Hơn nữa, nó lại quá xa nhà máy, dù có nổ cũng không thể thổi tung tường.”

“Chúng ta đâu cần phải làm đến mức đó.”

Kyousuke nhẹ nhàng nhận lấy ống nhòm từ tay Librarian-chan.

Anh chỉ vào một thứ gì đó gần đó và tiếp tục giải thích.

“Đây là một sườn dốc thoai thoải.”

“Và?”

“Có cả đống xe tải lớn với những hình linh vật được sơn trên xe nữa kìa.”

Sau khi chỉ đây đó, anh lướt ngón tay từ một chiếc xe tải, xuống sườn dốc, rồi đến khu nhà máy.

“Mở một cánh cửa bị khóa từ bên trong thì dễ thôi. …Chỉ cần khiến những người bên trong tự mở cửa là được.”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận